Trang phục Thái Lan – Wikipedia tiếng Việt

Trang phục Thái Lan chia ra làm 2 dạng: trang phục truyền thống (gồm các loại trang phục thường ngày và vào các ngày lễ) và trang phục hiện đại. Đặc điểm cơ bản của trang phục truyền thống của người Thái là không may vừa sát người. Thay vì thế chúng được may từ các mảnh vải lụa hay vải bông hẹp được nối, gấp, cuộn thành nhiều loại áo quần đa dạng.

Trang phục nữ Xứ sở nụ cười Thái Lan

Trang phục truyền thống cuội nguồn[sửa|sửa mã nguồn]

3 bộ trang phục truyền thống lịch sử của người Thái

Trang phục truyền thống của Thái Lan được gọi là chut thai (tiếng Thái:ชุดไทย), có nghĩa đen là “trang phục Thái”. Nó có thể được mặc bởi đàn ông, phụ nữ và trẻ em. Chut thai cho phụ nữ thường bao gồm một pha nung hoặc chong kraben, áo cánh và sabai. Phụ nữ miền Bắc và Đông Bắc có thể mặc áo sinh thay vì pha nung và mặc quần dài với áo cánh hoặc áo dài suea. Chut thai cho nam bao gồm một chiếc kraben hoặc quần chong, áo sơ mi họa tiết Raj, với vớ trắng dài đến đầu gối tùy chọn và một chiếc sabai. Chut thai cho đàn ông miền bắc Thái Lan bao gồm một sado, áo khoác kiểu Manchu màu trắng, và đôi khi là khian hua. Trong những dịp trang trọng, mọi người có thể chọn mặc một trang phục được gọi là quốc phục chính thức của Thái Lan.

Trang phục nữ[sửa|sửa mã nguồn]

Pha nung (tiếng Thái: ผ้านุ่ง, RTGS: pha nung, phát âm tiếng Thái: [pʰâː nûŋ]) là một sản phẩm may mặc truyền thống được mặc ở Thái Lan. Dải vải dài được quấn quanh eo, vươn xuống dưới đầu gối. Vải đôi khi được truyền qua giữa hai chân và được giấu ở phía sau theo cách gọi là chong kraben. Quần áo thường được kết hợp với một hom hom, một loại vải tương tự được sử dụng để che thân trên. Panung là một biến thể của Thái Lan của Sampot, một loại quần áo truyền thống của Campuchia được mặc theo cách tương tự.

Chong kraben hoặc Chang kben ( tiếng Thái : โจงกระเบน ; Phát âm tiếng Thái : [ tɕoːŋ. kra. beːn ] ) là một loại vải quấn quanh người thấp hơn. Nó đồng nghĩa tương quan với sampot Khmer. Sampot là một miếng vải hình chữ nhật dài đeo quanh thân dưới. Chiếc váy truyền thống lịch sử tựa như như dhoti của Nam Á. Chiếc kraben chong giống với quần hơn váy. Nó là một mảnh vải hình chữ nhật dài ba mét và rộng một mét. Nó được mặc bằng cách quấn quanh thắt lưng, lê dài ra khỏi khung hình, xoắn hai đầu lại với nhau sau đó kéo vải xoắn giữa hai chân và nhét nó ở phía sau thắt lưng .
Sinh ( tiếng Lào :, phát âm tiếng Lào : [ sȉn ] ; tiếng Thái : ซ ิ ่ น, phát âm tiếng Thái : [ sîn ] ) là trang phục truyền thống cuội nguồn được mặc bởi phụ nữ Lào và xứ sở của những nụ cười thân thiện, đặc biệt quan trọng là phụ nữ Thailand và đông bắc Vương Quốc của nụ cười. Đó là một chiếc váy ống hoàn toàn có thể xác lập người phụ nữ mặc nó theo nhiều cách khác nhau. Đặc biệt, nó hoàn toàn có thể chỉ ra khu vực mà người mặc đến từ. Ở Thailand thời nay, sinh thường được mặc trong những sự kiện đặc biệt quan trọng. Tuy nhiên, ở Lào sinh thường được mặc liên tục hơn trong đời sống hàng ngày .
Sabai ( tiếng Thái : Tiếng Thái phát âm : [ sa.baj ] ) hoặc pha biang ( tiếng Thái : ผ ้ เบ ี ่ ยง เบ ี ่ ยง Cách phát âm tiếng Thái : [ pʰâː. bìaŋ ] ) là quần áo giống như khăn quàng, hoặc vải ngực. Sabai hoàn toàn có thể được sử dụng bởi phụ nữ hoặc phái mạnh. Sabai còn được gọi là một mảnh lụa dài, rộng khoảng chừng một feet, rủ theo đường chéo quanh ngực bằng cách che một vai mà phần cuối của nó rơi ra sau sống lưng. Sabais hoàn toàn có thể được đeo quanh ngực trần hoặc trên một tấm vải khác. Tập tục mặc Sabai cùng với vải Victoria là một thói quen phổ cập dưới thời vua Chulalongkorn và lê dài cho đến thời vua Vajiravudh khi quần áo phương Tây trở nên thời thượng hơn. Việc mặc sabais như trang phục hàng ngày đã bị Plaek Pibulsonggram chính thức cấm trong quy trình cải cách quần áo của Xứ sở nụ cười Thái Lan .
Xửa pạt ( tiếng Lào : ເສ ື ້ ອ Phát âm tiếng Lào : [ sɯ ̏ a. pát ], tiếng Bắc Thái : เส ื ้ อ ป ั ๊ Tiếng Bắc phát âm : [ sɯ ̋ a. pát ] ) hoặc xửa pai ( tiếng Lào : ເສ ື ້ ອ ປ ້ າຍ Tiếng Lào phát âm : [ sɯ ̏ a. pâaj ], tiếng Bắc Thái : ป ้ ย Phát âm Bắc Thái : [ sɯ ̋ a.pa ̋ aj ] ) là một loại áo được mặc bởi phụ nữ từ những dân tộc khác nhau ở Lào và Bắc Thailand và những khu vực khác ở Khu vực Đông Nam Á. Những nhóm dân tộc này thường gồm có Lào, Lự và Làn Nà, …Các xửa pạt là một chiếc áo dài tay không có nút. Nó được mặc bằng cách bọc bên phải của vạt trước của áo qua phía bên trái của vạt trước, và hai vạt được gắn với nhau trải qua những chuỗi. Xửa pạt từ Luông Pha Băng, Lào thường có vòng cổ vàng lớn .
Thường nhật phụ nữ Thái Đen mặc áo ngắn ( tiếng Thái : เส ื ้ อก ้ อม ; Phát âm tiếng Thái : [ xửa cóm ] ) màu tối ( chàm hoặc đen ), cổ áo là loại cổ tròn, đứng. Đầu đội khăn gọi là ” paew ” ( tiếng Thái : ผ ้ าเป ี ยว ; Phát âm tiếng Thái : [ piêu ] ) thêu hoa văn nhiều mô-típ trang trí mang phong thái từng mường. Lối để tóc khi có chồng búi cho ) lên đỉnh đầu gọi là ” Taung kaw ” ; khi chồng chết hoàn toàn có thể búi tóc thấp xuống sau gáy ; chưa chồng không búi tóc. Trong lễ, tết áo dài Thái Đen phong phú với những loại xẻ nách, chui đầu, trang trí phong phú và đa dạng phong phú về màu .

Phasin (ผ้าซิ่น) là vải dùng để mặc trong cuộc sống hàng ngày và trong các nghi lễ khác nhau. Nó được quấn ở phần dưới thân và được chèn bằng bông màu chàm sẫm. Theo chiều ngang được gọi là “đường ngang” xen kẽ với bông trắng được dệt theo chiều dọc cho đến khi nó trở thành một tấm vải không gian với các sọc nhỏ dọc theo chiều dài của thân, tương tự như hoa văn trên đó. Phasin của phụ nữ Thái Đen (tiếng Thái: ผ้าซิ่น ลายแตงโม; Phát âm tiếng Thái: [P̄ĥā sìn lāy tængmo]) gồm 3 phần vải: Trên cùng là bông màu chàm sẫm chiều rộng dải vải bằng chiều rộng của dải vải. Bằng chiều rộng của phasin, họa tiết của n khá mỏng nên khi mặc quần áo gần với cơ thể. Từ eo và hông, phần trên tôn lên vóc dáng của người mặc. Ở giữa tấm vải cạnh phasin, hầu hết các vùng đều là màu chàm sẫm.

Songkhong (tiếng Thái: โซงโขดง;Phát âm tiếng Thái: [Xoỏng khoong]) là búi tóc trên đỉnh đầu của phụ nữ Thái Lan khi mặc trang phục truyền thống. Phụ nữ Thái Lan xưa kia khi lấy chồng, theo phong tục phải búi tóc lên trên đỉnh đầu. Xoỏng khoong là dấu hiệu để phân biệt giữa phụ nữ có chồng và chưa chồng. Một mặt nó còn thể hiện sự thủy chung của người phụ nữ, mặt khác là cách tôn trọng chồng và gia đình nhà chồng.

Trang phục nam[sửa|sửa mã nguồn]

Raj pattern (tiếng Thái: ราชปะแตน; tiếng Thái: Rát-cha pà-ten) đề cập đến một bộ trang phục nam Thái Lan bao gồm một chiếc áo khoác kiểu Nehru màu trắng với năm nút, một chiếc kraben chong, tất dài đến đầu gối và giày. Nó được mặc chủ yếu vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 của các quan chức chính phủ và giới thượng lưu ở Bangkok, và ngày nay được sử dụng trong các trường hợp được chọn làm trang phục dân tộc.

Phakhaoma (tiếng Thái: ผ้าขาวม้า; Phát âm tiếng Thái: [phá-khảo-ma]) là loại quần đùi truyền thống của nam giới Thái. Họ có thể mặc ngay khi đang làm việc hoặc chuẩn bị tắm bởi tính tiện lợi, dễ vận động.

Trang phục cung đình Thái[sửa|sửa mã nguồn]

Trang phục nam Vương Quốc của nụ cườiCác triều đình Thái ở thế kỷ 19 cổ động cho sự biến hóa trong cách ăn mặc của người Thái, họ thích một vẻ bên ngoài có dạng Tây Phương hơn. Đàn ông mở màn mặc áo sơ mi, và với cả hai phái thì quần áo may sẵn mở màn được ưu thích hơn .
Một trang phục trình diễn

Một kiểu trang phục Thái

Một kiểu trang phục nam Đất nước xinh đẹp Thái Lan

Trang phục văn minh[sửa|sửa mã nguồn]

Sau Thế chiến thứ Hai, chính phủ khuyến khích việc chuyển sang ăn mặc hoàn toàn theo kiểu phương Tây. Giờ đây phasin bị coi như trang phục của người nghèo và những người vùng quê. Người ta chỉ còn mặc nó ở nơi thôn quê hay tại các đám rước trong các ngày lễ hội.

  • G.S Nguyễn Tấn Đắc, Văn hóa Đông Nam Á, nhà Xuấn Bản Khoa Học Xã hội. Xuất bản năm 2000
  • Trịnh Huy Hóa (biên dịch), Đối thoại với các nền văn hóa – Thái Lan, Nhà xuất bản Trẻ. Phần Thái Lan. Xuất bản năm 2003.
  • Ts. Đỗ Quốc Thông, Giáo trình địa lý du lịch thế giới. Giáo trình của trường Đại học dân lập Hùng Vương.
  • Elvis,English – Thai – English, Top. Bk.th, trang 198, Năm 2003
  • Khumudriemsop, Hi-ed publishing, Spicy Co.ltd.
  • Nangsudonthang, Panrawat Sumkhuthong, Bangkok Book.