Việc tốt đến mấy cũng đừng nhận “việc chết”, lương cao đến mấy cũng đừng nhận mức lương tử vong này!

01. Công việc của bạn đang “sống” hay “chết”?

Mới ra trường và ngô nghê bước chân vào xã hội, hầu hết tất cả chúng ta tìm việc làm chỉ chăm sóc tới tiền lương cao hay thấp. Nhưng nếu đã có kinh nghiệm tay nghề lâu năm mà tầm mắt của bạn vẫn chỉ dừng lại tại mức lương cố định và thắt chặt thì khó lòng đạt được một tương lai xa hơn .Tại sao lại nói như vậy ? Trước tiên, bạn phải vấn đáp rõ ràng câu hỏi : Bạn đi làm vì tiềm năng gì ?

Rất nhiều người chỉ nghĩ, đương nhiên là để kiếm tiền. Nhưng kiếm tiền cũng có nhiều loại, có người để sống qua ngày, có người để phục vụ ước mơ và lý tưởng… Điều đáng nói ở đây là chúng ta biết mình phải kiếm tiền nhưng lại không xác định rõ đồng tiền dùng cho mục tiêu gì!

Một người đàn ông sau khi ” nhảy việc ” sang công ty mới, trong dịp đi ăn cùng bạn hữu đã được hỏi thăm rằng : ” Công việc chỗ mới của anh thế nào ? Lương lậu tốt hơn chứ ? “Người đàn ông khước từ : ” Không hề, còn thấp hơn công ty cũ nhiều. “Bạn anh ta kinh ngạc : ” Thế sao anh còn chuyển việc qua đó làm gì ? Hâm à ? “Người đàn ông lại cười lý giải : ” Tiền ít, nhưng có thứ khác nhiều hơn. Đó chính là những mối quan hệ để tăng trưởng vĩnh viễn. Anh chờ xem, chắc như đinh tôi chỉ có lời mà không lỗ đâu nhé. “Việc tốt đến mấy cũng đừng nhận việc chết, lương cao đến mấy cũng đừng nhận mức lương tử vong này! - Ảnh 1.Quả đúng như vậy, trong suốt 1 năm thao tác tại công ty mới, người đàn ông này đã tích góp được rất nhiều liên hệ, quen biết nhiều người có tài năng trong ngành và lôi kéo họ tự lập thành một nhóm ra kinh doanh thương mại riêng, càng làm càng tốt .

Ngay từ đầu, anh ta đã xác định rõ mình cần làm gì trong công việc, lập ra kế hoạch rõ ràng rồi làm việc đó thật chính xác và nhanh chóng. Đó mới là mục tiêu làm việc thông tuệ mà chúng ta cần phải hướng đến. Vì việc tốt đến mấy mà không có lý tưởng, không có mục tiêu thì cũng chỉ là “việc chết” mà thôi.

Do đó, hãy tiếp tục tự hỏi bản thân rằng : Công việc hiện tại của mình nhằm mục đích mục tiêu gì ? Là sự lựa chọn trong thời điểm tạm thời để duy trì kế sinh nhai ? Hay là tiền đề để tích góp những nguồn tài nguyên, tạo điều kiện kèm theo tăng trưởng sự nghiệp riêng sau này ? Hay để học hỏi từ cấp trên và đồng nghiệp, cải tổ kiến thức và kỹ năng, dốc sức trở thành chuyên viên trong nghành của mình ? Trả lời được câu hỏi này thì ” việc làm chết ” mới trở thành ” sống ” .

02. Bạn đang ổn định hay bạn đang tử vong?

Một công ty có thể sụp đổ do khả năng quản lý thấp của lãnh đạo, do mô hình lợi nhuận kinh doanh không hợp lý, do yếu tố môi trường thị trường không thuận lợi và nhiều lý do khác, nhưng chắc chắn không phải do trả lương cho nhân viên. Khoản chi lương chỉ là một khoản chi rất bình thường của một doanh nghiệp muốn phát triển bình thường, nhất là khi đó là khoản lương cố định hàng tháng đã được dự trù chính xác. Tiền lương của đại đa số người đều chỉ vừa đủ để sống. Muốn dư dả nhiều hơn, điều kiện tiên quyết là năng lực của mình cũng phải xứng đáng với giá trị “nhiều hơn” đó.

Có một sinh viên ĐH mất 1 năm liên tục cố gắng nỗ lực mới thi đỗ công chức và được nhận vào biên chế thao tác. Nhưng chỉ sau hai năm, anh ta đã cảm thấy stress với việc làm này. Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại một quy trình tiến độ đơn điệu, về đặc thù thì chẳng khác với công nhân nhà máy sản xuất là bao, mà mức lương nhận được cũng chỉ tựa như. Với thu nhập hiện tại, dù sao anh ta cũng không đói, nhưng chắc như đinh cũng chẳng thể tiêu xài gì nhiều .Việc tốt đến mấy cũng đừng nhận việc chết, lương cao đến mấy cũng đừng nhận mức lương tử vong này! - Ảnh 2.Trong lòng anh công chức nọ không ngừng tự nhủ : ” Đây không phải việc mình muốn làm “, nhưng anh ta cũng không hề có dự tính từ chức. Thứ nhất là do sợ người nhà phản đối, thứ hai là do chính anh ta tiếc sức lực lao động và thời hạn mình đã khó khăn vất vả bỏ ra để giành được việc làm không thay đổi. Tình huống không khác gì cắn phải một miếng gân gà, nhai không được nhưng bỏ thì lại tiếc .

Nếu muốn đạt được tự do về tài chính, trước hết chúng ta phải thay đổi tầm nhìn và khuôn mẫu của bản thân, từ đó mới thay đổi được trình độ của cuộc sống.

Có câu truyện kể rằng : Ba công nhân cùng nhau xây tường trên công trường thi công .Một người đàn ông đi qua và hỏi họ : ” Anh đang xây gì đấy ? “Người tiên phong bực mình : ” Đang xây tường chứ làm gì nữa, thế mà không thấy à ? “Người thứ hai nói : ” Chúng tôi đang xây một tòa nhà cao tầng liền kề. “

Người thứ ba thì cười: “Chúng tôi đang xây một thành phố mới.”

Mười năm qua đi, anh thợ xây tiên phong vẫn chỉ là thợ xây ngày ngày xây trát gạch, anh thợ thứ hai đã trở thành kỹ sư, còn anh thợ thứ ba thì trở thành ông chủ của 2 người còn lại .Đây chính là tác dụng của câu nói : Tầm nhìn sẽ biến hóa trình độ. Chỉ có nhân tài càng nỗ lực, càng nỗ lực nhìn xa trông rộng mới hoàn toàn có thể hái được ” trái ngọt ” trên cây cao, không cần chờ nó rụng xuống đất để nhặt. Chờ dưới đất hoàn toàn có thể bảo đảm an toàn hơn, nhưng sẽ thu về thành quả dập nát, không được tươi ngon tròn trịa như người đích thân hái quả từ trên cao .Tương tự như vậy, việc làm không thay đổi cũng chỉ hoàn toàn có thể đem lại một mức ” lương chết “, vì ngoại trừ chúng, bạn chẳng thể thu nhập thêm điều gì, không quan hệ liên lạc, không tích góp tài nguyên, không cải tổ năng lượng, không tiềm năng lý tưởng hàng ngày. Đến sau cuối, kinh nghiệm tay nghề thao tác của bạn chỉ là một thất bại mà thôi .