THUỐC CHỮA BỆNH ĐỘNG KINH HIỆU QUẢ NHẤT? – https://laodongdongnai.vn

Tôi tên Việt Hồng, hiện đang sinh sống và thao tác tại TP. Hà Nội. Tôi đã theo dõi trang tin Bệnh động kinh này được một thời hạn và rất chăm sóc đến thông tin về bệnh động kinh mà trang đăng tải. Nguyên nhân là do tôi cũng từng là một bệnh nhân động kinh. Nhưng suôn sẻ tôi đã tìm được thầy giỏi thuốc tốt để chữa trị dứt điểm căn bệnh quái ác này. Đó là sự vô tình, là vận may cho tôi được bước tiếp trên con đường dài phía trước lắm chông gai và đầy thử thách. Tôi xin san sẻ với quý fan hâm mộ quy trình chữa bệnh động kinh của mình để mọi người có thêm một hướng điều trị bệnh .

https://lh4.googleusercontent.com/-Qx0JkzvcRDo/ViX04TMfYYI/AAAAAAAAAFk/iVeHtLRQqiw/s320/tri-tan-nhang-bang-thao-duoc.jpg
Kinh nghiệm chữa trị bệnh động kinh

Trong một lần đi công tác làm việc xa nhà 2 tháng, do đặc trưng việc làm phải quan hệ làm ăn với đối tác chiến lược nên thời hạn này tôi hay phải thức khuya nhiều, cộng thêm với việc uống cafe liên tục ( món khoái khẩu của tôi ) làm tôi bị suy nhược khung hình, hay đau đầu. Đến khi việc làm đã hòm hòm, tôi trở về nhà với ý thức nhẹ nhõm vì nghĩ rằng đợt này thể nào sếp cũng thưởng cho mình cao đây. Nhưng mọi việc đã không như ý muốn, tuy được sếp thưởng cao nhưng hàng đêm sau đợt công tác làm việc ấy, tôi hay bị đau nửa đầu, chớp mắt nhiều, nghiến răng và nhiều lúc thấy hoa mắt, ù tai. Lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng mệt mỏi, lo ngại. Tôi lại chủ quan nghĩ là mình chỉ bị suy nhược khung hình nhẹ thôi, uống vài viên thuốc tây là hết ngay chứ không nghĩ là mình bị bệnh động kinh, không chỉ có vậy bấy giờ tôi còn không biết bệnh động kinh là gì. Công việc vẫn dồn dập nên tôi không có thời hạn đi khám .
Vài ngày sau đó, mẹ tôi thấy tôi có thêm nhiều bộc lộ lạ. Buổi tối khi đang ngủ, đùng một cái tôi kêu lên một tiếng rồi ngã ngay xuống đất ngất xỉu, chân tay cứng đờ, không thở được trong vài giây, hàm cắn chặt, răng nghiến lại và co giật. Mẹ tôi lúc ấy nghe được tiếng kêu vội vã đến phòng tôi, làm đủ mọi cách mà không dứt được cơn, mẹ nói tôi bị trong khoảng chừng hơn 1 phút. Lúc hết cơn, tôi cảm thấy rất căng thẳng mệt mỏi và đau nhức khung hình. Tôi thấy sự không ổn định đang hiện hữu trước mắt nên ngay lập tức sáng hôm sau, tôi vào mạng khám phá và thật sốc khi biết được mình có những bộc lộ của bệnh động kinh. Và rồi tôi quyết định hành động đi khám tại bệnh viện Bạch Mai .

Sau khi làm xét nghiệm và chụp điện não đồ tại bệnh viện, kết quả cho thấy tôi bị bệnh động kinh với những cơn nhỏ, bác sĩ nói tình trạng của tôi chưa bị nặng lắm, chỉ cần mua một số loại thuốc về uống là khỏi ngay. Nghe lời bác sĩ nói vậy tôi thấy an tâm và nhẹ người đi phần nào, uống đều đặn theo chỉ dẫn của bác sĩ thì thấy bệnh cũng tiến triển, cũng đỡ nhanh. Tôi sung sướng lắm vì khỏi bệnh, nhưng cái gì nhanh quá cũng dẫn đến tiêu cực. Quả không sai, niềm vui đó không tồn tại được lâu. Dùng thuốc chưa được 2 tháng kể từ khi ngừng thuốc, những triệu chứng của bệnh xuất hiện trở lại, thậm chí còn bị nặng hơn và đợt này bị thêm sủi bọt mép, mắt trợn tròn, thời gian lên cơn bị lâu hơn (theo lời mẹ tôi kể lại). Tôi đến trao đổi lại với bác sĩ thì được tư vấn dùng thuốc tiếp. Có thuốc vào thì lại đỡ. Nghi ngờ, tôi quyết định dừng thuốc. Và rồi lại như lần trước, có thuốc thì đỡ mà không có thì càng ngày càng bị nặng hơn. Tôi hoảng quá, vội lên mạng tìm hiểu thông tin về các loại thuốc mà tôi đang sử dụng tại bệnh viện. Rất bất ngờ khi biết những loại thuốc này tuy là thời gian đầu có thể chữa khỏi nhanh nhưng hóa ra bệnh chỉ ẩn đi mà không chữa triệt để, đồng thời thuốc còn chứa chất độc hại và gây ra nhiều tác dụng phụ như giảm trí tuệ, đặc biệt với người mẹ đang mang thai bị bệnh động kinh có thể gây dị tật ở đốt sống cổ cho thai nhi, nguy hiểm nhất là tử vong.

Biết được điều này, tôi liền bỏ thuốc đang dùng ở bệnh viện và đồng thời quyết định hành động chuyển sang dùng thực phẩm công dụng Eraguta vì thấy quảng cáo nhiều là chuyên trị bệnh động kinh hiệu suất cao, không gây ô nhiễm gì. Khi ra hiệu thuốc mua Eraguta về uống, thì được nhân viên cấp dưới bán thuốc tư vấn rằng phải dùng thuốc này liên tục từ 3-4 tháng mới khỏi bệnh động kinh trọn vẹn được. Nghe giọng nói như cứng ngắc của họ làm tôi không hề không lấy thuốc về dùng. Và thực sự không như tôi mong đợi, tôi dùng thuốc này đến tháng thứ 3 mà vẫn chưa thấy hiệu suất cao gì, không chỉ có vậy tôi thấy bệnh tình của mình có vẻ như xấu đi nhiều, căng thẳng mệt mỏi hơn, đôi lúc hay bị hôn mê. Lúc này, tôi thực sự rất chán nản, tuyệt vọng vô cùng và nghĩ là không muốn chữa nữa vì sợ càng chữa càng bị nặng hơn. Bố mẹ cũng động viên tôi nhiều lắm, nhưng cũng không biết làm cách nào để giúp tôi cả .
Thời gian cứ thế trôi đi, bệnh động kinh của tôi càng trở lên nặng hơn. Tôi bị lên những cơn lớn, co giật liên tục sau mỗi đêm, sủi bọt mép nhiều, lại còn hay tè ra quần nên mái ấm gia đình rất lo ngại, hơn thế nữa còn ảnh hưởng tác động nghiêm trọng đến chất lượng việc làm và đời sống của tôi. Trong đầu nghĩ mình không hề bỏ cuộc, không hề cứ mãi chịu đựng như vậy được nên tôi quyết định hành động một lần nữa quay trở lại bệnh viện Bạch Mai, nhưng lần này không phải dùng thuốc mà là phẫu thuật. Tại khoa phẫu thuật thần kinh, sau khi khám thì bác sĩ chỉ định phải phẫu thuật cắt bỏ một phần của não bộ ( cắt bỏ thùy thái dương ). Sau phẫu thuật tôi cảm thấy rất đau nhức, cảm xúc không hề chịu đựng nổi, buổi tối đi ngủ thì vẫn co giật từng cơn vào buổi đêm, trí nhớ một phần bị tác động ảnh hưởng. Mười lăm ngày sau tôi được xuất viện, nhưng lúc đó cũng vẫn còn rất đau .
Khi xuất viện được một tháng, tâm trạng tôi cũng tự do lên hẳn và nghĩ rằng mình đã chữa khỏi bệnh động kinh. Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu khi điều tôi sợ hãi nhất cũng đã đến, 8 tháng sau những triệu chứng của bệnh động kinh lại quay trở lại. Chưa khi nào tôi thấy bất lực và vô vọng như lúc này. Công việc và đời sống của tôi trọn vẹn bị đảo lộn từ khi tôi mắc bệnh động kinh .
Và rồi, điều kỳ diệu đã đến, mẹ tôi có dịp đi công tác làm việc bốn ngày ở Thành Phố Hải Dương, mẹ tôi làm bên kiến thiết xây dựng nên thường hay phải đi xuống cơ sở xem kiểm tra và nhìn nhận tiến trình thiết kế. Trong lúc nghỉ trưa, đang nhâm nhi chén nước với những nhân viên cấp dưới, chuyện trò một lúc thì mẹ tôi với vẻ mặt buồn rầu không giấu nổi nước mắt. Anh em cùng chỗ làm hỏi thăm mẹ hỏi nguyên do, mẹ tôi cũng thật tính nên kể lại hàng loạt quy trình trị bệnh động kinh của tôi. Nhưng thật may, một trong số nhân viên cấp dưới đó khi nghe xong liền nói rằng đứa con của người nhân viên cấp dưới đó cũng đã từng bị bệnh động kinh lâu năm, nhưng giờ đã được chữa khỏi và không tái phát lại. Mẹ tôi lau nước mắt và vội hỏi kỹ càng hơn thì được biết đây là bài thuốc gia truyền của bác sĩ Đồng Mạnh Thắng, có tiếng chuyên trị bệnh động kinh bằng thuốc nam ở TP.HN. Mẹ tôi mừng trong lòng và vội hỏi ngay người nhân viên cấp dưới đó thông tin liên lạc của bác sĩ Thắng. Có được số điện thoại thông minh, mẹ tôi gọi trao đổi và hẹn lịch đưa tôi đến chỗ bác sĩ khám .

Về đến Hà Nội, mẹ tôi liền nói cho tôi toàn bộ sự việc và động viên tôi đi khám, với hy vọng nhỏ nhoi tôi đồng ý cùng mẹ đến đó khám. Tôi lên dây cót tinh thần và hy vọng có thể chữa khỏi bệnh động kinh, biết đâu hợp thầy hợp thuốc lại có thể chữa khỏi được bệnh. Ngay sau ngày mẹ tôi đi công tác về, hai mẹ con tôi đi khám bác sĩ Thắng. Đến chỗ bác sĩ phải ngồi chờ khá lâu mới đến lượt vì có rất nhiều bệnh nhân giống tôi, thậm chí còn nặng hơn rất nhiều. Gặp trực tiếp bác sĩ Thắng, tôi được bác sĩ khám và tư vấn rất chi tiết. Bác sĩ phân tích rất sâu sắc rằng bệnh động kinh đòi hỏi phải chữa từ bên trong, từ nguyên nhân gây lên bệnh thì mới có thể chữa khỏi được bệnh.

Bác sĩ cũng bảo thêm dùng đông y phải kiên trì vì tính năng chữa tận gốc, mới dùng bệnh sẽ nặng hơn do công thuốc, và phải trải qua vài đợt bệnh lặn rồi phát mới khỏi hẳn. Tôi được kê hai loại thuốc : thuốc uống dạng thang dùng sắc uống, thuốc uống dạng viên dùng khi bị lên cơn co giật sủi bọt mép nhiều. Bác sĩ còn dặn dò cả chính sách nhà hàng siêu thị, hoạt động và sinh hoạt cho tôi .
Hai mươi ngày đầu dùng thuốc tôi không thấy có chuyển biến rõ ràng gì, tần suất lên cơn co giật vẫn không đổi khác. Tôi liên tục uống, sau 3 tuần thì thấy đầu óc sảng khoái, dễ chịu và thoải mái hơn, trong người thì rất nhẹ nhõm, không còn stress hay stress nữa, những cơn co giật thì cũng giảm đi đáng kể, nếu như hồi trước cứ hàng đêm tôi bị liên tục thì đến giờ chỉ có bị 2-3 lần trong một tuần, và sau khoảng chừng 25 ngày thì tôi cảm thấy những cơn đó đã gần như dứt hẳn, không còn bị sủi bọt mép, cứng đờ chân tay hay răng nghiến chặt nữa. Tôi đến lại nhà bác sĩ khám lại và lấy thuốc về uống tiếp. Đến tháng thứ tư, tôi thấy những cơn dứt hẳn, không còn bị tím tái mặt mũi và không còn bị ngã bất tỉnh nhân sự, không nói thành lời nữa. Đó cũng là lúc quy trình điều trị của tôi kết thúc .
Thấm thoát cũng đã hơn 3 năm rồi, hiện tại tôi chưa có tín hiệu bị tái phát bệnh động kinh nhưng tôi vẫn duy trì chính sách ẩm thực ăn uống hoạt động và sinh hoạt điều độ như khi chữa trị vì được bác sĩ Thắng nhắc nhở bệnh hoàn toàn có thể bị lại nếu hoạt động và sinh hoạt không hài hòa và hợp lý dù mức độ phát lại nhẹ hơn. Có lẽ vui nhất lúc này chính là cha mẹ tôi, họ đã theo tôi từ đầu cho đến suốt chặng đường điều trị nguy hiểm khó khăn vất vả này, tôi cảm thấy thật niềm hạnh phúc vì có cha mẹ, có một mái ấm gia đình vững chãi về ý thức cũng như vật chất để giúp tôi vượt qua bệnh tật .

Trên đây là đôi lời tâm sự của người từng bị động kinh và quá trình điều trị bệnh của tôi.

Chào thân ái !

Việt Hồng

[email protected]