Luật nhân quả và chuyện tạo nghiệp của những người gian dối trong mùa dịch

” Tôi cảm thấy rất khó hiểu rằng tại sao có những người phải giấu, phải gian dối về bệnh tật của mình như vậy. Việc thành thực khi khai báo tình hình sức khoẻ của bản thân là vì quyền lợi và nghĩa vụ của chính bản thân mình cơ mà, vậy mà họ còn gian dối được thì tôi cũng không hiểu tại vì sao ” .Hiểu biết về duyên khởi và nhân quả Thượng toạ Thích Thanh Huân đến với Phật giáo từ khi còn nhỏ, trong một mái ấm gia đình có nhiều người đi theo con đường Phật pháp. Sau khoảng chừng thời hạn dài tu tập, Thượng toạ Thích Thanh Huân trở về chùa Pháp Vân ( Quận Hoàng Mai – Hà Nội – TP.HN ) làm trụ trì. Những năm 2009, 2010, khi đó chùa Pháp Vân còn nhỏ, Thượng toạ Thích Thanh Huân đã nhận nuôi rất nhiều những trường hợp bệnh nhân nhiễm HIV không có mái ấm gia đình. LNQ_cvn_RNYP

Những nghiệp bệnh theo nhân quả báo ứng

Tại chùa Pháp Vân, Thượng toạ Thích Thanh Huân mở những khoá tu nghiệp, đặc biệt quan trọng là có những khoá tu dành riêng cho những trường hợp nghiện ma tuý. Đã có rất nhiều trường hợp cai nghiện thành công xuất sắc nhờ vào những khoá tu tại chùa Pháp Vân. Việc cai nghiện ma tuý thành công xuất sắc bằng tu nghiệp được Thượng toạ Thích Thanh Huân san sẻ là được học từ những vị cao tăng tại Đài Loan. Với quan điểm luật Nhân quả có những tác động ảnh hưởng, tác động ảnh hưởng thâm thúy tới đời sống niềm tin, tư duy và cách hành xử của xã hội, Phóng viên đã có cuộc trò chuyện với Thượng toạ Thích Thanh Huân, Phó Chánh văn phòng GHPG Nước Ta, trụ trì chùa Pháp Vân ( TP.HN ) để hiểu cặn kẽ hơn về triết lý uyên bác của Phật giáo.

PV: Kính thưa Thượng toạ, trong triết lý của Phật giáo, Luật Nhân có thể nói là tư tưởng xuyên suốt. Vậy để hiểu một cách tường tận về triết lý này, những Phật tử, những người tin vào đạo Phật cần bắt đầu từ đâu?

– Giáo lý nhân quả hoàn toàn có thể nói đó là một quy luật tự nhiên, tự quản lý và vận hành và chi phối toàn bộ mọi vấn đề trong xã hội. Không chỉ con người mà kể cả những loài vật cũng đều trong quy luật nhân quả. Quy luật nhân quả sống sót và quản lý và vận hành tự nhiên trong đời sống của mỗi con người và của cả muôn loài. Đức Phật đã nhìn thấu được rõ giáo lý nhân quả một cách thâm thúy và tổng lực. a1lnq_zqkb Về giáo lý nhân quả trước kia, khi Đức Phật chưa Open trên trần gian này thì cũng đã có nhiều tôn giáo khác có đề cập tới. Tuy nhiên, cách nhìn nhận và độ sâu của việc nhìn nhận này khác với Đức Phật. Khi nhân quả nguyệt báo vào thời trước khi Đức Phật Open, thì đã được xã hội Ấn Độ đề cập tới, và khi Phật Open thì ngài có cái nhìn sâu hơn và tổng lực hơn về giáo lý này. Có thể nói, Đạo Phật không gật đầu một góc nhìn, hoặc đề cập tới một cái nhìn phiến diện về nghiệp báo, về luân hồi và về nhân quả. Đức Phật có một cách nhìn, một cách lý giải đối sánh tương quan cả về khoảng trống, thời hạn và lại có nhân duyên trong đó. Nhân duyên – nhân quả – luân hồi – nghiệp báo, đó là một tổng thể và toàn diện, tổng hoá trong đó chi phối và diễn bày, hiện bày tẩt cả. Khi nào diễn bày đủ nhân duyên ( chủ quan và khách quan gồm : thời hạn, khoảng trống, điều kiện kèm theo, tác nhân rất đầy đủ ) thì sẽ hiện bày nghiệp báo. Tôi đến bên chân Phật vì học được luật nhân quả, là không, là vô thường a02lnq_clfw

PV: Có thể nói, Đức Phật giúp cho luật nhân quả vốn dĩ tồn tại trong tự nhiên trở thành triết lý sống với con người. Vậy, trong kinh sách của Phật giáo, luật nhân quả có vai trò như thế nào thưa Thượng toạ?

– Theo kinh sách của Phật Giáo, Đức Phật không có gì nhấn về nhân quả nhiều. Phật Giáo là một tôn giáo thiên về yếu tố giáo dục con người. Từ việc giáo dục con người thì Đức Phật đề cập tới nhân quả : nên làm gì, nên có nếp sống, hành vi và có tâm lý của mình như thế nào thì sẽ có tác dụng tương ứng. Đức Phật không đưa mọi người đến với kim chỉ nan và lý luận quá nhiều vì sẽ dẫn đến khó hiểu. Đức Phật đưa ra những yếu tố về nhân quả – nghiệp báo – luân hồi một cách rất là tự nhiên và thân mật với đời sống con người. Thậm chí, có những trường hợp là vấn đề diễn ra so với chư tăng hay đệ tử của Đức Phật, hoặc là so với những cư sĩ tại gia ; họ gặp phải những hiện tượng kỳ lạ đó và họ thưa với Đức Phật, thì lúc đó ngài mới vấn đáp rằng nguyên do như thế nào. Trong kinh sách của Phật Giáo, có tới hàng nghìn câu truyện đề cập tới yếu tố nhân quả. Nếu tất cả chúng ta hiểu được về nhân quả, nghiệp báo và luân hồi thì mỗi con người sống sẽ có ý thức hơn và tự giác với chính bản thân mình, với hành vi, tâm lý và lời nói của mình. Điều đó sẽ soi sáng cho con người rất nhiều trong đời sống này ; khiến cho con người không bị những nguồn gốc phát xuất từ những hành vi, lời nói hoặc những tư duy, tâm lý bất thiện. Mỗi con người hoàn toàn có thể nhìn vào nhân quả để tự soi sáng mình và chính điều đó đã chuyển hoá hành vi của mình và khiến con người ta ngày càng hoàn thành xong, trở nên tốt đẹp hơn. Luật nhân quả có công bằng không ?

PV:  Thưa Thượng toạ, trong bất cứ bối cảnh xã hội nào thì tính trách nhiệm với cộng đồng luôn được nhắc tới, mỗi con người là một nhân tố hình thành lên xã hội. Chính vì lý do này mà mỗi con người phải có trách nhiệm không chỉ với bản thân, gia đình mà còn với toàn thể xã hội và ngược lại, điều này ứng với câu nói “mọi người vì một người, một người vì mọi người”. Vậy trong triết lý Phật giáo nói như thế nào về điều này?

– Từ góc nhìn giáo lý nhân quả của Phật giáo mà nhìn sâu rộng ra, thì toàn bộ mọi chuyện đều không nằm ngoài ý thức nhân quả. Thuyết nhân quả giúp cho tất cả chúng ta có ý thức tự giác, và nhân quả – nhân duyên tương tức khiến tất cả chúng ta tự đồng cảm được giữa bản thân mình với mọi mối liên hệ xung quanh, trong đó có mối quan hệ giữa người với người, và mối quan hệ giữa con người với mọi sự vật, hiện tượng kỳ lạ khác. Chúng ta sẽ thấy được nhân quả giữa thiện và ác, giữa cái tốt và cái xấu ở trong tâm thức của tất cả chúng ta. Mỗi khi có một vấn đề nào đó diễn ra, tất cả chúng ta sẽ có cái tâm để đồng cảm được mình và quán chiếu để thấy được hành vi tạo ra tâm lý của mình là tốt hay xấu. Thường thường, hành vi xấu thường xuất phát từ cái vị kỷ và những tâm hành xấu, chỉ vì quyền lợi của cá thể mà quên đi những người khác ở xung quanh, hoặc mong ước cho mình tốt đẹp nhưng sự tốt đẹp và an vui ấy của bản thân mình lại trên sự khổ đau và sự giả dối so với người khác. Như vậy sẽ mang lại những “ quả ” không tốt cho mỗi tất cả chúng ta.

PV: Có một sự thật hết sức trái ngược là, hiện nay toàn xã hội, thế giới đang chống lại dịch COVID-19, Đảng, Nhà nước, Chính phủ, các ban ngành chức năng và toàn thể nhân dân đang nỗ lực hết sức để ngăn chặn đại dịch. Một trong những yêu cầu rất đơn giản đối với những ai có nguy cơ tiếp xúc với virus là phải khai báo y tế thật chính xác. Tuy nhiên, lẩn khuất đâu đó vẫn có những con người khai báo không trung thực, giấu diếm đi những bí mật và từ đó có thể vô tình làm chất xúc tác cho bệnh dịch. Trong trường hợp những người giấu diếm này mắc bệnh thì đương nhiên trong quá trình tiếp xúc với cộng đồng sẽ lan bệnh sang người khác. Vậy, nhìn bằng quan điểm của Luật Nhân quả, Thượng toạ thấy sao về điều này?

– Như lúc bấy giờ, xã hội tất cả chúng ta đang đương đầu với đại dịch Covid-19, mỗi tất cả chúng ta đều có nghĩa vụ và trách nhiệm bảo vệ hội đồng và cùng nhau góp thêm phần để đại dịch bị đẩy lùi. Nếu tất cả chúng ta ai ai cũng đều có ý thức giữ gìn, bảo vệ mình và cùng với những người khác để bảo vệ lẫn nhau, bảo vệ hội đồng thì tất cả chúng ta sẽ hoàn toàn có thể thành công xuất sắc trong việc đẩy lùi được dịch bệnh. Trong mỗi tất cả chúng ta, người có bệnh phải chuyên tâm cách ly và điều trị trong bệnh viện và những cơ sở y tế ; còn lại hội đồng phải góp phần cùng nhau để vượt qua bệnh tật. Mang ác nghiệp về cõi Cực Lạc có trái lý nhân quả ? a5lnq_umlp Nếu tất cả chúng ta quá sợ hãi căn bệnh, chỉ lo nghĩ tới bản thân mình mà không nghĩ tới mái ấm gia đình, hội đồng và trốn chạy, thì những điều đó sẽ càng khiến cho căn bệnh lây lan nhanh hơn và rộng hơn, diễn biến khó lường hơn và việc chữa trị, ngăn ngừa dịch bệnh sẽ càng trở nên khó khăn vất vả và nguy khốn hơn.

Nếu chúng ta cứ tự mình tạo ra khó khăn cho chính mình, cũng như cho mọi người thì sẽ tạo ra những quả báo không tốt về sau này cho mình. Thực tế, không cần phải đến kiếp sau hay xa xôi gì đâu, mà thực tế ngay trong hiện tại này, mình đã phải chịu những quả báo không tốt rồi; khi tự mình góp phần khiến cho căn bệnh trở nên khó chữa trị, khó phân biệt được giữa người bệnh và người không có bệnh hơn.

Nếu con người có ý thức thì chỉ cần cảm thấy hoài nghi rằng mình có năng lực sẽ bị lây nhiễm bệnh thôi là người ta đã hoàn toàn có thể tự giác cách ly và tìm tới bệnh viện cũng như những cơ quan chức năng có tương quan khác để được chữa trị và trình báo thông tin rồi. Hành động này chính là để tự bảo vệ mình và bảo vệ hội đồng, góp thêm phần giúp cho việc xác lập những người nhiễm bệnh hay không nhiễm bệnh trở nên thuận tiện hơn. a4lnq_tqtw Giáo lý nhân quả đề cao giá trị con người Đối với căn bệnh này, nếu như tất cả chúng ta cùng nhau thực thi tốt, sống có ý thức và nghĩa vụ và trách nhiệm cũng như vận dụng thuyết nhân quả vào mọi hành vi của mình thì rất hoàn toàn có thể chỉ trong thời hạn ngắn thôi mỗi cá thể đã hoàn toàn có thể tự bảo vệ mình, hạn chế được việc lây lan dịch bệnh từ người này sang người kia rồi. Như vậy, mỗi con người đều hoàn toàn có thể tự góp thêm phần chữa trị bệnh cho cả xã hội rồi. Tất cả đều phụ thuộc vào vào ý thức và hành vi của mỗi tất cả chúng ta.

PV: Vậy đối với những con người cố tình trục lợi trong khoảng thời gian toàn thể xã hội đang chống dịch thì có phải chịu “nghiệp báo” không thưa Thượng toạ?

– Tôi thấy, việc ngăn ngừa dịch bệnh Covid-19 là vô cùng thiết yếu và lúc bấy giờ đang được nhà chức trách thực thi rất hiệu suất cao. Tuy nhiên, “ căn bệnh ” nằm trong tâm thức của mỗi con người cũng rất quan trọng. Trong đó, có những người còn có những “ căn bệnh ” khác rất không hay, đó là tận dụng dịch bệnh để đầu tư mạnh, tích trữ, kinh doanh những loại sản phẩm thiết yếu như khẩu trang để trục lợi. Đầu cơ tích trữ rồi bán đắt nhằm mục đích thu tiền bất chính, đó là những hành vi và việc làm không tốt, phi đạo đức, giống như việc tự mình dẫm lên chân của chính mình. Những hành vi này tạo nên những điều không hay trong xã hội, làm cho xã hội rối loạn và khiến cho dịch bệnh càng trở nên khó ngăn ngừa hơn. Điều này theo thuyết nhân quả sẽ để lại những quả báo nặng nề và không tốt về sau này. Nhân quả từ nhân duyên trong thời dịch bệnh này mà tác động ảnh hưởng tới những góc nhìn khác trong xã hội, ảnh hưởng tác động tới kinh tế tài chính, tác động ảnh hưởng tới nhiều yếu tố khác. Mỗi tất cả chúng ta nên bình tĩnh, thận trọng và không nên coi thường, chủ quan trong tình hình dịch bệnh đang diễn biến phức tạp như lúc bấy giờ. Từ những điều đó, mình sẽ góp thêm phần bảo vệ mình, bảo vệ mái ấm gia đình mình và bảo vệ hội đồng. Nếu tất cả chúng ta, ai ai cũng tự giác về yếu tố ngăn ngừa bệnh cũng như cách ly, khu trú trong thời kỳ dịch bệnh thì khi đó sẽ không còn chuyện dịch bệnh phát sinh, hoành hành và phát tán trong lòng quốc gia mình nữa. Dịch bệnh khi đó sẽ chỉ còn ở những người nhập cư bên ngoài về thôi. Ai ai cũng tự giác và có ý thức cao thì dịch bệnh sẽ không hề phát tán mạnh được. a6lnq_vbjr Trong thời kỳ dịch bệnh mới diễn ra mà quốc tế cũng không biết thì không nói, nhưng khi đã biết rồi thì tổng thể mọi người tất cả chúng ta cùng tự giác thì tôi tin rằng việc ngăn ngừa và đẩy lùi căn bệnh không phải là điều khó. Việc chữa trị cho người bệnh cũng như khoanh vùng dịch cũng trở nên thuận tiện hơn.

PV: Vậy còn đối với những con người cố tình che giấu bí mật, không khai báo chính xác về thông tin y tế từ đó có thể khiến bệnh dịch lây lan thì sẽ chịu nhân quả như thế nào thưa Thượng toạ?

– Về những người cố ý khai gian dối, không ngay thật về tình hình sức khoẻ ( trong thời dịch bệnh ) và lịch trình đi lại của mình, gây hệ luỵ xấu khiến cho rất nhiều người trong xã hội có rủi ro tiềm ẩn bị nhiễm bệnh, nhìn vào những điều này tôi nhận thấy rằng : từ tâm lý và sự sợ hãi bị cách ly, sợ hãi bị mọi người biết rằng mình mắc bệnh, những người này đã chuốc hoạ cho chính bản thân mình và mang cái hoạ đó đi gây hại cho những người thân trong gia đình cũng như những người khác trong xã hội. Những điều đó đã phạm vào thuyết nhân quả, điều hoàn toàn có thể nhìn thấy tiên phong đó là những người này sẽ phải chịu hậu quả là bị cả xã hội lên án và cũng đã vi phạm pháp lý, thậm chí còn là vi phạm luật hình sự. Còn về nhân quả, những người này sẽ chuốc lấy cho mình một nghiệp báo, quả báo rất xấu về sau này. Quả báo này không chỉ sống sót ngay trong kiếp hiện tại mà còn đi theo gánh nghiệp tương ứng trong tương lai, phải trả lại quả nghiệp mà mình đã tự dối lòng mình, gieo rắc khổ đau cho mình và cho người khác. Hệ quả mà những người này phải gánh chịu là vô cùng nặng nề và tiếp túc lê dài đến tận sau này, khi nào trả được hết mới thôi. Nhân quả – nghiệp báo của Phật giáo là vô cùng công minh. Bất kỳ điều gì khởi phát từ trong tâm, trong ý thức của mình tạo nên, thì đều chiêu cảm lấy những tác dụng tương ứng trong hiện tại và trong tương lai, vì ngay trong hiện tại thì đang có cả tương lai trong đó rồi. Nghiệp quả và nghiệp báo dưới góc nhìn của Phật giáo là không ai hoàn toàn có thể tránh khỏi được, và nó còn phụ thuộc vào vào việc người khởi tạo nhân khởi đầu do vô tình không nhận thức được hay do hữu ý mà có mức độ nặng – nhẹ, tốt – xấu tuỳ theo. Giáo lý nhân quả vô hiệu những ý niệm xấu đi trong xã hội Trong Phật giáo sẽ không đưa việc không có ý thức hay không có hiểu biết của mỗi con người vào trong nghiệp báo. Trong trường hợp một người thiếu hiểu biết hoặc không ý thức được rằng mình đang bị bệnh, thì về việc họ đã gieo rắc hậu quả cho bản thân và cho xã hội là vẫn có ; thế nhưng về mặt đạo đức thì trong Phật giáo không đề cập tới những trường hợp đó. Trong Phật giáo, những trường hợp đó coi như là họ không liên tục mang lại hậu quả cho họ trong tương lai thì không phải trong nghiệp. Chỉ có tâm, ý, thức ảnh hưởng tác động vào hành vi thì mới tạo nghiệp mà thôi. Nếu mỗi tất cả chúng ta đều có ý thức hiểu được về nhân quả thì đều sẽ có ý thức trong mọi hành vi, trong mọi hành vi và việc làm của mình. Trong tổng thể mọi việc làm của mình mà con người đều lấy thuyết nhân quả để soi chiếu và xem xét rồi mới đưa tới quyết định hành động thì sẽ không có những điều dối lòng mình. Tôi cảm thấy rất khó hiểu rằng tại sao có những người phải giấu, phải gian dối về bệnh tật của mình như vậy. Việc thành thực khi khai báo tình hình sức khoẻ của bản thân là vì quyền lợi và nghĩa vụ của chính bản thân mình cơ mà, vậy mà họ còn gian dối được thì tôi cũng không hiểu tại vì sao. Những hành vi đó sẽ dẫn tới nghiệp báo rất nặng. Với những diễn biến như hiện tại, tôi tin chắc dịch dã sẽ được ngăn ngừa. Tôi cũng chúc và mong Phật tử cùng tổng thể mọi người luôn chân thành, thành thật trong mọi hành vi, tâm lý, luôn tôn vinh quan điểm quyền lợi cá thể hòa giải với quyền lợi hội đồng.

PV: Xin chân thành cảm ơn Thượng toạ!

Bài: Ngọc Cương – Thùy Chi

Ảnh: Ngô Ngọc

Thiết kế: Mẫn San

> Xem thêm video “Ý nghĩa của bài sám”: