Phụ nữ ngày nay có thực sự vất vả?

Nhưng nhiều bạn đọc nữ đã “rào rào” lên tiếng: làm một người phụ nữ vẹn toàn trong thời đại này quá khó khăn, và một trong những nguyên nhân không thể “hy vọng” cải thiện được là còn quá nhiều đàn ông mang tư tưởng gia trưởng vào gia đình, kìm hãm sự phát triển của phụ nữ.

Bạn nghĩ sao? Phụ nữ thời nay có thật sự vất vả hơn xưa nhiều không hay chỉ là “hoang tưởng”?

Làm cách nào để người phụ nữ có thể vẫn có sự nghiệp theo kịp thời đại mà vẫn được chồng “kính mến” trong gia đình?

Em không thể làm “con ở” của bố con anhSao phụ nữ không thể “cháy” với sự nghiệp?Muốn “cháy” với công việc thì đừng lập gia đình?Chỉ phụ nữ mới cần giỏi việc nước, đảm việc nhà?

Sống tiện lợi vẫn than vất vả là do ai ?
Tôi là đàn ông và tôi thấy rằng phụ nữ vất vả với việc làm mái ấm gia đình bởi chính họ tạo ra những vất vả đó. Thử nghĩ lại thế hệ những bà, những mẹ trước đây trọn vẹn không có đời sống tiện lợi như giờ đây. Không nấu ăn bằng nhà bếp gas, không vặn vòi là có nước nóng, không có máy hút bụi, không có máy giặt, không có tủ lạnh và cũng không có điều hòa …
Câu hỏi là : với đời sống tiện lợi như giờ đây mà phụ nữ kêu than vất vả, thì có vẻ thời rất lâu rồi những bà, những mẹ phải có 3 đầu 6 tay …
Tôi quan sát phụ nữ thao tác và thấy 1 số ít điểm làm phụ nữ vất vả hơn đàn ông :
Không sắp xếp đồ vật một cách khoa học .
Mua nhiều thứ không thiết yếu dẫn đến lúc tìm đồ vật gì đó sẽ mất nhiều thời hạn .
Không có thói quen lấy ở đâu để lại đúng chỗ đó .
Không có thói quen mua sắm cố định và thắt chặt và có kế hoạch .
Nói chuyện dài dòng mất thời hạn …
Ham muốn cá thể không có đất sống trong mái ấm gia đình
Trong trường hợp chị Hồng Phinh là chồng ôm hết việc luôn chứ san sẻ nỗi gì, như thế là đi hơi quá quỹ đạo của đời sống vốn có mà người phụ nữ được coi là một người ” thợ xây tổ ấm “. Gần như chỉ biết việc làm và làm theo ham muốn và danh vọng cá thể. Điều này ở một góc nhìn nào đó chỉ mang niềm hạnh phúc cho riêng mình chị mà niềm hạnh phúc cá thể thì không sống sót trong niềm hạnh phúc mái ấm gia đình .
Thế điều cốt yếu là chị đang đi tìm niềm hạnh phúc cá thể hay niềm hạnh phúc mái ấm gia đình ?
Nếu là niềm hạnh phúc cá thể thì không nên kết hôn. Còn nếu là vì niềm hạnh phúc mái ấm gia đình thì phải nhìn nhận lại mọi việc cho tương thích .

enGJPBsT.jpgPhóng to
Ảnh TTO

Phụ nữ không khao khát đảm đang sao?
Phụ nữ không khao khát đảm đang sao ?Từ lúc ra trường đi làm đến giờ, tôi thèm khát được 1 ngày đúng 5 giờ chiều là đứng dậy ra về. Nếu phụ nữ mà cứ đúng giờ là ra về thì theo tôi nghĩ tổng thể đều là những người vợ, người mẹ đảm đang. Vì vậy có trách là trách tại sao thời nay guồng máy xã hội lại bắt tất cả chúng ta phải thao tác nhiều như thế để rồi cả hai nửa của xã hội lại quay ra chỉ trích lẫn nhau. ?
Phụ nữ đang làm những việc nhỏ sau :
Đi chợ nấu cơm, sinh con nuôi dạy con, đưa rước con đi học, quét dọn, vệ sinh nhà cửa, tắm rửa con cháu, giặt quần áo cho chồng con, chiều chồng đi làm về phải có cơm sẵn cho chồng con ăn, nhà hư dột, ống nước hư, bóng đèn không cháy thì đó là chuyện vợ phải lo vì chồng không có trình độ này, chuyện nhỏ mà .
Chiều đi làm về chồng phải nằm nghỉ, xem tivi, sách báo còn vợ không có quyền nghỉ ngơi, không được đi làm về trễ, nếu liên tục về trễ là vợ hư. Tiền lương của vợ thì nuôi con, lãnh lương chồng đưa đủ tiền ăn của chồng trong tháng, đưa ít nhưng phải ăn ngon, tiền dư chồng để dành cho vợ mượn lúc cuối tháng hết tiền, nhưng nhớ phải trả chứ không được xù nhé .
Chân dung của người đàn ông không khi nào lớn ở nhà tôi đấy

Rồi tình yêu cũng chết
Tôi là 1 phụ nữ giỏi hơn chồng về nhiều mặt. Chồng tôi là 1 người an phận, lười biếng. Tôi chán chồng sau 4 năm chung sống và có 1 con trai 3 tuổi. Tôi stress. Tôi vận dụng theo giáo lý của Phật giáo ” niềm hạnh phúc tại tâm ” khi không mong gì đổi khác chồng tôi, tôi không yên cầu anh ấy phải thế này thế nọ. Tôi dồn niềm vui vào cậu con trai, chăm nom bản thân … Tôi thấy thanh thản hơn khi không chăm sóc tới anh ấy nữa. Và thật tệ hai : tôi hết yêu chồng ! ( năm nào thì tôi cũng được khen Tặng Kèm ” giỏi việc nước, đảm việc nhà ” ). Buồn thật .

NGOC

Thiếu sự cảm thông trong thời đại này

Thiếu sự cảm thông trong thời đại này

Bàn luận thế nào thì ở đầu cuối đại đa số đàn ông vẫn không nhận thấy được cái dở của họ. Cái tôi của họ quá lớn đến nỗi không hề hiểu được điều gọi là đồng cảm, cảm thông ; cũng bởi vậy họ không hề hiểu được hết phụ nữ phải gánh chịu những điều gì cả về mặt sức khỏe thể chất lẫn niềm tin, không biết được phụ nữ kỳ vọng điều gì khi sống trong một mái ấm gia đình yên cầu ở họ quá nhiều thứ !
Hiếm hoi chăng là những khẩu hiệu ” hãy cảm thông cho phụ nữ “, ” hãy san sẻ với phụ nữ “. Mấy người sẽ thực hành thực tế điều đó bằng hành động ? Và bao người sẽ thực hành thực tế chỉ bằng lời nói ?
Vợ thăng quan tiến chức mà chồng ca cẩm
Mỗi lần ngồi đợi chuyến bay ở phi trường, tôi hay thú vị nhìn những người đàn ông ngoại bang một tay bế con, một tay kéo chiếc vali thật nặng. Còn ở bến xe của mình, những bạn quan sát thử xem, đại đa số phụ nữ tay xách nách mang .. ! Có lẽ, mấy ông chồng ngoại bang ” màu mè ” vậy thôi, làm thế nào thương vợ bằng đàn ông Nước Ta của mình !
Mỗi chiều tan tầm, những quán nhậu của tất cả chúng ta đông nghịt người, hầu hết là đàn ông. Có mấy ai trong số đó thật sự tiếp khách ? Có được bao nhiêu người đàn ông đang nhậu mà lòng áy náy vì không về được với vợ con ?
Tôi tin rằng không có quá nhiều phụ nữ đam mê việc làm, ham thích danh vọng đến quên mất mái ấm gia đình. Họ luôn cảm thấy không dễ chịu trong lòng nếu chiều nay về muộn, hay buổi tối phải làm thêm việc làm. Đa số vì nỗi lo kinh tế tài chính nên mới lao vào và lao lực như vậy .
Thay vì ngồi ca cẩm, người đàn ông hãy thao tác nhiều hơn nữa để vợ mình yên tâm bớt việc. Người vợ luôn cảm thấy hãnh diện khi chồng được thăng quan tiến chức. Còn khi người vợ thăng quan tiến chức thì ông chồng chẳng thấy tự hào ? Tại sao vậy ?
Trời sinh ra đàn ông mưu trí giỏi giang hơn phụ nữ à ?
Đầu bù tóc rối và dốt dốt mới được sao ?
Có một câu truyện vui là người đàn ông đã từng xin Chúa được biến hóa thành phụ nữ để được sống thảnh thơi, thuận tiện hơn, nhưng chỉ sau một ngày thức dậy cho con ăn, cho con đi học, đi làm rồi ba chân bốn cẳng đón con, lại lo cho con ăn ( vì chồng còn mắc lo việc xã hội ngoài quán nhậu ), dỗ con ngủ, giặt đồ, ủi đồ, lau nhà … thì đã quỳ xin Chúa cho con được trở lại làm người đàn ông .
Chuyện cười mà cười không nổi vì nó là chuyện thật của rất nhiều cảnh đời phụ nữ tân tiến, không có gì hư cấu cả .
Trừ những người đàn bà hư hỏng, tinh thần, chẳng có người đàn bà nào không có bản năng làm lụng, lo cho chồng cho con, nhưng xin thưa việc nhà không khi nào là một việc hay một số ít việc, mà là MỘT ĐỐNG VIỆC .
Nên khi chị Hồng Phinh tâm tư nguyện vọng, tôi tin là chị cũng đã trăn trở rất nhiều, yếu tố là chị hãy có bàn luận, và trong khi tranh luận phải có nhường nhịn, quyết tử. Nhưng người chồng có muốn tranh luận không hay chỉ biết trách móc, người chồng có muốn tiến lên không hay là muốn ngừng lại ? một người muốn tiến mà một người muốn dừng sống bên nhau cũng khó lắm .
Có một điều buồn cười là ở xã hội Á đông, nhiều người phụ nữ mà lỡ thành đạt, tối ngày phấn đấu, lỡ không đủ sức vẹn toàn thì sống cũng mặc cảm lắm chứ không phải đùa, không giống lời mấy ông nói kim chỉ nan đâu .
Khổ quá, đừng so sánh với phụ nữ thời xưa

Phụ nữ tân tiến, mưu trí bị … hăm dọa
Hăm doạ là đời sống mái ấm gia đình không niềm hạnh phúc nếu quá mưu trí. Sẽ không tìm được chồng nếu … học cao quá. Chồng sẽ bỏ nếu … giỏi hơn. Tất cả những gì phụ nữ tân tiến nhận về là sự hăm doạ, ném đá hơn khen ngợi, tôn vinh .
Nực cười ! Cuộc sống mái ấm gia đình là phải tự nguyện, tại sao lại có câu đại loại ” dạy vợ, dạy làm dâu ” là thế nào ? ” Dạy ” – từ nghe như bắt buộc, áp đặt, bề trên. Tôi thấy chị Hồng Phinh cũng lo mái ấm gia đình nhiều rồi, chỉ vì chồng quá yên cầu. Nếu muốn ” dạy ” thì sao không kiếm ôsin về mà dạy ?

Phụ nữ từ xưa bị cột chặt dưới gian bếp để quán xuyến nhà cửa thì nay người đàn ông nên hiểu rằng ngôi nhà là nơi anh ta ở (chứ không phải một mình vợ, và vợ không phải người giúp việc), vì vậy nếu 2 vợ chồng cùng đi làm thì việc nhà là việc không của riêng ai.
Phụ nữ từ xưa bị cột chặt dưới gian nhà bếp để quán xuyến nhà cửa thì nay người đàn ông nên hiểu rằng ngôi nhà là nơi anh ta ở ( chứ không phải một mình vợ, và vợ không phải người giúp việc ), vì thế nếu 2 vợ chồng cùng đi làm thì việc nhà là việc không của riêng ai .Về phần phụ nữ tất cả chúng ta, tất cả chúng ta phải thực sự nắm rõ giá trị của bản thân mình .
Sống sao cho phải đạo lý, đồng thời phải tôn trọng chính mình, không phải lụy vì tình hay trói buộc bởi giáo lý gì gì đó để rồi phải dập tắt đi những đam mê, những kĩ năng của bản thân .
Tóm lại, để xã hội thực sự triển khai quyền bình đẳng phái mạnh, thì chính phụ nữ chúng phải là những người tiên phong, nhất quyết lánh xa những người đàn ông gia trưởng, ích kỉ, nông cạn, hời hợt .

Thế giới này không thiếu gì đàn ông, mà nếu không có đàn ông thì chúng ta cũng không chết được, có rất nhiều việc làm có ích nếu chúng ta không có một người đàn ông bên cạnh. Phụ nữ chúng ta hãy mạnh mẽ lên!

Theo bạn, phụ nữ chỉ nên:

Tập trung lo việc làm mái ấm gia đình Tìm cách để “ giỏi việc nước, đảm việc nhà ” Tập trung tăng trưởng sự nghiệp, việc nhà đã có người giúp việc hoặc chồng lo Ý kiến khác
Xem kết quả

Mọi quan điểm sung sướng gửi theo công cụ dưới bài hoặc về email [email protected]. Vui lòng sử dụng font chữ có dấu tiếng Việt .