Bút Không Gian – Wikipedia tiếng Việt

Bút ” AG-7 Astronaut Space Pen ” trong hộp .

Bút Không Gian (Space Pen) còn gọi là bút Không trọng lực (Zero Gravity Pen), được kinh doanh bởi Fisher Space Pen Company, là bút bi dùng hộp mực điều áp có khả năng hoạt động trong môi trường không trọng lực, dưới nước, trên giấy ướt hay trơn láng. Bút có thể viết ở mọi góc độ và trong hoạt động trong khoảng nhiệt độ môi trường rất rộng.
Bút Không Gian của hãng Fisher được phát minh bởi nhà tư bản công nghiệp kiêm nhà sản xuất bút người Mỹ Paul C. Fisher và được sản xuất tại thành phố Boulder, Nevada, Mỹ. Bằng sáng chế đầu tiên của Paul C. Fisher là cho bút AG7 “anti gravity” năm 1965. Bút từ các nhà sản xuất khác có cùng một số hoặc tất cả các tính năng trên cũng đã xuất hiện trên thị trường.

Có hai phong thái điển hình nổi bật của loại bút này là : AG7 ” Astronaut pen “, có dạng dài, mảnh, đầu bi thụt vào trong như bút bi thường, và ” Bullet pen “, có dạng không rụt đầu bi vào được và ngắn hơn bút bi thường khi đậy nắp nhưng dài như bút thường khi tháo nắp gắn lên đuôi bút để viết .

Nhiều mẫu bút của Fisher Space Pen được công bố có thời gian sử dụng trung bình là “trọn đời”; con số chính xác là 30.7 dặm hay 49.40 km.

Bút Không Gian có đầu bi làm từ wolfram carbide siêu cứng và thiết kế vừa khít để chống rò rỉ. Một phao trượt ngăn cách mực và khí nén. Mực viết xúc biến trong ống mực hàn kín là được nén khí được khẳng định viết lâu gấp ba lần bút bi thường. Viết có thể dùng ở độ cao 12,500 foot (3810 m) so với mực nước biển. Mực ra khỏi ống bằng khí nitro nén ở áp suất 35 psi (240 kPa). Nhiệt độ hoạt động được của bút là -25 °C tới 120 °C [1]. Bút có thời hạn sử dụng một thế kỷ.[1]

Sử dụng trong khoảng trống[sửa|sửa mã nguồn]

Một nguồn tin thông dụng nhưng không xác nhận cho biết, đối lập với yếu tố bút bi không dùng được trong thiên nhiên và môi trường không trọng tải, NASA chi rất nhiều tiền để tăng trưởng bút dùng trong những chuyến du hành khoảng trống mà hiệu quả hoàn toàn có thể thừa nhận là Bút Không Gian, trong khi đó Liên bang Xô Viết chọn giải pháp vừa dễ vừa rẻ là dùng viết chì. [ 2 ]Các phi hành gia Nga dùng viết chì và viết sáp viết trên bảng nhựa đen cho tới khi cũng đồng ý dùng Bút Không Gian năm 1969 với việc mua 100 đơn vị chức năng để dùng cho hàng loạt những trách nhiệm trong tương lai. [ 3 ] Các chương trình của NASA trước đây cũng dùng viết chì ( ví dụ như lần đặt hàng viết chì kỹ thuật năm 1965 [ 4 ] ) nhưng vì mối nguy quá lớn của những đầu chì vỡ và bụi chì bay tán loạn trong thiên nhiên và môi trường không trọng tải làm hỏng những thiết bị điện tử cũng như gỗ làm bút chì quá dễ cháy, [ 4 ] họ vẫn cần giải pháp tốt hơn. NASA chưa khi nào nhu yếu Paul Fisher chế bút và Fisher cũng không nhận được bất kể nguồn hỗ trợ vốn nào của cơ quan chính phủ. [ 4 ] Ông độc lập sản xuất và vào năm 1965 thì mời NASA dùng thử. Sau nhiều thử nghiệm quy mô lớn, NASA quyết định hành động dùng bút Bút Không Gian trong những trách nhiệm Apollo trong tương lai. [ 3 ] Theo báo cáo giải trình năm 1967, NASA mua khoảng chừng 400 bút với giá USD 6 một cây. [ 3 ]Năm 2008, cây bút Apollo 17 của Gene Cernan bán đấu giá được đến 23,900 $. [ 5 ]

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]