Vòng quay “ăn, ngủ, đi làm” của công nhân khu công nghiệp


Tất Thảo   –  
Thứ bảy, 23/10/2021 14 : 48 ( GMT + 7 )

Vòng quay "ăn, ngủ, đi làm" của công nhân khu công nghiệp
Anh Tạ Văn Tiến trong căn phòng trọ gần Khu công nghiệp Thăng Long, được thuê với giá 800.000 đồng/tháng. Ảnh: Tất Thảo

Đêm làm, ngày ngủ  

Gần 9 giờ sáng một ngày cuối tuần, anh Tiến loanh quanh trong nhà để quét dọn nhà cửa. Trên nhà bếp gas, nồi bánh đa anh nấu để ăn sáng đã nguội đi, sợi bánh trương lên .“ Tôi nấu được một lúc rồi, nhưng đang dở tay, nên chưa kịp ăn ” – anh Tiến lý giải .Tối hôm trước, anh Tiến đi làm từ 21 giờ 30, đến hơn 6 giờ sáng hôm sau mới quay trở lại phòng trọ. Người căng thẳng mệt mỏi, mắt vằn đỏ sau cả đêm thức trắng, nhưng anh vẫn cảm thấy khó ngủ, không tài nào chợp mắt ngay được .Quê ở huyện Hạ Hoà, Phú Thọ, sau khi tốt nghiệp cấp III, vì điều kiện kèm theo mái ấm gia đình khó khăn vất vả, anh Tiến quyết định hành động không liên tục học mà xuống TP.HN làm công nhân. Thuê một căn phòng trọ eo hẹp, anh mở màn chuỗi ngày tha hương kiếm sống .Tính đến nay, anh đã gắn bó với công ty hiện tại – chuyên sản xuất môtô điện – đã 7 năm .Thi thoảng, anh Tiến mới có thời gian để xem phim giải trí bằng laptop. Ảnh: Tất ThảoThi thoảng, anh Tạ Văn Tiến mới có thời gian để xem phim giải trí bằng laptop. Ảnh: Tất Thảo  “ Suốt những năm tháng làm công nhân, ở trọ, đời sống của tôi hầu hết chỉ ăn, ngủ, rồi đi làm, không có thời hạn đi đâu cả. Thi thoảng, được ngày nghỉ, tôi về quê, rồi lại mở màn “ điệp khúc ” này ” – anh Tiến kể .Công ty đang tổ chức triển khai thao tác 2 tuần làm ngày, 2 tuần làm đêm. Khi có nhiều việc, phần nhiều anh Tiến đi làm cả tháng, không có ngày nghỉ cuối tuần ; chỉ nghỉ 1 ngày để chuyển ca thao tác .Hôm nào phải làm tối, không tăng ca, anh phải đi từ 21 giờ 30 để mở màn thao tác và quay trở lại phòng trọ vào lúc 6 giờ 30 sáng. Nếu tăng ca, anh phải đi sớm hơn 4 tiếng, tầm 17 giờ 30 tối .Những hôm phải đi làm đêm, gần như là cả ngày hôm sau anh Tiến ngủ mê mệt để lấy lại sức. Đến khoảng chừng giữa giờ chiều, anh mới dậy, nấu nướng, giặt giũ, ẩm thực ăn uống để chuẩn bị sẵn sàng vào ca. Anh không dám đi đâu chơi, bởi nếu như vậy, buổi tối sẽ không hề có sức để thao tác. Còn những khi thao tác ban ngày, chiều tối muộn về, anh chỉ kịp ăn suất cơm bình dân, tắm rửa, rồi lên giường ngủ để sáng hôm sau mở màn một vòng xoay tựa như .Chiếc tủ lạnh hầu như không có thức ăn dự trữ của anh Tiến. Ảnh: Tất ThảoChiếc tủ lạnh hầu như không có thức ăn dự trữ của anh Tiến. Ảnh: Tất Thảo 

Nếu có tăng ca, một tháng, thu nhập của anh Tiến hiện được khoảng 15-17 triệu đồng.

Nhưng, như anh Tiến nói, để có được số tiền này, anh phải đi làm phần đông cả tháng, không nghỉ ngày nào. Với số tiền khó khăn vất vả mới kiếm được này, anh tiêu tốn 5 triệu đồng cho hoạt động và sinh hoạt cá thể, nhà hàng, đi lại ; gửi về cho cha mẹ 5 triệu đồng ; còn anh tích góp được khoảng chừng 5 triệu đồng .Nhiều năm đi làm, anh Tiến đã shopping khá đầy đủ đồ vật hoạt động và sinh hoạt. Trong căn phòng trọ được thuê với giá 800.000 đồng / tháng, có máy giặt, điều hoà, tủ lạnh .Không có tivi, nhưng bù lại, anh Tiến còn có một chiếc máy tính để thi thoảng xem phim, nghe nhạc. Đây là chiếc máy tính anh Tiến mua cho chị gái đi học trước đây, sau đó anh lại dùng khi chị không cần đến nữa .

Cuộc sống trôi qua với điệp khúc buồn tẻ như vậy, nhưng nam công nhân độc thân này không thấy quá buồn. Anh bảo, mình còn trẻ thì cố gắng đi làm để có thể kiếm được nhiều tiền hơn, lo cho bản thân sau này, cũng như giúp đỡ bố mẹ già, em gái ở quê đang trong độ tuổi đi học.  

Khu trọ nơi anh Tiến ở. Ảnh: Tất ThảoKhu trọ nơi anh Tiến ở. Ảnh: Tất Thảo  “ Thực lòng, tôi vẫn muốn có một ngày nghỉ trong tuần để giữ gìn, phục sinh sức khoẻ ; có thời hạn đi shopping đồ vật, giao lưu bè bạn. Nhưng nếu không đi làm nhiều thì sẽ không có thêm tiền để lo cho đời sống của mình hiện tại cũng như sau này ” – anh Tiến trăn trở .Mới 27 tuổi, nhưng anh Tiến đã cảm thấy khá “ oải ” với khối lượng việc làm ở công ty. Anh lo ngại, không biết khi mình ngoài 30 tuổi, liệu có trụ nổi với nghề không ? Anh không muốn nghĩ quá xa, bởi giờ đây, thu nhập của anh vẫn khá ổn, trong thời gian ngắn, anh vẫn sẽ gắn bó với việc làm này, mặc dầu nhiều áp lực đè nén, căng thẳng mệt mỏi …

Thu nhập cao hơn ở quê  

Cùng khu trọ với anh Tiến, anh T cũng hầu như chỉ biết đến ăn, ngủ rồi đi làm.

Phòng trọ chật chội của anh T. Ảnh: Tất ThảoPhòng trọ chật chội của anh T. Ảnh: Tất Thảo  Phòng trọ của anh T rất eo hẹp, chỉ khoảng chừng 7-8 mét vuông, không có Tolet khép kín .

Trong phòng trọ, không có một đồ gì đáng giá, chỉ có những đồ dùng như: Giường, quạt, chăn chiếu, quần áo, chậu, ấm đun nước siêu tốc… Tất cả toát lên vẻ tạm bợ.

“ Phòng trọ chỉ là nơi tôi có chỗ ngủ, nghỉ thôi, nên gần như tôi không shopping gì cả. Với lại, cũng không có tiền để mua những đồ vật ” – anh T san sẻ .Bên trong phòng trọ của anh T. Ảnh: Tất ThảoBên trong phòng trọ của anh T. Ảnh: Tất Thảo  Để vợ con ở Tuyên Quang, anh T xuống Khu công nghiệp Thăng Long làm công nhân được vài tháng nay. “ Lính mới ”, nên thu nhập của anh khá thấp. Nếu không tăng ca, anh chỉ được khoảng chừng 6 triệu đồng / tháng ; tăng ca thì tăng lên, được 7-8 triệu đồng / tháng .

Thu nhập này khá hơn rất nhiều nếu như anh ở quê. Vì vậy, dù vất vả, cuộc sống lúc nào cũng quay cuồng nơi công xưởng, nhưng anh T vẫn thấy hơn rất nhiều so với ở quê…