Đọc truyện [Fanfic] Thợ săn ẩm thực (danmei) – Chap 1: Thực đơn linh đình mới online hay mới nhất

Màu nền Font chữ :

Chiều cao dòng:

Kích cỡ chữ:

Sau khi vượt mặt Acacia, đã 2 năm trôi qua. Khoảng thời hạn này so với trái đất là khoảng chừng thời hạn của sự tăng trưởng. Vô số nguyên vật liệu được tìm ra từ quốc tế loài người lẫn quốc tế ẩm thực. Thế giới ẩm thực giờ không còn là mối quan ngại khi rất nhiều Bishoku-ya hay còn được gọi là thợ săn ẩm thực có đủ năng lực để tìm kiếm những nguyên vật liệu ở đó. Vì thế nên lượng nguyên vật liệu có trên toàn cầu được tò mò ngày càng nhiều mẫu mã hơn. Và tất yếu nhiêu đó vẫn chưa đủ thỏa mãn nhu cầu được sự thèm ăn của mọi người cũng như sự hiếu kì của những thợ săn ẩm thực chuyên nghiệp khi họ biết được rằng những loại nguyên vật liệu được tìm thấy trên toàn cầu chỉ mới chiếm khoảng chừng 30 %, vì thế họ luôn săn lùng và mong ước được nếm thử những món ngon và lạ hơn. Tứ đại thiên vương lúc bấy giờ đều đã có được bạn sát cánh cho mình, tuy nhiên vẫn còn một người chưa có. Đó là Coco, anh ấy vẫn đang tìm cho mình một người tập sự để cùng hợp tác. Trong vòng một tháng nữa, anh phải tìm được đồng đội cho mình. Vì sau đó, tứ đại thiên vương sẽ mở màn hành trình dài tìm kiếm thực đơn linh đình mới dành cho họ. Thế nên anh đang cố tìm một người đầu bếp để cùng anh đi tìm kiếm thực đơn ấy. Hiện tại Coco đang mang một chút ít Tỏi Thiên Thạch cho một nhà hàng quán ăn khá gần nhà của anh ấy. Để đến được nơi đó, anh phải đi qua một khu ổ chuột nhỏ, nơi mà lũ trẻ mồ côi nghèo khó sinh sống. Thế nhưng những gì anh nhìn thấy trước mắt là những đứa trẻ đang vui tươi ăn những món ăn trên tay. Khác hẳn với lúc trước khi anh đến nhận trách nhiệm tích lũy tỏi thiên thạch. Anh bước đến gần và hỏi một em nhỏ nhất. – Đồ ăn này là em có được từ đâu vậy ? – Coco hỏi. – Em được anh Light cho đó anh, anh ấy là đầu bếp giỏi nhất cũng như là người anh trai tuyệt vời nhất của chúng em đó nha ! Anh ấy thường hay làm đồ ăn cho tụi em vào mỗi cuối tháng á. – Đứa bé hồn nhiên vấn đáp. – Cám ơn em. – Anh xoa đầu đứa bé rồi rời đi. Sau đó Coco lại chỗ một người trẻ tuổi khoảng chừng 27 tuổi đang làm thức ăn và phân phát cho lũ trẻ. – Có thể cho tôi xin một phần được không ? – Dạ được ạ. – Light ngẩng đầu lên. – Aaa, là tứ đại thiên vương Coco mà ? Aa, đợi … đợi em chút. – Light bồn chồn nói. Sau một hồi, sau cuối Light cũng bình tĩnh trở lại, cậu múc một phần món ăn và đưa cho anh ấy. Coco nếm thử một chút ít, tuy chỉ là những nguyên vật liệu đại trà phổ thông nhưng chúng rất tuyệt vời. Mùi vị được nâng lên đến mức tối đa mà chúng hoàn toàn có thể phát huy. – Rất ngon đấy, cậu là đầu bếp của nhà hàng quán ăn nào ? – Dạ em chỉ là phó nhà bếp của nhà hàng quán ăn 3 sao Luminus thôi ạ. Vì thế em không đủ tiền để mua được nhiều nguyên vật liệu ngon cho lũ trẻ, chúng đều là em của em. Vì thế em luôn muốn chúng được ăn ngon, nhưng kinh phí đầu tư hạn hẹp của em chỉ hoàn toàn có thể giúp tụi nó ăn no một bữa vào mỗi cuối tháng thôi. Đó là số lượng giới hạn năng lực của em rồi. Coco ngẫm nghĩ một chút ít rồi đưa ra lời đề xuất. – Vậy em có muốn đi cùng anh không ? Anh là một thợ săn ẩm thực, thế cho nên anh cần một đầu bếp để chế biến những món ăn từ những nguyên vật liệu anh kiếm được. Nếu em đồng ý chấp thuận thì anh sẽ nhờ bạn của anh phân phối thức ăn mỗi ngày cho lũ trẻ, đồng thời dạy tụi nó những kiến thức và kỹ năng cơ bản để trờ thành đầu bếp hay thợ săn ẩm thực tùy theo tham vọng của tụi nó. Tất nhiên chỉ là nguyên vật liệu thường thôi, nhưng anh bảo vệ tụi nó sẽ không còn phải chịu cảnh đói khát nữa. Có được không ? Và tất yếu là hành trình dài sẽ rất nguy hại đấy, có khi phải đổi cả mạng sống nữa ! – Không sao ạ, chỉ cần mấy đứa trẻ này không phải chịu cực khổ nữa là quá đủ rồi ạ. Nhưng em sợ em không đủ năng lực để làm đầu bếp của anh. – Anh tin cậy em, như vậy là em đồng ý chấp thuận phải không ? – Vâng ạ, em sẽ cố rất là ! Light sau khi phát xong đồ ăn cho tụi nhỏ thì cậu kêu những em ấy lại chỗ mình. – Các em này, anh có một tin vui dành cho những em đây. Từ ngày mai, sẽ có người tương hỗ lương thực cho những em. Đó là bạn của anh này, anh ấy tên là Coco, những em phải nhớ kĩ nha. Đồng thời họ cũng sẽ dạy những gì mà tụi em muốn học. Thật tuyệt đúng không, vì vậy những em phải nghe lời họ và nỗ lực trở thành những người có ích nha. – Vâng ạ, cám ơn anh Light, cám ơn anh Coco ạ. – Lũ trẻ vui tươi đáp. – Ừ, ngoan lắm. Vậy ta đi thôi Light. – Vâng. Trên đường tới Nhà hàng chọc trời nổi tiếng để giao số Tỏi Thiên Thạch cho nhà bếp trưởng Komatsu. Coco có hỏi vài lí do mà Light lại trở thành đầu bếp. Và cậu đã kể trong lúc đi. – Khi còn nhỏ, em cũng giống như tụi nó. Bị vứt bỏ trong cái ổ chuột tồi tàn ấy. Đúng vậy, em cũng là trẻ mồ côi. Lớn lên chẳng hề biết mặt cha mẹ của mình. Tuy cực khổ, nhưng so với tụi nhóc kia thì tụi nó phải chịu đau khổ hơn nhiều. Lúc ấy em luôn khao khát được trở thành đầu bếp, để hoàn toàn có thể làm thức ăn ngon cho tụi nó, để tụi nó không phải chịu cảnh bụng đói cồn cào mà không có gì để ăn. Rồi khi em được 12, em mở màn xin làm ship hàng cho những nhà hàng quán ăn. Nhờ vậy mà nhiều lúc em được nhà bếp trưởng cho mang những thức ăn thừa về cho lũ trẻ. – Có một lần, khi nhà bếp trưởng bị thương do làm bếp, nhà bếp phó thì đang bận tiếp khách VIP. Nên ông ấy đã nhờ em làm giúp một khoảng chừng thời hạn. Khi ông ấy phát hiện rằng những món ăn của em đủ tiêu chuẩn để làm đầu bếp, ông ấy đã dẫn em đi học làm đầu bếp. Và giờ đây em được làm nhà bếp phó cho một Trụ sở của nhà hàng quán ăn ấy. Em có được ngày thời điểm ngày hôm nay cũng là do ông ấy trợ giúp. – Vậy à, mà làm thế nào em lại biết nấu ăn, từ nhỏ đã có ai chỉ em làm đâu ? – Coco hỏi. – Em không biết, em luôn được một ai đó hướng dẫn trong vô thức, ngoài những em hoàn toàn có thể truyền cảm xúc của mình vào lưỡi dao để giúp nó dễ sử dụng hơn. Và tùy vào loại dao mà có những năng lực khác nhau. – Một năng lực thật đặc biệt quan trọng nhỉ. Mà xem ra tất cả chúng ta đã tới rồi. Đi lên tầng 99 thôi. Cả hai cùng đi vào tòa nhà chọc trời. Nơi có những nhà hàng quán ăn nổi tiếng mà chỉ có khách thượng lưu mới hoàn toàn có thể ghé vào. Tất nhiên người thường cũng hoàn toàn có thể vào những tầng thấp hơn. Coco bấm thẳng lên lầu 99. Vì nó khá xa nên phải mất một lúc họ mới đến nơi. Chào đón họ là một khuôn mặt nổi tiếng trong giới đầu bếp. Bếp trưởng Komatsu, người đứng hạng 7 trong 100 đầu bếp giỏi nhất. – Aaaa, là ngài Komatsu bằng xương bằng thịt này. Em rất là ngưỡng mộ anh đó, anh đã nấu ra vô số món ăn mới trong 2 năm qua rồi đấy. Những món ăn của anh đều ngon và tốt cho sức khỏe thể chất nữa ! – Light vô cùng phấn khích. – Ahaha, cám ơn em. Nhưng anh không có có tài năng thế đâu. – Ai trong giới đầu bếp cũng đều ngưỡng mộ anh hết, lũ trẻ của em luôn nhắc về anh đó. Chúng coi anh là tiềm năng để phấn đấu và em cũng vậy. – Cám ơn em, mà tiện thể Coco này. Đây là ai thế ? – Cậu ấy sẽ là tập sự của tớ trong thời hạn tới. – Coco đáp. – Vậy là cậu đã tìm được bạn sát cánh cho mình rồi à. Chúc mừng cậu ! Vậy còn tỏi thiên thạch tớ nhờ cậu đã kiếm đủ chưa ? – Đã đủ hết rồi đây. Rồi Coco đưa bịch Tỏi Thiên Thạch cho nhân viên cấp dưới của Komatsu ở gần đó. – Mà anh Komatsu ơi, chẳng phải anh có một người bạn sát cánh là Toriko mà phải không ? Sao anh không nhờ anh ấy tích lũy giùm ? – Light vướng mắc hỏi. – À cậu ấy hả, cậu ấy đang đi kiếm Rượu Bách Thảo ở Vùng hòn đảo Say Sỉn rồi. Mà chắc cũng sắp về rồi đấy, khi có được Rượu Bách Thảo. Anh sẽ làm một món mới cho em và Coco ăn thử. Khoảng chừng 1 tiếng sau thì nghe một giọng nói khá lớn ở cửa. Đó là Toriko cùng với một bịch đầy chai đựng rượu. – Tớ về rồi đây. Để tích lũy rượu này khó thật đấy. Mà dù sao cũng đã lấy đủ rồi này. – Toriko vui tươi giơ bịch đựng rượu lên khoe. – Vậy là đã đủ nguyên vật liệu rồi, nhưng thực khách đông quá, chắc phải đợi ngày mai tớ mới làm được món mới. – Em hoàn toàn có thể phụ anh một tay. – Light năng nổ đứng dậy. – Thật chứ ? Nếu vậy thì tốt quá, đi theo anh nào. – Vâng. Nhờ có Light mà việc làm của Komatsu nhẹ đi hẳn. Light là một đấu nhà bếp khá giỏi nên Komatsu rất mừng khi em ấy đến lúc cao điểm này. Trong lúc họ đang làm bếp thì Toriko và Coco cùng trò chuyện với nhau. – Đó là ai thế ? – Toriko chỉ về phía Light đang làm bếp – Đó là bạn sát cánh của tớ, vừa mới gặp được hồi nãy. Là một đầu bếp có kinh nghiệm tay nghề khá là tốt. – Vậy là cậu cũng có được một người bạn sát cánh cho mình rồi nhỉ. Phải chăm nom em ấy tốt đấy. – Không cần cậu phải nhắc. Lúc này thì Komatsu và Light bước vào phòng với một đĩa tỏi thiên thạch ngâm rượu thơm lừng trên tay. – Nhờ có em ấy mà mọi thứ nhẹ nhàng hẳn ra, em rất có năng khiếu sở trường đó Light à, còn giờ thì ăn thôi nào. Tớ đã làm một đĩa lớn cho những cậu đấy. – Vậy ra đây là món mới của cậu ? – Coco nhìn đĩa tỏi hỏi. – Đúng vậy. Thấy như thế nào ? – Ngon tuyệt, làm đồ nhắm thì hết sảy luôn. – Toriko bốc một miếng tỏi cho vào miệng rồi nói. – Ngon thật ấy, quả là anh Komatsu, lại thêm một mới được ra đời. Mà em lại là một trong những người được nếm thử tiên phong nữa chứ. Hạnh phúc quá đi ! – Em cũng rất có năng khiếu sở trường mà, anh tin rồi em cũng sẽ làm được thôi. – Komatsu cổ vũ. – Cám ơn anh. Sau khi ăn xong, họ nghĩ ngơi và trò chuyện một chút ít. Sau đó Coco và Light chào tạm biệt và ra về. Họ quyết định hành động tuần sau sẽ khởi đầu hành trình dài đi tìm thực đơn linh đình mới của họ. Vì thời hạn còn khá dài nên họ tạm chia tay nhau, tới hôm ấy sẽ gặp lại nhau tại nhà của Coco. Bạn đang đọc truyện trên : Truyen3h. Net