19 tuổi đã làm mẹ đơn thân, sau 3 năm cả nhà tình cũ tệ bạc quỳ từ ngoài cổng để xin tôi 1 điều
Làm mẹ đơn thân tôi không dám về quê. Thế nhưng bố mẹ tôi nghe người làng đồn đoán, họ lên thành phố tìm tôi.
Làm mẹ đơn thân ở tuổi 19 không thuận tiện gì với một cô gái mới chập chững bước vào đời như tôi. Vì yêu sớm, sự bồng bột của tuổi trẻ khiến tôi phải trả cái giá quá đắt, làm mẹ sớm, mọi kế hoạch dừng dại rồi tăm tiếng đeo bám sau đó .
18 tuổi, tôi tốt nghiệp cấp 3 và thi đậu vào Đại học. Những ngày tháng sinh viên tự do, tự lập không có cha mẹ quản thúc khiến tôi buông thả hơn. Tôi gặp và yêu Hoàng – bạn trai hơn tôi 7 tuổi. Anh đi làm có điều kiện kèm theo, gia cảnh khá và rất biết chiều tình nhân. Ngày nào cũng được bạn trai đón đưa, rồi khuyến mãi những món quà đắt tiền khiến tôi niềm hạnh phúc lắm .
Bạn đang đọc: 19 tuổi đã làm mẹ đơn thân, sau 3 năm cả nhà tình cũ tệ bạc quỳ từ ngoài cổng để xin tôi 1 điều
Vì yêu và tin những lời mật ngọt của Hoàng mà sau 3 tháng tôi có bầu, nhưng đổi lại tôi nhận được sự lãnh đạm, lảng tránh nghĩa vụ và trách nhiệm thậm chí còn là lời chia tay phũ phàng của Hoàng. Hoang mang khi có thai ở độ tuổi này, tôi tìm đến tận nhà Hoàng gặp cha mẹ anh để xin họ thương đứa cháu tội nghiệp mà tổ chức triển khai đám cưới, cho mẹ con tôi một danh phận, cha mẹ tôi ở quê đỡ mất mặt. Nhưng không, toàn bộ tôi nhận lại chỉ là sự phũ phàng .
Bố mẹ Hoàng không gật đầu đứa con gái chửa trước, lại xuất thân từ mái ấm gia đình không có điều kiện kèm theo, chưa kiếm ra tiền như tôi. Họ nói tôi ngu tự chịu, đứa bé chắc gì đã là con cháu nhà họ. Không được đồng ý, ngược lại tôi còn được mẹ Hoàng khuyên nên bỏ đứa bé để làm lại cuộc sống. Nghe họ nói vậy, mọi hy vọng của tôi chấm hết !
Xấu hổ vì không chồng mà chửa, tôi không dám về quê. Thế nhưng cha mẹ tôi nghe người làng đồn đoán, họ lên thành phố tìm tôi. Họ không mắng nhiếc, xua đuổi hay đau khổ như tôi nghĩ. Bố mẹ động viên tôi cứ đẻ ra rồi nuôi, ông bà đỡ đần cho. Bây giờ tôi gác lại việc học để về quê sinh đẻ, sau con lớn chút đi học cũng không sao .
Có lẽ trên đời này chẳng ai bao dung, tha thứ mọi lỗi lầm của con như bố mẹ. Trở về quê, người làng có mỉa mai, giễu cợt nhưng tôi và bố mẹ đành kệ. Sau sinh vì áp lực kinh tế, nuôi con tôi chọn cho mình cách kinh doanh online vừa kiếm thu nhập vừa có thể trông con. Kiên trì, nỗ lực và có duyên bán hàng nữa nên tôi cũng làm ăn được, đủ kinh tế trang trải cuộc sống của 2 mẹ con.
Ba năm trôi qua, từ ngày có con, Hoàng và mái ấm gia đình anh chưa từng hỏi thăm, đến thăm con. Có lẽ anh đã có mái ấm gia đình mới rồi, sự Open của mẹ con tôi chỉ làm đời sống của anh đảo lộn. Còn với tôi, Hoàng đã không còn sống sót, là người tôi phải bận tâm, tâm lý nhiều như trước nữa dù làm mẹ đơn thân không hề đơn thuần .
Cuộc sống thanh thản, yên ả của 2 mẹ con tôi cứ thế trôi qua cho đến chủ nhật tuần trước. 3 người – 2 lớn tuổi, 1 ngoài 35 – đến nhà tôi. Tôi cũng chẳng nhớ họ là ai cho đến khi bác gái trình làng là mẹ của Hoàng tôi mới nhận ra. Bác già đi trông thấy, còn người kia là bố và chị gái Hoàng. Họ vừa nhìn thấy cu Tin nhà tôi đã vội mừng, ôm lấy thằng bé .
Vẫn giận chuyện năm xưa, tôi kéo cu Tin ra với vẻ mặt dè chừng. Mẹ Hoàng khóc lóc tâm sự với tôi: “Thằng Hoàng bị bệnh hiểm nghèo, không sống được bao lâu nữa. Nó có tâm nguyện cuối cùng được gặp và nhận con. Cháu cho cu Tin về nhận bố được không?”. Bất ngờ trước hoàn cảnh của Hoàng bây giờ, tôi ngần ngại rồi từ chối.
Họ biết tôi vẫn giận chuyện 3 năm trước, nên hết lời van nài nhưng tôi vẫn phủ nhận và mời khéo họ về. Mẹ Hoàng ra đến cổng vẫn cố van nài, còn quỳ xuống van xin tôi nhưng tôi đỡ bà dậy và khước từ. Nếu không phải Hoàng bệnh nặng, chưa có mái ấm gia đình, chưa có con họ có tìm đến đây không ? Ngày trước họ còn muốn tôi bỏ cu Tin, giờ lại muốn nhận lại. Điều này có đồng ý được không ?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Tâm Sự