Cô vợ ngoại tình (Phần 3)
Ngày 07/03/2018 19 : 20 PM ( GMT + 7 )
Vừa nói xong, Hải rẽ vào một con đường khác và dừng lại. Trước mặt họ không phải là quán nhạc Jazz nào cả, đó chỉ là con đường trong một khu đô thị. Tuy rằng có nhiều người qua lại và sáng đèn, nhưng điều đó vẫn khiến My cảm thấy sợ hãi .
My lấy chồng năm 20 tuổi, đó là một anh chàng giàu có. Cuộc sống của cô trở nên tẻ nhạt đến mức trống rỗng khi người chồng luôn bận rộn công việc, dùng vật chất để bù đắp tinh thần cho cô. Bạn đang đọc: Cô vợ ngoại tình (Phần 3) Mọi chuyện mở màn khi chồng của cô thuê một người thư ký mới là Thất, ngay từ lần tiên phong gặp anh ta đã có những bộc lộ lạ với cô. My không biết rằng bản thân đang dần bị dụ dỗ vào một vòng xoáy nguy hại giữa tình yêu và dục vọng . Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: Cô vợ ngoại tình. Vào 19h00 từ ngày 5/3 tại mục Eva Yêu. |
Trước khi kết hôn với Viễn, My vẫn còn một vài người bạn thi thoảng gặp mặt, cafe, tán gẫu. Nhưng sau khi lấy anh, cô gặp họ ít dần rồi sau cuối là không gặp nữa. Không phải là Viễn không thích, mà là cô cảm thấy cô giống như là một con chim đã vào lồng, dù cô gặp họ cũng không hề tự do bay nhảy như xưa được nữa. Cái tâm ý ấy khiến cho cô mất dần những nụ cười .
Người Giao hàng đặt một đĩa Sopes xuống bàn – một trong những món ăn đặc trưng của Mexico, cùng với đó là một chai vang đỏ và hai cái ly .
Viễn tip cho chàng trai Giao hàng một tờ tiền, anh ta gật đầu cảm ơn .
– Chai này không phải loại đắt tiền, nhưng nó là chai mà anh thích nhất .
Viễn vừa mở nắp rượu vừa nói. Anh rót một chút ít rượu vào ly, lắc nhẹ rồi đổ sang ly kia cũng làm y hệt như vậy. Viễn là người biết cách chiêm ngưỡng và thưởng thức rượu, nếu không muốn nói anh là người biết chiêm ngưỡng và thưởng thức đời sống. Anh chỉ gần như không có hứng thú với mấy thứ gọi là tình yêu thôi .
– Người lái xe đó … người mới sao ?
Viễn rót rượu ra ly :
– Anh ta là vừa là lái xe, kiêm thư ký luôn. – Viễn dừng lại, đẩy cái ly về phía My rồi nói tiếp – Lúc đầu định chỉ để Hải làm thư ký, nhưng một người ra mắt anh ta với anh nói anh lái xe rất khá. Công việc của anh tiếp tục phải tiếp rượu, nên anh nghĩ thuê anh ta lái xe cũng là một việc tốt .
Viễn không khi nào tuyển thư ký nữ, anh sợ sẽ có nhiều chuyện không tốt xảy ra. My hoàn toàn có thể ngầm hiểu được những chuyện không tốt ấy là gì .
Hai người vừa ăn vừa nói 1 số ít chuyện, My uống hơi nhiều nên cũng chuếnh choáng. Cô hoàn toàn có thể cười đùa với anh tự nhiên hơn thông thường. Hôm nay cô rất vui, và có lẽ rằng anh cũng vậy. Đã lâu rồi họ không thể hiện với nhau nhiều đến thế .
Ăn xong, cả hai cùng ra xe để tới quán nhạc Jazz. Điện thoại của Viễn đổ chuông, anh nói với cô đợi một chút ít .
Viễn không khi nào tuyển thư ký nữ, anh sợ sẽ có nhiều chuyện không tốt xảy ra. My hoàn toàn có thể ngầm hiểu được những chuyện không tốt ấy là gì. ( Ảnh minh hoạ )
Khi Viễn vừa nghe điện thoại cảm ứng, Hải đã mở sẵn cửa cho cô và mời cô lên xe. My nhìn theo chồng, ở đầu cuối cô cũng ngồi vào xe .
Khoảng một phút sau, chồng cô gõ cửa kính bên ngoài. My liền kéo cửa kính xuống .
– Có một trục trặc nhỏ ở nhà hàng quán ăn. Em cứ đến quán nhạc Jazz trước đi rồi anh sẽ tới sau .
– Không có gì quá lớn xảy ra chứ ?
– Em không cần lo ngại .
Nói rồi Viễn chạy đi bắt một chiếc taxi khác, My vẫn chưa kịp phủ nhận anh là cô sẽ không đến nghe nhạc Jazz nữa. Không có anh, chẳng phải âm nhạc với cô cũng là không có ý nghĩa hay sao ?
Hải ngồi vào xe, nổ máy và hỏi .
My tựa người ra sau, khoanh tay lại nhìn anh ta. Lúc này thì anh ta lại không nói gì với cô cả. Chồng cô không có ở đây, sao anh không giở trò huyền bí với cô ?
Suốt cả đường đi, Hải không nói gì. Anh thực thi đúng nghĩa vụ và trách nhiệm của một người lái xe, tĩnh mịch và tập trung chuyên sâu vào con đường phía trước. Anh lái xe khá, nhả côn rất êm, lên số không giật cục .
Cuối cùng, không chịu được nữa cô mới nói :
– Chúng ta liệu có quen nhau không ?
Hải đáp :
– Không. Hôm nay anh mới nhận việc .
– Tại sao anh lại tỏ ra như quen biết tôi ?
– Vậy à ? – Hải hỏi lại cô .
Lẽ nào là do cô ảo tưởng ư ? Nhưng rõ ràng anh ta đã có thái độ như vậy. Ánh mắt của anh còn khiến cô cảm thấy hơi không dễ chịu nữa. Hai người đâu có quen biết nhau ?
– Em không cần phải vướng mắc nữa, anh sẽ không làm gì hại đến em .
Vừa nói xong, Hải rẽ vào một con đường khác và dừng lại. Trước mặt họ không phải là quán nhạc Jazz nào cả, đó chỉ là con đường trong một khu đô thị. Tuy rằng có nhiều người qua lại và sáng đèn, nhưng điều đó vẫn khiến My cảm thấy sợ hãi .
Cô nỗ lực nói giọng bình tĩnh :
– Tại sao lại đưa tôi đến đây ?
– Anh biết em không muốn đến cái quán nhạc Jazz chết tiệt đó. Em chỉ đến khi có Viễn, đúng không ?
Anh ta là kẻ biết đọc tâm lý người khác sao ? Nhưng ngay sau đó, Hải đã lý giải giúp cô :
– Chiều nay Viễn đã nói với anh rằng em không thích nghe nhạc, anh ta thích nhìn sự chịu đựng của em nên mới rủ em đi nghe nhạc. Em là một cô vợ biết nghe lời .
Từ khi nào mà Viễn lại nhiều lời với những kẻ lạ lẫm như thế ? Anh vốn là người lạnh nhạt, ít khi thể hiện tâm lý của mình ra cơ mà. Hay là cô chỉ là một cái gì đó không đáng để giữ bí hiểm với anh ? Cô chỉ là một người hoàn toàn có thể đem ra làm quà tặng trong mỗi câu truyện của anh với người khác ?
My nắm chặt váy lại, môi run run. Cô nhìn ra bên ngoài, một vài đôi vợ chồng đang dắt con đi dạo, một vài thì chỉ đi bên nhau, họ cũng chưa có con, hoặc là chưa cưới nhau. Đã có lúc My tự trách sự thực dụng của bản thân mình. Vì tiền nên cô đã đồng ý lấy anh, cô biết anh không yêu thương gì cô, nhưng sao anh lại phải làm cô đau đến vậy ?
– Anh nói dối ! – My không muốn để người khác thấy cô đang đau lòng .
Nhưng càng nói lại càng để lộ điểm yếu của bản thân. Hải cười :
– Tự em sẽ biết nó đúng hay không. Em thấy đấy, mỗi người vợ đều rất kỳ vọng vào chồng mình sẽ làm cho cô ấy niềm hạnh phúc bởi những điều li ti. Nhưng đàn ông vốn trái ngược với phụ nữ, họ thích tâm lý lớn. Sự tủn mủn chỉ là một cái gì đó vớ vẩn và vô vị với họ. Anh thì không nghĩ em là một cô gái màu hồng dù em còn trẻ, nhưng tối thiểu khi em lấy Viễn, em đã không còn là một cô gái ngây thơ được nữa .
My thấy kinh ngạc khi một người mới gặp lần đầu lại hoàn toàn có thể hiểu cô đến như vậy. Trong khi chồng cô, người đã sống cùng với cô hai năm trời lại không thể nào hiểu được tâm tư nguyện vọng của cô. Một loại tâm tư nguyện vọng rất cơ bản .
– Anh muốn gì ? Anh đưa tôi đến đây được rồi thì anh muốn gì ở tôi ? Tiền ư ? Tôi không hề cho anh tiền được. Bởi tôi cũng không có quá nhiều tiền .
– Không. – Hải vấn đáp dứt khoát, không lý giải gì thêm – Anh muốn em. Anh muốn ngoại tình với em .
Anh ta chơi bài ngửa, đầy giật mình và đầy phũ phàng. My nhìn người đàn ông ngồi ghế trước đó, không thể nào hiểu được tâm lý điên rồ này lại hoàn toàn có thể Open trong đầu anh .
Đúng vậy, nó quá là điên rồ .
…
Sự thật thì cái chốc lát của Viễn chính là qua đêm. Sáng hôm sau anh về nhà trong bộ dạng căng thẳng mệt mỏi. Suốt cả đêm anh cũng không thèm gọi điện cho cô rằng cô đã về nhà chưa hay là xin lỗi vì anh không hề đến được. Anh để cô lại với người lái xe kiêm thư ký của mình, giống như một con chó được ký gửi lại cho người khác vậy. Trong khi cô là vợ của anh .
Viễn đổ mình xuống giường, một tay cởi áo, một tay lần đến My đang nằm bên cạnh. Mỗi lần ham muốn anh đều không nói gì, anh tự cho mình cái quyền muốn động vào cô khi nào cũng được .
My để mặc cho anh lộng hành trên thân thể của mình, cô trống rỗng nhìn lên trần nhà. Khoảnh khắc niềm hạnh phúc bên anh thật sự là quá ngắn ngủi, còn ngắn hơn cả pháo hoa nữa. Anh ta rốt cuộc có yêu cô hay không ?
Đột ngột My tăng nhanh chồng mình ra, anh ngã xuống giường .
– Em bị cái quái gì thế ? – Viễn quát lên .
My ngồi dậy, đóng lại hàng cúc áo đã bị anh mở ra .
– Em không muốn – My đáp – Em không muốn làm lúc này .
– Anh đang xin lỗi em đấy, em tưởng anh cũng muốn lắm à ? – Viễn vẫn không giảm tông giọng. Khi anh tức giận thì anh sẵn sàng chuẩn bị nói bất kỳ điều gì, không cần phải chú ý xem nó có khiến cô buồn hay không .
My nhìn người đàn ông ngồi ghế trước đó, không thể nào hiểu được tâm lý điên rồ này lại hoàn toàn có thể Open trong đầu anh. ( Ảnh minh hoạ )
Và My đã buồn, buồn vô hạn. Sao cô lại lấy anh ta kia chứ ? Anh ta đúng là một con dã thú, anh ta quá máu lạnh. Tại sao cô lại bán tuổi thanh xuân cho anh ta ? Suốt hai năm trời cô phải chịu biết bao nhiêu đau đớn, tủi hờn từ hai mẹ con anh đem lại, nhưng cô chưa một lần kêu la, cũng chưa một lần tỏ ra tức giận .
Cô đồng ý và chịu đựng, đã từ lâu cô không còn nghĩ gì đến tiền của anh nữa. Cô chẳng cần gì cả, cô chỉ cần anh yêu thương cô như một người chồng thông thường mà thôi .
Hai hàng nước mắt của My chảy dài xuống, cô gục đầu khóc nức nở. Viễn đứng dậy, bực mình lấy quần áo đi vào phòng tắm. Trước khi đi anh không quên nói :
– Đừng có khóc nhiều quá, tối nay tất cả chúng ta còn phải đi dự tiệc .
Rồi anh bỏ đi. Viễn ở trong đó rất lâu, My không biết có phải là anh đã chết luôn ở trong đó rồi không .
Anh tự nhìn mình trong gương, thở dốc. Khuôn mặt anh đậm một sự sầu khổ. Viễn vung tay lên định đấm chính hình ảnh của mình, nhưng rồi anh dừng lại trước khi da thịt mình chạm vào đó .
Trong lúc đó, My chợt nhớ đến lời của Hải đã nói với mình vào tối trong ngày hôm qua :
“ Anh muốn ngoại tình với em ! ”
Cô ngẩng lên và lau nước mắt. Bên ngoài trời đã sáng, một ngày mới lại khởi đầu. Cô nên sống tiếp những tháng ngày tẻ nhạt, buồn bã như thế này, hay là tìm đến một nơi tạm bợ khác đây ?
Mọi chuyện vẫn không có gì biến chuyển sau kỷ niệm ngày cưới. Chồng của My vẫn là một người đàn ông lãnh đạm. Cô đang yếu ớt dần, liệu có lạc lối với con đường mà Hải đang vạch ra ?
Đón đọc phần 4 truyện dài kỳ: Cô vợ ngoại tình. Vào 19h00 ngày 8/3 tại mục Eva Yêu. |
Cô vợ ngoại tình (Phần 2)
Hải đóng cửa xe vào rồi ngước nhìn cô. My có cảm xúc anh ta đang cười với cô, một cái cười bí hiểm và khiến cô thấy không dễ chịu. Sau đó anh mới Open …
Bấm xem >>
Theo Lan Vy ( Khám Phá )
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Tâm Sự