Thư mẹ gửi con gái trước khi lấy chồng khiến dân mạng tranh cãi nảy lửa

Hơn hai mươi năm nuôi nấng con thành người, bà mẹ nào cũng không khỏi lo ngại cho cô con gái nhỏ của mình khi sắp phải mở màn một đời sống trọn vẹn mới. Hạnh phúc khi con đã tìm được một người đàn ông hoàn toàn có thể lệ thuộc, tuy nhiên mẹ không thể nào yên lòng vì chỉ ngày mai thôi, đứa con bé nhỏ của mẹ sẽ lên xe hoa về nhà chồng .
Mới đây, trên những trang mạng xã hội rối loạn san sẻ một bức thư mẹ gửi con gái trước khi lấy chồng. Kèm với bức thư là những hình ảnh người mẹ rưng rưng nước mắt khi nhìn đứa con bé nhỏ đang trang điểm để chuẩn bị sẵn sàng lên xe hoa .
“ Con gái thân thương của mẹ !

Vậy là ngày mai con sẽ bước qua đò, cuốn sách cuộc đời con sẽ mở sang một trang mới. Trước khi con gái đi lấy chồng, người mẹ nào cũng sẽ trải qua những giây phút dài nhất của cuộc đời với rất nhiều hạnh phúc và cũng rất nhiều ưu tư, lo lắng giống như mẹ lúc này.

Mọi người vẫn nói, con gái đi lấy chồng thì con vẫn là con gái cha mẹ, có khác gì đâu. Nhưng mẹ biết, khi những người con gái bước qua cánh cửa chứa đầy kỷ niệm bé thơ hằn gắn bó, cô đã không còn thuộc về ngôi nhà ấy nữa .
Dù thế nào, cuộc sống của cô cũng đã thành một mảnh đời riêng, không còn thứ keo nào hoàn toàn có thể kết nối cô vào với những mảnh ghép của ngôi nhà và những ký ức cô từng nắm giữ. Vậy nên, trước giờ phút con thuộc về vòng tay người đàn ông của đời con, người từ nay sẽ lo ngại và chăm nom con thay cha mẹ, mẹ chỉ muốn nói với con đôi lời .

Con gái ạ !
Trái tim người đàn ông giống như cái động không đáy. Phụ nữ vì yêu mà muốn bước vào tận sâu trong cái động ấy, nhưng là, càng bước càng thấy hun hút, sợ hãi và hoảng sợ rồi tự mình chết đuối khi nào chẳng biết .
Hạnh phúc của người phụ nữ đơn thuần lắm. Đừng nên tham lam và yên cầu ở người đàn ông tình yêu toàn vẹn và tuyệt đối. Một người đàn ông tốt và yêu thương con thật lòng, không phải là người đàn ông sẽ mở toang cánh cửa trái tim mình để con hoàn toàn có thể nhòm vào đó, nhìn thấu rõ tâm can .
Đàn ông chỉ cho con thấy tình yêu bằng miệng, là đàn ông bỏ đi. Miệng nói thì gió bay, những kẻ rơi nước mắt vì tình yêu, những kẻ luôn miệng sống chết vì tình yêu, chuẩn bị sẵn sàng vứt bỏ cả mạng sống mình vì tình yêu là những kẻ không hề và sẽ không khi nào là chỗ dựa an toàn và đáng tin cậy và bền vững và kiên cố .
Một người hoàn toàn có thể tự giết bản thân mình, cũng sẽ có ngày cầm được dao đâm người khác. Con hãy nhớ, người đàn ông xứng danh để con dựa vào – là người hoàn toàn có thể đi trăm ngàn nẻo đường, vẫn quay về bên mái ấm gia đình, bên vợ con .
Và con gái, con hãy luôn khắc ghi : Một người vợ tốt là gì ? Là không nên và tuyệt đối không khi nào được mở miệng ra yên cầu bình đẳng – ngang hàng ngang vế với chồng. Hạnh phúc của người phụ nữ là “ giữ lửa ” cho mái ấm gia đình, mặc dầu có lúc con thấy trăm bề thiệt thòi, trăm bề khó khăn vất vả, con phải luôn nhắn nhủ mình rằng – người phụ nữ sinh ra vốn không phải để tranh đấu quyền lực tối cao .
Thượng đế cho phụ nữ một trái tim nóng là để sưởi ấm mái ấm gia đình. Chỉ có mái ấm gia đình mới là niềm hạnh phúc suốt đời của người phụ nữ. Một người đàn ông thành công xuất sắc là luôn có người phụ nữ bí mật ở đằng sau. Một người phụ nữ niềm hạnh phúc là luôn có người đàn ông đáng tin cậy .
Không có vợ chồng nào đi đến toàn vẹn cuối đời mà không trải qua sóng gió. Những khi bát đũa xô lệch, con hãy đặt tay lên trái tim mình mà nhớ lại tháng ngày con và chồng đã yêu thương nhau .
Tình yêu không phải là toàn bộ để người ta sát cánh với nhau đến hết đời, có những thứ lớn hơn cả tình yêu đó là khi hai con đủ đáng tin cậy và hiểu nhau để giữ cho mình một chữ “ Nghĩa ”. Để đi hết con đường, thì người ta phải có đủ niềm tin, có đủ kiên trì, có đủ vị tha, có đủ cảm thông, yêu thương thôi thì không đủ .
Vì vậy, con gái – đừng khi nào cố gắng nỗ lực bước vào tận sâu trong trái tim người đàn ông để cân đo đong đếm tình yêu người ấy dành cho con. Giữ một người đàn ông, giống như giữ một sợi dây, kéo căng thì đứt, chùn tay thì rơi. Con có đủ cân đối thì con sẽ là người niềm hạnh phúc .

Mẹ đã từng trải qua những giây phút không thăng bằng của cuộc đời, những thăng trầm của năm tháng đã dạy mẹ một điều, rằng đến một lúc nào đó, cái mà tất cả đàn ông, đàn bà sinh ra trên cuộc đời – khi trải qua hết những năm tháng hoa niên tươi đẹp, đã mệt mỏi những tranh đấu, đã chán rong ruổi trên con đường đến danh vọng, chợt nhận ra hạnh phúc chỉ là bình an một đời.


Cuộc đời là những chuyến đi và gặp gỡ, người con thấy trên đường đời rất nhiều, hoàn toàn có thể khoảng thời gian ngắn nào đó, con sẽ lạc lối. Nhưng rồi con gái ạ, những mộng tưởng thì dễ thêu dệt, nhưng sự bình yên của cuộc sống thì cần rất nhiều những yêu thương, những cảm thông, những tin yêu .
Khi dông tố đi qua, con dễ nghiêng lòng cũng giống như cành cây oằn mình trước bão tố, nhưng cây không đổ, chỉ có lòng người thì dễ thay đổi. Bởi vì thế, con biết không, xã hội ngày này có bao nhiêu mái ấm gia đình đổ vỡ, họ hoàn toàn có thể lấy ra rất nhiều những nguyên do để biện hộ .
Nhưng duy chỉ có một nguyên do mà họ không biết và không khi nào biết, đó là họ đã đặt cái tôi của mình lên trên sự vững chắc của một mối quan hệ quá nhiều. Đã là quan hệ vợ chồng, thắng thua, được mất – có còn quan trọng quá không con ?
Chúng ta hoàn toàn có thể tranh đấu cả đời với người ngoài, nhưng trong mái ấm gia đình, tất cả chúng ta chỉ có hai nguyên tắc : tôn trọng và nhường nhịn. Giữa đàn ông và đàn bà, có xóa nhòa đến đâu, cái ranh giới bình đẳng cũng không hề biến hóa được thực sự – rằng đàn bà sinh ra là phái yếu, đàn bà chỉ hoàn toàn có thể đứng sau đàn ông thôi. Đứng sau không phải là hèn kém, đứng sau là để niềm hạnh phúc được vẹn tròn .
Con gái, những năm tháng cuộc sống rồi cũng qua mau, khi còn trẻ – con có rất nhiều lựa chọn, nhưng bước vào đời sống mái ấm gia đình – con chỉ hoàn toàn có thể vì lựa chọn của mình mà cố gắng nỗ lực, mà tranh đấu với chính mình .
Yêu và lấy một người – trọn vẹn không phải vì người ấy hoàn toàn có thể lo cho con một tương lai yên ổn, sung sướng rảnh rỗi ; mà là ngay cả khi con bước đi bên người ấy, với những nỗi lo mơ hồ đè nặng hai vai nhưng sau cuối quan trọng nhất vẫn là con dám đứng lại, ở cạnh bên, nắm lấy đôi bàn tay cũng đang run rẩy trước tương lai của người ấy để cùng nhau san sẻ và mò mẫm trong bóng đêm cuộc sống đang đợi mỗi người ở phía trước .
Hạnh phúc giản đơn nhưng khó giữ, người tỉnh táo không phải người không dám uống, mà là người quả cảm uống một lần cho say để tỉnh dậy và liên tục, suốt đời không mụ mị. Và như vậy, con gái – ngày mai con hãy vững bước qua đò ! ” .
Bài viết chạm tới một nỗi khắc khoải trong lòng bất kỳ chị em nào đã từng trải qua tích tắc nhìn cha mẹ trước khi lấy chồng. Đôi mắt đỏ hoe, khóe miệng rưng rưng không nói thành lời, toàn bộ đã khiến ai nấy không khỏi rơi nước mắt khi đọc tâm sự .

Nhiều người không khỏi rơi nước mắt khi nhớ về cha mẹ

Nhiều người không khỏi rơi nước mắt khi nhớ về cha mẹ

Bạn trẻ Hồng Linh bồi hồi nhớ lại : “ Ngày em mình đi lấy chồng, cha mẹ cả đêm không ngủ được. Trước khi em lên xe hoa, mẹ đã khóc còn bố thì chẳng khi nào nói gì nhưng ngày nghe tin em mình có bầu nên cưới, bố đã thức trắng đêm hút thuốc. May mắn là em mình gặp được mái ấm gia đình chồng tử tế nên cha mẹ cũng đỡ lo hơn. Có ra ngoài xã hội rồi mới thấy, trên đời này chỉ có cha mẹ là yêu thương ta vô điều kiện kèm theo ” .

Nhiều ý kiến khác lại không đồng tình với những điều mẹ dặn con gái.

Song, cũng có rất nhiều quan điểm trái chiều xung quanh quan điểm của người mẹ trong bài viết này. Bạn Nhật Linh tỏ ý vướng mắc : “ Vì sao một người mẹ lại dạy con gái phải chịu đựng quyết tử, phải quyết tử và không khi nào được ngang hàng với đàn ông ? ” .
Một thành viên khác phản hồi : “ Sinh con ra mới hiểu lòng cha mẹ. Nhưng nếu mình là mẹ, mình sẽ không dạy con phải quyết tử một cách như vậy. Mình sẽ dạy con sống sao cho thật niềm hạnh phúc ” .
Theo Khampha