Tâm sự chuyện mẹ chồng nàng dâu từ góc nhìn của một cô em chồng
Trước đây em có post bài về xung đột trong gia đình em giữa mẹ và chị dâu, anh trai em là người đứng giữa, em cũng ở giữa, không theo bên nào, nhưng em không ở VN nên chỉ có thể tâm sự với mẹ và anh thôi.Trước đây em có post bài về xung đột trong mái ấm gia đình em giữa mẹ và chị dâu, anh trai em là người đứng giữa, em cũng ở giữa, không theo bên nào, nhưng em không ở việt nam nên chỉ hoàn toàn có thể tâm sự với mẹ và anh thôi .
Chị dâu em 26 tuổi, theo như anh em nói là “còn rất con nít, suy nghĩ như con nít” nên anh em rất chiều chuộng để “từ từ khuyên bảo”. Nhưng mà từ lúc chị dâu về nhà em thì mọi người được mấy cơn đau tim. Mẹ em là người nóng tính, nếu không vừa ý là góp ý, góp ý không sửa là la mắng ngay chứ không được nhẹ nhàng ngọt ngào. Còn chị dâu được cưng chiều từ bé, không phải làm gì, và mẹ của chị cũng nói là “con này nó con nít lắm, có gì chị dạy bảo giùm”. Nhà chị dâu có con bé em, không bao giờ chào hỏi hay cảm ơn ai cả, nhưng bố chị ấy nói: “Con bé cá tính”.Chị dâu em 26 tuổi, theo như đồng đội nói là ” còn rất con nít, tâm lý như con nít ” nên đồng đội rất chiều chuộng để ” từ từ khuyên bảo “. Nhưng mà từ lúc chị dâu về nhà em thì mọi người được mấy cơn đau tim. Mẹ em là người nóng tính, nếu không vừa lòng là góp ý, góp ý không sửa là la mắng ngay chứ không được nhẹ nhàng ngọt ngào. Còn chị dâu được cưng chiều từ bé, không phải làm gì, và mẹ của chị cũng nói là ” con này nó con nít lắm, có gì chị dạy bảo giùm “. Nhà chị dâu có con bé em, không khi nào chào hỏi hay cảm ơn ai cả, nhưng bố chị ấy nói : ” Con bé đậm cá tính ” .
Nhưng mà về nhà em không lâu thì xảy ra mâu thuẫn, cũng vì chị dâu làm ngân hàng nhà nước ngày 8 tiếng như mẹ em kinh doanh ở nhà nhưng lại không làm việc nhà (chưa bao giờ quét nhà và dọn phòng riêng của anh chị) mà cũng không phụ giúp mẹ em, dù chị không phải nấu cơm, mẹ em chỉ yêu cầu phụ cả nhà dọn bàn ăn và rửa bát. Lúc em về VN với chồng sắp cưới của em thì chị ghen tỵ, nói là bố mẹ chỉ chăm lo cho em (ví dụ như em ở nhà nấu cơm chờ anh chị về ăn, anh chị báo không ăn nữa, thì em ăn, còn đồ ăn hôm sau hâm lại thì chị nói không ăn đâu, nấu riêng cho em với chồng em mà). Chuyện vặt vãnh cứ tiếp tục đến đám cưới em thì chị xách đồ về nhà mẹ đẻ, nói là để nghỉ ngơi. Em để ý thấy hết lần này đến lần khác mọi người tụ tập, hay em rủ chị nấu ăn, làm bánh, thì chị đều đi về nhà mẹ đẻ, cãi tay đôi với mẹ em, nhưng lại trách mọi người không quan tâm mình bằng chồng em (chồng em thì xí xớn gặp ai làm gì cũng nhảy vào phụ). Em buồn lắm, mới viết tin nhắn cho chị nói là em biết mẹ khó tính, thôi chị em mình cùng làm, có gì em nấu ăn rửa bát cũng được nhưng chị em mình làm cùng nhau cho vui. Kết quả là…không bao giờ xảy ra luôn ạ.Nhưng mà về nhà em không lâu thì xảy ra xích míc, cũng vì chị dâu làm ngân hàng nhà nước nhà nước ngày 8 tiếng như mẹ em kinh doanh thương mại ở nhà nhưng lại không thao tác nhà ( chưa khi nào quét nhà và dọn phòng riêng của anh chị ) mà cũng không phụ giúp mẹ em, dù chị không phải nấu cơm, mẹ em chỉ nhu yếu phụ cả nhà dọn bàn ăn và rửa bát. Lúc em về việt nam với chồng sắp cưới của em thì chị ghen tỵ, nói là cha mẹ chỉ chăm sóc cho em ( ví dụ như em ở nhà nấu cơm chờ anh chị về ăn, anh chị báo không ăn nữa, thì em ăn, còn đồ ăn hôm sau hâm lại thì chị nói không ăn đâu, nấu riêng cho em với chồng em mà ). Chuyện vặt vãnh cứ liên tục đến đám cưới em thì chị xách đồ về nhà mẹ đẻ, nói là để nghỉ ngơi. Em chú ý thấy hết lần này đến lần khác mọi người tụ tập, hay em rủ chị nấu ăn, làm bánh, thì chị đều đi về nhà mẹ đẻ, cãi tay đôi với mẹ em, nhưng lại trách mọi người không chăm sóc mình bằng chồng em ( chồng em thì xí xớn gặp ai làm gì cũng nhảy vào phụ ). Em buồn lắm, mới viết tin nhắn cho chị nói là em biết mẹ không dễ chiều, thôi chị em mình cùng làm, có gì em nấu ăn rửa bát cũng được nhưng chị em mình làm cùng nhau cho vui. Kết quả là … không khi nào xảy ra luôn ạ .
Để nhanh đi vào vấn đề thì tóm lại là sau khi họp gia đình (lúc này chị ấy về làm dâu được hơn 2 tháng), mẹ em khuyên là chị nên tham gia với mọi người để tình cảm khắn khít, rồi anh em nói là muốn mọi người thương mình thì mình phải thương mọi người. Chị dâu cãi: “Đây không cần ai thương hết”. Anh em nóng tính tát vợ một cái, như vậy là cực kỳ sai ạ, nhưng phản ứng của chị dâu em là nhảy vào cào anh em, cào bác em tím hết cả tay, gào lên: “Tao không thèm ở cái nhà này nữa”, rồi gọi bố chị ấy đến đón, chào mẹ em là: “Con chào bác”. Sau đó thì chị ấy muốn quay lại, nhắn tin xin lỗi bố mẹ em và em nữa, nhưng anh trai em không đồng ý, muốn ly dị. Mẹ em nghĩ tội con gái, lỡ ly dị thì bị nói ra nói vào, nên khuyên anh em là cho chị ấy một cơ hội. Cả nhà thuyết phục thì anh em đồng ý.Để nhanh đi vào yếu tố thì Tóm lại là sau khi họp mái ấm gia đình ( lúc này chị ấy về làm dâu được hơn 2 tháng ), mẹ em khuyên là chị nên tham gia với mọi người để tình cảm khắn khít, rồi bạn bè nói là muốn mọi người thương mình thì mình phải thương mọi người. Chị dâu cãi : ” Đây không cần ai thương hết “. Anh em nóng tính tát vợ một cái, như vậy là cực kỳ sai ạ, nhưng phản ứng của chị dâu em là nhảy vào cào đồng đội, cào bác em tím hết cả tay, gào lên : ” Tao không thèm ở cái nhà này nữa “, rồi gọi bố chị ấy đến đón, chào mẹ em là : ” Con chào bác “. Sau đó thì chị ấy muốn quay lại, gửi tin nhắn xin lỗi cha mẹ em và em nữa, nhưng anh trai em không chấp thuận đồng ý, muốn ly dị. Mẹ em nghĩ tội con gái, lỡ ly dị thì bị nói ra nói vào, nên khuyên bạn bè là cho chị ấy một thời cơ. Cả nhà thuyết phục thì bạn bè đồng ý chấp thuận .
Xem thêm: 4 Ứng dụng giúp bạn tâm sự với người lạ
Về được đâu vài tháng thì chị lại như cũ: mẹ em nấu cơm về không mời ăn tự múc canh ăn luôn, hay ăn xong mọi người còn ăn thì đứng dậy dọn phần mình, rửa bát của mình, để khách ngồi lại ăn với mẹ em. Anh trai em góp ý thì dẹp luôn không rửa. Mẹ em muốn cho ra riêng từ đầu, nhưng bố và anh em không chịu, mãi cho đến một ngày… Về được đâu vài tháng thì chị lại như cũ : mẹ em nấu cơm về không mời ăn tự múc canh ăn luôn, hay ăn xong mọi người còn ăn thì đứng dậy dọn phần mình, rửa bát của mình, để khách ngồi lại ăn với mẹ em. Anh trai em góp ý thì dẹp luôn không rửa. Mẹ em muốn cho ra riêng từ đầu, nhưng bố và đồng đội không chịu, mãi cho đến một ngày …
Mẹ em đã góp ý là ở nhà phải tiết kiệm điện nước, không thể để đèn mấy tầng lầu cả đêm không tắt (anh chị ở trong nhà mẹ em không bắt đóng góp gì đâu ạ), hoặc là đóng cửa nhẹ nhàng. Mẹ em còn buồn vì mẹ thường mua sẵn bột giặt nước xả để đó cho cả nhà dùng, nhưng khi hết thì chị dâu em mua rồi đem cất đi trong phòng, mẹ em mang đồ vào cho anh em mới thấy. Hôm đó chị dâu đi về tông xe vào cửa sắt, mẹ em la cho, chị không trả lời đi thẳng lên lầu. Chuyện chưa có gì… Đến tối mẹ em hát karaoke trong phòng thì chị dâu mở cửa phòng rồi dập cửa, mẹ em hỏi tại sao thì nói: “Ồn ào quá”. Mẹ em la là tại sao lại cư xử hỗn hào, thì chị dâu quăng cái tờ giấy ghi chú nhớ tắt điện vào mặt mẹ em rồi chửi, mẹ em nóng lên lại tát chị dâu, thì chị ấy nhào vào đấm đá, cào cấu mẹ em tím hết cả tay. Anh em về thì nói lại là mẹ em tự nhiên điên lên xông vào tát, để anh em và mẹ em gây nhau, và anh em đã nói những câu làm mẹ rất đau lòng (vì chị ấy thề là không cãi mẹ em, và trước mặt anh em thì ngoan lắm nên anh em tin ạ).Mẹ em đã góp ý là ở nhà phải tiết kiệm chi phí điện nước, không hề để đèn mấy tầng lầu cả đêm không tắt ( anh chị ở trong nhà mẹ em không bắt góp phần gì đâu ạ ), hoặc là đóng cửa nhẹ nhàng. Mẹ em còn buồn vì mẹ thường mua sẵn bột giặt nước xả để đó cho cả nhà dùng, nhưng khi hết thì chị dâu em mua rồi đem cất đi trong phòng, mẹ em mang đồ vào cho đồng đội mới thấy. Hôm đó chị dâu đi về tông xe vào cửa sắt, mẹ em la cho, chị không vấn đáp đi thẳng lên lầu. Chuyện chưa có gì … Đến tối mẹ em hát karaoke trong phòng thì chị dâu Open phòng rồi dập cửa, mẹ em hỏi tại sao thì nói : ” Ồn ào quá “. Mẹ em la là tại sao lại cư xử hỗn hào, thì chị dâu quăng cái tờ giấy ghi chú nhớ tắt điện vào mặt mẹ em rồi chửi, mẹ em nóng lên lại tát chị dâu, thì chị ấy nhào vào đấm đá, cào cấu mẹ em tím hết cả tay. Anh em về thì nói lại là mẹ em tự nhiên điên lên xông vào tát, để bạn bè và mẹ em gây nhau, và đồng đội đã nói những câu làm mẹ rất đau lòng ( vì chị ấy thề là không cãi mẹ em, và trước mặt đồng đội thì ngoan lắm nên bạn bè tin ạ ) .
Sáng hôm sau chị dâu đi làm, trước khi đi quay lại chào mẹ em rồi cười: “Hôm qua mẹ ngủ có ngon không?”. Mẹ em lên lầu thì thấy tờ giấy ghi chú nhớ tắt điện đã bị chị dâu em vẽ mặt heo mặt cười trong đó. Cuối cùng thì mẹ em đuổi cả hai ra khỏi nhà. Anh em đi suốt 3 tháng trời, đến mới đây mới về mong mẹ em tha lỗi.Sáng hôm sau chị dâu đi làm, trước khi đi quay lại chào mẹ em rồi cười : ” Hôm qua mẹ ngủ có ngon không ? “. Mẹ em lên lầu thì thấy tờ giấy ghi chú nhớ tắt điện đã bị chị dâu em vẽ mặt heo mặt cười trong đó. Cuối cùng thì mẹ em đuổi cả hai ra khỏi nhà. Anh em đi suốt 3 tháng trời, đến mới gần đây mới về mong mẹ em tha lỗi .
Em viết tâm sự này để hỏi các anh chị cô chú trên diễn đàn là mối quan hệ này có thể cứu vãn được không ạ? Mẹ em thì cương quyết không nhìn mặt chị dâu, còn chị dâu em thì sướng quá vì đã toại nguyện ra riêng, lại lên ngân hàng chỗ chị làm rêu rao là mẹ em “láo, người to đùng đánh chị ấy làm sao chị ấy đánh lại”. Anh em thì như bị bùa mê thuốc lú, về xin lỗi mẹ nhưng vợ gọi là đi ngay. Em muốn nói chuyện để tình hình tốt hơn thì lại bảo em “im đi”, và ngày Vu Lan em than thở “sao con cái bất hiếu nói những lời làm mẹ đau lòng” thì anh em chửi em mạt sát luôn ạ :(. Mà em thì chưa bao giờ nói gì quá đáng với chị dâu, chỉ rủ nấu ăn, và an ủi thôi. Mẹ em chỉ có 2 con, em thì ở xa nên rất lo :(. Em không thèm nói chuyện với anh em nữa, nhưng cũng không biết làm sao để cứu vãn một thứ đã vỡ tan nát như tình cảm giữa mẹ em với chị dâu. Ai cũng có cái sai nhưng cái tôi lại quá lớn.Em viết tâm sự này để hỏi những anh chị cô chú trên forum là mối quan hệ này hoàn toàn có thể cứu vãn được không ạ ? Mẹ em thì cương quyết không nhìn mặt chị dâu, còn chị dâu em thì sướng quá vì đã toại nguyện ra riêng, lại lên ngân hàng nhà nước chỗ chị làm rêu rao là mẹ em ” láo, người to đùng đánh chị ấy làm sao chị ấy đánh lại “. Anh em thì như bị bùa mê thuốc lú, về xin lỗi mẹ nhưng vợ gọi là đi ngay. Em muốn chuyện trò để tình hình tốt hơn thì lại bảo em ” im đi “, và ngày Vu Lan em than vãn ” sao con cháu bất hiếu nói những lời làm mẹ đau lòng ” thì bạn bè chửi em mạt sát luôn ạ : (. Mà em thì chưa khi nào nói gì quá đáng với chị dâu, chỉ rủ nấu ăn, và an ủi thôi. Mẹ em chỉ có 2 con, em thì ở xa nên rất lo : (. Em không thèm chuyện trò với đồng đội nữa, nhưng cũng không biết làm thế nào để cứu vãn một thứ đã vỡ tan nát như tình cảm giữa mẹ em với chị dâu. Ai cũng có cái sai nhưng cái tôi lại quá lớn .
Xin mọi người cho em một lời khuyên ạ.Xin mọi người cho em một lời khuyên ạ .
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Tâm Sự