Sau khi kết hôn, tôi không bao giờ gọi điện cho mẹ chồng, sau khi bà mất tôi “hóa đá” vì hối hận
Khi mẹ chồng mất, chồng tôi buồn lắm nhưng bản thân tôi thì bình thường vì căn bản tôi không có tình cảm với bà. Sau khi lo tang lễ cho bà xong xuôi, khoảng 1 tuần sau thì bố chồng gọi vợ chồng tôi qua để nói về di chúc của bà trước khi mất.
Tôi có ấn tượng không mấy tốt đẹp với nhà chồng, bởi từ hồi chúng tôi yêu nhau, tôi đã nghe nói mái ấm gia đình anh không thích tôi và họ cảm thấy tôi không xứng danh với anh. Tôi rất không dễ chịu vì điều đó và không ít lần cãi nhau với tình nhân, thậm chí còn còn từng đòi chia tay vì không muốn vào bước vào mái ấm gia đình không nghênh đón mình .
Nhưng rồi sau toàn bộ, vì yêu nhau nên chúng tôi vẫn quyết định hành động làm đám cưới và chuyển ra ngoài sinh sống ngay sau khi kết hôn. Thậm chí, tôi đã thề trong lòng rằng cả đời này sẽ không khi nào tiếp xúc với họ .
Bạn đang đọc: Sau khi kết hôn, tôi không bao giờ gọi điện cho mẹ chồng, sau khi bà mất tôi “hóa đá” vì hối hận
Tôi thường không tiếp xúc hay liên hệ với ai trong mái ấm gia đình ấy ngoài mối chăm sóc duy nhất là chồng tôi. Thế nên tôi không khi nào gọi điện cho mẹ chồng và tôi cũng cảm thấy bà không chăm sóc đến tôi. Từ sau khi kết hôn, bà không có hành động gì trước việc tôi ít qua lại với nhà chồng và đời sống của tôi vẫn rất ổn, chỉ là không thân thương với mái ấm gia đình chồng như những người con dâu khác .
Cũng vài lần chồng tâm sự với tôi về điều này, anh muốn tôi thân mật hơn với mọi người trong nhà, nhất là mẹ chồng nhưng tôi không hề vượt qua rào cản trong lòng. Tôi nói với chồng rằng anh không ở vị trí của tôi nên sẽ không hiểu những điều tôi đang cảm thấy và đừng ép tôi phải làm điều tôi không muốn .
Năm ngoái, mẹ chồng tôi ốm đột ngột, bà bị ung thư giai đoạn cuối và phải nằm viện một thời gian. Tôi ít về thăm bà, chỉ vài lần đi cùng chồng nhưng đều không ở lại lâu hoặc lấy cớ đi trước nếu chồng muốn ở lại thêm với mẹ vài ngày.
Xem thêm: 4 Ứng dụng giúp bạn tâm sự với người lạ
Đến khi bà mất, chồng tôi buồn lắm nhưng bản thân tôi thì thông thường vì cơ bản tôi không có tình cảm với bà. Sau khi lo tang lễ cho bà xong xuôi, khoảng chừng 1 tuần sau thì bố chồng gọi vợ chồng tôi qua để nói về di chúc của bà trước khi mất. Ông lặng lẽ đưa một bức thư và tờ di chúc cho chúng tôi đọc, nói sẽ làm theo di nguyện của bà .
Cùng ghé mắt đọc với chồng mà tôi “hóa đá” ngay tại chỗ. Chồng bật khóc, tôi cũng bật khóc. Hóa ra mẹ chồng đã biết bệnh từ lâu, bà tỏ ra lạnh lùng, không í ới gì đến tôi là để nhẹ gánh cho vợ chồng tôi làm ăn. Bà không muốn phiền con cái, làm chúng tôi khổ thêm chứ thực chất vẫn luôn quan tâm. Bà dặn sau khi ông bà mất thì căn nhà này sẽ cho vợ chồng tôi, bà còn gửi riêng cho tôi một cuốn sổ tiết kiệm để lo cho cuộc sống, mong rằng vợ chồng tôi luôn yêu thương nhau.
Nhìn thấy điều này, tôi thực sự hối hận, thì ra cha mẹ chồng vẫn luôn nghĩ đến chúng tôi nhưng tôi chỉ vì cảm tính và những chấp niệm bắt đầu mà thành kiến, lạnh nhạt với họ. Hơn nữa vì tôi mà chồng cũng không được thân mật nhiều với mẹ trước khi mất. Nhìn bố chồng buồn khổ tôi thương cảm và hối hận vô cùng. Sau này nhất định tôi sẽ cùng chồng chăm nom ông thật tốt để mẹ chồng yên lòng nơi thiên đường !
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Tâm Sự