Đọc truyện – Review Truyen Ngon Tinh 11 Noi Nao Dong Am Noi Nao Ha Mat – TruyenFic – Đọc truyện fic online

Nơi nào đông ấm- Nơi nào hạ mát

Tác giả: Cố Tây Tước
Thể loại: Hiện đại, ngược ít (ngược nam), ngọt ngào, HE
Số chương: 39 chương, 2 ngoại truyện, 1 chương cuối
Sáu năm trước, trong một giây phút vô thức, Giản An Kiệt (Anastasia Giản) đã đẩy mẹ kế Thẩm Tinh Du đang mang thai ngã xuống cầu thang. Đến khi cô ý thức được hành động của mình và cảm thấy sợ hãi thì đã không còn kịp. Sau đó, cháu trai của Thẩm Tinh Du- Tịch Hy Thần, cũng là anh họ trên danh nghĩa của cô, chạy đến:
“Rốt cuộc em đã làm cái gì thế?! Em đã làm gì dì thế hả? ” và giáng cho cô một cái tát. Ngay ngày hôm sau, cô bị cha cô- ông Giản Chấn Lâm, một chính trị gia có tiếng, đưa sang Pháp du học. Kí ức đó đã tạo thành một nỗi ám ảnh tâm lí không thể xóa khỏi trong lòng cô, khiến cô trở nên lạnh lùng, xa cách, và cô sợ Tịch Hy Thần.
Một mình cô đặt chân đến đất Pháp xa lạ, sống một cuộc sống bình lặng suốt sáu năm. Sáu năm sau, cô trở về nước. Người đầu tiên cô gặp lại là Tịch Hy Thần, nhìn thấy anh khiến cô nhớ ra mình là ai, tại sao lại rời xa nơi này. Sự sợ hãi và hận thù đã che mờ mắt, khiến cô không thể nào nhận ra thái độ của anh đối với mình. Thật sự thì lúc mới đọc 2, 3 chương đầu, mình không thích nam chính lắm, cảm thấy anh ta quá nhiều chuyện và quản nữ chính hơi nhiều. Sau đó, mình lại nghĩ đây sẽ là một câu chuyện ngược đến tàn tạ, vì nam chính nữ chính sao mà xa cách nhau quá. Nhưng mà bị lừa rồi, câu chuyện này về sau ngọt chết đi được! -.- Có lẽ là do mình lưu bộ này vào thư viện quá lâu mà không mở ra đọc nên chẳng nhớ thể loại thế nào. Hơn nữa, “Nơi nào đông ấm- Nơi nào hạ mát” hình như là tác phẩm đầu tay của Cố Tây Tước, theo mình thấy thì văn phong hơi đứt đoạn, thậm chí khó hiểu. Nếu như tác giả viết sâu hơn, rõ hơn thì câu chuyện có lẽ sẽ hay hơn nhiều.
Cô chưa từng nói ngày sinh nhật của mình với ai, nhưng mỗi năm ở Pháp cô đều nhận được quà sinh nhật, không hề ghi tên người gửi, nhưng món quà đều là những thứ cô cần nhất. Có lần, cô bạn thân nhất- Christine nói: “An, năm đó mình chạy đến bên cậu là vì có một người con trai nhờ mình chăm sóc cậu. Anh ấy nói hãy đưa cậu đi ăn, đưa cậu đi làm quen với từng cái cây, ngọn cỏ nơi này, đưa cậu đi dạo, đừng để cậu lạc đường…”
Con người thần bí đó luôn đứng sau giúp đỡ cô, nhờ có anh đôi chân của cô “mới không tàn phế, tay trái còn có thể vẽ tranh. Tất cả những điều đó, nói thẳng ra, đều do anh giữ lại”.
Người trao cho cô cuộc sống bình lặng 6 năm ở Pháp, chính là Tịch Hy Thần!
Tịch Hy Thần (Elvis Tịch) trong mắt người khác là “Một người sống nguyên tắc, chín chắn so với tuổi lại cực kì thông minh, còn khi yêu, anh chẳng khác gì một đứa trẻ. Thật sự là rất cute, sự trẻ con ấy làm mình thấy rất bất ngờ khi đọc câu chuyện này. Điều khiến Tịch Hy Thần ân hận nhất, chính là khoảnh khắc anh giơ tay đánh cô. Cái tát đó khiến anh ân hận rất nhiều năm, chính anh cũng không hiểu tại sao mình có thể làm thế. Bởi vậy, trong suốt ngần ấy năm, anh luôn âm thầm giúp đỡ cô, mang đến cho cô cuộc sống bình yên. Tịch Hy Thần đã mang đến cho cô quá nhiều thứ. Giản An Kiệt cũng chỉ là người bình thường, sao có thể không cảm động trước những điều đó?
“12 năm có đủ không?”
Nhận xét chung nhất của mình về câu chuyện này là: Tác giả viết sâu hơn nữa thì sẽ cực kì hay, nam chính cực kì đáng yêu và chiều vợ, tình cảm của họ cực kì sâu sắc. Mình cảm thấy có những tình tiết trong truyện tác giả viết không rõ ràng và chưa thỏa đáng. Lúc đầu mình cũng nghĩ rằng truyện này sẽ có tình tiết mẹ kế- con chồng khá đau đầu và lằng nhằng, nhưng không như thế, mình thấy Thẩm Tinh Du là người tốt.
“Nơi nào đông ấm- Nơi nào hạ mát” đã chuyển thể thành phim.
Ý kiến của riêng mình thôi nhé: Có thể dàn cast diễn tốt, có thực lực, nhưng ngoại hình và tạo hình của họ thật sự không- hề- phù- hợp với nhân vật (chí ít là như trong tưởng tượng của mình). Tịch Hy Thần có khí chất trầm tĩnh và lạnh lùng, ánh mắt có nét u sầu, và tóc thì không như tạo hình nhân vật trong phim, nhuộm màu nâu sáng và vuốt keo. Giản An Kiệt cũng vậy, cô ấy cũng có khí chất trầm tĩnh, lạnh lùng và xa cách, ánh mắt cô ấy có thể u buồn. Nhưng trong phim, mình thấy nữ chính như trong tình trạng thiếu ngủ, dù cho Giản An Kiệt của nguyên tác sức khỏe có rất yếu đi chăng nữa. Mình cảm thấy tạo hình của tuyến nhân vật phụ khá ổn.
Truyện đã xuất bản, phát hành bởi AMUN.

Tác giả : Cố Tây Tước Thể loại : Hiện đại, ngược ít ( ngược nam ), ngọt ngào, HE Số chương : 39 chương, 2 ngoại truyện, 1 chương cuối Sáu năm trước, trong một tích tắc vô thức, Giản An Kiệt ( Anastasia Giản ) đã đẩy mẹ kế Thẩm Tinh Du đang mang thai ngã xuống cầu thang. Đến khi cô ý thức được hành vi của mình và cảm thấy sợ hãi thì đã không còn kịp. Sau đó, cháu trai của Thẩm Tinh Du – Tịch Hy Thần, cũng là anh họ trên danh nghĩa của cô, chạy đến : ” Rốt cuộc em đã làm cái gì thế ? ! Em đã làm gì dì thế hả ? ” và giáng cho cô một cái tát. Ngay ngày hôm sau, cô bị cha cô – ông Giản Chấn Lâm, một chính trị gia có tiếng, đưa sang Pháp du học. Kí ức đó đã tạo thành một nỗi ám ảnh tâm lí không hề xóa khỏi trong lòng cô, khiến cô trở nên lãnh đạm, xa cách, và cô sợ Tịch Hy Thần. Một mình cô đặt chân đến đất Pháp lạ lẫm, sống một đời sống bình lặng suốt sáu năm. Sáu năm sau, cô trở về nước. Người tiên phong cô gặp lại là Tịch Hy Thần, nhìn thấy anh khiến cô nhớ ra mình là ai, tại sao lại rời xa nơi này. Sự sợ hãi và hận thù đã che mờ mắt, khiến cô không thể nào nhận ra thái độ của anh so với mình. Thật sự thì lúc mới đọc 2, 3 chương đầu, mình không thích nam chính lắm, cảm thấy anh ta quá nhiều chuyện và quản nữ chính hơi nhiều. Sau đó, mình lại nghĩ đây sẽ là một câu truyện ngược đến tàn tạ, vì nam chính nữ chính sao mà xa cách nhau quá. Nhưng mà bị lừa rồi, câu truyện này về sau ngọt chết đi được ! -. – Có lẽ là do mình lưu bộ này vào thư viện quá lâu mà không mở ra đọc nên chẳng nhớ thể loại thế nào. Hơn nữa, ” Nơi nào đông ấm – Nơi nào hạ mát ” hình như là tác phẩm đầu tay của Cố Tây Tước, theo mình thấy thì văn phong hơi đứt đoạn, thậm chí còn khó hiểu. Nếu như tác giả viết sâu hơn, rõ hơn thì câu truyện có lẽ rằng sẽ hay hơn nhiều. Cô chưa từng nói ngày sinh nhật của mình với ai, nhưng mỗi năm ở Pháp cô đều nhận được quà sinh nhật, không hề ghi tên người gửi, nhưng món quà đều là những thứ cô cần nhất. Có lần, cô bạn thân nhất – Christine nói : ” An, năm đó mình chạy đến bên cậu là vì có một người con trai nhờ mình chăm nom cậu. Anh ấy nói hãy đưa cậu đi ăn, đưa cậu đi làm quen với từng cái cây, ngọn cỏ nơi này, đưa cậu đi dạo, đừng để cậu lạc đường … ” Con người thần bí đó luôn đứng sau giúp sức cô, nhờ có anh đôi chân của cô ” mới không tàn phế, tay trái còn hoàn toàn có thể vẽ tranh. Tất cả những điều đó, nói thẳng ra, đều do anh giữ lại “. Người trao cho cô đời sống bình lặng 6 năm ở Pháp, chính là Tịch Hy Thần ! Tịch Hy Thần ( Elvis Tịch ) trong mắt người khác là ” Một người sống nguyên tắc, chín chắn so với tuổi lại cực kỳ mưu trí, còn khi yêu, anh chẳng khác gì một đứa trẻ. Thật sự là rất cute, sự trẻ con ấy làm mình thấy rất giật mình khi đọc câu truyện này. Điều khiến Tịch Hy Thần ân hận nhất, chính là khoảnh khắc anh giơ tay đánh cô. Cái tát đó khiến anh ân hận rất nhiều năm, chính anh cũng không hiểu tại sao mình hoàn toàn có thể làm thế. Bởi vậy, trong suốt ngần ấy năm, anh luôn bí mật trợ giúp cô, mang đến cho cô đời sống bình yên. Tịch Hy Thần đã mang đến cho cô quá nhiều thứ. Giản An Kiệt cũng chỉ là người thông thường, sao hoàn toàn có thể không cảm động trước những điều đó ? ” 12 năm có đủ không ? ” Nhận xét chung nhất của mình về câu truyện này là : Tác giả viết sâu hơn nữa thì sẽ cực kỳ hay, nam chính cực kỳ đáng yêu và chiều vợ, tình cảm của họ cực kỳ thâm thúy. Mình cảm thấy có những diễn biến trong truyện tác giả viết không rõ ràng và chưa thỏa đáng. Lúc đầu mình cũng nghĩ rằng truyện này sẽ có diễn biến mẹ kế – con chồng khá đau đầu và lằng nhằng, nhưng không như vậy, mình thấy Thẩm Tinh Du là người tốt. ” Nơi nào đông ấm – Nơi nào hạ mát ” đã chuyển thể thành phim. Ý kiến của riêng mình thôi nhé : Có thể dàn cast diễn tốt, có tiềm năng, nhưng ngoại hình và tạo hình của họ thật sự không – hề – phù – hợp với nhân vật ( chí ít là như trong tưởng tượng của mình ). Tịch Hy Thần có khí chất trầm tĩnh và hờ hững, ánh mắt có nét u sầu, và tóc thì không như tạo hình nhân vật trong phim, nhuộm màu nâu sáng và vuốt keo. Giản An Kiệt cũng vậy, cô ấy cũng có khí chất trầm tĩnh, lãnh đạm và xa cách, ánh mắt cô ấy hoàn toàn có thể u buồn. Nhưng trong phim, mình thấy nữ chính như trong thực trạng thiếu ngủ, dù cho Giản An Kiệt của nguyên tác sức khỏe thể chất có rất yếu đi chăng nữa. Mình cảm thấy tạo hình của tuyến nhân vật phụ khá ổn. Truyện đã xuất bản, phát hành bởi AMUN .