ẤN TƯỢNG VỚI HỘI TRẠI QUỐC HỌC QUY NHƠN 2018

[ Quốc Học Quy Nhơn ] Tháng 3 – tháng của tuổi trẻ, của nhiệt huyết, của những khát vọng sục sôi, của những ngày tất bật, náo nức và cuồng nhiệt với hàng loạt hoạt động thú vị dành cho học sinh ở khắp nơi. Bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu cảm xúc về một thời học sinh hào hứng, sôi nổi cùng hội trại truyền thống lại ùa về trong tâm trí của những ai đã từng là học sinh. Một thời tươi vui, đẹp đẽ như nắng xuân. Một thời mơ mộng, hồn nhiên như cây cỏ. Một thời với bao kỷ niệm ngập đầy!

Hôm 24/03 vừa qua, được sự cho phép của Nhà trường, học sinh trường Quốc Học Quy Nhơn đã tổ chức Hội trại mừng kỉ niệm 87 năm ngày thành lập Đoàn TNCS HCM. Dù không được cắm trại qua đêm như những năm trước nhưng với các trò chơi dân gian, gian hàng ẩm thực hấp dẫn, hội trại lần này thực sự đã tạo sức hút không thể cưỡng đối với tất cả học sinh trong trường.

Từ những ngóng trông, mong đợi…

Làm sao ta quên được tâm trạng háo hức, nôn nao, mong chờ khi nghe thầy cô thông báo: “Sắp tới đợt 26/3, trường mình sẽ tổ chức Hội trại thanh niên nhen các em!”?, “Hội trại?!”… Ôi, có lẽ đó là 2 từ tuyệt vời nhất, đáng mong đợi nhất với tất cả tụi học trò. Thế là sắp được “quẩy” đây! Cả lớp bắt đầu xôn xao, rôm rả bàn tính chuyện chuẩn bị cho Hội trại. Nào là áo lớp màu kiểu gì, màu gì? Nào là lớp ta sẽ dựng trại như thế nào, trang trí ra làm sao? Nào là ai sẽ tham gia các trò chơi dân gian?… Hình như ai ai cũng xung phong, muốn tham gia cho bằng được, ít nhất là một trò. Để rồi khi cô thầy không chọn mình thì mặt lại xịu xuống. Thiệt là dễ thương hết sức!

Càng cận kề Hội trại không khí lại càng tất bật, hăng say. Hễ cứ lên lớp là bàn chuyện trại. Học xong thì lại te te chạy tới nhà đứa bạn trong lớp để chuẩn bị trại. Đầu óc lúc này dường như chỉ có mỗi chữ: “TRẠI!”.

Đến những niềm vui sướng, hân hoan khi “khai trận”…

Rồi ngày Hội trại cũng đến. Bình thường thì có thể mèo lười, ngủ nướng đến khét lè khét lẹt nhưng nay hội trại thì mới 4 – 5 giờ sáng, đứa nào đứa nấy đã lo “ngóc” đầu dậy, háo hức, ồ ạt kéo về trường để chuẩn bị “khai trận”.

Vui vẻ với những trò chơi dân gian

Trong ngày Hội trại hôm ấy, thầy và trò trường Quốc Học đã thực sự bùng cháy với sức trẻ, nhiệt huyết và sự năng động của mình với những trò chơi dân gian đầy náo nhiệt giữa tiết trời oi ả của những ngày đầu hè.

Hầu hết những game show được tổ chức triển khai trong đợt hội trại vừa qua ở trường đều mang niềm tin tập thể cao, giúp những thành viên trong lớp thêm kết nối. Từ đó thêm yêu thương, sẻ chia, giúp sức nhau trong học tập và đời sống .
Đó là sự phát minh sáng tạo của trò xếp hình. Lớp nào cũng cố gắng nỗ lực làm thế nào cho lớp mình “ độc – đẹp ” nhất hoàn toàn có thể !
Là sự dẻo dai, trẻ trung và tràn trề sức khỏe với trò kéo co. Thành viên của đội chơi, ai nấy đều dậm chân, tỳ tay, cắn răng, dốc toàn tâm toàn lực ra kéo với một quyết tâm cao độ : nhất định phải thắng lợi đội bạn .
Ai không tham gia chơi thì đứng ngoài cổ vũ nảy lửa, hô hoán đủ kiểu ( cứ phải gọi là cổ động viên nhiệt tình nhất quả đất ). Đến khi lớp mình thắng thì nhảy cẫng lên, hò hét, tung hô vang trời. Còn nếu thua thì bĩu môi bảo : “ Do bên đó chỗ đứng có thế hơn / Đội nó to con hơn đội mình / Mình không thua thì làm thế nào … đội đó thắng ? ” Bla … bla …
Đó là sự uyển chuyển, khôn khéo của trò nhảy dây. Để chơi tốt trò này, yên cầu đồng đội phải có sự tích hợp hợp tác ăn ý với nhau. Hễ một người trật nhịp là khiến cả cả đội “ lạc trôi ” theo luôn. Muốn vậy, trước đó, những bạn học viên đã thường tập nhảy dây vào mỗi giờ giải lao trước đó mấy ngày .
Đó là sự khôn khéo, linh động của trò kịn banh. Các cặp chơi ( 1 nam, 1 nữ ) dùng đầu để cùng vận động và di chuyển trái banh về đích. Lúc này ý thức đồng đội đánh bay mọi cái gọi là “ ngại ” và “ ngượng ” .
Đó là sự tỉ mỉ, khéo tay, hiểu ý đồng đội qua trò nấu cơm niêu. Các cậu học viên sẽ là người bị cột tay, là người hướng dẫn bạn nữ ( bị bịt mắt ) nấu chín cơm niêu trong thời hạn nhanh nhất để dành thắng lợi. Liệu rằng với kinh nghiệm tay nghề bếp núc của mình, những chàng trai sẽ làm thế nào để tương hỗ đồng đội triển khai xong game show ?
Đây có lẽ rằng là game show khiến bạn thú vị nhất vì được cười nắc nẻ, cười sặc sụa, cười điên đảo … Có những cặp chơi không chịu ngâm nước nồi niêu trước đó, nên trong vòng 3 nốt nhạc, cái nồi đã bể tan tành, gạo văng tung tóe. Có những cặp thì nấu cơm bị sống nhăn. Có cặp thì làm cơm bị cháy khét lẹt … Nói chung, dưới bàn tay của học viên, nồi cơm niêu kia có nhiều số phận khác nhau, đổi khác khôn lường .

Đảm đang, no nê với những gian hàng ẩm thực mang nhiều hương vị

Bên cạnh những trò chơi dân gian, các học sinh trường Quốc Học Quy Nhơn còn được trổ tài với gian hàng ẩm thực. Bằng sự khéo léo và sáng tạo phong phú của mình, mỗi gian hàng là một thế giới ẩm thực thu nhỏ, mang dư vị riêng biệt.

Đó hoàn toàn có thể là cách bày trí độc lạ, lạ mắt những thứ vốn dĩ rất bình dị, thân thiện xung quanh ta. Cũng hoàn toàn có thể là chút ngẫu hứng, phát minh sáng tạo ở ngay bảng hiệu của quầy bán hàng .
Hay là chút hoài niệm, thoáng gợi lại một thời đã qua để mọi người cùng chiêm ngẫm và “ check – in ” .
Đó cũng hoàn toàn có thể là những thực đơn ăn là ghiền, là phong thái ship hàng “ cute phô mai que ” của những cậu chủ, cô chủ nhỏ .

 … Và tất cả đã đọng lại thành màu kỉ niệm mang tên Quốc Học Quy Nhơn!

Khép lại một ngày hội trại thành công của trường Quốc Học Quy Nhơn với biết bao cung bậc cảm xúc khó tả. Những giọt mồ hôi nhễ nhại sau một ngày hoạt động tích cực vẫn không thể nào ngăn nổi sự phấn khích, thích thú của các bạn học sinh. Trò chơi nào cũng có kẻ thắng người thua, bán hàng sẽ có lời có lỗ, nhưng khi được hỏi rằng bạn cảm thấy như thế nào về Hội trại thì hầu như câu trả lời đều là: “Mệt nhưng rất, rất vui! Phải nói là đã!…”

Từ Hội trại thanh niên trường Quốc Học Quy Nhơn trở về, giờ đây tâm hồn ta đang sũng ướt bao kỷ niệm thời học sinh… Thời gian cứ lặng lẽ trôi, làm phôi pha nhiều thứ nhưng sao có thể xóa nhòa những kí ức tươi đẹp của thời học sinh, nhất là trong mỗi đợt Hội trại? Bởi lẽ, màu kỷ niệm đã nhuộm thắm tâm hồn ta. Để rồi, nó gọi dậy cả một miền thương nhớ, đầy ngậm ngùi, tiếc nuối mỗi khi ta ngoái đầu nhìn lại những tháng năm rực rỡ của một thời đã qua!

Lưu ý: Nội dung bài viết thuộc bản quyền của Hiquynhon.com (Không bao gồm một số hình ảnh). Mọi sao chép cần ghi rõ nguồn, tên tác giả, nhiếp ảnh gia cùng với liên kết về nội dung tương ứng tại Hiquynhon.com.

Đào Thảo Vy – Hiquynhon

4.6
/
5

(

382
bầu chọn
)

Góc Quảng Cáo

Group Checkin Quy Nhơn