Tuyển tập 30 bài thơ về dòng sông – con nước êm trôi ẩn chứa chiêm nghiệm về đời sống
Lặng ngắm nhìn dòng sông uốn quanh, tuy bên trên tĩnh lặng nhưng lại cuộn chảy mạnh mẽ ở tầng sâu, con người ta không khỏi suy tư và chiêm nghiệm về kiếp nhân sinh. Cuộc đời dài rộng, thênh thang ấy cũng chảy trôi như một dòng sông, đôi lúc êm ái và bình yên, nhưng cũng có khi trào lên nỗi buồn, niềm tiếc nuối. Ngay bây giờ hãy cùng hòa nhịp tâm hồn với những bài thơ về dòng sông ý nghĩa sau nhé!
Nội Dung Chính
1. Thơ về dòng sông hay nhất
Từ lâu, hình ảnh dòng sông êm đềm trôi giữa khung trời xanh ngát đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận với thi ca. Có lẽ chính vì vậy mà những bài thơ về dòng sông hay nhất được tuyển chọn dưới đây vẫn luôn đọng lại trong lòng tình nhân thơ thật nhiều xúc cảm .
1.1 Bài thơ Lên đường rong chơi – tác giả Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Hải triều vọng tiếng trùng dương
Cát tường lan nở giữa vườn quê hương
Mây lành tích tụ muôn phương
Dòng sông nay đã lên đường rong chơi.
1.2 Bài thơ Thơ tình cuối mùa thu – tác giả Xuân Quỳnh
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may
1.3 Bài thơ Dòng sông của anh, dòng sông của em – tác giả Lai Vu
Dòng sông Đáy quê em
Sông trăng hay sông lụa
Nong kén vàng như lúa
Tròn vạnh một góc trời
Là sông dâu, tằm ơi
Sóng xanh như mắt trẻ
Sao giống nhau đến thế
Tiếng mưa như tiếng tằm ăn
Dòng sông Đà quê anh
Đá dựng ghềnh dựng thác
Mênh mông ngàn sóng bạc
Đàn voi đá nhấp nhô
Sông cho anh làm thơ
Về sức gầm của sóng
Về tầm cao chiều rộng
Những thiết kế công trình
Bình minh trên công trường
Mở ra trên dòng thác
Nguồn than trắng vô biên
Nước reo thành điệu nhạc
Dòng tơ và dòng thác
Sao gắn bó với nhau
Áo lụa sáng đèn màu
Đêm liên hoan em hát
Cuộc đời lên bát ngát
Chúng mình đi dựng xây
Anh lại gặp em đây
Hai dòng sông họp bạn
1.4 Bài thơ Nhớ con sông quê hương – tác giả Tế Hanh
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Hình ảnh cô em đôi má ửng hồng…
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh sáng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy, lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương.
1.5 Bài thơ Năm tháng rã rời như cánh cửa – tác giả Nguyễn Thiên Ngân
Thoáng chốc mà kìa đã hết năm
Cánh đào năm trước chửa tàn xong
Bài ca xuân cũ còn chưa tắt
Khói còn tha thiết toả mù sông.
Kìa ai vai cứng sần như đá
Đã thản nhiên quen chuyện gánh gồng
Chiều nay ghé mặt soi gương nước
Mắt buồn như đựng chín dòng sông.
Kìa ai vai mỏng gầy như lá
Đường chẳng ai về chung gió mưa
Mảnh trăng xanh buốt cài trên tóc
Tri kỷ đâu ai bảo em chờ…
Kìa ai cay mắt mà quên khóc
Hẳn mất nhiều hơn có thể ngờ.
Kìa ai trống rỗng, thân phiêu hốt
Chắc còn trong túi ít câu thơ?!
Năm tháng rã rời như cánh cửa
Hết mở ra thôi lại đóng vào
Ta có cuộc đời ta sấp ngửa
Trùng ngộ cuồng say với ly tao.
1.6 Bài thơ Dòng sông thơ – tác giả Thiên Ân
Dòng sông thơ ngực no tròn thiếu nữ
Hương phù sa bồi đắp mãi tháng năm
Những đường cong mơn mởn dòng tình tự
Rạo rực cháy lên giấc mộng đêm rằm
Dòng sông thơ dệt vì sao ngập lối
Đáy nước long lanh phủ bóng hẹn hò
Không gian ba chiều đưa tình vào tối
Phong sương dặm trường ai gánh âu lo?
Dòng sông thơ xanh xanh màu ngọc bích
Chảy âm thầm ngày tắm mát giai nhân
Những đợt sóng lăn tăn muôn thỏa thích
Lạ và quen phút chốc lại hóa gần
Dòng sông thơ chở con đò từ ngữ
Ý đẹp, lời hay, triết lí văn chương
Chở bóng tương lai, nẻo về quá khứ
Ngổn ngang hiện tại, đậm nét vui buồn
Dòng sông thơ bàng bạc thời xa vắng
Anh thương em dấu lặng của tâm hồn
Đất ôm trời thương dùm chùm hoa nắng
Trôi khẽ khàng đậu kín bóng hoàng hôn
1.7 Bài thơ Sông quê vẫn vậy – tác giả Nguyễn Đình Huân
Sau bao năm con sông quê vẫn vậy.
Lãng đãng hiền hoà xuôi chảy về đông.
Phía xa xa có vạt cải ven sông.
Đã rực rỡ hoa trổ bông rồi đó.
Hoa cải vàng tươi rung rinh trong gió.
Thời gian nhạt nhoà nỗi nhớ không phai.
Một buổi chiều đông cuối tháng mười hai.
Người bỏ đi ta vẫn hoài thương nhớ.
Quay về đây lang thang trên lối nhỏ.
Bàn chân trần bước trên cỏ ven đê.
Chiều mùa đông gió bấc lạnh tái tê.
Người xưa ơi có quay về bến cũ.
Ta cùng nhau đi lật tìm quá khứ.
Ký ức đầu đời ấp ủ trong tim.
Thời gian bay xa như một cánh chim.
Kỷ niệm cũ đã chìm trong dĩ vãng.
Ta về đây sau bao nhiêu ngày tháng.
Nhớ về một thời lãng mạn thuở xưa.
Chợt cô đơn lạnh giá gió đông lùa.
Người xưa ơi sao vẫn chưa trở lại.
1.8 Bài thơ Lời dòng sông quê – tác giả Thanh Hà
Sông có biết ngàn năm con sóng gọi
Lời thiết tha vọng biển cả xa xôi
Chân trời xanh mây lặng lẽ cứ trôi
Gió thổn thức tơi bời ngày giông bão
Con sông quê bao mùa thương sắc áo
Chở tình yêu khao khát của lứa đôi
Chiều đôi bờ tim tím lục bình trôi
Như nỗi nhớ muốn gửi về bên nớ
Đêm trên sông câu hò ngân nức nở
Chạnh lòng ai một khúc nhạc ly hương
Nhịp chèo khua tan vỡ ánh trăng buông
Cho tiếng cuốc vọng buồn đêm khuya vắng
Hạt phù sa sông vun bồi thầm lặng
Cho đồng xanh nắng rải gọi mùa vui
Ai xa quê mà không chút bùi ngùi
Theo con nước lòng xuôi về đất mẹ.
1.9 Bài thơ Dòng sông quê tôi – tác giả Nguyễn Sông Tiền
Quê tôi có một dòng sông
Phía đông của một cánh đồng phì nhiêu.
Dòng sông thơ mộng mỹ miều
Mềm như một dải lụa điều vắt qua.
Dòng sông đem lại phù sa
Cho đồng lúa tốt, cho ta mùa vàng.
Dòng sông bên những bản làng
Là tri, là kỷ hàng ngàn năm nay.
Dòng sông nước có vơi đầy
Như người cũng có những ngày buồn vui.
Dòng sông cuốn nước về xuôi
Đem dòng nước mát dưỡng nuôi ruộng đồng.
Quê tôi có một dòng sông
Chiều hôm bên ấy đứng trông bên này.
Câu hò ai đó vút bay
Gửi tình theo gió hẹn ngày xuân sang…
1.10 Bài thơ Tôi thấy mình…- tác giả Lâm Thị Vỹ Dạ
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
Mảnh vỡ các vì sao – triệu thiên thạch lao tung rơi rụng
ánh sáng biến thành mầu đen
ánh sáng chết bốn vạn năm sau mới thấy!
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
Những đám mây ướt mềm ngũ sắc
Những đám mây đủ hình hài kỳ lạ
Tan hiện như cõi người cổ kim lớp lớp…
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
Gió thì thầm, gió hắt, gió rên rỉ
Gió vò nhàu từng cơn mưa
Gió thăng hoa chính mình
Rồi lâng lâng nhẹ lướt
Điệu hát muôn đời sắc sắc không không
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
Mặt trời bừng lên đỏ chói rực rỡ mãnh liệt
Vậy mà có lúc chẳng thể nào xuyên nổi đám mây đen
ánh sáng bị giam cầm ư?
Không!
Sức mạnh phù du chỉ là thoáng chốc!
Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sông
Muôn đời im lặng
Vầng trăng xanh biếc
Trái tim dịu dàng
Dịu dàng đến tận cùng trong suốt
Ước gì
Anh là dòng sông
Cho em soi thấy mình như trời cao rộng
Ước gì
Anh là dòng sông
Để tận cùng anh em gặp chính mình.
1.11 Bài thơ Như dòng sông và chiếc lá – tác giả Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Như dòng sông ta miệt mài đi mãi
Ra biển khơi không quay lại đầu nguồn.
Trong lòng ta chất chứa những ưu buồn…
Lúc phẳng lặng…lúc sóng dâng cuồn cuộn…
Như chiếc lá rời cành bay theo gió
Bay về đâu ta chẳng biết về đâu?!
Một thoáng vui lặng lẽ vỡ tan mau
Chỉ lắng đọng nỗi niềm đau bất tận…
2. Thơ về dòng sông tuổi thơ
Đứng trước con nước hiền hòa đong đầy kí ức thuở nhỏ hồn nhiên, tâm hồn mỗi người hẳn không khỏi thổn thức khi ngân nga vần thơ về dòng sông tuổi thơ này .
2.1 Bài thơ Hai dòng sông – tác giả Từ Nguyễn
Con sinh ra từ hai dòng sông
Sông Hương quê cha, sông Trà quê mẹ
Một dòng sông trầm ngâm suy nghĩ
Còn dòng kia bát ngát yêu thương!
Hai con sông quê gộp lại đắp dòng Tương
Để khiến xui cõi lòng con đau đáu
Chiều bên sông Trà ngóng Mỹ Khê yêu dấu
Chạnh nhớ về một dòng khác nơi xa…
Hai con sông chung nỗi thiết tha
Gieo vào đời con niềm yêu sâu đến lạ!
Nửa xứ Quảng nghe nồng nàn, hối hả
Huế thương thương trong nhung nhớ diết da
Hai con sông nối quê mẹ, quê cha
Để hôm nay con về bên cầu Trà Khúc
Đem nỗi Huế trải bên sông rưng rức
Mượn chút hiền hòa xoa cho dịu niềm đau
Xin một lần cho dòng nhớ gặp nhau
Cho người đi quya về tìm ký ức
Nỗi buồn xưa thôi không còn day dứt
Đừng cách chia: đây giang vỹ, đó giang đầu…
2.2 Bài thơ Dòng sông ấu thơ – tác giả Chu Minh Khôi
Trời xanh về phía biển
Tôi xanh về sông quê
Chiều tắt gió lục bình tha thướt tím
Tuổi thơ tôi giờ gửi ngọn chòng chành.
Chèo ký ức về dòng sông ấu thơ
Tháng năm miên man chảy
Mòn vẹt vành trăng nước xói
Múc từng gáo sông làng.
Lấy mùa thu gội tóc cho sông
Lấy lục bình nhuộm tím mắt sông
Sông mang hơi thở của tôi về biển
Thản nhiên đi qua lời thề.
Đêm cả tin vục tay vào cơn mê
Bờ tre xanh không còn chải tóc
Câu thơ ngã vào mùa thu
Thảng thốt lời mẹ ru rắc đầy triền sông vắng.
Chèo ký ức về dòng sông ấu thơ
Tháng năm miên man chảy
Thuở mười sáu gội đầu lá sả
Nước sông thơm đến tận bây giờ.
Sông vặn mình khuyết vào phía giấc mơ
Chỉ còn lại một bờ cho miền nước chảy
Tôi dại khờ bấu vào cơn gió xoáy
Lở hết mình bồi đắp một bờ xa.
Xem thêm: Thả hồn phiêu lãng với 35 bài thơ về mây hay và lãng mạn
2.3 Bài thơ Nhớ sông quê – sưu tầm
Thuở tới trường mở trang sách nhỏ
Thích thuộc lòng những vần thơ hay
Dù đi xa và lớn lên chăng nữa
Thơ vẫn cùng ta theo mãi tháng ngày…
Quê hương tôi cũng có sông xanh biếc
Nước sông trong soi bóng hai hàng tre
Cùng ra sông tắm buổi trưa hè
Sông ôm nắng trộn vào dòng lấp loáng…
Tôi biết sông giữ được ngày được tháng
Giữ bao nhiêu kỹ niệm tuổi thơ tôi
Sa Lung ơi, con sông của quê tôi
Bài thơ xưa như lòng tôi nay vậy!
Và giờ đây tấm lòng nơi xa ngái
Nhớ sông quê, nhớ cả tuổi thơ
Tôi đi xa, xa mãi tới tận giờ
Sông bên lở, sông bên dòng bồi đắp
Càng thêm nhiều những tháng ngày đã mất
Và ra đi mãi mãi tuổi thơ rồi!
Sa Lung ơi!
Lòng nhớ mãi khôn nguôi
Như phù sa bồi thêm xanh bến bãi
Sông yêu ơi tôi mong ngày trở lại
Sa Lung sẽ ôm tôi vào lòng
Như tôi đã ôm Sa Lung vào dạ…
Dòng sông xanh vỗ về lên má
Như Mẹ yêu ta vuốt ve hôm nào
Dòng sông ơi như nuốt giọt lệ trào
Tôi muốn hoà lòng tôi vào dòng sông đó.
Sa Lung ơi thân thương rất đỗi
Ở nơi xa sông in dấu trong ta
ơi dòng sông thân thiết mặn mà
Giữa hai hàng tre ngày nào rộn tiếng chim tồ-rôộc
Buổi trưa hè cùng bạn ra bên nước
Bắt con coòng và tắm lặn cùng vui
Trèo tre cao bắt trứng chim con
Vắt vẻo trên cành nghe tiếng ru gió trớn…
Sa Lung ơi, bao năm xa. Giờ đây ta đã lớn
Và cả khi trở về. Ta vẫn là đứa bé
Bé bỏng vô cùng
Giữa sông nước quê hương.
2.4 Bài thơ Nhớ sông quê – tác giả Song Trà
Giờ lớn rồi…đường đời ta muôn ngả
chợt một chiều nhớ quá tuổi còn thơ
nhớ dòng sông quê sóng vỗ đôi bờ
con đò cũ đợi chờ trên bến vắng
Ôi!. con sông mãi trôi trong thầm lặng
xuôi về đông chở nặng mảnh hồn quê
chở đời ta qua mấy lượt đi về
chở bóng mẹ ven đê sau buổi chợ
Tôi về đây đứng bên bờ sông lỡ
”nhớ người xưa ai mở nước nơi này”
phút lặng thầm cho cò duỗi cánh bay
xin hít thở ngất ngây hương lúa mới
Và được biết bao ngày sông vẫn đợi
hình bóng mình in với mảnh trăng xưa
vẫn lục bình theo con nước đong đưa
vẫn dáng cũ hàng dừa soi bóng nước
Tôi mơ ước thời gian xin quay ngược
được trở về ôm nước thuở còn thơ
và nhìn theo con nước lặng như tờ
thả thuyền giấy xa bờ rồi trôi mãi
Nhớ sông lắm, mỗi lần tôi trở lại
soi mặt mình, chải lại mái tóc thưa
thấy mình già…mà sông vẫn như xưa
vẫn xanh mãi như chưa lần có tuổi…
2.5 Bài thơ Con sông quê – tác giả Nguyễn Văn Dũng
Tôi đã ước một chiều nào trở lại
Nơi sóng vờn gắn bó tuổi thơ tôi
Xa dòng sông hơn bốn chục năm rồi
Sao vẫn nhớ cả một trời đất mẹ.
Ơi bến cũ bao buổi chiều đám trẻ
Đợi thuyền về chí chóe bám đu chơi
Những đêm hè da diết tiếng ru hời
Nghe sóng nước bỗng rơi hàng lệ nhỏ .
Nhìn cánh vạc phía xa vờn trong gió
Thương kiếp cò lặn lội mé ven sông
Hiểu sớm nao mẹ vác cuốc ra đồng
Là cây mạ đã ngậm dòng nước mát .
Con thuyền nhỏ nghe sóng ru rào rạt
Có bao lần nhớ bờ cũ hát không
Kỉ niệm xưa cứ dồn dập chất chồng
Xôn xao lạ làm ta lòng muốn khóc.
2.6 Bài thơ Chợt nhớ – tác giả Anh Đại Võ
Con sông quê bao đời luôn lặng lẽ
Chở ước mơ tuổi trẻ thật êm đềm
Bao năm rồi còn ghi dấu trong tim
Lòng chợt nhớ ướt mềm trong kí ức.
Nơi bến cũ một thời tôi thổn thức
Cùng bạn bè nô nức với trò chơi
Nghe câu hò cô lái khẽ buông lơi
Say giọng hát ru hời tình đất Mẹ.
Lăn tăn sóng theo nhịp chèo nước rẽ
Có hàng dừa in dáng vẻ chân quê
Và cùng ai hứa vẹn giữ câu thề
Xong mùa vụ yên bề chung hạnh phúc.
Rồi thời gian lắt lay muôn trầm khúc
Những bộn bề lắm lúc bỗng quên mau
Lắng lòng thương chợt nhớ đến nghẹn ngào
Cay khoé mắt khát khao tìm về lại.
2.7 Bài thơ Dòng sông thuở ấy – tác giả Trường Phong
Lục bình hoa tím bồng bềnh
Nổi trôi ngày tháng đầu ghềnh cuối sông
Yêu hoa nước chảy mênh mông
Cho thêm tươi thắm cho nồng hương quê
Qua sông hạ đón thu về
Cho ta say đắm cơn mê giữa dòng
Tuổi thơ cùng bạn tắm sông
Ngây ngô ngụp lặn cuồng ngông dại khờ
Dòng sông nước chảy lửng lờ
Ru ta từ thuở tuổi mơ mây hồng
Dòng sông sớm đục chiều trong
Rửa phèn cho lúa mạ đồng thêm xanh
Dòng sông trãi ánh trăng thanh
Để ta yêu mãi tuổi xanh thuở nào
Dòng sông con nước ngọt ngào
Nuôi ta khôn lớn xậm màu nắng mưa
Dòng sông rộn rã ngày mùa
Quê ta dậy sớm thi đua cấy cày
Dòng sông nước bạc rẽ hai
Tôm cá lớn rộ dân chài ấm no
Dòng sông uốn lượn quanh co
Đàn trâu uống nước, mẹ cò mớm con
Đáy sông nước chảy chẳng mòn
Phù sa màu mỡ lại còn phì nhiêu
Xa quê thương nhớ cánh diều
Nước ròng nước lớn sớm chiều nuôi dân
Dòng sông gội rửa bâng khuâng
Xa xa thấp thoáng cánh buồm nhấp nhô
Thuyền ai sóng vỗ gió xô
Chở bao kỷ niệm ấu thơ sang bờ
Nắng chiều lóng lánh vần thơ
Thấy lòng xao xuyến giấc mơ học trò…
2.8 Bài thơ Có một dòng sông – tác giả Tô Chí Tự
Có một dòng sông rất diệu hiền.
Lững lờ, ôm trọn tuổi hoa niên.
Đôi bờ man mác ngàn hoa dại.
Đón bước chân ai tránh nắng hè!
Có một dòng sông biết dỗi hờn.
Tràn dâng lũ lụt khắp làng thôn.
Cho em hờ hững không tìm đến.
Cho suốt năm canh giấc ngủ vờn!
Có một dòng sông biết dối dang
Âm thầm đưa mãi khách sang ngang.
Kể từ dạo ấy thuyền xa bến.
Nào có ai hay kẻ lỡ làng!
Có một dòng sông biết đợi chờ!
Mặc cho năm tháng cứ thờ ơ!
Mặc cho bèo dạt không bờ bến.
Suốt kiếp dòng trôi chẳng hững hờ!
Có một dòng sông! một dòng sông!
Vẫn trôi ầm ĩ mãi trong lòng.
Lắm khi nhiễu cả tâm hồn…ấy!
Đốt sáng đêm đen lửa nhớ mong!
Chiều nay nhớ quá dòng sông cũ!
Với cả tâm tư, cả nỗi lòng!
Người đi qua lại ven bờ ấy…
Có thấy chạnh lòng với khúc sông?!!!
2.9 Bài thơ Dòng sông tuổi thơ – tác giả Bảo Cường
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Sông hiền hòa xuôi về trăm ngả
Hàng cau già nở hoa trắng xóa
Chiều nhẹ rơi thoang thoảng mùi hương
Con lớn lên theo lời ru của mẹ
Giọng hò đưa nâng từng bước con lên
Lời ru buồn, buồn như thân mẹ
Cha một đời…theo vận nước lênh đênh
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Có cánh đồng lúa vàng trĩu hạt
Cánh cò trắng khói chiều bảng lảng
Đôi gánh đi về tóc mẹ bay bay
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Câu ca dao nuôi con khôn lớn
Những dòng sông vẫn xuôi về biển
Con nửa đời nổi trôi theo sông
2.10 Bài thơ Người mang tên dòng sông – tác giả Vũ Kim Thanh
Có một dòng sông tôi yêu từ thơ ấu
Ðến bây giờ lại gặp lại dòng sông
Vẫn nhẫn nại chở phù sa sự sống
Toả muôn nơi nuôi dưỡng các cánh đồng
Tôi tự hỏi đời thường hay aỏ mộng
Trái tim tôi rung động bởi dòng sông
Con sóng Hồng vỗ vào đời hưu quạnh
Càng tăng thêm sức mạnh trổ hương nồng
Miền đất lạ nhánh thơ gầy mơ mộng
Cám ơn người…mang đến một dòng sông.
3. Thơ tình về dòng sông
Mượn tiếng thơ tình về dòng sông để gửi gắm vào đó biết bao niềm thương nhớ, dù con nước có lúc vơi lúc đây, chứ nghĩa tình trao nhau vẫn luôn dạt dào không ngơi nghỉ.
3.1 Bài thơ Dòng sông ở lại – tác giả Hoàng Thái Sơn
Dòng sông thơ mộng tắm màu xanh
In bóng trời trong bỗng dịu lành
Con thuyền lướt nhẹ trong chiều vắng
Một khúc dân ca đắm hồn anh.
Dòng sông tha thiết nối biển khơi
Nâng bước em đi tận cuối trời
Con nước trầm ngâm,hoàng hôn xuống
Chợt thấy mi em đọng giọt buồn
Em đi rồi dòng sông ở lại
Trong lòng anh nổi sóng nhớ thương
Chiều chiều đứng dưới hàng dương
Ngóng trông bến cũ,người thương không về
Sáo diều dìu dặt bờ đê
Anh chôn hẹn ước, lời thề năm xưa
Sao trời lại lắm cơn mưa
Để dòng sông khóc tình xưa cho người.
3.2 Bài thơ Dòng sông lang thang – tác giả Hoàng Thái Sơn
Anh là dòng sông lang thang trôi
Em là ngọn sóng đang chơi vơi
Khi qua thác vắng sông gầm thét
Bởi trái tim anh mất em rồi,
Anh đang bơ vơ trên trái đất
Tìm em trong đáy thẳm,lòng sâu
Hỏi trăng ,trăng buồn và lặng lẽ
Hỏi mây, mây khóc dưới trời ngâu.
Nỗi buồn sâu lắng sau màn sương
Âm thầm chôn dấu những nhớ thương
Nỗi đau đỉnh điểm-hoàng hôn xuống
Cháy bỏng tâm hồn-lúc nắng lên
Em đã đĩ xa, đi rất xa
Ngọn sóng đưa sông về với biển
Cho tình yêu rộng lớn bao la
Ươm mầm xanh khát vọng đời ta.
3.3 Bài thơ Bến nước tình xa – tác giả Phú Sĩ
Trách làm chi…khi em đã đi rồi…
Vùng kỷ niệm giờ còn nơi tiềm thức
Dòng sông quê đã bao đời trong đục
Có bao giờ sông ngừng chảy vì em….
Rặng mù u giờ cũng đã úa mềm
Thương cánh bướm bỏ làng đi biệt xứ
Con sông quê tiễn chân người lữ thứ
Thuyền mãi chờ sao chẳng thấy người xưa
Em đi rồi…còn lại mảnh trăng thưa
Đêm mùa thu soi ánh vàng chan chứa
Con chim quốc gọi tiếng sầu nức nở
Lời nghẹn ngào một thuở khúc tình say
Em đi rồi…trên bến nước chiều nay
Nghe vọng lại tiếng ru buồn khắc khoải
Cầu hò xưa tình mẹ cha vụng dại
Hương bưởi nồng sao trống vắng vòng tay….
Em đi rồi…chẳng mong một ngày mai…
Vùng ký ức…dệt khúc tình ân ái
Gió gọi mây một ngày bay xa mãi
Nhắn đôi lời…gửi lại cuối mùa thu…
Xem thêm: Cõi lòng tan nát trước những status chia tay thấm đẫm nước mắt
3.4 Bài thơ Hỏi rằng có mấy dòng sông – tác giả Nguyễn Thế Phong
Em hỏi anh rằng có mấy dòng sông
Anh giật mình, làm sao anh nhớ hết
Có một dòng sông tuổi thơ lặn hụp
Rong ruổi chơi đùa, con nước đong đưa
Dòng sông của cha tảo tần mưa nắng
Dòng sông mẹ hiền mòn mỏi thanh xuân
Con lớn khôn lên theo từng cơn nước
Trắng ngập bờ bao, phơi cạn bãi bồi
Có những dòng sông loanh quanh bờ lá
Mang ngọt phù sa tưới mát ruộng đồng
Tôm cá vui đùa mâm cơm ấm dạ
Trẻ thơ vô tư chân sáo đến trường
Có những dòng sông một thời binh lửa
Là mẹ hiền tưới mát những hờn căm
Ôm những đứa con vào lòng sông mẹ
Thù hận nguôi quên, bầu bí chung giàn
Có những dòng sông đưa người đi biệt
Giòng nước trôi xuôi chẳng trở lại nguồn
Cây lá đôi bờ lặng buồn không nói
Đếm những mùa trăng, hứng gió mưa sa
Sông ơi, sông ơi, muôn đời sông chảy
Ôm theo bao nhiêu câu chuyện vui buồn
Đời như sông, xuôi dòng trôi, trôi mãi
Bước chân đi, là đã…biệt ly rồi…!!!
3.5 Bài thơ Có một dòng sông như thế – tác giả Nguyễn Thành Dũng
Có một dòng sông anh chưa đặt tên
Chảy giữa hai bờ hư thực
Bờ bên anh – mòn mỏi trong ký ức…
Bờ bên em – chưa tới được bao giờ!
Có một dòng sông chảy giữa những vần thơ
Vui buồn làm nên con sóng
Khi chống sào thả hồn mơ mộng
Chợt thấy tháng năm phù du…
Có một dòng sông anh vẫn tôn thờ
Những nụ hôn để dành từ kiếp trước
Và khát vọng gói trong lời nguyện ước
Anh lỡ làm rơi chìm xuống đáy sông…
Có một dòng sông khắc khoải chảy trong lòng
Đò cập bến, bờ quay lưng, ngoảnh mặt
Điều cầm được còn tuột tay đánh mất!
Sông hững hờ dòng lạ, dòng quen
Có một dòng sông chảy giữa anh và em
Dòng sông ấy đã không về tới biển
Nước trôi đi cuốn theo bao kỷ niệm
Đâu rồi bờ bến trông mong?…
3.6 Bài thơ Tình đôi mình tinh khôi – tác giả Trần Minh Hiền
Ai cũng có ước mơ
Em chỉ cần anh thôi
Dòng sông còn duyên nợ
Tình đôi mình tinh khôi
Ai cũng có bồi hồi
Em chỉ cần tình yêu
Dòng sông còn chảy vội
Tình đôi mình bao nhiêu
Ai cũng có mọi điều
Em chỉ cần hiến dâng
Dòng sông còn thấu hiểu
Tình đôi mình lâng lâng
Ai cũng có tinh thần
Em chỉ cần hy vọng
Dòng sông còn hấp dẫn
Tình đôi mình mênh mông
Xem thêm: 25 bài thơ tình bất hủ Việt Nam càng ngẫm càng thấy hay và sâu sắc
3.7 Bài thơ Bài thơ Dòng sông anh – tác giả HoaTiNA
Nơi em sinh ra không có một dòng sông
Sông chỉ có trong lòng em khi bắt gặp tình anh tha thiết
Xót đau một chiều xưa tiễn biệt
Đưa người con gái qua đò…
Khoan nhặt dìu nhau nghe trọn vẹn câu hò
Để thương dòng sông trong lòng anh mãi chảy
Em biết chứ – sông ngàn đời vẫn vậy
Có bao giờ thôi chảy – đúng không anh?…
Bên trời xa cánh buồm nhỏ mong manh
Mang nặng khát khao đi tìm hạnh phúc
Dòng sông xưa uốn khúc
Nặng lòng con nước đầy vơi…
Câu hát thủa nao cất chẳng nên lời
Nghẹn giữa đôi bờ sông vắng
Thương cánh hoa trôi bên dòng sông trĩu nặng
Biết sẽ về đâu…
Em sẽ vẫn mong chờ một bến sông sâu
Đủ để cuốn em đi giữa bộn bề cuộc sống
Dòng sông nơi anh biết có khi nào đủ rộng
Để cuốn cả đời em?…
3.8 Bài thơ Em là dòng sông không hề cạn bao giờ – tác giả Trần Minh Hiền
Em là dòng sông không hề cạn bao giờ
Mãi cho anh thi hứng dạt dào
Ôi thi ca ngạt ngào như duyên nợ
Anh yêu em yêu cả dâng trào
Em là dòng sông vượt qua ngàn giông bão
Mãi cho anh hạnh phúc tuyệt vời
Ôi âm nhạc nhiệm mầu không phiền não
Anh yêu em yêu cả cuộc đời
Em là dòng sông biết dịu dàng chờ đợi
Mãi cho anh giác ngộ dưới bầu trời
Ôi hội hoạ diệu kỳ trong ngày mới
Anh yêu em yêu cả mọi thời
Em là dòng sông tự tại và thơ thới
Mãi cho anh tất cả tấm lòng
Ôi nghệ thuật văn chương và thế giới
Anh yêu em yêu cả chú còng
3.9 Bài thơ Anh là dòng sông – tác giả Giotnangmuathu2007
anh là dòng sông quê.
thấm hồn em lai láng.
mùa mưa mùa nước cạn
sông vẫn hiền như xưa.
ôi con sông xưa kia.
đã một thời giông tố.
ai qua sông còn nhớ.
lệ rơi trong nhạt nhòa.
một buổi chiều chia xa.
em nghe người ta kể.
sông đã mang dòng chảy
lửng lờ theo hoa chơi.
ngậm ngùi nhìn trăng rơi
em thả trôi dòng chảy.
tạm biệt sông từ đây.
năm tháng qua lạnh lùng
tuổi ngây thơ bừng tỉnh
thật giả giữa vàng thau.
em hiểu sông đã muộn.
cuộc đời chẳng cho nhau..
sông vẫn như ngày ấy.
em nuốt giọt lệ sầu.
xin sông đừng giận nhé
ta vẫn lòng cho nhau.
em xin làm dòng chảy.
cuồn cuộn dòng sông anh
hãy như ngày xưa nhé.
em yêu sông nguyên lành
anh là một dòng sông.
giữa hồn em lai láng.
hòa trong làn nước mát.
trên quê hương..ngỡ ngàng
Xem thêm: Review: Nơi nào đông ấm, nơi nào hạ mát
Ôm ấp những con sóng của sông như mở lòng ôm lấy cuộc sống vẫn còn nhiều bộn bề, gian khó ngoài kia. Tha thiết yêu những vần thơ về dòng sông để nhắc lòng mình hãy bao dung và nâng đỡ nhau tìm đến bến bờ bình an, bạn nhé !
Sưu tầm
Nguồn ảnh : Internet, Lê Thanh Thu, Khương Bino, Nguyễn Anh Đức
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Hỏi Đáp