Công nhân vui mừng được đi làm trở lại

Sau hơn 1 tuần TP.Cần Thơ triển khai thả lỏng giãn cách xuống Chỉ thị 15, công nhân lao động được quay trở lại thao tác, tuy nhiên họ phải triển khai ” 3 tại chỗ ” tại công ty để bảo vệ công tác làm việc phòng chống dịch bệnh. Bên cạnh đó, rất nhiều công nhân lao động vẫn đang ” nóng ruột ” chờ công ty hoạt động giải trí để được đi làm thông thường trở lại .

Chờ ngày được đi làm trở lại

Căn trọ chật hẹp thuê 800.000 đồng / tháng – ” tổ ấm ” 16 năm qua của vợ chồng anh Lê Văn Lành và chị Lư Mỹ Liêm – công nhân Khu công nghiệp Trà Nóc, Q. Bình Thủy, TP.Cần Thơ bày la liệt đồ vật. Hơn 2 tháng qua, buộc phải ” chôn chân tại chỗ “, anh chị rất nóng lòng được đi làm trở lại. Với mức lương hơn 6 triệu đồng / tháng, anh chị vừa đủ để tiêu tốn mái ấm gia đình .Anh Lê Văn Lành (công nhân lao động) nóng lòng được đi làm trở lại. Ảnh: B.CAnh Lê Văn Lành nóng lòng được đi làm trở lại. Ảnh: B.C

Anh Lành chia sẻ, thời gian qua, anh phải nghỉ làm nên không được hưởng lương, vợ thì đang nghỉ ở chế độ thai sản, gia đình gặp nhiều khó khăn. Mỗi tháng, gia đình phải chi trả gần 1.000.000 đồng tiền trọ và chi phí sinh hoạt, chưa tính đến tiền mua bỉm, sữa cho con nhỏ hơn 10 tháng tuổi.

” Mấy tháng nay, tôi thất nghiệp chỉ biết nằm ở nhà, cả ngày chỉ loay hoay ngồi trước cửa nhìn ra, giờ công ty chưa đi làm trở lại nên cũng đành chịu. Ngày trước đi làm được còn lo đủ đầy cho mái ấm gia đình, giờ không có tiền mua tã, sữa cho con nên chỉ mong đợi ngày đi làm trở lại … “, anh Lành san sẻ . Vợ chồng anh Lành sống trong căn phòng trọ chật hẹp. Ảnh: B.C Lấy nhau mười mấy năm nay, anh Lành và vợ không tích góp được là bao, con gái lớn phải gửi về quê cho ông bà ngoại. Khi dịch COVID-19 chưa bùng phát, mỗi tháng vợ chồng anh chị sẽ gửi tiền về lo cho con. Nhưng đã gần 3 tháng trôi qua, anh chị chưa được gặp mặt con, cũng chẳng dư giả để gửi tiền về. Mỗi lần gọi điện, khi nào cũng chỉ nghe con giục : ” Khi nào cha mẹ rước con lên, con nhớ cha mẹ ” .” Mỗi lần nghe con nói vậy, làm mẹ ai mà không xót nhưng phải cố gắng nỗ lực kìm nén, tôi mong dịch mau chóng qua, chồng tôi được đi làm, không thay đổi trở lại rồi tôi rước con lên đoàn viên “, chị Liêm nghẹn ngào nói .

“Có đi làm mới lo được cuộc sống”

Cách đó không xa là phòng trọ của chị Phan Thị Bảo Yến, quê ở Sóc Trăng. Chị Yến và chồng cùng làm chung Công ty Long Vũ (phường Trà Nóc, quận Bình Thủy, TP.Cần Thơ). Hai vợ chồng  đều đã ngưng việc gần 3 tháng qua. Hay tin được đi làm trở lại, anh chị không khỏi vui mừng.

” Hay tin được đi làm trở lại thì mừng lắm, nhưng có chút đắn đo vì phải triển khai ” 3 tại chỗ ” tại công ty, tôi thì vướng bận con nhỏ, bé thì mới 1 tuổi, không ai trông coi, nên quyết định hành động để chồng đi làm tại công ty, tôi ở nhà chăm sóc cho con nhỏ, đợi khi nào tình hình không thay đổi tôi mới đi làm lại. Nay chồng tôi được đi làm như thế là vui lắm rồi ! “, chị Yến tâm sự .Hiện chị Yến chỉ hoàn toàn có thể trông chờ vào đồng lương 6-7 triệu đồng / tháng của chồng để giàn trải đời sống. Trong đó, riêng tiền trọ, điện nước đã gần 1.200.000 đồng mỗi tháng. Tiền lương rất ít, nên quay đi quay lại cũng hết sạch, không hề tiết kiệm ngân sách và chi phí được bao nhiêu. Nhưng được đi làm lại là mái ấm gia đình chị cảm thấy vui và yên tâm phần nào .” Với tôi, được đi làm lại đã là suôn sẻ rồi, công nhân mà, có đi làm mới không thay đổi đời sống được “, chị Yến nói . Chị Yến vui mừng khi chồng được đi làm trở lại. Ảnh: B.C

Bôn ba từ Sóc Trăng lên Cần Thơ lập nghiệp hơn 10 năm nay với mong ước đời sống tốt đẹp hơn, quãng thời hạn ngưng việc, vợ chồng chị Yến từng nghĩ đến việc về quê đợi dịch bệnh lắng xuống rồi quay trở lại thao tác .” Thời điểm đó khó khăn vất vả lắm, trong khi tiền thuê trọ, nhà hàng, thuốc men tháng nào cũng phải chi. May mắn thay, giờ chồng được đi làm, tôi cũng đỡ lo hơn “, chị Yến vui tươi nói .Cuộc sống công nhân, rời xa quê nhà đến nơi khác lập nghiệp, ai cũng đều mong ước có cuốc sống không thay đổi, tốt đẹp hơn với những khởi đầu mới. Do vậy, khi được đi làm là điều rất phấn khởi vì có thêm thu nhập để lo cho đời sống …