Tâm sự của nữ sinh 9X về tình dục tình yêu : cũng đáng để suy nghĩ | Tinh tế
Cháu từng nghĩ rằng mình sẽ giữ chữ trinh cho đến lúc kết hôn như mong muốn của bố mẹ và sự “dạy dỗ” của sách báo, vì chuyện đó có khó gì đâu. Năm lớp 11, cháu nói thế với đám bạn chơi và chúng nó cười nghiêng ngửa, bảo cháu là đồ trẻ con, chưa biết yêu là gì thì đừng mạnh mồm nói trước. Cháu nghĩ bụng, cứ chờ xem. Năm lớp 12, cháu có bạn trai. Và suy nghĩ dần thay đổi lúc nào không biết, không phải chỉ vì cháu đã biết thế nào là ham muốn thể xác khi gần gũi người yêu. Cháu thừa nhận mình có cảm xúc đó, nhưng nó chưa mạnh đến mức không kiềm chế được. Cái chính là cháu nghĩ đi nghĩ lại không tìm thấy lý do tại sao mình phải giữ chữ trinh? Để vui lòng bố mẹ thôi ư? Bạn trai ham muốn cháu và cháu nghĩ dâng hiến cũng là một điều tốt đẹp. Con trai 9X sau này lấy vợ chắc không đòi hỏi vợ phải còn trinh như ngày xưa. Còn chuyện tránh thai hay bệnh tật, cháu tin mình đủ kiến thức để không gặp sự cố.
Cháu chưa đầy 18 tuổi, và chắc phải 10 năm nữa mới lấy chồng. Cháu thật khó mà nghĩ rằng mình có thể giữ sự trinh trắng suốt thời gian đó. Nhưng cháu muốn rằng nếu trao “cái ngàn vàng” cho ai, đó sẽ là một kỷ niệm đẹp, một ấn tượng khó quên trong đời, và “chuyện ấy” phải có một ý nghĩa tinh thần lớn. Cháu đã tâm sự với các bạn, họ nói về chuyện “giữ gìn” như một điều gì đó rất buồn cười và cổ hủ. Cô bạn gái thân thì đảm bảo rằng cháu sẽ không giữ được đâu. Bản thân nó cũng đã “cho” bạn trai rồi. Còn trên các diễn đàn về giới tính, rất nhiều bạn lứa tuổi cháu hay lớn hơn một tí thôi vào nói chuyện “vợ chồng”, bàn luận hay tư vấn cho nhau về tình dục một cách thật tự nhiên.
Cháu đang suy nghĩ về đề nghị của bạn trai. Nếu trả lời rằng không được vì hai đứa chưa cưới thì thật là kỳ cục, không hiểu anh ấy có nghĩ cháu không bình thường như đám bạn không. Mặc dù nghĩ mình sẽ không thể “giữ” cho đến lúc kết hôn, nhưng cháu vẫn băn khoăn rằng nếu nhận lời thì liệu có sớm quá không. Có phải chỉ cần yêu nhau và có ham muốn là đủ? Có phải trinh tiết thực sự không có ý nghĩa gì nữa trong thời đại này?
Có ai chia sẻ nỗi băn khoăn này với cháu không?
====> đọc xong thì thấy cũng có nhiều cái cần nghĩ, nhưng khi đọc tiếp câu chuyện ngắn ( rất ngắn ) trong 1 comment về câu chuyện ở trên thì nghĩ nhiều hơn:
truyện ngắn:
Cháu cũng có bạn trai rồi. Chúng cháu thực sự yêu nhau say đắm. Vì cả hai còn quá trẻ, chúng cháu biết rằng rất ít năng lực lấy nhau, nhưng tình yêu của bọn cháu vẫn tráng lệ. Cháu và anh ấy ( học cùng khoá, cùng trường ) động viên nhau cố học tốt để đỗ ĐH. Những lúc gần nhau, anh ấy yên cầu “ chuyện đó ”, cháu cũng rung động nhưng chưa đồng ý chấp thuận vì chưa tâm lý chín về việc này. Vừa rồi sau cuộc thi tốt nghiệp, anh ấy đề xuất khi hai đứa có tác dụng đỗ ĐH thì sẽ ăn mừng, và lưu lại đời sống mới của người trưởng thành bằng cách trao cho nhau toàn bộ. Cháu thấy ý nghĩ đó thật sự lãng mạn, nhưng chưa vấn đáp vì còn rất do dự. Cháu từng nghĩ rằng mình sẽ giữ chữ trinh cho đến lúc kết hôn như mong ước của cha mẹ và sự “ dạy dỗ ” của sách báo, vì chuyện đó có khó gì đâu. Năm lớp 11, cháu nói thế với đám bạn chơi và chúng nó cười nghiêng ngửa, bảo cháu là đồ trẻ con, chưa biết yêu là gì thì đừng mạnh mồm nói trước. Cháu nghĩ bụng, cứ chờ xem. Năm lớp 12, cháu có bạn trai. Và tâm lý dần đổi khác khi nào không biết, không phải chỉ vì cháu đã biết thế nào là ham muốn thể xác khi thân mật tình nhân. Cháu thừa nhận mình có cảm hứng đó, nhưng nó chưa mạnh đến mức không kiềm chế được. Cái chính là cháu nghĩ đi nghĩ lại không tìm thấy nguyên do tại sao mình phải giữ chữ trinh ? Để vui mừng cha mẹ thôi ư ? Bạn trai ham muốn cháu và cháu nghĩ dâng hiến cũng là một điều tốt đẹp. Con trai 9X sau này lấy vợ chắc không yên cầu vợ phải còn trinh như rất lâu rồi. Còn chuyện tránh thai hay bệnh tật, cháu tin mình đủ kiến thức và kỹ năng để không gặp sự cố .
Source: https://laodongdongnai.vn
Category: Tâm Sự