Nghị luận về một hiện tượng đời sống hay nhất – 3 bài văn nghị luận Học tủ học vẹt, bệnh vô cảm, xả rác bừa bãi

hien tuong doi song hoc vet hoc tu
Các bạn học sinh cần phải tự ý thức là học cho mình, học để hiểu biết kiến thức áp dụng vào cuộc sống, công việc sau này cho chính bản thân chứ không phải học vì thành tích, học vì bố mẹ hay học cho có thì mới có thể có ý thực học tốt và đạt kết quả tốt sau này

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 NGHỊ LUẬN VỀ MỘT HIỆN TƯỢNG ĐỜI SỐNG – HỌC TỦ HỌC VẸT 

Học tập là một hành trình dài đầy khó khăn khó khăn vất vả bởi kỹ năng và kiến thức của quả đât là vô biên. Đặc biệt là với những học viên Nước Ta càng thêm khó khăn vất vả thế cho nên phát sinh ra nhiều phương pháp học tập rơi lệch. Trong đó có việc học vẹt, học tủ .
Đây là những khái niệm để chỉ lối học qua loa, chống đối. Học tủ là chỉ học một phần mà mình cho là trọng tâm và có năng lực cao là thi vào, còn những phần kiến thức và kỹ năng khác đều bỏ đi. Đây là kiểu học đòi hỏi tính may rủi rất cao ” được ăn cả ngã về không “. Còn học vẹt là thuộc làu làu, không sót một từ một chữ nhưng thực tiễn lại không hiểu gì như con vẹt bắt chước tiếng người nhưng kì thực nó không hiểu từ đấy nghĩa là gì .

Hai lối học này đều sai lệch và gây ra những tác hại khôn lường song nó lại đang là một hiện tượng phổ biến, trở thành thực trạng đáng lo ngại của nền giáo dục. Mỗi mùa thi không khó để chúng ta bắt gặp hình ảnh những bạn cầm quyển sách dày cộp ngồi học thuộc như ngồi tụng kinh, cố gắng nhét chữ vào trong đầu hoặc có những bạn giở phần nào học phần đấy, không quan tâm tới các phần khác. Tình trạng này xảy ra cực kì nhiều ở các môn xã hội do yêu cầu học thuộc và lượng kiến thức lớn. 

Nguyên nhân dẫn đến thực trạng này xuất phát từ nhiều phía có cả chủ quan và khách quan. Bản thân những bạn học viên không có ý thức tự giác, không có phương pháp học tập hay phân bổ thời hạn hài hòa và hợp lý ví dụ điển hình như để gần thi mới mở màn ôn tập. Học sinh cũng chỉ biết học để thi, thi được điểm trên cao chứ không hề ý thức được thực chất của việc học, tầm quan trọng của việc nắm được nền tảng và làm chủ vốn tri thức, bài học kinh nghiệm của mình. Một phần khác là do chương trình giáo dục của Nước Ta còn thiên nhiều về kim chỉ nan, chương trình nặng. Một em học viên phải lo liệu, ôn tập đến cả chục môn học từ cơ bản đến nâng cao. Cũng hoàn toàn có thể do giáo viên chưa có giải pháp giảng dạy hài hòa và hợp lý, không khái quát được trọng tâm bài học kinh nghiệm hay cách giảng khó hiểu … Việc thực hành thực tế trong nhà trường cũng chưa được tăng cường khiến học viên bị động và mơ hồ về kiến thức và kỹ năng. Thực trạng học vẹt, học tủ xét ở một góc nhìn nào đó cũng xuất phát từ mái ấm gia đình, những bậc làm cha làm mẹ gây áp lực đè nén về thành tích về điểm số cho những con, khiến những đứa trẻ chỉ biết lao đầu vào việc làm sao nhét được thật nhiều kiến thức và kỹ năng vào đầu .
Nếu cách học này diễn ra trong một thời hạn dài sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Học sinh sẽ không nắm chắc được bài học kinh nghiệm, bị mất gốc. Học tủ học vẹt hoàn toàn có thể cứu những bạn một vài lần nhưng không hề là mãi mãi. Nếu như tất cả chúng ta bị quên bài hay không trúng vào phần mình đã học, ta sẽ trở nên lúng túng, sợ hãi. Nhìn xa hơn, cách học này khiến những bạn mất đi niềm mê hồn với việc học, chất lượng giáo dục ngày càng đi xuống và rình rập đe dọa tới tương lai của quốc gia .
Bởi vậy, học viên cần tìm cho mình một phương pháp học tập đúng đắn. Nên tranh thủ ghi bài, hiểu bài trên lớp, chỗ nào không hiểu hoặc có góp ý thì cứ trình diễn với những thầy những cô. Giáo viên cũng cần không ngừng kiểm soát và điều chỉnh và phát minh sáng tạo ra những giải pháp giảng dạy mới lạ và hiệu suất cao .

Học tủ học vẹt là lối học cần được loại bỏ để bảo vệ những mầm non tương lai, những thế hệ nhân tài sẽ đứng lên làm chủ đất nước! 

phan-wikivui.com

tho o vo cam
Sự phát triển của xã hội, sự thật giả lẫn lộn vô tình làm cho con người ngày càng vô cảm thờ ơ với rất nhiều vấn đề xung quanh làm mất đi tình người. Tuy nhiên nhiều trường hợp chúng ta cũng không thể trách được vì nhiều khi rước họa vào thân, nhưng nói chung chúng ta vẫn phải có 1 trái tim thật sự, có 1 tình yêu thương đồng loại

BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2 NGHỊ LUẬN VỀ MỘT HIỆN TƯỢNG ĐỜI SỐNG – BỆNH VÔ CẢM

Trong cái xã hội phức tạp mà có người gọi đó là đời sống đa chiều, con người thì đa đoan có biết bao nhiêu yếu tố khiến tất cả chúng ta phải trăn trở. Nhưng có lẽ rằng điều mà con người phải tâm lý nhiều nhất đó chính là khoảng cách giữa người với người. Đại thi hào người Nga Marsim Gorky đã từng nói : “ Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu vắng tình thương. ” Tình cảm là thứ quý giá nhất, nó sưởi ấm lòng người nhưng có vẻ như năng lực sưởi ấm của nó đang dần nguội đi bởi không đủ sức nóng. Con người ta đang dần trở nên vô cảm chỉ biết sống với trái tim băng giá, lãnh đạm trước mọi việc xung quanh. Nó đã trở thành một căn bệnh được gọi là “ bệnh vô cảm ” .

      Trước hết chúng ta cần hiểu thế nào là “ bệnh vô cảm”? Bệnh vô cảm là một căn bệnh của tâm hồn, những người bị mắc bệnh là những người lạnh lùng ích kỷ, sống thờ ơ, không quan tâm và suy nghĩ trước những hoàn cảnh trong cuộc đời. Bệnh vô cảm đang diễn ra phổ biến và tràn lan nó đã trở thành một căn bệnh khó chữa. Biểu hiện của những người bị bệnh vô cảm là thờ ơ trước buồn vui sướng khổ của người khác. Ví dụ như thấy một người gặp tai nạn nằm bất tỉnh thay vì giúp đỡ thì họ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra hoặc nếu có quan tâm thì họ sẽ quan tâm theo một cách đặc biệt là lấy điện thoại ra quay và tung lên mạng như một trò đùa, như một cách để câu like. Mà không hề biết chỉ cần chậm một giây thôi là sẽ có rất nhiều chuyện đáng tiếc xảy ra với người gặp nạn. Hay như thấy vụ đánh nhau thay vì can ngăn, tìm sự giúp đỡ thì những con người vô cảm lấy máy ra quay phấn khích hơn là còn hô hào khích lệ tiếp tục đánh. Nhìn thấy một cậu bé ăn xin đang chết dần chết mòn trong sự đói khát có một số người cũng lướt qua như chưa hề nhìn thấy. Họ thơ ơ với cái tốt, cái ác trong xã hội, họ chọn cách lặng im coi như không phải chuyện của mình nên không cần quan tâm hay có thể do một số lý do khác ví dụ như họ sợ bị liên hụy, sợ gặp rắc rối. Nhưng chẳng lẽ sống trên đời lại chỉ nghĩ thiện hơn cho bản thân ? Có những người họ còn thờ ơ với chính tương lai và cuộc đời của mình “ bèo dạt mấy trôi mặc kệ đời ”. Sự vô cảm đang lan rộng khắp nơi nó còn len lỏi tận vào trong mối quan hệ gia đình. Bố mẹ tuổi già con cái chốn tránh trách nhiệm không muốn chăm sóc nên đẩy cha mẹ vào viện dưỡng lão lúc cha mẹ qua đời thì đưa về mục đích là để nhận tiền phúng viếng.

Nguyên nhân dẫn đến sự lạm phát kinh tế của căn bệnh vô cảm đến từ hai phía chủ quan và khách quan. Thứ nhất là do yếu tố chủ quan đến từ bản thân người mắc bệnh không có ý thức, trách nhệm với xã hội, có lối sống ích kỷ lạnh nhạt. Thứ hai là do yếu tố khách quan đến từ xã hội. Mọi người bị cuốn vào cuồng quay của sự phát riển không có thời hạn để chăm sóc đến nhau khi nào cũng chỉ học tập và thao tác. Với lại đặc thù của xã hội giờ đây là “ đô thị hóa ” nên ý niệm “ tối đèn tắt lửa có nhau ” cúng dần mất đi. Một bộ phận thế hệ trẻ được mái ấm gia đình cha mẹ nuông chiều nên xu thế trước tương lai chỉ việc đi theo những gì đã được sắp xếp trước chính vì vậy những bạn trẻ này sẽ lãnh đạm, không chăm sóc đến tương lai của bản thân. Bệnh vô cảm có rất nhiều mối đe dọa nó khiến con người ta trở nên sống thiếu nghĩa vụ và trách nhiệm, thiếu tình người từ từ mối quan hệ giữa người với người trở nên xa cách nhau. Ảnh hưởng đến xã hội, một xã hội thiếu hơi ấm chỉ toàn cái lạnh lẽo băng của sự hờ hững và không có sự chăm sóc, động viên, san sẻ. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là tất cả chúng ta mang chuyện của người khác ra để soi mói, đàm tiếu, phẫu thuật chăm sóc một cách thái quá khiến người được chăm sóc cảm thấy không dễ chịu .
Hãy chăm sóc khi còn hoàn toàn có thể đừng vì một nguyên do nào khác mà đánh mất đi những gì quý giá. Đừng để khoảng cách giữ người với người ngày càng xa hơn hành vi và đổi khác khi chưa quá muộn .
Yang – wikivui.com