[Nói nhảm] Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập/ The Yin-Yang Master: Dream of Eternity

(Hình ảnh lấy từ nhiều nguồn, chủ yếu là Weibo và Twitter)

Bạn Joel đã trở lại sau bài cảm nhận kiêm pi-e-rờ Tuyệt đại song kiêu (Netflix, 2020) cách đây một khoảng thời gian không ngắn không dài. Đối tượng lần này là một phim Trung cộp mác Netflix original khác mang tên Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập/The Yin-Yang Master: Dream of Eternity — không nên nhầm lẫn với Âm Dương Sư: Thị Thần Lệnh, một phim Trung khác có cùng đề tài (Âm Dương Sư) và cùng nhân vật chính (Abe no Seimei/Tình Minh) nhưng chưa ra mắt và không rõ có bao giờ lên Netflix hay không. (Edited: bạn vừa nghe tin Netflix ôm luôn Thị Thần Lệnh rồi.) Do tên đầy đủ của phim quá dài — Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập — nên trong bài này bạn sẽ viết tắt là TNT.

(Có vẻ dạo này bạn toàn viết cảm nhận cho phim Netflix nhỉ? Không phải bạn không xem phim nào khác ngoài phim Netflix mà những phim bạn thích và muốn giới thiệu đến những ai ghé qua blog trùng hợp đều là phim Netflix — in Netflix we trust.)

Bạn biết đến TNT bằng sự ngẫu nhiên (như n lần ngẫu nhiên với các phim, truyện khác), trong lúc đang loanh quanh trên YouTube thì trông thấy trailer của phim do Netflix tải lên. Tuy bị thu hút bởi hình ảnh khá ấn tượng — chính là tranh ở đầu bài — nhưng không rõ vì sao bạn chỉ tặc lưỡi cho qua chứ không click vào xem thử. Bạn chỉ nghĩ, ờ, Netflix dạo này đầu tư làm phim Trung nữa, nhìn có vẻ gei ám muội. Ít lâu sau, chẳng rõ vì tò mò, tiềm thức hối thúc hay lý do gì khác, bạn click vào trailer xem xem rốt cuộc phim này là gì (mà YouTube cứ đề cử cho bạn mãi). Thế rồi chuyện A dẫn đến chuyện B, C và D, bạn nghe được bài ending của phim (Si tình chủng — Đặng Luân hát) và khá thích nó, từ đó bắt đầu tìm hiểu những chuyện bên lề cùng chờ ngày phim lên sóng.

(Trong lúc chờ phim bạn đã kịp leo thuyền Tình Nhã (Tình Minh/Bác Nhã) và sub được đôi ba vid cho cp này. Triệu Hựu Đình và Đặng Luân đều không phải gu của bạn, bạn cũng chưa xem phim họ đóng bao giờ, có điều bạn thích dynamic giữa hai nhân vật được thể hiện trong teaser lẫn trailer.)

Dông dài nãy giờ (ờ thì tên bài là ‘nói nhảm’ mà lại), bây giờ đi vào nội dung chính là những suy nghĩ của bạn về TNT.

Warnings: ngôn ngữ không đứng đắn, xen hai, ba thứ tiếng, bình luận hoàn toàn mang tính chủ quan, cố gắng không spoil nhưng kiểu gì cũng spoil thôi, như các bạn biết đấy, những cảnh báo lặp đi lặp lại trong các bài bình luận thì ít mà nói nhảm thì nhiều của bạn Joel ấy mà

Phim: Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập/ The Yin-Yang Master: Dream of Eternity (2021)

Ngôn ngữ: tiếng Quan thoại, tiếng Anh

Diễn viên:

Triệu Hựu Đình

Đặng Luân

Vương Tử Văn

Uông Đạc

Trước khi bình luận ta có tóm tắt sơ nội dung để các bạn biết tớ sẽ nói về điều gì đã: Hoạ Xà bất tử bất biến, tuy bị phong ấn nhưng cứ vài thế kỷ lại ‘dẩy’ một trận banh chành thế gian. Mỗi lần Hoạ Xà quậy, bốn môn phái lớn (có mùi giang hồ nhưng thật ra không phải giang hồ) sẽ cử pháp sư đại diện đến Thiên Đô để trấn áp. Tình Minh (Triệu Hựu Đình) và Bác Nhã (Đặng Luân) là hai trong số đó. Thế nhưng, các pháp sư chưa kịp làm gì thì xảy ra án mạng bí ẩn và án mạng này liên quan đến một âm mưu hoàng quyền.

Nghe như Conan giao thông tổ hợp với cung đấu thêm tý pháp thuật cho vui vẻ ấy nhỉ?

Nếu đọc tóm tắt (hơi thiếu nghiêm túc) bạn Joel vừa đưa ra và bạn có suy nghĩ như trên thì xin chúc mừng, bạn bị phim gạt rồi. Phim có murder mystery, có điều tra phá án, cũng có âm mưu chốn thâm cung nhưng cả ba đều không phải yếu tố chủ đạo. Đoàn làm phim cũng chẳng buồn úp mở về bí ẩn gì để tạo sự hồi hộp cho khán giả, bằng chứng là các teaser, trailer được tung ra đã… spoil gần hết những điểm chính của phim. Bạn chưa cần bỏ ra hơn hai tiếng đồng hồ xem phim cũng biết được Công Chúa (Vương Tử Văn) có vấn đề, Hạc Thủ Nguyệt (Uông Đạc) có vấn đề cũng như đoán được hung thủ gây ra án mạng bí ẩn là ai mà chẳng cần đến IQ ba chữ số của thám tử lừng danh Cô Văn Nan. Bên cạnh đó, đôi ba chiếc twist rải rác trong phim một là được nhân vật sớm tiết lộ, hai là nhìn thấy được cách đó mười cây số (một phần không lớn không nhỏ nhờ teaser + trailer + MV), do vậy yếu tố bất ngờ miễn cưỡng chỉ được dưới trung bình.

Nói vậy tức plot của TNT quá tệ phải không? Ờm, việc đó còn tuỳ vào việc bạn xem phim với tâm thế ra sao. Nếu trông đợi bí ẩn trùng điệp, twist xoắn não, bất ngờ (như series Lưỡi cưa/Saw — thông cảm cho bạn Joel nhất thời chỉ kịp nghĩ ra series này thôi) thì chắc chắn bạn sẽ thất vọng và cho rằng phim dở. Tuy nhiên, TNT không phải phim thriller mà về cơ bản, nó là phim tình cảm lãng mạn với xương sống của plot là một mối tình (giữa ai với ai thì bạn ngó qua trailer là thấy, có điều vào phim thì nó phức tạp, lắt léo hơn một chút), những âm mưu gì đó chỉ để phục vụ cho mối tình này mà thôi. Như thế, nếu bạn đánh giá phim theo tiêu chí phim tình cảm lãng mạn thì TNT xứng đáng được điểm rất khá trở lên, bởi phim đã đem đến cho khán giả một chuyện tình bi kịch nhưng đẹp đẽ và cảm động. Một điểm mà bạn Joel đánh giá cao ở cách phim khắc họa mối tình này là hai nhân vật không hề có những cử chỉ thân mật như ôm hay hôn, thay vào đó là ánh mắt và hình ảnh hai bàn tay nắm lấy nhau xuyên suốt phim nhưng vẫn đủ để khán giả — trong đó có đứa sắp-tiến-hoá-thành-aromantic là bạn Joel đây — cảm nhận sâu sắc tình cảm giữa họ. Thế mới nói, các nhà làm phim không nhất thiết phải đưa lên màn ảnh những pha sến sẩm mùi mẫn mới thể hiện thành công tình yêu mà chính cách xây dựng kịch bản, nhân vật cộng với diễn xuất của diễn viên mới là điểm cốt yếu.

(Ủa nãy giờ có ai nhầm tưởng bạn Joel đang nói về cặp Tình Nhã (Tình Minh/Bác Nhã) không? Hờ hờ, không phải đâu, tuy Tình Nhã tung hint bôm bốp vào mặt khán giả là thật nhưng để nâng nó lên thành mối tình làm chủ đề chính của phim thì hơi quá rồi, bạn Joel dù xem phim bằng cặp mắt fangirl nhưng trong bài cảm nhận nói nhảm semi-serious thì bạn phải ráng khách quan một chút.)

‘Tình huynh đệ’ nồng thắm lắm

(Nếu xem phim xong và bấn nhiều cấp độ cặp đôi Tình Nhã (Tình Minh/Bác Nhã), xin mời bạn vào GROUP)

TNT là phim chuyển thể từ tiểu thuyết (đọc đến đây có ai còn nhầm tưởng nó dựa theo game Ommyouji không vậy?!) của nhà văn Yumemakura Baku và xét về độ trung thành với nguyên tác thì TNT đạt điểm dưới trung bình vì chế thay đổi quá nhiều so với tiểu thuyết (bạn Joel vừa vặn đã đọc được 2/3 quyển đầu tiên). Tiểu thuyết được viết theo format ‘Monster of the chapter’, tức mỗi chương là một sự việc kỳ dị hay một vụ án liên quan đến yêu ma quỷ quái không quá phức tạp mà Seimei và Hiromasa cùng giải quyết; trong khi đó, phim là một câu chuyện dài, nhiều tình tiết và các pha hành động. Phim đưa vào một số chi tiết và nhân vật của truyện như một kiểu ‘Easter egg’ để những ai từng đọc truyện cảm thấy quen thuộc, chẳng hạn như chi tiết Sát Sinh Thạch trộm cây tỳ bà Huyền Tượng (trong truyện yêu quái này khá… biến thái, không si tình đáng yêu và xinh giai như bạn Thạch); hay trong các Thức Thần ‘cơm bưng nước rót’ cho Tình Minh có nàng Mật Trùng (suýt bị Bác Nhã cho bay màu trong một nốt nhạc) vốn là Thức Thần Mitsumushi có nguyên hình là cây tử đằng trong truyện; hay sư phụ Trung Hành (Uông Đạc) của Tình Minh đóng vai trò không nhỏ trong phim nhưng chỉ được nhắc đến một chút ở đầu quyển một, và có thể còn vài chi tiết nữa bạn Joel chưa đọc đến. Vì vậy, màn ‘meet cute‘ giữa Tình Minh và Bác Nhã và những pha cà khịa đánh là yêu mắng là thương giữa hai người đều là sản phẩm của phim, bởi Seimei và Hiromasa đã quen biết và kết bạn với nhau từ trước khi quyển một bắt đầu và Hiromasa không có vấn đề gì với việc Seimei có thể là bán yêu cũng như chẳng bao giờ tuốt kiếm kề cổ Seimei như trong phim. Nhân đây bạn muốn nói một chút về nhân vật Bác Nhã/Hiromasa, nhân vật cho thấy khác biệt rõ ràng nhất giữa phim và truyện. Nếu Bác Nhã trong phim là ‘thanh niên nghiêm túc’, có phần cứng nhắc, tinh thông pháp thuật và thù hận yêu quái vì quá khứ đau thương thì Hiromasa trong truyện là võ quan rành cung kiếm nhưng mù tịt pháp thuật, không căm ghét yêu quái nếu yêu quái không gây hấn với con người, cũng không có quá khứ đau thương nên tính tình thẳng thắn và đơn giản. Ngay đến ngoại hình giữa hai nhân vật cũng có khác biệt: để đúng với nguyên tác hơn, hẳn Triệu Hựu Đình và Đặng Luân nên đổi vai cho nhau.

Bỏ qua yếu tố thriller và mysterious yếu kém và mức độ trung thành với nguyên tác dễ khiến fan nguyên tác ‘hổng dám nhận’ (bạn Joel dạo này dặn lòng bớt bitch về vấn đề này đi) thì TNT là một phim có nội dung lẫn hình thức rất ổn. Về nội dung thì mặc dù twist dễ đoán thật nhưng plot khá mạch lạc và không bị tình trạng ‘đầu voi đuôi chuột’ — tức tạo ra tình huống có vẻ khó nhằn rồi giải quyết nhanh gọn, dễ dàng đến… chưng hửng  — mà nhiều phim gặp phải (bạn nhớ lắm pha climax nhưng cực kỳ anti-climactic của series Divergent). Phim có tiết tấu nhanh, các tình tiết không thừa thãi nên mặc dù kéo dài hơn hai tiếng nhưng không gây cảm giác ngán ngẩm, buồn ngủ. Boss chính có tính đe dọa cao vì hắn lợi hại thật chứ không phải làm màu và để đánh bại hắn, phe chính diện cũng trầy vi tróc vảy không ít. Tuy pha K.O. boss ở đoạn cao trào có thể khiến một số bạn cảm thấy hơi vội nhưng xét về cách xây dựng nhân vật được thể hiện suốt dọc chiều dài phim đến đoạn này thì hoàn toàn hợp lý. Bên cạnh đó, xây dựng được boss ‘toàn diện’ là một thành công khác của phim. ‘Toàn diện’ ở đây có nghĩa là ngoài sức mạnh đủ gây khó cho phe hero, boss còn có động cơ rõ ràng và diễn biến tâm lý hợp lý, vì vậy, dù biết hắn làm ác và chắc chắn 100% cuối phim hắn sẽ bay màu, khán giả không khỏi dành cho hắn cùng tình yêu tuyệt vọng của hắn chút tiếc nuối và xót thương.

Nếu kịch bản khá làm nên một nửa thành công về mặt nội dung thì nửa còn lại phụ thuộc vào diễn xuất của dàn diễn viên. TNT may mắn có được dàn diễn viên mà theo như một số trang nhận xét là “toàn sao” và tất cả đều hoàn thành tốt vai diễn của mình, trong đó phải kể đến bốn diễn viên chính: Triệu Hựu Đình, Đặng Luân, Vương Tử Văn và Uông Đạc. Trước khi xem phim bạn Joel đã nghe nhiều lời khen dành cho diễn xuất của Triệu Hựu Đình và Đặng Luân và sau khi xem TNT, bạn nghĩ rằng những lời khen đó không nói quá. Cả hai đều vào vai rất tự nhiên, khiến người xem đã đọc tiểu thuyết dễ dàng bỏ qua chuyện thật ra ngoại hình hai người không hợp với miêu tả trong nguyên tác cho lắm. Bác Nhã của Đặng Luân vừa có sự chính trực đến lạnh lùng và cứng nhắc cũng vừa có chút ngây thơ, đáng yêu mỗi khi bị Tình Minh chọc ghẹo hay tặng cho vài phát ngôn khó đỡ (đời Bác Nhã vốn thẳng đuột, chỉ vì gặp Tình Minh mà bẻ cong). Triệu Hựu Đình có ngoại hình chưa ‘cáo’ cho lắm (bạn thấy nhận xét rằng cả Đặng Luân và Uông Đạc đều ‘cáo’ hơn) nhưng lối diễn của anh đã hoàn toàn khắc phục điều đó: Tình Minh của anh khi cần hài hước thì hài hước (và hài duyên dáng chứ không lố bịch nhé), khi cần nghiêm túc thì nghiêm túc và lúc đau khổ thì đủ khiến khán giả xúc động — chỉ bằng một ánh mắt anh đã thể hiện trọn vẹn tâm tình của Tình Minh khi nhìn thấy Chu Tước-Bác Nhã tan biến (đừng trách bạn Joel spoil phim, cảnh đó có trong trailer). Vương Tử Văn thể hiện tuyệt vời hai mặt của Công Chúa: có lúc rất lạnh lùng nhưng cũng có lúc tràn đầy đau khổ vì một mối tình chỉ có thể giữ trong lòng chứ không thể nói thành lời. Bạn Joel ấn tượng nhất là đôi mắt lấp lánh nước của Công Chúa khi cầm kiếm hướng về Hạc Thủ Nguyệt và tiếng gào thét câm lặng khi chứng kiến ký ức về Trung Hành — hiệu ứng ‘câm’ của đoạn này là một lựa chọn rất hay bởi vì không nghe được tiếng gào thét, than khóc mới càng khiến nỗi đau của nhân vật thấm thía hơn. Cuối cùng là Uông Đạc. Bạn Joel vẫn đánh giá cao những diễn viên có khả năng diễn hai nhân vật trong cùng một phim và cho bạn cảm giác rõ ràng về mỗi nhân vật, không lẫn lộn (cậu Thiên (Hồ Nhất Thiên) làm được điều đó với Giang Phong và Hoa Vô Khuyết nên bạn kịch liệt phản đối những nhận xét kêu cậu diễn đơ) và ở đây, Uông Đạc làm được điều đó. Tuy mang cùng một khuôn mặt nhưng Trung Hành cho cảm giác một người điềm đạm, chính khí đầy mình còn Hạc Thủ Nguyệt nhìn tới lui xuôi ngược đều thấy… tà, kể cả khi chân tướng chưa được tiết lộ. Hay ở chỗ cái ‘tà’ của Hạc Thủ Nguyệt không khiến người ta thấy hắn đê tiện mà đây là ‘tà mị’, để người xem dẫu biết mười mươi hắn là phản diện (again, bạn không spoil, trailer có) nhưng vẫn thấy hắn quyến rũ. Chẳng thế mà dạo một vòng Twitter hay Tumblr đều không thấy ai chửi Hạc Thủ Nguyệt bất kể hắn ‘bón’ không ít hành cho Tình Minh, Bác Nhã và dàn Thức Thần ngon giai bổ mắt.

Hạc Thủ Nguyệt

(Nếu Võ Lâm Ngoại Sử của bác Cổ được chuyển thể, bạn Joel nghĩ Uông Đạc là một ứng viên sáng giá cho vai Vương Lân Hoa, dù là ngoại hình hay diễn xuất.)

Về hình thức, phim thể hiện sự đầu tư từ bối cảnh, hóa trang và trang phục cho nhân vật. Theo bạn được biết qua các vid BTS thì hoàng cung vừa là cảnh dựng, vừa là cảnh CGI, đối với con mắt không chuyên của bạn thì bạn không tài nào phân biệt nổi chỗ nào là thật và chỗ nào là vi tính, kể ra cũng là thành công rồi nhỉ. Nhân đang nói đến CGI thì ngoài bối cảnh, những đoạn cần đến hiệu ứng đặc biệt như con mãng xà khổng lồ tấn công kinh thành, các Thức Thần thi triển sức mạnh hay sự biến hình người-rắn, rắn-người của Hạc Thủ Nguyệt rất mượt mà, không hề có cảm giác thô vụng — bạn Joel từng không hân hạnh chứng kiến những pha CGI ở cả phim Trung lẫn Hollywood khiến bạn muốn khóc thét vì quá… kinh dị. Không ngạc nhiên khi TNN nhận được không ít lời khen ngợi về hiệu ứng đặc biệt từ cộng đồng Twitter. Phục trang của nhân vật — một sự giao thoa giữa trang phục cổ của Trung Quốc và Nhật Bản — được chăm chút đến từng đường kim mũi chỉ (hãy dành ra vài giây quan sát những hoa văn thêu phức tạp trên xiêm y của Công Chúa và A Lung hay áo choàng của Bát Nhã) để nêu bật thân phận của nhân vật cũng như tình huống mà trang phục được sử dụng. Bên cạnh đó, yếu tố hóa trang của phim cũng được đánh giá cao vì nó tạo ra một dàn Thức Thần “giống người nhưng vừa không giống người” (lời đạo diễn trong vid BTS) độc đáo, mỗi người đều có đặc điểm riêng, không ai lẫn với ai. Do đó, tuy các Thức Thần không nhiều đất diễn nhưng để lại ấn tượng trong lòng người xem.

Bốn Thức Thần xuất hiện trong phim: Sát Sinh Thạch, Cuồng Họa Sư, Tuyết Thiên Cẩu và Kim Linh Tử

Một số ví dụ về trang phục

Tuy còn một số hạt sạn be bé như cách giải thích lắt léo ngoằn ngoèo sự bất tử của Phương Nguyệt hay vì lẽ gì Tình Minh ăn một đao xuyên người còn Bác Nhã cạn máu nhưng sau cùng cả hai vẫn… khỏe re (hào quang nhân vật chính bự thật!), chẳng thấy di chứng gì cả, hay fanservice hơi nặng ở khoản các bạn giai khoe thân không cần thiết (ờ… cái này có phải sạn hay không còn tùy mỗi người), TNT vẫn là một bộ phim xứng đáng với hơn hai tiếng bỏ ra mà bạn Joel nhiệt tình đề cử với ai ghé qua blog bởi sự ‘ổn áp’ từ nội dung, diễn xuất đến hình thức (bonus thêm OST rất hay!). Nếu nghỉ Tết và không đi được đâu do dịch bệnh, bạn có thể cân nhắc xem phim này, nhân tiện giúp nó tăng ít view để Netflix thấy phim ăn khách và cân nhắc thầu nốt phần hai.

(Bạn Joel đang quảng cáo trá hình phải không? Nào có, bạn quảng cáo thẳng thắn và công khai đấy chứ!)

Rate this:

Just share, it’s free!

Like this:

Like

Loading…