EM YÊU CHỊ! | CÂY BÚT TRẺ VIỆT NAM

EM YÊU CHỊ!

Có những điều thật sự không dễ
Nén yêu thương đem kể vào thơ
Để đêm thao thức thẫn thờ
Câu thương câu nhớ câu chờ câu mong.

Dáng chị cười tươi trong nắng mới
Mắt nhung huyền vời vợi con tim
Ngu ngơ em kiếm em tìm
Mộng người ru giấc êm đềm câu thơ.

Ừ có lẽ! ngu ngơ khờ dại
Em ghép vẫn cố mãi thành câu
Nhưng đành ôm mối tư sầu
Cũng đành tủi phận đớn đau riêng mình.

Nhưng thật khó chứng minh phủ định
Ai đã làm chữ tình chia đôi
Chỉ biết ngửa mặt than trời
Dõi nhìn theo chị bên đời – không em!

Em lặng lẽ bên thềm mưa đổ
Như đời mình nức nở tình đau
Thật lòng muốn nói một câu
Để ai đó hiểu lòng nhau thôi mà.

Từ ngày mai sẽ xa chị mãi
Có lẽ là gặp lại còn lâu
Vẫn mong vẫn nguyện vẫn cầu
Vẫn chờ vẫn đợi cùng nhau chung đường.

Em nuôi dưỡng yêu thương về chị
Dẫu đêm về mộng mị trăm năm
À ơi! Nghe đắng trong lòng
Yêu mà phải giả như không có gì.

Thì thôi nhé em đi lối hẹn
Còn chị về tìm bến tương lai
Em? – là một thằng em trai
Cuộc đời tủi phận ngày mai mịt mờ.

Em chẳng dám mộng dám mơ
Chỉ đem tâm sự vào thơ sẻ lòng
Tiếng yêu này ghép không được nữa
Em bằng lòng khép cửa yêu thương.

Từ mai trên mỗi nẻo đường
Phía sau đời chị cuối đường là em
Một lần gọi chị là em
Để một lần nói yêu em thật nhiều.

À ơi! Nắng tắt cuối chiều
Chị ơi có biết: “ anh yêu em rồi!”

– Xuân Thời  – 09.05.2014 –