Chồng ngoại tình, hết tình cảm với vợ

Tới nước này là do chính tay em đẩy chồng ra xa khỏi mình. Em biết em sai và chồng cũng sai. Hai đứa hãy tha thứ cho nhau và cùng nhau làm lại. Nhưng cảm giác của em là chồng không muốn quay về. Chồng nói với em là không biết còn yêu vợ hay không, hết tình cảm với vợ…

Yooko

Em và chồng quen nhau qua một người bạn, lúc đầu chơi với nhau hợp gu như 2 đứa bạn thân (chồng hơn em 1t) rồi yêu nhau từ khi nào chẳng rõ. Bọn em yêu nhau được khoảng gần 4 năm thì quyết định cưới, tới nay cũng đã hơn 2, 5 năm chung sống.

Khi cưới tụi em ở nhà chồng (cùng bố mẹ chồng) được hơn 1 năm thì hai đứa tự vay mượn mua được nhà, ra ở riêng. Có thể nói tình yêu của bọn em rất đẹp, ai nhìn vào cũng thấy giống như 1 cặp trời sinh vậy. Bọn em cũng đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều hạnh phúc có, khổ đau có…để đến được với nhau.

Chồng em bản tính là người hiền lành, nhẹ nhàng, kìm chế tốt, yêu và chiều vợ hết mực. Em thì yêu và rất tin chồng, có điều em là con một, từ bé đã được chiều nên tính tình khá đành hành, luôn đòi hỏi chồng phải theo ý mình.

Dịp 2/9 vừa rồi, hai vợ chồng em có đi du lịch cùng mẹ em và em họ em. Tự dưng thấy chồng là lạ, không quan tâm vợ nhiều, em đành hanh giận dỗi làm mình làm mẩy nhưng chồng vẫn ngó lơ thậm chí mặc kệ em khóc, chỉ giữ thái độ im lặng… Sau đó, em trở về Hà Nội còn chồng em đi công tác Sài Gòn… Suốt 2 tuần anh ở Sài Gòn, em nhắn tin gọi điện anh rất hờ hững, như kiểu giận không thèm quan tâm em, có khi còn tắt máy không nghe khi em gọi liên tục –  điều mà trước đây anh chưa từng làm.

Sau 2 tuần này em quyết định vào Sài Gòn công tác và cũng là để gặp anh nói chuyện trực tiếp. Khi em vào Sài Gòn, anh kiếm lí do nọ kia không chuyển qua khách sạn ở cùng với vợ (trước giờ vẫn có khi 2 đứa đi công tác cùng dịp, vẫn chuyển qua ở cùng nhau bình thường).

Sau 1 tuần em ở Sài Gòn với rất nhiều tình tiết xảy ra, em vẫn nghĩ đơn giản là anh giận mình nên chỉ hẹn gặp để nói chuyện cho rõ, xin lỗi anh vì sự đành hanh của mình… Khi gặp nhau ở quán cafe, anh thú nhận với anh là anh đã có người thứ 3 lúc đó em như trời trồng, nhưng không hiểu sao không khóc, hỏi anh định như thế nào và cho thời gian suy nghĩ.

Sau đó em về lại Hà Nội, anh tiếp tục ở lại Sài Gòn đến hơn 1 tuần sau kết thúc công việc mới quay về Hà Nội.

Người thứ 3 ở Sài Gòn, biết anh đã có gia đình nhưng vẫn lao vào, theo em được biết thì người ta ở công ty đối tác làm ăn với công ty chồng em, là đối tác chính nên quan hệ công việc thường xuyên. Theo những gì chồng nói và em tìm hiểu, suy đoán. Thì trước đó hai người đã có nhắn tin qua lại nhưng chồng chỉ coi là bạn, chính thức từ dịp cuối tháng 8 thì chồng say nắng với cô ta và hai người cũng đã vượt quá giới hạn… Từ khi biết chuyện, em im lặng chưa làm ầm ĩ (điều mà bản thân em cũng thấy ngạc nhiên vì với tính cách nóng nảy của em, thì chuyện này phải um xùm lên rồi mới đúng). Hiện em cũng chưa cho bố mẹ chồng biết chuyện mà đang giải quyết nội bộ hai vợ chồng.

Cần nói rõ hơn về hoàn cảnh của nhà em:

–  em tự chủ về kinh tế, thu nhập cao hơn chồng. Chuyện nhà cửa nói là hai vợ chồng cùng làm nhưng trên thực tế thì > 80% là do thu nhập của vợ. Trước giờ em không bao giờ so sánh chuyện này bởi em hiểu chồng có cái tôi của đàn ông và chuyện này thật rất tế nhị…

–  bọn em chưa có con cái. Do em bị đa nang, làm IUI 2 lần chưa được (có thể do áp lực công việc và tâm lý của em nữa)

–  do lao vào kiếm tiền, áp lực công việc và đủ thứ khác… Bản thân em không dành thời gian cho gia đình, hai đứa ăn hàng triền miên do em lười và giờ về của em thường là 7- 8h tối. Nhà cửa nhiều lúc bừa bộn không có bàn tay chăm sóc của người vợ. Thật ra, đây cũng sẽ chỉ là lí do em nguỵ biện, em đã không đủ vốn kiến thức sống để phải hiểu mình làm vợ thì phải chăm sóc cho gia đình như thế nào.

–  em không còn dành thời gian cho chồng như trước để nói chuyện tâm sự với nhau, chia sẻ với nhau về các vấn đề trong cuộc sống, khó khăn hay vướng mắc hay gì. Gần như hai đứa giống như sống chung thôi vậy. Có khi về nhà tắm giặt xong lại lăn ra mỗi đứa cầm điện thoại nằm 1 góc chát chít với bạn bè hoặc đọc nọ đọc kia.

–  do mệt và áp lực công việc, em không có như cầu sex nhiều và cũng thường xuyên bỏ đói chồng, né chồng.

–  em là 1 đứa đành hanh, biết chồng yêu thương và nhường nhịn nhưng em không biết điều luôn tỏ ra mình bắt nạt được chồng, có khi còn quát nạt làm mất mặt chồng trước bạn bè (điều này cũng kéo dài khá lâu) cộng với việc em kiếm tiền nhiều hơn anh, có lẽ đã vô tình khiến anh có cái nhìn khác về em. Mặc dù em thề với lòng, trước giờ chưa bao giờ có suy nghĩ coi thường chồng, chỉ vì tính háo thắng hơn thua mà em trở thành như vậy.

–  bản chất chồng em, đến giờ em vẫn tin, không phải người lăng nhăng. Anh tới với người kia chắc chắn do tất cả các lí do trên cộng lại. Bản thân em đến giờ ngẫm lại, không hiểu nổi tại sao mình có thể là 1 người vợ như vậy ??? Nếu em là chồng chắc em cũng không thể kiên nhẫn nín nhịn tới tận bây giờ. (nói thêm là chồng em đẹp trai, có ngoài hình bắt mắt; em so với chồng thì không bằng, chỉ là nhanh nhẹn, mồm mép, có duyên thôi

–  theo nhận xét của bạn bè và mọi người xung quanh) em biết sự việc tới nước này là do chính tay em đẩy chồng ra xa khỏi mình, nên em tìm cách sửa sai thay đổi bản thân mình trước. Tuần rồi chồng có về nhà được khoảng 10 ngày, trong những ngày đó, em chú trọng dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thu xếp công việc đi làm về đúng giờ để cùng đi chợ nấu cơm, rùi cùng xem ti vi xem phim này nọ…

Em thực sự muốn thay đổi vì biết mình đã không đúng chứ không phải chỉ vì giữ chồng mà làm mọi cách nọ kia. Tuy nhiên, trong những ngày đó, em có ép và giục chồng rất nhiều về chuyện quyết định như thế nào? Quay về hay cắt đứt hay ra sao ??? Đa phần em nói thì chồng im lặng, nhưng chồng có nói với em là không biết còn yêu vợ hay không, mất cảm giác với vợ…

Và cách nói của anh giống như anh lựa chọn người kia và chấp nhận ra đi tay trắng làm lại từ đầu. Em cũng đã nói chuyện với chồng rất nhiều về những gì hai đứa đã cùng nhau trải qua, về việc em biết em sai và chồng cũng sai. Hai đứa hãy tha thứ cho nhau và cùng nhau làm lại… Nhưng chồng chỉ im lặng mỗi khi em nói. Và cảm giác của em là chồng không muốn quay về… Em cũng băn khoăn chồng có còn yêu em không ??? Bời, khi ngoại tình mà đã thú nhận với vợ, thì thường hoặc là người ta sẽ xin lỗi vợ nọ kia để quay về hàn gắn, hoặc sẽ dứt tình ra đi chả cần quan tâm mày làm gì.

Xem thêm:

Lucbao1102: Làm sao để níu kéo khi chồng quyết ra đi? (P1)

Muitit: Thắp lại lửa hôn nhân khi chồng đã hết yêu vợ

Nhưng chồng em thì hành động hoàn toàn khó hiểu: anh vẫn đưa đón em đi làm, ăn cơm cùng nhau, xem phim cùng nhau, em làm những hành động nhỏ chăm sóc anh, anh vẫn đón nhận, tối vẫn ngủ chung giường. Trong mấy ngày ở nhà, lúc bình thường anh ít nói với em, chỉ trao đổi những gì cần thiết hoặc nói chuyện vu vơ thì được, nói chung rất lạnh lùng, thờ ơ. Nhưng có mấy đêm liền, đêm thì anh quay sang hôn vợ tha thiết, nồng nhiệt; có đêm thì đang ngủ quay sang hôn cổ hôn lưng vợ như muốn xxx, có đêm thì em quay sang thấy mắt anh ướt nhòe, em ôm anh vào lòng nói mọi chuyện ổn rồi mình cùng nhau làm lại là được… Nhưng sáng ra thì lại hoàn toàn khác, anh lại trở về trạng thái lạnh lùng…

Em không lí giải nổi tâm lý của chồng lúc này là như thế nào? Lúc ở nhà, em biết chồng vẫn nhắn tin hoặc chát với người kia. Giờ đi làm thì em không biết như thế nào nhưng lúc ở nhà thường chát khoảng 30p, anh né vào nhà với hoặc đi tắm nọ kia. Từ thứ 6 tuần trước, anh lại đi công tác do người làm cùng công ti nhà có việc không đi được dịp này. Em biết chồng đi Sài Gòn sẽ gặp người kia và giữa họ có chuyện gì xảy ra nữa không thì em không biết… Nhưng em vẫn để chồng đi để cho thời gian suy nghĩ. Tới đầu tuần sau chồng về, em chưa biết sẽ phải làm những gì? Như thế nào.

Em đọc được ở đâu đó có 1 đoạn như này: ” cái cây vun trồng bao năm, đến ngày ăn quả thì có sâu, vậy giải pháp là phun thuốc trừ sâu chứ sao lại chặt cây đi? Dù cho là sâu róm chỉ muốn ăn cái lá non trên ngọn hay là sâu đục thân muốn ăn cả thân, chiếm cứ hoàn toàn cái cây của mình thì mình cũng phải tìm ra phương thuốc để diệt trừ chúng. Cho dù là phải dùng những biện pháp mạnh như khoét thân cây ra để tìm và bắt sâu đục thân thì âu cũng là xứng đáng. Chỉ cho đến khi cái cây ấy hết thuốc chữa thì mới đành lòng chặt nó đi thôi”

Thật tâm, em còn rất yêu chồng, em lại biết lỗi do em phần lớn nên rất muốn níu kéo, không muốn mất chồng. Chứ xét ra, con cái chưa có, kinh tế tự chủ, em hoàn toàn có thể chủ động được cuộc sống của mình mà không phải ăn bám ai cả. Có lẽ trong 1 post không thể gói gọn hết được những diễn biến cũng như chi tiết khác. Em mong các chị phân tích và tư vấn giúp em nên làm gì để có thể giữ chồng. Em cám ơn các chị đã dành thời gian đọc post rất dài của em.
Dab Ma I

@ yooko: từ lúc chồng thú nhận đến giờ, đã bao giờ em khóc lóc, hay điên rồ, hay có hành động, lời nói nào thể hiện cho chồng thấy em không thể sống nổi khi biết chuyện đấy, em tổn thương kinh khủng không chị đọc chi tiết em ôm chồng vào lòng, bảo ổn thôi, rồi tình tiết chồng em khóc

–  chị có cảm giác em hơi lạnh

–  không biết chồng em có cảm giác đấy không. Em có thể nói chi tiết hơn một chút không, vì nhà EQ này toàn ca chồng giấu như mứt, ít khi tự thú tội thế này

P/s: chị bị ngoại tình, mà chồng chị còn đập vào mẹt chị câu “anh gần hết yêu em rồi” mà chị còn lật ngược tình thế. Mô tả về những khuyết điểm của em cũng na ná như điều chị mắc phải. Chị đã chia sẻ cách xử lý khi quay lại với chồng. Nếu có thời gian, search bài viết của chị, không nhiều lắm đâu, hi vọng có ích cho em.

Yooko

Đã hơn 3 tuần kể từ ngày chồng em thú nhận. Hic, em cũng chả hiểu vì em cũng thấy chồng em khác người ta, nhưng chị ơi, thú nhận có 2 ý nghĩa: 1 là để quay về 2 là để ra đi ý chị ạ. Mà chồng em thì như là vế 2 ý. Nhưng tất cả những gì ông í làm thì em thấy nó cứ không bình thường thế nào í ạ. Những hành động chồng em làm mà em kể trên là ổng giả vờ ngủ mơ đấy chị ạ. Hôm em hỏi anh dứt tình mà anh làm như vậy là sao, ông kêu là đấy là ổng ngủ mơ, ổng làm lúc vô thức ông không biết :

– |. Cãi ngang vậy đó nhưng mà rõ ràng những lúc đó em thấy ông ý đang hoàn toàn tỉnh chứ không phải ngủ mơ. Thật ra viết ra không tả hết được những lúc đó như thế nào. Em là một đứa tin chồng tuyệt đối tới mức khi ổng nói với em mà em còn nghĩ ông bày trò để dạy vợ biết điều hơn… Những ngày qua thật sự là những ngày mà em không biết làm sao mà em vượt qua nổi. Từ khi xảy ra chuyện, em khóc 1 lần duy nhất trước mặt chồng vì trong suốt khoảng thời gian đó chồng em vẫn đang đi công tác không ở nhà. Hầu hết chỉ là nhắn tin chát viber (em nhắn là chủ yếu còn chồng thì cứ im lặng). Còn lại những lúc em quằn quại quỵ ngã thì gần như chồng không biết. Trong 3 tuần em sút gần 4kg gầy đi trông thấy. Trước giờ em tỏ quan điểm rất rõ về chuyện ngoại tình cũng như là chồng biết em tin chồng tuyệt đối như thế nào. Em nghĩ ông ý biết em suy sụp như thế nào… Khi em hỏi anh làm đau em như vậy anh không nghĩ cho em chút nào sao, ông trả lời vì anh mất cảm giác rồi nên em có đau anh cũng không cảm nhận được… Chuyện của em có nhiều tình tiết quá, chị có thể hỏi cụ thể hơn về chi tiết cần biết là gì để em kể rõ hơn, để chị có thể tư vấn lại giúp em được không ạ? Em sẽ search lại các bài chia sẻ của chị. Em cám ơn chị đã dành thời gian cho em…

Venguon14

Lần đầu tiên thấy có case chồng thú tội. Té ra cũng còn người đi ngược dòng. Yooko, những hành động trái ngược, nữa đi nữa ở của chồng rất là bình thường, theo chị. Đó là những dằn xé tâm lý mà đáng lẽ mọi đàn ông ngoại tình khác phải có, nên có. Chồng em can đảm bộc lộ, đừng bắt lỗi, đừng trách sao anh mâu thuẫn quá. Theo chị, nếu em muốn lôi kéo chồng lại thì nên tập trung vào những điểm này.

– bày tỏ những cảm xúc đau khổ của em nhưng đừng qua cách điên rồ mà nghiêng về nước mắt lã chã rơi trong tiếng nấc

– đánh vào những dằn xé lương tâm của anh. Anh thoa lưng thì anh vô luôn giống như mình cũng không cưỡng nổi. (nhắc lại, nếu như em muốn giữ chồng).

– chấp nhận kéo anh lại vì nghĩa trước, rồi lặng lẽ làm anh yêu trở lại.

– cứ trách móc sao anh làm em tổn thương nhưng để dành cái hình phạt nặng nề cho sau này, khi chồng quyết bỏ người kia cái đã. Em viết thêm chi tiết đi để bớt suy diễn.

Yooko

@ chị venguon14: thật ra với em mọi chuyện đến nay vẫn còn bất ngờ, vì khoảng đầu tháng 8 chồng vẫn bên cạnh vẫn chăm vẫn chiều em như thường, cũng có đôi chút khác lạ nhưng em đã không tinh ý nhận ra mà đến giờ ngẫm lại mới thấy đúng. Thật ra em cũng đang rối không biết viết thêm chi tiết như thế nào? Chị có thể hỏi để em trả lời chi tiết hơn được không ạ???

Venguon14

Yooko, chị suy diễn thế này, em nghĩ có đúng không. Chồng nghĩ vai trò của chồng trong mắt em không mấy quan trọng. Nghĩa là có chồng cho có nhưng chồng không còn làm em xao xuyến dạt dào yêu thương nữa. Và em chủ quan em “nắm” được chồng bằng những cái hơn của em. Lâu ngày chồng cũng mất luôn cảm giác xao xuyến dạt dào với em. Và cho rằng không còn yêu em nữa. Chị nghĩ em tận dụng tối đa cái dằng xé của chồng. Đừng ép chồng quyết định vì nó chỉ cho chồng thấy em không cần nữa, thì ra sao cũng được. Đây là lúc em phải tỏ vẻ yếu đuối, cần rất cần và yêu rất yêu chồng.

Yooko

@chị dab ma i và chị venguon14: em vừa kịp đọc 2 bài chia sẻ của chị dab về bài học số 1 và số 2 khi chồng ngoại tình. Có nhiều điểm giống case của em và cách lựa chọn của em đến bất ngờ. Thế này các chị ạ, em thì nghĩ chuyện kiếm tiền nhiều không phải là chuyện quan trọng nhất, cũng không phải là yếu tố chứng minh em giỏi hơn chồng hay như thế nào?

Vì trước giờ em vẫn nghĩ chồng cũng chẳng hề thua kém em. Mỗi người một lĩnh vực khác nhau nên khó so sánh lắm ạ. Em vẫn nói với chồng chỉ là em có cơ hội và gặp thời hơn chồng thôi. Em cũng chưa bây giờ nghĩ vì kinh tế mà mình có quyền điều khiển chồng nọ kia hay mình nắm được chồng. Vì lão nhà em thuộc loại tự ái rất cao. Những gì chị venguon14 nói thì không hẳn đúng với case của em, em nghĩ nguyên nhân là như này ạ:

  1. Bọn em ở bên nhau lâu, đều thiếu kinh nghiệm sống, lâu dần mọi thứ trở thành thói quen. Đến cả việc yêu nhau và ở bên nhau cũng là thói quen
  2. Chuyện nhà cửa nợ nần đã chiếm mất quá nhiều thời gian và tâm trí >>> bản thân em không phủ nhận có nhưng giai đoạn không có cảm xúc yêu đương gì hết, chỉ lo tiền tiền tiền trả nợ cho xong. Em còn vậy thì em nghĩ chồng cũng bị tác động nhiều do em.
  3. Chị có thể đọc lại post đầu tiên em viết cũng ở trang 9 đấy ạ. Tất cả các lí do dẫn đến việc chồng ngoại tình, em đều ghi rõ. Và em cũng chắc chắn đó là nguyên nhân… Quan trọng nhất là cái tôi đàn ông và tự ái của chồng em rất lớn. Nhưng trước giờ em ngây thơ nghĩ rằng ông ý yêu mình, hiểu mình, mình khẩu xà tâm phật chứ trong lòng có gì đâu. Nhưng quả thật em đã không lường trước được sự nguy hiểm khi nhưng vấn đề này bộc phát…

Còn về phía em khi có chuyện xảy ra thì mới ngồi ngẫm nghĩ lại tất cả những gì đã qua, phân tích và tìm ra khuyết điểm của mình. Em cũng đã tự thay đổi bản thân mình với suy nghĩ : chỉ đơn giản là em muốn làm những điều đó cho chồng, muốn thay đổi và bù đắp lại tất cả những gì em đã gây tổn thương cho trong suốt thời gian qua. Em biết người thứ ba của chồng là ai, làm gì, ở đâu. Nhưng em chỉ duy nhất 1 lần nói chuyện với nó qua viber, sau đó là em chấm dứt.

Bởi em nghĩ quan trọng là chồng mình như thế nào chứ không phải người thứ 3 như thế nào? Hơn nữa thật ra là em không muốn tìm hiểu quá sâu bởi biết càng nhiều càng đau, tổn thương và càng khó quên… Mà em thì biết mình yếu ở việc này, nên tốt nhất biết ít thôi và tập trung vào ông chồng mình. Vấn đề của em bây giờ là: em không dám ép hay bắt chồng quyết định lựa chọn như thế nào vì:

–  chồng em biết em trước giờ tin và tôn thờ anh như thế nào về lòng chung thủy. Trong suy nghĩ của em thì không bao giờ có chuyện chồng em ngoại tình. Vì vậy nên him hiểu rằng him đã làm mất hình ảnh đó trong em, đã phá vỡ mọi thứ.

–  suy nghĩ của chồng em khá cực đoan, như kiểu lỡ sai rồi không sửa lại được đâu.

–  lúc trước có lần em ghen lồng lộn (nhưng chỉ hai vợ chồng với nhau thôi và không có chuyện gì xảy ra, chỉ là em suy diễn). Có lẽ chồng bị ám ảnh lần đó nên lần này dù em nói tha thứ, nhưng có lẽ chồng không chắc chắn điều đó…

–  chồng em không phải người va vấp nhiều với cuộc sống, cũng không bon chen nhiều. Nên cảm giác như anh thiếu kinh nghiệm, làm sai mà không biết rút chân ra như thế nào vậy. Hiện tại em đang giữ thái độ im lặng, vì lúc trước em có nói với chồng là: hãy để mọi chuyện trôi qua trong im lặng, em để chồng tự xử lý với cô kia. Nhưng anh không nói là anh quay về hay li dị vợ. Sau đó, lúc chát với nhau qua skype em không kiểm soát được mình nên ép anh trả lời lựa chọn như thế nào, quyết định ra sao bla bla… Và anh trả lời giống như anh chọn người kia, anh muốn kết thúc với em vậy. Nhưng khi bạn thân anh hỏi thì anh chỉ trả lời “tao đang suy nghĩ”.

Trường hợp ngoại tình bình thường thì 1 là người ta sẽ xin lỗi vợ và quay về hứa nọ hứa kia.

Trường hợp 2 là chấm dứt hết với vợ, và đề nghị li dị. Nhưng chồng em không thuộc trường hợp nào cả. Em bây giờ không biết phải từng bước làm gì với chồng để kéo chồng về, hứa cắt đứt với cô kia đã.

Thời gian để quên chắc phải dần dần, hơn nữa để anh cảm nhận được em thực sự thay đổi và yêu vợ lại thì cũng cần có thời gian. Ép lựa chọn thì mình dễ yếu thế hơn người thứ ba. Nhưng cứ để mọi chuyện như thế nào thì em rất khó chịu vì không biết ý chồng như thế nào? Từ đó rất dễ suy diễn và quậy linh tinh. Để làm lại thì hai vợ chồng cần dành thời gian cho nhau nhiều hơn, chồng phải hạn chế đi công tác…

Các chị tư vấn giúp em. Hình như em viết vẫn hơi lủng củng vì trong đầu em bây giờ nghĩ được gì viết nấy thôi ạ.

Yooko

Vấn đề của em là chồng chưa đưa ra quyết định rõ ràng muốn quay về làm lại cùng em hay là muốn chấm dứt với em để đến với con kia. Trong khi em đã nói rõ với chồng trong chuyện này cả hai cùng sai và em tha thứ cho chồng, để mọi chuyện qua đi và chồng tự xử lý những gì chồng gây ra. Nhưng chồng em vẫn im lặng. Ông đi Sài Gòn từ t6 tuần trước, em im lặng no call no sms, ông cũng vậy…em biết nếu em gọi điện thì ông vẫn nghe nhưng nếu em nhắn tin tình cảm nói nhớ nhung nọ kia thì ông sẽ im lặng.

Hôm nay em có gọi điện cho chồng vì bà ngoại chồng phải nhập viện vì chảy máu dạ dày, thì chồng nghe, giọng có vẻ tình cảm hơn, trả lời nhiều hơn nhưng vẫn sao sao í không bình thường. Em bây giờ chỉ muốn biết được quyết định của chồng là như thế nào, có thể nói ra hoặc không nói mà làm để em cảm nhận cũng được… Nhưng mà của nợ là nhà em nó lại không như nhà người ta, cứ im lặng thôi >”<.

Venguon14

Yooko, rất thông cảm với những cái muốn của em. Nhưng em thử nghĩ như thế này.

– nếu chồng dứt áo ra đi thì em sẽ hô chồng quá vô tâm, bao nhiêu năm tình nghĩa mà bây giờ đi cái rụp

– nếu cơn say nắng của chồng không nặng thì chồng đã tự ý quay về mà không cần phải thú thật với em.

– đôi khi không biết có nghĩa là không biết, là rối rắm còn hơn em chị không có cách cụ thể để khuyên em phải làm thế nào. Em chờ chị bad và mấy mẹ cao siêu khác. Chị chỉ giúp em thêm khía cạnh nhìn vấn đề thôi. Kiên nhẫn nhé. (hì sáng nay lại bị cấm cung trên giường. May mà nhà EQ có nhiều bài để ngẫm)

P/s. Phải nói thêm chị nghĩ chồng em mới là bình thường. Mấy đàn ông kia mới là quái.

Yooko

Chị venguon14, thật ra cần phải làm những gì sau khi chồng quay về em cũng đang đọc, suy ngẫm và tham khảo thêm từ chia sẻ của các mẹ ví dụ chị bad chẳng hạn… Em cũng biết dục tốc bất đạt nên cái việc em muốn là một chuyện nhưng hiện tại em vẫn giữ thái độ im lặng và tác động dần dần để trước mắt chồng cân bằng trở lại đã. Có lẽ như chị nói người đang suy nghĩ và rối rắm nhiều bây giờ là anh chứ lại không phải em. Vì em đã có quyết định của mình là sẽ tha thứ và yêu lại rồi. Thật, những ngày này trôi qua nặng nề quá @@…

Ít nhất khi chồng ở nhà còn có sự tương tác, gặp mặt, cảm giác đỡ trống trải và không đầy nghi vấn như bây giờ… Giúp em có góc nhìn mới cũng đã là giúp rất nhiều rồi ạ. Thanks chị,.

Venguon14

Chị nghĩ trường hợp nhà yooko có thể dùng được phương pháp của jack ito, connecting through yes. Không biết có ai đọc chưa và có bản tiếng việt không? Nói chung là tạm thời không chống đối quyết định mà thậm chí biểu hiện rằng khi hôn nhân có những thiếu thốn abc như thế này thì anh muốn ra đi là một điều dể hiểu. Bước 1. Khi mình say yes/thông cảm với những cái đúng thì người kia sẽ dể mở lòng hơn.

Và từ đó mới tới bước 2 bước 3 để thay đổi được. Chứ em cứ quyết tâm em sẽ thay đổi và chờ chồng trở về mới thực hiện được trong khi chồng thì đắn đo không biết có muốn về hay không thì làm sao ai hiểu ai? Nhấn mạnh chị không khuyên em nhận lỗi, trừ khi em có lỗi. Công nhận hôn nhân có lỗi khác với công nhận em có lỗi.

Yooko

Hì, em vẫn đang thay đổi và bằng cách này hay cách khác để chồng biết điều đó chị ạ, như em có viết ở post trước, em muốn thay đổi bởi bản thân em muốn và cho rằng đó là điều cần thiết chứ không phải em chờ chồng quyết định quay về rồi mới thực hiện… Câu cuối của chị sẽ khiến em suy nghĩ cả đêm nay mà không biết có thông không. Hic hic em thấy chồng em khó hiểu quá, và chắc có lẽ lúc này anh cũng đang không hiểu nổi em như thế nào, bản thân em cũng không hiểu em luôn vì cảm giác em bình tĩnh xử lý chứ không phải em sồn sồn của mọi ngày @@.

Yooko

@chị dab ma i: em đã đọc hết các chia sẻ của chị khi chồng quay về, nhưng post đó giúp ích rất nhiều cho em. P/s: chị có thể tư vấn/chia sẻ giúp em cách lật ngược tình thế như chị đã làm được không ạ? Em đang bị bí ở khúc này. Đây cũng là khúc em cần giải quyết giai đoạn này, nhiều khi em bị đơ không biết phải nói gì làm gì hay như thế nào luôn í ạ @@.

.

Saudau

Tớ ghét cái chủ đề ngoại tình này. Không biết có phải hai hôm nay tớ cảm cúm, hơi tâm trạng hay không mà tớ thấy buồn, bất công cho chị em mình dễ sợ. Cuộc đời đó, có bao lâu… sao chúng ta không thể yêu và được yêu. Sao chúng ta không tận hưởng, không tìm niềm vui trong công việc, còn bao nhiêu thứ đáng hưởng thụ nữa kia mà: du lịch, thể thao, bạn bè, người thân, nhiều đam mê. Sao lúc nào cũng phải chiến đấu, phải gồng lên, mới lấy chồng thì chiến đấu để chinh phục, cảm hóa gia đình chồng, êm êm một chút thì chồng ngoại tình, rồi lại chiến đấu để giữ chồng …chưa kể còn bao nhiêu nỗi lo cơm áo gạo tiền, con đau bệnh nữa? Thực sự tớ thấy rùng mình trước sức chịu đựng của chị em mình, hay tại tớ kém chịu đựng?.

Thôi, quay về với chuyện nhà bạn yooko nhỉ, chồng đi ngoại tình chưa bị phát hiện mà tự thú nhận

–  vụ này hơi ít nhưng không phải không có. Về cái vụ tự thú vô điều kiện này có 2 nhóm.

Một là tự thú để giải thoát khỏi mối quan hệ hiện tại đến với tình mới.

Hai là tự thú để giải thoát khỏi sự dằn vặt, mặc cảm tội lỗi giống như kiểu đi xưng tội với cha xứ.

Nhưng dù là một hay hai thì những người này đều luôn coi trọng cảm xúc của bản thân họ, coi nhẹ cảm xúc của người khác. Khi đọc đi đọc lại những biểu hiện của chồng bạn yooko sau khi thú nhận thì rất tiếc là chồng bạn thuộc nhóm một.

Kiểu người như chồng bạn theo trải nghiệm của tớ: thường là người tốt, rất si tình. Khi đã yêu ai thì bất chấp tất cả khuyết điểm của người ấy, yêu chiều hết mực, trong mắt anh ta chỉ có người mình yêu, thậm chí đội lên đầu. Nhưng tình yêu đó thường không bền vì khi đi qua hết thời gian si mê rồi là chán, hết yêu. Gặp đối tượng khác lại si mê và : tình yêu nào cũng tha thiết như nhau. Mà khi hết yêu thì cực phũ, phũ ở đây không phải là đối xử tệ nha, thậm chí chơi rất đẹp với người cũ, không nói xấu, không tranh giành, chấp nhận mọi yêu sách của người cũ. Mà phũ ở đây là phũ tình, nghĩa là mọi cảm xúc của bạn không hề tác động đến anh ta, nên bạn có thể vật vã, khổ sở đớn đau hay gì gì thì anh ta cũng không hề động lòng vì tất cả tâm trí của anh ta hiện đang hướng về người kia. Nhưng anh ta lại không đủ bản lĩnh để nói 1 câu là: mình chia tay đi. Anh ta đang chờ bạn nói câu đó.

Tớ nói kĩ về tâm lý của kiểu người này để bạn yooko có thể tìm ra cách phản ứng thích hợp nhất. Với kiểu người này, tất cả các phản ứng thái quá đều vô tác dụng, bạn có hành xác mình đến mức nhập viện, hay điên khùng đập phá gào thét thì đối với anh ta cũng miễn nhiễm. Cách hợp lý nhất là tỏ ra : tuy mình vô cùng đau đớn, nhưng cũng đầy tự trọng và đủ manh mẽ để chấp nhận sự thật là anh không còn yêu em nữa. Vấn đề nữa lại nằm ở bạn, bạn có thực sự vì yêu mà muốn cưa lại anh ta hay không? Hay chỉ vì cay cú mà không chấp nhận? Liệu anh ta có đáng không? Nếu từ bỏ mình vẫn sẽ sống hanh phúc chứ? Nếu còn yêu thì hãy bằng tình cảm chân thành và lòng tự trọng mới có hi vọng lấy lại được tình yêu từ anh ta, nhưng sẽ cực kỳ gian nan vì phải đợi cho ta qua hết được cái giai đoạn si mê đi. Còn nếu dùng chiêu trò, xảo thuật thì được đấy nhưng anh ta sẽ miễn cưỡng quay về bên bạn mà thôi, rồi sẽ có lúc lại bùng nổ.

Tớ kể lại 1 phần đầu câu chuyện thế này :.

– hai người là bạn từ thời phổ thông, là mối tình đầu của nhau, vượt qua bao rào cản mới lấy được nhau, ông này chiều vợ cực kỳ, đội vợ lên đầu và sau đó cũng y chồng bạn bây giờ nè. Chị vợ đi hết từ trang thái này sang trạng thái khác, khi phẫn uất hét lên vào mặt chồng: ngày xưa anh từ bỏ cả gia đình để lấy em, anh yêu em hơn cả bản thân mình, vậy bây giờ em là cái gì đối với anh? Là c. Ư. T. Ông chồng đáp tỉnh rụi.

Thế đấy, còn gì phũ phàng hơn không?.

Dab Ma I

–  chồng em biết em trước giờ tin và tôn thờ anh như thế nào về lòng chung thủy. Trong suy nghĩ của em thì không bao giờ có chuyện chồng em ngoại tình. Vì vậy nên him hiểu rằng him đã làm mất hình ảnh đó trong em, đã phá vỡ mọi thứ.

–  suy nghĩ của chồng em khá cực đoan, như kiểu lỡ sai rồi không sửa lại được đâu.

–  lúc trước có lần em ghen lồng lộn (nhưng chỉ hai vợ chồng với nhau thôi và không có chuyện gì xảy ra, chỉ là em suy diễn). Có lẽ chồng bị ám ảnh lần đó nên lần này dù em nói tha thứ, nhưng có lẽ chồng không chắc chắn điều đó…

–  chồng em không phải người va vấp nhiều với cuộc sống, cũng không bon chen nhiều. Nên cảm giác như anh thiếu kinh nghiệm, làm sai mà không biết rút chân ra như thế nào vậy. Khổ thân cô bé, sao mà na ná giống chị vậy hả trời. Qua những dữ kiện em đưa ra, chị thấy em giống chị ở điểm. + chồng hiểu vợ là tuýp người “nói là làm” “quan điểm sống không thể thay đổi

–  đặc biệt không bao giờ tha thứ khi bị lừa dối, ngoại tình” vì mình hơn nó nhiều, mình lại bản lĩnh, cái gì mình cũng làm được nên nó tin mình nói thế chắc chắn là thế. Đồng nghĩa nó biết kết cục nó nhận được khi ngoại tình chắc chắn là thế. Ít nhất, chồng em nó còn tử tế ở cái đoạn, nó vẫn nhớ lời em dặn là đừng lừa dối nhau, nếu đi với ai thì về nói chuyện với vợ để chia tay trong êm đẹp. Nghĩa là nó biết chuyện sớm muộn cũng bị lộ, nhưng ít nhất, nó vẫn muốn giữ hình ảnh quân tử trong mắt em. Điều quan trọng không phải là thú tội, mà hành động chồng em làm sau lời thú tội là gì + không li dị, muốn suy nghĩ tiếp: nghĩa là day dứt, vẫn muốn níu kéo, muốn hàn gắn, nhưng là chim non sợ cành cong, không tin là con vợ cho mình cơ hội quay đầu

–  nên cứ lửng lơ con cá vàng

–  chờ hành động cụ thể từ vợ. + li dị: không còn gì để nói. Thôi thì trạng thái đang là 50/50, không hiểu thằng ý nó nghĩ gì trong đầu, thì cứ nghĩ phương án tốt đẹp hơn là nó muốn quay lại nhưng sợ không được chấp nhận, và sợ rằng hôm nay em chấp nhận, nhưng tương lai em sẽ quay lại quan điểm gốc của em, lại tan nát. Chồng em, giống chồng chị: không những phải vỗ về, an ủi, mà còn phải ra sức chứng minh cho thấy, em tha thứ thật, em bỏ qua thật. Mấy cái quan điểm đấy của em là em cứ nói cho sướng mồm lúc đấy, chứa như thế, yêu anh như thế, xa anh là em chết. Mình phải làm như thế vì nó yếu đuối, nhát gan, hèn, lại muốn giữ chút sĩ diện còn sót lại em ạ. Chồng em suy cho cùng vẫn như mọi ông khác thôi, ăn vụng chỗ khác nhưng vẫn muốn mâm bát đủ đầy ở nhà. Nhưng lại không biết làm thế nào để chấm dứt sự sung sướng khi ăn vụng. Chị không thể cầm tay chỉ điểm cho em từng việc một (sorry lời đề nghị ở tin nhắn)

–  vì chồng, và mỗi người vợ mỗi khác. Chị gửi đến em lời khuyên chị đã khuyên một bạn như thế này nếu không kiên nhẫn, không đứng vào vị trí của chồng, hiểu điểm yếu của chồng, giúp chồng vượt qua những day dứt, thì cực kỳ khó yêu lại từ đầu và giúp chồng rút chân đúng cách. Chúng nó ngủ với nhau 1 lần hay mười lần cũng là ngủ vậy thì điểm mấu chốt là + lần 1: ngủ với nhau vì say nhau. Sau đó mình phát hiện, yêu cầu chấm dứt. Ok đồng ý, vẫn dùng dằng các kiểu dẫn đến: + lần 2: ngủ với nhau vì day dứt chia tay nhau sau đó là đấu tranh nội tâm kịch liệt của chồng và bồ, thấy rằng phải bỏ tình yêu bọ xít mà về với tình yêu ong mật: + lần 3: ngủ với nhau vì đây là lần cuối cùng ở bên nhau. Vậy thì là người vợ, tha thứ lần 1. Ok, chuyện đơn giản. Nhưng khi phát hiện ra lần 2, vợ rồ lên, mặc định đó là phản bội, ngựa quen đường cũ, bản chất thay đổi vợ lại biến thành lần 3: ngủ với nhau vì thấy rằng chồng và bồ sinh ra là để cho nhau. Mấu chốt ở đây chính là, vợ kéo chồng lại, hay đẩy chồng ra xa tiếp. Như em, ở lần thứ 2, em thông cảm, em thấu hiểu, em giúp chồng tuyệt đối, em nâng cái trạng thái day dứt khi chia tay đến tột độ

–  để nếu lần thứ 3 xảy ra, đó sẽ là chia tay nhau vĩnh viễn. Làm nổi không, hay chỉ thấy hiện tượng nhắn tin, gọi điện, ngủ nghê đã rồ lên, mà không tìm hiểu bản chất

–  mặc định là chồng nó không chịu quay đầu. Với đàn ông yếu đuối, mình phải chấp nhận rắn, mạnh mà giúp nó đổ bê tông tình cảm. Chị cảm nhận em thông minh, bản lĩnh, chịu khó nghiền ngẫm EQ, các case tương tự nha mình, em sẽ biết phải làm gì với chồng cực nhanh chóng.

Ps: đọc thật kĩ những gì chị saudau vừa post ở trên nhé. Chị ý phân tích tâm lý cực đúng và kĩ cho em hiểu thêm đấy. Nhớ là nguyên lý chung chỉ có vậy, nắm lấy là tự em quyết định

–  chứ các chị không ai có thể cầm tay em bảo nhặt nguyên lý này, vứt nguyên lý kia đâu.

Hoanang2008.

Kiểu người như chồng bạn thường là người tốt, rất si tình. Khi đã yêu ai thì bất chấp tất cả khuyết điểm của người ấy, yêu chiều hết mực, trong mắt anh ta chỉ có người mình yêu, thậm chí đội lên đầu. Nhưng tình yêu đó thường không bền vì khi đi qua hết thời gian si mê rồi là chán, hết yêu. Gặp đối tượng khác lại si mê và : tình yêu nào cũng tha thiết như nhau. Mà khi hết yêu thì cực phũ, phũ ở đây không phải là đối xử tệ nha, thậm chí chơi rất đẹp với người cũ, không nói xấu, không tranh giành, chấp nhận mọi yêu sách của người cũ. Mà phũ ở đây là phũ tình, nghĩa là mọi cảm xúc của bạn không hề tác động đến anh ta, nên bạn có thể vật vã, khổ sở đớn đau hay gì gì thì anh ta cũng không hề động lòng vì tất cả tâm trí của anh ta hiện đang hướng về người kia. Nhưng anh ta lại không đủ bản lĩnh để nói 1 câu là: mình chia tay đi. Anh ta đang chờ bạn nói câu đó. Cái đoạn này em nghiệm thấy giống y chang như chồng em. May mà tình cảnh vợ chồng em chưa đến mức như vậy. Phải cố gắng sửa đổi mình thôi, đang tàu ngầm tìm đọc lại các bài cũ đây. Cám ơn lời khuyên của các mẹ nhé. Mình đã nghĩ thông suốt hơn nhiều rồi.

Venguon14

Có lẽ xã hội của mình nó khác của các bạn nên mình thấy saudau không công bằng. Mình thử đặt góc nhìn này nhé. Nếu hạnh phúc là quyền lợi của yooko thì nó cũng phải là quyền lợi của chồng Yooko

– > khi hôn nhân không hạnh phúc cho chồng nữa, chồng đã mất quyền lợi rồi

– > chồng thú thật như vậy

– > níu kéo hôn nhân là lựa chọn của yooko, vì yooko còn hạnh phúc, vì yooko không có như cầu thay đổi. Vì đối với yooko như vậy là đủ rồi. Và quyền lợi của yooko được bảo vệ nếu hôn nhân tiếp tục.

– > vậy ai ích kỉ? Và người muốn níu kéo lúc nào cũng là người phải làm nhiều hơn hết. 3. Ôi không dám nhận lời khen của mẹ bad đâu. Cũng là học vẹt lý thuyết sách vở thôi. Làm sao bằng kinh nghiệm mẹ nó được.

Yooko

Điều quan trọng không phải là thú tội, mà hành động chồng em làm sau lời thú tội là gì + không li dị, muốn suy nghĩ tiếp: nghĩa là day dứt, vẫn muốn níu kéo, muốn hàn gắn, nhưng là chim non sợ cành cong, không tin là con vợ cho mình cơ hội quay đầu

–  nên cứ lửng lơ con cá vàng

–  chờ hành động cụ thể từ vợ. + li dị: không còn gì để nói. Thôi thì trạng thái đang là 50/50, không hiểu thằng ý nó nghĩ gì trong đầu, thì cứ nghĩ phương án tốt đẹp hơn là nó muốn quay lại nhưng sợ không được chấp nhận, và sợ rằng hôm nay em chấp nhận, nhưng tương lai em sẽ quay lại quan điểm gốc của em, lại tan nát. Chồng em, giống chồng chị: không những phải vỗ về, an ủi, mà còn phải ra sức chứng minh cho thấy, em tha thứ thật, em bỏ qua thật. Mấy cái quan điểm đấy của em là em cứ nói cho sướng mồm lúc đấy, chứa như thế, yêu anh như thế, xa anh là em chết. Mình phải làm như thế vì nó yếu đuối, nhát gan, hèn, lại muốn giữ chút sĩ diện còn sót lại em ạ. Chồng em suy cho cùng vẫn như mọi ông khác thôi, ăn vụng chỗ khác nhưng vẫn muốn mâm bát đủ đầy ở nhà. Nhưng lại không biết làm thế nào để chấm dứt sự sung sướng khi ăn vụng. Chị ạ, bản thân em lúc này không đủ sáng suốt để nhận định tình hình đang như thế nào nên em vẫn đang tự EQ là hắn đang 50/50 để mình có thể kiểm soát được cảm xúc, bình tĩnh xử lý và ủ mưu (theo cái cách chị hay viết í ạ) về câu hỏi của chị: hành động của chồng em sau thú tội?

–  không nói với vợ là li dị đi (còn có thuộc kiểu thích để vợ phải tự nói ra câu đó như saudau viết hay không thì thật em chưa xác định được, cũng có đôi lúc em suy nghĩ vu vơ thế).

–  lúc ban đầu khi em hỏi thì hắn nói với em là cần suy nghĩ, mọi quyết định tại thời điểm này đều là vội vàng.

–  nhưng khi hết thời gian công tác lần 1, hắn về nhà, có những lúc em cũng không kiểm soát được cảm xúc dẫn tới truy vấn, hỏi đáp, ép trả lời kiểu như anh phải quyết định đi: chọn em hay chọn nó, giờ anh muốn thế nào bla bla… Em truy cũng khá nhiều, nhưng lúc mà nói chuyện trực tiếp với nhau thì ông ấy im lặng không trả lời hay nói gì cả. Còn có 1 lần chát skype sau cùng (trước khi đi công tác lần 2 là lần đang đi này) thì trả lời em theo kiểu đồng ý (xong lại còn kiểu anh ra đi tay trắng không mang theo gì đâu) khi em bảo chia tay nhé, tôi giải thoát cho bla bla. Nhưng lại kiểu cứ để mọi chuyện từ từ thôi, cho mọi chuyện lắng lại đã ? Ông đang muốn lao đến với nhân tình ngay mà lại bảo vợ từ từ thôi là cái kiểu gì ??? Sau vài ngày ở nhà thì hắn lại tiếp tục đi công tác từ t6 tuần trước, chắc phải thứ 2

– 3 tuần sau mới về… Nên gần như nói là có hơn 3 tuần từ ngày hắn tự thú nhưng thời gian bên nhau trong giai đoạn này chỉ vỏn vẹn 1 tuần thôi. Chồng em cực giống kiểu chồng chị dab, biết sai nhưng sĩ diện cực kỳ rùi nọ kia nên hay kiểu chờ động thái từ vợ. Nhưng khi vợ đã bật đèn xanh, thấy an toàn thực sự rồi thì lại biết điều sửa sai = hành động chứ không mở mồm xin lỗi đâu ạ (cái này từ lúc yêu đã hay vậy rồi ạ). Trong suốt 1 tuần này, đêm đêm em ôm hắn từ sau lưng kể chuyện ngày xưa hai vợ chồng như thế nào, kỉ niệm lúc mới yêu ra sao, khó khăn trải qua như thế nào, điểm lại 1 vài sự kiện hay kỉ niệm vui bla bla, có lúc lại thủ thỉ nguyên nhân của sự việc này là như thế nào, ra sao. Mong muốn hai vợ chồng làm lại như thế nào? Cho nhau thời gian như thế nào? Em sẽ không buông tay abc nọ kia (nói chuyện thủ thỉ, nhưng không khóc ạ, em cũng chả hiểu, lúc không có chồng thì suốt 2 tháng qua em khóc lóc vật vã, quỵ ngã nhưng trước mặt ông ý thì em chỉ nói chuyện nhẹ nhàng được thôi, hạ tông giọng chứ không quát tháo nọ kia nhưng em không khóc được… Ngay cả lúc ông ý thú nhận ông ý ngoại tình”. Lúc ban đầu còn không cho em ôm sau lưng, kêu nóng kêu nọ kia. Nhưng em cứ tỉnh bơ, nén lòng EQ rồi gác tay gác chân nọ kia thì dần dần hắn cũng để im không giãy ra nữa. (em có khìn quá không mấy chị?) Nói như saudau viết ở trên thì em cũng thấy có gì đó đúng đúng, nhưng chồng em không phải loại đội vợ lên đầu hay si tình nọ kia. Em biết chồng nhẫn nhịn những lúc em đành hanh khi xưa, 1 phần vì yêu, phần vì biết đó là tính của em nó đành hanh như vậy (cái mồm choang choác chứ cái bụng chẳng nghĩ gì) và không muốn mọi chuyện ầm ĩ lên chứ không phải vì do thua kém vợ nhiều nên sợ vợ hay như thế nào cả. Bản tính hắn là người kiềm chế tốt, khá điềm tĩnh, làm gì cũng từ tốn… Nên khi xảy ra chuyện ngoại tình em khá sock. Em vẫn biết dù cùng case nhưng tính cách vợ/chồng trong mỗi case mỗi khác, không thể đem cụ tỷ trường hợp của người này áp dụng cho người kia và đảm bảo là thành công được. Nhưng vẫn mong chị dab chia sẻ quá trình lật ngược tình thế của chị để giúp những người trong case na ná như em có thể ít nhiều vận dụng cách chị đã làm hoặc qua đó tìm ra cho mình cách phù hợp để xử lý tình huống của nhà mình. Những kinh nghiệm chị đã trải qua, những mưu đã ủ và giúp chồng cùng vượt qua (vì như chị nói, chồng nó hèn nó yếu đuối hơn mình thì mình phải vững vàng đổ bê tông mà lôi nó lên)… Thật sự rất là quý đối với em nói riêng và một số bạn khác nói chung trong những lúc như này… Em đã đọc và ngẫm những bài chị và các chị venguon14, yamanote, hong_cam, har… Chia sẻ, nhưng ngay 1 lúc cũng khó hiểu và ngấm hết được, cũng như là hiểu là 1 chuyện áp dụng thực tế như thế nào thì lại còn tuỳ vào khả năng của mỗi người nữa (cũng như là level EQ đạt mức nào rồi). Với em giai đoạn này, em không biết chị dab đã trải qua như thế nào, nhưng em thì không có chuyện vật vã rùi dọa tự tử nọ kia hay gì gì như saudau căn dặn ở trên. Vẫn tự trọng, trước mặt chồng nhiều khi tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra, như chỉ là hai vợ chồng đang giận nhau nên không khí có chút căng thẳng. Em cũng muốn nói thêm một chút là, trong giai đoạn chồng đi công tác này, khi hắn tới Sài Gòn (tối thứ 6) em chỉ nhắn 1 tin: chồng làm gì thì làm nhưng nghĩ cho vợ 1 chút rùi chúc ngủ ngon. Sau đó em im lặng tới tối thứ 2 rồi thì nhắn 1 cái tin hỏi han xem công việc thế nào, em nhớ anh nọ kia. Rồi tới hôm qua nhà có việc thì có gọi trao đổi này nọ, cảm giác nói chuyện qua điện thoại thấy nhẹ nhàng hơn, tình củm hơn, dặn dò nọ kia (anh đừng bia bọt nhiều nhé, anh mau về nhà nhé bla bla) thì đã biết trả lời ừ ừ (thay vì biết thế, hay không biết hay ậm ừ không trả lời…

–  kiểu kiểu như nhà chị dab mưa dầm qua từng ngày í), em tuyệt đối chả nhắc gì tới đứa kia hay truy vấn anh đang ở đâu làm gì với ai. Em nên quan tâm hàng ngày, hay cứ bơ đi kiểu lâu lâu thả mồi rắc thính thế kia ??? Khi hắn về nhà (tuần sau) em thì định cho hắn thời gian tự giải quyết quan hệ của mình, còn em thì coi như mọi chuyện đã được chồng chủ động giải quyết. Bản thân mình lúc này thì tìm hiểu xem chồng cần gì muốn gì ở mình để mà mình thay đổi và cho đi theo cái người ta cần chứ không phải cái mình có thừa… Nhưng nếu lại tiếp tục đi công tác nữa (Sài Gòn) thì em nghĩ là cần phải nói chuyện dứt khoát, cần thiết thì phải có bố mẹ chồng cùng tác động… Thời gian cũng đã cho, chuyện hàn gắn sau cơn bão rùi cho chúng họ thời gian chia tay, ngãng dần nhau ra em xác định là phải mất thêm thời gian nữa nữa, nhưng ít nhất cái động thái bây giờ là còn muốn níu kéo không? Muốn quay về không bla bla thì em cần được biết. Em lúc ban đầu cứ nghĩ là chồng phải trả lời rõ ràng rành mạch câu này, nhưng bây giờ thì lại nghĩ… Em nên học cách cảm nhận cảm giác của chồng và tự tìm cho mình câu trả lời qua những gì hắn làm, hắn hành động thì hơn là ngồi truy hắn trả lời yes/no. Nhưng cái vụ này thì em thật sự kém, vì trước giờ gần như chồng để ý em, thái độ em, suy nghĩ em nhiều hơn là em để ý ổng, nên có những sự việc xảy ra thái độ của chồng abc nọ kia nhiều lúc em cũng không phán đoán hay cảm nhận được ah dấu hiệu như thế nó là cái gì ? Chỉ ví dụ như đoạn em quote chị dab hỏi em ở trên: với th1: bình thường em sẽ nghĩ là thế rốt cuộc thế nào về hay chia tay để còn biết mà giải quyết ? Chứ em không đọc được đằng sau cái sự dùng dằng không nói ra của người ta là abc nọ kia… Mưu chắc phải ủ thêm, nhưng nếu có thể thì các chị tư vấn giúp em những điều nên và không nên trong giai đoạn trước mắt này với ạ @@<.

Venguon14

Có khi nào các bạn nghĩ chồng ra đi vì cần hạnh phúc chớ không phải để làm tổn thương bạn?

Saudau

Có khi nào các bạn nghĩ chồng ra đi vì cần hạnh phúc chớ không phải để làm tổn thương bạn? Cùng 1 trang, nhưng xin phép cho tớ trích dẫn lại nha. Tớ cực kỳ tâm đắc với câu này của bạn hiền đấy về nguồn. Còn cái dòng này này: ” mình thấy saudau không công bằng” hu hu, về nguồn hiểu sai tớ rồi, tớ là tớ rất công bằng đấy chứ, tớ luôn nhìn từ nhiều hướng và tớ cũng đâu có khuyến khích yooko nếu chồng đã hết yêu rồi mà vẫn giữ chồng đâu.

Yooko

Có khi nào các bạn nghĩ chồng ra đi vì cần hạnh phúc chớ không phải để làm tổn thương bạn? Chị, em nghĩ là… Chồng và mình cũng đã từng tự nguyện đến với nhau vì yêu và cảm thấy hạnh phúc khi có nhau và được ở bên nhau… Vậy sao nay lại không còn hạnh phúc ? Yêu thương đã hết hay đang ngủ quên hay chỉ là vô tình lạc bước nhau ?.. Em nghĩ, dù là người dưng, chẳng ai muốn làm tổn thương người khác cả. Nhất là với người từng đầu ấp tay kề với mình. Nguyên do vì đâu lại thế ??? Người níu kéo luôn phải là người làm nhiều hơn, em cũng suy nghĩ vậy. Hi vọng case nhà em còn cứu được.

Pearl84

Nghĩ mà thương bạn yooko quá, chồng đã ngoại tình mà còn phải chạy theo, níu kéo hắn về. Mà các chị ơi, em nghĩ nếu chồng thấy vợ đành hanh, ăn hiếp chồng thì có thể góp ý để vợ sửa chữa, chứ không phải lấy đó làm cái cớ đi ngoại tình. Cơ bản trước mắt em thấy chồng ngoại tình là sai, mà mình còn phải ngọt nhạt năn nỉ hắn về, như vậy có phải là mình đang dung túng cái xấu không? May mắn cho em là cơn bão ngoại tình chưa quét qua nhà em, nhưng lúc nào em cũng chuẩn bị tinh thần, để khi nó tới thì em sẵn sàng đón nhận. Em cũng thuộc thể loại không dung túng cho chuyện ngoại tình. Mà sao qua chuyện của yooko em thấy hoang mang quá.

Yooko

@ pearl84: cám ơn vì đã chia sẻ với mình biết nói thế nào nhỉ, mình thì mình không thấy khổ vì phải chạy theo níu kéo hay gì, vì đơn giản mình còn yêu và mình muốn giữ. Còn khi không muốn nữa thì có khi mình lại là người sút chồng đi cũng nên í chứ ^_^ chuyện níu kéo là dung túng cái xấu, không phải đâu bạn ạ. Tha thứ không có nghĩa là dung túng. Giai đoạn này người ta đang trong cơn mộng mị, kéo về đã rồi từ từ làm cho người ta hiểu: vấp ngã lần 1 có thể là sai lầm và tha thứ nhưng nếu có lần 2 lần 3 thì xác định luôn cho nhanh. Ở mình, có chút gì đó hơi giống với cả chị dab (chả hiểu sao), kiểu này nè: cái gì cũng 50/50, khó chọn nhể, mà tính mình thì hiếu thắng khủng khiếp, kiểu như cùng một nguyên liệu, người ta nấu được mà mình không nấu được, như người khác đi mua sẵn mẹ đi cho lành, thì mình có chết cũng phải nấu cho bằng được, không thì ăn không ngon, ngủ không yên. Nếu không tìm ra được tận cùng của bản chất mọi việc thì mình vật hơn nghiện thiếu thuốc.

Dab Ma I

Em lúc ban đầu cứ nghĩ là chồng phải trả lời rõ ràng rành mạch câu này, nhưng bây giờ thì lại nghĩ… Em nên học cách cảm nhận cảm giác của chồng và tự tìm cho mình câu trả lời qua những gì hắn làm, hắn hành động thì hơn là ngồi truy hắn trả lời yes/no. Nếu em cảm thấy có nhiều điểm chung giữa case nhà chị và case nhà em, thì em phải xác định đây chính là điểm mấu chốt cho việc “làm cho chồng yêu lại mình nhé”. Các nhà khác thì 2 5 rõ 10, hỏi cụ thể yes/no, chốt một lần quan điểm cho xong, nhưng thể loại như nhà mình là “hành động chính là câu trả lời”. Vì sao, vì mình bảo mình tha thứ nhưng nó không tin

–  nó chỉ nhìn cách mình làm, đến khi nó cảm nhận được, nó mới tin. Thì nó cũng đứng vào suy nghĩ của mình

–  mình sẽ càng không tin mồm tin mép. Mà ở đời thì không hứa trước được điều gì cả

–  trót nói cái gì khẳng định, hớ hênh, nó vồ lấy rồi mai này mang ra đay nghiến

–  tốt nhất là không nói gì hết. Chị phán đoán như trên chính là vì đoạn này của em: em truy cũng khá nhiều, nhưng lúc mà nói chuyện trực tiếp với nhau thì ông ấy im lặng không trả lời hay nói gì cả. Còn có 1 lần chát skype sau cùng (trước khi đi công tác lần 2 là lần đang đi này) thì trả lời em theo kiểu đồng ý (xong lại còn kiểu anh ra đi tay trắng không mang theo gì đâu) khi em bảo chia tay nhé, tôi giải thoát cho bla bla. Nhưng lại kiểu cứ để mọi chuyện từ từ thôi, cho mọi chuyện lắng lại đã ? Ông đang muốn lao đến với nhân tình ngay mà lại bảo vợ từ từ thôi là cái kiểu gì ??? Y hệt chồng chị, không khác một li một tẹo nào. Thậm chí, chồng chị còn thòng cho câu “anh sẽ nói với mọi người là anh tồi tệ, bất tài, vô dụng, lười biếng, không kiếm ra tiền, ngoại tình nên bị vợ bỏ”

–  nên em yên tâm em sẽ không bị tổn hại danh dự hay bị đàm tiếu nó nói câu “cứ để mọi chuyện từ từ thôi, cho mọi chuyện lắng lại đã” là nó nói thật cảm giác bối rối đấy. Ai bảo em là nó muốn lao đến nhân tình???? Em hạch sách nó trả lời, nó bị em dồn đến mức nó nghĩ em muốn nó phải nêu ra phương án bỏ nhau

–  nó nói ra quyết định đấy trong trạng thái bị em mớm cung. Khi phải nói ra quyết định mà mình không muốn, nó muốn rút lại, thì nó lại chả bảo từ từ, cho mọi chuyện lắng lại. Đấy là khía cạnh thứ nhất. Khía cạnh thứ 2 là, em đã tìm hiểu xem, chồng em sẽ gặp rủi ro, bất lợi gì khi ngay lập tức rời bỏ em bồ hay chưa trường hợp nhà chị, nó là gái quê, bán cà phê, chả có gì để mất. Nếu mạnh tay quá, nó sẽ nghĩ mình bị vắt chanh bỏ vỏ nhẹ thì nó đến cơ quan làm um lên nặng thì nó đến tận nhà, phá làng phá xóm nói chuyện phải quấy với vợ. Các em bồ ý, lúc có anh bên cạnh thì lúc nào cũng trong trạng thái em không cần gì hết, chỉ cần được yêu em. Nhưng đến lúc anh rời bỏ xem

–  bồ lúc đấy cũng hệt như mình, cảm giác bị lọc lừa, phản bội

–  phải con nào ngoan, như nhược thì không sao

–  gặp loại quái nhé, nó làm tanh bành trả thù cho bõ hận thì sao. Bồ với vợ cũng đều là đàn bà, đều nhân danh tình yêu, thì cái sự thù hận khi bị phản bội, bị rũ bỏ, nó cũng đều kinh khủng như nhau. Thằng đàn ông nào tỉnh, hiểu điều đấy, thì sẽ “từ từ, cho mọi chuyện lắng xuống”, ủ mưu để phũ cho thích hợp

–  cũng đau đầu đau đít lắm chứ. Lúc đấy con vợ nó hiểu, nó thông cảm thì thuận lợi. Chứ mình cứ làm tí nó lại phá, thì éo hiểu nó muốn gì nữa. Đi mẹ với bồ cho xong thằng đàn ông nào yếu đuối, hiểu điều đấy, cũng “từ từ, cho mọi chuyện lắng xuống”, nhưng loay hoay không biết phải đi bước tiếp theo như thế nào cho thích hợp

–  cũng khổ tâm lắm chứ. Trong lúc mình suy nghĩ tìm hướng đi, thì con vợ nó cứ ép mình phải bỏ nó hay chọn nó. Mình cũng có biết mình muốn ép gì đâu mà ép mình. Mà nó muốn ở với mình thì đời nào nó ép mình như thế. Thồi, đi mẹ với bồ cho nó lành. Em nên quan tâm hàng ngày, hay cứ bơ đi kiểu lâu lâu thả mồi rắc thính thế kia ??? Quan tâm, quan tâm ác là khác, nhưng không phải theo kiểu rình rập, tra xét. Đàn bà hay thể hiện sự quan tâm bằng các câu hỏi, các đề nghị lọ chai, trong giai đoạn này, nó trả lời nhát gừng, không cụ thể, từ chối phũ phàng thì cũng kệ mẹ nó đi. Nó còn trả lời là còn tốt. Nhớ mình luôn bắt đầu bằng “anh à”

–  kết thúc bằng “anh ạ”. Nhớ rằng giọng mình chỉ cao lên chút thôi, mình chỉ hỏi dấn thêm một câu nữa thôi

–  là sẽ thành theo dõi, kiểm tra, kiểm soát mệt mỏi. Nhẫn một tí đi. Khi hắn về nhà (tuần sau) em thì định cho hắn thời gian tự giải quyết quan hệ của mình, còn em thì coi như mọi chuyện đã được chồng chủ động giải quyết. Bản thân mình lúc này thì tìm hiểu xem chồng cần gì muốn gì ở mình để mà mình thay đổi và cho đi theo cái người ta cần chứ không phải cái mình có thừa… Nhưng nếu lại tiếp tục đi công tác nữa (Sài Gòn) thì em nghĩ là cần phải nói chuyện dứt khoát, cần thiết thì phải có bố mẹ chồng cùng tác động… Cái cần nhất lúc này là cho 2 bên thời gian. Em chỉ cần quan tâm lại việc của em là thật sự tha thứ, thật sự quan tâm, thật sự thay đổi lại bản thân, còn kệ mẹ nó, lo việc hộ nó làm gì. Học chị hong cam ý, phải biết cách ẩn mọi lo âu sang chồng, còn mình chổng mông đi ngủ. Việc đi công tác, hãy nhìn ở khía cạnh tiền, công việc, sự nghiệp

–  đừng có nhăm nhắm nhìn vào đấy là ngoại tình. Thay vì hùng hổ lôi bố mẹ chồng, hoặc ép nó phải bỏ việc lọ chai. Thì hãy tìm hiểu xem, việc nó đi công tác là do đâu, mang lại thuận lợi gì (đàn ông quan trọng nhất kiếm tiền và sự nghiệp), nếu phải rời bỏ thì gây hậu quả gì cho chính bản thân chồng. Đấy, nếu quan tâm đến nó thì quan tâm như thế, chỉ tìm hiểu những thứ gây hại cho nó, thì nó mới cảm nhận được tình cảm của em. Chứ quan tâm theo kiểu, anh phải dừng đi công tác vì như thế sẽ khó chấm dứt ngoại tình

–  hoàn toàn phục vụ mong muốn ích kỉ của em, không cần biết nó là ai, làm gì, đang ở đâu

–  thì chó nó cũng không ngửi được. Cái quan trọng không phải là “chị ơi, giờ chồng em như thế này, thì em phải như thế nào tiếp theo”

–  thụ động lắm em ạ. Tự mình tìm đường nhé. Nguyên liệu gạo, nước, nồi, lửa nhà EQ sẵn rồi nấu thế nào là do em thôi. Nhớ là “cơm sôi bớt lửa” em nhé.

Kcg.

Có khi nào các bạn nghĩ chồng ra đi vì cần hạnh phúc chớ không phải để làm tổn thương bạn? Các mẹ nhà EQ, đọc mấy case ngoại tình mà em thấy hoang mang tột độ, vì cái chặng đường kéo chồng về nó gian nan khắc khoải vô cùng. Các mẹ cho em xin ít kinh nghiệm: làm sao để phát hiện chồng ngoại tình và ngăn chặn từ sớm. Em có con bạn, tin chồng cực kỳ, chồng ngoại tình đến khi có con riêng mới biết. Em là em sợ vụ con rơi vãi này lắm, không ngăn chặn sơm nó tòi con ra thì hết hơi. Biểu hiện của chồng ngoại tình là như nào hả các mẹ? Gần đây em cũng hay theo dõi chồng, xem điện thoại, kiểm tra nọ kia nhưng chả phát hiện ra gì, toàn nghi ngờ bóng gió, mệt mỏi phết, hic, chồng em nhìn trí thức nam tính, học vị cao, đi xe hơi, công việc toàn tiếp xúc với phụ nữ chồng em thì bảo ” vào wtt ít thôi, toàn tự kỳ ám thị”.

Pearl84

@yooko: mình nghĩ ý của chị về nguồn là chồng bạn thú nhận chuyện ngoại tình vì chồng bạn tìm được hạnh phúc mà anh ấy muốn ở em người thứ 3 kia, chứ không phải muốn làm bạn tổn thương, áp lực để bạn sửa đổi tâm tính. Nếu trong trường hợp này thì con đường mà bạn đang đi sẽ gian truân hơn rất nhiều.

Yooko

Em và chồng cùng làm trong ngành thiết bị y tế, trước chồng làm cùng công ti với em sau đó chuyển sang làm cho vpdd của hãng, công ty của bồ là đối tác làm ăn chính của công ty chồng em (trong thị trường phía nam). Vì vậy việc tiếp xúc thường xuyên là không tránh khỏi. Chồng em mất gì nếu bỏ bồ:

–  bồ là nhân viên ở công ty đối tác, trước đây có liên hệ với chồng em chủ yếu là công việc thôi. Biết và quen chồng em từ trước cũng do tiếp xúc công việc, biết chồng em có gia đình rồi nhưng vẫn lăn vào. Em không tìm hiểu nhiều nhưng cũng theo cái motip em chỉ cần được ở bên cạnh anh là đủ hạnh phúc rồi, em không đòi hỏi gì thêm bla bla…

–  nếu bỏ cô bồ thì cũng giống như nhà chị, chả mất gì, nhưng phũ quá thì… Kiểu vắt chanh bỏ vỏ thôi. Bồ ở Sài Gòn, còn bọn em ở Hà Nội. Nó là gái chưa chồng, thuộc loại nói chuyện cũng nhẹ nhàng, mong manh yếu đuối (trước khi có 1 lần nó nộp hồ sơ xin việc vào công ti em

–  chi nhánh phía nam @@). Độ nặng nhẹ thì em nghĩ chắc cũng như nhà chị. Nói chuyện phải quấy với em thì em đã biết chuyện rồi chứ chồng cũng chẳng phải đang trong tâm thế phải giấu vợ nên vụ này chắc chả xi nhê. Vấn đề về sự quan tâm, về công việc. Chị nói em hiểu rồi. Dù em có ép hay làm mọi cách để ổng bỏ việc hay nọ kia, nếu đó không phải là tự nguyện, thì cũng chỉ là phục vụ cái mong muốn, cái tôi cũng như cái ích kỉ của em thôi mà không xem xét gì tới cảm giác, cái hại cho người ta nếu làm vậy là như thế nào như thế nào… Học cách yêu lại người ta thì cũng phải học cách tin lại đúng không chị? Nhăm nhắm nhìn vào mặt tiêu cực thì không bao giờ giải quyết được vde gì. Quan trọng là ở chồng, nếu muốn quay về, không muốn làm vợ tổn thương nữa hoặc gì gì đó nghĩ cho vợ nọ kia thì người ta sẽ tự có cách, tự tìm cách để hành động thay cho câu trả lời. Em sẽ ghi nhớ câu này của chị: cái cần nhất lúc này là cho 2 bên thời gian. Em chỉ cần quan tâm lại việc của em là thật sự tha thứ, thật sự quan tâm, thật sự thay đổi lại bản thân, còn kệ mẹ nó, lo việc hộ nó làm gì. Cám ơn các chị và các mẹ đã lắng nghe.

Venguon14

Giải tỏa hoang mang cho pearl. Vâng khi không cảm thấy hôn nhân hạnh phúc thì bước một phải là chia sẽ cho nhau để cùng nhau sửa đổi. Đó là trách nhiệm của vợ và chồng. Nếu không cải tiến được thì mới ra đi. Khổ nổi xã hội các bạn không đề cao sự quan trọng của cảm xúc cá nhân (nháy mắt với saudau ở đây), nên sự unhappy/thiếu

– hạnh

– phúc không được nhìn nhận để mà cải tiến sớm, mà bị nén xuống vì sĩ diện, vì con vì vvvv cho tới khi muộn màng, khi ngoại tình. Và xã hội bạn không cho phép chia tay nhau vì những lý do lãng xẹt như sex không hợp, không có thú du lịch, hết chuyện nói với nhau, vvvv. Cho nên, (vui lên nhé pearl), minh luyện EQ để mình sắt bén quan sát nhau. Nhìn nhận ra cảm xúc của nhau trước khi nó thành hình. Và để mình điều chỉnh nho nhỏ, hầu như không thay đổi. Để hạnh phúc luôn tồn tại trong hôn nhân. Theo mình, đó là kim chỉ nam của nhà EQ?

Mbtku.

Chị yooko ơi! Thương chị quá. Em chưa có kinh nghiệm về mấy việc ngoại tình, vì em chỉ có kinh nghiệm khi còn là người yêu thôi. Nhưng không biết chồng chị có phải thuộc dạng này không, thấy cũng giống 1 người em từng biết. Chị em mình thường nghĩ cứ ai ngoại tình là sai, nhưng xét về phía người ngoại tình người ta không thấy mình sai đâu. Có thể anh ấy nghĩ ” tôi không sai, chỉ là tôi không yêu cô như trước nữa. Tôi đã rất đàng hoàng, tôi đã nói cho cô biết thay vì lừa dối”. Còn về hành động của anh ấy, em nghĩ là do cảm thấy có lỗi với chị (có lỗi vì làm chị tổn thương nhưng không sai). Chồng chị phân vân, chưa nói li dị, có thể do anh ấy (1) chưa rõ có phải mình hết yêu chị không, (2) đắn đo vì tình nghĩa giữa hai vợ chồng bao năm qua. Vì vậy, em nghĩ cái chị cần làm là (1) làm cho chồng nghĩ chồng còn yêu mình, cần mình; (2) lợi dụng vào việc coi trọng tình nghĩa của anh ấy, khiến anh ấy cảm thấy day dứt không thể bỏ chị được. Đừng bắt anh ấy lựa chọn lúc này. Mình cảm thấy 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng là quá dài nhưng chồng chị có khi lại thấy quá ít thời gian ấy. Còn làm sao để làm vậy thì em cũng không biết trường hợp nhà chị thế nào để mà khuyên cụ thể được. Vì trường hợp của em là gặp 1 rất coi trọng gia đình thì em cứ nắm vào điểm yếu ấy thôi.

1u29

Buồn ngủ quá mà phải trồi lên 1 phát. Mình thấy bạn yooko giống hệt mình cách đây chục năm khi mình có chuyện với mối tình lâu năm của mình. Không có chuyện ngoại tình, chỉ là sau khi chờ đợi chán chê em đi nước ngoài này nọ không có ý định về thì anh quyết định ra đi, và ngay sau đó dập vào 1 em mới. Còn em thì sau khi bỗng dưng anh đòi chia tay thì tự nhiên lại thấy mình có lỗi, mình abc y như bạn yooko nên quyết định trở về để níu kéo. Mình cũng trải qua hệt những tâm trạng như bạn yooko, mình cũng tự vấn mình rằng mình sai gì, lỗi gì, nhận hết lỗi về mình và quyết tâm làm lại, quyết tâm thay đổi mình. Đấy là những ngày tháng nặng nề nhất của mình dù nó chỉ diễn ra có vài tháng thôi. Mình cũng vốn là đứa được chiều, trước đó người yêu chiều như chiều vong, yêu như chết đi sống lại, nên khi bỗng dưng nó bỏ mình, rồi dập vào đứa khác rất nhanh, bỗng dưng mình lại ngồi vạch đủ thứ tội của mình, rồi lại thương xót nó đang bầm dập, đang đau đớn, cứ muốn xoa dịu nó, ôm mọi tổn thương vào mình. Còn nó thì cũng đang hoảng loạn, rối trí, không hiểu rõ tình cảm của mình, nhưng không tin vào tình cảm của con người yêu tí nào. Bao nhiêu năm mình yêu nó hóa rồ, nó dửng dưng thế, giờ tự nhiên mình đòi bỏ, nó lại quay sang tử tế, xun xoe, ngọt nhạt, tin thế nào được. Mà có phải mình thằng người yêu không tin đâu, bạn bè rồi người nhà của mình cũng không ai tin, ai cũng nghĩ mình hiếu thắng. Và vì không tin nên cũng giống như chồng chị bad ấy, là tự dưng thích vạch lá tìm sâu, hạnh họe đủ thứ, toàn những thứ vặt vãnh. Mình chịu hết, nhận hết lỗi về mình, để tỏ ra là mình sẵn sàng nhận tổn thương để bù đắp cho những tháng ngày qua. Có 1 điểm khác của mình, ngoài chuyện bọn mình chưa lấy nhau lúc đó, là mình vẫn quyết định quay lại mỹ. Thật ra mình đã không thể đặt người yêu cao hơn chuyện đi học của mình. Nhưng cái quan trọng mà mình muốn nói với bạn yooko bây giờ, từ kinh nghiệm của mình: bạn hãy thay đổi vì bạn thực sự muốn thế, vì bạn muốn làm 1 người tốt hơn. Khi bạn là người tốt hơn, biết quan tâm đến người khác hơn, hạnh phúc sẽ về lại với bạn dù không nhất thiết phải là người này. Bạn đừng thay đổi vì mong muốn giữ lại chồng, vì điều đó không thể bền lâu. Mọi thay đổi phải xuất phát từ tâm. Mình biết bây giờ mà để bạn thừa nhận bạn hiếu thắng thì sẽ rất khó, nhưng mình nói thật là mình vẫn nhìn thấy trong câu chuyện của bạn phần về bạn nhiều hơn. Bạn thấy mình sai cái gì, muốn sửa cái gì, nhưng thực sự nó vẫn là góc nhìn của bạn. Chồng bạn muốn gì, yêu cái gì, không thích cái gì, bạn có thực sự biết hay thực sự muốn tìm hiểu? Hay bạn chỉ nghĩa ấy muốn thế này, mình cố gắng thế này thì sẽ là điều anh ấy muốn. Mình nhớ hồi ấy người yêu cũ có nói với mình: cái gì đi từ trái tim thì sẽ đến trái tim. Dù cố chấp, người ta vẫn sẽ cảm động trước tình cảm thực sự, mà tình cảm thì tự nó phát ra, mình không cố được. Khi có tình cảm thực sự, người ta mới biết phải làm gì, điều mà lý trí sáng suốt đến mấy cũng khó mà nhận ra. Ngoài ra bạn đừng tự trách móc mình về những lỗi mà bạn đã gây ra. Trong 1 cuộc hôn nhân có vấn đề, không ai là người hoàn toàn có lỗi. Anh ấy nếu không hài lòng, không hạnh phúc với bạn, anh ấy có trao đổi với bạn không, có tìm cách cải thiện tình hình không? Nhận ra lỗi của mình là tốt, nhưng đừng hành hạ, đầy đọ anh mình, hay tìm mọi cách nhận mọi tổn thương về mình vì những lỗi lầm ấy. Mình cám ơn cái lần vấp ngã ấy của mình, vì tuy mình và người yêu cũ không thành, nhưng nó giúp ích rất nhiều cho mối quan hệ sau của mình (là chồng mình). Nếu mình thực sự yêu 1 người, mình sẽ không mất quá nhiều thời gian để nhận ra điều đó đâu.

Yooko

Đêm qua nhớ chồng quá, em nhắn tin kêu là: “vợ ước j có chồng bên cạnh lúc này, ôm chồng ngủ thật say bù lại những ngày mệt mỏi vừa qua. Chồng ngủ ngon nhé vợ mặc áo chồng đi ngủ đây. ” trưa nay em gọi điện hỏi ăn cơm chưa bla bla quan tâm nọ kia tuyệt đối không hề hỏi linh tinh j. Vẫn trả lời em bình thường, nghe điện ngay luôn khi em gọi ý. Tự dưng vừa nãy nhận được tin nhắn sms của chồng bảo là: “lần sau đừng nhắn tin linh tinh nữa nhé. Tập quên anh đi, cứ bình thường như 2 người bạn thì có thể sẽ dễ nói chuyện hơn đấy. ” em lúc bình thường thì tỉnh bơ, đọc xong tin nhắn run run định reply nào là trách nhiệm nọ kia của anh. Nghĩ lại thế nào, cố gắng EQ chỉ nhắn là: “ô hay chồng bị sao thế, đấm cho cái bây giờ. Quên chồng thì em nhớ ai bây giờ. Mấy hôm em nhớ chồng nên nhắn thôi, chồng bận việc thì không phải reply đâu. Cứ lo công việc trước nha, mọi chuyện ở nhà đã có vợ lo rồi, chồng yên tâm nhé. ” 20p rồi không thấy replyy. Tinh thần lung lạc, yếu bóng vía rồi các chị ơi.

Dab Ma I

Mình biết bây giờ mà để bạn thừa nhận bạn hiếu thắng thì sẽ rất khó, nhưng mình nói thật là mình vẫn nhìn thấy trong câu chuyện của bạn phần về bạn nhiều hơn. Bạn thấy mình sai cái gì, muốn sửa cái gì, nhưng thực sự nó vẫn là góc nhìn của bạn. Chồng bạn muốn gì, yêu cái gì, không thích cái gì, bạn có thực sự biết hay thực sự muốn tìm hiểu? Hay bạn chỉ nghĩa ấy muốn thế này, mình cố gắng thế này thì sẽ là điều anh ấy muốn. Mình nhớ hồi ấy người yêu cũ có nói với mình: cái gì đi từ trái tim thì sẽ đến trái tim. Dù cố chấp, người ta vẫn sẽ cảm động trước tình cảm thực sự, mà tình cảm thì tự nó phát ra, mình không cố được. Khi có tình cảm thực sự, người ta mới biết phải làm gì, điều mà lý trí sáng suốt đến mấy cũng khó mà nhận ra. Thanks 1u29 đã nói hộ lòng chị

–  chuẩn chỉ không cần chỉnh

–  và đó là lý do tại sao chị thành công khi hậu ngoại tình yooko nhớ lấy sổ ra chép lại nha. Quote này của 1u29 em dành tặng riêng chị han.n. Nhé ít nhất, không phải chỉ có một mình em khuyên chị như vậy đúng không.

Yooko

Cám ơn các chị thật nhiều, vì đã lắng nghe và chia sẻ góp ý. Những note của các chị, em đều copy save vào computer và điện thoại để đọc đi đọc lại. Trong 1 ngày, em có 1 khoảng thời gian tinh thần bị down. Và đó là lúc này, khi nhận được cái tin nhắn kia. Case này của em, không biết có cứu vãn được nữa không chị dab ơi, downy trầm trọng.

Dab Ma I

@yooko: tâm trạng của chồng em chắc là cô đang lèm bèm nhiều quá, sến sẩm quá, để tôi yên một lúc. Kệ mẹ nó đi. Đang không có nó ở đây thì đi bơi, bar

– sàn, cà phê, ăn uống tá lả đi. Nói chung là tất cả các bạn mồm bảo tha thứ chồng ngoại tình

–  xong 1 đập ăn quan phải đòi chồng vồ vập tình cảm lại ngay ý

–  thì mình khuyên luôn là xác định đập đi làm lại cho lành. Có tí đã hoắng lên, down nọ, xỉu kia. Nhỡ mai phát hiện nó mắc hiv khéo lại tỉnh như sáo, hết vật ngay ý nhỉ!!! Vì các bạn không đủ kiên nhẫn, vẫn sồn sồn, vẫn phụ thuộc vào cảm xúc của nó, vẫn hiếu thắng mong mọi thứ diễn ra như cái “giấc mơ màu hồng của mình” nên khi bị nó phũ phàng đập cho vào mặt thì lại chới với. Haizzz, chắc có mỗi mình, 1 tháng trời quan tâm tới chồng bằng đủ mọi cách, chồng lúc nào cũng trong trạng thái hoặc ngồi im

–  bố đéo thiết, hoặc mày mà lèm bèm, làm trò thêm nữa là bố biến. Học tôn trọng cảm xúc của nó đi tập tôn trọng tâm trạng chán của nó đi chấp nhận tôn trọng việc nó đang cần bình yên đi bình thản đối diện với việc mình bị đạp cho xây xẩm là chuyện thường đi. Đấy, cái giá phải trả, con đường phải đi nếu muốn tìm lại hạnh phúc đấy. Đắt lắm, khổ lắm, đau lắm

–  nên nhắm được thì hãy làm nhé. Không thì đập mẹ đi xây lại từ đầu cho sớm chợ.

Yooko

@@ em cũng đâu có nhắn nhiều đâu, hôm thứ 2 cũng nhắn 1 tin thì chồng chỉ im lặng, tới đêm qua nhắn thì cả ngày nay cũng im lặng, tự dưng toẹt cho cái tin nhắn đọc xong down quá @@> em nhắn sến sẩm lắm hả chị??? Em cứ như kiểu vừa muốn làm theo trái tim mách bảo, nhưng lại bị lí trí can thiệp sợ nhắn thế nọ được không? Thế kia được không ? Bla bla không lẽ chỉ nhắn anh ăn chưa, anh ngủ chưa, anh gì gì chưa @@.

Saudau

Tớ thì tớ vẫn bảo lưu ý kiến của tớ là : yooko học cách chấp nhận sự thật. Hãy để cho chồng có một khoảng lặng và bản thân bạn cùng cần một khoảng lặng để chiêm nghiệm. Bạn càng nhắn tin, càng muốn hâm nóng tình cảm chồng bạn càng co mình lại, càng đẩy bạn ra xa. Mà good có nhầm nhọt không đấy chứ tớ thấy case nhà good chả giống nhà yooko tý gì.

Dab Ma I

@ chị saudau: em chỉ cảm thấy giữa tính cách của em và yooko có một vài điểm tương đồng chồng em và yooko có một vài điểm giống, mà em ý thì cứ tha thiết hỏi kinh nghiệm của em

–  thì em cũng chỉ nêu ra những phân tích theo kiểu như case của chồng em chứ em cũng đã bẩu bạn ý là bố ai mà cầm tay chỉ điểm được. Nhưng đến post này của bạn ý thì em chả thấy giống gì cả thật. Nói chung ca nào cũng thế, chỉ có chính chủ tự lết xác đi mới chữa được bệnh thoai chị em mình thầy bói xem voi, được tí nào tham khảo tí đấy thôi yooko ạ.

Yamanote

Tớ cũng nghĩ giống saudau và 1u29 Tớ không thể đọc hết được tâm sự của yooko vì mẹ nó viết rối quá, nhiều viết tắt quá nên có thể không hiểu rõ. Nhưng tớ nghĩ nếu chồng không định li dị, tức là định thôi thì từ giờ mình sống với nhau như 2 người bạn, được không em, tình cảm của anh đã chết. Chết thì đã sao? Ai nói là mọi lúc mọi nơi tình cảm cứ phải ào ào mãnh liệt, sống với nhau 30, 40 năm mà không có giai đoạn chết mới là lạ. Khi biết đối phương rơi vào giai đoạn ít cảm xúc, mình làm gì? 1. Chấp nhận sống như bè bạn, đừng sến súa gì. 2. Cải thiện chế độ ăn uống cho chồng (cho ăn nhiều hải sản như hàu chẳng hạn rồi giữ chân ở nhà, cải thiện cách quan hệ, đảm bảo có lửa ngay. Đàn ông cứ có lửa ở dưới sẽ có lửa ở trên). 3. Quan tâm chăm sóc những cái nhỏ nhặt, từ cái chăn khi trời lạnh, cái áo mới, quần áo mua đông lấy ra giặt là khô sẵn, miếng ăn, giấc ngủ vv nói chung ngôn ngữ tình yêu của chồng là gì. 4. Bình thản sống, ăn mặc đẹp, đi chơi nhiều, nói cười tươi, yêu đời, cuốn chồng con vào sự yêu đời ấy. Ai cũng thích ở gần 1 cô gái tươi cười. 5. Khi có khó khăn, hãy chìa tay. Coi việc ngoại tình của chồng là 1 khó khăn mà chồng phải vượt qua, support như người bạn. 6. Khi chồng rạo rực yêu thương lại, hãy sến súa, sến hết mức có thể để giữ lửa. Còn đang nguội mà sến thì vô tác dụng lắm.

Yooko

Có lẽ chị saudau nói đúng, chồng em thuộc th1, thú nhận để rảnh tay ra đi với người mới. Vừa mới sms trả lời em là: “hôm trước anh nói ý định là thật đó, không đùa đâu, em cứ tập quên anh dần đi, cho đỡ mệt mỏi”

–  là nói đến vụ chia tay khi em chát skype. Im lặng lúc này là tốt nhất đúng không ạ? Em càng nói càng nhắn tin mọi chuyện càng không đi tới đâu cả. Em chỉ không hiểu làm sao mà 2 tháng có thể quay ngoắt 180 độ và vứt bỏ tất cả những gì cả 2 đã cùng nhau cố gắng xây dựng trong suốt mấy năm qua. Còn bố mẹ, gia đình anh em nữa, bỏ hết được sao ?? Em cứ nghĩ chồng em đang suy nghĩ không chín, đúng là em còn đang bị phụ thuộc cảm xúc quá nhiều, không tới mức đòi tình yêu tươi đẹp màu hường ngay lại đâu, nhưng cũng kiểu đòi 1 đập ăn quan.

Yamanote

Như cái chuyện gì ý nhỉ, hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh (không tính đoạn sến súa cuối cùng là cô ấy bị ung thư chết nhé). Cô ấy biết là chồng hết tình cảm

– > ok, chấp nhận. Người chồng ngỡ ngàng vì vợ chịu buông tay mình đơn giản vậy thôi sao

– > có chút hụt hẫng, có chút ghét bỏ con bồ, hóa ra nó bốc phét bày mưu tính kế vợ mình, dặn mình phải này nọ, thực ra vợ mình đơn giản như vậy, mình có sai lầm rồi không

– > áy náy ăn năn lo lắng nên khi vợ bảo cho em thời gian 1 tháng

– > đồng ý ngay khi vợ yêu cầu bế em hàng ngày như ngày mới cưới

– > hơi kì, nhưng nghĩ cũng là bù đắp cho vợ. Đã say yes với chuyện 1 tháng, sẽ dễ say yes với yêu cầu khác

– > vào bẫy trong 1 tháng “bù đắp” ấy, anh ấy được vợ lẳng lặng cho ôn lại tình yêu, cho cảm nhận lại sự nồng nàn, dịu dàng, thủy chung của vợ, cho thấy cái hạnh phúc gia đình và những bữa cơm ấm cúng, cho thấy niềm vui ánh trong mắt con. Anh ấy sẽ không thể ra đi được sau 1 tháng tình nghĩa ấy. Trong 1 tháng ấy, chị vợ biết khéo léo kéo chồng về phía mình, biết tạo cơ hội để xx, để du lịch vv, để cô bồ ghen lồng lộn lên lộ bản chất đàn bà

– > chị ấy sẽ giành lại được. Có điều truyện hơi sến lại cho cô vợ bị mắc bệnh ung thư, chết, để anh chồng suốt đời ân hận heheh.

Muathuytinhtrang

Mình cảm thấy thông cảm với tâm trạng của yooko nên muốn chia sẻ bạn chút. Bạn là người khá cứng rắn, bình tĩnh nhưng bạn cũng khá mong manh. Khi bạn đọc tin nhắn của chồng như thế kia bạn down là đúng thôi. Case nhà bạn mình không góp được gì nhiều, chỉ nói riêng về cảm xúc thôi. Khi nhà mình gặp chuyện như bạn, cũng bị xác định là chồng có tình cảm thật với người kia, vì chồng mình cũng thuộc típ tình cảm, mình cũng sốc, cũng đau đớn, cũng nhìn nhận những cái sai của mình và cũng muốn làm lại ngay và luôn, chỉ cần chồng cộng tác. Nhưng không, đời không là mơ, mình cũng ngồi lựa từng câu chữ nhắn tin, mình cũng chờ tin repli mà không thấy, thậm chí sến súa quá thì chồng cũng cáu và nói vài câu phũ như kiểu “thích thế nào thì chiều”, hay là “ờ cứ thế đi”, chả có gì là rõ ràng thái độ muốn hợp tác cả. Lúc đó mình không có nhà EQ chỉ đường đi nước bước, nhưng sau này đọc từng tầng nhà EQ và thời gian trôi đi, mình hiểu rằng lúc đó chồng mình cần có vỏ ốc riêng để chui vào suy nghĩ và đừng làm phiền anh ấy, dù bạn nhắn gì cũng làm anh ấy khó chịu, có thể với bạn, hoặc có thể với bản thân anh ta. Trong hoàn cảnh mình thì không hẳn vì anh ấy nhắn thế vì muốn bạn quên anh ta đi mà chỉ vì lúc đó anh ta muốn phũ, vậy thì cứ nghĩ 50/50 đi, có thế là thế, có thể không. Tâm lí đấy không có gì lạ đâu, chỉ có là khi mình trong cuộc mình không nhận ra thôi. Cố gắng đừng đau mỗi lần như thế nữa, khi cảm thấy đau, đứng dậy uống cốc nước mát, và đi làm chuyện khác, dù gì anh ấy cũng đang không gần mình lúc này, cũng là để anh ấy có thời gian, không gian để suy nghĩ. Cái gì còn thì nó sẽ còn, không có thì bạn cũng phải xác định mất anh ấy (nếu anh ấy có tình cảm thật với người kia hãy để anh ấy đi, thời gian sẽ chữa lành vết thương của bạn). Mình hay nhắn tin hơi sến nên thấy tin nhắn của bạn sến trong vai người đọc là đàn ông (đã có gia đình).

Dab Ma I

@ yama : buôn chuyện vui tí, hồi vật vã với lão già, mình cũng có đọc chuyện này. Cũng chép miệng chèm chẹp đời sao không như truyện. Lắm lúc lại nghĩ, em nào tâm hồn sến mà ảo tưởng, bắt chước, ra bảo chồng anh hứa ngày nào cũng bế em, chắc nó hét cho vào mặt là con điên ngay lập tức.

@ yoooko: chị tạm stop tư vấn cho yooko nhé, trình còi có hạn. Nên nhờ luồng ý kiến thông thoáng của các cao thủ khác. Post của em đang theo chiều hướng càng ngày càng bấn loạn, mất bình tĩnh. Tự ngẫm, tự chiêm nghiệm, tìm việc làm cho mệt rũ đi, lúc trước em vừa bảo em sẽ nhớ câu chị nói “cái cần là cho 2 bên thời gian”

–  vậy thì cố làm em ạ.

Yamanote

Buôn chuyện bế em ra khỏi đời anh. Good ơi là bad, cậu mà cũng đọc tiểu thuyết xong mơ màng thế ý hả? Nên nhớ là, người vợ này, ngày cưới anh ý ngày nào cũng bế vào trong 1 tháng. Chồng các bà vợ ngoại tình ở Việt Nam có làm thế ngày cưới không? Không, vì thế giờ gợi ý 1 hành động lãng mạn không tồn tại ăn chửi là đúng. Áp dụng của truyện này là hãy khơi gợi lại một sự ấm cúng nào đó trong 1 tháng. Ví dụ phủi phui như chồng tớ, tớ sẽ, vâng, em chỉ tiếc nuối nhất những tháng ngày hạnh phúc năm 2014, anh đi làm gắng về sớm đón con, em về nấu cơm, cả nhà ăn trong niềm vui, rồi đi dạo công viên nhìn ông già bà già ôm nhau phiêu theo nhạc. Mình sẽ cho con và cho nhau cái kí ức đẹp đấy 1 tháng cuối cùng được không anh? Mình sẽ không nói gì về chuyện này nữa, em hiểu là đã hết tình, em để anh tự do, em cũng không dằn vặt cắn xé cáu gắt nữa. Em sẽ làm em của 2014 nốt 1 tháng nữa vậy. Chỉ sợ lúc đó tớ cũng chả có cái dũng khí làm yama2014 dù là 1 ngày nói chi 1 tháng. Ý tớ là, nếu chị vợ trong cái truyện bế mà không yêu chồng nữa, ghê tởm chồng, khó chịu chồng, chị ấy cũng không chịu được chồng bế mình hàng ngày đâu. Thế thôi cắt phéng cho đỡ ung nhọt. Bao giờ hối hận ta tìm lại nhau cưa lại nhau sau.

Mecomnhut.

Em nên học cách cảm nhận cảm giác của chồng và tự tìm cho mình câu trả lời qua những gì hắn làm, hắn hành động thì hơn là ngồi truy hắn trả lời yes/no. Nhưng cái vụ này thì em thật sự kém, vì trước giờ gần như chồng để ý em, thái độ em, suy nghĩ em nhiều hơn là em để ý ổng, nên có những sự việc xảy ra thái độ của chồng abc nọ kia nhiều lúc em cũng không phán đoán hay cảm nhận được ah dấu hiệu như thế nó là cái gì ? < có khi nào các bạn nghĩ chồng ra đi vì cần hạnh phúc chớ không phải để làm tổn thương bạn? Khi có biến, câu hỏi đầu tiên là mình nghĩ gì

– > sau đó mới đến làm gì. Nghĩ thông, hành động mới đúng. Mình đánh giá cao tự trọng và sự thông minh của yooko, chỉ là đang trong tâm bão nên bạn bị rối trí tí thôi, phải không? Yooko hãy quan tâm đến cảm xúc của chồng, coi như trả nợ ân tình bao năm qua chồng đã quan tâm cảm xúc của yoo. Hãy bình tâm, cho chồng khoảng lặng để độc lập ra quyết định đi hay ở lại. Căng thẳng quá thì vào nhà EQ xả với các chị em, đừng gây thêm bất cứ áp lực nào cho chồng nhé.

Kcg.

Hic, tớ mà là bạn yooko, tớ sẽ im lặng. Cái câu ” theo tình tình phớt” luôn đúng trong mọi trường hợp ấy nhé. Bạn hit thật sâu vào, tự nhủ ” cùng lắm là li hôn chứ gì”, bạn chưa có con chắc cũng còn trẻ, biết đâu tái ông mất ngựa, lúc ý khéo phải cảm ơn anh chồng cũ ý chứ. Cái gì của mình sẽ mãi là của mình bạn ạ, chờ chồng bạn có thời gian suy nghĩ thật là kĩ, nếu anh ta chọn vợ, lúc đó, bạn lên kế hoạch chinh phục lại chồng cũng chưa muộn. Còn bây giờ, anh ta đang lựa chọn giữa khoai và sắn, mà bạn cứ chìa khoai ra bắt chồng ăn khéo anh ta thấy sắn ngon hơn đấy. Kệ đi, im lặng 1 vài tháng xem thế nào, đừng có hoắng lên thế. Bạn cứ im lặng đi, vài hôm anh ta sẽ chủ động nhắn tin cho bạn, case này tớ tư vấn nhiều rồi và đều thành công.

Yooko

Thanks các chị, cảm xúc của em đúng là phụ thuộc nhiều vào chồng. Nhưng trước giờ là được yêu được chiều nên lúc nào cũng tươi tắn vui vẻ. Còn bây giờ hết được yêu nên nó cũng cứ lung tung xì khói @@. Nhờ các chị, em bình tĩnh lại rồi ạ, có lẽ lúc này tốt nhất là em nên im lặng, kiếm việc mà làm, ăn chơi ngủ nghê, làm những gì mình thích cho quên đi… Tuần sau chồng em về rồi, lúc đó tính tiếp, dù gì ở nhà cũng sẽ dễ hơn là cái kiểu nhắn tin nhắn tin như này.

Lilan02.

Bạn yooko ơi, thương bạn quá, theo mình bạn hãy cho chồng bạn thời gian để quyết định, bạn cứ nhỏ nhẹ, ân cần, chăm sóc trong im lặng mà kéo chồng gần lại mình, theo mình chồng bạn đang muốn ra đi nhưng vì day dứt bạn nên chưa dứt khoát, vậy bạn vẫn có cơ hội, chứ nếu muốn đia ta đã quyết rồi, chứ không dùng dằng như hiện tại, bản thân anh ta hiện tại cũng chưa biết làm thế nào, nên bạn cứ mềm mỏng, nhẹ nhàng nhé, bạn mà khùng lên, kiểm soát là anh ta đi nhanh đấy. Lúc trước chuyện nhà mình cũng tan nát, mình cũng không nghĩ được gì đâu, cứ làm loạn lên, xong vào đây mới học hỏi EQ của các mẹ nhiều, mới sáng mắt ra, cám ơn các mẹ nhiều lắm.

Harmonius

@yoko: không biết khuyên bạn thế nào, vì tớ thuộc trường phái yếu bóng vía, chỉ thích những gì dễ dàng, bằng phẳng trong cuộc đời chứ không dám đương đầu như chị good. Tớ chỉ làm và luôn cố gắng làm bằng được khi bị đẩy vào thế bắt buộc phải làm. Thế thôi (bởi vì không còn chọn lựa nào khác mà).

Về tình cảm thì tớ vẫn thuộc trường phái của nàng wick và chị pink, yêu không? Không yêu giả váy lại tớ, tớ biến. Nếu chồng đã nói thẳng muốn một bầu trời, một không gian riêng, ở đó không có và không liên quan đến tớ thì tớ phắn thôi, đời còn dài, giai còn đầy, tiền còn mênh mang trong thiên hạ, tội gì cứ cố bám lấy cái thèng đã nhổ toẹt vào lòng mình như thế. Mà ấy là tớ đã có 2 con đấy nhé, già rồi, xơ rồi, nhão nhọet và te tu anh bởi đủ thứ chiêu trò rồi. Tớ thấy trường hợp chồng bạn chưa chắc giống chồng chị good hay chị saudau hay chồng tớ. Các ông chồng ấy thừa nhận khi tự thân biết không còn có cơ hội dấu giếm lừa phỉnh con mụ vợ cáo già, họ im lặng không khẳng định còn yêu vợ rất nhiều hay hoàn toàn chán vợ. Bởi họ cũng đủ hổ báo cáo chồn để biết rằng các mái xề nhà họ quá tinh khôn và phức tạp.

Nếu bảo họ còn yêu nhiều mà phản bội thì là lọai đàn ông gì? Nếu nói họ chán vợ hẳn hòi mà lại phải dấu giếm, phỉnh phờ lừa dối thì có còn là hảo hán? Thành ra họ chọn cách chơi bài nước đôi, xàng xê cả đôi đường. Họ quá tinh khôn nên giả vờ đẩy quyền quyết định sang cho các mụ mái xề mà thực lòng họ chả dại gì mà trả tự do cho các mụ ý, bởi sau tình yêu nồng cháy thuở ban đầu, sau bao năm đầu gối tay ấp, sau bao lần mặn nồng vui vẻ hay cãi cọ, trong họ vốn đọng lại một thứ nghĩa tình quá quen thuộc thân thương. Và nói thiệt, tớ nghĩ cả đàn ông, lẫn đàn bà ngoại tình, chơi gái, trai bao đều vì tặc lưỡi vài lần cho phần con của họ trỗi dậy để hưởng thụ sự mới mẻ, lạ lẫm vượt ra khỏi lề lối nhàm chán quen thuộc bình thường. Thế thôi.

Họ cũng không hề cân nhắc quá về chuyện còn yêu hay không còn yêu gia đình đâu. Bởi trong tư tưởng của họ, lúc nào họ cũng vẫn yêu vợ, thương con. Nếu không còn yêu, chẳng còn coi trọng gia đình, thì họ phắn luôn cho khỏe thân, tha hồ tự do hưởng thụ, tội gì mà phải lén lút, nhịn đói nhịn thèm, chưa kể còn tâm lý lo lắng, tìm đường bài binh bố trận để chạy tội như thế. Than ôi, chỉ tiếc thay, cách yêu thương của những ông chồng bà vợ ấy khác với chúng ta, họ có khái niệm khác biệt, cách hành xử khác biệt nên ta cảm thấy bị shock, bị phản bội, bị lừa dối, bị không còn được yêu thương như ta vẫn hằng tâm tâm niệm niệm khi phát hiện điều họ đã làm mà không báo trước cho chúng ta biết. Vô hình trung, những bà vợ ở hoàn cảnh như tớ, cứ ngây ngốc tin rằng mình đang lèo lái con thuyền hạnh phúc, đang cố vận hết nội công để kéo chồng về, để bảo vệ cái khái niệm gia đình, khái niệm tình yêu theo quan điểm của mình. Mà vô tình bị ông chồng hổ báo cáo chồn dẫn dắt làm theo những gì ông ấy đã mong chờ, mà tâm tư các ông ấy đã hướng đến. Đó là vợ sẽ tha thứ và hơn thế nữa còn sẽ tìm cách làm không khí gia đình vui vẻ, tự tìm đường vuốt ve mình để quên đi cái lỗi của các ông ấy, sẽ chẳng xảy ra phạt vạ, cầm tù, hay tử hình gì sất. Các ông ấy tôi luyện tim đồng gan sắt ý chí kim cương để kiên trì tuân thủ cách thức mà các ông ấy đã định.

Tức là thể hiện biết lỗi một ít, chán một ít, quan tâm vợ một ít, quan tâm con thật nhiều, và ngồi im như sói rình mồi để ngắm con mụ mái xề xù lông cánh điên cuồng, vật mình lăn lê rũ rượi khóc lóc, hay đuối sức đau khổ đến điên khùng. Nhưng cuối cùng lại cố dùng chút hơi sức tàn còn lại (hay là cái mỏ trữ lượng nghị lực to lớn kinh khủng của giống cái) để lồm cồm bò trườn vào đúng con đường mà các ông ấy đã vạch ra. Đó là con đường nhìn thấy bức vẽ chân dung ông chồng hối lỗi vừa đủ vì biết đã làm sai, đáng trách vừa đủ để còn đường quay lại, đáng thương vừa đủ để giải tỏa nỗi hờn ghen, đáng yêu vừa đủ để vợ tiếc nuối chưa phắn ngay”. Con mụ vợ phải cố gắng, vừa tự xức thuốc cho vết thương của mình, vừa tiếp tục làm hướng đạo sinh về tình cảm cho chồng, bla bla” (tức là giải quyết hậu ngoại tình ý) đấy là mẫu số chung của các ông chồng hổ báo cáo chồn có các bà mái xề tinh khôn hơn cáo.

Quay lại case của chồng bạn, anh ta tự thú nhận trước bình mình, và cũng thể hiện rõ là muốn ra đi. Những gì chị good và các chị khác phân tích về tâm lý của anh ta hòan tòan đúng. Và nếu bạn cương quyết muốn kéo anh ta về thì cũng chưa hẳn là không có cơ hội. Nhưng điều tớ muốn nhắn là “bạn hãy cân nhắc thật kĩ về tình yêu và hạnh phúc! Chồng bạn và cái ảo tưởng bạn cần và yêu chồng kia có đáng để bạn cố gắng không?” Bởi vì, đôi khi theo tình tình chạy, chạy tình tình theo. Và bởi cuộc sống vợ chồng của nhà bạn đã từng và không khác gì các đôi đang yêu đương, tán tỉnh nhau. Tớ thì lại nhìn thấy rằng chồng bạn chán bạn, muốn thóat ra nhưng lại ngại ngần sợ rủi ro trong tương lai, anh ta không biết nên làm thế nào là có lợi nhất cho cá nhân anh ta. Chồng bạn khác hẳn với các ông chồng bên trên.

Nói thiệt, những case ngoại tình mà vợ hay chồng xử lý thành công là bởi vì người ngoại tình kia vẫn còn yêu. Còn như chồng bạn, hết yêu, ngán tận cổ rồi nhưng ngại thay đổi, ngại bạn đau khổ hay làm gì đó ảnh hưởng đến anh ta. Chính tâm lý của anh ta khiến tớ thấy bạn nên cân nhắc. Liệu bạn có đủ nghị lực để vượt qua và giúp anh ta thay đổi bản tính này.

Theo tớ, giờ bạn không làm gì cả, không tin nhắn, chẳng hẹn hò, không tỏ thái độ đau khổ hay bàng quan về chuyện này nữa. Bạn cứ cư xử một cách thông thường nhất. Anh ta đi công tác suốt thì bạn cũng thể hiện là bạn bận công việc trọn ngày đêm nên không còn thời gian nghĩ suy cân nhắc xem sao. Nếu anh ta còn có chút lòng với vợ, chừ anh đường quay về với vợ, thì anh ta phải là người cần hành động sau những gì đã nói, đã làm. Chứ không phải im lặng khi nghe tin vợ mặc áo chồng đi ngủ cho đỡ nhớ hay khuyên vợ đừng suy nghĩ linh tinh nữa. Bạn hãy tôn trọng anh ta, làm đúng điều anh ta muốn là tạm thời như 2 người bạn. Hãy để anh ta hiểu rằng bạn yêu anh ta, nhưng không phải là van xin, quỳ lụy anh ta. Yêu anh ta nghĩa là bạn ngẩng cao đầu để cùng anh ta khiến cuộc sống tốt đẹp hơn ở nơi có anh ta và bạn.

Đồng thời yêu anh ta cũng có nghĩa là bạn đủ lớn, trưởng thành để hi sinh quyền lợi tình cảm cá nhân bạn nhằm khiến anh ta hạnh phúc với điều anh ta lựa chọn là muốn rời khỏi bạn, đến bên tình yêu mới, xứng đáng hơn tình yêu của ban. Hãy để anh ta hiểu là với bạn, yêu là tạo cơ hội cho người mình yêu hạnh phúc chứ không phải sự chiếm hữu. Hãy để anh ta biết rằng bạn đã tha thứ, đã dọn đường cho ta quay trở về, nhưng nếu anh ta quyết chí ra đi thì bạn không ngăn cản. Hãy để anh ta phải mơ hồ, tìm tòi xem thực sự tình yêu của bạn hay của người tình làm anh ta yên ổn hạnh phúc hơn.

Dab Ma I

@ yama: cái truyện này nó rải đầy trên mạng, như hiện tượng ý, không muốn đọc cũng click chuột, xong rồi lại thấy khổ, toàn ngôn tình đẫm lệ thế này bảo sao bọn trẻ trâu hoặc lụy tình quá mức, hoặc phũ quá mức cần thiết. Còn hồi đấy nghĩ lại tớ buồn cười lắm. Đi làm về, thấy lão già ngồi lù lù ở đấy, vờ vịt tự lấy nước cho mình rồi hỏi anh có uống không, lão cau có “khônggggg”. Thế là mình té mẹ luông, tuyệt nhiên cả tối không hỏi han, làm phiền, lượn lờ làm lão khó chịu.

Hồi đó mình quan tâm lão, và cũng muốn lão quan tâm mình, nhưng mình lúc nào cũng trong trạng thái test sản phẩm. Thấy biểu hiện, tâm trạng, cách trả lời không ổn là mình lại té khẩn trương. Mà mình té không theo kiểu vật vã ngồi một góc khóc đâu. Lão chơi game mình cũng chơi game, thỉnh thoảng ngứa đít lên chạy lên bãi lão hay tu luyện, đồ sát lão chết cho bõ ghét. Lúc lão quay ra hằn học mình lại nhe răng cười, xong rồi bị lão ý giết lại thì cũng phải đập phá bàn phím tức tối. Nói chung là tức tối nhưng được giải tỏa. Còn không thì mình lên mạng luyện phim, toàn chọn phim hài, phim hành động các anh vạm vỡ siêu đẹp trai, vừa xem, vừa vui, vừa tươi trước mặt lão ý

–  anh sưng sỉ anh với tôi thì thôi, tôi đi chỗ khác. Làm gì mà nóng thế. Lắm lúc thấy mình há mồm ngắm trai đẹp, lão lại ngó một tí rồi lầu bầu “điên”. Hoặc không thì mình tự đi ủ tóc, lôi móng chân móng tay ra tỉ anh tót, ngắm vuốt. Lão quay ra nhìn mình như con dở, thậm chí đi qua còn cố tình đá cho văng lọ thuốc rồi giận cá chém thớt là để lung tung

–  mình cũng kệ, vì lúc đấy là lão ý còn chú ý đến mình, không cần biết là yêu hay giận. Trong quá trình vừa bơ lác lão già để cho lão yên, vừa thi thoảng đan xen, ngó nghiêng quan tâm vào những lúc phù hợp, dần dần thì lão già thôi hậm hực với mình. Lúc đấy mới thanh thản để nghĩ cách rũ em bồ kia cho êm. Mà mình thì không vì cái chuyện quan tâm đến lão mà bỏ quên bản thân. Ui xời, ăn mặc diện ác, xinh đẹp ác, tươi tắn ác

–  không phải cho anh, mà cho chính tôi. + không về ăn cơm chứ gì, sao phải cáu, đây cũng tranh thủ lượn đi ăn, chồng về thấy mâm bát còn nguyên, hiểu là vợ nhịn đợi mình

–  mà vợ không hề cáu bẳn nhá. + về nhà muộn chứ gì, sao phải cáu, đây cũng xách xe lượn ngay lập tức, lúc về bao giờ cũng mua kèm thứ gì đó ăn đêm. Nó mà về trước mình thì múa mép là em sợ anh về muộn đói nên chạy đi mua. Còn nó mà về sau mình thì kệ mẹ nó, vừa xem phim, chơi bời vừa chén. Nói chung là cho cả 2 thời gian, mình cũng vừa tìm trạng thái cân bằng cho bản thân, vừa cho nó thời gian cân bằng cho chính nó. Vì nếu cố mãi mà anh vẫn quyết định làm củ chuối, không làm người thì

–  chào cậu nhé, tớ đi tìm thằng khác. May mà nó ở lại hí hí.

Yamanote

Này dab, có chút thắc mắc cậu kể cứ như 2 đứa single ý, còn con để đâu? Phụ nữ cáu nhất là lúc không “sòng phẳng” được với chồng, kiểu anh đi tôi cũng lượn, anh không ăn bát còn để đấy, anh game tôi game, anh chơi tôi phim v.v. Còn con để đâu? Kể cả khi giận chồng, mình vẫn phải chôn chân với con mọn, với những ốm đau bỉm sữa, với những học hành bài vở, với những như cầu của con, thế mới cáu chứ. Đấy, sao cậu kể cứ như là mom

– free ấy thế.

Yooko

Hì, chị dab nói là tạm thời stop tư vấn cho em. Nhưng em hiểu bài kia chị viết cho chị yama mà giống như cho con bé yooko đọc ké nhé, chị mày đã làm như thế như thế đấy > tóm lại là, thấy có mùi không ổn thì té khẩn trương, lúc nào bĩnh thường lại sán vào tiếp.

Gato1x

Nói thật với bạn yooko là bạn cứ kệ mẹ nó đi, chưa bỏ được nhau đâu cậu ạ. Gớm, cái lũ đàn ông, chúng nó mà đã muốn cho toạch nhá, thì quên khẩn trương nhắn tin vụ quên anh đi em luôn. Mà đặc biệt là cái lũ ngoại tình, chúng không muốn thì chúng phũ thôi rồi, không có kiểu anh mất cảm giác với em, anh không còn thấy yêu em nhưng bỏ em thì anh bỏ thế này đâu. Nên là kệ mẹ mày. Việc bà chơi bà cứ chơi, việc chăm con vẫn cứ chăm, coi như li dị đi xem nào. Xem thằng nào sợ hơn thằng nào. Nếu mà nó đi thẳng thì tiếc làm gì nữa, có quay lại níu kéo tán tỉnh n kiểu thì kiểu chó gì nó chả đi. Còn nó quay lại thì lúc ấy, xin lỗi nha, còn phải xét đơn xin quay lại đã. Theo tình tình phớt, phớt tình tình theo. Kệ đời. Còn mình, sai đâu sửa đấy, hoàn thiện bản thân mình cho đời mình nó tươi hơn đã.

Dab Ma I

@ yama: tớ được như mom free là vì cái cây “hòa thuận, ấm êm với gia đình nhà chồng” tớ khổ công lao lực bấy lâu nay nó phát huy tác dụng cậu ạ khi đến năm thứ 3 ở nhà chồng, khi mọi việc dần vào nề nếp, khi cả nhà chồng bị lây bệnh của tớ, khi sự nghiệp của tớ ổn định, tớ mới có con lạnh lùng không

–  nhưng tớ thuộc tuýp không đẻ thì thôi, đừng ai ép, chứ đã đẻ thì mẹ phải đảm bảo mọi thứ thật sướng, thì mới chịu đẻ. Lúc có bầu là bắt đầu thuê osin, cả nhà được giải phóng sức lao động. Trong quá trình nuôi dạy, có mâu thuẫn thì lúc tớ nhường bà (những thứ tớ cảm thấy không cháy nhà chết người), lúc thì bà nhường tớ

–  nhưng vì yêu nhau củ ấu cũng tròn nên 90% là theo tớ chỉ đạo. Tớ thuộc dạng mẹ mìn, mặt sắt, rèn con kinh khủng nên ăn, ngủ răm rắp không phải nghĩ. Thời gian chồng ngoại tình là con học mẫu giáo, về nhà là có osin chuẩn bị bồn tắm, quần áo, mẹ về sớm thì làm, không thì bà, không thì osin. Tối đến là tự chơi, không bám mẹ. Trong cùng một căn phòng, mẹ và bố cùng luyện game, con vẫn thoải mái chơi đồ chơi, mẹ vẫn quay ra ngó nghiêng góp ý, chỉ đạo, hướng dẫn được. Trong lúc mẹ ngồi xem phim, luyện các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, sắc hiệp, thì con vẫn có thể chơi, học hành, mẹ ngó qua tí. Còn lại kiểu gì bà, hoặc ông, hoặc em chồng cũng phụ trách chơi với nó, lúc đi dạo hồ, lúc đi siêu thị, lúc đi hàng xóm.

Nói chung là nhờ ở chung, tớ không bị con bám như đỉa vì rất nhiều người chăm sóc hộ. Ngoài bố, mẹ, có thêm ông, bà, cô, osin, có mà thừa mứa. Chỉ có tớ là vẫn mắc bệnh không ngồi yên, cơm phải tự nấu, quần áo phải tự là, việc gì liên quan đến chồng là đích thân làm. Và tớ có một tính xấu là, không vì chồng, vì con mà hi sinh hết thú vui, sở thích cá nhân. Chính vì được yêu thương, nên khi có bão, cả nhà chồng không ai làm phiền tớ. Tớ không ăn cơm là rối rít bảo tớ ra ngoài thích gì mà ăn. Tớ thẫn thờ xách xe đi là không bao giờ hỏi lí do, ngăn cản. Tối đến là chủ động canh chừng con bé con để nó không phá, cho yên tĩnh, cho “thằng điên” kia không mắm thối. Tớ nhờ gì là hỗ trợ hết mình tớ muốn đi xem phim là em chồng đi ngay, ông bà trông cháu. Tớ muốn đi với bạn ông bà cũng không bao giờ về mách chồng. Tớ được thoải mái bộc lộ, xả cảm xúc đau, buồn, hận, ngớ ngẩn như con điên với cả nhà

–  để tớ tái tạo năng lượng khi chiến đấu với chồng tớ đã từng ngồi uống say mèm với bố chồng cả đêm, và tớ hỏi, anh ý không chịu ngủ với con, yếu lắm. Ông khề khà: sex như cơm ăn áo mặc, nó không có quyền cấm con. Nó không thể cho thì con đi tìm chỗ khác. Tớ đã từng ngồi đập bàn đập ghế, mũi dãi ràn rụ anh với mẹ chồng, rằng mẹ dạy con đi, giả sử chồng cái x cũng ngoại tình thì mẹ có đổ tại cái x không tớ cũng hành hạ lỗ tai con em chồng tớ là x vì cái nỗi, mày cũng bị như chị mày có thấy bất công không đấy, quả ngọt của nhà chồng chính là thế đấy yama ạ tớ được xả, được rồ dại, được an ủi, vỗ về từ người nhà anh ý họ thay anh ý làm mọi điều mà anh ý phải làm nếu không thì tớ có là thánh cũng không thể làm trôi chảy như vậy. Sau giai đoạn 2 đứa bơ lác nhau, thằng chồng hết xù lông mọc cánh, rũ được em kia êm đẹp, tiến vào giai đoạn hâm nóng đến yêu nhau hùng hục

–  cả nhà chồng đều nín thở bóp cò hỗ trợ 9h nổi hứng xem phim, gọi ông bà ngủ với cháu, 2 đứa phóng đi 12h mới về 11h đêm đói, gọi osin ngó con, dắt nhau ra đường cuối tuần muốn đi nhà nghỉ, khách sạn, hô phát cả nhà chồng biết ý nhận lời ngay vì ai cũng hiểu cái thằng nhà mình nó chuối nải, thì phải giúp con dâu hết cỡ. Nên kể cả hiện giờ, mình 2 con, nhưng những thú vui hưởng thụ của mình và lão già còn hơn vợ chồng son thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Việc dạy con học khi vào lớp 1, tớ thuê gia sư kèm con 1 tuần 3 buổi. Nghĩa là 1 tuần tớ luôn có 3 buổi free, muốn làm gì thì làm. Những buổi còn lại là tớ vận dụng EQ vào việc dạy con chẳng phải các nàng toàn khuyên ” cái gì dùng tiền mà giải phóng được sức lao động” thì nên làm hay sao.

Yooko

Chiều nay, sau khi bình tâm trở lại, repy sms của chồng với nội dung đại khái là: anh và em đều cần có khoảng lặng riêng nên anh đừng nói những lời như thế nữa, hôm nào anh về nhà nói chuyện sau. Như anh nói hôm trước, mọi quyết định lúc này đều là vội vàng. Okey trước mắt mình cứ như 2 người bạn đi cho thoải mái. Cứ để mọi chuyện lắng lại đã, bình tâm suy nghĩ và cùng nhau quyết định. Chồng im lặng tới giờ, okey cũng tốt, em vẫn đang trong giai đoạn bị phụ thuộc cảm xúc, em cần thêm thời gian để khắc phục điều này, ít nhất thì em sẽ im lặng thì anh cũng sẽ không nhắn hay nói j làm em bị down được nữa. Cứ chờ em mấy hôm nữa đi sẽ thấy em có chút thay đổi như nào, không để cảm xúc bị chi phối nữa đâu. Em rất cám ơn các chị đã tận tình chia sẻ phân tích, mỗi người một quan điểm một cách chia sẻ khác nhau nhưng cũng giúp em có được cái nhìn đa chiều và tư duy để xử lý tình huống của mình tốt hơn. Mỗi dòng chia sẻ của từng chị đều rất đang suy ngẫm… Em còn nhận được inbox của các chị chia sẻ và động viên em nữa… Vẫn một câu cũ, mạng là ảo nhưng tình cảm là thật. Em rất trân trọng tình cảm của các chị, tâm sức cũng như thời gian các chị dành ra để chia sẻ với nhà EQ mình.

Em shock quá nên tất nhiên là muốn níu kéo. Chồng em cũng biết vậy mà nên thái độ rất bất hợp tác. Chồng em nói là có thấy mình có lỗi nhưng tất cả sa ngã là do em gây ra, em đẩy chồng em đến việc chồng em sa ngã, v.v. Chồng em đúng là hiện giờ đang say lắm, nên bảo vệ em kia ghê lắm. Chồng em nói em kia rất trong trắng, vẫn còn là con gái, nên chồng em không nỡ làm tổn thương em ý, do vậy 2 người chưa hề đi quá giới hạn với nhau, mặc dù là 2 người đi vũng tàu với nhau 2 ngày (chồng em nói dối đi công tác). Và rồi thì em đừng bao giờ gọi điện làm phiền hay nhắn tin hăm hoạ cô ấy nữa, cô ấy đã rất khổ rồi. Mà em thề là em không bao giờ làm mấy chuyện bậy bạ đó. Đúng kiểu em ý nhỏ bé, ngây thơ, yếu đuối nên anh phải che chở, bảo vệ. Vậy mẹ con em thì không cần bảo vệ sao?

Chồng em cũng nói là thấy có lỗi với vợ con nên đang tìm cách dừng lại, nhưng phải từ từ, dãn ra từ từ, và có lẽ do hoàn cảnh em ý đáng thương nên mới trượt dài như vậy mà không biết điểm dừng. Em cũng còn chưa đầy 2 tháng nữa là sinh bé rồi, nên tất nhiên là em không thể hất đổ tất cả được. Về lý trí em biết chồng em sai, không ra gì, muốn chia tay cho xong chuyện, nhưng về tình cảm thì em vẫn còn muốn chồng em quay đầu trở lai. Chồng em nói là bây giờ để em quyết định xem kế hoạch ra sao, sau 1 hăm mà chưa quyết được thì chồng em cũng ra đi. Chồng em giờ sống với mẹ con em chỉ vì trách nhiệm thôi chứ tình cảm thì hết rồi.

Thật sự bây giờ em cũng chưa nghĩ ra được gi nữa, em cũng định là sống như 2 người bạn cùng nhà và chăm sóc sức khỏe đến khi em sinh con đã. Nhưng quả thật là em tổn thương quá, chưa biết phải mặc kệ và vượt qua ra sao nữa.

Hì, em cũng muốn chửi chồng em cho hả dạ, cho bõ lắm lắm luôn ý. Nhưng vẫn muốn bênh chồng một chút. Các chị trên này va chạm trải đời nhiều nên có những chia sẻ kiểu như biểu hiện thế này thế này thì có thể là tuýp người như này như này, đôi khi là chuẩn bị tâm lý cho những người non nớt mới gặp chuyện như bọn em để nếu có xảy ra thì đỡ sock hoặc là cô xác định trước đi bla bla. Nhưng thật ra, em nghĩ, tất cả các kinh nghiệm đó cũng là chia sẻ và tư vấn cho bọn em rằng nó có thể là anh là b.

Còn thực sự có phải thế không hay là như thế nào thì bản thân mỗi người trong cuộc phải tự cảm nhận và suy xét bởi ngay những post trên này, dù dài thật dài nhưng đôi khi em nghĩ không lột tả hết được 100% vấn đề. Vì ngay như bản thân em, khi kể chuyện của mình cũng đều hướng câu chuyện theo cái suy nghĩ của mình em bây giờ EQ theo kiểu bao giờ chồng em nói chuyện với bố mẹ rồi đưa đơn li dị cho vợ kí thì lúc đó anh giả váy em về…

Còn lại, lúc này, mọi quyết định đều là vội vàng, cứ dùng khoảng lặng để tự cân bằng suy nghĩ, dùng thời gian để ủ mưu ngâm cứu các case trên nhà mình đã, cơm gạo củi lửa nhà mình có sẵn rồi, nấu ngon hay dở thì do tay yooko thôi. Có rất nhiều câu hỏi các mẹ đặt ra bản thân em cũng muốn tìm câu trả lời cho riêng mình…

Katemccargar

Yooko: tội bạn thật đấy. Mình không có chồng ngoại tình nên mình không hình dung được tâm trạng của bạn. Nhưng mình nghĩ bạn đang làm đúng, cho bản thân thời gian bình tĩnh, và suy ngẫm xem bạn thức sứ cần j từ chồng bạn và bạn có thực sự còn yêu chồng không. Mình không biết khuyên các mẹ có chồng ngoại tình phải làm cách nào để đưa chồng về, để gia đình lại hạnh phúc. Cách để mình và chồng hoà thuận với nhau là làm theo nguyên tắc no hiding, no liing, tức là không dấu giếm, không nói dối dù là thiện chí.

Đó là cách vợ chồng mình giữ lòng tin cho nhau. Có vấn đề gì, vợ chồng mình không cố gắng giải quyết khi cả 2 đang điên. Những lúc như thế, vợ chồng mình mỗi người 1 chỗ, không nói chuyện với nhau, không nhìn mặt nhau, cố gắng bình tĩnh lại, rồi nghĩ xem, ai đúng ai sai? Nếu đúng thì sao mình đúng? Nếu sai thì sao không nhận sai và sứa sai? Nói dễ làm khó, có khi mất cả vài ngày chỉ để thừa nhận mình sai, nhưng 1 khi nói ra được thì mối quan hệ vợ chồng cải thiện rất nhiều.

Bạn nói dối, bạn giấu giếm, nhưng người ta nói, muốn không ai biết thì đừng làm. Một khi chồng hay vợ bạn phát hiện sự thật, lòng tin sẽ mất. Mất rất nhiều thời gian để tái tạo lại sự tin tưởng đã mất. Mình từng rơi vào trường hợp này. Mất gần 1 năm để ông xã mình không đắn đo nên tin hay không mỗi khi mình nói j đây. Bài học mình có được là nói thật, dù bị chồng hay vợ giận, còn ơn mất lòng tin. Làm sai thì nhận và sửa sai và đừng lặp lại cùng 1 sai lầm 2 lần.

Muathubuon15112013.

@yooko: 5 ngôn ngữ tình yêu có sách tiếng việt đó, ra hiệu sách mua là có ngay hồi trước khi nhà mình có chuyện, mình cũng vật vã ghê lắm, không ngủ được nên đọc sách, 1 đêm là hết 1 quyển, mình lượn hiệu sách tha đủ thứ về nhà, đọc loạn hết cả lên, không chọn lọc được… Đúng là mỗi cây mỗi hoa… Và cảm xúc là thứ khó kiểm soát nhất, mình đã từng đau khổ vật vã giống yooko dù chồng mình khi đó ngay lập tức là xin lỗi, là xin cho cơ hội làm lại từ đầu,… Nhưng khi đó cái cảm xúc của mình không phải là anh chọn ai mà lại đi đau khổ vì tại sao anh sợ mất gia đình, tại sao vẫn yêu vợ con mà anh lại abc…rồi chồng chăm sóc, hỏi han, xoa dịu vẫn không bằng lòng mà cứ vật vã rằng đã mất niềm tin khó lấy lại lắm… Nên xét cho cùng vẫn bị rơi vào vòng luẩn quẩn do chính mình tạo ra. Mình rất khâm phục chị good (toàn đọc thành đạt ma), vì chị kiểm soát cảm xúc giỏi, nhưng mình không làm nổi, cơ mà đúng tại số, có lẽ biết mình EQ thấp nên mỗi khi mình cố gắng làm thì chồng mình đều ủng hộ, và cảm ơn vợ… Để mình có động lực làm tiếp. Tự lưu 1 tin nhắn hơi sến của chồng vào điện thoại (anh muốn gia đình mình lại hạnh phúc như xưa để các con tự hào về gia đình mình)

–  để lấy tinh thần cố gắng tiếp, tuy vậy nhưng vẫn bị cái mà các chị gọi là bẫy cảm xúc làm cho tinh thần down up thất thường. Thỉnh thoảng muốn chửi rủ anh cáu kỉnh lại nhớ đến chị saudau ” quân tử 10 năm trả thù chưa muộn”, đợi đấy đã… Mình còn luyện EQ,.

Pearl84

@yooko: ngôn ngữ tình yêu mà chị yamanote đề cập nằm trong cuốn “the five languages of love” mà chị venguon giới thiệu cho các chị em cùng đọc. Bạn search trên mạng thử xem có download về được không. Nếu không thì coi lại mấy bài post cũ của chị venguon, chị ấy có tóm tắt sơ lược, đâu tầng 20

– 21 gì đấy. Mới vài tháng đây thôi.

Venguon14

  1. Yooko Quyết định giữ hôn nhân của em chỉ nặng tối đa là 50%. Vui với những thay đổi nhỏ của bản thân thay vì ủ mưu rồi buồn vì chồng chẳng mắc mưu mình như chồng mẹ bad. 5… Thôi đi mua mũ cối đội vô chuẩn bị đón đá. Mẹ bad, mẹ là hiện tượng, là bài thơ inspirational, là ngôi sao làm mình run rẩy. Cám ơn mẹ. Wicket đâu? Wannabe đâu? Hồng cầm đâu? Có lẽ cần 1 tá các mẹ mới cân bằng được mẹ bad.

Saudau

Hây, hây, hây bực lắm rồi đó nha. “anh và em đều cần có khoảng lặng riêng nên anh đừng nói những lời như thế nữa, hôm nào anh về nhà nói chuyện sau. Như anh nói hôm trước, mọi quyết định lúc này đều là vội vàng. Okey trước mắt mình cứ như 2 người bạn đi cho thoải mái. Cứ để mọi chuyện lắng lại đã, bình tâm suy nghĩ và cùng nhau quyết định. ” viên đá đầu tiên dành cho yooko này. Trừ 10 điểm cho cái tin nhắn dở hơi này nha. Chả thuộc bài gì cả, đã nói im lặng là im lặng, sao phải giải trình kể lể thế lọ thế chai làm nó tưởng nó cao giá lắm đấy.

Viên đá thứ 2 dành cho beem, nhún nhường chẳng đúng lúc gì cả, chả khéo léo gì cả. Chưa lên nhà EQ tham khảo đã te te đi gọi điện nói nhăng nói cuội với con kia –  trừ 10 điểm. Tiếp đến đã lỡ rồi, chồng nó đã biết, để nó vỗ vào mặt như thế, kiểu ở đâu có cái thứ đi ngoại tình về còn đổ lỗi cho vợ còn gằn hắt nọ kia, ngữ ấy mà còn nhẫn nhịn được à? Làm cho một trận tơi bời hoa lá chứ, cho nó thấy là đã vượt ngưỡng chịu đựng của bà rồi thì nó mới sợ, nó mới chùn tay chứ không nó tưởng nó hay nó càng cao giọng tỏ vẻ ta đây ban phước cho mình. Cả hai bạn này đều có cái dở hơi là chồng nó lỗi trước mà để nó xoay ngược tình thế rồi đi vơ quá trời lỗi về mình.

Xem thêm:

Beem2014: Chồng ngoại tình khi vợ đang có thai

Linhtran: Hành trình thắp lại ngọn lửa hôn nhân đã tắt

Viên đá thứ 3 tớ dành cho hân. Thực ra hân vẫn chưa biết hết sức manh của mình, hân mạnh mẽ, hân bản lĩnh lắm đấy, tớ càng ngày càng hiểu hân qua những chia sẻ gần đây. Đừng tự đáng giá thấp mình hân ạ, thực ra là hân đã có thể bỏ chồng từ lâu rồi mà hân cứ không nỡ đấy thôi. Cho tớ ôm hân một cái nào.

Nhân đây tớ nói kĩ thế này nhé, trong việc xử lý tình huống thì chỉ có những vấn đề như: mâu thuẫn với nhà chồng, chồng keo kẹt, chồng bạo hành. V.V thì mới có thể cầm tay chỉ việc được. Riêng cái vụ chồng ngoại tình mà muốn giữ chồng thì tuyệt nhiên không thể cầm tay chỉ việc được. Mỗi người một tính cách, một hoàn cảnh, một cung bậc cảm xúc khác nhau, không ai giống ai cả. Mọi người chỉ có thể đưa ra nguyên vật liệu và gợi ý là món âu hay món á, sau đó tự các bạn phải chế biến nêm nếm gia vị theo đúng khẩu vị của nhà mình vì chỉ các bạn mới biết chính xác sở thích của mình và của chồng.

Cũng là một câu nói, một hành động của good thì chồng nàng ấy hiểu, còn yooko mà lại nói như thế, làm như thế có khi tên chồng lại nhăn mũi, khinh khỉnh. Và thêm nữa các bạn phải tự lượng sức mình, đặt ra mục tiêu phù hợp với thực lực của mình. Tớ biết khi các bạn đọc chuyện nhà good, các bạn cứ mong muốn bê nguyên xi cái quá trình ngược dòng nước của good về nhà mình để mong muốn được chứng kiến thành quả rực rỡ như good trong chốc lát. Nhưng các bạn chưa nghĩ kĩ đến vấn đề là để có được thành quả ấy, good đã phải mất bao nhiêu thời gian, sức lực tâm huyết mới có được chứ đâu phải ngày một, ngày hai. Chỉ riêng cái vụ hòa nhập được với gia đình chồng nàng ấy đã mất tới vài năm. Rồi tới cái vụ ngoại tình nữa nàng ấy đã phải chiến đấu hết bao lâu? Ngay cả bản thân tớ, trải nghiệm cũng nhiều, khi đọc chuyện của good tớ thán phục nàng ấy vô cùng, ngưỡng mộ nàng ấy về bản lĩnh, sức chịu đựng, về nguồn năng lượng dồi dào lúc nào cũng tuôn chảy trong người nàng.

Nhưng nếu đặt tớ vào hoàn cảnh như nàng tớ sẽ không chọn cách của nàng ấy vì tớ tự lượng sức mình không đủ, và tính cách của tớ không được mạnh mẽ như nàng ấy. Cả tớ và good và mẹ trâu ngày xưa đều đến được một cái đích chung là tất cả cùng đang tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào sau khi trải qua những thăng trầm của cuộc đời như: mâu thuẫn với gia đình chồng, rồi chồng ngoại tình. Nhưng cách mà chúng tớ vượt qua lại khác nhau. Đó là linh hoạt trong môi trường linh hoạt. Với ông chồng quái thai như chồng good thì chỉ có người giàu năng lượng, lý trí như nàng ấy mới trị được chứ rơi vào tay tớ thì nhà tan cửa nát từ lâu rồi. Nhưng bù lại vì tớ là người cả nghĩ, mưa nắng thất thường, lúc thì như sư tử lúc lại như mèo lười nên vớ được ông chồng yêu thương, cưng chiều vợ hết mực.

Nên nhà mình các bạn đừng run rẩy nha, luôn luôn có cách để ta đi được đến đích. Như về nguồn nói là cứ lấy thị good để làm chất xúc tác, để truyền cảm hứng. Thị ấy giỏi giang nên có thể làm một bữa tiệc 5 chục món tuyệt ngon, nhưng chúng ta với sức của mình thì hãy làm mười hay 20 món vừa miệng là ổn, rồi sẽ có bạn làm được 50 món như good. Tôi ơi đừng tuyệt vọng và không có hạnh phúc nào từ trên trời rơi xuống cả.

Saudau

Đọc ngược lại bài của yooko mới thấy có câu: tầng 23 cao quá, em tìm không ra… Lần này thì tớ ném cho yooko viên đá tảng luôn. Bạn có biết là để vượt qua khủng hoảng tớ đã mất mấy tháng để nghiền ngẫm từng bài một, có bài tớ đọc đi đọc lại tới cả chục lần. Tớ chân thành khuyên yooko: trong thời gian này hãy lội bộ từ tầng 1, lội thật kĩ.

Yooko

Chính vì trước đây chồng mình quá hoàn hảo nên bây giờ mới bị shock nặng như vậy. Mình cứ nghĩ đên những ngày xưa mà nuối tiếc chưa quyết định đước gì dứt khoát ý chứ. Haizzzzzzzz, viết dài mà wtt bị bảo trì, mất tiêu cái post của tui.

@ beem ơi bây giờ là nói cho nhau nghe nè, đừng nghĩ tới quá khứ với ngày xưa tươi đẹp nữa. Hãy sống với hiện tại đi, mà hiện tại thì nó đang đập vào mặt mình là chồng mình ngoại tình và đang phũ thôi rồi luôn. Cứ càng nghĩ càng không thoát ra được đâu nàng ạ… Kiếm việc mà làm cho não bộ tạm quên đi ông chồng yêu quý của chúng ta đi nàng ơi. Hoặc không, cứ đọc kĩ lại các post các chị viết ở trên đi, sẽ cảm thấy bình tâm, bình tĩnh hơn đấy (bản thân tớ thấy vậy). Các chị ấy, chưa từng một lần gặp mặt, cũng chỉ gọi là mới biết nhau trên diễn đàn ảo này… Nhưng người ta rất tâm huyết khi tư vấn, chia sẻ những kinh nghiệm sống đáng quý cho mình đấy.

Đọc kĩ post của chị dab về chữ buông nàng nhé. Nàng đừng có suy nghĩ bây giờ quyết định dứt khoát như thế nào hay abc ra sao? Lúc này chỉ cần nàng tĩnh tâm bình tĩnh lại đã, chuyện gì xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi… Đừng hỏi câu hỏi tu từ nữa, không có lời giải đáp đâu…hoặc mình cũng không muốn tin câu trả lời ấy đâu… Với lại, dù nàng có đưa ra được quyết định abc gì đó ngay lúc này, dám cá là sau đó sẽ lại nghĩ mình làm vậy có đúng không, có nên không hay gì gì đó không… Nên túm cái áo lại là, kiếm gì làm cho quên đi tớ vừa plan cho mình kế hoạch trong 3 ngày cuối tuần để triệt tiêu thời gian nghĩ tới chồng:

–  hôm nay quyết tâm sẽ phải làm xong nốt mấy việc dở dang ở công ty (phải giữ việc chứ, chểnh mảng mất việc đâu ai nuôi ?), tối nay về sẽ tự nấu cho mình thứ gì đó ngon ngon mà mình thèm, dọn dẹp lau chùi lại nhà cửa cho xả bớt calo dư thừa, mà nhà sạch rùi đầu óc mới thoáng được. Rảnh thì mix cái mask đắp cho da nó phục hồi, trước khi đi ngủ lôi mấy post các chị viết ra để mà đọc lại

–  ngày mai: sẽ đi lượn lờ shopping mua mấy thứ đang thiếu: son siếc, mỹ phẩm mỹ phiếc, có thể là 1

– 2 chiếc đầm đẹp cho mùa thu đang tới, kiếm cho mình 1 mùi nước hoa mới, chiều đi sp anh cho mặt mũi người ngợm được thư giãn… Tối đi xem phim kinh dị annabelle với em giai chồng… (nhớ lại mấy lần buồn sầu, cứ đi shopping shoppeo tự thưởng cho mình cái gì mới, tự chăm sóc mình thấy mình tươi hơn đẹp hơn là cũng bớt sầu đi khối). Tối trước khi đi ngủ, vào nhà EQ đọc đi đọc lại.

–  chú nhật: tự cho phép mình ngủ nướng sau khi xem phim kinh dị kia. Trưa chạy qua nhà mẹ đẻ ăn cơm, tối chạy qua nhà mẹ chồng ăn cơm, vào viện thăm bà ngoại chồng, chơi với bà cho bớt buồn. Khuy anh về vặn nước nóng đầy bồn, đốt tý tinh dầu cho nó xả xuỳ troét, ngâm mình thư giãn rùi đi ngủ… Chuyện của tuần sau để tuần sau tính tiếp tớ xác định là chưa kết thúc được ngay đâu, phim còn dài tập lắm nên trước mắt bây giờ tớ phải luyện để không bị phụ thuộc cảm xúc vào chồng nữa đã. Làm được việc này rồi tớ mới làm được việc khác được… Lặng để suy ngẫm đã, rồi quyết định buông bỏ hay níu kéo sẽ là mình… Chứ không phải thụ động chờ chồng quyết định anh quay về hay anh ra đi nữa… Thôi, chuyện ngày mai để mai tính đuê, hai con luỵ tình dắt tay nhau đi đi.

Enjoylife

1 mẹo nhỏ cho các bạn đang cố gắng kìm nén, không điện thoại, nhắn tin cho chồng nhé…nếu điện thoại, mỗi khi lôi cái điện thoại ra, nhớ nhìn đồng hồ, rồi tự bảo, thôi, 15p nữa mà lão í chưa về hẵng gọi…biết đâu đang trên đường về/biết đâu đang bận công việc gì đó… Nhắn tin thì cứ lưu lại đã, soạn tin xong lưu lại, 1 lúc sau/tiếng sau/ngày sau…mở ra đọc, đảm bảo thế nào cũng sửa…sửa xong ta lại save…cỡ 3 lần như thế thì thông tin nó nguội mất rồi, hết sôi sùng sục rồi…thôi, ta xóa…

Yooko

Em bể kế hoạch dọn nhà tối nay rùi @@, hôm nay xong việc về muộn, rồi về nhà cứ mò mẫm lên trên này đọc đọc ngẫm ngẫm. Giờ thành ra nằm khểnh trên sof anh đọc nhà EQ. Thôi không sao mai dọn bù vậy @@, ngày hôm nay trôi qua có vẻ là oke, giữ được im lặng không nghĩ nhiều tới chồng, không cuồng lên sms nọ kia., mấy tuần rồi mất ngủ triền miên, hôm nay bắt đầu có lại cảm giác thèm ngủ rồi…

Linhsan2208

@beem: hôm vừa rồi định viết về vụ nhắn sms của yoko, nhưng bận đủ thứ, quay lại thì bài đã trôi qua rồi. Nhà yoko sau cưới vẫn nhắn tin, chát với nhau à? Nếu vẫn nhắn tin chát chít thì việc bạn nhắn tin cho chồng là bình thường, dù người ngoài nhìn vào có thể thấy là sến súa. Nhà mình thì đã rất lâu rồi không còn nhắn tin chát chít, chỉ nhắn mỗi lúc ban đầu còn đang tán tỉnh nhau thôi, về cùng 1 nhà rồi thì chả nhắn nữa. Mình thậm chí còn có tính nói điện thoại rất ngắn gọn, chỉ nói vừa đúng những gì cần nói, nên nhiều khi nói chuyện điện thoại với chồng cụt ngủn, chẳng tỉ tê ngọt nhạt gì. Vì vậy, trong trường hợp nhà mình, nếu sau “bão” mà mình nhắn tin dồn dập và ướt át cho chồng thì đúng là kỳ cục.

Nói chung, mình nghĩ việc này nó tùy vào mỗi nhà, mỗi đôi vợ chồng thôi. Chuyện của yoko và của mình tuy khác nhau, nhưng lại có 1 điểm chung ở cách trả lời tin nhắn của chồng. Mình đã không chủ động nhắn tin gì, chỉ duy nhất 1 lần, đó là hôm mình đưa con đi chơi trung thu với các bạn, đến nơi mới thấy các bạn ai cũng có ba có mẹ hết, mình lúc đó tự dưng thấy chạnh lòng thương con, mới nhắn tin cho chồng, nói: em đang đưa con đi chơi trung thu, ở đây ai cũng có ba mẹ, nếu được, anh về cùng con đi chơi cho có đủ ba mẹ. Lúc đó, chồng mình trả lời lại tựa tự anh như chồng yoko vậy đó, rằng cho thời gian. Mặc dù trước đó, chồng mình đã nhắn tin xin lỗi trước, nhưng tóm lại là anh nói muốn có thời gian. Họ không thể vồ vập ngay được, nếu họ vô vập ngay, khả năng họ phải là những kẻ ngoại tình rất lão luyện, lão luyện đến mức trơ trẽn, không còn biết xấu hổ, dằn vặt là gì.

Mình rất thích cách chị dab ma i viết, bởi chị ấy không ra sức phân tích mổ xẻ vấn đề theo cách nghĩ của đàn bà, chị ấy nhìn sự việc về phía của đàn ông. Nhiều khi phụ nữ phân tích quá nhiều, không phải sai, phân tích đúng cả, nhưng có khi nó sâu tới mức người đàn ông cũng chưa nghĩ được tới đó. Trở lại với việc “bình thường” bên trên, mình nghĩ thỉnh thoảng sự bất thường sẽ có giá trị. Ví dụ nhà yoko mà hay nhắn tin, tức việc nhắn tin là “bình thường”, thì có khi lại cần nghỉ không nhắn tin để tạo sự bất thường. Còn nhà mình chẳng mấy khi nhắn tin, khi xảy ra chuyện, việc nhắn vài tin cho nhau lại trở thành có giá trị mà không ai có thể nghĩ là sến súa cả.

Yooko

@ chị linhsan: nhà em sau cưới vẫn có thói quen nhắn tin, chát chít hàng ngày. Bình thuờng nếu chồng em không đi công tác thì cũng không nhắn nhiều trong giờ hành chính, vì hết giờ làm là gặp nhau rồi, nhưng thi thoảng vẫn nhắn hỏi thăm nọ kia. Còn khi chồng đi công tác, thì buổi tối bọn em cũng hay nhắn tin hoặc chát viber/facebook.

Em không hay kiểm soát chồng lắm vì tin và tôn trọng, thường thì khi đi công tác, nếu tối đi chơi với bạn hay đi ăn nhậu gì đó thì chồng cũng chỉ nhắn 1 tin bảo là tối anh đi đây đi kia với thằng anh thằng b thì là cứ đi thoải mái thôi, em ở nhà việc em em làm em chơi. Khoảng 10h30 pm mà chưa thấy chồng onl để chát thì em sẽ nhắn tin hỏi về chưa hay thế nào? Ông ý mà bảo về muộn thì em chỉ dặn dò nọ kia rùi đi ngủ, khi ông về tới khách sạn thì cũng thường chủ động nhắn là anh đã về tới rồi bla bla (mặc dù lúc đó có khi em ngủ khì rồi), nếu còn thức thì chát dăm ba câu, nếu không thì thôi.

Nhưng mà chồng em cũng không thuộc tuýp ăn nhậu nhiều, ngày xưa đi công tác là cứ ở rịt trong khách sạn chát với vợ, sau này em còn phải giục ổng đi chơi với bạn em trong Sài Gòn cho đỡ buồn nọ kia cơ. // nhà em ngày xưa hợp gu ăn gu chơi gu bạn bè nên bị bện hơi nhau, từ khi bắt đầu yêu cho tới tận khi cưới và ở với nhau rồi, gần như đi đâu cũng là có nhau, gần như ngày nào cũng gặp nhau. Tới nỗi bạn bè người thân hỏi yêu nhau gặp nhau nhiều thế chúng mày không thấy chán ah?

Bọn em thì lại thấy bình thường (cả 2 đứa) và cảm giác không gặp không chịu được. Em vẫn đang làm như mấy mẹ tư vấn, giữ im lặng và kiếm việc gì đó làm cho nó quên đi. Nhưng không hiểu sao từ đêm qua tới giờ, em vừa mong lại vừa sợ chồng em về. Cảm giác không biết nói gì, không biết làm gì, không khí sẽ căng thẳng, nặng nề…

Có lẽ chị linhsan cũng đúng, thói quen bình thường của nhà em là chát chít, giữ liên hệ thường xuyên (bản thân chồng em cũng rất chủ động trong việc này nên em không gặp vấn đề mẫu thuẫn kiểu chồng đi đâu không biết nọ kia như mấy mẹ khác). Nên im lặng không nhắn tin nhắn teo gì lúc này lại là sự bất bình thường cần có. Hì,.

Chồng vừa báo với bố chồng em là thứ 6 tuần sau mới về. Vậy là trong 2 tháng 5 ngày thì chồng về nhà được 10 ngày, đi chơi lễ cùng nhau2/9 được 5 ngày… Còn lại hầu hết thời gian là ở Sài Gòn… Ông là l anh lại rơi vào cái vòng luẩn quẩn rồi, bảo là không nghĩ mà lại nghĩ đến, bảo là cho người ta thời gian mà lại linh tinh, bảo là phải học chữ nhẫn mà lại không nhẫn… Kể ra lão ở nhà thì đỡ biết mấy hì hì.

Han.n.nguyen

Ráng thoát ra khỏi chồng yooko ơi. Nhìn beem đi, tiến bộ rõ rệt. Chị vẫn lên lên, xuống xuống. Đọc sách, rồi chạy vô đọc nhà EQ, rồi đọc lại những bài cũ của good. Rồi đọc cái bài mắng rất hay của ga to. Rồi ngồi nghe chồng nói. Có giúp ít vì lần này chồng đã mạnh dạn đưa ra 2 cái xấu mà mình cần sửa. Phải sửa ngay không phải vì chồng mà vì mình. Sẽ rất giúp ít trong giao tiếp.

Yooko

Chị hân, do lúc đầu chồng kêu là đầu tuần về rồi bây giờ lại đổi thành cuối tuần về nên em có chút hẫng thôi ạ. Nhà em có biến đúng đợt cuối năm chồng em phải đi công tác nhiều và cũng là lúc có cớ để đi. Hì hì em đang đọc lại tầng 1 nhà EQ… Rùi đọc lại mấy bài gato1x, chị dab, yama, venguon14, Saudau.. Viết ở tầng này.

Linhsan2208

Yooko ơi, mình rất hiểu bạn vì mình cũng y như thế, chúng ta đâu phải vô cảm, đúng không? Thôi, bây giờ thế này nhé, bạn cứ nghĩ đi, đúng là sốt ruột thật, nhưng đang ở xa nhau, cũng chẳng có cách nào, có nhắn tin điện thoại cũng đâu thể lôi đầu lão ấy về nhà ngay được, đi công việc cơ mà. Thế nên, nghĩ tới nghĩ lui, chẳng làm được gì, chỉ có tự mình làm khổ đầu mình, thôi kiếm chuyện giết thời gian thôi. Bạn có cái thuận lợi là bạn đang không vướng bận con cái, bạn có thể mặc sức tung tăng đi bất cứ đâu bạn muốn, còn mình, 2 con đều còn nhỏ, nhiều lần mình muốn bỏ đi chơi đâu cho đã đời mà không biết bỏ con cho ai, cắp con theo, 1 đứa còn cắp được, đằng này 2 đứa…

Tất nhiên là một mặt khác, chưa có con cũng có thể là 1 bất lợi trong mối quan hệ vợ chồng bạn lúc này, vì nhiều ông ngoại tình với lý do đại loại như “vợ không đẻ con”. Nhưng bạn có thể yên tâm, thực tế là, đàn ông có thể ngoại tình vì “vợ không đẻ con” nhưng nhiều ông khác cũng sẵn sàng ngoại tình vì vợ có bầu, vợ đẻ con, vợ chăm con nhỏ, bỏ bê chồng. Nói tóm lại là ông nào cũng sẵn sàng ngoại tình trong hoàn cảnh thiếu sự quan tâm của vợ, bất kể là có con hay không có con, nên bạn cứ nghĩ đến mặt tích cực là bạn chưa có con, bạn đang sung sướng đấy. “quẫy” thôi. Sau này mình sẽ nói với con trai của mình khi nó có ý định lấy vợ, rằng: con cần phải biết, đàn bà có các giai đoạn tâm sinh lý bất ổn sau:

–  chu kỳ kinh nguyệt hàng tháng

–  mang thai

–  mới sinh nở

–  tiền mãn kinh

–  một số trường hợp khác cũng có liên quan tới buồng trứng và hoôcmon đây là đặc điểm riêng ở đàn bà, và người đàn bà nào cũng thế. Khi con chọn và quyết định sống cùng 1 người đàn bà, con phải hiểu con sẽ cùng người đàn bà của con trải qua tất cả những thời điểm đó. Con cần hiểu để chấp nhận.

Nếu rơi vào những thời điểm trên, người đàn bà của con khiến con mệt mỏi, chán nản, muốn bung ra đi tìm niềm vui ở người đàn bà khác, thì mẹ có thể nói với con rằng, người đó cũng là đàn bà nên cũng sẽ y như thế thôi con ạ, trừ khi con tìm niềm vui với… Đàn ông. Con không thể chỉ sống với phần vui vẻ đáng yêu của người đàn bà, mà trốn chạy khỏi những phần trạng thái mất cân bằng trong đời họ được. Đi ăn đi chơi với nhau ai mà không vui vẻ, thỏa mãn, sống với nhau ròng rã ngày này qua tháng khác thì khác.

Yoko à, cứ nghĩ thế này, ngay cả trường hợp xấu nhất là chồng bạn rời khỏi bạn và chọn 1 người đàn bà khác, thì cũng không phải là tệ nhất đâu bạn ạ. Bố mình và cả bố chồng mình nói với mình thế đấy. Nhà mình giống chị dab ma i ở điểm là mình có sự ủng hộ hết lòng của bố mẹ chồng trong chuyện này, và cả bố mẹ mình nữa, luôn ở bên cạnh mình. Nếu không có 2 cặp đôi ông bà, chắc mình đã phát điên, vì nghĩ xem, một chuyện rất đau đơn, nhưng lại không thể kể ra với ai vì phải giữ gìn hạnh phúc gia đình, lu loa lên là đập tan tất cả, còn giữ lấy 1 mình ư, mình cảm thấy nếu không được nói ra, không có chỗ chia sẻ, mình ở tột cùng nỗi cô đơn. Mỗi khi đầu óc mình nghĩ lung tung, mình gọi cho bố mẹ chồng, hoặc bố mẹ đẻ, tùy tình huống, ông bà sẽ lắng nghe mình nói, sau đó cho mình lời khuyên sáng suốt ngay lúc đó.

Mặc dù chồng mình lúc đầu nổi nóng kiểu hăm dọa rằng mình đem chuyện vợ chồng đi nói với cha mẹ, là đẩy anh ấy đến chỗ không còn đường quay về., ôi trời ạ, đọc qua 1 loạt trường hợp, mình thấy hầu như “kẻ thủ ác” nào, sau khi gây chuyện xong, cũng đem cái việc “không còn đường quay về” ra để hù dọa vợ thì phải. Mình trả lời: anh phải cho em nói, cho em chia sẻ chứ, chuyện xảy ra, em với anh nói chuyện với nhau không được, anh lại bắt em phải giữ lấy chuyện đó 1 mình, không cho chia sẻ với ai, em quá cô đơn… Em chia sẻ với những người yêu thương nhất, thân tín và tin cậy nhất của em, có gì sai? Chồng mình không nói được gì nữa…

Yoko à, nếu bạn lâm vào tình cảnh không có chỗ nào để bấu víu, để chia sẻ mỗi lần đau đớn, thì hãy lên đây, chia sẻ ở đây cũng được mà, ở đây không ai biết ai, cũng là 1 cách giải tỏa, mà không sợ làm bung bét hết mối quan hệ đã đang rất mong manh.

Yooko

@chị linhsan: cám ơn chị vì đã chia sẻ, sau giai đoạn mất ngủ triền miên chả hiểu sao giờ em thèm ngủ như nghiện nhưng ngủ không sâu được, đọc wtt mà ngủ lúc nào không rõ. Các chị trên này có mắng cũng chỉ là muốn tốt cho bọn em thôi, điều đó em hiểu. Em cũng được lòng bố mẹ chồng, lo cho từng chút từng chút, con giai đi công tác thì bố mẹ ở nhà lo con dâu ở 1 mình, cũng gọi miết… Nhưng lúc này em chưa nói gì với bm hai bên hết. Cứ để hai vợ chồng tự giải quyết xem thế nào đã…

Như gato nói đấy, thời gian còn dài… Chuyện của vợ chồng em thực ra cũng mới được một tháng kể từ ngày chồng em thú nhận, với thời gian các chị trên này, đã từng và đang trải qua chuyện chồng ngoại tình chắc chỉ là cái mắt muỗi. Đúng là suy nghĩ của em, tính hấp tấp, nóng nảy, thiếu kiên nhẫn của em chả khác gì chị dab nói, cũng đúng là ngây thơ khi nghĩ: ah em biết em mắc lỗi sai ở đâu rồi chúng ta bắt tay vào sửa thôi, em tha thứ cho chỉ cần anh cùng em hàn gắn như chị muathu. Mà chẳng quan tâm cảm giác, tâm trạng của chồng lúc này là như thế nào, có muốn như vậy không. T

Ừ hôm kia tới giờ thì em không có nhắn tin hay gọi điện gì nữa hết, cũng tự bày việc tự nọ tự kia để làm. Lên đây 888 với các mẹ thì cũng update tình hình vậy để các mẹ cùng chia sẻ thôi. Vợ chồng em thì chả biết xếp loại trẻ hay già nữa.

Beem2014

Yooko ơi, bạn giống y hệt mình đấy, những luc chồng đi công tác là cũng không chịu được mà hay nghĩ linh tinh lắm. Bạn nhịn được 3 ngày không liên lạc là giỏi lắm rồi. Cố gắng lên nhé. Bạn hơn mnhf nhiều rồi đo,.

Yamanote

Yooko, em với nhà beem khác nhau đấy. Chồng em không phải kiểu lăng nhăng, mà là tình cảm phai nhạt, cảm thấy vợ là gánh nặng tình cảm, chưa con cái, muốn dứt ra đến với tình mới mà chưa nỡ, kiểu như yêu rồi bỏ đó em. Chồng em, em hiểu được bao nhiêu, liệu có tán lại được không, hay buông cho rồi? Em còn mong ngóng, chờ đợi, nó còn mệt mỏi còn cảm thấy em là gánh nặng, case em thực sự rất khó yooko ạ, nếu là người yêu chị khuyên rút luôn. Yêu đương chỉ là cảm giác ảo tưởng, rồi sẽ nhanh chóng yêu người khác thôi.

Yooko

Chị yamanote: đúng là chồng em không phải tuýp lăng nhăng chị ạ mà bình thường sống rất tình cảm. Bản thân em cũng đang trăn trở câu chị hỏi… Đọc xong post của chị thật là em đang khóc… Có điều chuyện chồng thú nhận ban đầu cũng không phải tự nguyện mà vì em vào Sài Gòn suốt 1 tuần và ép rất nhiều, cuối cùng anh ấy mới nói ra… Em vẫn chưa qua cơn bàng hoàng vì hồi tháng 8 chồng ở nhà vẫn còn rất quan tâm chăm sóc, dậy lúc nửa đêm đắp chăn cho vợ nữa… Có thể dứt tình nhanh vậy hả chị ???

Yamanote

Yoko à, có thể chị không đúng. Chị nghĩ, có thể sai với chồng em, đàn ông khi chưa có con thì suy nghĩ không khác trai chưa vợ là bao. Điểm yếu của chồng em, cũng là tham. Cái kiểu không hẳn là không yêu, nhưng không ghét, bảo bỏ không muốn, muốn là bạn, thậm chí bạn giường. Phụ nữ thì trong lúc nặng lòng, dễ nghĩ là anh ấy còn ngủ với mình, là còn yêu. Biết đâu càng dính càng dở. Nên em cứ kiêu hãnh vào cho chị.

Ok, thích bỏ nhau chỉ là bạn chứ gì. Đây sẽ chiều, nhưng bỏ cái là thôi luôn, chả bạn bè gì sất, thậm chí giờ cũng chẳng bạn bè gì. Còn vợ còn chồng còn tình còn nghĩa, anh là tất cả, hết phát trả dép em em lượn, dành tim gan phèo phổi cho người khác. Em cứ xinh đẹp, cứ hẹn hò, cứ đong đưa. Chồng về em lại đi du lịch. Kiểu thế. Đến lúc nó sững sờ là hóa ra sẽ mất em thật à, nó sẽ nổi lòng tham, sẽ nuối tiếc, níu kéo. Lúc đấy em mới có thể ngã giá. Đàn ông, phải cho họ tự do tận lực, tự do tuyệt đối, họ mới cảm nhận được giá trị của mình, mới hiểu thế nào là mất mát. Có thể hậu quả là em vẫn mất anh ấy yooko ạ. Có thể vài năm sau anh ấy sẽ không ngừng hối tiếc, không ngừng van xin, nhưng ngày mai em vẫn mất chồng. Nhưng với chị, đó là sự tự trọng em à.

Khi người ta, dù là nói không yêu mình nữa, mà không phải là nói lúc cãi nhau, mà chưa có ràng buộc gì, chị sẽ xách vali đi ngay lập tức, thậm chí phải cưa chị lại gần từ đầu. Sẽ vẫn có lúc mình đau không cầm lòng được, gọi điện hay nhắn tin mà không đâu vào đâu, nhưng những lúc EQ sụt giảm thế chỉ có tác dụng như thuốc giảm đau tức thời, đau quá thì bất chấp cứ uống, chứ không có tác dụng chữa lành vết thương, gương cũ lại lành.

Em hỏi chị sao tháng 8 vẫn nắm tay mà giờ đã thế. Tình yêu, chỉ là những giây phút con tim xôn xao thôi em, ở với nhau lâu dài là cái tình nghĩa, là gắn bó, ràng buộc, là nhiều thứ khiến người ta thành 1 gia đình. Có thể chồng em cũng xấu hổ giống chồng beem nên thú tội, hoặc, cũng đang nhầm lẫn giữa cái gọi là yêu và gia đình, hoặc bọn em vẫn chưa xây dựng được cái gọi là gia đình, tức là có bất đồng, tranh cãi, có quá nhiều thứ đáng ghét nhưng lại đủ làm người ta không nỡ bỏ rơi đối phương, vì mình yêu nó thế mình còn chả chịu được, ai chịu được đây, kiểu như vậy!!! Chị không biết cụ thể là gì, chị chỉ có thể khuyên em, chưa con cái, em cứ kiêu hãnh tự trọng đạp lên tất cả mà bước. Có những giây phút yếu lòng nhầm lẫn của chồng, em phải biết cách tát cho vài cái, dội vaì gaod nước lạnh, nó mới tỉnh ra, chứ cứ gửi mật với đường phèn nó không lớn được đâu em.

Đoạn nói có thể giống chồng beem tức là, vợ ép đành phải nhận, nhận xong lại muốn kiêu hãnh, ra cái điều ta không yêu vợ, ta bỏ. Vì bỏ thì không mang tiếng ngoại tình, không phải chịu ơn vợ đã tha thứ. Kiểu như thế này thì lại đơn giản. Em cứ bù lu bù loa khóc với bố mẹ chồng, ông bà ép con phải làm lành với vợ. Chồng theo kiểu bố mẹ ép thì anh làm chứa đây bỏ vợ cũng được. Vợ cũng kiểu bố mẹ bảo thì em không bỏ chứ không đừng hòng. Rồi kiêu hãnh với nhau 1 thời gian cho qua chuyện là êm. Nên em xem chồng em là kiểu người gì? Chị chưa đọc hết các post của em thì phải.

Yooko

Chị yama: em độc lập về mọi mặt nhưng lại quá phụ thuộc chồng vào tình cảm và cảm xúc. Hôm em bảo chia tay, chồng kêu chồng đi không mang theo gì cả chỉ mấy thứ ông thích thôi, nhưng khi em bảo bố mẹ anh rước em về đàng hoàng thì nay em đi bố mẹ anh cũng phải biết lí do vì sao. Nên hai đứa thu xếp qua nhà nói chuyện với bố mẹ cho rõ ràng thì ông ý kêu: trước sau gì bố mẹ cũng phải biết, nhưng cứ từ từ đừng dồn dập quá, rồi thì cứ từ từ cho mọi chuyện lắng lại đã…

Chồng em lúc yêu thỉnh thoảng cũng hay có những quyết định kiểu hâm hâm như kiểu tôi nghĩ kĩ rồi xong sau đó thì lại huề cả làng (cũng liên quan tới chuyện chia tay chia chân). Hôm nhắn tin cho em bảo tập quên anh đi nọ kia là nhắn lúc giờ đang làm việc, nên em không biết có phải ông lên cơn hâm nhắn vậy không? Vì em nhắn lại ông cái tin mà bị chị saudau chê ý, là ông í im tịt luôn từ hôm đó tới nay. Chứ chuyện tập quên nhau với làm bạn thì ai cần ông ý phải nhắc tới. Vợ chồng em từ lúc yêu đã đồng quan điểm kiểu chia tay là hết không bạn bè gì cả (kể cả là người yêu cũ) vì nó làm ảnh hưởng và tổn thương người hiện tại.

Cái dở hơi nhất của em, là khi chồng thú nhận, em không thể khóc được trước mặt chồng và cũng không im lặng bỏ về mà lại nói em sẵn sàng tha thứ hai vợ chồng làm lại từ đầu là được. Rồi những ngày ông ý ở nhà em lại quá quan tâm chăm sóc, thủ thỉ về tình cảm khi xưa rồi phân tích nọ kia…rồi lại quay về cái thế là người ta sai mà mình nhận tất lỗi rồi níu kéo như hum trước mấy chị mắng em. Về cách chị bày, có thể em sẽ thử. Vì cuối tháng em có lịch đi công tác Sài Gòn, có thể sẽ kết hợp luôn xem sao. Post cuối của chị, thật em không biết có phải chồng thuộc tuýp đó không nữa, chắc phải cần thêm thời gian xem sao. Có điều ngày xưa mối tình thứ 1 của chồng tan vỡ vì khi ông học năm đầu cđ, yêu 1 cô cùng lớp hơn 1 tuổi, nhưng bố mẹ không cho yêu tới nhà cô kia nói chuyện với bố mẹ cô ấy, sau đó thì họ chia tay.

Rồi khi yêu em cũng phải tới khi gần cưới mới dám dắt về ra mắt cũng chỉ vì đang đi học sợ bố mẹ nọ kia giống cô người yêu cũ. Em sinh năm 86 (ngày 29/12) nhưng ông bảo em cứ nói sinh năm 87 dương nếu bố mẹ hỏi năm sinh (vì bố anh ấy hơn mẹ 2t nên ông bà cứ kiểu quan niệm chồng hơn vợ ít nhất 2t để sau này chồng đỡ con nít hơn vợ í). Chắc phải cần thêm thời gian để check lại ạ hic nãy khóc sưng cả mắt t_t nhưng bây giờ thì em bình tĩnh hơn rồi ạ. Cứ im lặng suy ngẫm thêm rồi tùy tình hình tuần sau như thế nào rồi tính tiếp. Chắc sẽ còn phải nhờ các chị tư vấn dài dài. Những lúc trong cơn mê dại mong các chị cứ chửi mắng cho em tỉnh chứ đừng im lặng bơ em… Chúc mọi người ngủ ngon.

Vics

Bạn yokoo, hoàn cảnh của bạn giống tớ 4 năm về trước nên tớ phải đăng ký để chia sẻ với bạn một phát nhé. Tớ nhé, hồi tớ biết chồng có em kia thì tình cảm của họ đã sâu lắm rồi chứ không phải chỉ một vài tháng như cậu đâu. Nhưng mà rõ ràng là nếu xét về phương diện tình cảm thì ông nhà tớ nghiêng về em kia nhiều hơn. Có lợi thế hơn là hồi ấy chúng tớ có con rồi, với lại lão nhà tớ cũng sĩ diện với bố mẹ anh em làng xóm lắm.

Về chồng cậu thì cứ từ từ xử lý. Cái cần đầu tiên là cậu phải lo cho cái thân cậu đã nhé. Vì cậu là người bị tổn thương đầu tiên và sâu sắc nhất, nên cậu phải băng bó cho nó trước. Ngày xưa hồi đầu tớ cũng y như cậu bây giờ, và ông chồng yêu quái của tớ cũng xử sự y kiểu đó nhé. Phụ nữ thường đối mặt với nỗi đau này, hay có xu hướng tránh né nó, coi nó là không quan trọng, hoặc vẫn hi vọng có thể sớm giải quyết được tình hình. Một ngày tớ phát hiện ra rằng lão chồng tớ thực sự là dành tình cảm, rồi chia sẻ với em kia rất nhiều, tớ thực sự sốc. Đến mức tớ phải lượn ngay đi một chỗ khác. Và rồi tớ nhận ra rằng, đâu tiên, phải nhìn thẳng vào sự thật, và chấp nhận nó. Có chấp nhận thì bạn mới vượt qua được nhé.

Vượt qua nỗi đau thế nào? Chẳng dễ tí nào. Mỗi việc tớ làm, tớ đều nghĩ trước: việc này có tốt cho tớ không? Tốt, ok, làm. Khi đó tớ thấy dễ chịu hơn nhiều vì cái cảm giác yêu thương mình, chăm lo cho mình. Cứ từ từ thế mà tớ ngủ lại được, ăn thấy ngon trở lại, thích làm những gì mới mẻ, những gì mình chưa từng làm. Nói thì dễ. Nhưng làm chẳng dễ. Có nhiều lúc cảm xúc bùng phát không tự chủ được. Tớ cho phép mình tìm một chỗ nào để gào lên khóc cho hả. Hoặc kiếm một ai đó có thể nghe mình khóc lóc qua điện thoại. Cứ khóc nếu bạn muốn. Cứ giận dữ nếu bạn muốn (nhưng đừng làm ảnh hưởng đến ai). Sau rồi tớ học cách tha thứ. Cậu đừng tưởng là giờ cậu đã tha thứ hết nhé. Đó là vì cậu đang cuống cuồng tìm cách lôi chồng về thôi. Tha thứ là để cái tâm mình tĩnh lặng trở lại, không phải vì chồng. Vì mình. Để khi nghĩ về chồng, chỉ nghĩ về những gì tốt đẹp thôi, không oán thán hờn giận gì hết.

Đó, làm được chừng đó thứ, vết thương đã đỡ hơn nhiều, cũng ít lệ thuộc về cảm xúc hơn. Sau đó mới đủ sức mạnh để xử lý tiếp nhé. Cậu cứ luyện công đi. Cậu muốn vụ này dìm cậu xuống, hay cậu sẽ vượt qua nó và trở nên tốt đẹp hơn? Điều đó tùy vào cậu.

Yooko

Viết xong post thì mới đọc được post của vics, hì hì cám ơn cậu nhiều, vì đã chia sẻ và ít nhất là vụ reg nick để comment ^_^. Tớ bây giờ không khóc quá nhiều nữa rồi, một ngày có 1

– 2 lần tới giờ uống thuốc thôi (bạn tớ chửi yêu như thế vì mỗi lúc tớ khóc nó bảo tớ là lên cơn hâm cần uống thuốc). Bắt đầu biết ngủ đủ giấc trở lại, vụ ăn uống thì do hệ quả sụt cân giảm ký nên ăn gì vẫn thấy buồn nôn, may mắn là bên cạnh có người chị, người em thân yêu lúc nào cũng chăm cho nên vẫn đủ 2

– 3 bữa/ngày… Bắt đầu biết quan tâm tới mình hơn cho mặt mũi đỡ bơ phờ, phờ phạc khi ra ngoài @@, có thể cười nói với mấy đứa em ở công ty thay vì ủ rũ trong góc của mình. Tóm lại, mọi chuyện vẫn chỉ mới là bắt đầu thôi, tớ cũng may mắn hơn nhiều là có các chị trên này tư vấn, an ủi, chia sẻ nên cũng biết nghĩ tới bản thân hơn rồi… Mỗi lần chuẩn bị làm điều gì đó không thông minh thì lại hít sâu và lên đây đọc đi đọc lại mấy post để tĩnh tâm lại. Dù sao cũng cám ơn cậu thật nhiều, vics ạ

@chị yama: chồng em rất hiểu tính em, và có lẽ nghĩ em không bỏ được chồng (cộng thêm mấy cái hành động dở hơi em đã ghi ở post trên) nên maybe cách của chị sẽ work, để em test. Vậy thì hôm tới ông về em cứ làm như mấy cái gạch đầu dòng hôm nọ chị bày (bạn bè gì đó) hay như thế nào ạ? Cái này cầm tay chỉ việc hơi khó nhưng cứ coi như chị bày một vài cách đi ạ, em sẽ tự nhận định cái nào phù hợp để em test >”<. Chắc phải thử nhiều ạ…

Linhsan2208

Mình vẫn nghĩ thời gian này, yoko nên giữ cho tâm được bình an, mọi sự đợi chồng về, nhìn thấy mặt nhau, đọc xúc cảm của nhau, rồi hẳn tính tiếp. Bây giờ có tính cũng không được gì hết, đừng phân tích mổ xẻ thêm cho đau đầu nhức óc. Mình nhớ những ngày khủng hoảng của mình, ban ngày mình làm việc nọ việc kia cũng không nghĩ gì, cứ tới đêm vào giường nằm không, lại nghĩ, lại phân tích, lại mổ xẻ xem biểu hiện, triệu chứng, lời nói, hành vi… Đủ thứ từ chồng có nghĩa là gì gì gì… Haiz… Thế là lại nằm khóc như 1 con điên.

Mà đó là vợ chồng mình còn đang ở bên nhau, huống chi chồng bạn giờ đang ở sài gòn, mặt mũi ông ấy đang cười hay đang đâm lê khi nhắn tin, điện thoại,… Cũng chả biết thế nào. Mình chỉ thấy điểm khác biệt giữa bạn và beem là 1 bên chưa có con, 1 bên đang có bầu, nói chung đằng nào cũng có lợi thế và thất thế. Một bên thì chồng hào hoa, 1 bên chồng không lăng nhăng nhưng lại… Đẹp trai, đều có nhiều nguy cơ cả. Dù sao đi nữa, mình đọc những gì yoko tự mô tả, mình thấy bạn cũng là cô gái vui vẻ, cởi mở, có duyên, vậy thì tranh thủ thời gian này đi chơi gặp gỡ bạn bè cho thỏa thích thôi. Mình không muốn nói đến tình huống xấu nhất của bạn, vì mình nghĩ lúc này bạn cần giữ tâm bình yên, thanh thản và thôi tưởng tượng hình dung đủ thứ. Nhưng có thể bạn muốn được ném đá cho tỉnh để sẵn sàng đương đầu, vậy nên mình sẽ nói, rằng tình huống xấu nhất của bạn là cô gái kia có bầu với chồng bạn.

Bố chồng mình đã nói điều đó với mình, nhưng ông nói: “giả sử tình huống xấu nhất là con kia có bầu thì vẫn có cách kéo chồng về được”. Điều mình biết ơn nhất ở bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng, là ông bà 2 bên đều tuyệt nhiên không ai phân tích mổ xẻ ông chồng mình

–  tức con họ, dù họ cũng rất shock, họ chỉ hỏi mình: quyết định là ở con, con muốn giữ hay muốn bỏ? Nếu con muốn giữ, bm sẽ tư vấn theo hướng giữ, nếu con muốn bỏ, bm tư vấn kiểu bỏ. Bm không can thiệp, không khuyên con giữ hay bỏ, tất cả là ở con, nhưng trong chuyện này, dù con quyết định thế nào, bm sẽ luôn ở bên và ủng hộ con.

Điểm bất lợi của bạn trong chuyện 3 người này chính là chưa có con, nhưng cũng còn chút may mắn khác là em kia ở trong Sài Gòn, khoảng cách cũng là trở ngại giữa chồng bạn với em ấy, bởi khi chồng bạn quay trở về nhà, em kia thế nào cũng sẽ sốt ruột sốt gan thắc thỏm không biết chồng bạn có dính lại với vợ hay không, đều là đàn bà cả mà, đều cả nghĩ và ghen như nhau thôi. Người thứ 3 ban đầu bao giờ cũng tỏ ra rộng lượng, em không cần gì, chỉ cần được yêu, nhưng được yêu rồi thì kiểu gì cũng quay lại “ghen ngược” thôi, ai cũng muốn được khẳng định mình là tình yêu duy nhất.

Linhsan2208

Các mẹ có bao giờ dùng fb làm “vũ khí” chiến đấu không. Mình viết 1 bài, rất ngắn gọn và nhẹ nhàng bình luận về 1 link bài báo mình đọc được, và đưa khéo suy nghĩ của mình về chồng vào đó. Hiệu quả không ngờ, chồng đi nhậu được 1 lúc là lật đật lo về nhà với vợ con, không về muộn nữa. Mặc dù chồng mình không phải nhậu quá thường xuyên, nhưng thời gian sau này, mỗi lần đi là đi về muộn và chẳng lần nào quan tâm đến việc gọi điện báo cho vợ biết, mình thì lại không muốn vào vai bà vợ kiểm soát chồng nên chẳng mấy khi gọi điện giục chồng về, chỉ đợi chồng về nhà rồi góp ý thôi, rằng anh đi khuy anh cũng được, chỉ cần điện thoại báo em biết để em yên tâm, thế cũng không làm được. Nói hết cả hơi vẫn không thay đổi, thậm chí có khi nói qua nói lại thành cãi nhau ầm ĩ.

Chiều nay, chồng nói anh đi nhậu, mình rất bình thường, bảo anh đi đi, với cả 1 lý do khác là hôm nay mình cũng có nhiều việc phải làm nên không có thời gian và đầu óc bận tâm tới việc càu nhàu chồng đi đâu. Thế mà chồng mình tự nhiên “quyến luyến” vợ, đi được 1 lúc đã thấy chạy về nhà rồi, chắc nhờ bài fb của mình ca ngợi vai trò của người đàn ông trong gia đình. Có lẽ thời gian chồng mình tìm mọi cớ để trốn khỏi nhà, đã qua đi rồi. Giờ mình thật sự thấy rất bình yên, không còn lăn tăn nghi ngờ chồng nữa.

Yooko

@chị linhsan: em đã hỏi chồng em 3 lần là có con với người kia chưa? Nếu có rồi thì không cần nói câu thứ 2 vì đứa bé không có tội mà em với anh chưa ràng buộc gì. Ông đều trả lời là chưa. Em đang mắc cái bệnh phân tích mổ xẻ ấy đây chị ạ @@. Mà giờ thì em cũng ý thức được là các biểu hiện ấy chả nói lên được điều gì cả. Nếu có thì người ta sẽ hành động rõ rệt cho mình hiểu, vì lúc đó người ta muốn mình biết.

Vì vợ chồng em khó con, sếp của chồng rất quý hai đứa lại chơi thân cả sếp em nên hai ông đều muốn tạo điều kiện thời gian cho hai đứa. Chủ yếu là chồng em cứ xung phong đi công tác thôi nhưng em nghĩ cũng sẽ không đi được nhiều. Vì ở bên đó có đi mới có doanh số, cuối năm mới có thưởng. Mà chỉ có 2 ông với nhau chả nhẽ chồng em đi hưởng tất, mà ông anh làm cùng thì cũng sẽ ngại vì chả nhẽ cứ đi xa lại đẩy cho thằng này đi (lịch công tác là phải gửi sếp, và cũng cắt cử luân phiên nhau chứ sếp cũng nhắc khéo nếu ông nào lười đấy ạ). Maximum chồng em chỉ có thể đi công tác nhiều trong 3 tháng cuối năm này, qua tết dương là vơi dần rồi ạ chủ yếu sẽ ở nhà chạy mấy tỉnh gần gần đi về trong ngày thôi.

Cứ hi vọng đó cũng là điểm lợi thế, vì nhất cự li mà… Còn chuyện tán lại, em đang nghĩ xem ngày xưa vì sao ông yêu mình, mình tán đổ ông như thế nào?.. Nhưng việc quan trọng hơn nữa là em cũng muốn thử cách chị yamanote nói, nếu là em của bình thường thì đã một đi không trở lại (người yêu cũ của em cũng đã từng bay như thế..) Nhưng chẳng hiểu sao trong vụ này em lại bị lụy như thế…

Linhsan2208

Vì lần này em yêu nhiều chứ sao. Chị nói tình huống xấu nhất là nói đến những diễn tiến có thể xảy ra, không phải nói tình huống đang hay đã xảy ra. Em cũng thức khuy anh vậy? Tranh thủ ngủ nghỉ để giữ gìn nhan sắc chứ. À, chị thấy mấy trường hợp liền, nghĩ nhiều về chồng ngoại tình, cũng bị tình trạng ăn vào buồn nôn, chị cũng vậy, nên chị hốc hác hẳn. Giải pháp là đi khám đông y, họ cho thuốc uống, chị thấy uống vào là ăn ngon miệng trở lại. Em cũng thử xem sao. Quên nữa, hỏi 1 lần thôi, hỏi gì tới 3 lần.

Yooko

Dạ em coi phim khuy anh cho buồn ngủ, buồn ngủ mới ngủ sâu được, đỡ mộng mị giật mình, mệt lắm. Chồng em đủ khôn ngoan để biết phòng tránh nếu ông ý chưa muốn có gì gì trong giai đoạn bản thân ông ý cũng chưa quyết định được rõ ràng. Còn nếu có thì không cần phải nói với em câu thứ 2, đau em cũng dứt và khi họ chủ động muốn có con với người khác rồi thì chả còn gì để nói. Chị har nói đó, vợ dọn đường cho về rồi mà bản thân chồng còn không tự chừ anh lại cho mình một đường để quay về thì chịu rồi… Ghét quá hỏi 3 lần cho bõ :

– |. Lần 1 là em hỏi hôm ông ý tự thú (lấy thông tin), lần 2 là em hỏi hôm ông ý ở nhà (vì thấy hờ hững), lần 3 là em hỏi lần nữa trước khi đi công tác vừa rồi và chốt luôn câu nếu có rồi thì không cần nói câu thứ 2 (confirm). Thôi muộn rồi chị ngủ sớm đi, chồng thấy hí hoáy wtt lại nghi bây giờ ^_^. Chị ngủ ngon nhé.

Yooko

Rảnh quá ngồi coi tử vi online. Thấy phán chuẩn ghê gớm luôn í. Của em: tháng 9 : đầy mệt mỏi và hao tiền bạc, nhiều lo âu tháng 9 (nhuận): chớ tranh chấp và rước phần thua thiệt tháng 10 : phụ nữ hiền lành có nhân phẩm cao quý tháng 11: có nhiều tiền bạc và nhà cửa khang trang tháng 12 : cuối năm chuẩn bị đón hậu vận mới và hưởng phuc lộc của chồng: tháng 7 & 8: nhiều chuyện rối rắm, tình cảm có những âu lo, phiền muộn. Công việc trở ngại, tiền bạc tốn hao. Tháng 9: phòng tai nạn phạm thân. Công việc, tình cảm đều bất lợi. Tháng 10 & 11: có người lớn giúp đỡ, công việc thuận lợi. Vượt qua trở ngại, chống phá. Tài lộc cao nhưng đừng nên mưu cầu cao. Tháng 12: quan hệ bất lợi nhiều mặt. Tránh đi xa.

Yooko

Một ngày trôi qua có thể coi là bình yên. Kế hoạch cuối tuần đặt ra hôm trước không hoàn thành 100% nhưng kết quả thì cũng không tệ. Ít nhất giữ được bình tĩnh, không suy diễn, làm những việc nho nhỏ mình yêu thích. Hôm nay dẫn em giai chồng đi coi phim dracul anh untold roài lượn lờ mua được 1 cái váy len, 3 cái áo len thu đông khá hợp ý, về giặt ngay còn diện, hì hì kế hoạch tuần sau:

Tối t2: vào viện thăm ngoại chồng

Tối t3: nhuộm tóc

Tối t4: tụ tập với bạn bè

Tối t5: về nhà mẹ đẻ ăn cơm

Cảm thấy thiếu thời gian vì chưa lượn đi mua được cái khăn trải bàn ăn (chị nào biết chỗ bán loại khăn trải bàn ăn bằng vải ở đâu đẹp chỉ em với ạ), chưa mua được bàn là hơi nước đứng (chị nào dùng cái này rồi cho em xin tý comment với), chưa mua được hoa lụ anh bày biện phòng khách, chưa mua được bộ ga gối mới, rồi lại còn cái lò nướng để nghịch ngợm mấy thứ. Còn nhiều thứ chưa làm được quá hiuhiu.

Gato1x

Chúc mừng 20/10. Cuối tuần đóng máy mà các mẹ buôn nhanh quá. Ngày hôm nay mình nhận được hoa và quà từ công ty, thơ đồng nghiệp tặng, và chỉ thế thôi, mình đã thấy rất vui rồi. Mình đi làm tóc để chào mừng 20/10 đây, và mình đang có kế hoạch giảm cân để chụp 1 bộ áo dài chào tuổi 30 của mình nữa. Các mẹ ạ, chồng có ngoại tình, có vũ phu, gia đình có hạnh phúc hay đang trong giai đoạn chiến đấu thì các mẹ đừng quên tìm niềm vui cho mình. Niềm vui chẳng ở đâu xa, mà ở ngay trong tâm chúng ta thôi mà.

Ngày xưa đi học, mình nhìn các bạn gái được bạn trai tặng hoa, tặng quà trong ngày lễ còn mình chỉ có hoa phát chẩn thôi, mình cũng tủi thân, buồn ghê gớm. Lấy chồng, chồng ngoại tình, bỏ bẵng hết các ngày lễ, ngày kỉ niệm, lướt face thấy thiên hạ khoe quà, hoa chồng tặng ầm ầm, mình cũng chạnh lòng ghê gớm.

Còn giờ, mình thấy vui với bông hoa hồng đỏ rực rỡ được trao từ tay 2 em giai trẻ trung của trung tâm khác trung tâm mình. Mình thấy vui khi nhận được hộp quà đồng hạng đồng chất của công đoàn, mượn thêm mấy hộp nữa chụp ảnh khoe loạn lên trên face. Mình thấy vui nên mình đi tân trang đầu tóc nhân dịp giảm giá của các salon, spa. Chồng cho đến giờ vẫn đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh, không nói chuyện với nhau, không ăn cơm với nhau, không cho mình ăn cơm họ nấu và mình nấu họ cũng không thèm ăn. Cãi nhau ấy mà, rồi sẽ phải làm lành thôi, chẳng ai sống với nhau mà không nói câu nào hết tháng này sang năm nọ được. Chẳng sao hết, vui hay không do mình thôi.

Mình nói thế để các mẹ hiểu, không phải do mình đang sống trong mật ngọt mà mình thấy vui. Mình thực sự vui và niềm vui ấy không phải do ai đó mang lại. Xõa đi các nàng.

Yooko

Em book vé bay Sài Gòn tối nay rồi sau khi sms thông báo cho chồng, 60p sau chàng phán 1 câu là :”lại thế nữa rồi. Em cứ làm thế anh khó chịu đấy, đừng có như thế nữa’ em im lặng, 60p sau 1 tin nhắn khác “đừng tốn tiền vào những việc vô ích, anh không ở hcm đâu, chiều tối nay đi miền tây rồồi, sau đó lại đi nha trang, có thể đi luôn cambodi anh nữa, nên đừng có vào hcm vô ích” bình thường thì không thấy báo lịch công tác, tự dưng im lặng thì lại khai hết đi đâu làm gì. Vé book rồi, thôi cứ xác định đi chơi 1 chuyến vậy, dì gì ở nhà chơi cũng tù túng, có khi làm phát đi cổ thạch chơi. Chỗ này nổi tiếng có bãi đá đẹp lắm, mong bao nhiêu lần rồi chưa được đi :

– d.

Dab Ma I

Lý do sms cho chồng báo book vé vào Sài Gòn làm gì mà để nó sưng sỉa lên thế hả em?

Yooko

Ah rằng thì là em bảo là: anh ah, em đặt vé máy bay vào Sài Gòn chiều tối nay, em đã suy nghĩ nhiều rồi, mình còn là vợ chồng 1 ngày thì còn tình còn nghĩa 1 ngày, em chẳng biết khi nào mình sẽ li hôn, hôm nay em vẫn muốn làm người vợ tốt của anh. Nếu anh muốn đi đâu, với ai, em sẽ không can thiệp, em sẽ đợi anh về. Chắc sợ em vào em làm ầm lên, hoặc sao sao đó em không biết. Cái lần trước em vào Sài Gòn thì cứ được vài ngày lại nhắn tin hỏi em về Hà Nội chưa,.

Wicket

Mình mà là chồng bạn yooko thì mình phải giấu vợ trốn nó ra đảo hoang hoặc chỗ nào để được yên thân. Chồng nó tự thú việc ngoại tình tức là nó muốn đá quả bóng chia tay sang cho vợ. Nó chán vợ lắm rồi. Nó hi vọng được yên thân 1 thời gian, thế mà con vợ nó cứ đèo đẽo khắp nơi, nhắn tin gọi điện rồi mò đi theo nữa. Nói thật là bạn đang làm chồng bạn vừa chán vừa sợ vừa muốn tẩu thoát nhanh hơn đấy. Bạn học cách cân bằng lại đi. Học bài làm bạn của chồng của chị good ấy.

Han.n.nguyen

Good là quá siêu đẳng rồi wicket ơi. Học được một chút của good là sướng cả đời rồi. Chị không dám khuyên gì yooko hết vì thân lo còn chưa xong. Thôi cứ đi chơi đi yooko, hay kiếm cái dating website nào đó giống good từng làm vậy. Chít chát cho vui. Đôi khi cân bằng một chút cũng tốt. Yooko vẫn chưa con cái mà phải thảnh thơi lắm mới đúng. Mỗi lần có chuyện không vui chị thường có cảm giác muốn bỏ hết tất cả, bay tới nơi nào đó trốn vài tuần hay một tháng. Nhưng, lại một đống cái nhưng. Bây giờ nghĩ tới ôm 1 cuốn sách hay, vào rừng ở trong một cabin đọc sách thì thật tuyệt.

Wicket

@hân: dĩ nhiên là chị gud là exception, và mình cũng nói luôn từ đầu cả ngàn người may ra có 1 chị ý thôi. Mà nói trắng ra cả cái nhà EQ mấy chục tầng, đủ các loại thành viên chìm nổi cũng có chị ý thôi à. Nhưng bài học của chị gud đặc biệt phù hợp với bạn yooko ở thời điểm này. Khi mà vấn đề chia tay đã được đặt ra nhưng vẫn ở chung nhà. Bạn yooko muốn giữ chồng thì phải cố gắng học theo chị gud, không được 10 phần cũng phải được 2

– 3 phần thì cái cơ hội giữ chồng của bạn ấy nó mới tồn tại. Còn hành xử như bạn ấy bây giờ thì chả khác gì tuyên bố: mày còn chưa li hôn thì còn khướt mới thoát khỏi tay bà. Bà sẽ đi theo mày mọi lúc mọi nơi xem mày chạy đằng nào. Đọc cái tin nhắn Sài Gòn của bạn ấy thì thấy. Sợ bỏ bu. Mình đọc còn khiếp nữa là chồng đang muốn thoát bỏ bu ra. Bạn yooko có thể làm được như chị gud hoặc không được như chị ý, cái này phải thử mới biết. Nhưng theo thiển ý của mình, đấy là con đường duy nhất cho bạn ấy lúc này nếu muốn níu giữ chồng.

Pearl84

Nàng yooko mấy hôm vừa rồi đang làm rất tốt, hôm qua thấy nàng mới lên kế hoạch làm tóc, đi về nhà mẹ chơi mà sao giờ đùng cái mua vé vào Sài Gòn vậy?

Han.n.nguyen

Good là phải nói giỏi nè, tốt bụng nè, dễ thương nè, đáng yêu nè, bản lĩnh nè, tự tin nè, luôn biết mình muốn cái gì… Sao mà nhiều quá vậy good? Chị đọc những bài của good thì thầm nghĩ là không phải ông chồng này thì dù lấy ông nào good vẫn sẽ được hạnh phúc. Ở gần nhà good là gửi con gái qua cho good dạy liền.

Yooko

@ chị wicket: mọi người khuyên em sống thật với cảm xúc và suy nghĩ của mình, mong muốn của mình đúng không ạ ? Em nghĩ, em vào vì em mong muốn làm điều đó, mong muốn thể hiện với chồng rằng em còn yêu chồng, đó là cảm xúc thật của em trong lúc này. Còn em vào, chồng không gặp không gì cả, em sẽ tôn trọng mong muốn của anh, em sẽ không vì thế mà làm ầm ĩ lên hay khóc lóc, bù lu bù loa, căn vặn hay trách móc gì cả. Thật ra là em im lặng khá nhiều chứ không suốt ngày nhắn tin gọi điện cho chồng. Em muốn đi cũng là để kiểm chứng, nếu thực sự là chán lắm lắm rồi không còn gì cứu vãn được thì em sẽ buông, còn nếu còn chút hi vọng, em còn cố gắng.

.

Harmonius

Bạn yooko hết thuốc chữa roài.

Muathuytinhtrang

Đọc bài yooko nản quá. Em xác định câu trả lời cần có thời gian mà em cứ sồn sồn lên thế kia. Chị nói em đừng giận, em như thế này thì chồng em chạy mất dép. Em dường như không ngẫm nghĩ xem mình phải làm gì thì phải. Các chị tư vấn thế nào mà em cứ làm ngược lại thế. Cái tin nhắn của em ôi lạy chúa nó vẫn “dở hơi” kinh khủng, xin lỗi em chứ chị thấy không ổn tí nào.

Yamanote

Này hôm qua yooko có kể với tớ và tớ đọc lại là 1 câu chuyện khác, nên tớ bảo em ấy nếu muốn thì vào để kiểm chứng đấy, chủ yếu là xem thực nó có còn tình cảm với mình hay không. Nhưng mà mục tiêu phải là không đeo bám không làm phiền chưa gì đã loa loa ầm ĩ em vào đây thì cũng tệ quá. Vì bản thân yooko thực ra chưa bao giờ nhún mình vì chồng, chưa bao giờ làm điều gì cho chồng cả, thật đấy.

Ông ý chạy trốn không phải là chạy trốn yooko, mà là chạy trốn cái sự quản lý đành hanh của yooko mà thôi, còn cái tình cảm thì thực ra không muốn chạy trốn, nhưng cũng chả có cách nào, vì mở miệng ra là hờn dỗi trách móc đòi hỏi. Nên ông ấy buông, chả phải thứ 6 về đâu mà có thể còn lâu nữa. Nên nếu quả thực là câu chuyện như yooko kể, chồng là người tình cảm, thì phải thử thôi chứ biết làm sao. Biết là vợ ở đâu đó trong cùng thành phố, mà không liên lạc, không đòi hỏi mong chờ gì ở mình, mà vẫn lờ đi, thì coi như xong. Quan điểm của tớ là thế.

Chuyện nhà yooko nó giống 1 đôi yêu nhau, chứ không nói chuyện vợ chồng, mà khi yêu nhau, mình thích người khác thì mình bỏ người kia là chắc chắn rồi nếu yooko cũng im lặng như beem, thực ra bỏ nhau sẽ là tất yếu. Nếu cứ đòi nhớ đòi thương đòi quan tâm, bỏ nhau cũng là tất yếu. Mỗi nhà một cảnh, nhà nào mà vợ lúc nào cũng trên cơ chồng, chồng yêu vợ nhưng luôn dưới cơ, thua kém về mọi mặt, thì vợ cứ ngu dốt một vài lần, đần độn một vài lần, nó thương nó không nỡ rời tay. Rồi để con bồ ghen mạnh vào, ba bữa là tình thế sẽ đỡ tệ đi. Nên nếu đặt vé rồi mà không thể hủy thì cứ đi đi.

Muathuytinhtrang

Viết xong mới đọc bài yama, mình thì thấy tình hình nhà yooko gần như là xong rồi n chiến hay bại là ở bạn ấy, bạn ấy đang dành lại tình cảm của chồng, chứ nhà mình ai cũng xác định ca nhà bạn ấy là chồng đã chán bạn ấy và tình cảm ít nhiều dành cho người khác là có thật. Chỉ là vẫn còn hi vọng kéo về nên ra sức tư vấn, chứ mình cá là dù hai vợ chồng bạn ấy cùng trong tp chồng biết cũng không bận tâm gì đâu yama à. Con bồ nó chỉ ghen lồng lên rồi cãi nhau với chồng khi chồng tỏ thái độ tình cảm với vợ chứ trong trường hợp này thì nó tỏ ra khó chịu với yooko, và yêu thương bồ hơn khi bồ bị vợ làm phiền, chỉ càng làm em yooko đau hơn thôi, chứ không có kịch bản như yama hình dung đâu.

Thôi thì yooko đặt vé thì cứ bay vào đi, nhưng không phải là bay vào để hàn gắn, để giữ chồng. Em bay vào cho chính em, tự thưởng cho em 1 chuyến du lịch cô đơn nhất, để gặm nhấm và trưởng thành. Hãy quên đi chuyến đi này là vì chồng. Nếu em quá nóng vội đòi chồng 1 câu trả lời còn ở với em hay không để em còn tính, thì câu trả lời cho em lúc này là không. Đừng ép nó phải nói những lời em không muốn, và làm em đau.

Wicket

E hèm, mình chỉ đọc lại bài yooko chứ không đọc các bài tư vấn cho bạn nên mình không biết bạn được mọi người tư vấn thế nào? Mình chỉ đặt mình vào vị trí của chồng yooko để giải thích cho bạn hiểu cảm giác của chồng. Sống đúng với cảm xúc của mình thì đúng rồi, nhưng khi thể hiện cảm xúc thì phải nghĩ tới cả đối phương nữa chứ. Bạn đang cần níu kéo chồng, không phải ngược lại nên bạn cần phải lưu ý tới cảm xúc và suy nghĩ của chồng.

Btw, EQ là không được nuông chiều cảm xúc cá nhân trong ngắn hạn, mà phải biết cách điều tiết để đạt được mục đích. Việc bạn đã đặt vé Sài Gòn thì bạn cứ đi nếu bạn làm được 1 việc là không nhăm nhăm hỏi xem chồng đang ở đâu làm gì để chồng thấy phiền phức. Bạn cứ đi chơi. Nếu cần thì nhắn tin cho chồng hỏi chỗ đi chơi, đi ăn. Nhưng chỉ thế, không bày tỏ cảm xúc gì hết. Nếu đến nơi chồng chỉ thì nhắn lại ngắn gọn kiểu: quán này ăn được phết, giá rẻ hơn hẳn Hà Nội. Thế thôi, đúng kiểu giao lưu bạn bè. Không hỏi thêm, không trình bày, không tâm sự. Hãy để chồng thấy qua chuyến Sài Gòn lần này, bạn đang thay đổi vai trò của mình.

@giá mà: mình không hiểu ý nàng về việc cứ im im là xong. Mình nghĩ im hay không im không quan trọng, gì thì gì, vợ chồng sống với nhau trước hết phải có tình yêu, hoặc ít nhất là tình nghĩa (với đk vợ/chồng không yêu/thích ai khác). Khi những điều kiện này không đạt được thì mọi sự níu kéo đều vô ích. Phụ nữ có thể giữ được cái xác đàn ông bằng cách kiên quyết không li hôn (vì đàn ông mà đơn phương li hôn thì rất khó), nhưng đàn ông nó đã chán tới cổ thì có không li hôn cũng không để làm gì cả. Chỉ làm khổ cả 2 cộng các con, và thậm chí những người yêu thương cả 2 người thực sự ở ngoài kia.

Dab Ma I

@ wicket: thực ra ý của yama thì chuẩn ở chỗ “vào Sài Gòn để xác định, kiểm chứng lại tình cảm”. Nhưng phải khéo, phải khôn cơ. Chứ loa loa tin nhắn như yooko thì chồng nó thọt lên đến cổ, nghĩ con mái già này nó lại vào mổ mình cùng là tư vấn của yama, mình là yooko, thì mình sẽ thông báo cho chồng là “ngày mai, em vào sài gòn vì có hẹn cùng abcd đi làm việc cdef. Đang cố gắng xong việc nhanh để có thời gian rỗi còn tranh thủ đi chơi Sài Gòn anh ạ”.

Mập mờ thế thôi, nếu nó hưởng ứng thì sẽ bảo là “uh, cố mà xong sớm rồi đi chơi” nó bận thật thì sẽ làm cho một tràng “em vào thì tự thu xếp vì anh bị bận đi abcd” nếu nó không hưởng ứng thì sẽ mặc kệ “tùy em, thu xếp sao cho hợp lý thì làm”. Ít nhất cũng phải chừ anh cửa lùi cho mình, chị yama tư vấn kiểm chứng là làm đường vòng, khéo léo, chứ có phải băm bổ như cái tin nhắn “một ngày cũng là vợ chồng” “còn tình còn nghĩa”

–  nghe dựng hết tóc gáy. Thôi đã trót thì chét rồi, chồng nó đã cong đít chạy như vịt rồi, thì yooko cứ vào mà đi chơi thôi chứ biết làm sao giờ.

Wicket

À há em hiểu rồi chị gud. Đọc kĩ bài chị với bài giá mà 3 lần em mới hiểu ra. Vừa ăn nhiều thịt quá nên đầu nó hơi lú. Thế thì thế này, mình xúi đểu các bạn đang ở trong tình huống nát bét như tương, cửa thắng là 1 ăn 1000 thế này nhé. Vì giờ các bạn đang hỗn loạn lắm, nên thiếu tỉnh táo, với lại xem ra đa số các bạn cũng chưa thực sự hiểu chồng đâu. Vì thế định làm gì, thì lên đây báo cáo để các chị lão luyện như chị gud chả hạn các chị ấy cầm tay chỉ việc cho. Mà nói như em gà tồ hôm trước ấy, đã non rồi thì phải nhận mình non. Mọi người bảo nói a thì cứ nói đúng a, đừng thêm tí màu mè cá nhân cho nó độc đáo mà hỏng hết cả bánh kẹo. Cứ mù quáng mà nghe theo thôi.

Đồng thời, chăm chỉ leo tầng nhà EQ vào. Gạt hết các thứ lủng củng sang 1 bên, đừng có dọn dẹp nhà cửa sạch bong, nấu cháo thịt xay cho con nữa, cũng đừng tưởng tượng xem không còn chồng nữa mình sẽ làm gì, mình sẽ đau thế nào. Tất cả năng lượng tập trung vào cứu vãn hôn nhân thôi. Đấy, mình cứ mạnh dạn khuyên thế. Nếu các bạn may mắn và quả là vợ chồng các bạn còn duyên, thì các bạn sẽ ít nhiều vượt qua, tới lúc đó, tha hồ mà nắn chồng, mà bày tỏ, mà màu mè. Còn bây giờ thì thôi mình xin. Còn giả như vợ chồng các bạn hết duyên thì các bạn cũng đã vỡ ra rất nhiều điều.

Gato1x

Ngày xưa chị sim nói 1 câu mà làm em không bao giờ dám lệch đường tàu với những gì chị ấy yêu cầu nữa: “bao nhiêu năm em cư xử, ăn nói, suy nghĩ, em cho là em nên làm như thế, em có kết quả thế này. Giờ em nghĩ là em vẫn thế thì sẽ có kết quả khác? Không nghe lời chị thì giải tán, tự chiến 1 mình. ” và chị ấy giải tán cho 3 ngày, sợ xanh mắt mèo, sau không bao giờ dám cãi các chị tí nào nữa.

Yamanote

Bận quá không thể giải thích kĩ được. Tóm lại với kiểu chồng mà có chút lụy tình không nỡ, tình cảm, nhưng trong nhà vợ cứ như thể là chồng, họ sẽ thoát ra và im lặng. Mình cũng im im, nó nghĩ, thôi thế là xong rồi, cô ấy tài giỏi, cô ấy mạnh mẽ thực sự chả cần mình. Chỉ có em x thực sự yếu đuối, cần mình. Nếu đột nhiên 1 ngày họ hiểu họ rất quan trọng với mình, đến độ mình thậm chí không đòi hỏi họ không ngoại tình, ở ngay bên cạnh mà chả đòi hỏi gì (y như wick nói ý), nó sẽ ngỡ ngàng, khó hiểu, ngạc nhiên. Nó sẽ tìm đến mình. Bồ (ở gần) sẽ ghen loạn, sẽ hờn trách. Chỉ cần thế là cân thế trận. Chỉ 1 lần thôi, nhưng phải giữ vững cảm xúc của mình.

Bởi vì toàn bộ quá trình kể lể (ít nhất là cho tớ) tớ chưa thấy lúc nào em ấy thể hiện là em ấy yêu chồng, vì chồng. Mà đàn ông cảm thấy mình cửa dưới, thua kém, họ rất cần có cảm xúc thực sự mình là chồng đằng này chưa xuất quân đã lu loa lên, đã chờ đợi đã kì vọng, bởi vì em ấy chưa hiểu, chưa thấm. Với tớ thì ngồi nhà đợi đến thứ 4 tuần sau, chồng về sẽ lại trốn đi đâu đó tiếp, hoặc tránh mặt nhau, vì không đơn giản là chồng chán yooko, mà thực sự chồng không cảm thấy mình là ngừoi đàn ông của yooko nếu còn tình cảm, cách duy nhất để test là như thế. Còn nếu chán thực sự, thì tớ nghĩ hết cách.

Dab Ma I

@ chị wicket: mọi người khuyên em sống thật với cảm xúc và suy nghĩ của mình, mong muốn của mình đúng không ạ ? Em nghĩ, em vào vì em mong muốn làm điều đó, mong muốn thể hiện với chồng rằng em còn yêu chồng, đó là cảm xúc thật của em trong lúc này. Haizzz, em gái ơi em máy móc quá, cứ thật thà 1+1 = 2 trong chuyện tình cảm thế này thì chết dở. Chị đây này, rõ là yêu chồng, nhưng lắm lúc nhìn chồng mà trong đầu nghĩ “mẹ thằng điên, suốt ngày bẻ hành bẻ tỏi, õng à õng ẹo, ngứa hết cả đít”

–  thế chị cũng te te nhắn cái tin đấy cho chồng để sống thật với cảm xúc ah. Như em, uh thì em yêu chồng, em không chửi chồng như chị, mà ủy mị thắm thiết, em cũng te te nhắn nguyên cái cảm xúc, suy nghĩ của em cho chồng, thì thằng chồng nó cũng chẳng tiếp thu nổi cái cảm xúc của em đâu. Nên nhớ, lúc bình thường thì tin nhắn của em là bình thường. Nhưng lúc nhạy cảm, thì tin nhắn đấy chẳng khác nào em vứt bom cho thằng chồng nổ tan xác. Chị venguon đã từng nói, chúng ta thoải mái feel, cảm xúc không có đúng, sai, chửi bới hay ủy mị, được tất. Nhưng, thể hiện cảm xúc ra ngoài như thế nào, lại là cả một nghệ thuật, muốn thành công thì phải đứng vào vị trí người “bị nhận cảm xúc”

–  góc nhìn, tính cách của họ ra sao, tâm trạng của họ hôm nay thế nào

–  phải rình rập, ủ mưu, chọn thời điểm, uốn éo chán. Em cứ hình dung, cảm xúc của em, nó tốt đẹp như nước mát ngày hè. Cùng là nước mát, em lấy xô hất toẹt vào người chồng em hay em lấy cốc sạch đẹp, 2 tay bưng lên mời chồng thì có tác dụng. Đấy, cái đấy gọi là sống thật với cảm xúc đấy. Cái cốc mà em nghĩ em lấy

–  với chồng em lại là lấy xô hất toẹt vào mặt đấy. Nên từ giờ còn đòi sống thật với cảm xúc của mình mà không đếm xỉa đến cảm xúc của chồng, khi bị nhận không ????

Wicket

Bổ sung thêm ý chị gud nhé. Sống đúng cảm xúc của mình và thể hiện cảm xúc ấy một cách chính đáng nó khác nhau thế nào. 1. Sống đúng cảm xúc là buồn thì thể hiện là buồn chứ cứ hơn hớn ra chồng nó lại tưởng là dở người. 2. Nhưng mỗi người lại có cách thể hiện nỗi buồn khác nhau. Người thì bù lu bù loa lên, người thì khóc thầm, người thì cáu kỉnh quát con, người thì lại giận cá chém thớt. Vậy cái cần điều khiển là cái số 2, chứ không phải là cái số 1. Buồn thì ok buồn. Chồng bảo chia tay mà cười hớn hở thì nó lại càng quyết tâm đá đít chứ hay ho gì. Nhưng cân nhắc xem nên thể hiện nỗi buồn thế nào, gào thét tát chồng, cay đắng mỉa mai chồng hay chỉ đơn giản là mặt buồn rười rượi, thi thoảng điểm giọt nước mắt rồi vẫn cun cút chăm sóc chồng. Hiệu ứng nó khác nhau lắm đấy. Cứ đặt mình vào địa vị chồng mà nghĩ xem chồng thấy dễ chịu với cách thể hiện nào nhất. Dễ chịu nhất trong các cách thôi chứ với các ông, làm vợ buồn chả có quái gì vui (kể cả các ông chán vợ). Làm sao mà đạt hiệu quả khiến chồng mủi lòng là ok. Có cửa để dấn tiếp. Còn mà như nghĩ mình mà là chồng, mình trốn tịt tới nửa đêm không buồn về thì đừng có làm.

Gato1x

Còn lời khuyên của mình cho yooko là cắt đứt liên lạc trong ít nhất 1 tuần. Nhanh cho nó vuông. Không chủ động liên lạc mà cũng không giả nhời liên lạc. Hết.

Các bạn muốn tán giai, nhất là chồng, thì ít nhất hãy tạo 1 khoảng lặng để mâu thuẫn đôi bên tạm lắng xuống đáy sông đã chứ. Đang căng thẳng bỏ bà ra mà cứ đòi tán với tỉnh. Ai tình được bây chừ. Lợi thế của mình: đang là vợ, được sự bảo vệ của đạo đức xã hội, pháp luật, có thể là gia đình chồng nữa. Có những năm tháng bên nhau, khó khăn, vui sướng, có chung những đứa con, có chung sự quan tâm và trách nhiệm… Nói chung là có chung nhiều thứ.

Đàn ông: là giống ngại thay đổi, trừ khi bị ép, còn lại chẳng thằng nào muốn đổi vợ cả. Vừa vợ vừa bồ là hợp lý nhất. Nếu muốn nó lựa chọn thì phải tạo thế cho mình, tạo sức ép có giá trị, tạo vị trí nhất định trong lòng nó. Cho nó cảm giác thèm khát được chinh phục lại mình. Mà muốn thế thì các chiêu: theo tình tình phớt, phớt tình tình theo, lạt mềm buộc chặt, địch lùi thì ta tiến, địch tiến thì ta lùi, đâm bị thóc chọc bị gạo, làm xấu hình ảnh tình địch trong mắt chồng mà không nói xấu 1 câu nào, nâng cao giá trị bản thân… Nhiều lắm, nhưng phải từ từ thì anh mới ừ.

Enjoylife

Hình như bạn yooko cũng mới cưới có mấy tháng sau mấy năm yêu nhau phải không nhỉ? Đọc tin nhắn của bạn khủng hoảng thật đấy…mình đã dặn rồi, viết xong lưu lại, đọc lại hẵng gửi cần nữa thì post lên đây xem…thậm chí, bạn không cần hắn hỏi gì hết, cứ thế xách vali lên đường, sắp xếp 1 buổi, ghé qua chỗ bạn kia… Bảo là em đi chơi, đang rảnh 1 vài tiếng, nên tạt qua anh tí…xem tinh thần, thái độ anh ta thế nào rồi xử lý tiếp…nếu anh ta bảo, thôi đã vào thì ở lại đây, mai anh đưa đi chơi thì ok, nếu uh hữ, cafe tí thôi rồi chào, thì ta lên đường theo kế hoach của ta… Nếu đã book vé vào Sài Gòn rồi, sao bạn không làm tới phát ra côn đảo or phú quốc, vui chơi cho thỏa thích…or đối vé thẳng hanoi phú quốc…

Wicket

Mình tán thành em gà tồ. Mình mà là yooko á, mình kệ thằng chồng. Cũng không cần phải cho nó biết mình có đi Sài Gòn nữa hay không. Đi hay ở là việc của mình. Khi nào nó đi công tác về rồi, thì cứ cơm ngon canh ngọt cho nó ăn. Hỏi nó xem đi công tác có vui không. Hết chuyện. Nó hỏi về vụ đi Sài Gòn thì mới nói (đảm bảo nó sẽ hỏi, vì tò mò chứ không nhất thiết vì quan tâm. Nhưng đàn ông hay chết vì tò mò, chả kém gì đàn bà). Thế. Chứ đi đâu làm gì cũng khai báo. Nó cũng đến bội thực thông tin, mà chả có gì chán bằng bội thực thông tin mình không muốn biết.

Muathuytinhtrang

Tớ cũng đồng tình với yama thôi nhưng cách thể hiện của của yooko chán quá. Để thay đổi suy nghĩ mình là người đàn ông của yooko đâu phải ngày 1 ngày 2, mà cần rất nhiều thời gian. Đâu phải chỉ bay 1 chuyến mà giải quyết được, nhất là với Yooko Em ấy phải tìm hiểu lại những định nghĩa cơ bản nhất của nhà EQ từ tầng 1 kia. Bay vào Sài Gòn chỉ cho thấy em ấy đúng là đang hiếu thắng và nóng vội thôi, tâm em ấy chưa tĩnh, chưa biết mình sẽ phải làm gì đâu.

Chồng yooko thừa biết yooko cần chồng như thế nào, yêu chồng như thế nào vì những gì em ấy làm như chăm sóc chồng từng li từng tí như massage…để hiện rất rõ nhưng khi đàn ông có nắng có gió tất cả những cái đó đều che mắt họ thôi, cần vén mây lên chứ. Nên giờ phải đổi chiến thuật thôi, để chồng thấy mình không phải vào là vì chồng. Vào vài hôm rồi té về Hà Nội, vừa đi làm có tiền vừa vui chơi giải trí cho sướng, rảnh rủ các chị đi cafe hihi.

Yamanote

À quên, tớ cũng muốn nói thêm với các bạn trẻ. Tớ chưa đọc connecting through the yes, nhưng với chồng, tớ có 1 nguyên tắc, không bao giờ nói gì để chồng say no. Không bao giờ. Nếu mình nhắn tin biếtchồng sẽ say no, không nhắn nếu mình đòi quà biết chồng sẽ say no, không đòi chưa nói yes cũng được, chỉ cần nghĩ đến thôi là đã thắng 1 bước. Hoặc, nó nghĩ no nhưng không thể nỡ nói ra no. Cũng là thắng 1 bước. Đến một lúc mình nói gì gợi ý gì chồng cũng yes. Dần dần mình sẽ cao thủ đến độ chả đòi hỏi gì, chồng tự nộp mạng. Bởi vì hiểu ý nhau. Bởi vì yêu mình. Bởi vì 2 người, qua những lần say yes (bắt nhịp đồng điệu với nhau), sẽ tư duy như một.

Ví dụ, tớ 20/10 không bao giờ đòi hoa. Nhưng hôm nào (20/10) thấy hơi hoang mang, sẽ nịnh chồng thế này: 20/10 mình chả bao giờ thấy cần hoa. Vì ngày nào với em cũng là 20/10 rồi, chồng nhỉ. Chồng: rõ ràng là vợ không hề đòi, giả sử 20/10 chả có gì thật nó cũng không hề oán trách lấy 1 lời. Thế hay là hôm nay tiện mua cho nó 1 bó nhỉ hay như năm nay, tớ bảo, thế nào mà đã 8 cái 20/10 bên nhau. Không nhiều hoa quà đến như thế, nhưng lots of love received.

Tối về chồng làm cho tớ bó hoa hồng đỏ thắm 8 bông, bảo bù những 20/10 thiếu hoa. Bảo anh cũng phải giở lịch ra đếm lại, sao nhanh thế đã được 8 cái 20/10. Kỉ niệm số 8 số đẹp nhé (=1 bó hồng) hay 8/3 năm ngoái, tớ bảo ôi sao cái cơ quan tớ có các ông chồng củ chuối thế, 8/3 mà ai cũng xôn xao hỏi nhau được tặng gì, làm mình ngồi cũng hơi buồn một tí, cho dù mình thấy cái trò hoa hoét này rõ vô duyên. 9/3 chồng tặng tớ 1 đó anh to đùng. Hay là tối 8/3 gì đó tớ không nhớ nữa.

Tất cả những gì tớ nói không hề có mưu gì như dab () mà nó rất tự nhiên, vì tớ không bao giờ đòi hỏi gì từ chồng tuyệt đối không luôn. Không cả trong ý nghĩ. Hoặc nếu có sẽ nói ra luôn. Tớ cũng rất tệ hại chứ không phải ngon lành như dab, cụ thể tớ nóng tính, thăng trầm cảm xúc, phụ thuộc chồng, lười biếng, nhưng tớ học được điều này: nếu mình muốn làm gì hãy cứ làm đi, sai thì sửa. Học cách yêu thương chân thành, cách quan tâm chân thành, cách nghĩ cho đối phương thì không bao giờ thất bại. Nếu thất bại là tại đối phương.

Wicket

Nói chung là phải hiểu chồng. Mình cũng cố gắng tránh để chồng say no nên đến gợi ý gần xa về quà cáp như giá mà mình cũng chả ngu gì mà làm. Vì có nói chồng cũng gật gù, toàn bọn dở hơi nó mới thế. Hết chuyện. Tốt nhất mình xin tiền. Mình bảo chồng ơi, vợ hết tiền rồi, chồng có thì cho vợ đi. Thế là hắn đi mở ví rút toàn bộ tiền cho mình (thường chả bao giờ được 1tr). Đâm nhiều khi mình rất là thèm được như chị em nhé, nói xa gần tí được bó hoa. Haizzzzzzzzzzzzzzzzzz.

Enjoylife

Đúng vậy…vậy nên, các bạn trẻ phải đọc, phải ngẫm…rồi xem ứng vào t/h của mình thì nên xử sự thế nào…mình cũng thế…muốn nói cái gì cũng ngắm ngắm tí, gặp lúc lão đang mệt/đang bực…mà cứ đòi oang oang cái mình muốn thì xong…chồng mình xưa cũng nhậu khiếp, mình cũng chả đòi hỏi nói gì bao giờ, lâu lâu vui vẻ nhắc khéo, là nhậu nhiều đau bao tử đó…về trễ cỡ nào cũng không gọi điện thoại, về thì mình hỏi, có ăn cơm không, có thì mình đi hâm lại cho, rồi vui thì minh ngồi lại 88 vài câu, không thích thì đi ngủ tiếp…ko ăn thì thôi, tót ngay lên giường ngủ cho nhanh…vài hôm lại nhắc tí, về sớm tí để hôm sau còn đi làm…or đi về trễ nhớ nhắn vợ, không thì ở nhà lo,…v.v. Đại loại thế…lần hồi từ 3

– 5 lần tuần giảm xuống còn 1 lần trong 1

– 2 tuần…chồng mình thuộc thành phần, nếu càng nói, càng la, càng kêu thì lại càng đi, cho bõ tức, xem làm gì được nhau… Tiền như wicket hay hoa như yama mình cũng chả có, vì tiền thì đã đưa hết…có xin được dăm trăm 1 tr, thì ngày mai lão lại kêu, cho mấy trăm, anh hết tiền…hoa thì mình cũng tiếc tiền nên thôi không gợi gì…

Yamanote

Ô hay tớ cũng kinh qua vài lần chồng ưh như thế rồi. Chả lẽ cứ uh mãi. Sẽ đến lúc chồng uh xong nhưng mà hôm sau tiện tạt vào hàng hoa chứ. Một năm có 3 ngày, 20/10/8/3, và sinh nhật, thậm chí valentine là 4. Lần nào cũng uh và cho qua à? Quan trọng nhất là chồng đồng ý với mình, là anh không tặng hoa mấy ngày này không phải vì không quan tâm, mà vì ngày này quá dở hơi chen chúc mua hoa, toàn các bà cô bị chồng bỏ rơi cả năm giờ mới cần. Cùng nghĩ thế là thấy thoải mái nhẹ nhõm rồi mà chồng uh, toàn bọn dở hơi mới thế

– > là say yes đấy (cười khùng khục).

Saudau

Nghe gà nhắc đến mẹ sim, không biết cả nhà có thấy giống tớ không nhỉ: cái cách tư vấn của nàng dab hơi giống của mẹ sim, hơi khác là nàng dab hay chửi bậy hơn mẹ sim và mạnh mẽ hơn, dứt khoát hơn.

.

.

Dab Ma I

Các bạn muốn tán giai, nhất là chồng, thì ít nhất hãy tạo 1 khoảng lặng để mâu thuẫn đôi bên tạm lắng xuống đáy sông đã chứ. Đang căng thẳng bỏ bà ra mà cứ đòi tán với tỉnh. Ai tình được bây chừ. Mà muốn thế thì các chiêu: theo tình tình phớt, phớt tình tình theo, lạt mềm buộc chặt, địch lùi thì ta tiến, địch tiến thì ta lùi, đâm bị thóc chọc bị gạo, làm xấu hình ảnh tình địch trong mắt chồng mà không nói xấu 1 câu nào, nâng cao giá trị bản thân… Nhiều lắm, nhưng phải từ từ thì anh mới ừ.

Gà tồ tổng kết lại quá trình “dành lại chồng, và đánh đuổi bồ” của tớ bằng post trên đấy ah vấn đề của mọi người là không kết hợp linh hoạt các biện pháp mà gato nêu trên. Dùng vào lúc nào, dùng ra sao.

Nói thế nào nhỉ, như trường hợp của tớ là mũi tớ rất “thính”. Ngửi thấy mùi không ổn là tớ té ngay. Chồng mà xưng xỉa thì dở hơi mà lao vào. Chồng mà ngọt ngào thì ta tiếc gì không nhào vào lòng hắn. Chồng mà lừng khừng thì ta nhỏ nhẹ thăm dò thái độ địch. Chồng mà hưởng ứng thì ta tâng bốc dìu hắn lên mây xanh. Cái này võ lâm giang hồ gọi là “hư chiêu”

–  thật thành giả, giả thành thật.

Các mẹ đọc các post kinh nghiệm của mình thì thấy. Mình rất kiên nhẫn, ủ nhiều mưu hèn kế bẩn với chồng

–  nhưng mình không bao giờ lụy, cũng không bao giờ hùng hổ quá. Nhẫn

–  không phải là nhịn nhục, cam chịu

–  mà chỉ là tìm thời điểm thích hợp.

Mình thành công sau ngoại tình chẳng phải mình giỏi. Mọi người chưa thành công chỉ là vì mọi người áp dụng đúng phương pháp

–  nhưng lại không chọn đúng thời điểm thích hợp mà thôi. Câu phổ biến mình nghe thấy là chịu

–  không làm được như con mẹ bad thực ra phải là, không kiên nhẫn đợi đến thời điểm thích hợp được như con mẹ bad còn có cái quái gì đâu mà không làm được.

@ chị saudau: em không phải mẹ sim đâu, không dịu dàng, ngọt ngào như thế được. Dân chợ búa tù tội quen rồi hí hí. Lúc em hoang mang vì chồng ngoại tình, em bò lê bò càng đọc từng tầng EQ, tự ngấm, tự ngộ, không hỏi han ai hết. Xong xuôi mới lên báo cáo

–  được mọi người tung hô ác

–  sướng vãi đạn em toàn chửi bậy trên mạng với trong đầu thôi, ngoài đời cấm có phọt ra câu éo nào nhá công phu tu dưỡng cực cao.

Yooko

Đúng là em đã thiếu khôn ngoan trong cách thể hiện của mình, cũng như là chọn thời điểm để thực hiện. May mà có các chị chỉ cho em >”<. Em đang ở sbay chuẩn bị bay rồi ạ em sẽ làm được việc mà chị wick chỉ: không nhăm nhăm tra hỏi chồng đang ở đâu, làm gì, với ai. Cũng sẽ làm đúng lời chị muathuytinhtrang: không đòi hỏi ép buộc câu trả lời, chọn nọ chọn kia cám ơn chị yama, dab, gato đã tư vấn thêm cho em hiểu.

Ca của em chắc là nặng nhất nhà mình vì không những ca khó cứu, nhân vật chính lại còn non và thiếu kiên nhẫn, hùng hổ. Thôi đã trót rồi thì trét ạ, chuyến này em coi như vô chơi với bạn, không liên lạc gì với chồng cũng không làm phiền ông ý. Ps : sau lần này thì em chừ anh không kiểu thêm thắt nọ kia nữa, nhưng mà thực ra là không biết không khôn chứ không phải biết mà cố tình biến tấu đâu ạ >”<. Từ bài học này, cố gắng để không lặp lại sai lầm @chị yama: không phải là không chịu nhường chồng, mà em đang ở trạng thái tâm lý mà gato nói ý ạ, tức là làm gì cũng sợ, không biết mình làm thế là đúng hay sai… Haizzzzz.

1u29

Yookoo, mọi người nói với em rất chuẩn đấy, chỉ là em có muốn nghe hay không thôi. Chị thấy nhận định trong post trước của chị vẫn khá đúng. Em thật ra là hiếu thắng, em tiếc 1 người chồng mà giờ em thấy là có giá trị, em tìm mọi cách níu kéo. Nhưng em có yêu anh ta thật không, cái này chị không chắc. Người ta níu kéo chưa chắc vì người ta yêu. Những hành động của em thể hiện rằng em nuông chiều cảm xúc của mình nhiều hơn. Những việc em làm cho chồng cũng là để nương theo ý muốn níu kéo của em. Em không thật sự lắng nghe, không thật sự muốn tìm cách hiểu chồng. Mọi người nói gì thì em vội vàng nhặt lấy vài ý phù hợp, rồi vừa làm vừa sợ. Em cảm thấy bế tắc, mịt mù, vì em không biết phải làm thế nào cho đúng.

Nghe chị này, chị nhắc lại: cái gì từ trái tim thì sẽ đi đến trái tim. Nếu em yêu chồng em thật, em sẽ phải tìm cách lắng nghe và tôn trọng như cầu cũng như mong muốn của chồng. Em phải vượt qua được cái giai đoạn đó rồi hẵng đòi hỏi vuốt ve cảm xúc của mình. Lắng nghe và tôn trọng như cầu không có nghĩa là em bảo em tha thứ, em đi theo chăm sóc, em nhẫn nhịn mỗi khi nó cáu. Không phải thế, lắng nghe và tôn trọng nghĩa là em tìm hiểu nó cần gì, muốn gì, chứ không phải em nghĩ nó cần gì, muốn gì. Em càng sợ nó, càng bám đuôi nó càng muốn chạy. Khi nó cần ở 1 mình mà em cứ nhào vào là biểu hiện lớn nhất của việc thật ra em không yêu nó, em không muốn tôn trọng cảm xúc của nó.

Đàn bà khác, có thể khóc lóc chửi rủ anh anh biến đi nhưng bụng khéo mong nó ở lại. Đàn ông khi nó bảo em biến đi là nó muốn em biến thật, nó cần thời gian, em ít nhất nên tôn trọng cái điều đó. Còn việc nâng niu, vuốt ve cảm xúc của em, để nó làm khi nó đã trở lại, đã hồi phục, chứ lúc này nó chỉ có thể nghĩ đến chính nó thôi. Em càng nhẫn nhịn, càng bao vây nó thì nó càng thủ thế, càng chỉ nghĩ đến mình. Còn làm thế nào để đi được đến trái tim của chồng em, thì chỉ có tình cảm thật mới chỉ em được thôi.

Yooko

Hì hì, em vào tới nơi rồi ạ ở Sài Gòn, chồng em mỗi lần đi công tác là có 2 ks quen. Biết ngay chồng sẽ ở ks bên phú nhuận, lăn tăn mãi em té về bên quận 1 ở cho lành. Cố tình ở ks kia cũng chả vui gì, cảm giác đang ở gần nhau. Thế cũng được rồi. Vào đây rồi xác định là đi chơi thôi ^_^. Ơ nhưng mà vào đây cảm giác thoải mái hơn hẳn í. Chồng em thì chắc là sẽ không gọi cho em, có thể sẽ nhắn tin hỏi về Hà Nội chưa cũng có thể không, không vin vào cái im im hay liên lạc của ông ý để test được vì tính ông ý khi cần im lặng hầu như không contact gì hết. Em lượn lờ chơi bời cho thoải mái, hôm nào chán thì về.

Đọc đi đọc lại bài các chị post, ngày hôm nay chắc em và chị hân là hai ca chiếm nhiều đất của tầng này nhất í nhỉ hì hì… Nhưng mà cũng vỡ vạc ra thêm nhiều. Em còn non quá, lại nóng vội thiếu kiên nhẫn, tâm chưa tĩnh, chưa biết mình phải làm gì. Em sẽ cố gắng chậm lại mỗi khi định làm gì. Nhớ tầng 1 chị yama có nói “thực ra việc gì mà mình cứ stop lại được đừng hành động ngay là đã thông minh được một bước rồi”. Trong tình trạng nát toét như tương rồi, em sẽ rút kinh nghiệm làm gì em cũng sẽ cẩn trọng hỏi các chị trước. Càng nghe các chị mắng lại càng thấy mình thật là…b anh chấm t__t.

Yooko

Post bài xong em mới đọc được bài của chị 1u29 Em cám ơn chị, em sẽ cố gắng giữ cho mình tĩnh tâm lại đã những ngày qua em đã quá nuông chiều cảm xúc của mình, tự cho rằng mình là người bị phản bội nên ngoại tình anh phải thế này phải thế kia. Em đã quá ích kỉ chỉ biết tới cảm xúc của mình, nghĩ là chồng muốn cái anh cái b mà không tìm hiểu thực sự anh ấy đang muốn gì, cần gì ? Cũng may em được các chị nói cho hiểu nên chưa phạm thêm sai lầm trầm trọng nào.

Những ngày em ở trong này em sẽ chỉ đi chơi bình thường thôi ạ, cũng có khi le ve đi mấy tỉnh khác chứ sẽ không ngồi ở hcm chờ chồng, hay làm người ta khó chịu thêm. Em thật cám ơn các chị nhiều lắm về những chia sẻ chân tình, thẳng thắn. Em xin tiếp nhận hết để biết mình sai đâu sửa đấy. Em sẽ cố gắng không phụ lòng các chị.

Mycheat1990.

Em yooko, mấy ngày nay đọc bài yooko, thấy khá giống chị khi xưa, chỉ có kết thúc là khác thôi. Chị và ex cùng học chung trường, chung khoa, chị cũng nhỏ hơn ex 1 tuổi, ex cũng đẹp trai thư sinh thu hút lắm. Thời đó internet chưa rộ nên tụi chị còn ngố lắm, rất là trong sáng nhưng cũng bện nhau vì hợp nhau về mọi thứ. Đã gặp nhau cả ngày ở trường, rồi đi chơi chung cùng nhóm bạn cả ngày mà tối về vẫn nấu cháo điện thoại, nhắn tin nhau cho đến khi té ngủ mới thôi. Gia đình hai bên biết nhau và rất hài lòng.

Chị cũng đành hanh luôn đòi hỏi được chìu chuộng, nhưng vẫn bên nhau vui vẻ cả 4 năm, cho đến khi gia đình chị suy sụp, chị mặc cảm mình thua ex nên tự tìm cách để rút lui. Vậy mà khi biết bạn ấy có người khác rồi, chị lại đau khổ tột cùng, muốn quay lại, muốn níu kéo vì nghĩ cả đời mình chắc không thể yêu ai ngoài bạn ấy. Có lẽ yooko giống như chị khi xưa, nghĩ rằng trên đời này không ai có thể hợp với mình hơn bạn ấy được, bện hơi bện tính, cái gì cũng có thể chia sẻ cùng nhau. Chị chỉ khác yooko là bọn chị chưa cưới nhau thôi, chứ thời gian yêu nhau cũng hơn 4 năm, biết nhau 2 năm tổng cộng là 6 năm, hai đứa nhà lại gần nhau, hầu như ngày 24 giờ gặp nhau ít nhất cũng 7

– 8 giờ. Ngày nào không ăn rong bên ngoài thì hoặc là ăn ở nhà bạn ấy, hoặc là ăn nhà chị. Có thời gian bạn ấy đi học xa vài tháng mà bố mẹ bạn ấy buồn cứ gọi chị qua nhà với ông bà. Thế nên từ bỏ một người như thế không dễ dàng chút nào, vì nó đã là một phần rất quen thuộc trong cuộc sống của mình. Làm sao để cứu vãn tình thế thì các chị trên này đã bày em hết rồi. Chị chỉ chia sẻ với yooko theo cảm xúc thôi.

Yooko ạ, bây giờ em vẫn còn trẻ lắm, cũng bằng tuổi chị lúc chị mới đi lấy chồng (28t), nên cơ hội gặp người vừa đẹp vừa tốt hơn chồng còn rất cao. Em giỏi giang, lanh lợi, việc làm thu nhập cái gì cũng tốt, qua sự việc này em lại hiểu đời, hiểu người, biết cách cư xử, biết “cho và nhận” hơn nên cơ hội em càng cao hơn chị ngày xưa. Hihi, mà chồng bây giờ của chị còn đẹp trai cao to hơn ex và còn tốt với chị hơn ex đó nhé, nên lạc quan lên yooko ạ! Nếu thấy ở sài gòn buồn chán thì đăng ký mấy tours gần gần như mỹ tho, bến tre gì đó đi khám phá sông nước miền tây, tự thưởng cho mình một chuyến du lịch ý nghĩa sau thời gian vật vã nhé Yooko

Han.n.nguyen

Hình như bây giờ ở Việt Nam là mùa nước nổi phải không? Yooko đi đồng tháp ngắm sen hay đi rừng tràm trà sư cũng đẹp lắm đó. Em có bạn ở saigon không? Có một người bạn ở cùng sẽ khiến em dễ chịu hơn đó.

Hong_cam.

Mùa nước nổi chỉ có ở miền tây thôi chị hân. Đúng là đang mùa nước nổi. Giờ này đi trà sư, đi an giang kênh vĩnh tế thăm thú mùa nước nổi. Nhưng đi tour này phải là người thích thiên nhiên và khám phá cơ chứ để giải trí thì không hấp dẫn lắm. Nếu có bạn bè ở Sài Gòn thì yooko nên đi chơi cùng bạn. Đi chơi có bạn thì đi đâu cũng vui. Loanh quanh sài gòn khám phá quán ăn quán cafe cũng hết ngày đấy. Tha hồ mà chụp hình. Hẹn hò tất cả những người bạn mà lâu lắm rồi không có dịp hẹn hò chơi bời.

Yooko

Chị yama ơi hộp thư của chị đầy rồi, chị xóa bớt đi ạ cám ơn beem và chị linh san vì lời offer, em trong này có bạn nên chắc không vấn đề gì đâu ạ với lại em cũng chưa chủ động được lịch của mình nữa @@, nhưng chị linh san cứ pm cho em xin số điện thoại nha :x. Do ngoài Hà Nội đang có vài việc gấp nên chắc cuối tuần là em té về thôi. Bữa nay lên vp công ty giải quyết nốt pending, có thể sẽ lang thang Sài Gòn cùng bạn hoặc té đi miền tây chơi cùng bà chị… Em sẽ ổn, không làm phiền chồng trong lúc này nữa và nói như chị gà tồ là không dám lệch đường tàu theo những gì các chị yêu cầu nữa, hì hì.

Em cám ơn cả nhà đã không ghét bỏ em mà số em đúng chó cắn áo rách, sáng qua quyết định đi, đặt vé xong là té. Trong tuí còn hơn 400. 000đ, lên tới sân bay nội bài, trả được tiền taxi xong nghĩ tới tân sơn nhất rút tiền sau, ai dè…g anh đến của tsn không tìm thấy cây atm @@, bắt taxi về khách sạn, vét hết cả ví may mà đủ trả tiền cho chú lái xe… Bạn qua chở đi ăn, chở đi rút tiền thì…cây atm bị khìn nuốt luôn thẻ hiuhiu em update tình hình tý ^_^.

Yamanote

Yooko i think i’d better leave it full, không phải là chị không muốn giúp em, mà vì thường khi rối người ta viết abc mình sẽ đọc được mỗi ý a và hành động theo a; còn em cứ viết luôn trong này nếu chẳng may em có hiểu mỗi a hoặc chị nói abc vẫn không ổn thì mọi người có thể chỉ ra cho chị và cho em được yooko ạ. Em và chồng có làm cùng công ty không? Nghĩa là cái việc em đến công ty kia chồng có biết không? Liệu chồng nghĩ là sau cái tin nhắn kia em ở nhà không đi nữa không? Kể cả có như vậy thì chồng sẽ vẫn rất ngạc nhiên vì việc em vào mà không làm phiền, nên thôi cố lên.

Yooko

Em và chồng không còn làm cùng công ty chị ạ. Chắc chồng sẽ biết là em vào Sài Gòn vì chồng có chơi với mọi người ở công ty em (do chồng là nhân viên cũ ở công ty em và lúc trước mỗi lần em vào Sài Gòn khi tụ tập mọi người thì đều rủ chồng đi cùng, sau này thì mấy bạn đó cũng chơi chung thành bạn của chồng luôn). Với lại nếu thích thì tối nay đi chơi với bạn, kêu nó chụp hình up lên facebook, check in và tag đi cùng em thì ông ý sẽ biết ngay là em đang ở Sài Gòn thôi em không biết ông ý có nghĩ rằng em sẽ ở nhà hay không? Nhưng chắc chắn khi nhắn tin cho em hôm trước, chồng sẽ nghĩ là: em vào Sài Gòn để quản lý chồng, em muốn biết lịch trình của chồng nên… Tương cho cái tin nhắn đó với ý nghĩa kiểu như là: đây nhé, lịch của tôi là như này như này nhé, tôi không ở hcm đâu, cô vào cũng vô ích, không gặp nhau được đâu bla bla (maybe là tôi có ở hcm đâu mà cô ghen cô vào làm gì)…

Em nghĩ có thể chồng cũng sẽ ngạc nhiên khi thấy em vào Sài Gòn mà không nhì nhằng nhì nhèo gì, chờ xem ông ý về nhà có tò mò như chị wick phán đoán không. Việc không làm phiền chồng từ giờ cho tới hôm ổng về, em sẽ làm được chị ạ. Mà lịch công tác sếp em mới gửi thì thứ 4 tuần sau chồng về, thứ 5 tuần sau em lại vào Sài Gòn (nhưng chắc chỉ đi trong ngày hoặc 2 ngày thui là về) ah, em pm cho chị, chỉ định kể là…

Hôm trước ở ngoài Hà Nội, lúc đi ăn cùng với em và bạn em, chồng em có bắn tin là sang tháng 11 ông ý sẽ đi cambodia, nhưng không hiểu sao lại gom vào đi cùng đợt này luôn…và chợt láng máng nhớ lại cái hôm trước khi ông ý đi công tác, nửa đêm lúc em lơ mơ ngủ, ông có đưa tay nâng mặt, hôn trán em xong nói cái gì mà như là “đây là chuyến đi cuối cùng” gì gì đó… Sáng hôm sau em có hỏi lại thì ông chối bay chối biến kêu đêm qua ông không nói gì cả, nhưng thái độ khi ông chối là thái độ nói dối. (có điều hôm đó khóc nhiều quá nên em mệt, ngủ lơ mơ không nghe rõ được nên không nhớ rõ).

Với lại em kể cái này các chị đừng mắng em, rằng là vì đồ của ông ý mang về sặc mùi nước xả quần áo (không phải kiểu mùi của khách sạn) nên hôm trước em cứ hay suy diễn và nghi ngờ là ông ý qua chỗ người thứ 3 ăn ở cùng nhau như vợ chồng. Dưng mà tình cờ em biết được là tới hôm nay ông ý cũng vẫn đang ở khách sạn chứ không phải là ở chỗ trọ của người kia. Các chị ơi, có nên tin vào cảm giác của mình lúc này không ạ ? Khi mà hiện giờ cái cảm giác của em đang là ông ý thực sự muốn dùng công việc để trốn tránh để được yên tĩnh để không phải đối diện với mình, khó xử… Chứ không phải là để thậm thụt hú hí, để tiếp tục thậm thụt ngoại tình với nhỏ kia (mặc dù em biết chắc là họ vẫn gặp nhau).

Yooko

Xong việc rồi, rảnh quá, cho em ngồi kể về tý ưu điểm của chồng chơi:

–  có chút tài lẻ: hát hay, vẽ đẹp, biết làm đồ handmade (thời yêu nhau còn tự khâu gối tặng vợ

–  thời mà gối take one bắt đầu có tiếng, làm mưa làm gió ý ạ)

–  hình thức thì được cái cũng ngon giai, biết ăn mặc, biết chú trọng ngoại hình (thể dục thể thao thể hình giữ form, giữ dáng)

–  tính tình hiền lành, nhường nhịn vợ vô cùng

–  không bao giờ đánh vợ, chửi bới hay văng tục với vợ, lúc cáu thì hầu như là giữ im lặng, té ra chỗ khác, lúc nào bình tĩnh rồi thì quay về

–  không nhậu nhẹt đàn đúm với bạn bè, hầu hết là luôn dành thời gian cho vợ, làm gì cũng cùng vợ. Sẵn sàng đưa vợ đi mua đồ, đi làm tóc, đi sp anh và chờ đợi…mà chẳng một lời cằn nhằn, thậm chí còn là thái độ vui vẻ. Không bao giờ có tình trạng đi đâu mà vợ không biết, làm gì mà vợ không hay,… Nhớ duy nhất có lần lỡ ham vui đá 2 trận bóng từ 6h pm tới tận 10h (pm) trong khi hẹn 8h đón vợ, biết sẽ bị vợ giận nên mua bó hoa hồng về tặng vợ làm lành).

–  tài chính giao vợ quản lý 100%, vợ tiêu gì làm gì không bao giờ quan tâm tra hỏi hay căn vặn, vợ có cho nhà nội hay nhà ngoại như thế nào ra sao cũng chẳng bao giờ có ý kiến. Tóm lại là tùy vợ, em thấy thế nào hợp lý thì làm.

–  vợ rủ đi đâu, làm gì. Lúc nào cũng hưởng ứng 100%. Mấy cái event ở công ty nọ kia ở công ty em toàn rủ ông ý góp vui, lần nào cũng máu lửa tham gia. Vợ thích đi phượt, thích đi chỗ nọ chỗ kia… Sắp xếp thời gian đi cùng vợ. Mỗi lần đi công tác dài ngày, vợ gọi điện tỷ tê khóc lóc nhớ chồng là lại quýnh quáng làm gấp làm rút cho xong việc để về nhà với vợ… Nhớ có lần đi công tác xa lâu ngày, chỉ còn chuyến bay đêm. Cũng book vé để về sớm với vợ chút nào hay chút đó, hơn 1h am mới về tới nhà…

–  với mỗi sự kiện hay việc gì xảy ra…đều lựa thái độ của vợ để làm cho vợ vui. Có bất đồng gì với bố mẹ thì đều đứng ra nói thay vợ, việc của em chỉ là nói với chồng rằng thế nọ thế kia… Kiểu chuyện nhà chồng thì ủn mông chồng đứng ra giải quyết…

–  chẳng bao giờ phản đối ý kiến, việc làm hay quyết định nào của em cả. Nếu có chỉ là góp ý nên hay không nên, vì sao? Còn thì tùy vợ. Quyết định

–  luôn tôn trọng vợ theo kiểu đồng vợ đồng chồng, làm gì cũng hỏi ý kiến vợ rồi hai vợ chồng cùng thảo luận, mua sắm cái anh cái b trong gia đình thì lúc nào cũng là chờ vợ cùng chọn, cùng lựa… Nhưng mà nếu vợ thích cái này hơn thì mua theo ý vợ thích đi ^_^.

–  không quản lý thời gian, hoạch họe vợ đi đâu làm gì (nhưng thích được làm cùng vợ, được vợ chia sẻ)

–  sẵn sàng nấu ăn cùng vợ, dọn nhà cùng vợ mà không nề hà, cằn nhằn gì (nhưng nếu được vợ làm vợ phục vụ tận răng thì vẫn thích hơn)

–  biết vợ là đứa tham công tiếc việc, nhưng chẳng bao giờ phàn nàn một lời nào cả. Có khi vợ làm cố, quên mất chồng đang chờ đón,,… Chờ vợ tới tận 1

– 2 tiếng để đón vợ về, vợ xuống quýnh quáng xin lỗi nhưng cũng chẳng than thở 1 lời, chỉ dặn lần sau về muộn thì báo anh trước… Nhưng những lần sau xảy ra…, vẫn chờ vợ, vẫn không cáu gắt… Trong khi vợ phải chờ 1 tý thì nhặng xì ngậu lên rồi t___t………………

Saudau

Yooko à chị thấy em chưa tiến bộ lên được tẹo nào cả, vẫn giậm chân tại chỗ. Mọi người nói em tạm thời im lặng tách chồng ra, độc lập suy nghĩ. Em chưa làm được, chị nói vậy là bởi vì:

– trong suy nghĩ của em vẫn cứ loanh quanh về chồng. Nào là chồng ở ks chứ không phải ở trọ. Nào là chồng sẽ đi cambodia, nào là kêu bạn chụp hình rồi up lên phây để chồng biết. V.V.

– sau đó lại ngồi suy nghĩ chồng tốt, xấu ở điểm nào? Trời ơi là trời, giờ đâu phải lúc mà ngồi gạch đầu dòng từng điểm xấu tốt của chồng hả em? Em phải học cách chấp nhận một sự thật là : chồng chán em, yêu người khác. Thế đấy, đau lòng lắm phải không em, nhưng bây giờ em có đau cách mấy chồng em cũng thây kệ. Nên trước hết em phải tự cứu mình, lỡ vào Sài Gòn rồi cứ ăn chơi thỏa thích, thây kệ thèng chồng không cần quan tâm là nó có biết mình ở đâu, đi đâu hay không. Và cũng cứ nghĩ rằng chuyện chồng tới sống với người thứ 3 là đương nhiên nên không cần phán đoán xem nó thậm thụt thế nào.

Em phải hành tung bí ẩn, chồng chả biết em muốn gì, làm gì cơ chứ đằng này hơi tý là cứ loe lên là hỏng bét. Mà cũng đừng bắn tin qua người này người kia về mình cho chồng biết. Chồng càng ít biết về mình càng tốt. Thậm chí nó đi công tác về thì đồng thời em cũng xách đồ đi du lịch lại càng tốt hơn. Tập làm sao để trong mọi suy nghĩ, mọi dự định không có sự xuất hiện chữ chồng. Cứ để một thời gian nữa em qua được cái cảm giác cay cú vì bị bỏ rơi, bình tĩnh lại lúc đó cảm thấy vẫn yêu chồng, vẫn muốn chồng thì hãy tán lại. Chưa muộn. Làm gì cũng phải thật chín chứ không phải muốn là ngay.

Yooko

@ chị saudau: vâng ạ @@. Ngồi ăn chè rảnh quá hihi.

Yamanote

Yooko cứ làm những gì có thể làm để không phải hối tiếc là chưa cố gắng. Còn cái gì không phải của mình thì mãi mãi không phải của mình, thì em sẽ thấy may là mình chưa con cái gì. Nếu em ở đây mấy ngày mà chồng không liên lạc gì, chị nghĩ xác định rõ ràng đi. Chấm hết.

Muathuytinhtrang

Yooko tập thử coi như vợ chồng mỗi đứa đã 1 phương đi. Đối diện với phương án xấu sẽ cho mình đáp án tốt nhất. Cũng là cách để em quên chồng đi trong suy nghĩ, sẽ có lúc em thấy người thở phào nhẹ nhõm, ơ hắn cũng không nặng đô như mình nghĩ. Lúc đó đầu em cũng thoáng hơn, nhận ra em có yêu chồng thật không hay em đang tiếc 1 anh chồng perfect phục vụ mình tận răng không nề hà. Em sẽ có câu trả lời thôi mà.

Yamanote

Nói thêm là tớ hiểu cảm giác của yooko lúc này bảo quên hẳn nghĩ thoáng chưa được đâu, vẫn còn mong manh hi vọng vẫn còn mang ra phân tích đi phân tích lại hàng trăm lần, xem mình sai ở đâu, anh ý có signal gì, anh ấy còn yêu mình không v.v. Cho em ấy than thở lo lắng tìm kiếm tuyệt vọng vv nốt mấy ngày. Chia tay 1 mối tình mấy năm, cũng phải đau vài tháng.

Harmonius

Ôi chao, em yooko này lụy chồng thấy mà sợ, mình mà là chồng em ấy mình cũng chạy mất dép. Các chị khác khuyên đủ đường rồi đó em ơi, sao em không tỉnh lại nhỉ??? Ừh thì chồng em tốt, ừh thì chồng em hay, ừh thì chồng em đã từng rât yêu và chiều chuộng em. Cơ mà người đàn ông nào lúc yêu đương đắm đuối mà chả nuông chiều người mình yêu hả em? Sao em cứ nghĩ thắng chồng em mới là tuỵêt vời, lẽ nào không còn người đàn ông nào khác trên thế giới này hay sao? Vấn đề của em bây giờ là, nó đang ngộp thở, nó hết năng lượng yêu rồi, bản thân nó đang bị cháy gần hết năng lượng ở chỗ khác rồi, và nó đang cần thời gian để tỉnh táo lại, xem chính xác bản thân nó muốn gì? Nó còn khóai cái máng lợn cũ là em không? Quay lại chuyện em cần và muốn giữ lại chồng em nè.

Em không đọc đọan này của chị good hả em: gớm, cái con người thứ 3 nó còn vật vã, bày trò phá hoại chán, anh cu chồng đau đầu giải quyết nó rồi, nên mình phải thật tỉnh để hỗ trợ anh ta. Chứ 2 cái giẻ rách 2 bên cùng lèo bèo chắc nó sút cả 2. Nên phải biến mình thành khăn mùi xoa thơm nức em nghĩ con người thứ 3 kia nó không biết chồng em đã có vợ àh? Em nghĩ nó không bày trò phá đám em, quyến rủ chồng em khi ở Sài Gòn àh? Sao em không phớt lờ, im lặng để chồng còn tý áy náy là con vợ mình phải chịu cảnh thế này, thế này… (kiểu như là em đang rất đau khổ vì bị phản bội, em vẫn phải cố vui vẻ bề ngòai để làm tròn công việc, chấp nhận đi công tác ở cùng tp với chồng, biết chồng có người tình ở đấy mà em vẫn rất tôn trọng sự lựa chọn của cá nhân chồng, không liên hệ với chồng, thực sự cho chồng không gian riêng. Vv) sao em không lên công ty, làm tốt việc của mình, đi chơi, mua sắm, ăn nhậu vui vẻ nhưng chỉ là để hưởng thụ cho bản thân em, cho cảm xúc của riêng em.

Việc gì phải hô tóang lên cho thằng chồng em biết nhỉ? Không những không tác động gì đến nó mà có khi còn tác động tiêu cực. Bởi vì khi biết em thực sự rất vui vẻ, đi chơi với những bạn bè chung biết đâu thằng chồng em nó lại nghĩ là em chả buồn bã tý qué nào vì cái sự ngoại tình của nó àh, nó lại cảm thấy nó chả làm ảnh hưởng gì đến cuộc sống của em, nghĩa là nó chả có tý gram nào trong em, nó càng té cho nhanh hơn àh? Sao em không im lặng, cùng thành phố nhưng bịêt tăm, khác hẳn thói quen mè nheo bình thường của em, khiến cho nó giật mình, mịe, biết đâu con vợ mình sau khi vật vã đau khổ và những tin nhắn phũ phàng của mình, nó buông tay mình thật rồi.

Chị nghĩ em đã báo cho chồng biết em đi công tác Sài Gòn là đủ. Em không cần làm thêm bất cứ điều gì khác nữa. Bởi điều quan trọng là nói để chồng hiểu là em tha thứ tội ngoại tình, là em yêu chồng. Cả hai điều đó em đều đã làm rồi, nói rồi. Không cần phải lặp đi lặp lại mà nhàm. Mà nói thịêt, đàn ông khi thích là nhích, bản tính của họ là chinh phục, không yêu thì càng chinh phục táo tợn hơn để đàn bà phải yêu lại họ. Họ đâu có quá lăn tăn vợ mình, người yêu mình có yêu họ hay không đâu mà em phải lo đi chứng minh là em yêu chồng em với nó.

Àh, sài gòn dạo này chiều nào cũng mưa, em lo mà té khỏi sài gòn đi, thực sự relax và vui chơi cho cá nhân em đi, chớ không đêm về, không có bạn bè bên cạnh, có khi lại nổi cơn nhớ đến dĩ vãng đẹp đẽ đã rời xa kia, lại lên cơn quấy rầy chồng thì nó càng chán em hơn. Còn nữa, em làm ơn nhớ câu của ex của u29 “điều gì từ trái tim sẽ đến trái tim”.

Nói thiệt, qua những gì em kể, những gì em đã và muốn làm, muốn nghe lời khuyên từ mọi người, nói thiệt là chị cảm thấy em cũng khá thông minh nhưng mà lại dùng lý trí để hành xử cho chuyện tình cảm nhiều quá. Hãy thực sự cố gắng lắng nghe con tim mình đi em, đau thì hãy cứ đau, buồn thì hãy cứ buồn, yêu thì hãy cứ yêu, đừng cố gồng lên theo bất cứ công thức, hình mẫu nào hết. Con tim em sẽ mach bảo em làm điều đúng đắn nhất, nếu không thành công thì cũng thành nhân.

Àh, nhắn thêm với em là chuỵên chồng em ở chung với người thứ 3 hay là ở ks thì cũng không còn quan trọng trong mối quan hệ của vợ chồng em lúc này. Nó ngoại tình thì đã ngoại tình rồi, ngủ với nhau thì đã ngủ rồi, nó xác nhận nó có tình cảm với con kia rồi, con kia cũng thừa biết nó có vợ rồi, nên chuyên nó ở ks hay ở chung với con kia chả có ảnh hưởng thêm gì đến tình trạng nát như tương của nhà em nữa đâu.

Muathuytinhtrang

C anh em yooko may mắn vì có rất nhiều cao thủ tư vấn nhưng em í chưa lắng nghe lắm đâu, vì tính cách em í khá bướng bỉnh. Nhớ hồi nhà mình bão, mình ngoi lên hỏi chỉ được nói mỗi câu là cái bạn cần làm giờ là giữ sk cho bản thân mình và lo cho mình. Khi đó làm gì có chỉ đường hướng gì đâu. Mình phải lặn lội đọc thật nhiều, để thấy mình hổng kiến thức bản thân nhiều lắm. Thời gian cứ trôi đi chữa dần vết thương cho chính mình, học hỏi kinh nghiệm, tự tìm con đường cho chính mình. Cũng còn phải sửa sang nhiều nhưng không gì bằng tự mình đọc, ngẫm nghĩ và ứng dụng phù hợp với con người và hoàn cảnh của nhà mình.

Wicket

Yooko mà chưa hẹn bạn gì chung với chồng thì bỏ hẹn đi. Buổi tối rảnh quá thì lội ngược tầng EQ mà làm cho hữu ích. Muốn chồng tò mò thì phải không để nó biết mình đang làm gì. Chứ làm gì cũng tung hê lên fb xong hi vọng nó tò mò làm gì? Nó chả nghĩ ngay, cô lại giở chiêu này kia với tôi à? Đến mệt.

Vics

Yokoo, hiện tại bạn vẫn còn bị lệ thuộc tình cảm vào chồng lắm, không phải một hai lời của chị em mà bạn thay đổi được. Thay đổi chỉ khi nhận thức của mình thay đổi, hoặc đến ngưỡng mình không thể chịu đựng được nữa. Chính những quyết định bạn đưa ra, chứ không phải những gì xảy ra với bạn mới ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, tương lai của bạn. Vậy bạn cứ trải nghiệm đi, cứ nếm trải đi, rồi bạn sẽ ngấm, sẽ hiểu, sẽ tìm được lối đi cho mình.

Chỉ có điều, hãy biết rút kinh nghiệm sau mỗi bài học. Đừng hi vọng bạn có kết quả khác nếu bạn vẫn giữ cách hành xử cũ. Và làm gì cũng nên suy nghĩ trước khi làm, có tốt cho mình không, rủi ro lớn nhất là gì. Mình cũng khuyên bạn là, nếu chồng bạn đã biết lỗi quay về thì nên đóng cửa bảo nhau, chứ chồng đã thiên về người thứ 3 nhiều hơn thì nên ít nhất cho bố mẹ, anh chị em chồng biết để có thêm đồng minh cho mình (nếu bạn chắc họ đứng về phía bạn). Đặc biệt những người có tầm ảnh hưởng với chồng. Cho họ biết thế nào cũng phải có cách, yokoo nhé. Có trải nghiệm, có đủ đớn đau mới biết trân trọng bản thân, trân trọng cuộc sống. Xác định bản lĩnh sẵn sàng đương đầu cho mình, chịu trách nhiệm về hành động của mình, dù điều gì xảy ra cũng không vùi dập được mình đâu.

Beem2014

Khổ yokoo quá, vẫn còn đang yêu chồng nhiều lắm nên cứ nghĩ đến ngày xưa tốt đẹp như thế nào. Đúng như bạn vics nói đó, các lời khuyên của các chị, các kinh nghiệm, lý thuyết đều nắm, đều hiểu nhưng không thực hiện được có thể vì yokoo cố chấp quá, không chấp nhận sự thật, có thể vì bạn chưa tự mình nhận thấy cần phải thay đổi nên chưa làm.

Như mình nè, các chị tư vấn mà không chịu nghe, cứ làm theo ý mình, cuối cùng kết quả là tự mình làm đau mình. Đến lúc đau quá, ngấm quá rồi mới nghe theo lời khuyên của các chị. Mà lúc đầu đe luyện tập bản thân mình theo những hành vi mới vô cùng khó, phải kỉ luật, phải chiến thắng bản thân rất nhiều, nhưng sau 1 thời gian ngắn gần như thành thói quen, thấy dễ chịu hơn hẳn. Tự nhiên nhận ra khả năng mình là có, chỉ có đieu mình quá nuông chiều bản thân mình nên không chịu ép mình vào khuôn khổ mà thôi.

Nhưng khi luyện được sẽ thấy cuộc sống của mình dễ chịu hơn hẳn. Mình bây giờ chưa thật sự thành công theo các mẹ, nhưng đã thấy thoải mái hơn nhiều rồi, thấy khác hẳn 2 tuần trước đây, như con mẹ đien, quả thật là con cũng sợ chạy mất dép chứ đừng nói là chồng. Cố lên yokoo nhé. Có chị nào đo nói là nếu buông bỏ được thì sẽ nhân được nhiều thứ không ngờ. Minh thấy bắt đầu có tác dụng đối với mình.

Yooko

Haiza, hoặc cách diễn đạt của em có vấn đề hoặc có thể bài em viết dài nên các mẹ đọc lướt. Em không có ý định lu loa cho chồng biết em đang ở đâu làm gì như nào, mà vẫn giữ nguyên quan điểm hôm trước đã post trên nhà mình là giữ im lặng, tự đi tự về, không được nuông chiều cảm xúc ngắn hạn của bản thân, không hi vọng quá nhiều để tránh bị suffering.

Vụ post facebook là em đang nói với chị yama là em không rõ chồng có biết em vẫn đi Sài Gòn hay không? Vì suy nghĩ của ông ấy có thể là em chỉ đang ghen tuông và nhăm nhăm muốn quản lý, em cần thông tin lịch trình của ông ý… Nên em nói với chị yama rằng nếu muốn chồng em biết thì có thể check in post facebook. Em cũng muốn nói thêm là: thật ra, những khoảnh khắc tồi tệ, dằn vặt nhất em đều đã trải qua để tự đấu tranh với chính mình rằng: níu chồng lại vì yêu hay chỉ vì đó là một món đồ sở hữu mình yêu thích, bị người khác cướp mất nên tìm đủ cách để giật về… Khi nhà có bão, em chắc hẳn rằng mỗi chị em mình đều trải qua một khoảng thời gian đấu tranh nhất định để đưa ra quyết định cho bản thân mình là tha thứ hay buông bỏ, tuy nhiên khoảng thời gian đó là bao lâu thì lại tùy vào từng cá tính.

Như chị gud, nếu em nhớ không nhầm thì là khoảng 1 tuần… Có những chị em khác thì lại 1 tháng hay vài tháng hay thậm chí là tính bằng năm… Và em thực sự đã có quyết định của bản thân mình, lựa chọn cho mình là tha thứ hay là buông bỏ. Em không phủ nhận, trong quyết định của em ngoài vì thực sự còn rất yêu thì còn có cả sự hiếu thắng… Em không dám so sánh với chị good nhưng cũng có hơi hướng theo kiểu hiếu thắng đó. Mỗi người một lối diễn đạt khác nhau, giống như cách viết của chị good rất hài hước, dễ hiểu nhưng lại đầy thâm thúy,… Chị venguon thì không thiên theo hướng giải thích nhưng lại là cách đặt vấn đề ngược lại để người đối diện tự ngẫm, tự suy… Nên có thể, cách diễn đạt của em có vấn đề…

Chuyện em kể về chồng là muốn chi tiết hơn về trường hợp của mình, để sau này nếu có thể thì các chị cũng rõ hơn về tuýp người kiểu chồng em, giúp em tư vấn phù hợp với tuýp người này, chứ không phải đưa ra những điều đó để tự an ủi mình níu kéo hay vuốt ve bản thân về quá khứ đã qua. Cái sai của em là quá nóng vội, thiếu kiên nhẫn, áp dụng sai phương pháp, sai thời điểm, vẫn chưa học được cách hiểu chồng mình muốn j cần j… Hôm trước em có nói đó ạ, em chưa hiểu thấu đáo, còn rất non. Vì vậy nên em vẫn đang cần mẫn lội từ tầng 1, để học từng case, ngẫm từng trường hợp… Cố gắng tự tìm ra cách phù hợp với hoàn cảnh của mình nhất. Ví dụ như case của em đi, cùng một hoàn cảnh đó nhưng có ít nhất 2 luồng ý kiến, 1 là nên im lặng, 2 là nên bày tỏ (đương nhiên lời khuyên là bày tỏ một cách khéo léo nhưng cách em làm thì lại không khéo)…

Tự bản thân em sau lần trót dại vừa rồi tự ngấm rằng là, lời các chị khuyên đều đúng nhưng chồng em thuộc tuýp nào, cách nào có thể work thì em phải tự lết đi mà tìm, mà quyết. Có những thứ chỉ có thể tự mình cảm nhận chứ không thể phân tích hay lý luận được… Em xin phép lặn mấy hôm để ngâm cứu thêm ^_^… Tình hình có gì mới, cần cấp cứu em xin lại trồi lên nhờ các chị tư vấn.

Han.n.nguyen

Hân thông cảm với Yooko Một hôn nhân thường có vấn đề thì khi xảy ra chuyện dù người ta đau buồn thể nào cũng dễ chấp nhận vì đã có tính hiệu báo trước. Còn yooko, ít nhất là đối với yooko, em ấy vẫn thấy hạnh phúc. Không có tính hiệu báo trước. Rồi đùng 1 cái chồng thú nhận ngoại tình rồi nói hết yêu rồi đòi chia tay. Nhất thời rất là khó chấp nhận. Từ hôm yooko biết được thì đã bao lâu đâu. Nếu hân nhớ không lầm yooko chỉ là mới lên kể tâm sự với chúng ta được 1, 2 tuần thôi. Còn phải vật vã dài dài.

Nếu với thời gian ngắn đã có thể tách ra thì đã không gọi là yêu nữa. Vì lý đo này rất có nhiều người sau khi tình yêu hay hôn nhân tan vỡ là nhanh chóng có người mới liền để cân bằng. Và nhanh chóng ôm một cái phao là khởi đầu cho một sự đổ vỡ tồi tệ hơn lần này. Hân ủng hộ yooko nói ra hết những gì trong lòng. Nhưng có lẽ là không nên nói ra ở đây. Một nơi khác, với những người bạn ngoài đời hay một top khác. Vì top này, chủ yếu là tìm hướng giải quyết chứ không phải là nơi để giải bài tâm sự hay để xoa dịu nổi đau của em đâu. Chỉ khi em cần giúp cho ý kiến thì hãy lên đây xin tư vấn của các bạn.

.

1u29

Mọi người cứ để em yookoo em ấy tụt xuống đáy đi, nhiều khi phải như thế thì mới tỉnh được. Đàn bà là giống lừa ưa nặng mà, nghe không không đủ, phải thấm đòn thì mới được. Mình ngày xưa cũng bướng bỏ cha, cho đến khi bị 1 đòn nặng rồi thì mới lóp ngóp hiểu. Người ta khó học được bằng kinh nghiệm của người khác. Sau này khi qua rồi em nhìn lại và đọc lại thì sẽ hiểu hơn những gì mọi người chia sẻ với em. Chỉ có điều là nếu em cứ thế này, khả năng cao là chồng em không khơi lại tình yêu với em được.

Saudau

Mưa thủy tinh trăng đừng buồn vì nhận được ít lời tư vấn nha, vì bản thân bạn đã đứng vững rồi đó. Tớ nhận thấy một điều khá thú vị là:

– những bạn chỉ đi tàu ngầm, kiên trì, tự chiêm nghiệm, tự học hỏi rồi vận dụng đúng cách sẽ thành công rực rỡ.

– những bạn chỉ ngoi lên đặt vấn đề sau khi nhận được 1

– 2 lời tư vấn ngắn gọn, chính xác lại tiếp tục tàu ngầm thì thường có kết quả mỹ mãn.

– những bạn nhận được rất rất nhiều lời tư vấn và cũng nói rất nhiều, giải thích kể lể nhiều, thậm chí có bạn rất khéo nhưng xét về bản chất sự việc là: vẫn giẫm chân tại chỗ, có bạn bề ngoài tưởng tiến bộ nhưng không hẳn vậy.

Ở những bạn này thường có 2 lý do : 1 là các bạn ấy rối quá, không biết nghe ai, không biết phải làm gì trước, làm gì sau. 2 là : bảo thủ. Nhưng tớ nhớ hình như ở tầng 14

– 16 thì phải có tới 2

– 3 bạn rất nặng thậm chí nặng hơn các bạn ở tầng này. Lúc đầu các bạn ấy cũng rối tinh rối mù, xoay như chong chóng, càng làm càng sai. Ví như có một bạn chồng cặp bồ, coi bồ hơn vợ, thậm chí còn để có bầu nữa cơ. Cả nhà chỉ cho bạn ấy đánh rắn dập đầu ngay từ đầu thì bạn ấy không làm, cứ loay hoay mãi tới lúc nó thành con rắn già thì lúc ấy bạn ấy mới lấy cành tre dứ dứ vào đầu con rắn: tao đánh mày bây giờ. Lạy hồn, may mà nó chưa cắn lại.

Thế mà các bạn đó sau khi nghĩ chậm lại, bắt đầu đi tàu ngầm, thận trong bước từng bước một, quyết tâm và có tinh thần cầu thị đã thành công và nay đang tận hưởng thành quả. Thế nên dù mọi người có tư vấn thật nhiều, thật hay thì thành hay bại là nằm trong tay các bạn. Chỉ khi nào các bạn thực sự quyết tâm, thực sự vì bản thân mình các bạn mới làm được. Thành công ở đây không có nghĩa là lôi kéo được chồng quay về mà còn là vượt qua được chính bản thân mình. Thậm chí có bạn còn cảm thấy vui, thanh thản khi quyết định rời bỏ chồng – người mà trước đấy bạn ấy nghĩ không thể thiếu trong cuộc đời mình.

Wicket

Nói chung là có 1 số chị em nhanh nhạy hơn một số chị em khác (hoặc giả họ có khuynh hướng ít lụy chồng hơn). Nhưng về cơ bản, khi case đã hơi nằng nặng thì có khi phải đá các bạn ấy xuống đáy vực mới mong các bạn ấy tỉnh ngộ mà bò lên. Còn cứ lưng chừng núi thì cứ nhìn xuống đáy vực là khiếp, chỉ muốn leo lên thật nhanh (cơ mà có đủ động lực đâu mà leo). Đâm thôi thì đã xin tư vấn, chị em cũng muốn tư vấn cho hết nhẽ, còn tiếp thu được đến đâu thì tùy thời điểm, tùy đối tượng.

Muathuytinhtrang

Chị saudau ơi, em không buồn vì ít lời tư vấn đâu, mà lúc đó nhà EQ như cái phao cứu sinh của em vậy. Lúc đó em mới sinh nữa, nên nghe các chị nói em hiểu em có thể bị trầm cảm nếu cứ ôm mớ suy nghĩ đó làm khổ mình. Việc đầu tiên em làm là tẩm bổ sức khoẻ, tập thể dục. Sau đó em nhận ra, em có 1 không gian mới tự do và vui vẻ lắm, không còn lúc nào cũng chồng em thế này, chồng em thế kia. Lúc đó em mới bình tâm, cộng với thời gian ngẫm EQ liên tục, nhận thấy mình sai chỗ nào, chồng không thích mình vì sao, em nhận ra nhiều điều lắm. Và em vẫn đang trên con đường chinh phục hạnh phúc…

Em nhắc yooko vì em ấy vẫn chưa nhận ra hạnh phúc là gì và dù em í còn cần rất nhiều thời gian nhưng cách em ấy cảm nhận các tư vấn của các chị chưa ngấm. Em trải qua rồi, nên ngồi đọc thấy các chị tư vấn cho yooko đều hết sức đúng. Có điều vì em í còn rối nên cách làm chuyệch choạc, hoặc nóng vội quá. Cần rất rất nhiều thời gian yooko à… Thêm nữa hồi đó cũng có rất nhiều tư vấn khiến em “nóng mặt”, vì đúng quá, n mình lại không thích nghe kiểu đấy, mình perfect thế này cơ mà, bao mình sai á, còn khuya, hihi n may mắn là em dám đẩy cái suy nghĩ đi, tinh thần cầu thị cực cao. Chắc hẳn mình phải thế nào đó. Và em tìm hiểu, tìm hiểu, em càng hiểu mình hơn, hiểu chồng hơn, biết rõ lí do hơn và quan trọng là như chị nói em đã vượt qua được bản thân mình. Thế giới không chỉ nằm trong 1m7 và nặng 65kg chị nhỉ. Hihi.

Yamanote

Yooko, mọi người tư vấn em theo ý hiểu và tình huống của mỗi người, em cứ nghe con tim em mách bảo. Để mọi người hình dung, mỗi thằng chồng một kiểu thật sự ý ạ. Như chồng mình nhé, lúc đang yên đang lành khéo lại cần “không gian riêng” để thở theo đúng nghĩa đen và bóng, chưa quen thì hụt hẫng trối chết. Nhưng lúc đang giận nhau cãi nhau, cô để tôi yên v.v, thì lại thích vợ xin lỗi xuống nước, ngọt ngào tình cảm, để vuốt ve tự ái của chồng, để chồng tin là vợ vẫn yêu chồng.

Xong giận tiếp được một buổi tối nữa là cùng. Nhiều khi chồng sai rành rành, mình tức ói máu, mà chơi bài im lặng ý gì, im lặng chết luôn. Nhiều khi mình đành bù lu bù loa tại sao anh sai mà anh vẫn còn cái kiểu im lặng như thế một câu xin lỗi cũng không nói, xong nhảy ra ôm chồng hay ngồi gần cho nó ôm, cho nó xin lỗi. Nhục ơi là nhục.

Nhưng vì trong nhà vợ át chồng nhiều cái quá mà chồng dễ nghĩ là nó coi thường mình nên đành phải xuống nước. Cũng phải nhiều lần như thế để ổn định vai trò, chồng ra chồng mà vợ ra vợ. Mình sợ “nhục” mình ít đẩy tình huống đến đường cùng, thấy khói thì té, thấy chồng căng thẳng khó chịu thì đừng làm găng lên mà quay ra đổ lỗi “công việc hôm nay stress lắm à anh”. Kiểu như vậy. Hai vợ chồng mới lấy nhau, kiểu gì cũng cần vài năm, vài vụ để tạo thăng bằng. Tốt nhất là gặp xung đột thì đừng né, thấy khác nhau thì đừng chiều, cãi nhau hay im lặng quan sát, làm gì cũng được, cơ bản nhất là phải tạo được cái thăng bằng gia đình không ai phải chiều ai, không ai phải sống khác với chính bản chất thật của mình, nhưng ai cũng đã tôi luyện để phù hợp với người kia, thế là ổn.

Yooko

Báo cáo, chiều nay em đã gửi quà qua đường CPN cho lão ấy rồi ạ. Bên CPN chỉ cần tên và số điện thoại thôi, hàng chuyển vào SÀI GÒN họ sẽ tự liên lạc với người nhận để giao hàng. Bên đó cũng confirm sẽ giao bưu phẩm trong ngày mai, khi nào giao xong họ sẽ alo cho em để báo . P/s: Em xin ý kiến : 1. Em định đệm thêm quả tin nhắn lúc 0h am, không sến súa gì đâu ạ, chỉ đơn giản là: “Happy birthday to my … (nickname). Loves, Yours…(nickname) ” 2. Tối mai (là quà đã được giao), em định gọi điện hỏi xem có nhậu nhẹt ăn uống gì không? Công việc thế nào có vất vả không ?? (Vì từ hum Chủ nhật tới giờ em cũng chưa gọi phát nào, chỉ nhắn 1 tin hum qua thôi ạ), em sẽ không hỏi anh nhận được quà chưa, anh có thích không hay gì cả .. Em thì thấy nó không có vấn đề gì, nhưng mà thôi để cho chắc ăn thì cứ hỏi các chị trước , hôm nay đầu óc không được minh mẫn, có hỏi ngu các chị cũng đừng ghét em nhé.

Yamanote

Yooko. Cái 1 thì may ra. Cái 2 thì giời ơi mình nói 2 ngày hômay về sự ý nhị khi gửi quà không kèm theo yêu cầu gì cả để nó tự động liên lạc với mình cảm ơn bằng zero. Em ơi là em. Em gửi 1 món quà đầy tình yêu xong phải gọi dù không hỏi thẳng nhưng có khác nào hỏi quà tôi tặng anh có xúc đôgj vãi đái ra chưa,chúng ta tình xưa nghĩa cũ nối lại được chưa tôi sắp chết vì chịu đựng rồi.

Mà cái 1 thì mình cũng không biết có nên hay không. Gửi xong nó im lặng cho giải quyết việc gì. Nickname với nọ kia có ý nghĩa gì không. Khổ thế. Đoạn này ai khác phán hộ mình phát. Em Yooko bị lệ thuộc vào cái điện thoại. Mình mà bị lệ thuộc thế mình đập tan cho nhẹ cái đầu.

Hong_Cam

Đọc bài em Yokoo mà buồn cười quá vì nghĩ tới câu chuyện con bé em họ mình kể. Bạn ý kể rất ấm ức tức giận về chuyện sinh nhật chồng bạn lãng mạn tạo bất ngờ cho chồng mà bị chồng thờ ơ không hưởng ứng. Mấy bà chị già tò mò xúm vào hỏi han thì nàng kể “Sinh nhật em cất công đi mua bánh kem từ tối hôm trước, em giấu kỹ. Canh đúng 0h thắp nến mang vào phòng happy birthday chồng, thế mà thằng chồng em nó không thèm dậy, gọi mãi nó mới mở mắt. Em bảo nó thổi nến nó còn càu nhàu bảo đang buồn ngủ. Em dỗi nó mới mở mắt ra thổi 1 cái rồi lăn ra ngủ tiếp, thế có điên không Các bà chị được trận cười đau bụng, bảo người phát điên là thằng chồng nó thì có. Tự dưng nửa đêm đang ngủ ngon bị dựng dậy để thổi bánh kem. Nhưng con em thì cứ cãi em đã có lòng, đã mất công thế mà nó không trân trọng Yokoo thấy trường hợp này giống em không

Dab Ma I

@Yooko: dừng ở mức 1 thôi nhé. Em đang cưa lại nó, nên cần sự tế nhị cao độ. Chị đã từng bảo em rồi, việc của mình là tôi thích, vui thì tặng. Còn thái độ của nó với quà mình không thể, và không nên kiểm soát. Nếu em vẫn muốn “đánh tiếng” với nó, thì tin nhắn không gửi vào đêm nay, mà gửi ngay khi quà được giao, soạn sẵn ngắn gọn. Nếu là chị thì chỉ đơn giản “Chúc chồng em sinh nhật vui vẻ nha” kèm theo mấy cái biểu tượng. Chấm hết. Xác định là có khi nó không hồi âm gì đâu, tử tế thì khi gần đi ngủ nó mới theo phép lịch sự reply em nhé. Nên em cứ xác định hình huống xấu nhất, tối mai chủ động đi chơi cho đỡ buồn.

Venguon14

Yooko. Không làm gì hết. Một gói quà là đủ rồi. Chứa đựng đầy đủ tình. Bóng nằm ở chân chàng rồi, để chàng có dịp đá.

Venguon14

Yooko, để dể kìm chế, em nghĩ như thế này. Cái nhắn tin hay gọi nó có chuyên chở thêm lòng của em không hay chỉ làm cho em đở nhớ? Chị nghĩ món quà rất hay. Không có lời nói lời nhắn nào hơn được cả, nên tốt hết là dừng ở đó.

Bluesky11

Nhất trí với venguon, không cần nhắn thêm bất cứ tin gì nữa. Quà là đủ rồi Yokoo. E có thể quẳng cái điện thoại đi được không?

Yooko

Tuân lệnh các chị yêu, em sẽ không nhắn và không gọi gì ạ. Các chị yên tâm em làm được mà ^_^. Lúc post bài cứ sợ bị mắng, nhưng may mà cứ liều post hỏi chứ không lại mắc lỗi tiếp rồi . Em xác định là ngày mai hắn có nhận được quà có khi cũng không nhắn hay không gọi gì đâu ạ. Em cám ơn các chị nhiều nhiều (K biết phải nói lời này bao lần mới đủ ạ)

P/S: Vừa viết xong mấy dòng trên thì biết được là hắn đang đi xem phim với con kia. Xa nhà được 4 đêm thì có tới 2 đêm đi xem phim rồi, em đúng là con điên tự dưng cứ đi check thông tin làm cái quái gì không biết, rồi biết xong lại dở hâm dở hấp, suy nghĩ lung tung. Mà thừa biết là ở trong đó, chuyện họ gặp nhau là chắc chắn xảy ra, thậm chí còn đi xa hơn nữa mình cũng không quản được .. Đúng là cái quá trình này nó bào mòn sự kiên nhẫn của em một cách tàn nhẫn quá chị Dab ơi .. Thôi, em tự nhủ lòng là sẽ giữ im lặng cho tới khi hắn về nhà, kết thúc chuyến công tác, em không muốn liên lạc gì thêm nữa … (Thể nào cũng bị các chị mắng là đang yên đang lành cắm mảnh sành vào ass cho coi, em giận em quá đi mất) – – – ++- – –  Chị Hồng Cầm: em ngố mà hihi nhưng mà có các cao thủ giúp chặn ngay hành động đó lại rùi ạ :- D

Bluesky11

Yooko, e biết cũng tốt, để e thấy tình cảm của chồng đối với e giờ gần như bằng 0. Nên e hãy tự nhủ là mình không còn nhiều hy vọng đâu, tập Buông dần đi em.

Yamanote

Yooko ơi em cứ làm khác với em mọi năm đi. S.n không thấy tin nhắn c sẽ có thể ngạc nhiên hẫng hụt nguqng hôm sau lại thấy quà. Thay đổi phong cách 1 ngày thôi rồi bh chồng gọi bảo em không dám nhắn tin vì em sợ anh sẽ không trả lời. Cho nó xót xa 1 tí đi. Mà nó không gọi gì cả thì thôi. Em phải biết cảm giác chồng em khi thấy số điện thoại em là ‘Lại thế nữa rồi’ Vừa thấy có thêm post chị VN,em thêm động lực bảo yooko quên cái điện thoại đi trời ơi,phương pháp không hiệu quả rồi thì phải đổi phương pháp chứ

Lucky- kitty

@ Yooko. Chị đã từng là người vợ luôn gọi điện, nhắn tin cho chồng. Không thấy trả lời thì nổi điên lên rồi suy diễn đủ thứ, sau đó lại nhắn tin trách móc. Xoay chồng như chong chóng, bắt chồng phải chứng tỏ yêu thương này nọ. Thế mà chồng vẫn say nắng được người khác. Vậy thì kiểm soát thái quá cũng chẳng được gì. Cách đây 2 tuần, vì anh lại đi về muộn. Chị chán chẳng muốn nói gì. Sau đó chị đi công tác 2 ngày, chỉ gọi điện vào máy con, hỏi han dặn dò, nói chuyện cùng con (vì đang giận chồng). Chồng lại quay ra gọi điện trách móc sao không nhắn tin, gọi điện gì cho chồng cả. Về nhà nghe con kể: mẹ gọi cho con xong bố cứ hỏi mẹ có hỏi bố không, mẹ có nói khi nào mẹ về không v.v…

Những lần trước, giận mà không gọi cho chồng lòng chị như lửa đốt, cứ sợ mình không nhắc nó mình còn tồn tại trên đời thì nó nghĩ sang con khác mất. Lần này thấy rất bình thường. Một chuyện khác: Trong mấy năm qua, có 1 chàng đã có vợ có vẻ say chị. Đó là người có năng lực làm việc tốt và nhiều lúc như đi guốc trong bụng chị. Chị nghĩ gì, cần gì, nhìn ánh mắt chị là biết chị buồn hay vui và tìm cách để đáp ứng. Suốt ngày nhắn tin hỏi han, quan tâm (Thế mà thằng chồng mình cứ mải mê bên ngoài chẳng biết gì cả). Nhưng chị thì thấy phiền và khó chịu vô cùng. Cứ nghe những câu chữ của họ chị lại ước: giá như đây là những lời của chồng mình. Nhiều lúc tin nhắn đến chị chẳng thèm đọc mà xóa luôn. Sau 1 thời gian chị tỏ thái độ căng lên thì giảm dần rồi giờ thì thôi hẳn. Ôi chao là nhẹ nhõm, sung sướng!

Từ chuyện chị làm phiền chồng, họ làm phiền chị thì thấy: Khi họ đang chán mình, mình càng quan tâm họ càng khó chịu. Để khoảng trống cho họ nghỉ ngơi, đồng thời phải cố gắng thay đổi, nâng cao giá trị bản thân. Nếu yêu mình họ sẽ liên lạc, họ không yêu mình thì mình làm gì họ vẫn tìm mọi cách qua lại với đứa kia, mình muốn quản cũng không quản được.

Yooko

@ Chị Yama và các chị: –  Quà tặng sinh nhật đã được giao sáng nay tới địa chỉ công ty của chồng em, do hôm nay him đi sửa máy cả ngày, nên bên CPN gọi điện báo giao hàng thì him báo người ta chuyển tới đó, có thể chiều nay xong việc him sẽ chạy qua đó lấy đồ. Em đơn giản thấy vui vì quà đã tới nơi, còn tiếp sau đó như thế nào thì em không đặt nặng vấn đề, không trông chờ người ta sẽ nhắn hay hay gọi điện cảm ơn. Người ta có phản hồi thì cũng không quá vui, mà không phản hồi thì cũng không quá buồn … –  Về 2 việc em hỏi ý kiến các chị hôm qua, em xin báo cáo là: Đêm qua em đã không nhắn tin (mặc dù thức tới gần sáng), và hôm nay cũng không gọi điện gì hết. Em nghĩ có lẽ như vậy sẽ tốt hơn … – – – – – – – – – – – – – – – – –

@ Chị Har thân mến, em đã đọc post chị viết từ đêm qua và suy nghĩ nhiều về những gì chị viết cho em. Em định im lặng vì sợ mình nói, mọi người lại nghĩ mình đôi co vì dẫu sao em cũng nhỏ tuổi hơn chị rất nhiều .. Nhưng có lẽ, từ tâm em thực sự mong muốn các chị coi bọn em là những đứa em gái nhỏ, nên em cũng xin phép nói ra suy nghĩ của mình …

Em biết, case của em từ tầng trước qua tầng này, đều được nhìn nhận là khó cứu chữa hơn các case ngoại tình khác. Các chị à, em hiểu hoàn cảnh của mình hiện tại, chứ không ngây thơ tới mức mang case chị Gud, chị Saudau hay các chị khác đã thành công để mù quáng áp dụng đâu ạ, bởi em hiểu mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, tính cách mỗi người vợ và người chồng cũng khác nhau nữa .. Nhưng em không phủ nhận là, dù ít dù nhiều, thành công của các chị ấy thực sự là động lực truyền lạc quan cho em để đi tiếp con đường em đã chọn (và có lẽ là cho cả những bạn khác trong nhà EQ dù là tàu ngầm hay tàu nổi .)

Trong case của em, rất nhiều ý kiến tư vấn được đưa ra, đa số cho rằng nên cân nhắc mà chấm dứt sớm ngày nào hay ngày đó .. Bản thân em không bao giờ có ý coi nhẹ lời khuyên của các chị, những người đi trước và có kinh nghiệm sống hơn em rất nhiều … Nhưng dù sao em cũng là người trong cuộc, bản thân em phải xác định được là em cần gì và muốn gì, sau đó mới dám nhờ các chị tư vấn, và lúc đó các chị cũng mới có thể giúp chúng em tư vấn cách làm theo hướng chúng em mong muốn đươc, đúng không ạ ?? Quyết định níu kéo là của em, và cũng chỉ có em sẽ là người phải chịu trách nhiệm về nó dù sau này kết quả có thế nào đi chăng nữa…

Mong muốn cho bản thân mình hạnh phúc hơn thì không có đúng hay sai phải không chị, em nghĩ cũng có thể sau này biết đâu đó có lúc em sẽ phải thốt lên rằng “biết thế ngày đấy em nghe lời các chị dứt khoát luôn cho xong” … Có điều, trước giờ em sống và nghĩ cho bản thân em, cảm xúc của em nhiều hơn là cho chồng, vì vậy thực sự em muốn được một lần trải nghiệm để hiểu được những gì him đã trải qua, cũng là để tự tu thân, răn dạy bản thân mình trưởng thành hơn ….

Bản thân em cũng tự hạn định cho mình một khoảng thời gian mà em nghĩ là vừa với sức chịu đựng của mình (cũng có thể thay đổi theo hoàn cảnh thực tế phát sinh), chứ không rơi vào trạng thái không có anh em không sống được hay trên đời này không ai có thể tốt với em như anh đã từng … Ngày hôm nay em chọn chiến đấu, nhưng em không ngạc nhiên nếu ngày mai em phải buông bỏ .. Vật đổi sao dời, lỡ mai ngày đẹp giời, em thấy lòng nhẹ tênh thì sao ?? Chị Har à, em thấy hơi buồn một chút khi chị cho rằng những bạn thích cầm tay chỉ việc là ngại xới đất trồng cây nhưng muốn thu hoạch nhiều quả ngọt lành. Không phải ai cũng vậy…

Bản thân em, có lẽ cả Beem và một số bạn khác nữa, tụi em không phủ nhận rằng mình còn non nớt, thiếu kinh nghiệm sống … Bọn em vẫn đang lội lại các tầng EQ cũ để tự suy ngẫm thêm, nhưng những khi có việc phát sinh mà thời gian lại khá gấp, chẳng phải điều khôn ngoan nhất là nên hỏi các chị để được nghe những lời tư vấn trái chiều , từ đó suy ngẫm thêm để đưa ra quyết định cho bản thân mình hay sao? Em không biết người khác nghĩ sao, còn bản thân em khi đọc được những post mà có chị đã nhận xét là “nóng gáy” nhưng với em thì em lại đón nhận hết sức bình thường, bởi cái tâm của em thực sự cầu thị, biết mình dốt nên mong muốn được người khác nói cho nghe mà ngẫm mà hiểu … Thâm chị đọc những bài mà bị mắng thẳng mặt, em còn thấy cám ơn không hết chứ đừng nói là hằn học hay thái độ nọ kia …

Có những post em đặt câu hỏi, không chị nào trả lời thì em tự ngầm hiểu rằng vấn đề này em cần tự nghiền ngẫm thì có thể tự trả lời được, nên các chị không trả lời. Với những câu hỏi các chị trả lời, có nghĩa là những vấn đề đó là điều mình cần phải lưu ý để linh hoạt áp dụng trong các trường hợp tương tự khác nữa .. Đọc lại nhà EQ cũ, có những case mà chị Sim, chị Trâu và các chị khác còn phải cầm tay chỉ việc hàng ngày, từng phát sinh một …..

Mà các mẹ đó có người cũng đã thành công, và lâu lâu vẫn góp mặt điểm danh ở nhà EQ này … Em nói dài cũng chỉ muốn bày tỏ nỗi niềm của mình, dù có bị mắng nhưng các chị còn nhắc tới còn trả lời là còn thương. Với lại em tin rằng những câu hỏi của em cũng là những điều mà một số bạn khác tuy không cùng hoàn cảnh nhưng cũng mắc phải và có chút loay hoay, qua câu trả lời các chị dành cho em các bạn cũng tự tích luỹ thêm được nhiều vốn sống, cũng là vô hình giúp ích cho nhiều người mà Là những người trẻ tuổi, có những lúc bọn em nông nổi, không điều chỉnh được cảm xúc .. Hoặc có những lúc bọn em nghĩ chưa tới, chưa thông … nếu không nói ra, không hỏi ra mà cứ tự làm theo ý mình xong tới lúc nát bét như tương bần rồi mới cầu cứu các chị, chẳng phải là ngu ngốc sao ạ ??

Ah, nói thêm về chị Gud, đúng là chị ấy là tấm gương chói loà cho nhiều người muốn noi theo, nhưng với em, thành công của chị Gud là tấm gương răn dạy em về sự kiên nhẫn (vì bình thường em là đứa rất thiếu kiên nhẫn), mưu kế của chị ấy không phải em hỏi tới tấp để áp dụng đâu ạ (mà thực tế ra chị Gud trả lời chung cho nhiều case chứ cũng không phải chỉ nói cho riêng em) mà để qua đó, nếu có thể linh hoạt áp dụng được gì thì học hoặc biến tấu cho phù hợp, còn nếu không thì cũng là cho mình thêm kinh nghiệm sống, kinh nghiệm xử lý thôi ạ.. Hôm nay nói hơi bị dài, nếu có khúc nào khiến chị Har thấy không thoải mái, thì em cũng không có ý gì đâu, chỉ là muốn chị em hiểu nhau hơn thôi ạ. Mạng ảo nhưng tình thật, dù ảo em vẫn tham lam mong muốn các chị yêu quý mình – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Về chuyện của em, tâm trạng của em đêm qua không ổn kể từ lúc biết họ đi xem phim với nhau. Nhưng nghĩ cho cùng thì chuyện đó cũng chẳng có gì là lạ. Em khóc, là do dồn nén cảm xúc quá nhiều thôi, còn bây giờ thì cảm xúc đã cân bằng lại rồi. Em quyết định sẽ im lặng cho tới hết chuyến công tác của hắn, giả câm giả điếc, không soi mói tìm kiếm thông tin, hành động của hắn trong thời gian này nữa, đó là điều cần cho em trong lúc này, em cũng sẽ tạm thời buông để thực sự suy nghĩ cho bản thân mình đã, thực sự thay đổi sửa chữa những khiếm khuyết của mình, học cách để có thể làm bạn của chồng, học cách đón nhận những niềm vui nhỏ từ những người khác xung quanh mình … Trước mắt thế đã, có gì sẽ tính tiếp sau ạ – – – – – – –

Em edit để cám ơn chị Lucky: Em qua được cái giai đoạn nhắn tin mà chồng không reply là suy diễn nghĩ lung tung với suốt ngày chỉ nhăm nhắm nhắn tin rồi ạ. Nhưng post của chị vẫn nhắc nhở em phải giữ hồn cho tốt ạ

Dab Ma I

@ Yooko: tự nhiên mong manh dễ vỡ thế, chắc hôm qua khóc trôi cả nhà rồi hả.

Tội thứ 1: Có xu hướng trách móc bản thân hơi khiếp, kể lể thanh minh dài dòng. Em phải hiểu, chỉ cần 2 người đàn bà trở lên là đã có ý kiến ĐÚNG –  SAI, ĐI –  Ở LẠI… Nếu tiếp tục tình trạng nhận góp ý, bình luận là thanh minh (kể cả là với tinh thần cầu thị), thì càng thể hiện sự yếu đuối, không biết bảo vệ chính kiến –  hoặc bức xúc, khi gặp nhận xét trái chiều. Các chị mới khuya bàn phím thế này đã buồn đến phát khóc, thì làm sao đứng vững được trước hờ hững, thay đổi từng ngày của thằng chồng đây.

Thay vì thanh minh, thì em cứ lặng yên, thể hiện bằng các post với các tình tiết mới, là mọi người thừa hiểu. Nâng tầm quan điểm quá thì mệt em, mà các chị nghe xong chỉ che miệng ngáp vặt, thật đấy.

Tội thứ 2: Chưa mạnh mẽ như lẽ ra em cần phải thế. Đọc post của em thì chỉ đủ hiểu, với các chị em còn mong manh đến thế. Thì với thằng chồng em, em yếu đuối cỡ nào. Phê bình nhé. Bao giờ rèn được cho mình cái tính “Ngồi xổm lên dư luận mà sống”, “Mọi ý kiến chỉ mang tính chất tham khảo” thì may ra em mới thay đổi cục diện được

Lylan02

@Yooko : lúc đầu mình thấy ghét bạn lắm í, sao có người tính tình lại đỏng đảnh thế. Nhưng bây giờ thì thấy thương nhiều rồi, tội nàng quá, nàng còn yêu chồng nhiều quá nên đau buồn là phải, nàng phải tập làm BẠN với chồng trước đi, rồi từ từ thì mới vơi đi được. Bất lợi cho nàng là chồng cứ đi công tác suốt, nếu muốn nhắn tin cho chồng thì chỉ nên nhắn đại loại như : saigon trở lạnh, anh nhớ mặc ấm nhé. Hoặc em biết quán này có món ăn abc mà anh thích, quán tên là xyz …Chứ đừng nhắn những tin nhắn yêu cầu người nhận phải trả lời…ra lượn phố đi nàng ơi, nằm nhà thì khóc sưng hai mắt đấy.

Harmonius

@ Yooko: hehe, tớ góp ý thế, không thích thì bạn khỏi đọc là xong. Mà này, khi giao tiếp với chồng mà không vừa ý thì bạn có nói hay viết nhiều đến thế về cùng một vấn đề không @ Các mẹ Mậu Ngọ: tớ chỉ tập toe nghiên cứu giết thời gian cho vui thôi, không dám làm thầy bói đâu nha, nhưng nhà EQ nhiều mẹ 7x đời cuối ghê nha

Saudau

Yooko thân mến,thực ra chị chú ý đến em từ khi em xuất hiện, lúc đó chị đã ngay lập tức mường tượng ra hướng đi, cách đi của em như thế nào để em tới được đích. Nhưng ngay từ post đầu của chị-  khi chị bước đầu phân tích về tính cách của chồng em, chị thấy em không để tâm lắm và em có vẻ không hài lòng, nên chị tạm ngưng – ngưng chả phải vì tự ái (thực ra đây là mang ảo, có ai biết quái ai đâu mà tự ái hay tự hào).Chị tạm ngưng vì chị biết rằng : trong tất cả các cuộc chiến, phần thắng chỉ nghiêng về kẻ nào tìm hiểu kỹ , biết thật rõ về đối phương – em vì muốn đốt cháy giai đoạn đã bỏ qua bước đó – một bước cực kỳ quan trọng.

Và em chưa hiểu chồng em. Đọc tới cái post #99 của em, chị thấy thương em, em giống như con chim nhỏ đang yên ấm trong tổ của mình thì một cơn giông ập đến đe dọa cuốn phăng cả em và cái tổ của em.Em cuống cuồng lo sợ tìm mọi cách chồng đỡ, em ngay lập tức áp dụng mọi cách mà em cho rằng sẽ ổn từ case của người khác áp nó lên case của mình mà em chưa ngộ ra một điều quan trọng rằng : tính cách và hoàn cảnh mỗi người mỗi khác, đặc biệt năng lượng trong mỗi người cũng khác nhau. Kiểu như bài tập của vận động viên chạy 100m không thể giống bài tập dành cho VDV marathon. Còn một điều nữa chị mong em có thể thay đổi: Em rất dễ bị tổn thương, vẫn chỉ nghe những điều em muốn nghe –điều đó thể hiện ngay qua cách em trả lời chị Har.

Với tính cách như chồng em, với hoàn cảnh hiện nay của em thì phương án tốt nhất là: Buông để giữ. Nếu em làm được điều này 90% em sẽ có lại tình yêu của chồng, 10% phụ thuộc vào duyên nợ. Cuộc đời em phải do em quyết định đừng trao vào tay người khác. Tại sao em lại phụ thuộc vào quyết định của chồng? Lúc thì nó nói hết yêu muốn chia tay, lúc thì nó bảo tạm thời nó chưa quyết định gì cả .v.v Tại sao không phải là em đưa ra quyết định? Tại sao em phải chạy theo cảm xúc của nó?

Trong cuộc chiến này, kẻ nào lái được đối phương đi theo hướng của mình, kẻ đó sẽ thắng. Càng nhanh càng tốt, em nên có một buổi nói chuyện nghiêm túc với chồng, nghiêm túc nhưng chân thành , cởi mở. Đừng nói nhiều quá, nó đang si mê em nói nhiều nó không lọt tai. Em chỉ cần nói em đã suy nghĩ rất nhiều rồi, dù em vẫn còn yêu anh nhưng em tôn trọng tình cảm của anh với người kia, tôn trọng quyết định của anh, em chấp nhận chia tay. Vợ chồng một ngày cũng nên nghĩa, em rất trân trọng quãng thời gian chung sống với anh, em hy vọng sau khi chia tay chúng ta vẫn có thể là bạn chứ không phải thành kẻ thù của nhau.

Ngay từ hôm nay anh hãy dọn ra ngoài sống, trong thời gian này em sẽ sắp xếp lại cuộc sống của riêng em, chuẩn bị tư tưởng cho bố mẹ hai bên, chúng mình hãy thỏa thuận là khi thông báo cho mọi người lý do chia tay chỉ là không hợp nhau thôi. Nói thế thôi em, rồi chấm dứt câu chuyện đi thu xếp đồ cho nó, lúc ấy nó sẽ thanh minh này nọ là anh không nghĩ thế, anh chưa quyết định .v.v kệ nó, muốn nói gì thì nói chỉ nhẹ nhàng bảo:

Trước mắt em cứ quyết định thế, vì em còn nhiều việc phải làm nên nếu anh muốn thì cứ viết sẵn đơn li dị rồi gửi cho em ký. Bước tiếp theo là đặt ra thời hạn khoảng 3- 6 tháng, trong thời gian đó hãy làm tất cả những gì em muốn làm chỉ trừ một chữ chồng ra thôi. Không điện thoại, nhắn tin hỏi thăm vớ vẩn. Nhưng khi nào có việc chung của cả hai vợ chồng thì cứ nhắn tin thông báo, ví dụ: – Anh ạ, bác X báo là ngày này, giờ này về đám giỗ.

Thế thôi, nếu nó muốn đi cùng em tự nó sẽ hỏi em có đi o, em đi lúc mấy giờ? Nó hỏi thì cứ trả lời nhã nhặn: –  Dạ hôm đó em có đi mà chắc em đi trễ 1 chút vì em có việc. Trong mấy tháng đó nếu nó tìm cách tiếp cận em, hỏi han em thì cứ tiếp chuyện thân tình như kiểu bạn thân đừng lạnh lung , cáu kỉnh. Nhấn mạnh một điều cấm kỵ : tuyệt đối không Sex-  cho dù lúc gặp nhau cảm xúc có dâng trào thì cũng phải dùng lý trí để gạt bỏ. Thông điệp phải chắc chắn rằng : Em không bao giờ đụng chạm thể xác với người không yêu em.

Đàn ông nó kỳ cục lắm em ạ, em còn sex với nó nghĩa là nó vẫn có em, em từ chối nghĩa là nó đứng trước nguy cơ mất em thật sự –  điều này khác hẳn với kiểu các cặp vợ chồng đang chung sống mà giận dỗi cấm vận nha. Song song với đó là em tự tìm niềm vui cho riêng mình, tự đặt ra thử thách cho mình. Ví dụ như em sợ độ cao, hãy thử tham gia vào khóa học nhảy dù, hay tham gia vào câu lạc bộ salsa chẳng hạn.v.v

Khi tạo cho mình một đam mê, em sẽ dễ dàng xếp chồng sang một bên. Nếu trong 3 tháng đầu nó vẫn si mê tới mức gửi đơn li dị cho em nghĩa là duyên nợ của tụi em đã hết, nó thực sự hết yêu em. Còn nếu không thì : Một mai qua cơn mê ta lại về bên nhau. Tiếp đó mới là lúc cưa chồng lại , hoặc chính chồng cưa lại mình. Chỉ e rằng tới lúc đó em lại bảo: Sao lúc đó mình lại ngơ ngẩn đến mức coi anh ta là cả một bầu trời nhỉ? Tạm thời cứ thế đã em nhỉ, cứ qua được 3 tháng đầu đi đã.

Dab Ma I

@ chị saudau: thực ra bé Yooko này có nỗi khổ hơn mọi người là một ngày đẹp giời, thằng điên chồng giở giói ra thú với chả tội. Đấy, nhiều lúc đàn bà cứ bảo nếu hết yêu thì thẳng ra, chia tay êm đẹp rồi ngủ với ai thì ngủ. Như Yooko là bị đánh úp bất ngờ đến mức em ý su ba ngơ không phải làm gì tiếp nữa. Kiểu gì rồi Yooko cũng sẽ phải đối mặt với những gì chị saudau vừa viết. Đó là Buông để giữ.

Nhưng mỗi tội tầm này có thòng dây vào cổ lôi xềnh xệch Yooko cũng chưa nhả được chồng đâu. Đang giai đoạn shock, điên cuồng, hoang mang như chảo cơm rang thập cẩm. Nói chung kinh nghiệm luôn trả giá bằng tiền mặt. Nỗi đau luôn là nền móng của sự trưởng thành. Khéo đọc xong post của các chị lại ôm gối khóc rấm rứt vì cảm thấy sao cuộc đời mình lại bế tắc thế này, mình có hại ai đâu, kiểu kiểu thế. Nói chung là khuyên gì được mấy mụ già khuyên hết rồi.

Giai đoạn quan trọng nhất là vận dụng, thực hiện là ở Yooko thôi. Không thành công cũng thành nhân. Nếu phải bỏ mày thì bà cũng nội công thâm hậu để chăn thằng khác. Cứ vô tư mà xõa đi gái ạ. Ngày xưa chị hẹn hò vietnamcupid toán loạn vui ra phết. Sợ gì, lụy gì bố con thằng nào

Bluesky11

Sao suy nghĩ của mình về trường hợp nhà Yooko giống với chị saudau thế. Vote cho phương án của chị saudau. Yooko cố gắng nghiên cứu áp dụng nhé. Buông là rất đau nhưng nhiều khả năng làm cuộc đời tươi mới hơn nhiều lần đó.

Yamanote

Ngày mình trải qua trạng thái của yooko bây giờ khoảng 11- 13 năm về trước. Bạn ex lúc đấy là mẫu cũng giống chồng blue và chồng yooko. Mình cũng quyết chia tay nhưng rồi vẫn mơ màng giá như anh ấy đến trước cửa nhà mình chờ mình hay gọi mình hay vv. Mình cũng vật nhau với cái điện thoại, không dằn lòng được cũng gọi, nhắn. Như rơi trên mây xuống, vì cảm giác yêu 1 người như ruột thịt, mà bảo cắt là cắt, xa là xa, đau đến chết đi sống lại. Mà ngày ấy sinh viên, nhiều vệ tinh nhiều quan hệ nhiều sức sống nhiều kế hoạch lắm.

Thế mà vẫn đau. Như ruột thịt cơ mà. Biết là có những người sinh ra để cho nhau rồi đấy, mà sao không cách nào níu giữ được nhau, vẫn phải đau đớn chia tay như thế. Mình cũng hơi có chút lầm lẫn vì ngày đấy không có người thân bên cạnh, mình coi anh ấy là người thân luôn, mọi việc đều nhờ vả, đến số điện thoại khai báo cấp cứu mình cũng để số anh ấy. Mọi ý nghĩ mọi hành động đều gắn người ta vào. Chắc có chút ngộp thở, chán nản không thoải mái.

Sau này và đến tận bây giờ thì mình hiểu, yêu 1 người, là một thứ tình cảm có thể tồn tại mãi mãi với thời gian, nhưng không có nghĩa họ đã sống được với nhau, hay tại thời điểm ấy với sự non trẻ của cả 2 người ấy, mà có thể hàn gắn hay vượt qua được. Kể cả sau này cũng không đủ dũng khí để vượt qua. Anh ấy sẽ mãi mãi sống với sự nuối tiếc đã để mình rời ra khỏi cuộc đời anh ấy, giờ vẫn yêu mình, nhưng vãn là thứ tình yêu có chút ích kỉ vị thân. Cụ thể đã 2 vợ 1 con.

Mỗi lúc nhớ lại giai đoạn ấy mình vẫn không hiểu nổi tại sao mình có thể dành cả trái tim cho 1 người, còn người ta chỉ dành cho mình có nửa hoặc 1 phần nhỏ bé. Cho dù cách hành xử quan tâm có thể ngô nghê thiếu đàn bà, nhưng cái cảm giác yêu bằng cả trái tim ấy, lẽ nào anh ấy không cảm nhận được, không biết được.

Mình nếu là yooko, có lẽ cũng đang ao ước giá được như good, hay như blue, hay như beem cũng được. Mình có khuyên em ấy cố gắng một lần là khi vào Nam để biết chắc chắn nó có còn tình cảm với mình hay không, hay là mặc kệ, nếu mà mặc kệ thật thì thôi, đứt rồi. Đàn ông ích kỉ thì rất bạc, trong lòng họ có thể là thương đấy, yêu đấy, nhưng họ không thoải mái thì họ cứ cắt cái phựt lúc khác tính tiếp. Giống như có được 1 tình yêu trong lòng bàn tay chả lo mất tán lại lúc nào cg được. Có những người mình đã trót trọn thương trọn yêu bảo quên đi bỏ đi khó lắm. Nhưng cũng không có nghĩa họ sẽ là người hòa hơpj với mình để đi trọn vẹn đến hết cuộc đời.

Chồng mình so với kiểu đàn ông vị kỉ như thế là người rất tốt, anh ấy là người mình cho yêu thương một thì nhận lại mười, là người bình dị lẫn lộn vào hàng ngàn người khác, nhưng khi mình đi qua những cung bậc khác nhau về dò lòng người, anh ấy lại là một viên đá quý và lấp lánh, trong veo và đơn giản, thà để người phụ mình chứ mình không phụ người. Mình vẫn yêu theo cái kiểu người thân như thế, nhưng mình cũng lớn hơn rồi, biết chia sẻ hơn biết cách làm mình quyến rũ hơn, phụ nữ hơn. Mình cũng biết cách để cho đối phương cảm nhận được tình cảm của mình qua hành động hay lời nói, chứ không mặc nhiên coi yêu là yêu nữa.

Thế nên yooko ạ, đôi khi cái mình tưởng là món quà từ thượng đế, thực ra mới chỉ là giấy gói quà, em cứ xé tung bóc tung vứt đi đừng sợ, bởi vì hạnh phúc chẳng bao giờ ngoảnh lại với người biết yêu thương. Có thể suốt đời này em sẽ vẫn mang theo tình yêu đấy trong tim, vì nó thành máu thịt rồi, nhưng cho nó 1 ngăn kéo ngủ yên và chả làm gì vì nó nữa cả. Yêu thương là hành động, khi không còn hành động, yêu thương sẽ chỉ còn là 1 ngăn kéo trong tim. Và trái tim em sẽ đủ rộng để có nhiều ngăn kéo, cứ cất đi đừng sợ Hôm nay là hết ngày sinh nhật nó, nó vẫn không muốn để tâm đến em hay món quà của em, thì xin em, hãy cho nó 1 ngăn kéo tủ.

Khi em đã cho nó vào ngăn kéo tủ, thì em lại chả sợ gì phải lo cưa lại nó nữa, mình làm thế này là đúng hay không nữa. Em lên cơn vật mà em muốn nghe giọng nó,, em cứ gọi, cứ nhắn, để rồi càng hiểu quyết định tống nó vào ngăn tủ là càng đúng. Khi mình quá yêu, mọi lời khuyên đều vô nghĩa, chỉ có trải nghiệm của chính mình và thời gian mới có thể cho em câu trả lời xác đáng mà thôi.

Yooko

Mấy hôm rồi em bận có đứa em ở Huế ra, lo dắt nó đi ăn đi chơi nên chỉ kịp đọc post các chị viết chứ không update được gì cả. Báo cáo: quà đã được giao nhận đúng ngày SN của hắn nhưng không có phản hồi gì (no call, no sms..), chỉ biết là tối hôm SN thì lại không đi đâu làm gì với cô kia mà ở khách sạn. Từ hum đó tới giờ em cũng giữ im lặng không liên lạc gì cả và sẽ tiếp tục giữ im lặng trong thời gian tới (cố gắng tới khi hết chuyến công tác). Từ mấy hôm nay em bắt đầu làm được việc không tìm kiếm thông tin về hắn qua các kênh, hiệu quả mang lại là không biết không nghe không thấy thì không suy diễn nhiều… Tạm thời thế đã ạ,

Saudau

Đi chơi về, vô nhà mình , đọc mấy post của thị Good mắc cười quá, nước mắt giàn giụa mà cứ cười khùng khục, cái chuyên án BAD nàng có nói quá lên không mà y như phim trinh thám ấy, khiếp thật, người đâu mà ranh ma thế.

Tớ lại không thích cái post mà Bluesky chia sẻ về cái hội 5 chàng NGOẠI TÌNH, nó tiêu cực quá. Biết là những loại người đấy có đó nhưng tớ nghĩ những thành phần đó không cần tìm hiểu vì ta không có nhu cầu cải tạo loại người đó. Không biết có phải tớ suy nghĩ cổ quá không, nhưng tớ luôn tâm niệm trong đầu : Ta chỉ nên tha thứ cho lỗi hành vi chứ không bao giờ tha thứ cho lỗi ý thức. Tớ nói thật nếu chồng tớ mà có tư tưởng như 1 trong 5 chàng đó thì khi tớ biết đầu hắn nghĩ thế tớ sút thẳng kể cả lúc hắn chưa kịp NGOẠI TÌNH.

Yooko

Hôm nay em về bên nhà bố mẹ chồng ăn cơm tối. Do hai vợ chồng khó có con, ở quê mọi ng bày uống cái nước rễ cây củ ấu nên bố mẹ nhân tiện về quê chơi thì lấy mang lên cho con dâu uống. Đang ngồi ăn, tự dưng bố chồng dặn dò sắc nước như nào, uống ra sao … Xong cái mẹ chồng kêu cứ phải có đứa con cho ràng buộc, rồi có đi đâu thì nó cũng nghĩ về con về vợ. Xong kể chuyện ông anh họ chồng em là bây giờ 3 đứa con đấy, gái có cho vào lồng quay cũng chả bỏ con bỏ vợ mà đi được, lolzzz (Bố mẹ chồng em chưa biết chuyện, chắc do lần trước em trêu bảo mẹ em là đi công tác nhiều chắc có bồ đấy mẹ ạ) Ôi bố mẹ ơi con đang phát khóc phát sốt vì con giai của bố mẹ đây @@.

Xong rồi bố chồng em kêu làm hết năm nay năm sau xem tính mà làm cái gì chứ qua bên công ty này đi nhiều quá, đi gì đi liên tục, vợ thì cứ ở nhà 1 mình, mà đi nhiều vất vả nọ kia. Tự dưng thấy nặng trĩu lòng quá các chị ơi

Xanhgigi

Chị Yooko ơi, em thấy post này của chị saudau là có vẻ ổn nhất rồi, chị cứ cách vài ngày lại vào nhà EQ viết post hoang mang, nhưng cũng có giải quyết được gì đâu. Sao chị không thử cho bản thân mình một cơ hội trải nghiệm một cuộc sống hoàn toàn không có bóng dáng chồng trong đó, tìm việc gì có thể khiến chị cảm thấy thú vị mà thử ấy ạ. Mấy khóa học nhảy như chị saudau nói cũng rất hay, hồi tầm 20t em có thất tình, mối tình đầu, lúc đó còn ngu ngơ vật vã lụy tình kinh khủng, em cũng có đi tập múa, tập thì chưa đến đâu cả nhưng tinh thần khá hơn thấy rõ. Chứ chị mà cứ lờ mờ không biết phải làm gì thế này thì 1 tháng hay 1 năm nữa cũng chỉ có tệ hơn chứ không khá hơn được đâu. Case của chị cũng rất được nhà mình quan tâm mà, vấn đề là bản thân chị chưa dám thay đổi. Thôi thì lần này, quà sinh nhật đã gửi rồi mà không có hồi âm gì thì biến đau thương thành sức mạnh luôn đi chị.

Yooko

@ Em Xanh: Chị đọc rất kỹ post của chị Saudau rồi, giờ đang giai đoạn tự củng cố tinh thần em ạ.

Yooko

Mấy hôm rồi có vài chuyện phát sinh, và em quyết định là sẽ buông tay, không níu kéo chồng em nữa. Ngày hôm qua em đã nhắn tin cho chồng nói hết những suy nghĩ của mình, về nhg gì mình đã cố gắng, về việc mình đã đau khổ như thế nào …dù em biết, những lời nói đó lúc này chẳng có chút tác động nào tới tình cảm của chồng em; nhưng đó là điều em muốn làm lúc này … Em cũng nói với chồng cho hắn 2 ngày để suy nghĩ, nếu hắn đồng ý e sẽ qua thưa chuyện với bố mẹ chồng trước, nếu qua hai ngày đó mà chồng vẫn im lặng thì coi như hắn đồng ý .. Mọi chuyện sau đó thì là do duyên phận mà thôi. Em nghĩ chồng sẽ im lặng, hoặc vì muốn em giúp hắn nói cho bố mẹ biết, hoặc vì hắn nghĩ em không dám làm chuyện này … Dù là gì đi nữa, thì cứ theo đúng giao hẹn mà làm thôi..

Em cám ơn chị saudau, chị Gud đã chỉ cho em lối đi, nhưng đến lúc này thì chắc cũng chẳng cần cho hắn thêm thời gian nữa .. Không phải em không kiên nhẫn để đi tiếp, nhưng có lẽ cần có một lời xác định để nếu còn tình cảm còn muốn làm lại với nhau thì lúc đó cố gắng tiếp, còn nếu hết rồi thì phải dừng lại thôi. Em không bao giờ chấp nhận làm vỏ bọc cho người khác dắt mũi mình như vậy. Mọi chuyện tới đây là quá đủ, những gì cố gắng được đến giờ phút này, nếu không có các chị, em chẳng bao giờ nghĩ mình có thể làm được .. Em cũng chuẩn bị tinh thần đón điều tồi tệ nhất có thể xảy ra rồi, nhưng dù có thế nào thì mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi .. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Cám ơn cả nhà, vì tất cả …

Dab Ma I

@ Yooko: mạnh mẽ lên em. Làm gì mình làm hết rồi, kệ mẹ thằng chết toi, chết bầm kia đi em. So với lúc bắt đầu “Các chị ơi, em phải làm gì bây giờ”, thậm chí khi các chị bày cho vẫn hoang mang không tìm nổi đường đi –  thì chẳng phải bây giờ em đã tự quyết mọi điều rõ ràng, rành mạch rồi hay sao. Khi quyết định thì không hối hận. Khi hối hận thì không quyết định. Cứ bước tiếp bình an em nhé. ==========

Mặc dù biết em buồn và đau khổ vô cùng, nhưng chị vẫn tặng em vài câu thơ bẩn bựa của chị, hi vọng em vui lên chút chút. Iem đây xinh đẹp giỏi giang. Lấy anh chồng lại làng nhàng, thường thôi. Thế mà một ngày đẹp giời. Nó về nó bẩu là “Tôi ngoại tình”. Sư bố cái thằng thần kinh. Người ta thì giấu, còn mình thì phô. Nó làm em choáng, thẫn thờ. Nói xong nó phủi đít đi lạnh lùng. Em thì yêu nó vô cùng. Mà ông trời khéo chia lòng cả hai. Chồng Nam, vợ Bắc rõ hài. Nó đi biền biệt, em dài mồm mong. Hơn hai tháng chuyện nát bươm. Em vắt kiệt sức, hằng mong nó về. Bao đêm em khóc ê chề. Sáng ra lại tỉnh, quyết đi đến cùng. Nhưng rồi nó cứ lạnh lùng. Trong khi em cứ tưng bừng tình yêu.

Thế rồi đến một buổi chiều. Em cạn nước mắt, làm điều cần thôi. 2 tháng là quá đủ rồi. Cái thằng khốn nạn, làm đời em tan. Em đau, nhưng phải đàng hoàng. Em đau, nhưng vẫn ngẩng cao đầu mình. Thôi thì duyên hết, cạn tình. Thôi thì đến lúc đôi mình xa nhau. Tổ sư anh, éo tốt đâu. Đời anh sẽ chẳng khá đâu thằng tồi. Sao mà anh rõ hãm nồi. Khôn hồn nhấc máy trả lời tôi đi. Còn không mụn mọc tức thì. Dị ứng đầy mặt, người thì ngứa điên. ===========

Cười lên nào cô bé. Kệ mẹ thằng chóa đấy đi.

Yooko

Cám ơn các chị .. Mới hai tháng mà tưởng chừng như mấy năm trôi qua vậy, nhưng sao vẫn thấy thảng thốt giật mình, nhìn ảnh cưới, ảnh đi phượt, rồi nghĩ lại chặng đường 7 năm đã qua (k dài nhg cũng chẳng quá ngắn) …vẫn không thể tin được là mình rốt cuộc lại rơi vào cái tình trạng mà dù là trong suy nghĩ thoáng qua cũng không bao giờ nghĩ tới.. Ông giời cũng khéo trêu ngươi :- D Dù sao thì chặng đường phía trước còn dài, những ngày tháng sắp tới, những chuyện sắp phải đối mặt .. Cần phải chuẩn bị tinh thần nhiều hơn nữa… Tình trạng hiện nay, mới chỉ là bắt đầu thôi, các cụ biết rồi còn mệt nữa @@ …

Thôi thì cứ qua ngày nào hay ngày đấy, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương… Mình vẫn còn may mắn hơn nhiều người lắm, những lúc than thân trách phận em lại nghĩ tới những người kém may mắn hơn mình, ít ra mình còn có điều kiện tốt hơn nhiều người khác .. Tự AQ là nếu chồng không quay về, thì số hắn không có phước được hưởng cái hậu vận tốt bên cô vợ một lòng vì hắn vì gia đình, lại còn biết nhận thức sai sót của mình để sửa chữa nữa .. Hì !!! Em biết hắn sẽ im lặng không trả lời đâu nên em cũng chả mong chờ gì. Câu chuyện cần phải nói với bố mẹ chồng như thế nào thì cũng đã chuẩn bị rồi .. Chỉ là giữ đúng giao hẹn, qua ngày mai thôi ..

@ Chị yama: Mới có 28 thui mà chị nhể ^_& (Sắp tới SN, sắp 29 rùi .)

Lylan02

@Yokoo: chắc Yo buồn lắm lắm, Yo mạnh mẽ lên nhé, Yo cứ xem như ông trời thử thách mình để sau này mình có thể có cuộc sống hạnh phúc hơn. Cố lên, mình phải thương mình trước Yo à, và còn rất nhiều người thương yêu Yo mà, hắn không phải là tất cả. Hãy nghĩ thế cho nhẹ lòng nhé.

Bluesky11

Yooko: Em sẽ thấy e có đủ tinh thần và sức khỏe để vượt qua mọi thử thánh của cuộc đời. Ông trời không đặt ra thử thách quá sức của mình đâu em. Chúc mừng em đã có quyết định của mình. Khi chị còn đơn thân, nhiều người nói không hiểu sao chị lại làm được cái việc ôm con đi xa đến thế. Chị chỉ cười và nghĩ rằng nếu họ rơi vào hoàn cảnh của mình họ cũng làm được thôi, thậm chí còn làm tốt hơn mình nữa. Sẽ vượt qua hết em ạ. Gắng lên nhé.

Han.n.nguyen

Yokoo, chúc em mạnh mẽ. Chị tin em sẽ vượt qua được.

1u29

Yooko, chị biết lúc này em đang buồn lắm, nhưng hãy tin là 1 cuộc sống mới tốt đẹp hơn đang chờ em. Khi em đã rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân của mình và hoàn thiện con người mình hơn, dù ở lại cuộc hôn nhân này hay ra đi, đấy sẽ là những điều quý báu em có được, và giúp ích sau này cho cuộc sống của em. Chia sẻ với em.

Muathuytinhtrang

Sáng ra đọc được tin Yooko, mong em vượt qua được những cảm xúc buồn của em lúc này. Thời điểm chị quyết định buông như em, người chị nhẹ nhõm như mây, thấy thoải mái với quyết định của mình, mong em cũng là như vậy. Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp hơn thôi, hãy tin thế em ạ. Cố lên nhé!
=> ĐỌc tiếp ở trang 2

Advertisement

Chia sẻ bài viết này

Thích bài này:

Thích

Đang tải…