3 tháng cuối: – Tâm sự của bà mẹ suýt nữa bỏ con :((

Mình là tác giả của bài viết “Thai 24 tuần bị viêm phúc mạc phân su, bs khuyên nên đình chỉ thai nghén”. Mình hiện đang đc 31 tuần, vừa siêu âm hội chẩn trong viện C với kết quả rất khả quan, mình đang rất vui nên lên đây chia sẻ với các mẹ. Hôm trc mình đi siêu âm hội chẩn theo lịch hẹn của bs Cường, lần nào đến TTCĐTS viện C mình đều rất lo lắng, hồi hộp, k biết tình trang của con thế nào, có diễn buến xấu đi ko. Hôm đấy cũng vậy, vừa nằm lên bàn siêu âm theo thói quen mình cứ nhìn mặt bs xem thái độ của bs tn, chỉ sợ bs cau mày thì tức là tình trạng con mình k tốt. Nhưng may quá, thấy bs Cường vẫn bt, nghe bác bảo đỡ rồi, mình thấy đỡ lo hơn chút, mình hỏi liệu con cháu đẻ xong có phải phẫu thuật ruôt không? Bs Cường bảo nếu đẻ ra mà bị tắc ruột thì sẽ phải phẫu thuật nhưng theo tôi thì vẫn đẻ bt đc, k có vấn đề j, tiên lượng tốt, quan trọng là bụng e bé k có dịch. Và bs Cường bảo từ h đến lúc đẻ k cần đến siêu âm củaP bs nữa mà chỉ cần khám thai và siêu âm theo bs mà mình đang theo khám thôi. Phù, hai vc mình vui quá, thở phào nhẹ nhõm. Vậy là khả năng con ra đời khỏe mạnh rồi. Mfnh vui đến phát khóc đc, nghĩ lại quãng thời gian gần 8 tháng vừa qua mà thấy thương con quá. Vậy mà đã có lúc vc mình phải đứng giữa hai sự lựa chọn mà quyết định nào cũng khó khăn. Tuần 23 đi siêu âm hội chẩn bs Đinh Hiền Lê lại phán là e bé bị hoại tử ruột, đẻ ra khó nuôi, sẽ bị suy dinh dưỡng, chậm ptr trí tuệ, nên đình chỉ thai nghén, bs mình theo khám định kỳ cũng khuyên nên bỏ. Mình đã khóc rất nhiều vì thương con, vì dù sao con cũng đã là một con ng rồi. Hai vc cũng đã bàn tính, gđ cũng khyên nên bỏ chứ k đẻ ra con k khỏe mạnh, rồi đẻ xong phải phẫu thuật nối ruột luôn thì khổ con lắm. Nhiều lúc nghĩ đến con mà rớt nc mắt, thời gian này vc mình cũng chăm đi chùa hơn, mình chỉ cầu mong con đc khỏe mạnh thì dù có mất bn năm tuổi thọ mình cũng chấp nhận. Nhưng cuối cùng vc mình qđ giữ lại con, vì con đã cùng mình vượt qua khó khăn vất vả từ lúc mẹ bị động thai ở tháng t3 rồi, hơn nữa con h đã thành hình hài rồi, nếu bỏ phải tội con lắm. Và hai vc qđ giữ con đến cùng, và sẽ chỉ tin tưởng bs Cường thôi vì bs C bảo giữ đc. Cứ một tuần nếu k có lich hẹn của bs C, hai vc mình lại đi siêu âm một số bs khác để x tình trạng con tiến triển tn. Và đúng là vc mình đã qđ đúng, giờ nghĩ lại nếu lúc đấy mình bỏ con thì h đây chắc mình đang sống trong ám ảnh mất. Nghĩ lại cũ g k ngờ đc mình lại vượt qua đc gđ đấy nữa. Ơn trời vc mình đã tin tửong đúng bs Cường, chứ nếu hồi đó mà làm theo bs Lê thì bây h … ;((. Thậm chí khi đang ngồi viết những dòng này, mình cũng chỉ chực khóc thôi khi nghĩ lại quãng thời gian vừa qua, có đêm mình năm mơ thấy máu, rồi con … Nhưng đúng là ông trời k phụ lòng ng, đã cho con ở lại bên mình. Giờ mình đang mong chờ từng ngày con ra đời, mặc dù vẫn rất lo lắng k biết con ra đời có thực sự khỏe mạnh k, có vấn đề j xảy ra nữa k, nhưng hiện tại mình đã yên tâm hơn, vì thực sự vc mình rất tin tưởng bs Cường, một lời nói của bs làm mình thấy vững tâm hơn rất nhiều, chỉ mong con khỏe mạnh, bình an.

Click to expand…