Truyện chữ Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc full tác giả Đại Mạc Tuyết Lan

Thông tin truyện Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc

Bạn đang theo dõi truyen chu full Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc của tác giả Đại Mạc Tuyết Lan rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Ngược này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé.

Thể loại: Hiện đại. ngược sủng đan xen. HE.

Số chương: 115

Converter: ngocquynh520

Edit: Thiên Yết 

Đêm khuya tối thui.

Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm.

Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ.

Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của cô.

Người đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu hổ.

Đêm nay là đêm tân hôn của cô.

Cô chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với anh.

Cô chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng. 

Anh —— Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục thị.

Một người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì cả.

Nhưng mà anh đã cưới cô.

Nếu cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như thế.

Thì anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu sắc.

Đoạn ngắn thứ nhất:

“Thật xin lỗi. . . . . . Đứa bé của cô không có giữ được”

Bên trong phòng bệnh ảm đạm, Đồng Lôi nghe lời của bác sĩ, bi thống (bi thương và thống khổ) nhắm mắt lại.

“Đứa nhỏ là của anh sao?”

Lời nói của người đàn ông làm tổn thương cô sâu sắc, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn làm nhục mình như vậy?.

Đoạn ngắn thứ hai:

“Lôi Lôi trước đây tất cả đều là lỗi của anh, xin em cho anh thêm một cơ hội nữa.”

Người cao ngạo như anh, lại có thể biết ăn nói khép nép cầu xin cô. . . . . .

“Còn có tác dụng sao?”

Cô cười buồn bã.

Lục Tử Hiên sững sờ, nắm lấy cánh tay của cô.

“Có, bởi vì anh yêu em.”

“Năm năm trước tôi không có nghe được câu này, bây giờ đã quá muộn.”

Đồng Lôi lắc đầu một cái, gỡ bỏ cánh tay bị anh nắm được.