Top thơ về cuộc sống bình yên hay nhất – Tìm thấy được sự an yên trong tâm hồn
Cuộc sống bộn bề đầy lo toan khiến con người ta luôn khao khát tìm thấy được sự an yên trong tâm hồn. Mời bạn cùng tham khảo top thơ về cuộc sống bình yên hay nhất nhé!
Những bài thơ về cuộc sống bình yên giúp bình an trong tâm hồn
Bài thơ số 1: Bình Yên
(Tác giả: Giấc Mơ Xưa)
Nắng mai hồng trước ngõ
Thoang thoảng mùi hương hoa
Nàng bướm bay ngang qua
Chim non kêu rích rích
Chú cá vàng tinh nghịch
Đuổi nàng cá chạy quanh
Bỗng dừng lại thật nhanh
Đớp vài cọng rong nhỏ
Sáng nay trời lặng gió
Ngày mới đến an yên
Môi lại cười hồn nhiên
Chút dịu dàng êm ái
Anh chỉ đến một lát
Rồi anh lại ra đi
Nhưng em chẳng buồn chi
Để anh phải nghĩ ngợi
Yêu là biết chờ đợi
Là mong nhớ xa xôi
Lòng anh như em thôi
Anh cũng mong và nhớ!
Nếu có chút hững hờ
Đâu phải ấy là anh
Tình yêu anh đã dành
Riêng em … mãi như vậy!
Bài thơ số 2: Giản Đơn
(Tác giả: An Nhiên)
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao
Bài thơ số 3: Từ Bỏ
(Tác giả: Tường Vân)
Từ bỏ thói quen hay vội vàng
Nói làm hấp tấp thiếu đoan trang
Thiếu suy xét kỹ không từ tốn
Hối hận ăn năn cũng muộn màng.
Từ bỏ thói quen hay đắm say
Say ăn say ngủ thêm say tài
Say tình say rượu say danh vọng
Say quá khổ đau suốt tháng ngày.
Từ bỏ thói quen hay dối gian
Làm người chân thật sống đàng hoàng
Dù ai giả dối mình đừng giả
Nghiệp báo không sai rất rõ ràng.
Từ bỏ thói quen hay giận hờn
Nói lời trách móc phân thua hơn
Chiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểm
Phải biết thuận hòa sống chánh chơn.
Từ bỏ thói quen hay thở than
Chuyện gì không đáng cũng than van
Làm cho mệt mỏi người nghe thấy
Chấp nhận là xong mọi việc an.
Từ bỏ thói quen hay tự cao
Cuộc đời lên xuống sóng ba đào
Vô thường thay đổi đâu yên mãi
Khiêm hạ hòa đồng sống với nhau.
Từ bỏ thói quen hay tự ti
Buồn phiền mặc cảm thêm sầu bi
Tự tin làm lại những điều tốt
Đừng mãi đeo mang một thứ gì.
Bài thơ số 4: Vùng Trời Bình Yên
(Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt)
Nam Du sơn thuỷ hữu tình
Xanh xanh cây cỏ bình minh rạng ngời
Nhấp nhô sóng giỡn ngoài khơi
Non xanh nước biếc vùng trời bình yên
Nắng vàng chiếc lá bay nghiêng
Gió chiều xua hết u phiền trong ta
Khói lam nũng nịu mái nhà
Mây chiều bảng lảng mưa sa nhạt nhoà
Chim trời bay liệng tự do
Hoang sơ vắng lặng câu hò, lời ru
Tây Nam quần đảo Thổ Chu
Sóng biển hoà tiếng chim gù thiết tha
Sương giăng mờ ánh trăng tà
Mây giăng giăng lối mưa nhoà bóng ai
Thôi rồi lại hết một ngày
Ta về lòng vẫn nhớ hoài Nam Du.
Bài thơ số 5: Bình Yên
(Tác giả: Hữu Thỉnh)
Ngõ ôm chèo theo sông
Lại ngược lên với suối
Bắt đầu là bóng núi
Vô cùng như mắt em
Gió níu gió lặng im
Thế là trời để ngỏ
Cho ta đến với mình
Trong thầm thì tiếng cỏ
Anh muốn bế cả chiều
Hôn lên ngày gặp mặt
Tình đầy trăng vẫn khuyết
Em xanh ngày đang xanh
Những chùm quả bình yên
Rời xuống triền núi vắng
Trời muốn nói câu gì
Ngó ta
Rồi im lặng!
Bài thơ số 6: Một Thời Trẻ Con
(Tác giả: Trà Bình)
Cho tôi tấm vé tuổi thơ
Để tôi về với ước mơ một thời
Ngày xưa tôi có khung trời
Cùng bao đứa trẻ rong chơi bày trò
Trưa hè chân sáo líu lo
Tung tăng chạy nhảy bụi vò đường quê
Hoa dại mọc kín bờ đê
Hái đầy vạt áo la lê kết vòng
Diều sáo gặp gió long đong
Khói lam chiều tỏa bếp nồng mùi khoai
Bến sông đò đứng đợi ai
Giếng làng chung gánh một mai nước đầy
Bóng đa sương phủ màu mây
Còn đây nguồn cội còn đây đình thần
Cỏ may bám kín gấu quần
Cánh đồng thuở ấy những lần chăn trâu
No bụng những bữa cơm rau
Cha nhường mẹ nhịn con mau nên người
Tuổi thơ kí ức trong đời
Ai mà chẳng có một thời trẻ con.
Bài thơ số 7: Cuộc Đời Là Một Giấc Mơ
(Nguồn: Sưu tầm)
Cuộc đời là một giấc mơ
Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân
Là nơi hồn gởi xác thân
Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian
Là nơi cõi ảo mơ màng
Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi
Là nơi cuối nẻo chân trời
Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay
Bài thơ số 8: Điều Ước
(Tác giả: Trà Bình)
Tôi muốn điều bình yên
Sống cuộc đời lặng lẽ
Không bon chen lối rẽ
Cho tâm hồn nhẹ tênh
Tôi chẳng muốn lênh đênh
Cảnh ba chìm bảy nổi
Để rồi phải đánh đổi
Cả vùng trời bình yên
Tôi muốn tia nắng lên
Cho cụ già sưởi ấm
Trẻ thơ cười môi thắm
Giữa cái rét mùa đông
Tôi không muốn mưa giông
Làm đàn gà tang tóc
Úng vườn rau mới mọc
Tiếng khóc mái nhà xiêu
Tôi muốn dòng sông chiều
Đừng bao giờ cạn nước
Những khu rừng ngày trước
Còn mãi một màu xanh
Tôi muốn những thị thành
Sống như nông thôn cũ
Giàu bao nhiêu mới đủ
Mà đất chật người đông
Tôi có những ước mong
Giản đơn mà đâu thấy
Nên cuộc đời vẫn vậy
Trơ như mảng rong rêu
Tôi mơ một tình yêu
Chỉ một chồng một vợ
Bên vườn hoa mới nở
Có những đứa con thơ
Không phải là giấc mơ
Mà chỉ là điều ước
Biết khi nào có được
Tôi đã chờ từ lâu.
Bài thơ số 9: Danh Lợi
(Nguồn: Sưu tầm)
Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công lao
Oán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm sao
Nghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xao
Chúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.
Bài thơ số 10: Vẽ…
(Tác giả: Hương Ngọc Lan)
Em vẽ bình yên một góc trời
Một thời hoa nắng ngủ quên trôi
Một thời môi tím mơ tình tự
Một thủa say mơ phút ngọc cười
Em vẽ bình yên một góc đời
Một màu mây trắng buổi rong chơi
Một loài sâu lá đời yên ả
Mải miết ru tình khúc buông lơi
Em vẽ bình yên một kiếp người
Khóc cười như tiếng tuổi thơ tôi
Đi như thác lũ bàn chân mỏi
Hẹn cuối con đường ru yêu thương
Xin vẽ bình yên giữa đời nhau
Muôn hoa khoe sắc, hoạ muôn màu
Dẫu rằng năm tháng màu rêu phủ
Niệm khúc thời gian vẫn thuở nào
Bài thơ số 11: Đời Vốn Vô Thường
(Tác giả: Tùng Trần)
Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy
Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội
Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nứt
Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
Bài thơ số 12: Bình Yên
(Tác giả: Nguyễn Văn Thái)
Ngậm ngùi hai chữ bình yên
Hoàng hôn dần lịm vào miền hư vô
Con chiên ngủ giữa dại khờ
Tâm linh mộng mị bến bờ là đâu?
Trời cao, đất thẳm, biển sâu
Cầm tay một mảng tối mầu, man di
Bình yên – Phật dạy vân vi
Lòng lành nương Phật dắt đi cõi người
Đơn côi bơi lặn dòng đời
“Bể sâu sóng cả”, ai cười trăm năm?
Bình yên – cầu nguyện ngày đêm
Kiếp này xong kiếp trầm luân mới tường
Mẹ cha cho giọt máu hồng
Tấm thân ngà ngọc vóc thông tráng ngời
Hay câu đầu lưỡi chúc mời
Cho may mạnh khỏe là lời bình yên
Cầu mong thấu hiểu chữ thiền
Tự tâm tĩnh tại diệu huyền lòng ta
Người cùng trời đất giao hòa
Đời trên cánh võng ơi à … BÌNH YÊN.
Bài thơ số 13: Khúc Biển
(Tác giả: Bùi Sim Sim)
Cuộc đời muốn bình yên
Xin tình đừng náo động
Bờ cát muốn bình yên
Xin biển đừng dậy sóng
Trái đất muốn bình yên
Mà người đầy tham vọng
Thế giới muốn bình yên
Mà văn minh khát súng
Đời quá nhiều cay đắng
Sao còn thêm đắng cay
Tim không già theo tuổi
Ảo tưởng càng bủa vây!
Giá làm được hạt cát
Mặc Dã Tràng mê say
Muôn đời, sóng cứ hát
Thản nhiên mây cứ bay!
Một số bài thơ về cuộc sống bình yên tìm thấy được niềm vui, lạc quan trong cuộc sống
Bài thơ số 1: Ta cứ cười
(Tác giả: Nguyễn Hưng)
Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc
Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh
Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn
Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ
Cho vui lòng bạn hữu với anh em
Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm
Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt
Cười khoan dung với những người không thật
Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân
Cười thứ tha cho những kẻ bất phân
Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi
Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau
Cười hả hê cho cuộc sống lao đao
Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận
Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô
Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô
Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.
Bài thơ số 2: Bài Thơ Yêu Đời
(Tác giả: Nguyễn Hữu Bào)
Đêm qua mưa thật là to
Trăng sao ướt hết tối mò buồn ghê
Sáng nay trời vội trở về
Chiếu muôn tia nắng trên đê trong làng
Bầy chim mừng rỡ hót vang
Vườn hoa trước ngõ bướm vàng nhởn nhơ
Mẹ em phơi lụa hong tơ
Ngắm mây em viết bài thơ yêu đời
Nắng hòa mưa thuận khắp nơi
Em mơ em ước mọi người ấm no.
Bài thơ số 3: Quên lãng
(Tác giả: Thanh Hiếu)
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra
Nếu đã chót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn.
Bài thơ số 4: Thành Công
(Tác giả: Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)
Bạn ơi! Biết cười luôn, biết yêu nhiều
Được người đời kính trọng
Được con trẻ yêu mến
Được phê bình là “tạm được”
Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội
Biết thưởng thức cái đẹp
Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;
Biết cống hiến hết mình
Để lại cho đời một cái gì tốt hơn
Ví như nuôi con cái nên người
Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi
Hoặc xã hội được cái thiện
Đã chơi say mê và cười thoải mái
Và ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn
Vì mình đã làm đã sống
Bạn ơi, như vậy là đã thành công!
Bài thơ số 5: Khúc Yêu Đời
(Tác giả: Thiết Dương)
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Mộng lả lơi tình nhạc vẳng xa
Người mến cảnh êm vàng nét họa
Nắng hờn mây lạnh giá mùa qua
Cười nghiêng ngả liễu hồ soi bóng
Nở đắm say đào dậu giắt hoa
Vơi cạn chén nồng men rượu nhắp
Đời yêu tiếng hát giọng vui nhà
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời
Nhắp rượu men nồng chén cạn vơi
Hoa giắt dậu đào say đắm nở
Bóng soi hồ liễu ngả nghiêng cười
Qua mùa giá lạnh mây hờn nắng
Họa nét vàng êm cảnh mến người
Xa vẳng nhạc tình lơi lả mộng
Nhà vui giọng hát tiếng yêu đời.
Bài thơ số 6: Tuổi Hai Mươi: Làm Gì Đây?
(Nguồn: Sưu tầm)
Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,
Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,
Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,
Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!
Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô … Khoan!
Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?
Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi cày
Lam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!
Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…
Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…
Tìm đường sống! Tìm đường sống!
Những bài thơ hay về cuộc sống
Bài thơ số 7: Lẽ sống
(Tác giả: Đặng Hải)
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.
Bài thơ số 8: Đời người đâu mấy lần vui
(Tác giả: Tùng Trần)
Kiếp con người mỏng manh như là gió
Sống trên đời có được mấy lần vui
Sao phải đau mà không thể mỉm cười
Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử
Để tâm hồn khắc hai chữ bình an
Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng
Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi
Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn
Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn
Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão
Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi
Được cơm no áo ấm cũng vui rồi
Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ
Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô
Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau
Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
Bài thơ số 9: Thơ Đạo Phật
(Nguồn: Sưu tầm)
Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi xem thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Bài thơ số 10: Học Yêu Đời
(Tác giả: Donna Mai Hồng Thu)
Đời người đâu biết được ngày mai
Đâu cần có rượu mới được say
Vui từng giây phút đang hiện hữu
Đâu dễ một đời mãi vô ưu
Tương lai phí phạm bởi oán thù
Chớ nên hiền quá hóa ra ngu
Học luôn linh hoạt khi tiến / thủ
Yêu ghét dung hoà như gió thu
Làm người đôi lúc phải giả mù
Khi cần đôi lúc cũng nên tu
Cương nhu học mãi còn chưa đủ
Yêu đời là sẽ có thiên thu…
Bài thơ số 11: Sống
(Tác giả: Tùng Trần)
Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa
Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã
Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại
Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận
Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng
Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
Bài thơ số 12: Dòng Đời
(Nguồn: Sưu tầm)
Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!
Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt
Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên
Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!
Bài thơ 13: Yêu Đời
(Tác giả: Hoàng Hiện)
Bình minh ló dạng sáng muôn nơi
Rực ánh hào quang tỏa khắp trời
Nắng ngã ban chiều lơ lửng rọi
Mưa nghiêng buổi sớm nhẹ nhàng rơi
Bao điều mệt mỏi đà tan biến
Lắm nỗi ưu phiền đã vội vơi
Xúc động trào dâng hồn lạc cảnh
Ung dung tĩnh lặng hả hê đời.
Mong rằng những bài thơ về cuộc sống bình yên vừa rồi sẽ giúp bạn tìm thấy được sự an yên trong tâm hồn nhé!