Những câu chuyện sưu tầm và chọn lọc cho bé phần 1

Trung Tâm Giáo Dục VTE  

Hotline : 0938 855 452 – 0973 745 621

Http:// daotaosupham.com

Đào tạo và cấp chứng chỉ các khóa học :

Quản lý mầm non

Hiệu trưởng mầm non

Nghiệp vụ sư phạm mầm non

Bảo mẫu mầm non

Cấp dưỡng mầm non

Thể dục nhịp điệu cho trẻ mầm non

Trung cấp mầm non ( hệ 1 năm và 2 năm )

 Dưới đây là tổng hợp những câu chuyện sưu tầm và chọn lọc cho bé :

 

1.SỨ GIẢ MÙA XUÂN

Xưa thật là xưa, có bốn nàng tiên làm nữ hoàng của các mùa: Xuân, Hạ, Thu và Đông.

 Mỗi nàng có một cung điện lộng lẫy trên một ngọn núi cao. Chỉ khi đến mùa, các nàng mới xuất hiện. Năm ấy, không hiểu sao mùa Đông kéo dài lê thê. Cây cối và các con thú run rẩy vì lạnh. Ai cũng mong chờ, lo lắng không hiểu vì sao nàng tiên mùa Xuân trễ hẹn như vậy.

Vì thế, các con vật mở cuộc họp chọn người đi đón nàng tiên mùa Xuân và tìm hiểu nguyên do. Sư tử tự nhận mình khỏe mạnh, dũng cảm nhất nên giành quyền đi đón nàng tiên mùa Xuân. Nó hăm hở lên đường. Ngày đầu tiên, cậy sức khỏe tốt nên sư tử đi từ sáng đến tối. Càng về sau sư tử đuối sức dần, rồi không đi tiếp được bèn quay về.

Thấy sư tử bỏ cuộc, công điệu đà lên tiếng chế giễu. Nếu muốn nàng tiên mùa Xuân xuất hiện thì sứ giả phải là con vật xinh đẹp và lộng lẫy như họ nhà công. Các con vật đồng ý cử chim công đi thực hiện nhiệm vụ. Chim công lên đường cùng đoàn tùy tùng, mang theo nhiều quà và hoa đẹp… Thế nhưng, đường sá xa xôi, vất vả, cả đoàn dần mệt mỏi rồi bị ốm, hoa và quà tặng phải vứt lại trên đường. Cuối cùng, chim công đành quay về.

Đến lúc này, muông thú đã sốt ruột lắm rồi. Nếu còn chần chừ sẽ trễ mất mùa Xuân tuyệt vời. Ngay lúc ấy, chim én ngập ngừng:

– Cháu tuy kém cỏi nhưng cũng xin góp sức để mang mùa Xuân về. Mùa Đông năm nay dài quá, mẹ cháu bị ho ngày một nặng. Nếu không có ánh nắng mùa Xuân, e rằng mẹ cháu không qua khỏi. Cháu sẽ đi tìm mùa xuân. Nghe vậy, muôn loài đồng ý.

 

Dù đang ốm nhưng hay tin con đi, chim mẹ lén con vặt những chiếc lông dày nhất của mình làm áo chống rét cho con. Chim én lên đường, nó bay mãi cuối cùng cũng đến cung điện của nàng tiên mùa Xuân. Trước cửa cung điện, chim én thấy một chú chim vàng óng bị ngất. Nghĩ chú chim bị lạnh, chim én cởi chiếc áo ấm choàng cho bạn. Chú chim bỗng biến mất và nàng tiên mùa Xuân xuất hiện:

– Con là một cô bé hiếu thảo, nhân hậu và dũng cảm. Năm nay ta chậm đến nhân gian là vì các con vật không ngoan. Chúng không biết yêu thương và giúp đỡ nhau. Nhờ có con ta biết rằng điều tốt đẹp vẫn còn hiện hữu. Ta sẽ chọn con làm sứ giả cho ta.

Từ đó, mỗi khi thấy chim én bay liệng trên trời, muôn loài sẽ biết rằng nàng tiên mùa Xuân đang sắp về với nhân gian.

2.CHIẾC ĐẦU MÁY XE LỬA TỐT BỤNG

Một chiếc đầu máy xe lửa đang chạy trên đường ray, kéo theo bốn toa tàu chất đầy những món quà năm mới dành cho các em nhỏ. Toa tàu thứ nhất chở thú nhồi bông: Những chú hươu cao cổ, những chú gấu mập tròn… Toa tàu thứ hai chất đầy búp bê, trong đó có một cô búp bê lớn và một chú hề vui tính. Toa tàu thứ ba chở các đồ chơi như xe ôtô, máy bay… Còn toa tàu thứ tư chứa đầy những món ăn hấp dẫn: Nào là những quả táo đỏ tươi, những quả cam vàng ửng, sữa tươi, kem và đủ loại bánh kẹo.

Chiếc đầu máy đang chuyển những thứ đó đến cho các cô bé, cậu bé trong thành phố ở phía bên kia dãy núi. Đang chạy, bỗng dưng chiếc đầu máy bị hỏng. Thế là cả đoàn tàu bị kẹt lại giữa đường. Làm thế nào để mang các món quà đến cho các cô bé, cậu bé ở bên kia dãy núi?
Đúng lúc đó, ở một đường ray bên cạnh có một đầu máy sáng loáng, mạnh mẽ, kéo theo một đoàn tàu xình xịch chạy tới. Chú hề vui tính, cô búp bê và các con thú đồ chơi đồng thanh kêu gọi, nhờ giúp đỡ. Nhưng chiếc đầu máy sáng loáng khinh khỉnh trả lời:
– Ta là một đầu máy mới và hiện đại, ta kéo theo một đoàn tàu sang trọng, ta không thể kéo các toa tàu cũ kỹ của các người được.
Nói rồi, chiếc đầu máy lại kéo đoàn tàu đó chạy tiếp.
Cô búp bê và các con thú nhồi bông đều rất buồn bã. Bỗng chú hề reo lên:
– Có một đoàn tàu khác đang đến kìa!
Chú hề vẫy cờ hiệu cho đoàn tàu dừng lại. Chiếc đầu máy nói:
– Tôi đang rất vội nên không có thời gian giúp bạn đâu!
Nói rồi chiếc đầu máy lại vội vã kéo đoàn tàu lăn bánh.
Một lát sau, lại có một chiếc đầu máy khác từ từ đi tới. Chiếc đầu máy đó dừng lại và trả lời một cánh mệt nhọc:
– Tôi đã làm việc bao nhiêu năm qua, tôi đã mệt mỏi quá rồi. Tôi không thể kéo các toa tàu qua núi được đâu… không thể được…
Các đồ chơi đang hết sức thất vọng thì bỗng có một chiếc đầu máy xe lửa nhỏ màu xanh từ từ đi tới. Chú hề nói với chiếc đầu máy xe lửa nhỏ màu xanh:
– Đầu máy của chúng tôi đã bị hỏng, trong khi các bạn nhỏ ở bên kia ngọn núi đang mong chờ chúng tôi. Bạn hãy kéo các toa tàu chở đồ chơi giúp chúng tôi nhé!
Chiếc đầu máy nhỏ lưỡng lự:
– Tôi chưa bao giờ đi qua ngọn núi này nhưng tôi sẽ cố gắng giúp các bạn.
Chiếc đầu máy nhỏ màu xanh tự nối mình vào các toa tàu rồi gắng sức kéo. Các toa tàu chuyển động chầm chậm rồi nhanh dần. Đoàn tàu leo lên đỉnh núi rồi xuống dốc. Họ vượt qua thung lũng và đã nhìn thấy thành phố ở đằng xa. Cô búp bê, chú hề vui tính và các con thú nhồi bông cùng nói:
– Cảm ơn bạn đầu máy nhỏ tốt bụng. Nhờ có bạn chúng tôi đã đến được với các cô bé, cậu bé trong thành phố. Chiếc đầu máy nhỏ màu xanh cười. Nó rất sung sướng vì đây là lần đầu tiên nó vượt qua được dãy núi và hơn thế nữa, nó đã làm một việc tốt giúp ích cho mọi người

 

 

3.SỰ TÍCH “LÌ XÌ” TRẺ EM NGÀY TẾT

Tặng tiền mừng tuổi vào dịp đầu năm, hay những dịp lễ, là một phong tục phổ biến ở các nước Đông Á. Phong tục này vốn phổ biến ở Việt Nam từ rất lâu vào dịp Tết Nguyên Đán, gọi là lì xì.

 

 

Vào những ngày Tết người lớn thường tặng cho trẻ con một khoản tiền nho nhỏ, bỏ trong phong bao màu đỏ in hoa văn rất đẹp thường có ý nghĩa tượng trưng cho may mắn và tài lộc, gọi là tiền mừng tuổi.

Truyện dân gian Trung Quốc kể lại, ngày xưa ở Đông Hải có một cây đào to, có rất nhiều yêu quái sống trong bọng cây, nào là hồ ly tinh, chuột tinh, sói già… Chúng luôn muốn ra ngoài để gây hại, nhưng bình thường luôn có các thần tiên ở hạ giới canh giữ chúng nên không con nào thoát ra ngoài được.

Nhưng hễ tới đêm giao thừa, tất cả thần tiên đều phải về trời để phân công lại nhiệm vụ, thế là lũ yêu tinh có cơ hội tự do nhân lúc chuyển giao nhiệm vụ của các vị thần. Nhân cơ hội đó, có một loại yêu quái gọi là con Tuy thường xuất hiện vào đêm giao thừa để xoa đầu trẻ con đang ngủ khiến lũ trẻ giật mình, khóc thét lên và sẽ bị bệnh sốt cao hoặc ngớ ngẩn.Vì thế những gia đình có con nhỏ phải thức cả đêm để canh không cho con Tuy hại con mình.

Một lần, có mấy vị tiên đi ngang nhà kia, hóa thành những đồng tiền nằm bên chỗ đứa trẻ. Cha mẹ chúng đem gói những đồng tiền ấy vào vải đỏ. Khi con Tuy đến, những đồng tiền lóe sáng, nó sợ hãi bỏ chạy.

Phép lạ này lan truyền ra, rồi cứ Tết đến, người ta lại bỏ tiền vào trong những chiếc túi màu đỏ tặng cho trẻ con. Tiền đó được gọi là tiền mừng tuổi.

4.CHIM SÂU KIÊU CĂNG

Một số người luôn cho rằng mình tài giỏi nhất và hay xem thường người khác. Đây là đức tính không tốt. Mẹ hãy kể cho bé nghe câu chuyện dưới đây để giúp bé hiểu hơn về điều này nhé.

 

 

Ở nơi bìa rừng, có một gia đình chim sâu sống rất vui vẻ bên nhau. Gia đình chim có 3 thành viên là chim bố, chim mẹ và cô bé chim sâu xinh xắn.

Một hôm chị chim sẻ bay ngang, nhìn thấy chim sâu chị trầm trồ khen ngợi:

– Ôi chim sâu bé, em thật là dễ thương, bộ lông của em đẹp quá.

Nghe thấy thế, chim sâu thấy rất thích. Cô bé chạy ngay vào nhà soi gương và tủm tỉm cười.

Từ hôm đó, cô bé chim sâu suốt ngày chỉ lo chải chuốt, không chịu theo bố mẹ đi tìm thức ăn và làm việc nhà. Cô bé sợ những công việc ấy làm vấy bẩn bộ lông xinh đẹp của mình. Do được cô bé chăm chút kỹ nên bộ lông chim sâu ngày càng đẹp và óng mượt hơn.

Vì thế, mỗi khi cô bé chim sâu xuất hiện, các loài chim khác đều xuýt xoa khen ngợi bộ lông óng mượt ấy. Điều này càng khiến chim sâu kiêu ngạo và hay lên tiếng chê bai kẻ khác. Đặc biệt là bồ câu, người bạn thân của cô bé cũng không thoát khỏi những lời chê hợm hĩnh của chim sâu.

– Cậu càng ngày càng xấu thế, sẽ không có ai chơi với cậu đâu.

Nghe bạn chê mình, bồ câu không nói gì mà buồn bã bay đi nơi khác.

Càng ngày chim sâu càng kiêu căng. Do nghĩ rằng bộ lông của mình là đẹp nhất, nên gặp ai cô bé cũng không ngớt lời dè bỉu. Vì vậy mà dần dần không còn ai thích chơi với chim sâu nữa. Mỗi lần chim sâu sà xuống ngỏ ý muốn chơi cùng thì các bạn đều bay đi mất, bỏ mặc nó lại một mình. Vài lần như thế, chim sâu nhận ra không có bạn sẽ buồn như thế nào. Cô bé buồn lắm, bay về nhà và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe.

Sau khi lắng nghe cô bé kể, mẹ chim sâu mới nhỏ nhẹ khuyên rằng:

– Đó là do con đã quá kiêu căng, hết chê bạn này đến chê bạn khác. Ai cũng có ưu điểm của mình cả, con và các bạn con đều rất đẹp. Con hãy đến nhà các bạn để xin lỗi đi nhé, nhất là bồ câu – bạn thân của con đấy.

Nghe lời mẹ, chim sâu đã đến nhà từng bạn để xin lỗi. Thấy chim sâu thật lòng, các bạn cũng không giận nữa. Cả bọn cùng nhau vui vẻ bay lên bầu trời xanh.

Bài học: Trong cuộc sống, bé cần có đức tính khiêm tốn. Dù có xinh đẹp hơn ai, bé cũng không bao giờ được coi thường người khác. Tính kiêu căng tự phụ sẽ làm cho bạn bè xa cách và không chơi với bé nữa đấy.

 

5.XE LU VÀ XE CA

 

Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường.

 

 

Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút. Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu :

          – Xe lu ơi ! Cậu đi chậm như rùa ấy ! Hãy xem tớ đây này !

Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.

Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đổ lại. Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần. Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng. Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa

 

6.VẼ CHÂN DUNG MẸ

Mẹ vừa ra ngòai một lát mà Đông đã nhớ mẹ. “ Con đếm từ 1 đến 3 là mẹ phải về đấy nhé! ” Đông giơ bàn tay ra và bắt đầu đếm.

 

 

Đông đếm mỗi con số kéo dài ra “ Một …. ” và vểnh tai lắng nghe. Ngoài cửa vẫn chưa nghe thấy tiếng chân mẹ. “ Hai…. ” Đông lại đếm con số hai rõ dài, và vểnh tai lắng nghe. Vẫn chưa có động tĩnh gì. Rồi Đông đếm con số ba dài hơn         “ Ba……… ” và vểnh tai lắng nghe, không có động tĩnh gì. Em bước đến cửa, dán mắt vào khe cửa nhìn ra ngoài, chẳng có ai cả. Mẹ chưa về, Đông nhớ mẹ quá! “ Mình sẽ vẽ chân dung mẹ ”. Đông vẽ một vòng tròn rõ to rồi hôn lên vòng tròn đó và khẽ bảo “ Đây là mặt mẹ đấy ”. Đông vẽ tiếp hai vòng tròn nhỏ lên vòng tròn to đó, rồi hôn lên hai cái vòng và khẽ bảo “ Đây là hai mắt của mẹ “.Đông vẽ tiếp đôi môi của mẹ, vừa vẽ xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa “ Cộc, cộc, cộc!”. Mẹ đây, cục cưng của mẹ ”. Đông vừa mở cửa vừ sung sướng reo lên “ Mẹ !“ và ôm chặt lấy mẹ. Em ôm lấy cổ mẹ “ Mẹ, con đếm đến 3 mà mẹ vẫn chưa về. Con hôn lên mắt mẹ thì mẹ về ngay “. Nói xong Đông hôn tiếp lên má mẹ.

 

7.BA BA TÌM NHÀ

Trời mùa thu mát rượi, nắng sớm lung linh chiếu trên mặt đất. Một chú Ba Ba vừa mới đạp vỡ vỏ trứng chui ra được có mấy ngày, đang ngơ ngác đi tìm nhà của mình.

 

Chú nhìn thấy một vật tròn tròn dính trên thân cây to bị đổ nằm ngang, chú liền bò đến hỏi:

 

– Đây có phải là nhà của cháu không ạ?

 

Nghe tiếng động, một đàn ong bay vù ra. Ba Ba sợ quá nghĩ bụng: “Có lẽ nhà của mình ở dưới lòng đất?”

Chú bò đi, tìm thấy một cái hang ở góc tường. Ba Ba đang định rúc vào hang, thì mấy chú chuột con chui ra, chít chít chào Ba Ba rồi nói ngọt ngào:  

 

– Đây là nhà của chúng tớ.

 

Ba Ba lại nghĩ: “Hay là nhà của mình ở trên núi nhỉ?” Chú bò chậm chạp lên một cái hốc núi vừa lúc gấu con trong hốc đi ra.

À, hốc núi là nhà của gấu.

Ba Ba nghĩ mãi: “Có khi nhà mình ở dưới sông cũng nên?”

 

Chú bò đến bên bờ con sông nhỏ. Vừa mới xuống nước bơi được quãng ngắn, Ba Ba thấy ngạt đến không thở được.

Chú vội lên ngồi nghỉ ở một phiến đá ven bờ. Bỗng, một cô Ốc Sên nhỏ từ trong hẻm đá bò ra. Ba Ba liền hỏi thăm:

 

– Cô bé Ốc Sên xinh đẹp ơi! Có biết nhà của anh đâu không?

 

Cô Ốc Sên có đôi má đỏ bồ quân tươi cười, nhìn Ba Ba từ đầu đến chân rồi trả lời:

 

– Ái chà, sao mà anh ngốc thế! Anh cứ nhìn kỹ em đi, rồi là lại ngắm cái lưng của mình sẽ biết.

 

Ba Ba ngoảnh cổ nhìn cái mai của mình y như viên ngói lợp trên lưng, mà lại giống màu vỏ ốc sên. Thế là Ba Ba đã tìm được nhà của mình. 

 

8.MÓN QUÀ CỦA CÔ GIÁO

Hôm thứ hai đầu tuần, cô giáo Hươu Sao nói với cả lớp mẫu giáo lớn:- Các con sắp được nghỉ hè rồi. Tuần này, ai được phiếu bé ngoan, cô sẽ tặng cho một món quà.

 

Từ hôm ấy, bé nào cũng cố gắng hát hay hơn, múa dẻo hơn và trật tự hơn khi ngồi trong lớp. Đến ngày thứ bảy, cả lớp mẫu giáo lớn hồi hộp lớn, vì bé nào cũng thích được cô giáo cho quà mà!.
Hết giờ ra chơi, trong lúc các bé xếp hàng vào lớp, Cún Đốm bá vai Gấu Xù khiến cho Gấu Xù xô vào Mèo Khoang làm Mèo Khoang ngã nhào, đầu gối bị trầy da thâm tím. Mèo Khoang đau quá liền khóc òa lên. Cô giáo Hươu Sao phải lấy dầu cao xoa bóp vào chỗ đau cho Mèo Khoang.
Giờ sinh hoạt cuối tuần, cô khen cả lớp: 
–    Tất cả các con đều xứng đáng nhận phiếu bé ngoan và nhận quà của cô. 
Rồi cô đi từng bàn phát quà và phát phiếu bé ngoan cho các bé. Nào là những con búp bê, thú nhồi bông…trông thật ngộ nghĩnh. Lại có bạn được cô tặng cho chiếc bút chì để tập viết hoặc kẹo sô cô la…
Đến lượt Gấu Xù, cô giáo tặng cho Gấu Xù một cái ô tô đỏ rất đẹp, nhưng cậu cứ cúi mặt xuống, không đưa tay ra nhận quà. Cô giáo dịu dàng hỏi:
–    Gấu Xù làm sao thế?
Gấu Xù nói lý nhí:
–    Thưa cô, con không ngoan ạ!
–    Con hãy nói cho cô nghe nào!
–    Thưa cô, con đã xô vào Mèo Khoang làm bạn ấy bị ngã ạ.
Cô Hươu Sao nhìn Gấu Xù trìu mến rồi nói:
–    Đó là lúc xếp hàng, con đi hơi nhanh nên lỡ xô vào bạn. Con không cố ý làm bạn ngã, phải không nào?.
–    Thưa cô, lỗi tại con ạ. Chính con đã bá vai bạn Gấu Xù ạ!
Cô Hươu Sao gật đầu:
–    Cô hiểu rồi. Lần sau, khi xếp hàng, các con đừng đùa nghịch, xô đẩy nhau. Còn hôm nay, Gấu Xù và Cún Đốm vẫn được nhận quà và phiếu bé ngoan vì các con đã thật thà, dũng cảm nhận khuyết điểm của mình.
Nói rồi, cô giáo tặng cho mỗi bạn một chiếc ô tô đồ chơi rất đẹp. Chắc hẳn đó là đồ chơi mà cả hai bạn quý nhất trong năm học mẫu giáo này.

 

9.BÀ TIÊN KẸO

 

Ở một vương quốc xa xôi nọ, có một bà tiên kẹo rất hiền lành và yêu thương trẻ con. Trong nhà bà lúc nào cũng có đủ các loại kẹo với nhiều màu sắc khác nhau. Bà thường dùng kẹo để thưởng cho các em bé ngoan ngoãn.

Bà tiên kẹo đi khắp nơi trên trái đất, đến từng thôn xóm để xem trẻ em ở vùng đó có ngoan không. Nếu gặp bé nào ngoan, bà sẽ thưởng kẹo, còn không thì bà sẽ dạy dỗ thêm. Một ngày kia, bà đến một ngôi làng có tên là Hoa Hồng và hóa thân thành một bà lão trong bộ quần áo rách rưới, ngồi dưới một gốc cây đầu làng.

Bé Tít và Xoắn đi mua bánh mì cho mẹ ngang qua và nhìn thấy bà bị ngất bên đường. Tít định chạy lại xem nhưng Xoắn ngăn lại:

– Đừng đến gần bà ấy anh Tít ơi, trông bà ấy bẩn thỉu, sẽ lây bệnh cho hai anh em mình mất.

Tít mặc kệ Xoắn nói, chạy đến bên bà và lay hỏi:

– Bà ơi, bà bị sao thế?

Bà lão trả lời:

– Ta đói lắm, ba ngày nay ta chẳng có gì để ăn cả.

Tít liền đưa ổ bánh mì cho bà lão. Xoắn la lên:

– Mẹ sẽ la anh cho mà xem.

Bà lão cảm ơn Tít. Khi ăn xong bánh, bà chống gậy đi mất.

Về tới nhà, Xoắn đã chạy tới mach mẹ mọi chuyện. Không hề la rầy Tít, mẹ còn bảo với Xoắn:

– Không có bánh mì cũng không sao đâu con ạ. Chúng ta có thể uống sữa cũng được. Anh Tít đã giúp đỡ người khác, đây là việc làm rất tốt và đáng khen. Bé Xoắn hãy học hỏi anh nhé.

– Ơ, như thế là việc làm tốt hả mẹ? Dạ con sẽ nhớ lời mẹ ạ.

Vừa lúc đó có tiếng gõ cửa. Ba mẹ con bước ra mở cửa. Lạ thay chỉ có một giỏ đầy bánh kẹo và một bức thư đặc trước cửa. Mẹ mở thư ra đọc: “Ta là bà tiên kẹo. Ta tặng cho cháu giỏ bánh kẹo này để tỏ lòng cảm ơn cháu đã giúp ta nơi đầu làng. Khi ăn bánh kẹo, cháu đừng quên đánh răng mỗi tối nhé kẻo sâu răng đấy!”.

Tít vui mừng lắm và không quên chia kẹo lại cho em Xoắn.

Bài học: Các bé đừng thờ ơ khi gặp người hoạn nạn dù trông bề ngoài họ có xấu xí rách rưới nhé. Bè hãy giúp đỡ họ nhiệt tình bằng sức của mình

 

10.CHIẾC VÍ BỊ ĐÁNH RƠI

Chúng mình hãy cùng nghe câu chuyện của hai anh em Bi và Bo nhé!

 

Ảnh: st

Anh em Bi và Bo bước ra từ một cửa hàng đồ chơi. Bo nói:

– Em thích con cừu bông màu trắng quá.

– Anh thích chiếc máy bay mô hình cơ, nhưng chúng ta không có tiền mua đâu. Về thôi em.

Hai anh em vừa bước ra khỏi cửa thì Bo nhìn thấy một chiếc ví.

– Ví của ai làm rơi này anh.

Bi mở ví ra xem, con số trên những tờ tiền quá lớn đến nỗi Bi cũng chưa học tới. Bi nói với em:

– Có rất nhiều tiền em ạ.

Mắt Bo sáng lên:

– Hay mình dùng tiền này để mua đồ chơi đi anh Hai?

Thấy đề nghị của Bo hợp với mong muốn của mình, nhưng cậu bé chợt nhớ đến chuyện mẹ mất tiền tuần trước nên nói với em:

– Bo có nhớ lần trước mẹ bị mất ví không? Mẹ đã buồn mất mấy ngày luôn đó. Thôi để anh tìm cách trả lại ví cho người đánh mất.

Nói xong Bi dắt Bo quay lại quầy thu ngân rồi nói với cô nhân viên:

– Cô ơi, tụi con nhặt được chiếc ví này ở cửa. Cô giúp tụi con trả chiếc ví này cho người đã đánh mất nhé.

Cô nhân viên mỉm cười với hai anh em rồi nói:

– Các con ngoan lắm, chờ cô chút xíu.

Nói rồi cô hỏi lớn lên để xem trong cửa hàng có ai làm mất ví không.

Một phụ nữ nghe thấy thế hớt hải chạy đến và nhận chiếc ví là của mình. Cô nhân viên kiểm tra xem giấy tờ trong ví đúng là của vị khách nọ nên cho cô ấy nhận lại ví tiền. Người phụ nữ cảm ơn Bi và Bo rối rít rồi ngỏ ý sẽ tặng cho mỗi bé một món đồ chơi bán trong cửa hàng và để các bé tự chọn.

Bi và Bo mừng lắm, liền đến quầy đồ chơi chọn hai món mà mình thích. Song con cừu bông đã có người mua mất rồi nên Bo chọn gấu bông. Anh Bi thì có được chiếc máy bay như ước nguyện của mình. Anh em Bi cảm ơn người phụ nữ rồi tung tăng về nhà kho e với mẹ món quà mà người lạ đã tặng cho mình.

Bài học: Những ai vô tình làm mất tài sản có giá trị như giấy tờ, tiền bạc… đều sẽ rất buồn và tiếc. Nếu vô tình nhặt được những món đồ ấy, bé hãy mang đến công an, trường học hoặc nhờ người lớn trả lại cho người đã đánh mất. Như vậy bé đã làm được một việc tốt rồi đấy.

 

11.TÌNH BẠN ĐẶC BIỆT

Ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé tên Bo sống trong một căn nhà nhỏ cùng với mẹ của mình. Hàng ngày sau giờ đến lớp, Bo vào rừng nhặt củi giúp mẹ.

Một hôm, trên đường đi vào rừng, Bo nhìn thất một chú cún con bị bỏ rơi bên vệ đường, trông chú rất đáng thương và buồn bã. Thấy chú Cún bị đói, Bo quyết định mang chú về nhà chăm sóc.

 

 

Về đến nhà, Bo nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con nhặt được chú cún này. Mẹ cho cún ở nhà với con nha mẹ?

Mẹ nhìn Bo ái ngại:

– Nhà mình chật lại nghèo nữa, làm sao nuôi được nó hả con?

– Không sao ạ, con sẽ nhường phần cơm của mình cho nó và ngủ cùng với nó mẹ nha!

Thấy Bo thật sự thương chú cún, mẹ cậu cũng không nỡ từ chối. Bà gật đầu đồng ý. Bo rất vui sướng, ôm chú cún nhỏ và lòng và vuốt ve chú. Cậu đặt tên cho cún là Mi Lu.

Từ ngày có Mi Lu, đi đâu Bo cũng dẫn chú theo, cả hai trở thành đôi bạn gắn bó thân thiết với nhau. Có quà bánh gì, Bo đều chia cho Mi Lu một nửa. Ngoài giờ học, Bo dẫn theo Mi Lu vào rừng kiếm củi. Rồi cậu dắt chú cún lên đồi chơi đá banh, ném củi và trốn tìm. Tối đến, cả hai cùng ngủ với nhau trên chiếc giường ọp ẹp và mơ những giấc mơ thật đẹp.

Một ngày nọ, chú cún Mi Lu bị bệnh nên không theo Bo vào rừng nhặt củi. Hôm đó trời mưa nên đường trơn trợt, trên đường về Bo bị trợt chân ngã xuống hố. Thấy con lâu quá không về, mẹ Bo vội vã đi tìm cùng với nhữn người hàng xóm tốt bụng. Cún con cũng tham gia tìm kiếm và đánh hơi tìm thấy cái hố nơi Bo bị rơi xuống, chú sủa to lên báo hiệu cho mọi người biết.s

Biết Bo đang ở dưới hố, một người hàng xóm chạy về nhà lấy sợi dây thừng. Nhờ sợi dây thừng, mọi người kéo được Bo lên khỏi hố. May mắn là cậu bé chỉ bị trầy xước nhẹ. Bo vui mừng cảm ơn mọi người đã giúp đỡ mình và ôm chú chó nhỏ vào lòng âu yếm. Từ đó tình bạn của Bo và Mi Lu ngày càng khắng khít hơn.

Bài học: Bé hãy biết yêu thương mọi loài vật sống xung quanh mình nhé. Các con vật cũng có cảm xúc vui buồn như bé vậy. Khi bé dành cho chúng những tình cảm đặc biệt thì chúng sẽ làm điều tương tự đối với chúng ta.

 

12.SỰ TÍCH CẦU VỒNG

Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất.

 

Cầu vồng và biểu tượng của hy vọng và sự hoà giải

Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng.

Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ.

Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục.

Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan.

Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa.

Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm.

Đến lúc này màu đỏ không thể kiềm chế được nữa, quát to: Ta đây mới đích thị là “SẾP”. Ta là máu, là sinh lực. Ta là màu báo nguy, màu của sự can đảm. Ta là lửa. Ta là màu của đam mê, của tình yêu, của hoa hồng, của hoa anh túc… Thiếu ta, địa cầu sẽ ảm đạm như mặt trăng kia.

Và rồi các màu lại tiếp tục khoe khoang; mỗi màu tự cho mình mới là quan trọng thật sự. Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau.

Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi.

Các màu nghe có lý và làm theo đề nghị của mưa. Chúng đến bắt tay nhau.

Mưa khuyên tiếp: Từ giờ trở đi, khi nào mưa mỗi bạn hãy nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải

 

13.THE ZOO ANIMALS

Các mẹ hãy đọc giúp bé,rồi giúp bé nghe và thử nói lại nhé!  The animals you can see at the zoo.

 

This is an elephant. They are very big animals and have a long memory, and a very long nose called a trunk. They make a trumpet sound.

 

This is the lion. It is the king of the jungle and goes roar. 

 

This is a monkey. They spend a lot of time up tin trees and like to eat fruits. This one has a banana. They go eee…..eee….eee…..

 

This is the kangaroo from Australia. It bounces and bounces anywhere it wants to go. 

This is the giraffe. It has a very long neck to reach the tender leaves up high on a tree. They are very tall and very quiet animals. 

This is the tiger. It is a big cat that hunts in the jungle. Be careful not to run into one of these big cats in the jungle! It goes grrrrrrrr…….

 

14.BONG BÓNG ĐỎ HAM CHƠI

Chúng mình hãy cùng nghe câu chuyện về cô tiên và bạn bong bóng đỏ nhé. 

Ở một vương quốc thần tiên nọ có năm nàng tiên. Mỗi nàng tiên có một nhiệm vụ khác nhau. Nàng tiên xanh lá chăm sóc vườn tược, nàng tiên vàng chăm sóc đất đai, nàng tiên xanh dương cung cấp nước sạch, nàng tiên trắng điều hòa thời tiết. Nàng tiên đỏ có nhiệm vụ quan trọng nhất là cung cấp lương thực và lửa để sưởi ấm cho người dân. Điều đặc biệt là các nàng tiên này đều bay bằng bong bóng.

Một tối nọ khi các nàng tiên đi ngủ và buộc các quả bóng lên cành cây bong bóng xanh mới quay qua hỏi bong bóng đỏ:

– Sao cậu trông buồn bã thế?

– Tớ không thích công việc này nữa, tớ sẽ ra đi để làm điều mình mong muốn.

Các bong bóng khác ra sức can ngăn nhưng bong bóng đỏ nặc kệ. Khuya hôm đó, bong bóng đỏ nới lỏng nút thắt trên cành cây, nương theo ngọn gió và bay vụt lên trời.

 

Do không có bong bóng đỏ nên nàng tiên đỏ không thể xuống trần. Rất nhiều người bị đói và rét. Dù đã bay đi rất xa nhưng bong bóng đỏ cũng nhìn thấy cảnh ấy. Nó giật mình vì hành động của mình lại gây ảnh hưởng lớn đến người khác nên nhanh chóng bay về. Gặp lại bong bóng đỏ, nàng tiên đỏ mừng rỡ và cùng nó bay xuống trần.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nàng tiên đỏ nói:

– Ta biết em có chút buồn chán. Chúng ta hãy rủ các nàng tiên khác đi chơi một chuyến nhé.

Mọi người vui vẻ tán thành. Các nàng tiên và bong bóng đã có chuyến đi chơi thật vui vẻ. Từ đó bong bóng đỏ không bỏ nhiệm vụ nữa vì nó biết công việc của nó rất quan trọng là đem đến hạnh phúc cho mọi người.

Bài học: Đôi lúc bố mẹ sẽ bắt bé làm việc mà mình không thích, nhưng mỗi công việc đều có ý nghĩa riêng. Bé đừng ham chơi mà lơ là việc được giao nhé.

 

15.BÉ BI NGHỊCH NGỢM

Bé Bi 4 tuổi và rất nghịch ngợm, vì vậy mẹ cũng thường xuyên phải lo lắng cho cậu.

Nhân dịp hè, trường Bi tổ chức cho các bé đi tham quan công viên. Tuy rất lo nhưng mẹ của Bi cũng đồng ý cho con đi và dặn dò thật kỹ:

– Khi đi chơi con phải nhớ luôn đi cùng cô giáo và các bạn nhé. Con đừng mãi chơi quá mà lạc đường nha con.

Bi dạ rõ to:

– Dạ, con nhớ rồi mà, mẹ cứ yên tâm.

Đến công viên, Bi rất thích thú với các trò chơi như đu quay, tàu lượn nên dù các bạn đi theo cô hết rồi mà Bi cứ tự ý đứng lại xem thật lâu. Cô giáo đã mấy lần phải quay lại tìm Bi và nhắc nhở cậu bé nhưng Bi vẫn không nghe.

 

Bi rất nghịch ngợm nên suýt nữa bị lạc rồi đấy!

Lúc cô giáo đưa cả lớp đến tham quan chuồng khỉ, Bi thấy người lớn đang cho khỉ ăn chuối. Cậu mãi mê xem khỉ mà không hay cả lớp và cô giáo đã đi từ lúc nào.

Khi xem xong Bi quay lại định đi theo các bạn thì không ngờ mình đã lạc khỏi đoàn. Sợ hãi Bi òa lên khóc nức nở.

Một lúc sau , cô giáo phát hiện ra đã lạc Bi, cô nhanh chóng nhắn tin tìm trẻ lạc trên loa phát thanh của công viên. Những người khách gần đó nghe thấy đã đưa Bi đến tìm cô giáo. Nhìn thấy cô giáo Bi mừng quá lại òa khóc.

Cô giáo nói:

– Con đã biết lỗi của mình chưa, nếu con không nghe lời cô thì sẽ bị lạc như lúc nãy vậy.

Bi ngoan ngoãn vòng tay:

– Con xin lỗi cô, con hứa sẽ không cãi lời nữa.

Bi lại cùng các bạn đi tham quan. Lần này thì Bi luôn luôn nắm tay các bạn và nghe lời cô giáo đi theo cả đoàn.

Bài học: Khi đi chơi với nhóm, bé phải tuyệt đối nghe lời người lớn nhé. Đừng mãi ham chơi mà tách khỏi nhóm, khi đó bé sẽ bị lạc và có thể gặp nguy hiểm.

 

16.VOI VÀ CHUỘT CÒI

Một câu chuyện về tình bạn giữa bạn voi to lớn và bạn chuột còi bé nhỏ.

Ở cuối một ngôi làng nọ là nhà của hai vợ chồng bác chuột chù tử tế và tốt bụng. Cả hai tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn chưa có mụn con nào cho vui cửa vui nhà. Cất công chạy chữa khắp nơi, cuối cùng ông trời cũng rủ lòng thương nên vợ bác chuột đậu thai và hạ sinh được một chú chuột con kháu khỉnh. Hai vợ chồng bác vui mừng khôn xiết, liền sửa soạn vài mâm cơm để thiết đãi hàng xóm.

Chuột con càng lớn càng gầy nhom vì không chịu ăn uống nhiều nên bố mẹ gọi là chuột còi. Tuy vậy chuột còi rất hiền lành ngoan ngoãn, gặp người lớn cậu đều chào hỏi lễ phép. Ai nhờ việc gì cậu cũng đều mau mắn đi ngay không nề hà. Chuột còi luôn nghĩ ra những trò chơi mới lạ, lại biết nhiều câu chuyện hay. Do đó các bạn nhỏ trong xóm rất thích chơi với chuột còi, thường tìm cậu để chơi chung.

Trong số các bạn của chuột có bạn voi mập. Hễ trông thấy bóng dáng của voi mập mọi người sẽ tản ra ngay vì nó ỷ mình to con nên thường xuyên ăn hiếp bạn bè, nh&a