Người không cô đơn

NGƯỜI KHÔNG CÔ ĐƠN
Tân nhạc: Vinh Sử
Cổ nhạc: đang cập nhật

Nhạc
Nữ: Tôi không cô đơn nhờ anh gian anh dối

Quen cho tôi vay nhiều cay đắng lâu nay
Ôm anh trong tay xưa tôi đâu hay
Lời ái ân vơi đầy chỉ là cơn gió heo mây.
 

Nam: Tôi không cô đơn vì tôi hay tôi biết
Em yêu cho vui lừa ngôn ngữ trên môi
Nên em xa tôi bên ai chung đôi
Bài toán em xong rồi, phương trình em gửi về tôi…

Vọng cổ
 

Câu 1
Nữ: Đêm lạnh lùng sương ướt đôi vai tôi chợt nhớ môi ai một chiều đông lạnh buốt, lá thư xanh ngày nào anh trao gửi vẫn còn đây nét chữ chưa … nhòa.
Người đã ra đi biết có nhớ câu thề.
Dù biết rằng chưa một lời đính ước, nhưng tơ lòng đã nặng nỗi chờ mong.
Nét chữ vơi đầy trên trang giấy hư không, tình vay mượn nên tình không là thật.
Nhớ lúc đi về mình lại chung đôi, tôi biết tình yêu anh chỉ là gian dối.

Câu 2
Nam: Đêm xuống đã lâu không gian mở lối, tôi vẫn nhớ môi em lời ân ái vơi đầy.
Tình đã bay theo sương khói đêm buồn.
Bài toán tình yêu không đáp số, không nói một lời dù gian dối trên môi.
Để những đêm về nghe cay đắng quanh tôi, tôi vẫn biết đò tình lỡ chuyến.
Biết đời đổi thay vì người xưa không đợi, lá thư ngày nào xin đọc lại một lần thôi.

Nhạc
Nam: Cô đơn mà chi cô đơn làm gì
Khi người yêu bỏ ra đi, không lời thăm hỏi phân kỳ
Cô đơn mà chi cô đơn được gì 
Khi tình nhân chẳng ra gì, thêm gầy héo tuổi xuân thì

Nữ: Tôi không cô đơn mà cô đơn chi nữa
Trong phong thư anh còn thơm dấu con tem
Nay mang thư anh cho trăng khuya xem
Rồi đốt lên bên thềm, nghe mình không còn cô đơn…

Câu 5
Nam: Cô đơn mà chi khi kỷ niệm xưa như sương khói, thì thôi hãy xem chuyện tình ta như một giấc mơ … buồn.
Mình có cô đơn sao lại trách chi người.
Nữ: Người ra đi để người vui tôi nhớ, tình ban đầu tình có cũng như không.
Nam: Mỗi một cuộc tình đều có kẻ đợi người mong, người gian dối cho người xa người đợi. Tháng ngày sầu mi vì người đi trong thầm lặng, lá thư xanh còn giữ lại làm gì?

Nhạc
Nữ: Tôi không cô đơn mà cô đơn chi nữa
Trong phong thư anh còn thơm dấu con tem 
Nam: Nay mang thư anh cho trăng khuya xem
Rồi đốt lên ven thềm nghe mình không còn cô đơn

Về vọng cổ câu 6
Nữ: Tôi đọc thư anh giữa đêm trăng sáng, rồi đốt thành tro vùi chôn kỷ niệm đầu.
Nét chữ chưa nhòa và còn thơm dấu con tem, nhưng đời đã nhiều phen chua xót.
Nam: Đêm đêm mình gọi tên người, lắng nghe tình chết lúc ân tình chưa vơi.

DMCA.com Protection Status

Tác phẩm này được bảo vệ bản quyền nội dung trên internet bởi DMCA, chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của chúng tôi.