Có những nỗi nhớ chẳng thể gọi tên khi nghĩ về người cũ mà lòng còn thương

Thôi thì, buông bỏ đi, hãy nhớ về người cũ với những ký ức vui vẻ, đừng tự dày xéo chính mình, bởi dẫu sao cũng đã đôi đường đôi ngả.

Ai trong đời cũng sẽ có lần trở thành người cũ của ai đó, tất nhiên đôi khi không phải cứ chia tay là nhớ về nhau với những dằn vặt, khổ đau. Chúng ta nhớ về người cũ với nỗi nhớ ngọt ngào, với ánh nhìn trân trọng vì ít nhất đó cũng là người đã từng đi chung với mình một đoạn đường.

Đâu đó trên cuộc đời này gặp gỡ, bên nhau rồi cũng chia xa bởi đơn giản chúng ta không thuộc về nhau. Nhưng suy cho cùng, người yêu cũ đã từng là một câu chuyện nhưng giờ chỉ còn một cái tên, nên chúng ta hà cớ gì phải buồn day dứt mãi như thế, có chăng vì hết yêu hoặc vì một lý do nào đó mà họ rời đi mà thôi.


Dù con trai hay con gái khi nhớ về người cũ còn thương cũng sẽ tự dằn vặt chính mình mà thôi!
Dù con trai hay con gái khi nhớ về người cũ còn thương cũng sẽ tự dằn vặt chính mình mà thôi!

Có những người chia tay vì duyên phận, nhưng cũng có những mối tình nông nổi chia tay rồi nhớ thương đến bật khóc, mọi thứ cũng đã yên vị rồi thì đâu thể thay đổi nữa. Đúng là trên đời hiếm có ngôn tình nhưng ít ra khi ta nhớ về người cũ với nỗi nhớ ngọt ngào, xa khi còn yêu nên nỗi nhớ cũng vì thế mà ấm áp hơn vô ngần.

Cái cách mà người ta nhớ về người yêu cũ còn thương rất khác, có chút gì đó bâng khuâng nhưng cũng thật đắng cay, vì chia tay rồi nên nhớ cũng chỉ biết cất giấu trong tim. Chỉ có điều, sau chia tay điều khiến người ta day dứt mãi chỉ là kỉ niệm, mà tất thảy những điều hoài niệm thường day dứt, khó chịu vô cùng.

Nhiều người ví nỗi nhớ về người cũ chính là chạm tới không được mà buông bỏ không xong, tựa hồ như gió đầu mùa, bỏng rát cả một khoảng trời ký ức không xóa nhòa nổi. Để rồi dù vô tình hay hữu ý, chúng ta va vào nhau giữa dòng đời vội vã, nhưng tuyệt nhiên chỉ còn lại tàn lửa đã tắt ngụm từ cuộc tình cũ. Dù có cố gắng bao nhiêu cũng không thể quay trở về nữa.


Từng tựa vai nhau, hứa hẹn về một tương lai, cuối cùng duyên phận đã đẩy ta ra xa...
Từng tựa vai nhau, hứa hẹn về một tương lai, cuối cùng duyên phận đã đẩy ta ra xa…

Nhưng lạ kỳ, như một người bạn tôi, chẳng biết buông bỏ tình yêu vì lý do gì, vậy mà anh vẫn muốn quan tâm đến cuộc sống của người ấy. Những dòng tin nhắn khi còn mặn nồng vẫn còn trân trọng đến tận bây giờ, đôi lần anh vẫn trách người cũ rằng tại sao mang đến cho anh hạnh phúc rồi bỗng nhiên ra đi, để lại cho anh nỗi chơi vơi khôn nguôi.

Mỗi người một câu chuyện, một nỗi buồn nhưng chung quy lại kết thúc cuộc tình sẽ còn đó những giọt nước mắt, cả những nụ cười méo mó không giữ nổi bước chân người ấy. Thôi thì, buông bỏ đi, hãy nhớ về người cũ với những ký ức vui vẻ, đừng tự dày xéo chính mình, bởi dẫu sao cũng đã đôi đường đôi ngả.

Tôi chẳng biết nói sao để người bạn ấy bớt đi nỗi buồn sau chia tay, nhưng tôi chắc chắn rằng nỗi nhớ về người cũ còn thương của anh cũng như bao nhiêu người trên thế giới này dù buồn nhưng rất ngọt ngào và đáng trân trọng.


Nhưng sau tất cả, người cũ vẫn là một khoảng ký ức đẹp vô ngần
Nhưng sau tất cả, người cũ vẫn là một khoảng ký ức đẹp vô ngần

Sau cuối, không quên được thì cứ nhớ đi, nhớ về người ấy để rồi mạnh mẽ mà bước tiếp những ngày không nhau. Bởi rời xa một người, ai cũng sẽ rơi vào khoảng trống rỗng đến lạ, cứ ôm những dại khờ quá khứ mà thở dài. Này anh, đừng day dứt thêm nữa, chuyện hôm qua đã nằm lại nơi quá khứ, duyên phận đã đứt, người cần đi thì cũng đã xa, anh nhớ để làm gì? Thay vì ủy mỵ, sầu vương thì hãy tươi tỉnh lên đi!

Nỗi nhớ về người cũ với nhiều người thật không nên chút nào, nhưng với tôi nhớ về người cũ chính là trân trọng bản thân ở quá khứ đã có một chuyện tình khắc cốt ghi tâm như vậy. Chỉ là người ta vẫn còn quan tâm nên mới nhớ thôi! Nếu gặp lại người đó hãy gửi một câu chào rằng anh vẫn ổn, vẫn sống vui khi thiếu vắng em, rồi mọi chuyện sẽ ổn, sau cơn mưa sẽ là ngày nắng ửng hồng. Hy vọng một ngày nào đó, anh sẽ lại yêu, lại thương, sẽ dừng lại trên hành trình độc hành để nắm tay một người lâu thật lâu, nhé!

Ảnh: Internet