Nghèo là không biết gieo nhân bố thí cúng dường

Người nghèo quá dễ sinh ra những hành vi thấp hèn, không có niềm tin về nhân quả, do đó sẽ oán trời trách đất, đổ thừa cho mái ấm gia đình người thân trong gia đình và xã hội. Nghèo khó, dễ đưa đẩy con người vào con đường xấu xa tội lỗi, vì sự thiếu thốn những nhu yếu thiết yếu trong đời sống hằng ngày .>> Góc nhìn Phật tử

Bài liên quan

Bố thí với tâm thành

Ngày xưa khi mẹ chúng tôi còn sống mỗi lần nấu cơm cho gia đình ăn, bà lấy một ít gạo bỏ vào cái hũ để ở góc bếp.Đi chợ về còn ít tiền lẻ, mẹ bỏ vào một cái hộp. Bà giải thích rằng, bớt đi một vài nắm gạo, bữa ăn của cả nhà cũng không đến nỗi thiếu, nhưng có cái để dành mà giúp cho những người cơ nhỡ, lỡ đường. Nếu không làm vậy, muốn giúp đỡ người cũng khó, vì nhiều khi muốn giúp lại không sẵn có gạo tiền.Mẹ tôi dạy rằng việc bỏ gạo vô hũ chính là tích âm đức, là làm phước. Mẹ còn dạy, khi đi ra đường nên mang theo ít tiền lẻ trong túi, để khi cần thiết có cơ hội giúp đỡ người khốn khó.

Chim chết vì ăn, không ăn sẽ chết đói do đó nó thuận tiện bị con người tìm đủ mọi cách để bắt chúng. Con người cũng vậy, phải suốt ngày thao tác nhọc nhằn khó khăn vất vả, chạy ngược chạy xuôi để kiếm ra đồng xu tiền mà nuôi sống bản thân và mái ấm gia đình ! Người nghèo quá dễ sinh ra những hành động thấp hèn, không có niềm tin về nhân quả, cho nên sẽ oán trời trách đất, đổ thừa cho gia đình người thân và xã hội.

Người nghèo quá dễ sinh ra những hành động thấp hèn, không có niềm tin về nhân quả, cho nên sẽ oán trời trách đất, đổ thừa cho gia đình người thân và xã hội.

Bài liên quan

Có một sự cúng dường thật dễ thươngTrong mấy chục năm sống giữa đất trời, thử hỏi con người ta có bao nhiêu thời hạn để sống cho được tự do đây ? Sáu tuổi đã phải vào lớp học, cho đến khi khôn lớn trưởng thành lấy vợ hoặc lấy chồng, rồi sinh con đẻ cái để duy trì giống nòi quả đât. Để duy trì mạng sống ta phải thao tác cho đến khi nào già bệnh chết mới thôi. Người có phước thì được hưởng chính sách lương hưu, kẻ thiếu phước thì chật vật, bươn chải kiếm sống trong khó khăn vất vả. Đời người, nếu sống như vậy có ý nghĩa gì ?

Người nghèo quá dễ sinh ra những hành vi thấp hèn, không có niềm tin về nhân quả, cho nên vì thế sẽ oán trời trách đất, đổ thừa cho mái ấm gia đình người thân trong gia đình và xã hội. Nghèo khó, dễ đưa đẩy con người vào con đường xấu xa tội lỗi, vì sự thiếu thốn những nhu yếu thiết yếu trong đời sống hằng ngày. Người Phật tử chân chính cần phải biết rằng giàu hay nghèo đều là do nhân quả tốt xấu đã gieo tạo từ trước, cộng với hiện đời không biết siêng năng chịu khó học hỏi và thao tác tích cực. Người Phật tử chân chính cần phải biết rằng giàu hay nghèo đều là do nhân quả tốt xấu đã gieo tạo từ trước, cộng với hiện đời không biết siêng năng chịu khó học hỏi và làm việc tích cực.

Người Phật tử chân chính cần phải biết rằng giàu hay nghèo đều là do nhân quả tốt xấu đã gieo tạo từ trước, cộng với hiện đời không biết siêng năng chịu khó học hỏi và làm việc tích cực.

Nghèo khó là do không biết gieo nhân thiện lành để giúp người, cứu vật khi cần thiết, lại còn ăn chơi phóng túng sa đọa, không tin sâu nhân quả, nên thường xuyên làm các việc xấu ác là nguyên nhân dẫn đến phá sản. Dân gian nói “Bần cùng sanh đạo tặc” là câu tục ngữ luôn răn nhắc chúng ta phải cố gắng gieo trồng phước đức bằng cách làm lành tránh dữ, tích công bồi đức, nhờ vậy mà không bị rơi vào hoàn cảnh túng thiếu, nghèo khó.

Bài liên quan

Cách bố thí hưởng phước nhiều và bố thí hưởng phước ítNhưng trong nghiệp báo không chỉ có những điều riêng mỗi người gánh chịu hay còn gọi là biệt nghiệp, mà còn có cả một hội đồng xã hội, hay một mái ấm gia đình phải cùng nhau gánh chịu hậu quả tốt hay xấu gọi là cộng nghiệp. Có người cho rằng nghèo hay giàu cũng đều có những nỗi khổ riêng, chẳng ai hoàn toàn có thể bình yên, niềm hạnh phúc giữa cuộc sống này. Nếu như người phong phú, biết sống tốt và tin sâu nhân quả, thì họ sẽ không tự mãn mà còn tìm cách san sẻ, trợ giúp người khác khi có nhân duyên. Bố thí và cúng dường là pháp tu để tăng trưởng lòng từ bi và gieo trồng phước báo trong hiện tại và tương lai. Đặc biệt là ai cũng triển khai được pháp tu này. Nếu tất cả chúng ta không có gia tài để bố thí và cúng dường thì phát tâm tùy hỷ vui theo với người làm phước, người vui theo xả được tâm ganh ghét tật đố, người bố thí được phong phú.