Tôi là “người thứ 3” nhưng không phá hoại hạnh phúc kẻ khác

Chào Mộc Lan và những người vợ không biết đến chữ “ngoại tình” trong cuộc sống vợ chồng!

Mấy hôm nay, vào mục Tâm sự của Afamily tôi thấy mọi người tranh cãi nhau rất gay gắt về thái độ nào dành cho người thứ 3. Và rồi, tôi thấy hầu hết các comment đều lên tiếng xỉ vả và coi thường, thậm chí nguyền rủa những người thứ 3. Chưa hết, các bạn đều mệnh danh và gọi chúng tôi bằng những mĩ từ chẳng mấy đẹp đẽ: kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, kẻ giật chồng, kẻ “đổ thừa”…

 

 

Nói thực tôi cũng đang là một người thứ 3 đây các bạn ạ. Tôi lên đây không phải tôi trơ trẽn hay muốn khoe chiến tích nào đó của mình. Tôi lên đây viết những dòng này không phải vì tôi quá mặt dày. Bởi vì tôi cũng là người, tôi cũng là một phụ nữ biết phân biệt trắng đen phải trái, “tốt che xấu khoe”. Thế nhưng khi đọc những nhận xét chưa toàn diện và không đúng sự thật kia, tôi cảm thấy bị nóng mặt. Và tôi nghĩ cần thiết viết ra vài dòng giãi bày một chút cho những người thứ 3 “vô tội” như tôi.

Tôi biết, khi tôi tự nhận mình là một trong những người thứ 3 vô tội, hẳn tôi sẽ nhận được nhiều comment ném đá và những comment tổng xỉ vả? Nhưng dù thế nào, tôi cũng phải nói lên sự thật này – một sự thật chỉ có người trong cuộc mới nhìn sáng suốt được. Và nói chung “cây ngay không sợ chết đứng”!

Tôi xin khẳng định một lần nữa, tôi đã và đang là một người thứ 3 nhưng tôi thực sự không là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác như một số chị em ít ỏi ở chủ đề này lên tiếng bênh vực. Bởi thực tế, tôi và anh ấy đến với nhau hoàn toàn vì tình yêu chứ không vì một phút nông nổi, càng không vì kinh tế hay một điều gì đó tương tự như thế.

 

 

Dù muốn hay không muốn công nhận với tôi điều này nhưng tôi xin các bạn hãy suy nghĩ thật kỹ để hiểu rằng tôi không phải là kẻ phá hoại hạnh phúc của gia đình người khác. Ngược lại, cái hạnh phúc đầm ấm của gia đình họ đã bị phá hủy từ chính những người trong cuộc từ trước đó rất lâu rồi. Cái hạnh phúc ấy đã bị tan vỡ ngay từ khi chưa từng có sự xuất hiện hay chen ngang của tôi cơ. Vậy thì cớ sao, mọi người lại có thể quy kết và đổ tội cho những người thứ 3 như tôi được? Tôi đâu có là thủ phạm phá hoại hạnh phúc nhà khác mà các chị các em nỡ gán cho chúng tôi bằng những mỹ từ thật quá đáng kia?

Tôi vẫn thường tự hỏi tại sao những người trong cuộc, những người vợ danh chính ngôn thuận ấy lại không tự trách bản thân mình đã không biết giữ lửa cho hôn nhân của vợ chồng mình? Nói chung khi lửa hôn nhân, khi tình yêu vợ chồng đã hết thì đâu cần phải có người nào đó tác động vào thêm nữa?

 

Có thể nhiều người sẽ nói rằng người thứ 3 khi yêu chỉ là ngụy biện thôi. Nhưng nói như vậy thật là vô lý và bất công cho người thứ 3 vậy. Bạn thử nghĩ mà xem, chẳng lẽ người thứ 3 thì không được yêu như bao người phụ nữ khác? Chẳng lẽ người thứ 3 thì không được quyền có chồng, có con sao? Người thứ 3 như chúng tôi thực sự không ích kỷ, không là kẻ cướp hạnh phúc của người khác như nhiều người vẫn nói.

Chúng tôi không cướp đi người chồng, người cha của gia đình bạn. Bởi vì nếu thực sự cuộc sống vợ chồng của bạn đã không còn hạnh phúc thì không nên níu kéo nhau làm gì cho mệt mỏi nữa. Khi gia đình không còn êm ấm, chúng cũng sẽ không tốt cho sự phát triển toàn diện của con bạn nữa. Như vậy chẳng là bất hạnh lắm sao?

 

Các chị, các em – những người vợ danh chính ngôn thuận tại sao cứ phải mất công níu kéo một gia đình mà lửa yêu thương đã gần tắt hoặc tắt ngấm? Phải chăng những người vợ ấy không muốn ly hôn vì lo sợ cho con cái sẽ thiệt thòi và không có cha hay là sợ dư luận đàm tiếu nhiều hơn? Có lẽ phần nhiều trong trường hợp này các chị sẽ đổ thừa cho con cái mà không hiểu rằng con cái các chị sẽ không thể sống cuộc sống hạnh phúc thực sự trong cái gia đình không hạnh phúc trọn vẹn ấy.

Lời cuối, tôi muốn nói rằng: Tôi là người thứ 3 nhưng không là người phá hoại hạnh phúc kẻ khác!