Tình ơi, xin… quay về
Sau làn khói nghi ngút, cô gái tên Duyên tay bưng lễ vừa khấn vừa nức nở: “Vì ham muốn được đổi đời nên con đã đánh mất tình yêu đích thực của mình, nay con có chút lễ cầu xin người run rủi cho anh Quyết (mối tình thứ 3) quay về với con”, khiến mọi người xung quanh ai cũng phải giật mình, ngoái nhìn cô.
Đến chùa Hà (Cầu Giấy – Hà Nội) mới biết giới trẻ cũng mê tín không kém các bậc tiền bối vùng quê tin các cô đồng, thầy bói. Không phải nói, ai cũng biết chùa Hà là nơi các bạn trẻ đến để cầu duyên. Tiếng lành đồn xa, nhiều bạn trẻ bị lỡ duyên, có “duyên âm”, mất tình yêu ở các tỉnh lân cận cũng tìm về chùa Hà cầu duyên, gọi tình quay về.
Không quản ngại đường xa, Hằng, cô em họ con dì tôi ở tận Thái Nguyên cũng lỉnh kỉnh lễ về chùa Hà cầu duyên. Cẩn thận, tỉ mỉ xếp mâm hoa quả gồm đủ loại hoa quả, bánh kẹo kèm theo rượu, thuốc lá, hoa hồng, nước hoa… Hằng bảo “xin ở chùa này còn thiêng hơn mấy cô đồng, lần trước em đi nhưng không biết “luật” trót sắm lễ trước ở nhà nên không thiêng.
Lúc đầu chàng rất siêng đến và “kết” em nhưng sau không biết vì lý do gì mà chàng biệt tích luôn. Em đi xem, thầy cũng không phán được, may nhờ đứa bạn mách nước bảo phải sắm lễ ở gần chùa thì mới thiêng”. Để lễ lần này thật thiêng, Hằng không tiếc tiền bỏ ra gần 500 ngàn đồng sắm lễ. Mua ở gần chùa giá đội lên gấp 4 – 5 lần nhưng cô nàng không hề mặc cả. Thấy tôi “xót tiền”, Hằng bảo: “Chị có người yêu rồi không sao chứ em 26 rồi, không lễ lạt cẩn thận thì chỉ có ở vậy làm bà cô. Mà chị cũng phải làm lễ mà giữ người yêu.
Không cẩn thận mình trở thành vọng phu vì tụi nó đấy. Mà nghe nói ở đây không chỉ cầu duyên được duyên mà còn gọi được tình cũ về đấy. Không muốn tranh luận, tôi ra ngoài ngồi chờ cô em họ làm lễ “gọi tình””. Phía góc chùa, 3 cô gái mặc bộ đồng phục học sinh, mặt nhễ nhại mồ hôi đang mải miết sửa từng câu chữ chuẩn bị vào làm lễ.
“Con là N.T.H 16 tuổi, ở Hà Nội, xin người phù hộ cho bạn Tuấn (biệt danh là Tuấn zin) yêu con. Nếu có được tình yêu với bạn ấy dù con bị giảm 10 năm hay 15 tuổi thọ con cũng bằng lòng”. Không thua kém bạn, Nhật Hoa cũng có lời khẩn cầu “độc” không kém: “Hắn đã lạnh lùng bỏ con, cầu xin… hãy giúp con thực hiện được kế hoạch tán được anh trai hắn. Chỉ có như thế con mới hết ấm ức vì bị hắn phụ bạc”.
“Có thờ có thiêng, có kiêng có lành”. Mất chút thời gian để tìm được ý trung nhân như mong muốn thì tội gì không làm. Đây không chỉ là suy nghĩ của Cường mà nhiều đấng nam nhi khi tới chùa Hà có chung mục đích “cầu duyên”.
Không hề thua kém phái nữ, Cường đến chùa Hà sắm lễ khá đầy đủ. Cường chỉ vào mâm lễ của mình giải thích: “Lễ nhìn vào thì giống nhau nhưng con trai và con gái có sự phân biệt về số lượng. Ví như con trai 7 vía thì hoa phải mua 7 bông hồng, con gái 9 vía thì 9 bông hồng”. Đến chùa Hà lần này, Cường không xin có duyên mới mà chỉ xin được nối lại duyên với cô người yêu cũ. Sau nhiều lần “đổi” người yêu, Cường mới nhận thấy chỉ có Thu, người yêu đầu tuy không xinh đẹp bằng những cô sau nhưng thật lòng yêu mình chứ không vì tài sản của gia đình anh.
Không giống Cường, Xuân Thể 33 tuổi đến chùa Hà cầu duyên nhưng phải đi “bí mật” vì sợ bị người quen bắt gặp. Là trưởng phòng của một công ty xây dựng, hình thức ưa nhìn nhưng không hiểu sao Thể luôn bị gạt ra ngoài tầm ngắm của các cô gái. Lúc đầu, Thể cũng không tin nhưng thấy Lâm “giáo sư” bạn chí cốt trong nhóm độc thân hớn hở khoe, vừa tuần trước theo đứa em gái đến chùa Hà, tuần sau có người yêu.
Bất ngờ, tò mò và từ lâu Thể cũng muốn cứ đến ngày cuối tuần được chở người yêu đi chơi, nên Thể cũng sắm lễ đến chùa Hà để cầu duyên như Lâm “giáo sư” mách nước. Thể lặng lẽ đi một mình, đến nơi thấy người ta cầu khấn, Thể cũng bắt chước, thành tâm “tâm sự” những điều gan ruột bấy lâu của mình.
Đến chùa Hà, không chỉ những bạn trẻ chưa có người yêu mà có cả những người đang trong trạng thái thất tình cũng đến gọi tình quay về.
Thấy cô gái bên cạnh vừa khấn hai hàng nước mắt chảy giàn giụa, Thu Uyên nói vẻ đầy tự tin, cũng may mà mình nhanh trí đi sắm lễ “ém” duyên trước nên không lâm vào tình cảnh như vậy. Một tháng trước, thấy người yêu có vẻ lạnh lùng, thờ ơ, Uyên chủ động “hâm nóng tình yêu” nhưng vẫn không có mấy tiến triển. Sau hai lần đến chùa Hà làm lễ “ém duyên” mặc dù chàng không còn lạnh lùng, thờ ơ như trước nhưng Uyên vẫn tiếp tục đi lễ để giữ chàng.
Không biết Uyên có thực sự giữ được người yêu nhờ vào đi lễ hay không? Và có bao nhiêu mối tình được đơm hoa kết trái nhờ đến chùa cầu duyên.
Theo Đại Đoàn Kết