Tình cờ gặp em, yêu em (Hoàn) – Tập 33 – Wattpad
Tập 33 Nó đã khóc vì con và hạnh phúc
Sáng hôm sau, Nguyễn Chiến Thắng đến công ty làm việc với áp lực rất lớn. Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, nếu Việt Thi không tỉnh thì....
Mẹ Nguyễn Chiến Thắng bước vào phòng, nhìn Việt Thi vẫn ngủ trên giường bệnh. Lúc nhìn Nguyễn Chiến Thắng khóc bà có thể biết Nguyễn Chiến Thắng yêu Việt Thi đến nhường nào. Bà ước Việt Thi có thể tỉnh lại. Nước mắt bà rơi xuống, ngồi cạnh giường, nắm lấy tay Việt Thi
- Việt Thi. Bao giờ con mới tỉnh lại
- Con muốn mọi người phải buồn sao
- Con biết không Thắng yêu con nhiều lắm. Thắng nó sẽ đau khổ nếu con không tỉnh lại đó
- Thắng có lẽ từ lớn nó đã không khóc, nhưng hôm qua lần đầu tiên nó khóc
- Nó đã khóc vì con đó Việt Thi
Nói xong khi đang định đi ra khỏi phòng bỗng...........
Hôm nay, làm việc xong anh nhanh chóng vào bệnh viện, chỉ mong cô có thể tỉnh lại. Nhưng khi đến bệnh viện thấy mọi người đang ngồi khóc. Cảm tưởng như có chuyện không hay
- Thắng.......
- Việt Thi sao rồi......_ Nguyễn Chiến Thắng
- Việt Thi.. .... không còn nữa
Nguyễn Chiến Thắng như chết lặng. Anh thần thờ không nói được gì. Anh đi lên tầng thượng của công ty mình, nhìn toàn thành phố lúc này. Đường phố sáng rực ánh đèn, mọi người đi lại tấp nập. Anh ngồi nhớ đến Việt Thi. Nếu lúc đó nếu Việt Thi không cứu anh thì có lẽ cô đã không sao rồi. Tất cả là tại anh Ngồi xuống chiếc ghế gần đó, anh ngửa nhìn lên bầu trời. Những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời, anh cảm thấy như cô đang ở đó mãi không với tới được
Nước mắt không tự chủ rơi xuống liên tục trên khuôn mặt đó
- Anh rất nhớ em
Cách đó khoảng mấy mét, một người con gái nước mắt rơi xuống nhìn anh. Cố bịt tiếng không phát ra tiếng, nhẹ nhàng bước đến trước mặt anh
- Bây giờ anh vẫn nhìn thấy em Việt Thi à
Cô nhẹ nhàng cúi người xuống, lấy tay lau nước mắt cho anh
- Là em đây
Anh bật dậy ôm chầm lấy cô
- Nếu đây là mơ anh muốn mình không bao giờ tỉnh lại
- Không. Em đây thật mà. Không phải mơ đâu
- Mà tại sao anh con trai lại khóc chứ. Khác hẳn thường ngày nha_ Việt Thi
- Bởi vì anh yêu em
- Em cũng yêu anh_ Cô ôm lấy anh
- Mà em tỉnh lúc nào
- Thì.....
* Sáng nay khi mẹ Nguyễn Chiến Thắng định bước ra thì Việt Thi nắm lấy tay bà. Lúc nghe bà nói chuyện thì cô đã nghe hết được
- Con tỉnh rồi à. Để bác đi tìm bác sĩ
- Khoan đã bác. Không cần đâu ạ
- Con tỉnh rồi. Thật tốt quá. Ai cũng lo cho con
- Bác ơi vừa nãy bác nói.... ai khóc vậy bác
- À. Hôm qua nó ở đây với con. Lần đầu tiên bác thấy nó khóc từ lúc nó bé đến bây giờ
- Thắng nó khóc vì con đó Việt Thi
-.....
- Thắng yêu con nhiều lắm đó. Con có yêu nó không?
- Con cũng yêu anh ấy. Con muốn bác giúp một việc được không ạ
Và đó một màn kịch được dựng lên. Phải nó mọi người diễn quá sâu khi Nguyễn Chiến Thắng đến, lúc anh đi thì mọi người cười như điên.......
- Đó. Chuyện là như vậy đó
- ...._ Nguyễn Chiến Thắng im lặng không nói gì. Mọi người lừa anh làm cho ai cũng biết một người lạnh lùng như Nguyễn Chiến Thắng biết khóc. Thật là giận mà
- Thôi. Em xin lỗi mà. Em chỉ muốn làm anh bất ngờ thôi_ Việt Thi xụ mặt nói
Anh ôm cô vào lòng, ở đằng sau có mấy người đang chen trúc nhau nhòm ngó. Nguyễn Hoàng Anh đang bị ẩy ra đằng sau, tính trẻ con lại hiện lên. Anh đứng dậy hét to
- Tại sao mọi người cứ chui rúc như thế . Ra kia ngồi có phải sướng không
Anh và cô quay ra thì thấy mọi người tập chung đang chui rúc ở cánh cửa. Phát hiện ra hành động của mình Nguyễn Hoàng Anh chỉ biết gãi đầu. Mọi người biết bị lộ đứng dậy phủi quần áo rồi đến chỗ anh và cô đang đỏ mặt
- Tình cảm quá nhỉ_ Diệu Minh
- Trời ơi. Cảm động quá đấy_ Nguyễn Hoàng Anh
- Cảm ơn chị Việt Thi đã thuần phục được anh trai lạnh lùng như tiền của em. Chúc mừng chị được giải noben_ Anh Thơ
- Còn anh hai chúc mừng Thắng cậu đã rước được đứa em yêu quý của anh_ Phan Thanh Hiển
......
Sau một hồi sau đó thì mới chịu buông tha cho anh và cô. Sau đó mọi người về nhà nấy. Việt Thi cũng đc về nhà luôn. Hôm đó ai cũng thấy vui vẻ hạnh phúc