Thương một người còn thương người cũ

Em ghen với quá khứ của anh một cách bất lực…

Thương người còn thương người cũ, là em biết, trong câu chuyện của chúng ta sẽ có một cái tên không được chạm vào. Trái tim anh là muôn vàn ô cửa, có những ô cửa em mãi mãi không được mở, có những miền kí ức em vĩnh viễn không được đặt chân vào. Em cảm thấy chưa từng là một mối liên kết hoàn toàn với anh, khi bí mật vẫn là tấm bìa không thể nào xuyên thủng.

Thương người còn thương người cũ, em biết anh vẫn dành cho người kia, dành cho quá khứ của mình một sự bảo vệ vô hình nào đấy. Vạn lần của hiện tại vẫn chẳng thể kéo anh thoát ra khỏi một vết khắc sắc sâu của quá khứ. Là đôi khi, em thấy mình bất lực, thấy mình cùng cực giữa một danh phận và một nỗi niềm được thật sự yêu thương. Anh không cho em cảm giác em là duy nhất.

Là khi em phải ghen tuông, phải giành giật với một người mà em không hề biết họ là ai. Em lo sợ những lúc anh say, khi trong cơn mộng mị anh vẫn thường gọi tên một người lạ lẫm. Đấy không phải tên em, vậy thì những cái ôm, những cái vỗ về, những lời ngọt ngào ấy hẳn cũng chẳng phải dành cho em.

Thương một người còn thương người cũ-1

Em có thế nắm tay anh đây nhưng cảm giác ấm áp mà anh dành cho lại không hề nắm được, em có thể cảm nhận được nhịp đập trong trái tìm của anh đấy, nhưng tình yêu ấy em chưa bao giờ có trọn. Anh có bất công với em không?

Thương một người còn thương người cũ, đôi lúc, em thấy mình là kẻ ngốc. Em cũng muốn trọn một nỗi yêu thương, trọn một người đàn ông dành cho mình. Em sợ mình thể hiện ra quá nhiều sẽ trở thành áp lực, em cứ mong chờ rồi anh sẽ quên được người kia. Em định dùng sự kiên nhẫn của bản thân là chiếc khăn lau sạch những bóng mờ trong quá khứ. Nhưng anh ơi, em đợi đến bao giờ…

Thương một người còn thương người cũ, lạ đời thật, nhưng em lại có cảm giác em chính là người thứ ba, là người xen vào mối tình ‘khắc cốt ghi tâm’ của một chàng trai thủy chung dành cho một người con gái. Em cũng giống như nữ phụ trong một bộ phim mà anh và cô gái kia là hai nhân vật chính. Em mãi mãi đến sau, mãi mãi phải chạy đuổi theo thứ mình muốn mà không bao giờ có được.

Những thói quen khi yêu đương ngày xưa chưa thể nào khiến anh lãng quên đi được. Anh nhầm những món em thích, nhầm màu sắc em yêu, nhầm cả những quyển sách em thường hay đọc. Có khi nào, trước mặt anh là em, mà anh vẫn tưởng anh đang nhìn cô ấy?

Thương một người còn thương người cũ, em chưa từng nghĩ mình đáng bị thế này. Lúc yêu nhau em không hề bắt buộc, đó là sự tự nguyện cả hai. Biết trong lòng còn một bóng hình, cớ sao anh lại chấp nhận đón thêm một người khác. Em dường như cảm thấy anh chưa từng xem trọng hạnh phúc của em, cũng chưa từng đặt nặng việc anh có thể khiến em đau như thế nào. Phải chăng anh chỉ xem em là người thay thế, là người có thể khiến anh cảm thấy bớt cô đơn hơn trong hành trình quên đi mối tình cũ của mình.

Em muốn ngồi lại và nghe hết những gì anh ấp ủ trong lòng, em không muốn xâm phạm vào ‘vùng đất quá khứ’, em chỉ mong mình là kẻ đi ngang qua, đứng từ rào ngắm nhìn những cỏ dại đang nở hoa hay héo tàn trong ấy. Em biết mình sẽ đau, nhưng dù đau khổ hay hạnh phúc, em vẫn muốn nghe, em tin ấy là cách mình sẽ xích lại gần anh thêm một chút, và cũng là cách em đưa ra quyết định cho bản thân trong chính mối tình này.

Thương một người còn thương người cũ, em thương anh vừa lại ghét anh…

Theo Báo đất việt