Thư gửi con trai ngày nhập ngũ

 

QPTĐ-Thế là con đã trưởng thành. Mọi thứ đến thật nhanh, nhanh đến nỗi mẹ có cảm giác tất cả như một giấc mơ.Mới mấy tháng trước, con còn là cậu học sinh cấp ba. Còn mặc đồng phục quần xanh áo trắng đạp xe đến trường và đùa vui cùng chúng bạn mỗi ngày. Trong tâm trí của mẹ con còn bé bỏng, non nớt bao nhiêu. Vậy mà giờ đây, con đã là “Bộ đội Cụ Hồ”, vai mang ba lô, ngôi sao sáng ngời trên mũ và nụ cười tươi rói trên môi.

 

 

Con đi chân cứng, đá mềm.

Con trai của mẹ!

Mẹ ủng hộ quyết định nhập ngũ của con trong khi con có thể vào đại học như bao bạn bè cùng trang lứa, vì mẹ tin, quân đội sẽ là môi trường rèn luyện con tốt nhất, sẽ dạy con những điều mẹ không thể dạy con. Vả lại, nếu ai cũng vào đại học thì ai sẽ đứng trong hàng ngũ quân đội để bảo vệ và giữ gìn Tổ quốc ? Phải không con?

Mẹ đã ngạc nhiên đến ngỡ ngàng, khi trước mặt mẹ là chàng trai cao lớn, đẹp đẽ và tràn đầy thanh xuân trong bộ quân phục gọn gàng. Con rắn rỏi hơn, chững chạc hơn và dường như cũng đẹp hơn khi trở thành người lính. Con làm mẹ tự hào và xúc động. Mẹ phải cố gắng để không khóc trước mặt con. Mẹ muốn con lên đường mà không quá bịn rịn.

Mẹ biết là mẹ sẽ nhớ con rất nhiều. Mẹ cũng thương con rất nhiều nữa. Bởi vì từ giờ phút này con sẽ phải tạm xa cái tổ ấm nhỏ bé đã nâng niu, yêu thương con suốt 18 năm qua. Xa ông bà, cha mẹ và chị gái để bước vào một cuộc sống mà mẹ mường tượng là sẽ gian khổ hơn rất nhiều. Con sẽ không còn được ngày ngày ăn những bữa cơm do mẹ nấu, không còn được dậy muộn mỗi chủ nhật và có lẽ cũng không còn được vừa tắm, vừa mở nhạc, vừa hò hát đến phấn khích trong nhà tắm nữa. Chắc cũng sẽ không có ai tranh cãi cùng con cả những chuyện nhỏ nhất như chị con nữa.

Con là một chàng trai giàu tình cảm nên mẹ biết con cũng sẽ nhớ nhà, nhớ ông bà, cha mẹ, bạn bè. Sẽ có những đêm con khó ngủ, những ngày con ốm, con mệt…mà không có người thân bên cạnh.

Nhưng cuộc đời quân ngũ sẽ rèn luyện con để con trở nên mạnh mẽ, can đảm. Con cũng sẽ vượt qua tất cả những khó khăn đó như bao người lính khác. Và khi con trở về, mẹ tin là với bản lĩnh của một người lính, sẽ chẳng khó khăn nào của cuộc sống làm con lui bước. 

Còn giờ đây, con hãy vững bước vào một cuộc sống mới, một chặng đường mới. Chỉ huy của con, đồng đội của con sẽ là cha mẹ, là anh em, bè bạn của con. Doanh trại sẽ là ngôi nhà của con. Chúng ta không chỉ sống cho mình, cho gia đình mình mà còn sống, còn học tập, lao động và chiến đấu vì quê hương, vì đất nước này nữa, con nhỉ ?

Trước mẹ và trước con, bao nhiêu người đã cống hiến tuổi thanh xuân cho Tổ quốc. Con học lịch sử, học văn học chắc cũng hiểu thế nào là chiến tranh, thế nào là hy sinh, mất mát. Và đó là lí do để ngay cả trong hòa bình, đất nước này, dân tộc này vẫn phải luôn chắc tay súng, luôn có một lực lượng quân đội vững mạnh để giữ gìn và bảo vệ nền độc lập dân tộc, phải không con?

Yêu nước không phải là một từ hô khẩu hiệụ mà là thứ tình cảm tự nhiên ai cũng có. Chỉ là cuộc sống thường nhật với những lo toan đời thường đã che lấp nó đi thôi con ạ. Và trước khi con lên đường nhập ngũ, mẹ và con cùng hàng triệu người dân Việt Nam đã được chứng kiến đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam bằng lòng quả cảm đã lần lượt giành chiến thắng để lọt vào trận chung kết cúp bóng đá U23 châu Á, tinh thần dân tộc của nhân dân Việt Nam ta đã trào dâng như thế nào qua trùng trùng lớp sóng của những lá cờ đỏ sao vàng. Mẹ mong con và đồng đội của con sẽ tô thắm thêm màu cờ thân yêu của Tổ quốc.

Con trai của mẹ. Con lên đường nhập ngũ cố gắng học tập và tu dưỡng thật tốt con nhé! Thanh xuân của con sẽ đẹp hơn, đáng nhớ và đáng tự hào hơn bởi những tháng năm sống trong quân ngũ. Mẹ tin và yêu con rất nhiều!

NGUYỄN THÚY HẰNG