Thơ nhớ người yêu xúc động rơi nước mắt
Tình yêu là chủ đề không còn mới lạ nhưng chưa bao giờ cũ. Thơ văn, nhạc họa dành rất nhiều trang viết về tình yêu. Trên các diễn đàn xã hội, chủ đề tình yêu cũng được đăng tải nhiều, nhận được sự quan tâm của đông đảo bạn đọc.
Tình yêu có muôn vàn cung bậc cảm xúc khác nhau, có hạnh phúc, ngọt ngào, có khổ đau, dằn vặt. Thơ về tình yêu bởi thế có muồn hình muôn vẽ. Trong đó, thơ nhớ người yêu chiếm nhiều hơn cả. Nếu bạn buồn vì nhớ người yêu xa, nhớ người yêu cũ, hãy trải lòng cùng những vần thơ hocde.vn dành tặng dưới đây
Thơ ngắn nhớ người yêu
Tình yêu luôn gắn liền với nỗi nhớ, bởi với những người đang yêu họ luôn muốn được ở gần bên nhau, nhìn thấy nhau trong từng giây từng phút. Tâm trạng nhớ trong tình yêu cũng thật đặc biệt, không giống như nỗi nhớ quê hương, nhớ nhà, nhớ mẹ cha…Uh, “có nỗi nhớ nào như nỗi nhớ người yêu…”. Hãy cảm nhận nỗi nhớ qua những bài thơ ngắn nhớ người yêu dưới đây.
- Dẫu hai miền…nhưng một nỗi nhớ mong
Trái tim nhỏ nơi khuê phòng vẫn đợi
Vẫn khao khát mùa Đông này người tới
Để tâm hồn luôn phơi phới niềm vui.
- Ông tơ ơi sao đọa đày con vậy
Suốt ngày dài nhớ người ấy khôn nguôi
Bà nguyệt ơi sao xe duyên xa thế
Đã cách đò … lại cách trở sơn khê.
- Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ anh yêu
Khi em cứ nuôi rất nhiều hy vọng
Em không muốn tình ta thành con sóng
Vỗ mãi bờ rồi lạnh cóng chốn xa…
- Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.
- Phải làm gì để vượt qua nỗi nhớ
Cứ chất đầy từng nhịp thở con tim
Màn đêm xuống cảnh vật ngủ êm đềm
Sao nỗi nhớ cứ sục sôi hình bóng???
- Nhiêu đêm nỗi nhớ muốn vỡ oà
Trời Nam Bắc chia mình ra ngàn dặm
Nhưng anh hỡi làm sao vùi say đắm
Giết ước mơ tay cùng nắm bàn tay.
- Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ anh yêu
Khi em cứ nuôi rất nhiều hy vọng
Em không muốn tình ta thành con sóng
Vỗ mãi bờ rồi lạnh cóng chốn xa…
- Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.
- Em đang sống hay là đang tồn tại???
Mà mỗi ngày lại cảm thấy chênh chao
Nỗi nhớ anh như sóng biển thét gào
Cứ trào dâng trong lòng cao chất ngất.
- Phải làm gì để vượt qua nỗi nhớ
Cứ chất đầy từng nhịp thở con tim
Màn đêm xuống cảnh vật ngủ êm đềm
Sao nỗi nhớ cứ sục sôi hình bóng???
- Những ngày này anh nhớ em thiết tha
Chờ xuân đến mang kiệu hoa anh rước
Hai chúng ta thoả nỗi niềm nguyện ước
Suốt một đời phỉ nguyện bước bên nhau.
- Anh ở nơi đâu sao mãi không về?!
Để em nhớ và mong anh nhiều thế!
Anh ơi anh nếu như mà có thể
Về với em như thế có hơn không…
- Rất nhiều lần em muốn gọi tên anh
Khi con tim bừng lên bao nỗi nhớ
Muốn gửi anh chút tình yêu bé nhỏ
Em giữ hoài sao chẳng thể ngủ yên.
- Anh và em hai phương trời cách trở
Có duyên nợ nên gặp gỡ yêu thương
Nhớ tới anh thổn thức cả đêm trường
Trong tim em vấn vương tình xa thẳm.
Ngắn gọn nhưng sâu lắng và cảm động. Nỗi nhớ cứ giăng mắc đầy trong từng câu chữ. Đọc thơ, người ta cảm nhận được rất rõ thế nào là “nỗi nhớ trong tình yêu”. Với những người đã yêu và đang yêu hẵn sẽ thấy đồng điệu với những vần thơ nhớ người yêu này.
Thơ nhớ người yêu cũ
Nhớ người yêu cũ – đó là cảm giác mà rất nhiều người trải qua. Bởi trong tình yêu, có mấy ai tình đầu cũng là tình cuối. Đi qua một cuộc tình, dù đậm sâu hay mờ nhạt đều để lại những nỗi niềm khó tả. Với những ai yêu chân thành, tha thiết thì nỗi nhớ lại càng dai dẳng. Nếu bạn đang trải qua cảm giác đó, hãy đọc những vần thơ nhớ người yêu cũ cùng hocde.vn dưới đây, nỗi niềm sẽ vơi bớt.
- Dư hương tình cũ – Thiên Gia Bảo
Những lúc buồn tôi lại viết về em
Người con gái từng một thời đắm đuối
Cảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổi
Biết bây giờ đã cập bến nào chưa…?
Em về trong tôi đêm trở gió giao mùa
Mắt như ướt hạt mưa tình ngày cũ
Con tim run nghe từng hồi chuông đổ
Nhớ thật nhiều chẳng dám gọi thành tên…
Giá như yêu thua lỗ được bắt đền
Em trả giá cuộc tình này sao nhỉ
Tôi muốn buông nhưng bàn tay chẳng thể
Mà níu vào chỉ chuốc lấy đắng cay…
Cả hai ta cùng đang chịu đọa đầy
Em xa cách con tim này đã chết
Tại sao ta yêu đương trong mỏi mệt
Mà không một lần bỏ quên hết…vì nhau…
Đã quá trễ để làm lại từ đầu
Khi niềm tin chẳng còn như lúc trước
Đời trắng đen làm sao ta biết được
Tình lỡ làng đành chấp nhận mà thôi…
Ngày hôm nay vẫn chỉ một bầu trời
Nhưng em đã không nhìn về tôi nữa
Thế giới này như chia thành hai nửa
Tôi và em ở hai hướng không cùng…
Đôi dòng lệ chảy xuống quá lưng chừng
Lại thấm vào nỗi niềm tan biến mất
Em hiểu chăng cơn đau tình chân thật
Dày vò nhau tê tái đến thắt lòng.
- Có một người – Thiên Gia Bảo
Có một người em bỏ lại sau lưng
Luôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ
Có một người tuy bây giờ đã cũ
Vẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…
Có một người trên phố nhỏ chiều nay
Ướt lạnh khi cơn mưa tình chợt đến
Mắt dưng dưng tâm hồn nghe bịn rịn
Ôm cô đơn rao bán giữa chợ đời…
Có một người chỉ để nhớ mà thôi
Dấu vào tim chẳng nửa lời than trách
Người đến đi không phân bua biện bạch
Áo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…
Có một người như cái bóng âm thầm
Dõi theo em từng ngày trong xa vắng
Có một người chỉ biết đau thầm lặng
Yêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…
Có một người em từng đã bước qua
Nghe hờ hững như là không quen biết
Đi bên ai em lạnh lùng giống hệt
Như người dưng chưa gặp gỡ bao giờ…
Có một người từng khóc cả trong mơ
Môi mấp máy gọi em không thành tiếng
Nụ cười em nở đầy trời kỷ niệm
Mà muôn đời ai đó chẳng thể quên…
Có một người chẳng phải của riêng em
Nhưng chỉ nhìn về mình em duy nhất
Em đã buông…em buông bàn tay thật
Em vô tình nên mãi mãi mất nhau.
- Xin trả lại cho người
Ta gom hết những yêu thương vụn vỡ
Ghép thành vần để gửi tặng cho ai
Người làm tôi thao thức những canh dài
Bao năm chẳng nhạt phai hình bóng ấy
Tôi gom hết niềm yêu thương sầu lắng
Đã theo tôi hai mươi mấy năm trường
Trả cho người dù đã hết yêu thương
Vẫn đọng lại một nỗi niềm chôn dấu
Tôi gom hết mối tình đầu khờ khạo
Kẻ si tình thường ôm mãi niềm đau
Em và tôi giờ ngược hướng đường đời
Xin trả lại hết cho người tình cũ
Bao khát vọng yêu thương ngày xưa đó
Nay chỉ là những ảo ảnh hư vô
Người ra đi từ ngày ấy đến giờ
Chắc có lẽ đã không còn nhung nhớ
Tôi gom hết những niềm đau ngày cũ
Trả cho người để tìm lại yêu thương !
- Người cũ
Có một người đã trở thành người cũ
Sao trong lòng vẫn cứ nhớ không nguôi
Vẫn ước ao dù chỉ một lần thôi
Được bên người lúc cô đơn …yếu đuối
Có một người đã yêu nhiều đến thế
Vẫn âm thầm …lặng lẽ chia xa
Cứ nhớ thương…thương nhớ người ta
Dù người đó…chẳng bao giờ về nữa
Có một người…chưa một lần quên nổi
Người ấy bây giờ đã là của người ta
Vẫn nhớ người…trong khắc khoải…xót xa
Thời gian chẳng thể xóa nhòa đi chuyện cũ
Có một người đã không là gì nữa
Chỉ là người xa lạ đã từng yêu
Vẫn ước mơ trở lại thủa ban đầu
Cùng người ấy …tay đan tay dạo bước
Có một người đã từ lâu vắng bóng
Vẫn yêu người trong sâu thẳm con tim
Trọn cuộc đời sẽ chẳng thể nào quên
Xin được gọi người với cái tên …Người Cũ.
- Nặng lòng với chốn xư
Ta rất muốn về thăm lại chốn xưa
Bởi tất thảy ký ức vừa mới hiện
Dòng sông quê, con đò ai đưa tiễn
Một chiều nao…sao lưu luyến vô cùng!
Đã lâu rồi…mình chẳng lối đi chung
Vì chữ duyên đã quay lưng với nợ
Nhưng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ
Khi chúng mình đâu còn ở bên nhau.
Lời hẹn xưa…đợi nhé…đến thu sau
Thăm nơi ấy như lần đầu gặp gỡ
Tình đang thắm mà sao ai đã nỡ
Bỏ câu thề…để dang dở phôi phai.
Ta sẽ trở về nơi đó nay mai
Cho dù người đã đổi thay khác trước
Bởi chính ta cũng không sao hiểu được
Vì lẽ gì chẳng cất bước sang ngang ?
- Nỗi nhớ
Có một người nhớ đến vẫn nhói đau
Dù đã rất lâu chưa một lần gặp lại
Người ghé qua đời ta rồi rời xa mãi mãi
Để lại nơi này nỗi khắc khoải không thôi
Có một người nỗi nhớ vẫn chưa vơi
Dù không biết người ta có nhớ mình không nữa
Vẫn thầm ước ao một ngày gặp gỡ
Dù chỉ lặng nhìn …không thể nói một câu
Có một người không biết đã về đâu
Sau bao yêu thương…lại hóa thành xa lạ
Hai hướng đi…mỗi người mỗi ngả
Chẳng hẹn một ngày sẽ gặp mặt…đoàn viên
Có một người vẫn mãi ở trong tim
Chẳng thể quên…chẳng thể nào xóa nổi
Kệ dòng đời cứ trôi qua thật vội
Người vẫn luôn là nỗi nhớ không nguôi
Có một người….chỉ được nhớ mà thôi.
Đọc những bài thơ nhớ người yêu cũ bạn sẽ thấy rất rõ bản chất của tình yêu. Khi yêu người ta luôn nhớ về nhau và ngay cả khi đã là “người cũ” thì nỗi nhớ ấy vẫn có một khoảng trong tim. Nếu đã từng đi qua một mối tình, ai cũng sẽ thấy xao lòng khi đọc những vần thơ về người yêu nói trên
Thơ đêm buồn nhớ người yêu
Đêm là khoảng thời gian tĩnh lặng nhất, mọi hoạt động, mọi công việc tạm gác lại, nỗi buồn lại lên ngôi. Ngồi một mình trong căn phòng, không gian tĩnh lặng, bao nỗi niềm cứ thế trào dâng. Với những người đang yêu, yêu xa, đêm là khoảng thời gian của nỗi buồn và nỗi nhớ. Hãy đọc những bài thơ đêm buồn nhớ người yêu mà hocde.vn dành tặng dưới đây để nỗi niềm được san sẻ bạn nhé!
- Thơ đêm buồn không ngủ
Ta trở về, một đêm đông giá lạnh
Không ai mong, không kẻ nhớ, người chờ
Con phố nhỏ và cơn mưa bất chợt
Quá thân quen, sao bỗng hóa lạ lùng?
Con đường vắng, một mình ta, một bóng
Tìm nơi đâu, một bóng dáng thân tình?
Một ánh mắt, bờ vai gầy trong gió
Ta si mê, hay cố chấp mong chờ?
Ta đã chọn, một con đường cô độc
Sao vẫn mong một ảo ảnh xa vời?
Ta buông bỏ, kỷ niệm đau năm ấy
Sao vẫn mang, hồi ức nặng vai này?
Ta vẫn biết, sự đời không như mộng
Sao lại buồn, lại nhớ, lại vẫn vơ?
Mưa ướt mắt, hay mắt nhòa ngấn lệ
Giọt lệ này, ta khóc vì ai đây?
- Đêm lang thang – Tùng Trần
Bước lang thang giữa đêm hè phố vắng
Cho tâm hồn một khoảng lặng bình yên
Vơi bớt đi những suy nghĩ muộn phiền
Và khỏa lấp..quên đi miền ký ức
Muốn chôn hết tất cả vào tiềm thức
Của một thời đau nhức tận trong tim
Con phố buồn chân vẫn bước mỗi đêm
Cứ lanh thang kiếm tìm ta ngày ấy
Tuổi đôi mươi trắng như màu trang giấy
Không ưu phiền chẳng lệ chảy bờ môi
Dù một mình trên phố vắng đơn côi
Vai chẳng lạnh sương trời đêm bao phủ
Bước lang thang trên con đường năm cũ
Ký ức buồn..theo mây vũ cuốn trôi
Nên bây giờ đôi chân bước lẻ loi
Nhưng ấm êm..khi xa rời dĩ vãng.
- Đốt vội thời gian – Tùng Trần
Bật que diêm đốt thời gian cháy vội
Cho nỗi buồn tắt lụi hoá tàn tro
Của tháng năm tim quặn thắt dày vò
Kiếp nổi trôi như con đò không bến
Cảm ơn ai vì một lần đã đến
Dù giấc mơ không đến hết quãng đường
Cảm ơn đời cho tôi kiếp gió sương
Để biết rằng mình kiêng cường mạnh mẽ
Cảm ơn nhé năm canh tà lặng lẽ
Đã bên tôi chia sẻ những đau sầu
Của tháng ngày mang cuộc sống bể dâu
Đã cưu mang mảnh thân tàn nương náo
Nắng sẽ lên sau ngày dài giông bão
Cho bước đường thôi nghiêng ngã chênh chao
Muốn chôn vùi tất cả những niềm đau
Đốt thời gian..nhanh trôi vào quá khứ
Thứ đã qua thôi không còn níu giữ
Mượn diêm tàn..đốt cháy chữ thời gian.
- Chông Chênh Miền Nhớ
Em ở nơi nào giữa hai lối mênh mông
Mùa thu chơi vơi hay chân trời hạ đỏ
Đêm cô đơn
Hay bóng chiều nổi gió
Sao bên nào thương nhớ cũng chênh vênh?
Em lạc chốn nào khi thành phố buồn tênh?
Để một gã khờ…
Cứ mải mê đi giữa bến bờ hư – thực…
Câu trả lời phải chăng trong những đêm dài thao thức?
Những giọt lệ đầy
…những ký ức xa xôi?
Em ở nơi nào bên cạnh cuộc đời tôi?
Và ai từng nói thu là mùa hò hẹn?
Ôi những kẻ đã một thời thầm thương, nhớ lén
Duyên nợ tan rồi
Uất nghẹn một hoàng hôn…
- Mùa Trăng Không Em
Em ơi nơi đây anh ở
Đêm nay trăng sáng một màu
Quầng trăng rộng vành sáng tỏ
Chẳng buồn như mắt anh sâu
Đường xưa bây chừ lẻ bước
Không em phố khác đi nhiều
Gót chân cợt đùa khói thuốc
Võ vàng phác nét cô liêu
Ơ kìa hàng cây bóng lá
Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ?
Em đi nhiều điều rất lạ:
“Anh chàng ngày ấy làm thơ!”
Không em, nàng trăng sáng quá
Chắc cười một mối tình say?
Bến đời ngược xuôi hối hả
Ai đưa em về đêm nay?!
- Đêm Lạnh Lẽo
Đêm lạnh lẽo khói giăng mờ đỉnh núi
Chỉ còn đây mây xám giữa lưng trời
Tôi góp nhặt những tơ tình hoang dại
Gởi về em một nửa của lòng tôi
Rồi có lẽ lời thơ tràn mộng mị
Tim ngang tàn xé nát tiếng yêu đau
Đôi chân bước bờ môi nồng thi vị
Gởi về em một nửa vết hằn sâu
Ai tìm ai hạt nắng buổi ban đầu
Duyên tan vỡ vỡ tan tình vay trả
Bước qua nhau ánh mắt nhìn xa lạ
Ta thuộc về hoài niệm của đời xưa
Trăng trốn rồi và đêm sẽ là mưa
Tay áo cũ bạc màu hương tình khóc
Đôi chân bước ướt màn khuya nhằn nhọc
Đêm mặn nồng sáng rạng cõi hồn yêu…
Thơ nhớ người yêu ở xa
Yêu xa – nỗi nhớ cứ chênh vênh. Muốn gặp nhau, muốn xiết chặt bàn tay, muốn ôm thật chặt nhưng khoảng cách quá xa xôi chẳng thể nào với đến. Yêu xa chỉ có thể gửi thương gửi nhớ vào trong gió, chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình, chỉ có thể nghe được giọng nói và hơi thở qua chiếc điện thoại. Bởi thế, nỗi nhớ cứ dài và rộng thêm. Những vần thơ nhớ người yêu xa bởi vậy luôn dạt dào cảm xúc nhớ nhung khiến người đọc rưng rưng nước mắt.
- Yêu Xa Thôi Mà
Gió ơi..
Ghé sát vào hiên..
Cho tôi nhắn gởi đôi miền thương yêu
Nhắn dùm tôi nhé vài điều
Nói rằng tôi nhớ thật nhiều đến anh
..
Yêu xa
tình vốn mỏng manh
Niềm tin chung thủy phải dành cho nhau
Tình yêu rất dễ phai màu
Chúng ta phải biết chuốt trao cho tình
Chia tay cũng rất thình lình
Chúng mình không được lặng thinh xa rời
Người ta đi lễ có đôi
Còn mình vốn thiệt lẻ loi trên đường
Yêu xa vốn dĩ bình thường
Có điều mọi thứ tỏ tường nhen anh
Đừng làm ảnh hưởng học hành
Mình nhờ như vậy trưởng thành hơn thôi
Nhớ rằng, đâu đó xa xôi
Một người đang đợi chung đôi tâm tình
Nhớ là giữ lấy thân mình
Không được xao lãng ánh nhìn về em..
Mỗi ngày nỗi nhớ dày thêm..
Là gần khoảng cách về bên chung nhà
Trái tim trao gởi thật thà
Nơi đây em chẳng lơ là nhớ anh
Tiết trời se lạnh dần dần
Mặc thêm áo khoác bản thân giữ gìn
Nơi xa anh nhớ yên bình
Em đây chung thủy tim bình tâm an..
Tin, mong, chờ, mãi chỉ anh
Nghĩ suy, hạnh phúc đợi anh đón về
- Dẫu cách xa
Hạnh phúc làm sao mỗi sớm chiều
Nghe em rót giọng lắm thương yêu
Dù xa mãi nhớ về phương đó
Có vợ hiền ngoan dáng mĩ miều.
Cách biệt bao ngày mãi nhớ thương
Về bên chốn ấy những canh trường
Vui khi mỗi sớm từng liên lạc
Nhắn gọi nghe lòng thỏa vấn vương
Dẫu cách đôi đường tận chốn xa
Nhưng lòng nguyện mãi vẫn yêu à
Mai chiều rộn rã dòng tin nhắn
Sớm tối vui cười điện thoại nha.
- Yêu Trong Cách Trở
Anh góp nhặt trời thu nơi xứ lạ
Gửi về em bằng tất cả chân thành
Em nghẹn ngào giọt nước mắt long lanh
Tình xa cách mỏng manh như lá cỏ
Gom nhớ thương gửi trao về nơi đó
Gửi trao người từng đợt gió heo may
Ước một lần tay nắm chặt bàn tay
Xua cái lạnh của những ngày thương nhớ
Ai bảo anh yêu thương trong cách trở
Để rồi mơ lần gặp gỡ trong đời
Em mỏi mòn ôm nỗi nhớ đầy vơi
Không dám ngỏ những lời yêu chan chứa
Khi trái tim sáng bừng lên ngọn lửa
Là khi tình chia hai nửa khát khao
Sóng tình yêu sao cứ mãi tuôn trào
Để nhung nhớ gửi về nhau nồng thắm !
Dấu yêu ơi em nhớ anh nhiều lắm
Nhớ thật nhiều từ sâu thẳm con tim
Nhớ nhung này em chỉ biết lặng im
Nghe thổn thức nỗi niềm sao khó nói !
- Nhớ Anh
Phải làm gì để vượt qua nỗi nhớ
Cứ chất đầy từng nhịp thở con tim
Màn đêm xuống cảnh vật ngủ êm đềm
Sao nỗi nhớ cứ sục sôi hình bóng???
Phải về đâu giữa trời khuya lạnh cóng
Ai ngủ rồi sao ngóng thức đợi chi
Nỗi nhớ ơi xin nhắm mắt lại đi
Tim mệt lắm vì cả ngày quay quắt
Đừng gọi tên…kẻo làm ai tỉnh giấc
Bao giọt hờn lại nô nức đua rơi
Ngọn lửa tình mỗi người thắp một nơi
Anh sẽ đau khi nơi này em khóc
Phải làm sao để tan đi cơn lốc
Cứ cuộn tròn như dốc ngược màn đêm
Cho ta xin một giấc ngủ êm đềm
Đừng mưa nữa kẻo ướt mềm cảm xúc
Hãy chờ ta dậy lục tìm ngòi bút
Để yêu thương sẽ trút gửi vần thơ
Nén từng câu cả nỗi nhớ vô bờ
Dồn câu chữ gọi tên người yêu nhé
́
Trong cơn mơ gửi nụ hôn thật khẽ
Vòng tay ôm xiết nhẹ lấy bờ vai
Hãy bình yên cùng chìm giấc ngủ dài
Anh sưởi ấm chờ ban mai tỏa sáng
- Nhớ Người Yêu
Anh có biết em yêu anh nhiều lắm
Lúc đêm về thăm thẳm nỗi nhớ nhung
Gió heo may mà sao quá lạnh lùng
Đàn ai gãy, từng cung buồn thê thảm
Em rất sợ những chiều mưa ảm đạm
Không có anh em cảm thấy cô đơn
Muốn được anh năn nỉ lúc em hờn
Và sưởi ấm khi cơn mưa vừa tới.
Nhớ anh lắm…Thật nhiều người yêu hỡi !
Và đau buồn cũng bởi quá yêu anh
Tình yêu ơi ! Sao chẳng chút ngọt lành
Mà cứ mãi mong manh như sắp vỡ.
Xin đừng để duyên đôi mình dang dở
Suốt đời này ta nhớ mãi về nhau
Dù hoa kia có đổi sắc thay màu
Tình ta vẫn trước sau không phai nhạt
Đêm trở giấc nghe lòng buồn man mác
Bên nhà ai tiếng nhạc cứ du dương
Một mình em thao thức giữa đêm trường
Mang nỗi nhớ niềm thương nào ai biết !
Tình ta đó, muôn đời câu bất diệt !
Đêm thu dài em viết những vần thơ
Gởi về anh nơi chốn ấy xa mờ
Bao ngày tháng ước mơ còn xa quá.
Trời đã sáng mà còn mưa rỉ rả
Gió từng hồi buốt giá cả tâm can
Nỗi nhớ nhung dâng lên mắt lệ tràn
Bao ước vọng chứa chan mà chưa tỏ.
…Ngoài trời vẫn lạnh lùng cơn mưa gió
Ở nơi nào anh có hiểu lòng em..???
Bài thơ tràn ngập nỗi nhớ người yêu. Ai từng yêu xa sẽ hiểu rất rõ nỗi niềm của người trong cuộc. Sẽ có biết bao đêm dài thao thức không ngủ, sẽ có những buồi chiều mắt đẫm lệ vì cô đơn, lẻ loi, sẽ có bao lần ngồi khóc trong mưa…
- Em Biết Phải Làm Sao
Em phải làm sao cho vơi nỗi nhớ?!
Mỗi chiều buông chân bỡ ngỡ lối về
Hai đứa mình ở cách biệt sơn khê
Trái tim lạnh thèm vai kề nức nở
Em phải làm sao cho vơi nỗi nhớ?!
Đêm thị thành, phố rực rỡ đèn giăng
Chỉ mình em với góc nhỏ bâng khuâng
Mơ anh đến….lâng lâng hòa nhịp thở
Em phải làm sao cho vơi nỗi nhớ?!
Tơ trong lòng sao khó gỡ vấn vương
Em mong chờ ngày ta bước chung đường
Mà e thẹn….làm má hường chín đỏ
Anh yêu ơi sao còn nơi xa đó?!
Về đi anh cho tim nhỏ đập cùng!!!
Tuyển tập những bài thơ nhớ người yêu sâu lắng, ngọt ngào mà hocde.vn sưu tầm nói trên hẳn sẽ giúp bạn có những giây phút trải lòng sâu sắc nhất. Yêu là nhớ – đó là bản chất của tình yêu. Hãy để những vần thơ bắc nhịp cầu, nối dần khoảng cách giữa hai trái tim, để những người yêu nhau sẽ được gần nhau hơn.