Tập làm văn lớp 4: Kể về ước mơ của em Dàn ý & 22 bài văn kể chuyện lớp 4

    Ba. Kết luận:

  • Tôi nghĩ ước mơ của mình là ước mơ chính đáng
  • Tôi sẽ thực hiện ước mơ của mình để đáp ứng tình yêu và niềm tin của gia đình
  • Tôi yêu công việc mà bà tôi giao cho tôi
  • Kể về ước mơ trở thành nhà toán học

    Mỗi bạn đều có ước mơ của riêng mình và tôi cũng vậy. Tôi thực sự yêu thích tin học và cách giải toán hay, đó là lý do tại sao tôi mơ ước trở thành một nhà khoa học toán học.

    Khi tôi nghe câu này, nhiều người nói rằng ước mơ của tôi là viển vông, nhưng tôi luôn cố gắng thực hiện ước mơ của mình. Ngoài việc học ở trường, em còn tự học, em rất hứng thú với các bài toán, chỗ nào không hiểu em hỏi giáo viên. Trong khi sống với ước mơ của mình, tôi cũng đạt thành tích cao trong học tập, đặc biệt là môn toán.

    Trở thành một người giỏi toán, nhưng em sẽ tiếp tục cố gắng, chăm chỉ hơn nữa để một ngày không xa em có thể thực hiện được ước mơ trở thành nhà khoa học toán học. Tôi luôn tin vào điều này và hy vọng nó sẽ trở thành hiện thực trong tương lai.

    Kể về ước mơ trở thành bác sĩ của em

    Tham khảo số 1

    Mỗi chúng ta đều có ước mơ của riêng mình, chúng ta phải có ước mơ trong đời và sống mãi. Bởi ước mơ là liều thuốc giảm đau, giúp ta vượt qua những khó khăn, thử thách của số phận, phấn đấu vươn tới thành công trong cuộc sống.

    Tôi cũng có ước mơ của riêng mình. Một ước mơ mà tôi muốn theo đuổi trong suốt phần đời còn lại của mình là trở thành một bác sĩ có thể chữa bệnh và cứu sống những người xung quanh tôi. Dẫu biết để trúng tuyển vào trường đại học Y là vô cùng khó khăn nhưng em tin rằng chỉ cần chúng ta kiên trì, nhẫn nại và chăm chỉ thì nhất định ước mơ sẽ thành hiện thực. Khi nhìn thấy những người thân của mình, đặc biệt là bà ngoại ốm nặng, đau đớn, mất ngủ hàng đêm và gầy đi từng ngày, tôi vô cùng xót xa.

    Mẹ tôi và gia đình đã tìm mọi cách chạy chữa cho bà nhưng không có kết quả. Bà tôi vẫn không qua khỏi. Ngày bà mất, tôi cứ trăn trở không biết có thể làm gì để xoa dịu nỗi đau của người thân. Đó là lý do tôi ước mơ làm bác sĩ. Ước mơ trở thành bác sĩ sẽ giúp em định vị được triển vọng nghề nghiệp trong tương lai và vực dậy em vượt qua những khó khăn gặp phải trong quá trình học tập.

    Tôi biết trong cuộc sống luôn có những khó khăn và thử thách. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được những khó khăn này thì mọi chuyện sẽ nhỏ lại. Con đường đến với ước mơ của bạn sẽ rộng mở hơn bao giờ hết.

    Tôi thấy ở nước ta vùng sâu, vùng xa, biên giới hải đảo xa xôi, còn nhiều nơi người dân chưa được tiếp xúc với y học hiện đại. Những nơi đó còn nghèo nàn lạc hậu. Ở những nơi đó, họ cần những bác sĩ của riêng mình, những bác sĩ thực thụ, những người luôn đặt tính mạng của bệnh nhân làm mục tiêu sống hàng đầu. Cứu người là trách nhiệm, nghĩa vụ của họ, không vì mục đích kinh tế, vụ lợi cá nhân nào.

    Đáng buồn là xung quanh chúng ta còn rất nhiều bác sĩ vẫn quan niệm nghề y là nghề kiếm tiền chứ không phải nghề cứu người. Nhiều bác sĩ để bệnh nhân của mình chết oan uổng. Nhưng những bác sĩ đó dù sao cũng là thiểu số, họ chỉ là những kẻ ăn bám, làm hoen ố danh tiếng của những bác sĩ chân chính, xung quanh chúng ta còn rất nhiều bác sĩ yêu nghề, hàng ngày tràn đầy nhiệt huyết với nghề, hết mình vì sự nghiệp cứu người. sống và chữa lành những người bị thương.

    Có bao nhiêu bác sĩ không ngủ quá 5 tiếng một ngày. Ăn uống không đúng giờ, hàng ngày đối mặt với những căn bệnh nan y, công việc áp lực, khó khăn.

    Không có kẻ lười biếng hay hèn nhát trên con đường thành công. Vì vậy, để thực hiện ước mơ của mình, chúng ta cần nỗ lực vượt qua khó khăn. Khi chúng ta thất bại, chúng ta phải đứng lên, bởi vì không có gì gọi là thành công.

    Và ước mơ trở thành bác sĩ giỏi, chữa bệnh cho những bệnh nhân nghèo của em sẽ sống mãi. Mục tiêu của tôi là học hỏi và cố gắng trên con đường chinh phục đỉnh cao tri thức. Dẫu biết rằng mỗi chúng ta không nên vượt qua tất cả để thành công mà nên vượt qua khó khăn để trở nên có ích cho xã hội. Tôi cũng muốn làm người có ích.

    Bài tập tham khảo 2

    Trong cuộc sống, ai cũng có ước mơ của riêng mình. Bản thân tôi có nhiều ước vọng, nhưng có lẽ điều tôi mong muốn nhất là trở thành một bác sĩ giống như ông cố của mình. Tôi đang làm hết sức mình để biến ý tưởng của mình thành hiện thực.

    Kể về ước mơ của em

    Khi tôi còn nhỏ, tôi đã nghe mẹ kể về công việc của cha tôi. Để trở thành một bác sĩ, bạn cần có nhiều yếu tố: nhân hậu, nhanh nhẹn, thông minh, khôn khéo, tỉ mỉ và cân nhắc. Người ta thường nói: “Lương y như mẹ hiền”. Mẹ tôi nói đã là bác sĩ thì phải thương bệnh nhân như thương chính người thân của mình, dốc hết tâm sức cho việc chữa bệnh. Ngoài ra, chúng ta phải linh hoạt, từ cách đối xử với bệnh nhân và người nhà đến việc sơ cứu cho bệnh nhân phải nhanh chóng, kịp thời. Khi chăm sóc người bệnh phải chu đáo, cẩn thận, sao cho người bệnh cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Nghe mẹ nói, ban đầu tôi rất sợ nghề bác sĩ. Tôi thầm nghĩ: Trời ơi! Bạn làm gì khi bạn làm việc chăm chỉ như một bác sĩ? Có bao nhiêu công việc nhàn rỗi với mức lương cao? Nhưng có một lần, bà tôi bị nhồi máu cơ tim phải vào cấp cứu trong bệnh viện để mổ 4 tiếng đồng hồ. Tôi rất sợ hãi và lo lắng, tôi sợ sẽ mất cô ấy mãi mãi. Bố tôi và dì và chú tôi đã đưa cô ấy về với tôi. Tôi đã khóc nhiều lần, và từ ngày đó, tôi quyết tâm làm một bác sĩ cứu người và chữa lành những vết thương. Tôi sẽ không để bất cứ ai. Sau ngày hôm đó, tôi đã hỏi anh ấy rất nhiều điều khiến anh ấy choáng váng. Cuối cùng, anh chỉ nói với tôi một câu: “Muốn làm bác sĩ thì phải tu dưỡng bản thân ngay từ nhỏ, yêu thương những người xung quanh, mạnh mẽ lên và đừng quên chăm chỉ học tập nhé!”. câu truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều.

    Tôi hy vọng ước mơ trở thành bác sĩ của mình có thể thành hiện thực. Dù còn nhiều khó khăn nhưng tôi tin rằng với sự quyết tâm của mình thì không gì là không thể.

    Bài tập tham khảo 3

    Ai sinh ra trên cõi đời này đều có ước mơ của riêng mình và tôi cũng vậy, tôi đã nuôi dưỡng những ước mơ đó trong tim mình, những ước mơ tuy nhỏ bé nhưng lại có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Em cũng biết rằng, trong đời thực không thể nào có ông Tiên xuất hiện, cũng không có một phép màu nào có thể giúp em thực hiện được những ước mơ đó nên em đã nghe lời cha mẹ, thầy cô, chăm chỉ học tập, phấn đấu thực hiện ước mơ của mình. Tôi có nhiều ước mơ, nhưng ước mơ lớn nhất của tôi là trở thành bác sĩ.

    Trong tiềm thức của tôi, bác sĩ là người rất vĩ đại, vì bác sĩ là người chữa bệnh cho mọi người khi họ ốm đau. Ai cũng có bệnh, nhưng chỉ cần có thầy thuốc là bệnh sẽ khỏi ngay. Tôi nghĩ nghề bác sĩ thật tuyệt vời, và đã có lúc tôi bị ốm nặng và ho nặng, thật khó có thể chịu đựng được. Bố mẹ đưa tôi đi khám bác sĩ, sau khi bác sĩ khám và uống thuốc, tôi đã đỡ nhiều, không còn khó chịu như trước, mấy ngày sau là khỏi. Chính vì vậy tôi xem các bác sĩ như những bà tiên trong truyện cổ tích, những người dùng phép màu để mang lại hạnh phúc cho những người khó khăn.

    Mẹ tôi nói “lương y như từ mẫu”, lúc đầu tôi không hiểu nhưng giờ tôi mới hiểu câu tục ngữ này đề cao vai trò và đạo đức của người thầy thuốc, đó là sự tận tình, chu đáo. Coi bệnh nhân như mẹ đẻ của mình. Một lý do khác khiến tôi muốn trở thành bác sĩ là tôi muốn giúp đỡ bạn bè của mình, những người nghèo khó, những người không có tiền để đến bệnh viện. Những người đó thật sự rất đáng thương, bệnh nặng đến đâu cũng chỉ biết tự mình chịu đựng, không có tiền đi khám khiến bệnh ngày một nặng hơn.

    Em sẽ chăm chỉ học tập chăm chỉ để trở thành một bác sĩ giỏi. Khi tôi có đủ khả năng, tôi giúp mọi người chữa bệnh, xoa dịu nỗi đau và làm cho cuộc sống của mọi người tốt hơn và hạnh phúc hơn. Để thực hiện được ước mơ của mình sẽ phải trải qua rất nhiều khó khăn nhưng khi còn ước mơ thì mình sẽ cố gắng hết sức để thực hiện đến cùng.

    Bài tập tham khảo 4

    Khi còn bé, mỗi khoảnh khắc, mỗi sự việc trải qua, tôi đều vẽ nên một ước mơ cho riêng mình. Ngày xưa sau khi xem phim hoạt hình, tôi đã hy vọng nếu có phép màu xảy ra, tôi cũng sẽ trở thành một cô tiên nhỏ mang lại hạnh phúc cho mọi người. Hay đã có lúc tôi ước mình có thể trở thành một siêu anh hùng với sức mạnh siêu nhiên có thể giải cứu thế giới. Nhìn bố mẹ chuẩn bị đi làm với bộ quần áo tươm tất, sạch sẽ, tôi chỉ mong sao mình sẽ lớn thật nhanh, mặc quần áo đẹp, đi giày cao gót và được tự do làm những gì mình muốn mà không bị gò bó. Hay bị bố mẹ cằn nhằn… Nhiều lúc tôi vẽ ra một tương lai cho mình, muôn hình vạn trạng nghề nghiệp tôi muốn làm: cô giáo hiền như mẹ hiền? Mặc đồng phục màu xanh giống bố? … Bây giờ nhìn lại, những suy nghĩ ngày ấy thật hồn nhiên và trong sáng, nhưng đó là cả một tuổi thơ không thể nào quên.

    Còn bây giờ thì sao? Ước mơ của tôi là gì? Nó vẫn vậy hay nó đã thay đổi?

    Xem Thêm: Soạn bài Bài thơ số 28 (Ta-go) siêu ngắn | Ngữ văn lớp 11

    Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện. Khi còn học tiểu học, tôi có một người bạn rất thân, họ cùng nhau đến trường, cùng nhau chơi đùa và cùng nhau kể về những ước mơ mà chúng tôi ấp ủ. Nhưng một ngày nọ, một biến cố lớn đã xảy đến với cô. Mẹ cô đột ngột qua đời vì bệnh ung thư, và các bác sĩ lúc đó đã quá muộn để cứu cô. Bằng cách này, thần chết đã lạnh lùng cướp đi mẹ của bạn tôi. Đối với một đứa trẻ như vậy, đây có thể coi là một cú sốc lớn trong cuộc đời. Sau cái ngày định mệnh đó, bạn tôi bị suy nhược thần kinh, ít nói hơn và bị cắt đứt với bạn bè cũng như thế giới. Chứng kiến ​​câu chuyện này từ đầu đến cuối, lúc đó tôi đã có một suy nghĩ: “Nếu bác sĩ cứu mẹ kịp thời, liệu mẹ cô có còn sống không?”, “Bác sĩ có thể cứu một người bệnh không chỉ từ vòng tay của bác sĩ. cái chết, mà còn là một gia đình , Cứu lấy cả xã hội”…”Vậy thì tại sao tôi không thể làm việc chăm chỉ để trở thành một bác sĩ?”. Theo năm tháng, ước mơ ấy ngày một lớn dần. Tôi không chắc mình có thể tự làm được không. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, để thực hiện được ước mơ đó, tôi sẽ nỗ lực hết mình và không ngừng hoàn thiện bản thân. Chỉ cần nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của bệnh nhân là tôi tràn đầy năng lượng.

    À, kể cho bạn nghe nữa! Sau ngày hôm ấy – ngày tôi nhìn thấy mẹ của bạn mình trên đường, tôi đã trở về và lao vào vòng tay của bố mẹ mà khóc. Chẳng hiểu sao, tôi chỉ biết mình đã ước thời gian trôi chậm lại biết bao nhiêu để được mãi ở bên bố mẹ và gia đình, cùng ăn cơm, cùng kể cho nhau nghe những vui buồn, sướng khổ của cả nhà. Mệt mỏi và ngày mệt mỏi. Bão như ngừng ngay sau cánh cửa!

    Bây giờ hãy nghĩ xem, nếu ai đó hỏi bạn ước mơ của bạn là gì? Tôi sẽ trả lời không do dự: ước mơ của tôi là gia đình và bác sĩ.

    Bài tập tham khảo 5

    Trong cuộc đời ai cũng sẽ có ước mơ của riêng mình, có ước mơ thì người ta mới nỗ lực vì ước mơ của mình. Tôi cũng vậy, tôi cũng có ước mơ của riêng mình, từ đó tôi miệt mài học tập để từng bước thực hiện ước mơ trở thành bác sĩ.

    Ước mơ của em là được làm bác sĩ, được chữa bệnh cho những người thân yêu và những người bất hạnh, đồng thời giúp đỡ những người nghèo khó. Tôi cũng làm việc chăm chỉ mỗi ngày để thực hiện ước mơ của mình bằng cách học tập chăm chỉ. Dẫu biết để trở thành bác sĩ thì phải học hành chăm chỉ, hiểu biết sâu sắc chứ không chỉ vì điểm số. Hàng ngày đến trường, nhiều lúc mệt mỏi, chán chường, tôi cũng muốn buông xuôi tất cả, nhưng trăn trở về ước mơ bấy lâu nay, tôi thực sự được đánh thức bởi một động lực vô hình. Mọi thứ dường như khiến tôi quên đi mọi mệt mỏi, tiếp tục học tập chăm chỉ và biến ước mơ của mình thành hiện thực từng ngày. Em sẽ chăm chỉ học tập và không quên giúp đỡ bố mẹ việc nhà. Luôn lấy ước mơ làm kim chỉ nam cho mọi hành động và mục tiêu. Tôi tin chắc rằng nếu không ngừng cố gắng, nhất định tôi sẽ thực hiện được ước mơ của mình.

    Bài tập tham khảo 6

    Trong cuộc đời này ai cũng có một ước mơ. Ước mơ giúp con người trưởng thành hơn, giúp con người vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống, đạt được những điều mình mong muốn. Khi ước mơ thành hiện thực, niềm vui của chúng tôi bùng nổ.

    Tôi cũng có một ước mơ, tôi học tập chăm chỉ mỗi ngày để thực hiện ước mơ của mình. Ước mơ của tôi là trở thành bác sĩ. Tôi nghĩ là một bác sĩ là thực sự bổ ích. Tôi có thể chữa bệnh cho mọi người cho những người thân yêu của mình như ông bà, cha mẹ, anh chị em…rồi tôi có thể chữa bệnh cho những trẻ em kém may mắn, những người nghèo vùng sâu vùng xa không có điều kiện chữa trị.

    Hàng ngày, trên các phương tiện thông tin đại chúng, tôi vẫn thấy nhiều người đang trong cơn ngặt nghèo mà lâm trọng bệnh. Nhiều trẻ sinh ra bị tim bẩm sinh nhưng gia đình không có điều kiện chữa trị. Lòng tôi buồn khi nhìn thấy những hình ảnh này, tôi mong tôi có thể là một bác sĩ giỏi để tôi có thể chữa trị cho các em. điều trị cho những bệnh nhân đó.

    Hồi nhỏ phải nhập viện vì viêm phổi, tôi thấy các bác sĩ làm việc cực nhọc, hàng ngày đối mặt với nhiều căn bệnh nguy hiểm, áp lực rất cao, khó đối phó. Một bác sĩ căng thẳng. Nhưng mọi bác sĩ tôi gặp đều rất ân cần và luôn nở nụ cười tươi mỗi khi họ khám bệnh cho tôi và hỏi tôi đêm qua ngủ thế nào? Bạn đang mơ về điều gì? Nhìn các bác sĩ hàng ngày bận trăm công nghìn việc vẫn tận tình chăm sóc cho từng bệnh nhân của mình. Tôi ngưỡng mộ bạn.

    Đã quá muộn trong nhiều ngày, tôi thấy bác sĩ vừa mới ăn xong vì họ vừa trải qua một ca mổ cực kỳ nguy hiểm kéo dài 4 tiếng đồng hồ. Khi bệnh nhân mổ thành công, hộp cơm của bác sĩ cũng 10h đêm đã nguội nhưng họ ngồi xuống ăn ngon lành vì có thể mệt mỏi, căng thẳng hàng giờ liền.

    Khi xem những bức ảnh đó, tôi đã nghĩ trong lòng “Làm bác sĩ vất vả, ngoài kia nhiều nghề nhàn rỗi sao họ không làm nữa nhỉ?” Nhưng khi nhìn những bệnh nhân được cứu sống khỏi cái chết của bác sĩ, Rồi khi tôi khóc và cảm ơn bác sĩ, tôi nghĩ nghề bác sĩ là một nghề rất đáng quý, vì nó có thể mang lại sự sống cho người khác, và càng ý nghĩa hơn khi công việc của bạn có thể mang lại hạnh phúc cho người khác.

    Trên đất nước hình chữ S thân yêu của chúng ta còn rất nhiều vùng sâu, vùng xa, điều kiện vật chất vô cùng khó khăn, ở những nơi đó rất cần các bác sĩ để chữa bệnh cho đồng bào vùng dân tộc thiểu số. Rồi chữa bệnh cho người nghèo. Vì thế, em ước mơ trở thành bác sĩ, người mang lại niềm vui cho mọi người. Dù con đường phía trước còn nhiều khó khăn nhưng tôi sẽ dốc hết sức vì ước mơ của mình.

    Em mong ước mơ trở thành bác sĩ của mình sẽ thành hiện thực để có thể mang lại nhiều nụ cười cho bệnh nhân của mình. Mọi con đường dẫn đến thành công đều phải trải qua nhiều chông gai, thử thách nhưng nếu chúng ta kiên cường, nhẫn nại và luôn nỗ lực hết mình thì ước mơ sẽ thành hiện thực.

    Bài tập tham khảo 7

    Từ nhỏ tôi đã luôn mơ ước trở thành một bác sĩ cứu người.

    Ước mơ này đã theo tôi từ những năm lớp 1. Tôi nhớ rõ hôm đó, mẹ tôi bị ướt mưa và bị ốm. Mẹ đang nằm trên giường vì sốt, cảm lạnh, nhức đầu và đau nhức. Dù tôi và bố rất lo lắng, lấy khăn trùm kín người cho mẹ nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm. Sau đó, bố đưa mẹ đến bệnh viện.

    Sau một hồi thăm khám, bác sĩ quyết định cho mẹ uống nước rồi kê đơn thuốc. Mới uống hết một lọ mà mẹ đỡ sốt hẳn rồi. Lúc đó tôi rất biết ơn bác sĩ. Rồi trong lúc chờ bố bốc thuốc, tôi nhìn quanh các bác sĩ, y tá đều tập trung khám chữa cho biết bao người đau khổ. Nhìn nụ cười và ánh mắt hạnh phúc của bệnh nhân, tôi cảm nhận được sự cao cả của nghề y.

    Kể từ ngày hôm đó, em quyết tâm học hành chăm chỉ, chăm chỉ rèn luyện để mai sau trở thành bác sĩ.

    Công việc tham khảo số 8

    Mọi người đều như vậy. Tôi cũng có những ước mơ của riêng mình, và em cũng không ngoại lệ. Tôi đã ngưỡng mộ những bác sĩ gánh vác trách nhiệm nặng nề từ khi còn nhỏ.

    Các bạn biết đấy, hệ miễn dịch của tôi từ nhỏ đã quá yếu nên thường xuyên gặp nhiều vấn đề về sức khỏe nên đã phải nhập viện nhiều lần, các bác sĩ trong bệnh viện đều biết tôi: “Cháu Nguyễn văn khánh là ở phòng 109.” Vừa bước vào bệnh viện, tôi đã khóc rất nhiều vì ngay từ khi bước chân qua cổng bệnh viện, tôi đã nhìn thấy những gương mặt đáng kính. Các bạn cùng trang lứa với tôi vẫn còn nước mắt trên vết thương và bằng cách nào đó vẫn còn băng dính trên tay, và tôi không thể không nhận ra rằng họ chỉ bị tổn thương. Quá trình tiêm đã hoàn tất.

    Khi ngồi trước mặt bác sĩ, tôi luôn có cảm giác không thể nghĩ đến việc tiêm, nhưng không hiểu sao càng ngày tôi càng cảm nhận rõ hơn mũi tiêm. Thấy tôi run sợ vì vết tiêm, bác sĩ liền nói: “Đừng sợ, đau như kiến ​​cắn”. Nghe bác sĩ nói nhẹ nhàng, tôi chợt thấy làm bác sĩ không đáng sợ như mình tưởng tượng, từ đó tôi bắt đầu nuôi ước mơ trở thành bác sĩ. Còn bạn, hãy kể cho tôi nghe về ước mơ của bạn.

    Kể về ước mơ làm công an của em

    Tác phẩm tham khảo Mẫu 1

    Tuổi thơ ai cũng có những ước mơ, dự định cho tương lai, lớn lên chúng ta sẽ làm gì? Hôm nay, tôi sẽ nói chuyện với bạn về công việc mơ ước và kế hoạch của tôi!

    Mỗi ngày đi học, tôi đi ngang qua ngã tư gần nhà. Ở đó, xe cộ qua lại ngày đêm rất đông, cảnh sát giao thông thường túc trực ở ngã tư để điều tiết giao thông. Đó là một thanh niên có dáng người vạm vỡ, cơ bắp nở nang, nước da bánh mật, khuôn mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong veo, lanh lợi. Anh đứng đó, hàng ngày, hàng giờ ở bùng binh, như một sĩ quan chỉ huy. Miệng huýt sáo, anh hai tay nắm quyền chỉ huy, lên xuống, từ trái sang phải, dòng người và xe cộ dừng lại trật tự.

    Thỉnh thoảng vài chiếc Honda đỗ quá sớm trên vạch sơn trắng, nhô ra khỏi đường, anh bấm còi báo hiệu lùi lại. Chợt chiếc xe ngoan ngoãn tụt lại sau vạch trắng như học sinh tiểu học vâng lời cô giáo. Làm mọi việc nghiêm túc và không thiên vị bất cứ ai.

    Có lần, ba cô gái đi xe máy lao đến ngã tư, đạp ga, bóp còi inh ỏi khiến một số người đi đường yếu bóng vía sợ hãi tấp vào lề đường. Anh cảnh sát giao thông lập tức giơ tay, thổi còi ra hiệu dừng xe. Xe dừng lại. Cả ba cô gái ngượng ngùng xin lỗi. Anh cảnh sát giao thông nghiêm khắc chỉ lỗi cho các cô gái rồi từ từ rút giấy phạt. Anh đưa biên lai cho hai cô gái và dặn dò thêm: “Lần sau đi đúng luật giao thông nhé. Bây giờ có cô nhảy ra đón xe buýt, không được cõng bố trên lưng”. Anh nói nhẹ nhàng nhưng cương quyết. . Cô gái ngồi sau vô lăng bất lực quay lại nói với người bạn ngồi phía sau: “Anh đợi em ở đây, em quay lại đón”, rồi bĩu môi với người CSGT vừa quay lưng lại. Năm người mơ hồ lẩm bẩm điều gì đó, đạp ga phóng xe đi. Bằng cách này, anh tiếp tục điều tiết thông suốt dòng người và phương tiện, chưa từng xảy ra tai nạn giao thông tại ngã tư này.

    Các bạn ơi! Tôi ngưỡng mộ phong cách làm việc chu đáo và hiểu biết của anh ấy. Em ước mơ lớn lên làm cảnh sát giao thông, giữ gìn trật tự an toàn đường phố. Công việc vất vả, nhưng rất thú vị, uy nghiêm của một nhà lãnh đạo.

    Tác phẩm tham khảo mẫu 2

    Trong thâm tâm mỗi chúng ta đều có những dự định hay ước mơ riêng nhưng chưa bao giờ nói ra.Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe ước mơ của mình là trở thành công an.

    p>

    Trên đường đến trường, ngày nào em cũng bắt gặp những anh công an túc trực ở các ngã tư hay cột đèn đỏ, phân luồng, hướng dẫn giao thông. Anh cảnh sát giao thông dáng người không cao, nước da hơi ngăm đen, động tác nhanh nhẹn. Dù mưa hay nắng, anh vẫn làm nhiệm vụ. Miệng huýt sáo phối hợp với cánh tay để ra lệnh riêng. Bằng cách này, dòng giao thông đông đúc diễn ra trật tự mà không xảy ra tai nạn.

    Nhìn các chú cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ em thấy rất vui, dù vất vả và mệt mỏi nhưng em vẫn rất vui khi được hướng dẫn giúp người dân giải tỏa giao thông. Ai cũng bảo làm cảnh sát giao thông vất vả, nguy hiểm nhưng em vẫn vững vàng với ước mơ ấp ủ của mình. Mọi công việc trong cuộc sống đều có rủi ro, và không có công việc nào là dễ dàng.

    Tôi đã nói với mọi người về ước mơ của mình, và tôi cũng biết rằng để biến nó thành hiện thực, tôi cần có tri thức tâm linh và nhân phẩm. Bây giờ, tôi đang chăm chỉ học tập, trau dồi đạo đức và phấn đấu một ngày nào đó sẽ trở thành công an.

    Hãy kể về ước mơ trở thành kiến ​​trúc sư của bạn

    Trong đời ai cũng có ước mơ. Tôi cũng vậy, ước mơ từ nhỏ của tôi là trở thành một kiến ​​trúc sư giỏi và xây dựng những ngôi nhà đẹp và tuyệt vời cho mọi người và cho tôi. Tôi biết công việc này không hề dễ dàng, nhưng vì ước mơ của tôi, vì lòng nhiệt huyết của tôi, tôi sẽ học tập chăm chỉ để thực hiện ước mơ này, và tôi tin rằng tôi sẽ vì tôi mà thực hiện được ước mơ này. Hãy nhớ lời Bác dạy: “Không việc gì khó, chỉ cần không động binh, lấp biển, quyết chí thì làm”.

    Xem Thêm: Bộ đề thi giữa học kì 1 môn Lịch sử – Địa lí 6 năm 2022 – 2023 (Sách mới) 20 đề kiểm tra giữa học kì 1 lớp 6 môn Lịch sử – Địa lí (Có đáp án Ma trận)

    Ước mơ này đã theo em được 5 năm rồi, khi em hỏi thầy cô làm thế nào để đạt được ước mơ này thì thầy cô bảo em phải giỏi toán, vẽ và ngoại ngữ nên hiện tại em đang rất nỗ lực để học thật tốt. những môn học này. Mỗi mùa hè tôi có cơ hội đi chơi và đi thăm nhiều nơi và nhìn thấy những ngôi nhà đẹp, chùa, đền, tượng, công ty, cơ quan, trường học, nhà làm bằng gỗ … và rồi khi về đến nhà, tôi cố gắng nhớ lại những gì tôi nhìn thấy và nghe thấy trên một tờ giấy. Bất cứ khi nào tôi có thời gian mỗi ngày, tôi đều lấy giấy ra để vẽ, mỗi khi tôi vẽ, tôi lại nghĩ về ước mơ của mình. Có lần, chợt thấy một ngôi nhà đẹp, tôi lấy giấy bút ra vẽ rất tỉ mỉ như thợ thủ công ngành xây dựng. Sau khi hoàn thành bức tranh, tôi thầm nghĩ, một ngày nào đó, tôi sẽ tự tay mình vẽ nên hiện tại và tương lai của đất nước này, ngày càng tiến gần hơn đến ước mơ của mình. Bố mẹ tôi thường khuyên các con phải học hành chăm chỉ để sau này xây được nhà đẹp, sống có ích cho mọi người và có ích cho xã hội. Những kỹ năng này giúp tôi hiểu cuộc sống và xã hội hơn. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn muốn cảm ơn bố mẹ, họ đã đưa tôi đến bến đò hạnh phúc, mang đến cho tôi một mái ấm hạnh phúc. Nhờ có bố mẹ mà tôi đã tiến thêm một bước tới ước mơ của mình. Nhưng em sẽ học thật chăm chỉ để có thể tiến lên phía trước bằng chính đôi tay của mình, dù khó khăn đến đâu em cũng sẽ đi để đạt được ước mơ mà em hằng mong ước.

    Ước mơ luôn tồn tại trong trái tim của mỗi chúng ta, và những người thực hiện được ước mơ này là những người có ý chí kiên cường, bất khuất, vượt qua khó khăn. Người động viên các em chính là cha mẹ, là những người thầy đã dìu dắt các em đi đến ngày hôm nay. Tôi cũng vậy, cảm ơn bố mẹ, thầy cô đã đưa tôi đến với ước mơ của mình.

    Nói về ước mơ trở thành nữ cảnh sát

    Mọi người đều có một trái tim ấm áp. Có khát vọng, ước mơ và tương lai. Tôi cũng thế! Em ước mơ sau này trở thành cô cảnh sát để bảo vệ cuộc sống bình yên cho mọi người.

    Ước mơ quen thuộc từ hồi lớp 2. Tôi vẫn nhớ như in hôm ấy, khi mẹ đến đón tôi đi học về, tôi chợt nghe tiếng chú từ ngoài đường: “Cứu… Cướp… Cướp. …!” Ngay sau đó, một cảnh sát đã đuổi kịp bọn cướp. Sau một hồi kháng cự, tên cướp đã bị cảnh sát bắt và đưa về đồn. Những giọt mồ hôi lăn dài trên trán, nhưng điều này không ngăn cản anh bỏ bê công việc đang làm. Một cái nhìn nghiêm nghị xuất hiện trên khuôn mặt của Font. May mắn thay, chiếc túi của cô đã được tìm thấy và không thiếu thứ gì. Cô lo lắng cảm ơn viên cảnh sát, và vui vẻ quay lại đồn cảnh sát để thu thập bằng chứng. Kể từ ngày đó, tôi luôn hy vọng rằng mình có thể lớn thật nhanh và trở thành một nữ cảnh sát, bắt hết bọn cướp và bảo vệ sự an toàn của mọi người.

    Người ta thường nói làm cảnh sát đã khổ và nguy hiểm, làm con gái còn khổ hơn. Nhưng tôi vẫn quyết tâm theo đuổi giấc mơ của mình. Công việc nào cũng sẽ có những rủi ro, bất trắc. Không có công việc nào là dễ dàng và an toàn. Chỉ cần có đam mê và yêu thích công việc của mình, tôi tin mình sẽ làm được. Em kể cho mẹ nghe về ước mơ của mình, mẹ em cười bảo: “Muốn ước mơ thành hiện thực thì con phải học hành chăm chỉ. Không chỉ kiến ​​thức mà nhân phẩm cũng vô cùng quan trọng. Là công an con phải biết cách”. làm gương cho dân.” Nghe mẹ nói, ước mơ của tôi như được chắp thêm đôi cánh mới. Mẹ đã mở đường, và con sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để con đường trở thành một nữ cảnh sát giỏi không còn xa nữa.

    Em sẽ chăm chỉ học tập, luôn chăm ngoan, học giỏi và thực hiện được ước mơ mà mình đã ấp ủ từ lâu.

    Kể về ước mơ trở thành nhà văn của em

    Ai cũng có ước mơ, có người muốn làm bộ đội, có người muốn làm giáo viên, có người muốn làm phi công. Và tôi cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của tôi là trở thành một nhà văn.

    Khi tôi kể cho mọi người về giấc mơ này, nhiều người cho rằng tôi là một người rất lãng mạn. Làm nhà văn thì phải có tâm hồn lãng mạn, óc quan sát, sống tình cảm, hòa đồng với mọi người. Tôi đã đọc sách của chú Ruan Riying từ khi còn nhỏ, chú ấy viết rất hay và tôi bị thu hút bởi lối viết không khoa trương của chú ấy.

    Tôi cũng muốn trở thành một nhà văn trong tương lai, tôi có thể đi nhiều nơi, gặp nhiều người, được đi nhiều nơi và bắt đầu viết. Có thể sau đó sẽ có rất nhiều cảm xúc và bạn sẽ có một công việc tốt. Nếu tôi trở thành một nhà văn, tôi sẽ là một người nổi tiếng, tôi sẽ được nhiều người biết đến, tôi sẽ có những cuốn sách của riêng mình, tôi có thể mang những cuốn sách đó đến cho mọi người, cho mọi người xem tác phẩm của tôi.

    Bởi vì ước mơ của tôi là trở thành một nhà văn, tôi phải đọc nhiều hơn và viết nhiều hơn trong tương lai để tôi có thể viết tốt trong tương lai. Tôi khâm phục các nhà văn, nhà thơ vì đời sống tinh thần của họ rất phong phú. Họ làm đẹp cuộc đời bằng viết lách, và tôi muốn là một trong những người đó.

    Tôi thích tự do, thích bay nhảy nên không thích những thứ phải dậm chân tại chỗ. Tôi nghĩ là nhà văn thì phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có thể viết được những tác phẩm hay và ý nghĩa. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ của mình.

    Dù còn một chặng đường dài phía trước nhưng tôi nghĩ nếu ai cũng có ước mơ và biết cố gắng, phấn đấu thì sẽ đạt được. Tôi muốn viết sách về gia đình, tình bạn, tình yêu và cuộc sống. Tôi sẽ tặng nó cho bố mẹ tôi, vì họ sẽ luôn ở bên cạnh tôi và động viên tôi học tập chăm chỉ.

    Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ này.

    Kể về ước mơ làm cô giáo

    Tham khảo số 1

    Có lẽ khi còn trẻ ai cũng có ước mơ của riêng mình. Ước mơ dù lớn hay nhỏ, nó cũng giúp chúng ta có mục đích sống tốt hơn và nỗ lực hơn mỗi ngày để đạt được ước mơ của mình. Tôi cũng có một ước mơ, ước mơ của tôi là làm bác sĩ.

    Tôi không nhớ ước mơ của mình được nhen nhóm từ khi nào. Tôi chỉ nhớ khi mẹ tôi hỏi tôi lớn lên tôi muốn làm gì, và tôi trả lời rằng tôi muốn trở thành bác sĩ. Lúc đó tôi vẫn còn nói lắp. Dù mẹ là giáo viên, bố là công nhân, trong gia đình không ai là bác sĩ nhưng tôi vẫn luôn ấp ủ ước mơ này và đến tận bây giờ nó vẫn không thay đổi.

    Theo mình biết thì nghề bác sĩ là làm việc trong bệnh viện, khi đi làm người ta thường mặc áo sơ mi trắng gọi là áo Borouge. Một trong những lý do tôi thích làm bác sĩ là vì nó rất cao quý. Nếu giáo viên là nghề đào tạo con người thì bác sĩ là nghề cứu người. Bạn phải học rất nhiều và không ngừng học hỏi để trở thành một bác sĩ thực thụ, tài năng. Trong những bộ phim tôi đã xem, làm bác sĩ là một công việc khó khăn. Nhiều khi cả đêm tôi không ngủ được, chỉ sau một cú điện thoại là tôi bật dậy và đến bệnh viện ngay lập tức. Có những ca cấp cứu nghiêm trọng, có khi bác sĩ phải ở trong phòng cấp cứu hàng giờ đồng hồ. Sơ cứu không dễ dàng. Đây là công việc giành lại sự sống cho bệnh nhân. Nếu tình trạng của bệnh nhân không thể chữa khỏi, bác sĩ có thể sẽ phải chịu đựng và gia đình bệnh nhân cũng vậy. Khi nghĩ về điều đó, tôi thấy mình đã làm việc rất chăm chỉ để trở thành một bác sĩ giỏi và có thể chữa trị cho càng nhiều bệnh nhân càng tốt.

    Một phần lý do tôi muốn trở thành bác sĩ là vì cha tôi thường xuyên bị đau lưng. Tuy còn trẻ nhưng do tính chất công việc, cháu thường xuyên phải ngồi nên lưng cháu bị đau. Nhiều lúc tôi ngồi dậy đứng dậy, bố tôi lại kêu lên một tiếng đau đớn. Những ngày nghỉ, bố thường nằm một chỗ không phải vì lười mà vì lưng đau, đi lại rất khó khăn. Em muốn làm bác sĩ để chữa bệnh cho bố. Cha tôi hối hận và từ chối đến bệnh viện. Nếu tôi trở thành bác sĩ, tôi có thể tự mình chăm sóc bố mẹ hàng ngày.

    Khi nghĩ về ước mơ của mình, tôi tự nhủ phải cố gắng học tập chăm chỉ hơn. Tôi tin chắc rằng một ngày không xa tôi sẽ là một bác sĩ có thể cứu được nhiều bệnh nhân.

    Bài tập tham khảo 2

    Ai cũng có ước mơ, mỗi người có những ước mơ khác nhau, có người mơ về cuộc sống sau này, mơ về sự nghiệp với một thứ gì đó. Nhưng tôi đã mơ ước trở thành bác sĩ từ khi còn nhỏ. Ước mơ không tự nhiên mà đến, nó đôi khi bắt nguồn từ một số điều trong cuộc sống thực tế. Nếu ai đó đang sống trong cảnh nghèo khó, họ mơ ước được sống một cuộc sống giàu có, có nhiều tiền. Những người phải lòng một thần tượng nổi tiếng nào đó, có thể họ mơ ước được gặp người đó một lần trong đời… Với tôi, ước mơ trở thành bác sĩ cũng vậy, nó cũng xuất phát từ thực tế cuộc sống. Tôi có kinh nghiệm.

    Tôi sinh ra ở miền núi phía Bắc, nghèo nàn lạc hậu. Vì ở vùng sâu, vùng xa, trình độ văn hóa, kiến ​​thức còn rất thấp nên hiểu biết về y học chưa nhiều. Cả một vùng rộng lớn, hàng trăm hộ dân nhưng chỉ có một trạm y tế bó hẹp, lác đác vài bác sĩ, y tá. Mỗi mùa mưa, nhiều người trong làng chúng tôi mắc các bệnh khác nhau. Trạm y tế mùa này vừa chật kín bệnh nhân vừa quá tải vì cơ sở vật chất vẫn chưa được như ý muốn.

    Tôi nhớ năm tôi học lớp hai khi một loạt cơn sốt virus tấn công khu vực của tôi. Trạm y tế nhanh chóng chật kín người, nhiều người phải ở nhà điều trị. May mắn thay, không ai trong số bảy thành viên gia đình tôi mắc bệnh. Tuy nhiên, vào một buổi chiều khi bố mẹ tôi đi rừng, mẹ tôi bị gãy chân. Khi đó, bố tôi cõng mẹ tôi từ rừng về, tôi theo bố đến trạm y tế. Lúc đó, tất cả các bác sĩ, y tá đều bận điều trị cho bệnh nhân sốt siêu vi, còn mẹ tôi thì mặt tái mét, mồ hôi nhễ nhại. Lúc này, trước cổng có một chiếc ô tô dừng lại, rất nhiều người xuống xe, ước chừng bảy tám người đều mặc áo bác sĩ Bạch. Lúc đó tôi nghĩ họ là những thiên thần được Chúa gửi đến để giúp đỡ dân làng.

    Trước nhà ga, các bác sĩ mới nhanh chóng giới thiệu bản thân và bắt đầu điều trị và hỗ trợ các bác sĩ. Mẹ tôi nhanh chóng được khám và bó bột. Lúc đó trong đầu em nảy ra một ý nghĩ là sau này lớn lên em muốn làm bác sĩ để chữa bệnh cho mọi người, đặc biệt là người dân trong làng.

    <3 Thực hiện ước mơ trở thành bác sĩ trong tương lai.

    Bài tập tham khảo 3

    Hôm nay là tiết sáng tác, sau giờ học giáo viên bắt đầu viết câu hỏi lên bảng. Chủ đề nói về ước mơ của em.

    Tôi rất quan tâm đến chủ đề này, bạn đứng lên và nói với tôi lần lượt. Bạn muốn trở thành bác sĩ, bạn muốn trở thành ca sĩ, bạn muốn trở thành phi hành gia. Khi đến lượt tôi, tôi nói rằng tôi muốn trở thành một giáo viên. Cô ngạc nhiên và hỏi tại sao. Tôi nói rằng tôi cũng muốn được như cô, được làm người mẹ yêu thương thứ hai của các em học sinh, dạy cho em biết lễ phép, lễ phép, rồi dạy cho em biết nói.

    Thầy cười và động viên tôi cố gắng. Tôi đã tự hứa với lòng mình: “Lớn lên con sẽ là một cô giáo ngoan, được học sinh yêu thương mãi mãi.”

    Bài tập tham khảo 4

    Lớn lên con sẽ làm gì? Hiện tại tôi cũng chưa thể tự trả lời nhưng trong thâm tâm tôi rất thích hình ảnh cô giáo trẻ đứng lớp, trước những ánh mắt ngây thơ của các em học sinh tiểu học.

    Ai cho tôi giấc mơ? Hàng ngày trên đường đến trường, tôi gặp những em bé rất dễ thương nên từ đó tôi đã thích làm người trông trẻ. Vào ban đêm, tôi tưởng tượng mình trở thành một giáo viên, và rồi giấc mơ đó đưa tôi vào trạng thái mơ màng. Cô xuất hiện trước cổng trường mẫu giáo trong tà áo dài hồng thướt tha. Bước vào khuôn viên trường, tôi thấy lũ trẻ đang chơi đùa. Lớp tôi dạy, các em quét lớp thấy tôi vào là vội khoanh tay:

    – Xin chào người mới ở đây!

    – Xin chào các bạn!

    – Các bé ngoan quá! chào các em! – Tôi đã trả lời.

    Xem Thêm: Công thức tính tốc độ tăng trưởng? – Luật Hoàng Phi

    -Khi tiếng chiêng khai giảng vang lên, các em xếp hàng ngay ngắn, rồi từ từ bước vào lớp, ngồi vào vị trí đã định.

    Đầu giờ học, tôi yêu cầu nhóm trưởng kiểm tra tay của các bạn trong tổ, sau đó tôi cho các cháu hát những bài hát hồn nhiên, ngây thơ, dễ thương. Giọng nói trong trẻo, pha chút ngọng nghịu vui vẻ. Sau khi các em cùng nhau hát, cô nói: “Bạn nào xung phong làm ca sĩ nhí?”. Vừa dứt lời, nhiều bàn tay nhỏ giơ lên: “Cô ơi!”. “Anh có nhớ những gì tôi đã nói với anh không? Đừng ồn ào như vậy.”

    Một! Nhà lãnh đạo nên loại bỏ “bướm vàng” nào?

    – Xòe hai tay nhìn xinh quá…

    Anh ấy nghiêng đầu và dang rộng hai tay trông thật đẹp

    – Các em hát hay quá! Xin mọi người hoan hô!

    Hàng ngày tôi cố gắng dạy các con: nhân ái, lễ phép với người lớn tuổi, yêu thương bạn bè. Con cái phải đảm bảo vệ sinh, không được làm hư mẹ. Khi bố đọc báo, bố phải rót nước và yêu cầu bố phải là một người con ngoan. Tôi hỏi: “Đứa trẻ nào muốn làm điều đó?”.

    Tất cả các em đều giơ tay thể hiện sự đồng ý. Một cậu bé ngoan sẽ có thể cắm cờ vào cuối tuần…

    <3

    Khi tôi chợt tỉnh giấc thì trời đã sáng, tôi dậy đi học. Chợt nhớ lại giấc mơ lần trước, tôi cảm thấy thật buồn cười và xấu hổ, nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Có thể giấc mơ này trở thành sự thật.

    Bài tập tham khảo 5

    Ai cũng có ước mơ. Ước mơ cũng là động lực giúp con người phấn đấu trở thành người giỏi nhất có thể, thậm chí đôi khi làm những điều vượt quá giới hạn của bản thân để có thể thể hiện được năng lực, tài năng của mình. Quan trọng nhất, sống và theo đuổi ước mơ của bạn có thể dẫn đến một cuộc sống thực sự đáng sống. Tôi cũng vậy, tôi luôn có ước mơ trở thành một giáo viên giỏi và được học sinh yêu mến

    Từ giấc mơ này, tôi đặt ra cho mình rất nhiều định hướng. Khi tôi còn trẻ, tôi cũng có nhiều ước mơ, nhưng những giấc mơ thường thay đổi. Tôi nhớ một lần xem TV và thấy một ca sĩ hát rất hay, và tôi cũng bị cô ấy thu hút sâu sắc. Dưới khán đài, khán giả reo hò thích thú, tôi bị choáng ngợp bởi sự phấn khích và luôn nghĩ rằng ước mơ của mình là trở thành ca sĩ. Tôi thích ăn kem và tôi cũng mơ ước trở thành chủ cửa hàng kem, để tôi có thể ăn kem và thưởng thức kem mỗi ngày. Chú tôi là bác sĩ, khi ba tôi và tôi đi lấy đồ cho chú, tình cờ gặp chú đang chuyển bệnh nhân đi cấp cứu, chúng tôi thấy chú chạy đến bên giường, sắc mặt có chút khó coi, nghiêm túc. , quan trọng nhưng điềm tĩnh. Hễ thở vì bệnh nhân, từng lời nói và việc làm khiến tôi cảm thấy ông thật vĩ đại. Từ đó, tôi nuôi ước mơ làm bác sĩ. …những giấc mơ của tôi đến và đi thật đột ngột. Câu chuyện về những giấc mơ thoáng qua của tôi khiến mẹ tôi cũng bật cười, mẹ nói: “Có thể bây giờ thì không, nhưng khi chúng ta lớn hơn một chút, rồi con sẽ có câu trả lời chính thức cho ước mơ của mình. Mỗi người sẽ có ước mơ hợp lý nhất của mình. , nên tôi vẫn còn mục tiêu để phấn đấu và hiện thực hóa”

    Và đến bây giờ, ước mơ trở thành một giáo viên dạy giỏi truyền đạt kiến ​​thức cho học sinh đã theo tôi gần 2 năm, cho đến bây giờ tôi chắc chắn rằng mình không hề cảm thấy hối tiếc. Hoàn toàn ngược lại, giấc mơ của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn. Tôi tự tin vào quyết định của mình và bắt đầu với những mục tiêu và kế hoạch mà tôi đặt ra cho bản thân, tôi sẽ làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ này. Tôi biết làm giáo viên trước hết phải có lòng nhiệt tình, tâm huyết với nghề nhà giáo, dạy dỗ, dạy dỗ làm người, đùm bọc học sinh. Tôi phải cố gắng học tập và có kiến ​​thức chuyên môn vững vàng để có thể truyền lại những kiến ​​thức bổ ích cho học viên. Cùng với đó là rèn luyện, tu dưỡng đạo đức, sống yêu thương, nhân ái và sẻ chia.

    Tôi biết mình có một ước mơ thực sự vì một người đã truyền cảm hứng cho tôi, đó là mẹ tôi. Mẹ tôi là giáo viên dạy văn. Mẹ là cô giáo được học sinh yêu mến. Ai cũng khen mẹ là người có kiến ​​thức chuyên môn vững vàng và là một cô giáo rất tâm lý. Thật vậy, tôi luôn có thể thấy rằng mẹ tôi thường thức khuya để soạn giáo án và chuẩn bị bài học cẩn thận. Tôi đã nhiều lần nghe chuyện các bà mẹ giúp đỡ gia đình học sinh nghèo và đóng học phí để giúp đỡ gia đình học sinh nghèo. Khi còn nhỏ, tôi thường cùng mẹ đi thăm hỏi, động viên những phụ huynh học sinh gặp khó khăn do mẹ dạy dỗ. Mẹ tôi bảo, người thầy không chỉ là người truyền đạt kiến ​​thức cho học sinh, mà quan trọng hơn là dạy dỗ, quan tâm đến nhân cách đạo đức của học sinh và những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Đây là một giáo viên tốt, một giáo viên tận tâm

    Tôi sẽ luôn nhớ mẹ đã dạy tôi phải có định hướng và đấu tranh cho ước mơ của mình. Tôi sẽ dùng những hành động thiết thực để hiện thực hóa và lý tưởng hóa ước mơ của mình.

    Bài tập tham khảo 6

    Từ nhỏ tôi đã mơ ước trở thành một cô giáo dịu dàng. Sau gần sáu năm học tập, được sự yêu thương, quan tâm dạy dỗ của thầy cô, ước mơ ấy càng cháy bỏng trong lòng em.

    Tôi không biết giấc mơ đó xuất hiện trong tâm trí tôi từ lúc nào. Ngày qua ngày, niềm khao khát được làm cô giáo ngày một lớn dần. Mỗi khi hình dung mình đứng trên bục giảng bài cho học sinh nghe, lòng tôi lại rạo rực, vui sướng lạ lùng. Ước mơ làm cô giáo là niềm đam mê và mục tiêu phấn đấu của em, bởi em biết rằng chỉ có chăm chỉ học tập em mới có thể thực hiện được ước mơ của mình.

    Các bạn của tôi, ai cũng có ước mơ của riêng mình. Có em muốn trở thành bác sĩ giỏi cứu người. Có em là khao khát trở thành họa sĩ để vẽ nên những bức tranh tuyệt đẹp, tô điểm thêm vẻ đẹp cho đời. Với bạn bè, ước mơ chỉ đơn giản là cầu cho bố mẹ sức khỏe, gia đình hạnh phúc. Ai cũng có sở thích, ai cũng có ước muốn, dù lớn hay nhỏ thì ước mơ cũng là nguồn động viên, khích lệ để sống có ý nghĩa hơn.

    Bản thân tôi luôn muốn trở thành một giáo viên được học sinh yêu mến và kính trọng. Đối với tôi, đó là một nghề cao quý hơn bất kỳ nghề nào khác. Tôi yêu quý những người thầy, người cô, họ đã mang đến những kiến ​​thức bổ ích cho lứa tuổi học trò của chúng tôi, vì vậy tôi mong rằng khi lớn lên, tôi cũng có thể truyền lại những kiến ​​thức đã học được cho thế hệ sau. Nghĩ về điều đó đôi khi tôi cũng cảm thấy hãnh diện và tự hào. Nhưng em biết ước mơ là nhu cầu, sở thích cơ bản của con người mà để thực hiện được cần phải có rất nhiều nỗ lực và quyết tâm. Vì vậy, em luôn thề rằng sẽ ra sức học tập, lắng nghe, tiếp thu những kiến ​​thức thầy truyền dạy để tích lũy cho mình những kiến ​​thức cần thiết cho cuộc sống sau này, đặc biệt là cho nghề giáo viên.

    Có lúc tưởng tượng mình mặc áo dài trắng đứng trên bục giảng, các bạn phía dưới chăm chú lắng nghe, thật thú vị. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng biến những hình ảnh đó thành hiện thực, không chỉ là ảo mộng. Hàng ngày khi đến trường em đều tập trung nghe cô giáo giảng bài và làm đầy đủ các bài tập cô giáo giao, ngoài ra em còn tìm tòi thêm các nguồn kiến ​​thức trên sách báo và mạng Internet. Tôi sẽ không mải chơi mà dành thời gian đọc sách, bởi tôi biết rằng học tập là con đường tắt dẫn đến thành công. Tôi đã dám ước mơ từ khi còn là một đứa trẻ, nếu tôi có ước mơ, tôi sẽ làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ này.

    Trở thành cô giáo là một ước mơ, sẽ cùng tôi đi trên con đường dài sau này. Dù biết rằng không có gì là dễ dàng nhưng tôi tin rằng ước mơ sẽ trở thành động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn thử thách để đạt được nó. Đôi khi tôi không muốn lo lắng về sách vở và muốn chơi với bạn bè, và hình ảnh của tôi trong tương lai mặc áo dài trắng đứng trên bục giảng lại xuất hiện. Nó ngăn chặn sự thôi thúc muốn chơi lại và kéo tôi vào những trang, những câu chuyện hiệu quả. Quả thực, ước mơ có một sức mạnh ghê gớm mà đôi khi chính mình cũng không thể nghĩ ra.

    Ai cũng có ước mơ của riêng mình. Ước mơ của tôi là trở thành một giáo viên. Hãy làm việc với nhau để làm cho ước mơ của chúng tôi trở thành sự thật!

    Kể về ước mơ trở thành ca sĩ

    Ai cũng có ước mơ của riêng mình. Nằm mơ là một điều rất hạnh phúc. Nhưng theo đuổi ước mơ và biến chúng thành hiện thực còn đáng quý hơn. Tôi cũng có ước mơ của riêng mình: ước mơ trở thành ca sĩ. Có lẽ niềm đam mê trong trái tim tôi sẽ không bao giờ bị dập tắt.

    Tôi đã xem nhiều chương trình văn hóa trên TV từ khi còn nhỏ. Chỉ nghĩ đến việc được đứng trên sân khấu thôi cũng khiến tôi vô cùng háo hức. Đó là một nơi đẹp đẽ, rộng rãi, được trang trí bằng hoa văn, màu sắc và ánh sáng làm nổi bật những người biểu diễn. Họ mặc những bộ quần áo lộng lẫy và xinh đẹp. Tiếng hát của họ vang lên, có lúc trầm, lúc bổng khiến mọi người lặng lẽ lắng nghe, ngước nhìn và vỗ tay cổ vũ cho họ. Chính khoảnh khắc đó đã khiến tôi lần đầu tiên mơ ước trở thành ca sĩ.

    Sau này lớn lên tôi mới thấy quen với nghề này hơn. Giống như bất kỳ nghề nào khác, nó không hào nhoáng như tôi nghĩ. Ca sĩ cũng phải nỗ lực, tập luyện ngày đêm và phải được sự ủng hộ của mọi người thì mới có được chỗ đứng vững chắc trong lòng khán giả. Từng phút từng giây trên sân khấu, họ đã dùng tiếng hát của mình để mang lại niềm vui cho mọi người. Khó khăn là thế nhưng càng tìm hiểu về nghề này, tôi càng thấy yêu thích nó. Tôi yêu công việc mình làm không phải vì nổi tiếng, giàu có hay sang chảnh mà vì tôi thích được lên tiếng và đóng góp cho đời. Sau đó, khán giả sẽ lắng nghe tôi và xem tôi nói. Mỗi khi nghĩ đến điều này, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

    Ước mơ của em khó thực hiện nhưng môi trường học tập này luôn tạo mọi điều kiện thuận lợi cho em. Hàng tuần em đều đến sinh hoạt câu lạc bộ âm nhạc, thầy cô sẽ dạy em từng nốt nhạc, từng bài hát bằng cả trái tim và sự dịu dàng. Nó như một động lực giúp tôi thực hiện ước mơ này. Ngoài ra, tôi có một gia đình hỗ trợ và giáo viên. Ca hát là một nghệ thuật, vì vậy nó sẽ chiếm một phần thời gian học tập của tôi. Nhưng bố mẹ vẫn ủng hộ tôi. Khi tôi đi biểu diễn, bố mẹ tôi cũng đến xem tôi biểu diễn. Lúc đó, tôi cảm thấy rất ấm áp. Thay vì run sợ, tôi trở nên tự tin hơn. Thầy tôi cũng vậy. Mặc dù đi học nghệ thuật sẽ làm gián đoạn các lớp học bình thường. Nhưng cô ấy nghĩ tôi có thể làm tốt cả hai công việc và sẵn sàng cho tôi đi đào tạo. Tôi cảm nhận được niềm đam mê không chỉ của riêng tôi mà còn của những người tôi yêu thương.

    Đôi khi, tôi mơ mộng cho đến khi giấc mơ của mình trở thành hiện thực. Và bây giờ, trên sân khấu của Trường Chen Wenan, tôi biểu diễn cho bạn. Cúi đầu xuống, tôi thấy bạn rạng rỡ, rạng rỡ và phấn khích vô cùng. Những mệt mỏi, căng thẳng trong học tập dường như tan biến. Rồi khi lớn lên, đứng trên sân khấu tráng lệ, dùng tiếng hát của mình để xua đi những bộn bề, buồn tủi thường ngày của những người luôn cúi đầu làm việc một lòng nay đã được tự do. căng ra. Bài hát ấy đã khiến không chỉ thành phố nhộn nhịp, rực rỡ mà cả những hòn đảo xa xôi, vùng núi non hiểm trở trở thành tâm điểm chú ý, giúp con người nơi đây lạc quan hơn, vui vẻ hơn và làm việc hiệu quả hơn. Tôi hạnh phúc biết bao khi có thể sử dụng tài năng của mình để mang lại lợi ích cho thế giới.

    Trên con đường thực hiện ước mơ của mình, tôi sẽ còn gặp nhiều thăng trầm. Nhưng tôi chắc rằng bố mẹ, thầy cô và bạn bè luôn ở bên giúp đỡ tôi. Và tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ và rèn luyện, và một ngày không xa, những ước mơ của tôi sẽ thành hiện thực, dù là những thành công nhỏ.

    Tôi nghĩ, không chỉ tôi, bạn và tất cả mọi người đều có những giấc mơ đẹp cho riêng mình. Hãy cứ cháy hết mình, hãy theo đuổi ước mơ của mình đến cùng và bạn sẽ thành công. Thành công không phải là ngôi sao sáng trên bầu trời, mà khi bạn giữ vững niềm tin và nỗ lực hết mình, bạn sẽ thành công.

    Kể về ước mơ trở thành họa sĩ

    Từ nhỏ tôi đã có ước mơ là trở thành một nghệ sĩ khi lớn lên. Đây là ước mơ của tôi từ rất lâu rồi.

    Từ khi học mẫu giáo hay tiểu học, khi nhìn thấy một bức tranh, một bức vẽ về một khoảnh khắc đẹp, một bức chân dung của ai đó, tôi nghĩ người vẽ ra nó thật kỳ diệu và tài ba. Bất cứ khi nào tôi nhìn thấy một khoảnh khắc đẹp trong đời, tôi muốn vẽ nó thành một bức tranh. Tôi muốn biết những cảnh thực đó sẽ như thế nào dưới cọ, dưới bảng màu của bức tranh. Trong số tất cả các môn học, tôi đặc biệt quan tâm đến mỹ thuật. Khi học tô màu ở trường mẫu giáo, tôi luôn rất chú ý và cẩn thận tô từng chút một, không để màu lem ra ngoài. Tôi thậm chí còn lấy một tờ giấy khác để bắt chước hình ảnh tôi vừa vẽ. Khi tôi lớn hơn và học tiểu học, mỹ thuật là môn học yêu thích của tôi và tôi đã dành nhiều thời gian để tập vẽ và vẽ.

    Có thể nói ban đầu bố mẹ không biết tôi có niềm yêu thích đặc biệt với hội họa. Tạp chí, sách về hội họa hoặc minh họa mà tôi thích và sưu tầm. Bắt đầu với một kịch bản, tôi bắt đầu vẽ những gì tôi nhìn thấy trực tiếp bên ngoài. Tôi bắt đầu với những bức chân dung của bố mẹ tôi, ông bà tôi, sau đó là cả gia đình tôi, ngôi nhà của chính tôi. Từ đó, tôi thích lấy phong cảnh và con người xung quanh làm chủ thể cho những bức tranh của mình. Mặc dù bức tranh ban đầu được vẽ bằng nét cọ còn non nớt và không được coi là đẹp. Nhưng cô giáo thường khen tôi, điều đó làm tôi rất vui. Đặc biệt năm lớp 2, em tham gia cuộc thi vẽ tranh do Báo Nhi đồng tổ chức về những vật dụng gần gũi với chúng ta. Tôi và các bạn cùng lớp rủ nhau tham gia, tất cả đều do cô giáo gửi. Thật bất ngờ, khi tôi quên tham gia vì phải mất 5 tháng mới có kết quả thì cuối học kỳ 2 năm lớp 2, cô giáo thông báo tác phẩm của tôi đã đoạt giải nhất cuộc thi vẽ tranh. rất vui mừng Ngạc nhiên và vui mừng. Ngoài ra, tờ báo cũng đã tổ chức một buổi lễ trao giải tại trường của chúng tôi. Bố mẹ rất ngạc nhiên và vui mừng khi con về và nói với mẹ.

    Bố mẹ khi biết tôi có sở thích vẽ cũng không ngăn cản, còn nói nếu không để sở thích ảnh hưởng đến kết quả học tập các môn khác thì sẽ cho tôi học thêm. năm tôi tốt nghiệp trung học lớp năng khiếu Vẽ. Lúc đó em rất bất ngờ và hạnh phúc vì quyết định và sự ủng hộ của bố mẹ, em càng có thêm động lực để học tập và theo đuổi ước mơ của mình. Và kể từ khi tôi đoạt giải, mỗi năm vào ngày sinh nhật của tôi, bố mẹ tôi sẽ mua cho tôi rất nhiều dụng cụ vẽ. Em cũng có nhiều thời gian tập vẽ để thực hiện ước mơ của mình. Những ngày cuối tuần rảnh rỗi, bố mẹ đưa em đi những địa điểm đẹp, để em có cơ hội trải nghiệm, rồi đến các phòng trưng bày nghệ thuật, triển lãm tranh. Đó là lúc tôi cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nhất. Mỗi ngày tôi học được rất nhiều điều hay và thú vị trong nghệ thuật vẽ và yêu thích nó hơn. Ngoài ra, tôi cũng thích đọc sách về hội họa, đọc truyện tranh và bắt chước các nhân vật trong truyện tranh. Bất cứ khi nào tôi có nhiều thời gian rảnh rỗi, đặc biệt là trong kỳ nghỉ hè, tôi vẽ và viết truyện ngắn, tranh vui, tất cả đều được bố mẹ xem và nhận xét cẩn thận. thành phần.

    Ai trong đời cũng có ước mơ và hoài bão, và tôi cũng vậy. Bất kể sau này tôi có trở thành họa sĩ hay không, tôi chỉ biết rằng tôi thích vẽ và tôi đã muốn làm điều gì đó từ khi còn là một đứa trẻ để thực hiện ước mơ của mình. Dù sao tôi cũng không hối hận.