“Tại sao anh lại yêu em?”

Mặc dù anh là con trai, cao 1m80 dư và chơi thể thao có tiếng, thì không có nghĩa là anh không biết sợ. Một bí mật chỉ riêng nhóc biết, là anh cũng sợ bóng tối, anh sợ mùi thuốc sát trùng và sợ độ cao. Lại thêm hàng núi thứ khác kiểu như sợ cô đơn, sợ bị bỏ rơi và sợ cả một lời từ chối từ người mình hết lòng yêu quý.

 

Nhưng anh vẫn muốn nắm chặt tay nhóc trên đoạn đường khuya, vẫn có thể đứng chắn phía trước mỗi khi nhóc đương đầu nguy hiểm và chắc chắn là có thể làm rất rất nhiều thứ chỉ để nhóc được an toàn. Anh dũng cảm là vì nhóc.

 

Dù cho anh chỉ biết có game và bóng rổ, ngẩn ngơ ra khi nhìn một cô nàng đang khóc và chẳng biết nói nổi một lời tử tế đàng hoàng. Nhưng không phải là anh không biết cách ngồi im chịu đựng cho nhóc… buộc tóc.

 

Cũng không phải là không biết đưa đầu cho nhóc cốc sau một ván ca rô mặc dù anh là người thắng (nhóc ăn gian kinh dị) và cũng sẽ biết dỗ rằng nín đi anh mua kem ăn nhé khi nhóc đang sụt sùi khóc những chuyện không đâu. Anh biết chìu chuộng và lắng nghe con gái cũng là vì nhóc mà.

 

Anh học được cách nhường nhịn, chia sẻ với nửa thế giới còn lại cũng vì nhóc. Nhường một chỗ ngồi trên xe buýt cho một chị mang thai, dẫn cụ bà qua đường và dắt hộ chiếc xe khỏi bãi giùm một em lớp dưới đâu phải là điều gì quá sức hay khó khăn. Không phải tất cả phụ nữ đều cần được che chở và giúp đỡ sao?

 

Đã qua rồi cái thời mẹ cứ nhắc đi nhắc lại chuyện mang theo nón mũ, qua cái thời chơi game thâu đêm suốt sáng và cả chuyện cứ dầm mưa chơi cho xong trận bóng cùng đám bạn thân. Anh biết mang hờ hai cái áo mưa để dành một phần cho nhóc, bắt đầu biết dặn dò nhóc lên giường sớm để chúc nhóc ngủ ngon và lên một kế hoạch tập chạy bộ cực hoàng tráng cho hai đứa mình. Anh bắt đầu biết… lo cũng vì nhóc đấy, thấy không?

 

“Tại sao anh lại yêu em?” - 1

 

À ừm… không phải là anh giỏi giang đến thế, cũng không siêng đến nỗi thức tới nửa đêm làm cho xong bài thuyết trình dài dằng dặc đó. Anh chăm chỉ cũng là vì nhóc. Anh muốn mình là người đầu tiên và là duy nhất được nhóc mang bài tập đến nhờ vả. Anh muốn được dành ngày chủ nhật đi tình nguyện khắp nơi cạnh nhóc và đương nhiên là khiến nhóc tròn xoe mắt phục lăn khi xung phong lên bảng làm bài tập ngày hôm qua.

 

Anh đã thử tập tành vài nhạc cụ để có thể hát cho nhóc nghe, dù kết quả không khả quan lắm. Anh cũng đã thử tập kể chuyện cười trước gương để chiều nay có thể được nhìn thấy nhóc cười. Và thử xem thêm tập phim Hàn Quốc mới nhất để có thể ngồi… hiểu được những gì nhóc quan tâm. Anh tập nuôi một chú cún, trồng thêm chậu cây và tìm hiểu xem Lee Min Ho rốt cuộc là ai.

 

Người ta nói rằng, trước khi muốn yêu thương một ai đó, hãy tập yêu thương lấy những điều người đó yêu. Vì vậy nhóc hiểu những gì anh không dám nói chứ?

 

Anh buồn khi nhóc cười với cậu lớp trưởng đẹp trai, không vui khi nhóc chuyện gì cũng đem kể với tên hàng xóm ấy và giận ghê gớm khi nhóc cứ mãi nói về anh hot boy nào đó xa lắc xa lơ trước mặt. Cư xử kì quặc như thế, tất cả cũng là do nhóc mà ra.

 

Anh nghĩ đến những điều xa xôi hơn cũng là vì nhóc.

 

Anh muốn mình tốt hơn cũng là vì nhóc.

 

Anh cố gắng hơn trong tất cả mọi chuyện cũng là vì nhóc.

 

Anh biết kiên nhẫn chờ đợi cũng là vì nhóc.

 

… Dù rằng lời yêu thương này sẽ được nói ra vào một ngày nào đó, hoặc sẽ nằm im lặng mãi mãi nơi góc tâm hồn này, thì rất vui vì cuộc sống anh còn có nhóc bước vào rất đỗi bình yên.

 

Hiểu không, có rất nhiều người thích nhau vì điều này điều nọ. Nhưng mà anh thích nhóc chỉ đơn giản vì nhóc đã khiến anh muốn được trở thành một người tốt hơn, dẫu chỉ là một gã trai mới lớn đang từng ngày vì nhóc mà trưởng thành hơn.

 

Theo PLXH