Sắc tình trong bệnh viện S – Chương 3: Bác sĩ phụ khoa nam và bệnh nhân nữ (1) – Wattpad

                                    


     Mấy hôm sau Vân Nhã có mặt trước phòng khám bệnh của bác sĩ Trương. Bệnh nhân tới khám thật đông, toàn bộ là nữ, khám bệnh hay khám thai đều có cả, nghe nói bác sĩ Trương rất giỏi, lại "mát tay", rất có tiếng tăm trong nghề. Cô là bệnh nhân cuối cùng của buổi khám bệnh tối hôm nay.

    Một phụ nữ vẻ mặt đầy quan tâm lo lắng nắm lấy tay cô con gái tuổi chừng mười bảy, mười tám tuổi, gương mặt của cô bé trắng bệch hoảng sợ, từ phòng khám đi ra, theo sau là cô y tá vừa đi vừa nói: "Bác cứ yên tâm, khi có kết quả kiểm tra, chúng cháu sẽ thông báo cho bác và phía bên cảnh sát biết. Hiện giờ bác dẫn em về nhà, nghỉ ngơi, nấu chút gì bồi bổ cho em."

"Tôi cám ơn cô y tá, giúp tôi chuyển lời cám ơn đến bác sĩ Trương."

"Bác không cần cám ơn, đó là trách nhiệm của bọn cháu."

Sau khi bọn họ rời đi, cô y tá nói: "Số tiếp theo, Tiêu tiểu thư, tới phiên cô."

Tiêu Vân Nhã đứng dậy đi vào phòng khám, lúc đi ngang qua hai cô y tá nghe thấy hai người bọn họ nói rất nhỏ:

"Tội nghiệp cô bé, đi phá thai còn bị người ta hãm hiếp."

"Sao cô bé không đi bệnh viện lớn, mà đến phòng khám tư?"

"..."

"..."

*****

"Xin chào bác sĩ." Cô đi vào lễ phép chào hỏi.

    Trước mặt cô là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, đang cuối đầu ghi ghi chép chép gì đó, nghe thấy tiếng cô liền ngẩn đầu lên mỉm cười chào hỏi : "Chào cô, mời ngồi."

    Vân Nhã có chút thẹn thùng đi đến, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh. Cô gượng ngùng, nhìn bác sĩ một cái lại vội vàng cúi đầu.

   Khi bác sĩ Trương hỏi đến bệnh tình của cô, cô có vẻ càng thêm thẹn thùng, nhỏ giọng đáp:

    "Thời điểm mỗi tháng, mấy ngày bạn tốt tới thăm, đều sẽ rất đau bụng lại còn ra nhiều nữa, hai tháng gần đây đau đớn càng lợi hại, cho nên hôm nay muốn đến nhờ bác sĩ khám xem."

    "Không có quan hệ gì, đau bụng kinh là chuyện thường, các thiếu nữ đều sẽ như vậy, cũng không phải bệnh nặng gì, nhưng mà vẫn là phải kiểm tra một chút, xác định xem nguyên nhân gây ra đau đớn, hiện giờ mời cô vào phòng trong, đem quần lót cởi ra, nằm lên giường kiểm tra, đem chân gác lên hai bên." Bác sĩ Trương mỉm cười đối với cô nói.

    Tiêu Vân Nhã tuy rằng thẹn thùng, nhưng vẫn là chiếu theo lời bác sĩ nói mà làm. Cô đi vào căn phòng phía sau, nơi này chỉ có một chiếc giường kiểm tra, một chiếc kệ đựng dụng cụ y tế, vách tường bên tay trái còn có một cánh cửa đã đóng chặt. Cô đem quần lót cởi xuống, đi đến nằm ở trên giường kiểm tra, đem váy vén lên cao tới hông, cặp đùi trắng ngọc mở rộng ra, hai bắp chân gác lên thành hai bên. Phía dưới đã hoàn toàn trống không, không có gì che đậy, cô rất khẩn trương ngượng ngùng, mặt đã đỏ ửng, lần đầu tiên để "nó" trần trụi như vậy đối mặt trước người khác phái lại không phải là bạn trai cô.