Review sách Yêu người yêu người ta – Gia Đoàn
Chuyện tình yêu bao giờ cũng khó đoán, vốn chẳng hề đơn giản như bao truyện cổ tích mà mẹ hay kể ta nghe hồi còn bé. Nó chứa nhiều cảm xúc, nhiều câu chuyện, nhiều vấn đề hơn những gì ta biết. Và chỉ cần ta chậm chạp một chút, bỏ lỡ một phút giây ngắn ngủi cũng đủ khiến ta trở thành kẻ đến sau, trở thành kẻ… yêu người yêu người ta…
Đời người cơ mà, có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Nhưng yêu người yêu người ta… rốt cuộc là duyên hay nợ. Trong chuyện tình cảm, yêu đơn phương là tình câm, tất cả mọi chuyện ta đều làm trong âm thầm, ta thầm lặng yêu họ, thầm lặng ghen tỵ, thầm lặng tổn thương, nhưng ít nhất tình đơn phương là mối tình ngây ngô, cũng là mối tình mà bạn bè của ta cũng có ít nhất một người biết đến. Nhưng trót lỡ yêu người yêu người ta lại là tình cay xót, tất cả mọi chuyện xảy ra đều chỉ ở trong suy nghĩ của chính ta, chỉ có một mình ta biết ta đau thế nào, chỉ có một mình ta biết ta tổn thương ra sao, bởi lẽ ta không muốn cho người khác biết bản thân đang yêu người đó, bởi lẽ sẽ không ai quan tâm đến cảm xúc của một người đến sau. Để rồi sau tất cả, những tâm tư giấu kín, những buồn đau một mình, những xót xa không tỏ, ta bỗng nhận ra… ước gì ngay từ đầu bản thân biết mình đã sai, ước gì ngay từ đầu đã không cứng đầu đến vậy…
Yêu người yêu người ta là tựa cuốn sách của tác giả Gia Đoàn đã gây sốt trong năm 2014 chỉ vỏn vẹn với 5 tháng đã được tái bản 3 lần. Có lẽ ngay từ tựa đề cuốn sách đã mang đến cho người đọc một cảm xúc gì đó xót xa, một chút gì đó của buồn tủi và một chút chạnh lòng…
Tình yêu dưới ngòi bút Gia Đoàn khá thú vị, có những khoảnh khắc ủy mị đau lòng, có cả những phút giây ngọt ngào dễ thương và cũng có những khung bậc cảm xúc mềm mại vô nhường. Nhưng cảm giác cuối cùng đọng lại là… một chút gì đó của sự cứng đầu! Lúc mới đọc thoáng qua, có lẽ ai cũng sẽ ngỡ rằng yêu người yêu người ta lại là chuỗi tự sự đau xót tột cùng của một cô gái trót bước chệch nhịp với tình yêu như bao câu chuyện cũ. Nhưng Gia Đoàn đã giấu rất khéo chất mạnh mẽ, dám-yêu-dám-chịu-dám-dứt dưới từng câu chữ. Trái tim có cái lý ngốc nghếch của nó, và trò tim thích chơi nhất chính là đi ngược hướng mà não vẽ đường.
“Lời xin lỗi đầu tiên là lời dũng cảm nhất. Người tha lỗi đầu tiên là người mạnh mẽ nhất. Và người quên lỗi lầm ấy đầu tiên là người hạnh phúc nhất”
Cuốn sách Yêu người yêu người ta được viết trong chín năm, gom nhặt những câu chuyện của cuộc đời, những thủ thỉ của trái tim, có yêu, có hận, có đau cũng đầy nhớ thương không hồi đáp. Quãng thời gian chín năm ấy không ngắn cũng không dài, nhưng lại đủ để những con người trẻ tuổi trải qua những gì họ chưa thấu hiểu, đủ để một con người thay đổi chính mình, thay đổi cách nhìn về cuộc đời.
“Hạnh phúc phải chờ sau một người”
“Nhiều lúc giật mình giữa đêm vì những cơn ác mộng, em bất chợt thấy mình nước mắt ướt đẫm cầm chiếc điện thoại trên tay gọi cho anh ấy. Tự em hỏi bản thân, vì sao vậy? Vì sao 7 tỷ người ngoài kia, hơn 500 số liên lạc trong danh bạ, lúc đau buồn nhất em lại cần một người không phải của mình?”
“Rồi nhiều hơn một lần, em cũng có chất vấn bản thân “Có đáng không?” Anh ta có đáng để em bỏ hết tự tôn người con gái thầm lặng làm tình nhân? Anh ta có đáng để một chú chim như em từ bỏ bầu trời, một khóm hoa như em mặc kệ cả mùa xuân, một tình yêu trọn lòng trọn kiếp của em không cần đáp trả? Hay nếu cho là anh ta thật tình xứng đáng, anh ta có mặc kệ để em cứ mãi làm tình nhân, chọn sống cuộc đời này cùng cô ấy trong tình yêu vốn nuôi dưỡng bằng hạnh phúc đến từ em? Và nhiều hơn một lần tương tự, em tự thầm thì trả lời: “Đáng. Hoá ra là đáng anh ạ.”
Và có lẽ đây không đơn thuần là dòng tự sự của kẻ thứ ba. Không xét đúng sai, không bàn tới luân thường đạo lý, Gia Đoàn có những biện hộ riêng cho thứ cảm xúc “tình yêu tay ba” này. Phê phán hay đồng tình, đều tùy vào cảm nhận của mỗi chúng ta khi gấp lại trang sách. Chỉ là hãy nhớ rằng, sau trang giấy ấy, không chỉ là câu chữ, mà là cả một trái tim. “Yêu người yêu người ta” hẳn là tất cả những vụn vỡ của kẻ dại khờ dám hết mình vì một tình yêu chưa bao giờ được hồi đáp. Cô đơn ngay cả trong chính tình yêu của mình. “Yêu người yêu người ta” thấm đẫm nước mắt đau thương nhưng chưa bao giờ là giọt buồn bi lụy. Có những con người dám yêu, nhưng cũng dám từ bỏ. Yêu dứt khoát, từ bỏ cũng dứt khoát. Nếu chưa từng một lần trải qua tình yêu “ánh nến”, liệu có biết được “ánh mặt trời ấm áp” đến thế nào?
“Không phải tất cả những người mình yêu đều sẽ yêu mình lại. Vì thế trước tiên, cần phải yêu chính bản thân mình”
Đôi khi Yêu người yêu người ta có nhiều lúc rắc rối như chính cái tên của nó vậy. Có lẽ sẽ có nhiều lúc khiến bạn phải dừng lại một chút hay thậm chí là nhiều chút để hiểu cái cảm xúc khó tả mà tác giả viết, và dù bạn đã dừng lại rất lâu rồi nhưng lại chưa hiểu vì sao lại thế. Đơn giản thôi, bởi vì nó viết về tình yêu, một đề tài vô cùng phức tạp. Nhưng cũng đơn giản mà nói chúng ta còn chưa thể hiểu hết bản thân khi lóng ngóng chạm vào cảm xúc, huống hồ là hiểu người khác đang viết những gì, đang nghĩ những gì.
“Vậy nên, có lẽ Gia Đoàn viết Yêu người yêu người ta, có lẽ trước hết là để tự hiểu mình về những ngày đã qua. Rồi sau, mới là tìm những ai đồng cảnh ngộ để trải lòng hiểu nhau. Ít ra, người mình yêu không chịu hiểu lòng mình, thì cũng còn đâu đó vài ba người dưng thấu được tấm chân tình ấy. Để dỗ dành. Để san sớt. Để biết rằng nỗi buồn là một đoạn đường tất yếu mà bất kỳ ai yêu đơn phương đều buộc phải đi cho đến khi tận tường. Cái cảm giác ấy, rõ ràng chẳng ai muốn. Nhưng trái tim đã có lý lẽ riêng thì đố cản lại được.”
Và cuối cùng, đây vẫn là một cuốn sách nhỏ dành cho những người đã từng trải qua hay chỉ đơn giản là biết đến được những cảm xúc giấu kín ấy, những suy nghĩ thầm lặng ấy. Vậy những con người còn đang mỉm cười hạnh phúc bên người mình yêu và họ cũng yêu mình thì sao, tớ khuyên rằng tạm thời đừng vội đọc cuốn này bởi lẽ có thể bạn sẽ cảm thấy chán ngay thôi. Nhưng nếu có hứng thú thì hãy lật ra vài trang cuối để đọc những lời nhận xét nhỏ từ những người đọc khác để tìm cho bản thân một cảm xúc để bằng lòng đọc hết cuốn sách này nhé.
Review chi tiết bởi Khủng Long