[Review] Thiên Quan Tứ Phúc của Mặc Hương Đồng Khứu

Lâu lắm rồi mình không viết linh tinh, nên hôm nay mình quyết định đăng một post review lảm nhảm về Thiên Quan Tứ Phúc của Mặc Hương Đồng Khứu (cũng là tác giả của Ma Đạo Tổ Sư/ Trần Tình Lệnh). Nhân dịp, Thiên Quan Tứ Phúc đang được chuyển thể thành phim. 

Khi mình thấy thông tin Thiên Quan Tứ Phúc được chuyển thể thành phim, trong đầu mình là, gì á. Cái truyện ngược vậy rồi mà còn coi lại lần nữa chịu sao nổi đây? Nhưng mà giống như Trần Tình Lệnh, biết đâu đến lúc đó mình cũng sẽ lại coi. Huhu… 

Thiên Quan Tứ Phúc, hay là câu chuyện về việc khẩu nghiệp sẽ bị trả giá như thế nào? (Cảnh báo: Nội dung bên dưới có spoil mạnh mẽ, spoil dữ dội nội dung truyện) 

Ngày xửa ngày xưa, có chàng hoàng tử tuấn tú điển trai tài hoa sáng láng là idol của cả thế gian trên con đường tu tập thành tiên. Một hôm, chàng đánh boss, tất nhiên chàng không biết đó là boss. Chàng trai trẻ nghĩ mình chỉ đang đánh một con ma. Con ma đứng bên cầu nói, là thân tại Vô Gián (Vô Gián là tên một địa ngục – ý nói ta đang rất thống khổ). Hoàng tử có ăn khổ bao giờ, liền phán “lòng tại đào nguyên” (ý nói thân xác thì khốn khổ nhưng lòng vẫn vui vẻ hạnh phúc). 

Nghiệp quật bắt đầu từ đây. Boss tức giận, kiểu cưng hay cưng giỏi, vậy cưng trải qua như anh coi coi cưng có còn được vậy nữa không. Thế là bắt đầu chuỗi ngày ăn hành liên miên sml của hoàng tử. Từ một hoàng tử cao cao tại thượng trong lòng dân chúng, hoàng tử rơi xuống bùn, bị từ bỏ, bị quay lưng, bị oán hận. 

Nói chung, cũng giống như Trần Tình Lệnh, như số phận của Nguỵ Vô Tiện, người tốt chưa chắc có kết cục tốt. Ngươi giúp người nhưng chưa chắc người đã hiểu thấu, có khi còn hỏi sao ngươi không giúp nhiều hơn, hoặc còn nghĩ lẽ ra ngươi phải giúp nhiều hơn nữa mới đúng. Số phận của hoàng tử Tạ Liên cũng thê thảm như thế. 

Vấn đề ở chỗ của Thiên Quan Tứ Phúc là không chỉ ngược main, còn ngược tả tơi các nhân vật phụ. Ngược điên đảo chúng sinh. Ngược tới ngược lui phát sợ. Hồi đó sau khi đọc xong bộ này mình từng nghĩ, không, không bao giờ đọc lại lần nữa, thật lòng! 

Nói chứ, cũng may còn có viên đường trong truyện: ngươi cứu một trăm một nghìn một vạn người, chưa chắc tất cả đều nhớ ơn ngươi. Nhưng vĩnh viễn thế gian không phải ai cũng bội bạc. 

Cũng có những người chính trực, nhất định cũng có người nhớ đến ơn nghĩa mà đền đáp gấp trăm ngàn lần. Dù chỉ còn lại duy nhất một người đi chăng nữa, ít ra cũng còn có người ở lại. Và dù trải qua trăm cay ngàn đắng, dù từng bị bội bạc, bị quay lưng, Tạ Liên vẫn là Tạ Liên với trái tim thuần khiết chính trực lúc ban đầu, một lòng muốn giúp đỡ bảo vệ che chở người khác. 

Trong ngược cũng có ngọt, trong ngọt có ngược. Boss hơi hơi đáng thương, cũng nhờ boss mà main có người yêu. Tự hỏi mình có nên xem phim này không, huhu… chắc ra phim cũng đâm đầu xem thôi. Haiz a…  

Advertisement

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải…

Tác giả:

Hoàng Khôi

Thích đọc. Thích viết. Thích sống đời giản đơn.
Xem tất cả bài viết của Hoàng Khôi