Review Prison Playbook/ Cuộc sống ngục tù (2017)

Prison Playbook phát sóng từ năm 2017 cho tới hiện tại đã là 2 năm và tớ cũng xem 2 lần rồi. Lần xem lại này cảm giác vẫn y như lúc trước thậm chí có phần hiểu ra nhiều điều hơn nữa. Tin tớ đi, đây là một bộ phim đáng xem cực kì. Bằng chứng là hồi phát sóng phim đạt rating cao nhất khung giờ đài cáp hơn thế còn tự phá kỉ lục của chính mình nữa. Nếu cậu là fan của series Reply, Phẩm chất quý ông thì lại càng không thể bỏ qua vì đây là một tác phẩm thành công nữa của PD Shin Won Ho.

Nghe tên phim thì có vẻ các cậu sẽ mường tượng ra cảnh máu me gì đó nhưng không hề, tuy có chút ít nhưng không gây sợ hãi mà trái lại kích thích người đọc rất nhiều. Prison Playbook khai thác cuộc sống trong tù ngục ở một khía cạnh hoàn toàn khác, nhân văn hơn, người hơn. Tù nhân có phải tất cả đều là kẻ xấu? Cai ngục có phải đều đáng sợ? Các cậu có thể tìm thấy câu trả lời trong suốt 16 tập phim. Nói như thế không có nghĩa đây là một bộ phim tôn thờ cuộc sống trong tù, vẫn có những kẻ đáng sợ, vẫn có những tệ nạn, thủ đoạn. Điều mình thích ở phim này nữa là cái xấu và điều tốt luôn luôn được bộc lộ xen kẽ, bạn nghĩ rằng đây hẳn là kẻ tội ác tày trời hóa ra lại là một người đáng thương cũng đáng trách, người nghĩ là tốt thật ra bản chất lại xấu xí vô cùng. Quá trình bộc lộ bản chất đó được xây dựng có thể hài hước đôi khi là cảm động. Đây cũng là một khía cạnh khiến bộ phim đầy tính nhân văn. Tình tiết phim mình đánh giá là hơi chậm, cũng phải, vì đây không phải là một bộ phim hình sự mà thiên về tâm lý hơn nhưng các cậu cũng đừng quá thất vọng nhé vì những pha bất ngờ của phim này cũng đỉnh lắm, ý là nó sẽ thay đổi hoàn toàn quan điểm của cậu về bản chất của một người hay một sự việc nào đó.

“Có làm điều gì cũng không được trách bản thân mình, chỉ trách đời chưa cho cậu cơ hội thứ hai”

Tớ thực sự rất thích nam chính của bộ phim này, cầu thủ bóng chày chuyên nghiệpKim Jae Hyuk. Anh ta là một kiểu người thường ngày ngốc nghếch nhưng lúc nghiêm túc thì thật sự là không đùa được đâu, đáng sợ và cũng rất thông minh. Thế mà trong tù anh ta mới có thể tồn tại thậm chí là giúp đỡ những người khác nữa. Đây là kiểu nhân vật nhìn thì có vẻ ngốc nhưng thực sự là một “con hồ ly” như lời Đại úy Na nói. Anh ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì để bảo vệ gia đình và những người xung quanh. Thêm một điều nữa mình khá ấn tượng ở nhân vật này là anh ta chấp nhận hiện thực và hòa nhập với nó thay vì oán hận thế giới này. Các nhân vật khác trong phim cũng đáng để người xem suy nghĩ, mỗi người mỗi cảnh, mỗi tính cách khác nhau. Tuy khai thác đời sống của mỗi nhân vật nhiều nhưng không bị loãng phim hay bị rối.

Bromance trong phim này phải nói là đỉnh lắm luôn ý, hài hước và dễ thương cực kì.Âm thanh của phim cũng tuyệt vời lắm, nhạc phim ý nghĩa thậm chí là giọng của cô phát thanh viên trên radio trong ngục cũng hay nữa, như là xoa dịu những mệt mỏi trong suốt một ngày vậy đó.

List nhạc phim mình cực thích

Bromance đỉnh cao chính là đây!!!Cái phòng này đáng yêu cực kì!!!Trông đoàn kết không =)))

Prison Playbook là một bộ phim đời thường và chính cái đời thường đó lại lay động trái tim tớ, từ âm nhạc cho đến màu phim, lời thoại. Giống như Reply tớ từng xem, rất chân thật. Prison Playbook thực sự là một bộ phim đáng xem cho đến bây giờ.

Chia sẻ:

Thích bài này:

Thích

Đang tải…