Review: PS I Love You (Tái bút: Anh Yêu Em)
Cái cảm giác khi mất đi một người thân, luôn bên cạnh mình như một thói quen, chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy thực sự rất tệ. Mình đã xem bộ phim này với khi đặt bản thân vào tâm trạng như thế.
Thực sự mình không biết phải bắt đầu từ đâu nữa. Khi viết bài này mình đã phải xem lại bộ phim để nhớ lại các chi tiết và dù là lần thứ 2 xem, mình vẫn khóc từ đầu đến cuối giống như lần đầu tiên. Trước tiên thì mình chưa từng đọc truyện này, nên mình xem không có cảm giác mong đợi gì, chỉ chọn xem phim này vì điểm IMDB của nó khá cao. Có lẽ vì thế mà mình thấy các diễn viên đóng rất đạt, rất hợp vai. Nhất là vai Holly. Thực sự mình không thể nghĩ đến một diễn viên nào khác có ngoại hình phù hợp hơn Hilary Swank. Hilary không xinh, nhưng cái gương mặt lại có vẻ khắc khổ và diễn những cảnh đau buồn rất khiến người xem đồng cảm. Những đoạn Hilary nhớ đến chồng cũ, tưởng tượng ra Gerry ở bên cạnh, đoạn nào cũng khiến mình đau lòng vô cùng. Mình đã khóc nấc lên ngay từ cái cảnh Holly gọi vào điện thoại của Gerry để được nghe tiếng tin nhắn thoại của chồng mình, mới có thể đi ngủ. Từ lúc đấy đến tận lúc kết phim mình khóc suốt, cứ lúc nào nín một chút là Holly lại nhớ về Gerry làm mình không kìm được xúc động. Phải nói là đạo diễn dẫn dắt cảm xúc người xem quá hay, từng phân cảnh bức thư rồi những gì Holly làm đến cuối đều đọng lại cho người xem cảm động về tình cảm của Holly và Gerry. Lần thứ nhất xem phim mình đã thực sự trách Holly vô cùng khi chồng mới chết đã ngủ với người đàn ông khác rồi tán tỉnh này nọ nhưng khi xem lần thứ 2 mình mới hiểu ra ban đầu Holly chọn lựa những điều đó cũng để tìm cho mình một cảm giác mới, để thay thế khoảng trống quá lớn mà người chồng cũ để lại. Như cái cách Holly hôn William, đó thực sự là cái hôn tràn đầy tuyệt vọng và cố gắng (dù mình vẫn thấy có đôi chút là vì William quá quyến rũ =))) để thoát ra khỏi cái nỗi nhớ chồng cũ quá nhiều. Holly thực ra rất đáng thương. Cô vốn là một cô gái từng rất yêu đời rất hoài bão ( Ai để ý có thể thấy rằng lần đầu tiên gặp Gerry Holly đã từng ăn mặc rất sặc sỡ, nói rất nhiều chuyện sáng tạo làm nghệ thuật nhưng đến sau này chỉ thấy Holly toàn ăn mặc đồ tối màu và cả cách nói chuyện cũng vô cùng cáu kỉnh và khó tính) Hilary Swank đã làm rất tốt việc thể hiện một người phụ nữ bị cuộc sống xô bồ đày đọa quá nhiều với công việc đáng ghét và căn nhà chật hẹp. Điều nâng đỡ cô duy nhất trong cuộc sống ấy chính là Gerry, vậy mà anh đã ra đi khi còn quá trẻ. Nếu đặt mình vào tình huống ấy, có lẽ mình cũng chẳng chịu được mà làm điều dại dột mất. Nhất là với một người như Holly, với ám ảnh tâm lí về việc bố cô bỏ hai mẹ con đi từ hồi cô còn nhỏ, nên việc bị người khác bỏ lại là vô cùng đáng sợ với cô. Điều này ta có thể thấy ngay từ đầu phim, lúc cãi nhau với Gerry Holly đã buột miệng đuổi Gerry đi nếu anh ta muốn rồi ngay lập tức lại nhìn lại phía ấy và ôm chồm lấy Gerry và xin lỗi không ngừng. Thế nên việc Gerry ra đi là một cú sốc quá lớn khiến Holly ngay lập tức gục ngã. Cùng với việc hai người bạn thân của mình có cuộc sống hạnh phúc đã biến Holly trở thành người phụ nữ đáng thương nhất.
Và có lẽ Holly cứ tiếp tục ngã quỵ như vậy nếu như đó không phải là Gerry mà là một người khác. Nhưng Holly có Gerry và tình yêu của hai người, đó là điều quan trọng nhất giúp cô vượt qua tất cả. Mình thực sự rất ngưỡng mộ tình yêu của hai người. Hai người hợp nhau đến mức vừa cãi cọ đã ngay lập tức có thể làm lành. Họ thấu hiểu và yêu thương nhường nhịn nhau. Gerry thực sự là một người chồng rất tuyệt vời. Từng chút một, anh đã giúp vợ mình vượt qua nỗi đau ấy, tìm ra chính mình và niềm đam mê của bản thân. Gerry tuyệt vời đến nỗi, anh khống khiến những bức thư của mình trở thành điều gợi cho Holly nhớ về người chồng quá cố rồi chìm trong đau khổ mà từng bước anh dẫn đường để kéo Holly ra khỏi buồn bã, giúp cô sống tốt hơn và quên đi anh. Bức thư cuối của Gerry gửi Holly thực sự rất cảm động. ” You made my life, Holly. But I’m just one chapter in yours. There’ll be more.” Đây mà một lời thoại mà mình cảm thấy rất đau lòng. Nó cứ khiến mình mãi trăn trở một điều, tại sao người ta yêu nhau mà không thể ở bên nhau mãi?
Khi mình xem phim này lần đầu thì đây cũng là bộ phim được làm rất lâu rồi nên mình không đòi hỏi gì ở trang phục hay nước phim cả. Mình thấy với bối cảnh bộ phim như vậy là khá tốt, Ireland thực sự rất đẹp và Gerard Butler quá quá hottttt =))) Tóm lại đây là một bộ phim rất đáng xem, hợp với những ai thích thể loại phim lãng mạn tình cảm nhưng cảnh báo không dành cho những bạn tìm kiếm một bộ phim nhẹ nhàng bởi nội dung phim theo mình thấy khá nặng nề vì nó rất đau buồn ( Dù nó nói về cách giải quyết nỗi buồn đó theo một hướng lạc quan thì sự thật là mình vẫn khóc cả phim lol) À mà mình thấy phim rất hợp trong một ngày mưa trời se lạnh cuộn mình trong chăn xem :”) Mà nhớ chốt cửa cẩn thận và đảm bảo là không bị cắt ngang giữa chừng nhé, vừa để tránh đứt mạch cảm xúc và chắc chắn bạn cũng không muốn ai thấy gương mặt đầm đìa nước mặt của mình phải không hiehie =)))
Ngoài ra đây là một số lời thoại mà mình khá thích trong phim:
- And we gonna last. You know how I know?
Because I still wake up every morning and the first thing I want to do is to see your face. - Their plan had been very simple: to stay together for the rest of their lives.
- If you can promise me anything, promise me that whenever you’re sad, or unsure, or you lose complete faith, that you’ll try to see yourself through my eyes.
- Gotta be rich to be insane, Hol. Losing your mind is not a luxury for the middle class.
- We’re so arrogant, aren’t we? So afraid of age, we do everything we can to prevent it. We don’t realize what a privilege it is to grow old with someone. Someone who doesn’t drive you to commit murder or doesn’t humiliate you beyond repair.
- I know what I want, because I have it in my hands right now. You.
- PS I love you (Of course =)))
Share this:
Thích bài này:
Thích
Đang tải…