Nhật ký bác sĩ về những trái tim xanh đỏ
Thứ Bảy 02/04/2022 , 16:47 (GMT+7)
Nhật ký bác sĩ chuyên khoa tim mạch không chỉ là những câu chuyện vui buồn nghề y mà còn chia sẻ cho công chúng nhiều kiến thức bổ ích.
Một cuốn sách viết từ phòng bệnh tim mạch.
Nhật ký bác sĩ được thể hiện qua những ghi chép thường ngày của một người trực tiếp điều trị và tư vấn cho bệnh nhân. Nhật ký bác sĩ Minh Thủy giúp người đọc hiểu thêm về trái tim chính mình. Bởi lẽ, nhật ký bác sĩ Minh Thủy gồm những câu chuyện mà tác giả từng trải nghiệm ở Trung tâm tim mạch của Bệnh viện đa khoa Tâm An – TP.HCM.
Năm nay 35 tuổi, bác sĩ Minh Thủy từng có cuốn sách “Giấc mơ xí muội” trước khi ra mắt “Nhật ký những trái tim xanh đỏ”.
Vì sao lại là có những trái tim xanh đỏ đầy vẻ bí ẩn như vậy? Khi giải thích với người bệnh đến khám và điều trị tại khoa tim mạch, bác sĩ Minh Thủy thường dùng bút màu để vẽ minh họa cho những dòng máu trong tim. Màu đỏ được chọn cho máu giàu oxy và màu xanh biểu trưng cho máu nghèo oxy.
Trăn trở lớn nhất khi làm nghề của tác giả “Nhật ký những trái tim xanh đỏ”, đó chính là những nhận định và quan niệm sai lầm về bệnh tim cũng như quá trình điều trị: Một bệnh nhân chủ quan khi xuất hiện đau ngực. Một ai đó không kiểm soát tốt huyết áp, đường và mỡ. Một em bé than mệt và môi tím nhẹ khó nhận biết nhưng ba mẹ không đưa đi khám. Có phụ huynh suy nghĩ “con mổ xong là xong” nên lơ là sau phẫu thuật…
Thông qua những câu chuyện làm nghề và chia sẻ kiến thức chuyên ngành trong “Nhật kí những trái tim xanh đỏ”, bác sĩ Minh Thủy muốn chuyển tải đến bạn đọc thông điệp đầy ý nghĩa: Lạc quan và hi vọng là liều thuốc bổ cho tinh thần. Tuân thủ điều trị là cần thiết để vượt qua bệnh tật. Hãy quan tâm và nâng niu sức khỏe của chính mình. Bởi thế giới luôn cần thiết những trái tim khỏe mạnh để yêu thương.
Không chỉ giúp đỡ bệnh nhận, bác sĩ Minh Thủy cũng được nhận lại từ bệnh nhân không ít năng lượng tích cực. Trong cuốn sách “Nhật ký những trái tim xanh đỏ”, bác sĩ Minh Thủy tri ân một bệnh nhân đặc biệt: “Em chính là người dạy tôi về sự lạc quan, về niềm tin bất tận vào những điều tốt đẹp trong cuộc đời này sẽ đến. Em vẫn mặc những chiếc váy đẹp, vẫn như nàng công chúa, đôi mắt trong veo, dù vết sẹo trên thành ngực có lớn hơn, có ngoằn ngoèo, có xấu đi nữa cũng không nghĩa lí gì.
Trong một lần vào ngày sinh nhật tôi, em nhắn tin, gọi tôi là “bác sĩ ốm nhách” và chúc hàng ngàn điều tốt đẹp cho tuổi mới của tôi, kèm theo trái tim và dòng chữ tình cảm lắm: “Đợi chúc mừng sinh nhật bác sĩ xong mới ngủ được hì hì”. Cứ vậy mà giữa đêm, tôi vừa đọc vừa cười vừa rưng rưng vì thương quá, thương một cô gái mà cuộc đời cho em nhiều thứ nhưng đồng thời cũng bắt em phải chịu bệnh tật. Dẫu vậy, cuộc đời không khi nào có thể làm mất đi sự vui vẻ, tình cảm và lạc quan trong em.”