Lấy chồng làm gì để ‘lời ru thêm buồn’

Tôi lấy chồng gần sáu năm, nhiều lần định chia tay nhưng thương con và không đủ dũng cảm.

Ở tuổi 33, tôi có hai bé, trai năm tuổi và gái gần ba tuổi, yêu anh một năm thì cưới. Ngày yêu, lúc nào anh cũng dành thời gian cho người yêu, không có lỗi gì cũng xin lỗi, lấy về cái xoay 180 độ luôn. Sắp cưới anh mới đi làm, trước đấy ở nhà phụ giúp bố mẹ làm nông nghiệp, yêu nhau tôi bảo mãi mới đi xin việc. Tôi đi làm xa nhà, cuối tuần mới về, bầu bí thế mà chồng không hỏi thăm được câu, tối có hôm nhắn hôm không. Hôm nào vợ giận dỗi thì xuống được đôi lần trong tuần, không thì thôi.

Tôi sinh con được bốn tháng, anh nhắn tin với đồng nghiệp nữ kể xấu tôi, rồi nghe cô đó kể chuyện bị anh này anh kia sờ mó… Tôi bắt được làm ầm lên, anh bảo chưa có gì cả, tin nhắn xóa hết, xin lỗi này nọ. Đến khi tôi bầu bé thứ hai, anh nghỉ ở nhà chơi chứng khoán hai năm. Tôi đem bé đi cùng từ sáng thứ hai đến chiều thứ sáu về, còn đứa lớn ở với bố nhưng thực sự không yên tâm. Đến khi đứa thứ hai cai sữa, tôi đi đi về về hơn 30 km, hôm nào cũng từ 6h30 sáng đến 6h30 tối về. Tôi sinh mổ, bị đau lưng, đau đầu, hậu sản nhưng chồng không hề thương hay động lòng, đi làm về tôi lại lao vào dọn dẹp, con cái. Chồng mỗi việc sáng cho con ăn sáng, tối đón về tắm rửa, cơm nước. Sáng tôi đi như thế nào thì tối về nhà cửa y như thế, đồ đạc sáng con ăn bày ra vẫn y nguyên.

>> Chán chồng sau một năm chung sống

Về đến nhà mệt nhưng tôi không được nghỉ ngơi, luôn chân tay, chồng vẫn bảo tôi chẳng làm gì mà cứ suốt ngày kêu. Chồng đi uống rượu tháng chắc năm, bảy lần, đã vào bàn rượu là con có ốm, nôn gọi về cũng không về, phải uống xong đi hát đến một, hai giờ đêm. Anh không uống được, uống lần nào say lần đó, bị xuất huyết dạ dày, đại tràng nhưng không sợ. Hôm đầu năm công ty đi họp, lúc say anh nhắn tin với đồng nghiệp nữ nói là nhớ nhung, em không đi thì anh buồn. Tôi đọc được, mãi anh mới xin lỗi, bảo chỉ trêu đùa, chưa làm gì quá giới hạn.

Tôi không để bụng, nói xong thì thôi nên cũng không giận lâu nhưng chồng ngược lại, trước giận nhau không quá ba ngày nhưng giờ tháng nào cũng giận đôi ba lần. Anh có sai cũng không bao giờ nói với vợ trước, tôi không bắt chuyện trước thì giận nhau cũng phải cả tuần hoặc nửa tháng. Dạo này anh đi uống rượu tôi cũng không gọi về nữa, kệ, muốn đi đến bao giờ thì đi, ba mẹ con ở nhà đi ngủ sớm. Tôi không gọi là hôm sau mặt anh xưng lên, mãi mới nói chuyện với tôi.

Tôi đi đâu, làm gì, có xảy ra chuyện gì anh cũng không bao giờ hỏi han. Đi đâu tôi cũng chuẩn bị mũ áo, đồ đạc cho con, anh mỗi việc ra ngoài ngồi lên xe và quát “làm gì mà lâu thế”. Anh được cái nhẹ nhàng, tình cảm, hiếm khi quát mắng con nên hai đứa quấn bố. Sở thích anh là thể thao, xem phim, có thể tập thể thao cả tiếng, rảnh ra là tập, xem phim cả buổi. Anh chỉ mong vợ con đi vắng để ở nhà xem phim, thức đêm chơi game cho đã. Vợ con đi vắng mấy ngày anh cũng chẳng bao giờ gọi hỏi han gì.

Tôi chán nản, nói với mẹ về việc muốn chia tay chồng. Mẹ làm ầm lên, bảo ngày xưa các mẹ khổ thế cũng phải chịu, không có người đàn ông trong nhà nhục lắm. Dạo này anh còn không thích đi đâu cùng vợ con. Anh đi đâu, làm gì cũng không bao giờ kể với vợ, toàn đàn đúm, bia bọt, karaoke. Tôi còn đọc được tin nhắn mấy người em rủ anh đi karaoke tay vịn, mẹ chồng thì cứ bảo anh chẳng bao giờ có tính đó.

Chồng được cái hơn tôi ở ngoại hình, khéo tay, nấu ăn ngon hơn. Tôi ăn nói không khéo, thẳng tính và hậu đậu. Để ngồi viết ra những dòng này, nước mắt tôi đã rơi, không biết mình sai ở đâu. Mong được các bạn chia sẻ.

Hoa

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc