IRS nhấn mạnh các khoản tín thuế và khoản khấu trừ cho các doanh nghiệp trong Tuần lễ Doanh nghiệp Nhỏ | Internal Revenue Service

IR-2019-93, ngày 10 tháng 5 năm 2019

WASHINGTON — Trong suốt Tuần lễ Doanh nghiệp Nhỏ (tiếng Anh), Sở Thuế Vụ nhắc nhở các chủ doanh nghiệp nhỏ và cá nhân tự làm chủ về các khoản khấu trừ và tín thuế mà sẽ có ích cho kết quả kinh doanh cuối cùng của họ.

Năm nay, Tuần lễ Doanh nghiệp Nhỏ Quốc gia là ngày 5-11 tháng 5. Trong hơn 50 năm, tuần lễ này đã ghi nhận những đóng góp quan trọng của các doanh nhân và chủ doanh nghiệp nhỏ của Mỹ.

Việc xem xét các lựa chọn và khả năng hội đủ điều kiện ngay từ bây giờ có thể giúp chủ doanh nghiệp ước tính tình hình thuế của họ tốt hơn và lên kế hoạch trước. Đây chỉ là một vài khoản khấu trừ và tín thuế chính có thể mang lại lợi ích cho người đóng thuế kinh doanh nhỏ.

Sự khấu trừ

Tiền khấu trừ lợi tức kinh doanh đủ tiêu chuẩn

Nhiều cá nhân, bao gồm chủ sở hữu của các doanh nghiệp hoạt động thông qua hình thức doanh nghiệp tư nhân một chủ, hợp tác kinh doanh, công ty S, quỹ tín thác và bất động sản có thể đủ điều kiện để hưởng khấu trừ lợi tức kinh doanh đủ tiêu chuẩn, còn được gọi là phần 199A khoản khấu trừ. Một số quỹ tín thác và bất động sản cũng có thể yêu cầu khấu trừ trực tiếp.

Việc khấu trừ này cho phép họ khấu trừ đến 20 phần trăm thu nhập kinh doanh đủ điều kiện (qualified business income hay QBI) của họ cộng với 20 phần trăm cổ tức ủy thác đầu tư bất động sản (real estate investment trust hay REIT) đủ điều kiện của họ và thu nhập từ hình thức hợp tác kinh doanh cổ phần đại chúng (publicly traded partnership hay PTP) đủ điều kiện. Thu nhập kiếm được bởi một công ty C hoặc bằng cách cung cấp dịch vụ với tư cách một nhân viên thì không đủ điều kiện để khấu trừ.

Mức khấu trừ này dành cho các năm thuế bắt đầu sau ngày 31 tháng 12 năm 2017. Những người đóng thuế hội đủ điều kiện có thể yêu cầu mức khấu trừ này lần đầu tiên trong tờ khai thuế lợi tức liên bang 2018 mà họ nộp vào năm 2019.

Các khoản lỗ trong kinh doanh

TCJA cũng thực hiện các thay đổi đối với các khoản lỗ. Theo TCJA, các khoản lỗ từ thương mại hay kinh doanh giờ đây bị giới hạn ở mức $250,000 hoặc $500,000 cho việc khai thuế chung. Điều này bao gồm các hoạt động được báo cáo trên Bản khai C bởi một cá nhân tự làm chủ và các hoạt động nông nghiệp được báo cáo trên Bản khai F (tiếng Anh). Nó cũng bao gồm việc là một nhân viên và một số hoạt động nhất định được báo cáo trên Bản khai E (tiếng Anh). Khoản lỗ kinh doanh vượt mức mà không còn được phép thì được coi là khoản lỗ ròng từ công việc kinh doanh (net operating loss hay NOL) và được kết chuyển sang năm tính thuế sau. 

Đối với hầu hết người đóng thuế, NOL phát sinh sau năm 2017 chỉ có thể được kết chuyển sang năm sau. Tuy nhiên, một số doanh nghiệp nông nghiệp và các công ty bảo hiểm – trừ bảo hiểm nhân thọ – vẫn có thể sử dụng việc tính lùi về hai năm trước cho một số khoản lỗ nhất định. Sau ngày 31 tháng 12 năm 2017, khoản khấu trừ lỗ ròng từ kinh doanh được giới hạn ở mức 80 phần trăm thu nhập chịu thuế. Các quy tắc cho NOL hiện tại hoặc trước năm 2018 vẫn giữ nguyên.

Chi phí kinh doanh

Chi phí kinh doanh thường được khấu trừ nếu doanh nghiệp hoạt động để kiếm lợi nhuận. Để có thể khấu trừ, khoản chi phí kinh doanh phải vừa cần thiết vừa theo thông lệ. Một chi phí theo thông lệ là một chi phí phổ biến và được chấp nhận trong thương mại hoặc kinh doanh. Một chi phí cần thiết là một chi phí hữu ích và phù hợp cho thương mại hoặc kinh doanh. Một chi phí không cần phải là quan trọng để được coi là cần thiết. Chi phí kinh doanh bao gồm:

  • Sử dụng nhà ở cho việc kinh doanh – Nếu người đóng thuế sử dụng một phần nhà ở của họ để kinh doanh thì một phần chi phí nhà của họ có thể được khấu trừ. Những chi phí này có thể bao gồm lãi vay thế chấp, bảo hiểm, tiện ích, sửa chữa và khấu hao. Ngoài ra, có một phương pháp đơn giản để tìm ra khoản khấu trừ này. Các quy tắc và giới hạn đặc biệt sẽ được áp dụng. Xin xem Ấn phẩm

    587

    (tiếng Anh) để biết chi tiết. 

  • Sử dụng xe hơi cho việc kinh doanh – Nếu người đóng thuế sử dụng xe hơi của họ trong kinh doanh thì họ có thể khấu trừ chi phí xe hơi. Nếu họ sử dụng xe cho cả mục đích kinh doanh và cá nhân thì họ phải phân chia chi phí dựa trên số dặm thực tế. Để biết chi tiết, bao gồm cả các quy tắc lưu trữ hồ sơ đặc biệt, hãy xem Ấn phẩm

    463

    (tiếng Anh).

  • Ăn uống và giải trí – Nhìn chung, người đóng thuế có thể khấu trừ

    50

    phần trăm chí phí của các bữa ăn liên quan đến hoạt động kinh doanh nếu người đóng thuế – hoặc một nhân viên của người đóng thuế – có tham gia và đồ ăn cũng như thức uống không được coi là xa hoa hoặc lãng phí.

  • Chi phí thuê nhà – Nói chung, người đóng thuế có thể khấu trừ tiền thuê nhà như là chi phí nếu tiền thuê dành cho tài sản được sử dụng trong thương mại hoặc kinh doanh của họ. Nếu họ có hoặc sẽ nhận được phần vốn chủ sở hữu hoặc quyền sở hữu đối với tài sản thì tiền thuê không được khấu trừ.
  • Lãi vay – Chi phí lãi vay kinh doanh là khoản tiền được tính cho việc sử dụng tiền mà người đóng thuế đã vay cho các hoạt động kinh doanh. Các giới hạn và quy tắc đặc biệt có thể áp dụng. Xin xem các câu hỏi và câu trả lời cơ bản về giới hạn đối với khấu trừ chi phí lãi vay kinh doanh (tiếng Anh) để biết thêm thông tin.
  • Thuế – Người đóng thuế có thể khấu trừ các loại thuế liên bang, tiểu bang, địa phương và thuế nước ngoài khác nhau liên quan trực tiếp đến hoạt động thương mại hoặc kinh doanh của họ như là chi phí kinh doanh.

Ấn phẩm 535, Chi phí Kinh doanh (tiếng Anh), có thêm thông tin về những điều này và các chi phí kinh doanh có thể khấu trừ khác, bao gồm các chi phí liên quan đến nhân viên như lương nhân viên, chương trình hưu trí và bảo hiểm.

Tín thuế

Tín thuế chung cho doanh nghiệp

Tín thuế chung cho doanh nghiệp bao gồm khoảng hai chục tín thuế cho một loạt các doanh nghiệp và hoạt động kinh doanh. Thông thường, người đóng thuế đủ điều kiện nhận một hoặc nhiều khoản tín thuế này nhưng không thể sử dụng chúng cho một năm tính thuế nhất định thì có thể tính lùi cho năm trước hoặc kết chuyển sang các năm sau. Xin xem Mẫu đơn 3800 (tiếng Anh) và các hướng dẫn để biết chi tiết.

Tín thuế của chủ thuê lao động dành cho việc nghỉ phép vì lý do gia đình và y tế được trả lương

TCJA bổ sung tín thuế chung dành cho doanh nghiệp này mà chủ thuê lao động đủ tiêu chuẩn có thể yêu cầu căn cứ vào tiền công trả cho nhân viên đủ điều kiện khi họ nghỉ phép vì lý do gia đình và y tế (tiếng Anh). Để nhận được tín thuế này, người sử dụng lao động đủ điều kiện phải có chính sách bằng văn bản đáp ứng một số yêu cầu nhất định, bao gồm cung cấp ít nhất 2 tuần nghỉ có lương cho nhân viên toàn thời gian (theo tỷ lệ cho nhân viên làm việc bán thời gian) và tiền lương khi nghỉ phải bằng ít nhất 50 phần trăm tiền lương thông thường được trả cho nhân viên. Đối với năm thuế 2018, mức lương bổng năm trước đó của chủ thuê lao động dành cho nhân viên phải là từ $72,000 trở xuống. Xin xem Thông báo 2018-71 và hướng dẫn dành cho /node/64151/node/64151 để biết chi tiết.

Tín thuế có thể giúp người sử dụng lao động thuê nhân công mới

Có một tín thuế chung dành cho doanh nghiệp khác mà có thể giúp ích trong tình trạng nhiều doanh nghiệp hiện đang phải đối mặt với một thị trường việc làm khan kiếm hiện nay. Tín thuế Cơ hội Làm việc (Work Opportunity Tax Credit hay WOTC) lâu dài được thiết kế để giúp người sử dụng lao động mà thuê những người nhận trợ cấp thất nghiệp dài hạn, một số cựu chiến binh nhất định, người nhận một số loại hỗ trợ từ chính phủ và các loại nhân công khác có rào cản đối với công việc. Yêu cầu về chứng nhận và các quy tắc đặc biệt khác được áp dụng. Để tìm hiểu thêm, hãy vào IRS.gov/wotc.

Tìm thêm thông tin về tín thuế doanh nghiệp trên IRS.gov.

Thông tin bổ sung: