[Dịch] Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân – Chương 2939 : Đại hội chiến (1)

Vài người lính tiến lên, dùng binh khí có phù văn gia trì chém lên người nó. Đại tinh tinh này không sợ đau chút nào, vừa nhấc tay lại chụp được một người, đưa vào miệng, cắn một cái rơi đầu, đập về phía trước, chính nó cũng vọt vào trong phòng tuyến vòng ngoài.

Lại đúng là vị trí bọn người Mộ Hàn, cả đám người liều chết chống cự, nhưng con tà vật giống đại tinh tinh này quá mức dữ tợn, trực tiếp chia cắt trận hình, lại giết 2 người, muốn tiến lên đài cao.

Bọn người Tứ Bảo vội tới trợ giúp, tập hợp sức lực nhiều người cuối cùng vây khốn gia hỏa này. Mộ Hàn đúng là không sợ hãi, dùng một chiêu thê vân tung, từ phía sau bò lên lưng đại tinh tinh. Tinh tinh lập tức duỗi ra 2 tay chụp y, Mộ Hàn linh hoạt tránh né, nhảy mấy cái vọt tới trên cổ tinh tinh, lẩm nhẩm chú ngữ, Thiên Địa Quy xích trong tay nháy mắt hóa ra linh quang màu xanh trắng, trong tiếng hét lớn của y, đập vào đỉnh đầu tinh tinh.

“Ngao”

Một tiếng rít quái dị vang lên, toàn thân tinh tinh run rẩy dữ dội, quẳng Mộ Hàn ra xa, văng xuống đất, thân thể khổng lồ của nó di chuyển dọc theo bờ biển. Mọi người cuống quýt né tránh, lại tông chết mấy con tà vật đang lên bờ, cuối cùng ngã xuống nước, bị dòng nước cuốn vào hải nhãn phía dưới phù đảo.

“Đây là sơn tiêu thành tinh, có thể sánh với nửa con dị thú thượng cổ” Vương Đạo Càn hưng phấn quát lên, ánh mắt cố ý lườm Diệp Thiếu Dương một cái. “Minh chủ không tầm thường a”

Mộ Hàn cũng đứng lên, dùng tay vuốt tóc, cao giọng hô “Mọi người đừng sợ, theo ta giữ vững, chỉ cần giữ đến lúc Từ công hoàn thành nghi thức là được”

Quả thực y xem mình là nhân vật chính hôm nay.

Diệp Thiếu Dương thấy cảnh này, trong lòng vô cùng khinh thường.

Sơn tiêu ngủm rồi, tạm thời không còn tà vật cường đại xuất hiện, quỷ binh dù số lượng nhiều nhưng hiệu quả tấn công không lớn, phe phòng thủ dần dần ổn định chiến cuộc.

Nhưng Diệp Thiếu Dương không có một chút cao hứng, trái lại nhắc nhở mọi người tiếp tục cảnh giác. Hắn lo đây là vẻ yên tĩnh trước khi bão tố kéo đến.

“Từ công, sao rồi?” Diệp Thiếu Dương quay về hướng đài cao hô to. Qua Qua lập tức bay lên đài, vừa lúc nhìn thấy Từ Văn Trường vừa vẽ xong khối linh thạch thứ ba, dáng vẻ rất mệt mỏi, bèn hỏi lão ra sao rồi.

“Còn lại một khối, nhanh thôi”

Tay phải Từ Văn Trường cầm bút, tay trái cầm một cái lư hương, lão dùng sức hít một hơi, một làn khói đặc màu xanh lam xuất hiện bị lão hút lấy, thần sắc dịu xuống, lại tiếp tục vẽ khối đá còn lại. Qua Qua bay đến bên cạnh Diệp Thiếu Dương, báo cáo tình huống với mọi người.

“Còn một khối cuối cùng, cần thêm 20 phút, cũng không đến nỗi có chuyện gì lớn.” Ngữ khí Tứ Bảo có vẻ thả lỏng.

“Chớ lơi lỏng, ta cảm thấy chiến đấu chân chính còn chưa bắt đầu đâu.”

Tứ Bảo cau mày nói “Cái này còn chưa gọi là bắt đầu thì cái gì mới là bắt đầu?”

Diệp Thiếu Dương không trả lời, đưa tay chỉ ra xa.

Một đám bọt nước đen to lớn, sôi trào trên mặt biển. Nhìn kỹ cũng không phải là thủy triều, mà là quỷ binh đen nghịt, giống như chui từ dưới nước lên, điên cuồng xông về phía hải đảo.

Liếc mắt qua có thể thấy rất nhiều tà vật không thấy trong đợt đầu: rất nhiều Âm Khôi tướng quân cùng phù nhân, cho thấy thực lực nhóm tà vật này còn hơn nhóm trước. Mọi người chợt phát hiện nước biển trong khe hỡ giữa đám tà vật bỗng biến thành màu đỏ máu, lúc đầu Diệp Thiếu Dương nghĩ là bọn Tiểu Bạch 4 người giết tà vật quá nhiều, máu nhuộm đỏ nước biển, nhưng nghĩ kỹ lại thì không đúng, trong đám tà vật này chỉ có 1/3 là yêu, quỷ với tà linh không có máu, chỉ có đám yêu vật này sao có thể nhuộm đỏ cả vùng biển to như vậy?

Đang suy nghĩ đột nhiên ở chếch hướng đối diện một cơn sóng lớn bay lên trời, lộ ra một con tà vật to lớn hình sợi dài, không phải là Tiểu Thanh hay Tiểu Bạch, mà tròn trịa giống như con giun, toàn thân sáng bóng đen nhánh, hơi hồng hồng, ngẩng lên cao mười mấy mét, đỉnh đầu to như vạc nước, có mấy khe hở, đột nhiên há ra – chia thành mấy cái miệng, mỗi cái miệng mọc ra răng nanh vàng khè, lít nha lít nhít, lại dính đầy nước nhờn, quả thực ghê tởm đến cùng cực.

“Mẹ kiếp” Tứ Bảo chán ghét mắng một tiếng, “Đây là đỉa tinh sau, ghê tởm như vậy!”

Tà vật này từ dưới nước chui lên xong lập tức bơi vào bờ, từ cái miệng to lớn không ngừng phun ra dịch nhờn màu xanh lục. Ai cũng biết dịch nhờn kia không phải là thứ tốt lành gì, tất cả đều tránh né.

Tiếp đó khoang miệng mở ra, ở “yết hầu” bỗng xuất hiện một bóng người, là một nữ tử, làn da toàn thân đỏ bừng, không mặc quần áo, nhưng tóc rất dài, dài đến gót chân, bọc lại hơn nửa thân thể, mỗi sợi tóc đều đang ngọ nguậy giống như từng cái xúc giác, nhìn kinh khủng quái dị không thể tả.

Nữ tử bỗng há to mồm, phát ra tiếng khóc nghẹn ngào, thanh âm chói tai vô cùng khiến người ta nổi da gà toàn thân.

“Huyết Trì La Sát, là Huyết Trì La Sát”

Không biết là ai hô lên.

Mọi người sợ hãi.

Thái Âm sơn luôn vô cùng thần bí, đa số là tà vật ở ngoại giới không ai biết tên tuổi, nhưng trong mấy cái tên tuổi được tam giới biết đến, Huyết Trì La Sát chính là một cái xếp sau hữu quân.

Huyết Trì La Sát cầm đầu 5 đại la sát của Thái Âm sơn, hung danh lan xa tam giới, không ai không biết, nhưng đối với mọi người ở đây thì đây là lần đầu nhìn thấy sát tinh trong truyền thuyết này. Có thể nhận ra ả chủ yếu vẫn là thông qua hình dáng đặc thù cùng với tiếng khóc đặc biệt kia.

Huyết Trì khóc, vạn sự ngưng.

Pháp Thuật giới vẫn luôn lưu truyền câu nói này. Không nghĩ đến hôm nay gặp phải ở chỗ này.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, lại nghe tiếng Mộ Hàn cao giọng hô “Có gan thì lên bờ, ta đến gặp ngươi”

Huyết Trì La Sát đứng trên đầu con đỉa khổng lồ, nhìn y, giọng lanh lảnh “Ngươi là Diệp Thiếu Dương sao?”

Mộ Hàn hơi ngẩn ra, nói “Ta là Mộ Hàn, chính là minh chủ tân nhiệm của Pháp Thuật giới nhân gian, thiên tuyển chi tử, dư sức đối phó ngươi, còn không lại đây nhận lấy cái chết?”

Huyết Trì La Sát khóc lớn lên “Cái gì thiên tuyển chi tử trong mắt bản cung còn chưa đủ tư cách! Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương ở đâu?”

Tứ Bảo cười to “Trương chưởng giáo, ngươi xem ngươi sống sao mà ngay cả tà vật cũng không chào đón ngươi, ha ha…”

Sắc mặt Mộ Hàn lúc xanh lúc trắng, lại không có cách nào phản ứng.

Lúc đó Huyết Trì La Sát hướng ánh mắt về phía Tứ Bảo, hỏi “Ngươi là Diệp Thiếu Dương?”

Tứ Bảo hướng về phía Diệp Thiếu Dương chép miệng, nói “Hắn mới là Diệp Thiếu Dương, bất quá nếu ngươi muốn theo ta chơi đùa thì cũng có thể.”

Diệp Thiếu Dương vội vàng nói “Ngươi tới đi, ta không muốn đánh với người bị tâm thần ngay cả khóc cười cũng không phân biệt được”

Thành viên Tróc quỷ liên minh đều cười ha hả.

Huyết Trì La Sát giận dữ, nhưng cơn giận dữ vẫn biểu thị bằng tiếng khóc, giơ lên cái đuôi khổng lồ, đập xuống mặt nước bắn lên một cơn sóng lớn.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

www.tangthuvien.vn


2

Tặng phiếu