Có một chuyện tình xa như thế (10)

Chương 10: “Min ko chit tal”

>> Có một chuyện tình xa như thế (9)
>> Có một chuyện tình xa như thế (8)

– Thật chứ? – K hỏi.

Tôi im lặng. Tôi nghĩ là K hiểu rõ ý muốn của tôi trong câu nói vừa rồi.

– Anh muốn là chàng trai của em (your boy), và em là cô gái của anh (my girl). Anh sẽ là bóng mát của em, và làm mọi thứ vì em…

Tim tôi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì câu nói của K. Nhưng tôi không bất ngờ vì nội dung câu nói đó, tôi chỉ bất ngờ vì chuyện này đến quá nhanh, cho cả hai người.

Đó là ngày 12 tháng 10. Từ lúc đó trở về sau, K luôn gọi tôi là “my girl”.

Bạn hỏi tôi có lo lắng gì không, khi lại chấp nhận tình cảm của một người ở xa, khi chỉ mới gặp nhau hai lần, và chỉ sau một thời gian ngắn đã tỏ tình? Tôi không nhớ rõ mình nghĩ gì vào giây phút đó, tôi chỉ biết tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi không nghĩ đó là lời giả dối, và tôi cũng không hề có chút nghi ngờ gì về K, vì tôi cảm nhận được tình cảm của anh dành cho tôi, cũng như tình cảm của tôi dành cho anh – điều mà tôi luôn băn khoăn tự hỏi kể từ sau bữa ăn tối. Sự chân thành, tự nhiên của K đã thuyết phục tôi, khiến tôi hoàn toàn tin tưởng ở anh.

Một lúc, K hỏi tôi:

– Chit lar?

– “Chit lar” là gì?

– Là em khỏe không (trong tiếng Myanmar). Khi anh hỏi câu này, nếu em khỏe, em sẽ trả lời : “Chit tal”.

– Vậy mỗi ngày em sẽ dạy anh một câu tiếng Việt, còn anh dạy em một câu tiếng Myanmar nha…

Chúng tôi đã thỏa thuận với nhau như thế. Chúng tôi cũng trải lòng mình ra, nói về mối quan hệ trong quá khứ, chúng tôi kể với nhau nhiều hơn về công việc, về quê hương. Tôi nghe K giải thích về Phật giáo Tiểu Thừa, về bột cây Thanakha mà người Myanmar bôi lên mặt vừa làm mỹ phẩm, vừa có tác dụng chống nắng, về chiếc váy quấn truyền thống của người Myanmar được gọi là Longyi…

Khi tôi tỏ ý ao ước được một lần tiếp xúc với những điều ấy, K bảo:

– Em sẽ được thấy chúng, anh chắc chắn.

Vài ngày nữa trôi qua, tôi ngẫm nghĩ lại những gì đã xảy ra với mình. Tôi nghĩ có phải là mọi chuyện đang xảy ra quá nhanh hay không, và tự dưng tôi lại sợ đó chỉ là cơn “say nắng” của một trong hai chúng tôi, hoặc của cả hai. Mà chuyện tình cảm, sau một lần tan vỡ rồi, tôi không muốn lặp lại chuyện đau buồn một lần nào nữa. Tôi như “con chim sợ cành cong”…

Tôi quyết định đem sự lo lắng đó nói với K:

– Anh nghĩ gì về mối quan hệ của chúng ta? Anh có thấy nó tiến triển quá nhanh không?

K trả lời:

– Ừm, nhưng anh cảm thấy hạnh phúc. Anh cũng không biết như thế nào nữa. Ở đất nước của anh, nam nữ trước khi yêu nhau phải tìm hiểu nhau một thời gian. Còn em thì sao?

– Em không muốn làm anh buồN Nhưng em sợ một ngày nào đó lại lâm vào cảnh tan vỡ…

– Anh cũng vậy. Anh chỉ làm theo cảm xúc mách bảo. Anh cũng đã nghĩ nhiều về việc không biết là chúng ta đã đúng hay sai…

– Em có ý này. Từ nay chúng ta hãy chia sẻ cảm xúc thật với nhau. Bất cứ khi nào anh không còn tình cảm với em nữa, anh có thể nói ngay với em, và em cũng sẽ làm như vậy với anh.

– Được, anh sẽ làm như vậy. Anh không muốn em bị tổn thương vì anh và ngược lại. Nếu điều đó xảy ra anh sẽ rất buồn và sẽ không thể tha thứ cho chính mình.

Sau sự thỏa thuận đó, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.

Lại một ngày trôi qua. 8 giờ kém tôi có mặt ở văn phòng, bắt đầu những công việc thường ngày của mình, nhưng cũng không có gì bận rộn lắm. Được một lúc tôi thấy K online. Nhưng chúng tôi vẫn không nói gì với nhau, dù chỉ một câu chào. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn hay như thế, tôi đoán K đang rất bận, và tôi không muốn làm phiền anh ấy. Khi nào K rảnh, anh nhất định sẽ nói chuyện với tôi trước.

Quả đúng vậy, 8 giờ 55 phút, có tin nhắn từ Skype của K :

– Chit lar?

– Chit tal.

(Tôi trả lời. Tôi đinh ninh rằng mình vừa đáp lại: “Em khỏe”).

Vài phút sau…

– Này cô gái của anh… Anh phải nói với em sự thật này. “Chit lar” trong tiếng Myanmar có nghĩa là “em có yêu anh không?”, và “chit tal” có nghĩa là “em yêu anh”…

– Gì kia? – Tôi ngạc nhiên tột độ…

– Anh không muốn dối em nữa… Em hãy đọc cho kỹ…

– Em sẽ tìm ai đó người Myanmar hỏi rõ điều này mới được.

– Em cứ hỏi đi…

– >.<

Tôi trả lời bằng ký hiệu giận.

Tôi cứ nghĩ là K lại đang đùa với tôi. Lúc đầu tôi định sẽ vào chat room trên Yahoo Messenger để tìm ai đó người Myanmar, nhưng tôi nhớ ra hình như không có chat room của Myanmar. Vậy là tôi lên Google thử đánh vài từ khóa liên quan đến tiếng Myanmar.

May quá, tôi tìm được một bài viết trong trang Yume blog của một cô bé. Cô bé chia sẻ rằng vừa học được vài câu Myanmar. Xem nào:

Mingalarbar: Xin chào

Nay kaung lar: Bạn có khỏe không

Tôi sững người vì bối rối.

Nhưng tôi muốn chắc chắn hơn nữa, tôi hỏi K:

– “Nay kaung lar” là “Bạn có khỏe không”?

– Đúng rồi… Những khi anh hỏi “Chit lar” và em trả lời “Chit tal” đều khiến anh rất hạnh phúc.

Một cảm giác hạnh phúc len lỏi trong lòng tôi, lấn át cảm giác bực bội vì bị lừa.

– Anh đã dối em nếu câu nói kia là sự thật.

– Đúng vậy, anh đã dối em, nhưng cảm giác của anh lúc này là sự thật. Em giận anh sao?

Tim tôi như muốn ngừng đập.

– Nhưng anh chỉ dối em hai câu tiếng Myanmar này thôi… – K giải thích.

– Nếu anh không nói thật chuyện này sớm, chuyện gì sẽ xảy ra? Nếu em gặp người Myanmar, em hỏi thăm họ câu này, rồi chuyện sẽ thế nào? – Tôi tỏ vẻ giận dỗi.

– (Ký hiệu mặt cười nghiêng ngả) – Anh muốn nói với em rằng, thật sự… a yan chit tar bae…

– “A yan chit tar bae” là gì? Em hi vọng đây là lần đầu và cũng là lần cuối anh dối em.

– Có nghĩa là… anh yêu em nhiều lắm…

Sau mỗi câu nói của K, niềm hạnh phúc trong lòng tôi cứ theo đó mà nhân lêN Tôi muốn chìm đắm trong thứ cảm giác này mãi…

– Dù sao đi nữa em cũng cảm ơn tình cảm của anh dành cho em… Min ko chit tal.

“Min ko chit tal” nghĩa là “em yêu anh”, câu này tôi vừa biết được qua blog của cô bé kia.

(Còn tiếp)

>> Có một chuyện tình xa như thế (11)

Advertisement

Chia sẻ:

  • Thêm

Thích bài này:

Thích

Đang tải…