Chuyện về nam bác sĩ 20 năm “vượt cạn” cùng sản phụ

“Gia tài” của bác sĩ

Có lẽ những sản phụ đã từng chọn BV Phụ sản Hà Nội gửi gắm niềm tin đều ít hay nhiều có tiếp xúc với ThS.BS Lưu Quốc Khải và đều ấn tượng bởi nét chân chất, hiền lành song cũng có phần nghiêm nghị của vị bác sỹ có tố chất người lính cụ Hồ trong tim. Được mệnh danh là bác sĩ sản “mát tay”, ThS.BS Lưu Quốc Khải mỗi lần cắt rốn cho các cháu và thông báo người nhà đang nín lặng đợi chờ rằng “em bé sinh rồi nhé!” thì niềm hạnh phúc trong ông lại như được vỡ òa.

Trò chuyện với chúng tôi, anh kể về “gia tài” lớn nhất của mình cho đến thời điểm hiện nay là hàng trăm bức thư của những gia đình có con được sinh ra thành công từ khoa Đẻ 2. Những bức thư như, cuốn nhật ký kể lại niềm hạnh phúc khi con chào đời, khi con chập chững những bước đi đầu tiên… được các gia đình gửi tặng bác sĩ Khải và tập thể Khoa. Đây là món quà vô giá đối với anh, bởi đó là sự ghi nhận của người bệnh đối với sự hy sinh thầm lặng của người thầy thuốc.

Sản phụ Nguyễn Thị Như (Hà Đông, Hà Nội) được chẩn đoán cổ tử cung thấp, dọa sinh non viết tâm thư: “Không có lời nào để nói hết sự vui mừng và hạnh phúc được bác sĩ Khải đồng hành cùng trên con đường của mẹ con em. Ngày 27/1, mẹ con em đã gặp nhau nhờ bàn tay kỳ diệu của anh. Cảm ơn anh – người đã mang lại cho vợ chồng em hạng phúc vô bờ bến này- người bác sĩ tận tâm – tận tình và hết sức chu đáo nhiệt tình…”.

Hay một lá thư khác đầy xúc động của sản phụ Hoàng Phương Thuý (Đống Đa, Hà Nội): Em đã bị 2 lần thai lưu, biết đến bác sĩ Khải là người bác sĩ giỏi, lại “mát tay” nên lần thứ 3 mang thai này, em “gõ cửa” bác sĩ Khải. Trong suốt quá trình mang thai cũng có nhiều vấn đề như ra sữa non sớm, thai quá ngày, không có dấu hiệu sinh… nhưng bác sĩ Khải luôn đồng hành cùng em và gia đình em, kể cả các ca khó vất vả bác sĩ Khải đều giúp nhiệt tình… Bác sĩ Khải rất thương các bệnh nhân nghèo như chúng em!…”.

Bác sĩ Lưu Quốc Khải hội chẩn ca bệnh cùng đồng nghiệp.

 

Cảm mến trước người thầy thuốc Lưu Quốc Khải, nhiều gia đình xin đặt tên ông cho con của mình. Thậm chí nhiều gia đình còn xin nhận ông làm cha nuôi cho con nhưng ông không dám nhận lời. Bởi lẽ vị bác sĩ này tâm niệm: “Công việc hằng ngày cứ cuốn tôi đi, dường như 24 giờ là không đủ, nếu là cha thì phải quan tâm tới con, nếu không làm được sẽ khiến tâm hồn trẻ bị tổn thương”.

Có lẽ, vì tình yêu trẻ trong ông quá lớn nên ông nguyện trở thành người đồng hành cùng sản phụ “vượt cạn” để họ không còn cảm thấy đơn độc, để hạnh phúc đến với từng gia đình vì tiếng khóc trẻ thơ lan tỏa.

Trái tim ấm áp

Nhiều người biết đến ThS.BS Lưu Quốc Khải là một bác sĩ giỏi, nhiệt tâm với công việc và giàu y đức nhưng ít ai biết được con đường gian truân đưa anh đến với nghề. Sinh ra ở vùng quê nghèo ở Nam Định, nghe theo tiếng gọi của Tổ Quốc, anh viết đơn tình nguyện tham gia quân ngũ. Nhờ có môi trường nghiêm khắc của quân đội đã tôi luyện giúp anh trở nên bản lĩnh hơn, vững vàng hơn về ý chí và nghị lực nhưng cũng đầy hào sảng. Một lần đến trạm xá, anh gặp hình ảnh người y sĩ chăm sóc thương bệnh binh sao mà đẹp đẽ đến thế, điều này đã giúp anh nung nấu ước mơ, niềm khác vọng trở thành người thầy thuốc với mong muốn xoa dịu nỗi đau của người bệnh. Quyết định đó là bước ngoặt lớn làm thay đổi cuộc đời anh.

Sau khi xuất ngũ anh tiếp tục con được học tập, sự siêng năng, cần cù, không ngừng học hỏi của anh cùng ý chí vươn lên, không ngại khó, ngại khổ anh đã dần thực hiện hóa được con đường đã chọn khi thi đỗ Đại học Y Hà Nội – nơi để anh tích lũy và học hỏi nhiều kinh nghiệm chuyên môn về lĩnh vực y khoa. Để có cơ hội gắn bó với nghề y, anh đã phải trải qua rất nhiều nghề phụ, từ phụ hồ đến bảo vệ cơ quan…, trở thành bác sĩ thực tập không lương ở Bệnh viện Phụ sản Hà Nội.

Nói về nghề, bác sĩ Khải cho hay người làm nghề y quan trọng nhất là chữ “tâm” phải sáng, phải đặt đạo đức lên trên hết, nghiêm túc với nghề nghiệp. Bên cạnh việc lắng nghe người bệnh chia sẻ về bệnh tật, người bác sĩ phải biết cách lấp đi khoảng cách giữa thầy thuốc và người bệnh. Với cương vị là Trưởng khoa Đẻ A2, bác sĩ Khải luôn căn dặn các y, bác sĩ rằng tất cả người bệnh được đối xử như nhau, kể cả giàu hay nghèo, thậm chí đối tượng ưu tiên trước hết là người nghèo hay người thân của người lính. Bởi vì bản thân mình đã từng là người lính nên rất hiểu nỗi khó khăn vất vả của người vợ khi chồng đang thực hiện nhiệm vụ xa nhà không về kịp. Còn người nghèo rất cần đến sự sẻ chia của người thầy thuốc khi họ đặt cả niềm tin vào người thầy thuốc.

Vì thế, mỗi người thầy thuốc ở khoa cần hiểu rằng, nghề y là nghề chữa bệnh, cứu người chứ không phải là kiếm tiền, nếu bất chấp kiếm tiền dễ sinh ra thất đức, nên người bác sĩ cần có lời nói, tư duy đúng mực và hành động minh bạch, rõ ràng – bác sỹ Khải chia sẻ.

Phút giải lao hiếm hoi sau những giờ làm việc căng thẳng của vị bác sĩ sản khoa.

 

Nhiều người cho rằng, bác sĩ sản có vẻ “nhàn” hơn một số lĩnh vực khác, song theo lời chia sẻ của Trưởng khoa Khải, ranh giới giữa sự sống và cái chết của hai tính mạng đôi khi chỉ mong manh trong gang tấc. Có những tai biến sản khoa mà bất kỳ bác sĩ sản nào cũng phải ngấn lệ bất lực, đau với nỗi đau và mất mát của sản phụ và gia đình.

Chia sẻ về những khó khăn, nguy hiểm trong quá trình thực hiện các ca đỡ đẻ, bác sĩ Khải cho biết thêm, đối với người bác sĩ sản phụ khoa, bài toán khó nhất là trong một thời gian ngắn phải đảm bảo an toàn cho cả mẹ và bé một cách chính xác, kịp thời để mẹ không bị mất máu nhiều và trẻ không bị ngạt. Vì vậy, mọi ca sinh nở  của sản phụ đều là một ca cấp cứu, người thầy thuốc lúc nào cũng như vào trận chiến, sẵn sàng ứng phó với tất cả các nguy cơ tai biến các sản phụ trước sinh, trong sinh, sau sinh… Bởi thế, người thầy thuốc cần có bản lĩnh, tay nghề điêu luyện và lương tâm nghề nghiệp.

“Lúc này tâm và trí của người thầy thuốc phải tỉnh táo và cân nhắc cẩn trọng. Người bác sĩ phải đặt mình vào vị trí người nhà sản phụ để biết được họ gửi gắm niềm tin vào mình nhiều như thế nào. Bản thân người bác sĩ cũng sẽ qua sản phụ để tự đặt ra cho mình những quy tắc nghề nghiệp nhất định về sự cẩn trọng với những tính mạng đáng quý, không một phút lơ là. Sau hết đó là niềm hạnh phúc khi nghe được tiếng khóc trẻ thơ và ánh mắt rạng ngời hạnh phúc của người mẹ”, bác sĩ Khải chia sẻ.

Chưa kể, theo lời bác sĩ Khải, trong quá trình làm việc ông đã nhiều lần đối diện với nguy cơ phơi nhiễm HIV do sản phụ nhiễm HIV, song người bác sĩ sản khoa phải tuyệt đối tôn trọng sản phụ, không được có suy nghĩ bỏ rơi hay miệt thị họ. Ông nhớ lại, trong một ca cấp cứu đặc biệt, đã có 18 y bác sĩ ở Bệnh viện bị phơi nhiễm HIV sau khi nỗ lực giành sự sống cho bệnh nhân mất máu nhiều, ngừng tuần hoàn… Sản phụ bị chửa ngoài tử cung vỡ và buộc phải mổ nhưng “xin bác sĩ đừng cứu em vì em nhiễm HIV sắp chết rồi!”, nhưng đối với bác sĩ Khải là thầy thuốc phải cứu người. Vì thế, vượt lên trên những rủi ro nghề nghiệp cao, nguy cơ lây nhiễm các bệnh truyền qua đường máu như HIV, viêm gan, giang mai… các bác sĩ vẫn tuân thủ đúng quy trình về chuyên môn, cứu sống sản phụ.

 

Với hơn 20 năm trong nghề, bác sĩ Khải không nhớ mình đã đỡ đẻ được bao nhiêu ca, đem lại tia sáng đầu đời cho biết bao đứa trẻ, tạo suối nguồn yêu thương cho bao nhiêu gia đình. Tuy nhiên, mỗi ca “vượt cạn” đều để lại trong anh nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Nhớ về quá khứ, anh lục tìm kỷ vật như nhắc nhở về một ca cấp cứu sản phụ ở Phú Thọ được chẩn đoán là trụy mạch không rõ nguyên nhân nhưng thực chất là sản phụ này chửa ngoài tử cung. Bệnh nhân rơi vào tình trạng nguy kịch, mất máu nhiều, cơ thể suy nhược.

“Việc cấp cứu vô cùng cấp bách, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng ảnh hưởng tới tính mạng sản phụ, thai nhi. Cuối cùng, bằng nỗ lực của ê kíp bác sĩ, sản phụ đã sinh con an toàn trong niềm hạnh phúc gia đình, khiến bao nỗi vất vả căng thăng của người thầy thuốc vơi đi”, bác sĩ Khải kể.

Ở cương vị một người quản lý gần 100 cán bộ nhân viên y tế, một bác sĩ sản khoa bận rộn, giỏi chuyên môn, sáng y đức được nhiều sản phụ tin tưởng, những tưởng bác sĩ Khải sẽ không đủ thời gian cho bản thân nhưng do cách sắp xếp thời gian khoa học cộng với tác phong nhanh nhẹn nên bác sĩ Khải vẫn cố gắng giành chút ít thời gian cho những sở thích từ ngày còn khoác trên vai chiếc áo bộ đội cụ Hồ đó là những vần thơ thấm đượm tình cảm hay thi thoảng lại ôm đàn gảy vài khúc nhạc yêu thích.

Theo chia sẻ của ông, dù cuộc sống có thay đổi ra sao, biến động thế nào nhưng với ông, trái tim, tâm hồn người lính Cụ Hồ luôn chiếu rạng, soi tỏ mỗi bước đi giúp ông luôn có được trái tim ấm nóng, cái đầu tỉnh táo khi đối diện với những khó khăn trong nghề.