Chùm thơ viết cho Thái Bình – Vũ Đan Thành

(Ảnh st)

  1. Theo em về Tiền Hải

Vũ Đan Thành

 

Theo em về nơi Tiền Hải

Tây Giang đồng lúa Thái Bình

Chiều như lắng một chuyện tình

Rơi vàng con đường thị xã

Và những làng quê êm đềm.

 

Chàng trai Hải Dương ngày đó

Gặp người con gái Thái Bình

Ở nơi miền xa thăm thẳm

Nông trường Mộc Châu, Sơn La

Mùa hoa ban trắng tháng ba.

 

Bao năm mới thăm quê ngoại

Ngỡ ngàng lạ lẫm bàn chân

Đi qua bao những chặng đường

Mỗi lần lại thêm cháu ngoại

Gặp bà thấy lạ chẳng theo.

 

Rồi khi bà đi xa khuất

Nhiều năm mới lại thăm quê

(Mỗi khi nhà thêm chàng rể)

Đi đâu cũng cả vợ chồng

Tuổi cao như bóng với hình.

 

Lần sau chỉ mỗi một mình

Chàng trai đã thành ông ngoại

Vừa đi về cõi vĩnh hằng

Cô gái mái đầu tóc trắng

Không còn người vẫn đi cùng.

 

  1. Miền quê Diêm Điền

Vũ Đan Thành

 

Diêm Điền, Thái Thụy qua sông

Đường từ Vĩnh Bảo vẫn không xây cầu

Đò phao Sông Hóa dãi dầu

Mấy mươi năm vẫn một màu ngóng trông.

 

Một vùng ven biển mênh mông

Thụy Hà, Thụy Hải, Thụy Lương chụm vào

Dòng sông Diêm Hộ nao nao

Phía nam nước chảy vòng vèo lượn quanh .

 

Xuôi đường qua đất Thụy Anh

Nhấp nhô đồng cói lúa xanh ven làng

Chợ Giành gần với Thụy Dương

Thái An phía biển cấy trồng gian nan.

 

Một vùng đất lúa bạt ngàn

Nước phèn ngấm mặn sóng tràn triều dâng

Một miền quê lúa thuần nông

Phi lao gió thổi mênh mang sớm chiều.

 

Qua rồi năm tháng liêu xiêu

Phố dần lên phố sáo diều vi vu

Xưa miền quê ấy tháng tư

Từng nghe khúc hát lời ru nhọc nhằn.

 

Ai người quê lúa Thái An

Bao nhiêu năm đã mấy lần về thăm?

 

  1. Nhớ về nơi ấy Đông Hưng

Vũ Đan Thành

 

Đông Hưng nơi ấy miền quê

Hỏi thăm quê lúa chưa về đã lâu

Đường Mười đi mãi về đâu

Phố Tăng rẽ lối Phú Châu đi vòng.

 

Nhớ hàng cây gió uốn cong

Dòng sông Trà Lý ruộng đồng xanh xanh

Hỏi em còn có nhớ anh

Thái Bình độ ấy thâm canh rau màu.

 

Giúp dân tăng vụ làm giầu

Khoai tây chính vụ thay màu đất hoang

Cái nơi ở lại Trọng Quan

Có em gái đảm nhất làng xinh tươi.

 

Mê em không nói lên lời

Em chờ đợi mãi đành đi lấy chồng

Nhớ hồi xưa ấy vụ đông

Khoai tây tươi tốt ruộng đồng nhớ em.

 

Cái người chưa kịp làm quen

Đi trong đám cưới lặng yên quay về

Thế rồi xa cánh đồng quê

Nghe cơn gió thổi bốn bề chơi vơi.

 

Dễ thường mười mấy năm trôi…

4. Dòng sông Trà Lý
Vũ Đan Thành

 

Mềm như một dải lụa đào

Dòng sông Trà Lý điệu chèo vắt ngang

Chảy qua bao cánh đồng làng

Qua bao bến nước rộn ràng quê hương.
.

Thái Bình ơi đất mình thương

Đông Hưng, Thái Thụy, Kiến Xương, Hưng Hà

Ai qua bên đó cầu Trà

Nhớ về Tiền Hải quê nhà ven sông.
.

Về miền Thái Thụy mênh mông

Lúa lên xanh tốt ruộng đồng phì nhiêu

Dòng sông như dải lụa điều

Cho ai câu hát liêu xiêu mái đình.

Điệu chèo quê lúa Thái Binh

Nghe trong khúc hát an lành lời ca

Hội chèo hôm ấy ý a

Có người con gái nết na quê mình.
.

Bởi dòng sông ấy yên bình

Mà trong câu hát đượm tình nhớ nhung

Có ai nơi ấy bên sông

Đợi tôi cầu mới Thái Bình đó không?

 

  1. Điệu hát quê mình

Vũ Đan Thành

Mình về đồng lúa quê ta

Thái Bình làn điệu lời ca câu chèo

Cầm tay cô gái năm nào

Gặp nhau cầu Nguyễn đường vào Đông Hưng.

Cái hôm người ấy đi cùng

Bon bon xe máy về chung một đường

Hỏi quê em mãi phố phường

Hỏi nhà em cứ ngại ngùng một thôi.

 

Làm cho ai thấy bồi hồi

Từ khi cất bước thế rồi tưởng quên

Ngờ đâu lúc gặp lại em

Hội chèo làng Khuốc ngay bên quê mình. (1)

 

Người xinh quê lúa rất xinh

Nhớ nhau mình đã riêng mình em trao

Hôm xưa lòng dạ nao nao

Đêm xưa tan cả hội chèo Đông Hưng.

 

Hôm nao ước gặp lại mình

Nhớ nhau quê lúa trao tình trao duyên…

(1) Làng Khuốc, xã Phong Châu, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

 

  1. Nàng Tiên quê chèo

Vũ Đan Thành

 

Tôi vừa có một cơn mê

Gặp cô tiên nữ miền quê hát chèo

Mơ xong thức dậy một lèo

Thoảng như văng vẳng điệu chèo bên tai.
.

Em xinh miệng hát môi cười

Liếc ngang con mắt cho người long đong

Thái Bình mây trắng như bông

Đông Hưng, làng Khuốc phiêu bồng trên mây.
.

 

Quê em câu hát đắm say

Ai qua nơi đó ngất ngây khó về

Say từ câu hát thôn quê

Say người điệu hát mải mê thả bùa.
.

Hỡi cô yếm thắm quê mùa

Để cho tôi mãi ngấm bùa từ khi…

 

 

 

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook