Chi tiết sản phẩm – Nhà sách Nam Trung Yên

Giới thiệu về Sách – Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh – Thư Nghi

Chỉ 1 buổi tối , tôi đã đọc xong “ Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh “ . Thật là một cảm giác kinh khủng , giống như có 1 tảng đá lớn thật lớn đè lên tim bạn vậy .

Tôi nhớ lúc còn đi học , tôi qua ngồi chung bàn với cô bạn , 1 bữa nó nói tôi đọc đi , thê thảm lắm , nó k dám đọc . Lúc đó tôi nói với nó , mày k dám thì sao tao dám đọc . Tôi sợ ngôn tình SE . Vậy là suốt mấy tháng , tôi cắm đầu tìm những bộ HE để đọc , có lẽ cả thèm chóng chán , hôm nay tôi trở về với SE . Tại sao tôi chọn “ Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh “ ? Vì vào 1 ngày tôi bỗng thấy admin của page tôi đang theo dõi có post bài giới thiệu về tác phẩm này . Chỉ với những dòng cảm xúc ngắn gọn và 2 câu dẫn từ tiểu thuyết thường sẽ chẳng lôi kéo tôi được bao nhiêu . Nhưng câu trích dẫn ấy đập thẳng vào mắt tôi , ngay phút giây ấy , tôi quyết định sẽ “ nhảy hố “ dù có thê thảm thế nào .

Từ dòng chữ đầu tiên , tôi đã đem 1 tâm trạng nặng nề để đọc . Đầu tiên k có gì hay ho cho đến khi tần suất xuất hiện của nam chính trở nên dày đặc thì tâm trạng của tôi luôn phập phồng , tôi k dám đọc tiếp nhưng cũng k ngăn đc sự tò mò . Tôi biết những chương dần về cuối sẽ mở ra bi kịch , tôi k dám đọc tiếp , vì họ thật hạnh phúc . Tôi muốn câu chuyện sẽ dừng ở đó , để họ mãi hạnh phúc như thế . Nhưng nếu như vậy thật thì tôi sẽ k thể nào hiểu đc trọn vẹn ý nghĩa mà cô Thư Nghi gửi gắm vào từng câu từng chữ của tác phẩm này .

Từng chương , từng chương đc lướt qua . Tôi bật cười trước cũng câu nói chế giễu hài hước của họ . Tôi hạnh phúc trước tình yêu của họ . Và rồi , tôi khóc cùng họ .

Trận bão tuyết đó k chỉ là trận bão lớn nhất vùng núi Carpathians mà còn là trận bão lòng của họ . Vài ngày sống chết trong bão tuyết , cô Thư Nghi cho người đọc cảm nhận được tình yêu sâu sắc của Gia Ngộ . Tôi còn nhớ khi đọc đoạn đó phòng tôi mở đèn sáng trưng vậy mà tôi lại có cảm giác mọi thứ đều chìm trong bóng tối . Là bóng tối của sự tuyệt vọng .

Có lẽ vì đọc trước review nên tôi rất thờ ơ với nhân vật phản diện . Tôi k ghét Bành Duy Duy , cũng k hận Lão Tiền . Giây phút nghe mẹ Duy Duy nói khi chết cô ấy vẫn nắm chặt chiếc nhẫn trong tay , tôi khóc . Lúc ra đi , cô ấy có lẽ cô đơn lắm . Cô ấy gọi cho Triệu Mai , chắc vì cô ấy muốn cho Triệu Mai biết , cô ấy đã k còn giận Triệu Mai nữa . Duy Duy chết đem theo tình yêu và hi vọng của cô với Tôn Gia Ngộ . Cô ấy dù bị tha hóa , dù có kiêu kì , cả đời này , người cô ấy yêu nhất chỉ có Tôn Gia Ngộ . Là Triệu Mai may mắn khi có được tình yêu đời đời kiếp kiếp của Tôn Gia Ngộ ? Hay Duy Duy mới là người may mắn vì đc gặp lại Tôn Gia Ngộ ở thế giới bên kia ? Tôi nghĩ , người may mắn hơn là Duy Duy .

Gia Ngộ , vậy là anh đã đi rồi sao ? Tôi đã nghĩ anh ra đi ở pháp trường chứ thật k thể tin anh chết vì ung thư dạ dày . Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời , anh sợ lắm , anh cô đơn lắm đúng k , Gia Ngộ ơi . Từ khi biết thời gian dành cho mình k còn bao lâu , có phải anh luôn k ngừng nghĩ về Triệu Mai ? Ở đầu truyện anh nói cả đời này anh sẽ k kết hôn nhưng cuối cùng lí trí vẫn thua trái tim . Số phận trớ trêu khiến Tôn Gia Ngộ – 1 playboy có tiếng – phải đau đớn mà nói “ Mai Mai , nếu còn có cơ hội kết hôn , anh sẽ cưới em “ . Những ngày tháng cuối cùng , tôi tin anh k chỉ 1 lần mơ về đám cưới của riêng mình . Hình ảnh Triệu Mai trong chiếc áo cô dâu tinh khôi có phải rất đẹp hay k . Khi Tử Thần đứng sát giường bệnh , khi ông ấy vung lưỡi hái lên , anh hẳn đã trách bản thân sao k ích kỉ mà giữ cô ấy lại bên mình . Sợ hãi bao nhiêu , anh hận mình bấy nhiêu . Nhưng Tôn Giao Ngộ mà tôi biết , dù có cho anh lựa chọn bao nhiêu lần thì anh cũng sẽ làm như thế thôi . Là tôi nên nói anh cao thượng hay khen anh đã quá thâm hiểm đây ? Đến tận lúc chết đi , anh vẫn muốn cả đời Triệu Mai phải nhớ đến anh . Anh làm được rồi , trái tim và linh hồn cô ấy mãi ở bên cạnh anh .

Tôi tin k phải chỉ riêng tôi mà số đông mọi người đều bị lời chúc của anh ám ảnh . Là lời chúc được viết vào mặt sau của bức ảnh được ép trong cuốn “ Kinh Thánh “ có hình Triệu Mai tựa vào cây đàn piano , cười híp mắt . “ Cô bé của tôi , chúc em một đời bình an vui vẻ! “ . Anh ác lắm . Anh nghĩ khi cô ấy thấy dòng chữ này cô ấy sẽ có thể thật vui vẻ hạnh phúc sao ? K chỉ riêng Mai Mai , tất cả chúng tôi khi đọc dòng chữ này đều như bị găm vào tim 1 vết sâu hoắm . Linh hồn như tan đi , k còn thuộc về mình nữa . Mắt chỉ nhìn chăm chăm vào câu nói thật đơn giản của anh . Nina nói “ Chúa sẽ k bỏ rơi các con của Người “ nhưng k , phải chăng Chúa có quá nhiều đứa con nên đã quên mất anh ? Anh đã làm gì sai mà Người đối xử với anh như vậy ? Có phải quá bất công hay k ? Anh chỉ muốn đưa người con gái anh yêu đi Áo , sau đó cưới cô ấy làm vợ và sống 1 cuộc đời yên ổn hạnh phúc thôi mà . Điều đó là quá xa xỉ với anh sao ?

Ngoại truyện , Triệu Mai gặp và yêu 1 người khác . Tôi k muốn đọc và cũng k dám đọc . Tôi k dám tin Triệu Mai yêu người khác . Nhưng 1 phần nào đó trong tôi biết , tình yêu của Triệu Mai , trái tim của cô ấy đã chết theo anh từ khi biết nhận được tin báo tử của anh rồi . Tình yêu mười tháng trở thành suốt đời suốt kiếp .

Truyện này là truyện đầu tiên tôi khóc từ khi đọc review . Là truyện đầu tiên khiến tôi đọc xong k dám mở ra đọc lại . Vì tôi hèn nhát , tôi k có can đảm nhìn vào sự hối hận của Triệu Mai , tôi lại càng k có can đảm để nhìn vào cái chết của anh .

Tôi vừa đọc vừa nghe bài hát cùng tên do Hamlet Trương sáng tác . K biết anh đã từng đọc qua chưa mà lại viết bài hát cảm xúc tuyệt vời đến vậy . Đoạn đầu dành cho Triệu Mai , đoạn sau dành cho Tôn Gia Ngộ , chẳng thừa câu nào cả .

Đóng quyển sách lại lời bài hát như còn văng vẳng bên tai

Điều gì làm trái tim tôi yêu người

Nhiều năm sau đó tôi vẫn tự hỏi

Phải chăng khi đã sinh ra trong đời

Trái tim chỉ yêu một người

Đã từng có một người, tôi cũng yêu hơn sinh mệnh

Đã từng có một người, chẳng hề dối gian nửa lời

Lúc người ấy ra đi

Cả thế giới như đổi thay

Người ra đi đã vô tình mang thế gian theo cùng…

Câu hát cuối cùng vang lên , tôi như nhìn thấy sự hối hận của Triệu Mai , nhưng đã muộn , muộn lắm rồi . Triệu Mai nói đúng , giá như họ k thể vượt qua trận bão tuyết đó thì đã tốt hơn . Anh sẽ k phát hiện mình bị ung thư dạ dày . Họ sẽ ôm nhau cùng đi đến 1 thế giới khác , yên bình hơn , hạnh phúc hơn . Kết thúc truyện , cả nữ chính và người đọc đều ong ong trong đầu 2 chữ “ Giá như .. “ .

Nếu bạn cũng là người thích đọc ngôn tình nói chung và SE như tôi – nói riêng thì hãy đọc tác phẩm này . Tuy Tôn Gia Ngộ k phải hào môn thế gia , cũng k phải lão đại có thể 1 tay che trời . 7 năm trải đời trên đất khách , anh k có quyền k có thế , muốn có tiền anh phải làm đến bán mạng . Anh cũng k phải người có thể mở miệng ra là nói lời ong mật . 3 chữ “ Anh yêu em “ chưa bao giờ được anh nhắc đến suốt 10 tháng yêu nhau cũng là 12 chương của tác phẩm nhưng những gì anh làm cho Triệu Mai k chỉ dùng 3 chữ đó mà có thể biểu đạt . Tình yêu ấy của anh nói k lớn lao thì tôi k biết tình yêu của ai mới là lớn lao . Để Triệu Mai k bận lòng rời xa anh , cái giá anh phải trả là đau đớn , sợ hãi khi cái chết đến mỗi lúc 1 gần . Anh lấy hạnh phúc cả cuộc đời mình để thành toàn cho người con gái anh yêu . Phải đọc , chỉ có đọc nó thì bạn mới cảm và thấu được cái gì gọi là “ Yêu như sinh mệnh “ . Đọc để hiểu thế nào là “ I love you more than I can say “

Nguồn: Zing Blog